22: Hối Hận Cũng Muộn Màng

Bắc Đường Du vẫn luôn thắc mắc, nhưng chỉ là thắc mắc vậy thôi chứ chưa bao giờ hỏi ra miệng.

Cho dù mối quan hệ giữa Phong Chi Danh và hai vị vương gia có thân thiết đến đâu, thì bọn họ sao có thể gọi y là hiền huynh làm loạn trật tự tôn ti như thế? Nhưng mà, giờ đây mọi thắc mắc trong lòng hắn đã tìm thấy lời giải đáp.

An Dung trưởng công chúa là mẫu thân của Phong Chi Danh, vậy hoàng đế chính là cửu cửu của y, còn y là biểu ca danh chính ngôn thuận của Bạc vương và Túc vương.

Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao khi hắn đề nghị gả cho Phong Chi Danh, Tây Định Hầu còn suýt từ chối.

Hắn không có ý định trèo cao nhưng thật sự đã lỡ trèo cao mất rồi.
Bắc Đường Du đang thừ người ngồi trên xe ngựa suy nghĩ thì Hoài Cẩn chợt vén màn xe bước vào.

Hôm nay Hoài Cẩn đeo thêm râu giả, ăn mặc theo kiểu người Ba Tư để đến Cẩm Sắc Phường bàn chuyện làm ăn.

Ở Đại Hành, mỗi châu mỗi huyện đều có nguồn vải cung ứng nhất định, không hề thiếu thốn vải vóc gì.

Chỉ có giả dạng làm người ngoại bang mới có thể dễ dàng đặt một lượng vải lớn mà không sợ Bắc Đường Hinh nghi ngờ.

Bắc Đường Du phục hồi tinh thần hỏi: "Mọi chuyện thế nào?"
"Ban đầu Bắc Đường Hinh bán tín bán nghi không muốn nhận mối làm ăn này, ta liền nói sẽ sang tiệm vải Nam thị đặt hàng.

Nàng ta hoang mang, bảo ta ngồi chờ một lúc và vào trong bàn bạc với chưởng quầy.

Tầm một nén hương, nàng ta mới trở ra nhận lời." Hoài Cẩn rút từ trong tay áo ra bản hợp đồng đưa cho Bắc Đường Du xem rồi nói tiếp: "Hợp đồng đã xong, vàng cũng đã giao đủ, chỉ chờ một tháng sau nhận hàng."
Bắc Đường Du nhìn vào bản hợp đồng cười đắc ý: "Không phủ nhận Bắc Đường Hinh thật sự có bản lĩnh trong chuyện làm ăn nhưng quá háo thắng rồi.

Nàng ta lúc nào cũng muốn đánh bại tiệm vải Nam thị để độc tôn ở kinh thành.

Từ giây phút Bắc Đường Hinh đóng dấu vào bản hợp đồng này thì xem như tiệm vải Cẩm Sắc Phường mất trắng rồi."
Bắc Đường Du trả lại bản hợp đồng cho Hoài Cẩn rồi dặn: "Một tháng sau đến thu hồi nơi này.

Tiếp theo, mục tiêu của chúng ta sẽ là Bắc Đường Phi.

Bắc Đường Phi luôn ở trong cung cấm, có phần hơi khó ra tay nhưng ta nghe quốc sư nói hắn và đám thái giám không hợp nhau.

Ngươi xem có thể gài người vào trong cấm vệ quân nghe ngóng cụ thể hơn không?"

Hoài Cẩn suy nghĩ rồi nói: "Cấm vệ quân là người gần với hoàng thượng nhất, không chỉ tuyển lựa gắt gao mà mỗi ngày còn đặc biệt chia nhóm điểm danh để phòng hờ có kẻ giả mạo, thật sự không thể trà trộn được.

Bất quá thế này, hầu gia từng có ơn với một lão thái giám già trong cung, giờ đang lo bên khâu ngự thiện, rất ít khi xuất cung.

Trưởng công chúa ăn chay ở Đại Phạn tự mười mấy năm rồi, nghe nói dự định trở về trong thời gian tới.

Trưởng công chúa về thì hoàng thượng sẽ tổ chức gia yến tẩy trần cho người.

Khi đó, lão thái giám này buộc phải xuất cung đi tuyển lựa thêm cao lương mỹ vị về thết yến.

Ta sẽ đợi bên ngoài cổng cung chờ gặp ông ta rồi bàn bạc cách thức liên lạc sau."
Bắc Đường Du nghe nhắc đến trưởng công chúa liền hiếu kỳ: "Trưởng công chúa tin Phật lắm sao?"
"Từ sau khi Hoài Bắc quận vương mất, trưởng công chúa đưa theo quốc sư về lại kinh thành gửi gắm quốc sư cho Tây Định Hầu, còn bản thân từ đó thường lưu lại Đại Phạn tự ăn chay niệm Phật, hầu như không xuất đầu lộ diện trước đám đông bao giờ."
Bắc Đường Du cắn ngón tay trầm ngâm.

Chả trách vào ngày hôn lễ của hắn và Phong Chi Danh vị trưởng công chúa này cũng không tới, chỉ có mỗi Tây Định Hầu đại diện thay.
"Trưởng công chúa khó tính không?"
Hoài Cẩn cười bất lực: "Ta cũng không rõ, ta chưa từng gặp trưởng công chúa bao giờ.

Tuy nhiên ta biết tình mẫu tử giữa trưởng công chúa và quốc sư rất tốt, không vì chuyện người thường xuyên ở xa mà lơi là chăm sóc quốc sư.

Mỗi năm sinh thần của quốc sư, trưởng công chúa đều đích thân làm bánh nếp mà quốc sư thích ăn cho thiên lý mã mang về kinh thành trước khi bình minh kịp ló dạng."
Bắc Đường Du nghe xong bất chợt thấy chạnh lòng.

Khi mẫu thân hắn còn sống cũng thường làm đủ loại bánh trong sinh thần của hắn, A Cát sẽ ở bên cạnh bà phụ giúp ít nhiều.

Giờ đây ký ức vui vẻ vẫn còn mà người đều đã mất, chỉ để lại những cảm giác trống vắng chua xót tận đáy lòng.
Bắc Đường Du trở lại chuyện chính sự nói: "Trong thời gian đợi trưởng công chúa về, ngươi đi nghe ngóng giùm ta một nơi gọi là Hắc thị.

Ta nghe nói ở đó chỉ cần có tiền thì không gì không mua được, nhưng mà không có mấy người biết được lối vào."
"Ta đi ngay!" Hoài Cẩn nói và phóng xuống xe.

Khi Bắc Đường Du về tới phủ quốc sư, Cố Thẩm Đề đang đứng ngây ra trước cổng.

Hắn đến gần chào hỏi y: "Cố tướng quân không vào trong sao?"
Cố Thẩm Đề chào lại rồi nói: "Dù ta có vào cũng không gặp được người muốn gặp.

Không đến trong lòng cứ bứt rứt không yên, đến rồi lại biết trước không có kết quả gì."
"Nhưng Cố tướng quân cứ đứng đây, bên ngoài nhiều người qua kẻ lại như vậy cũng không ổn." Bắc Đường Du lo ngại không khéo lại có người bịa chuyện nói rằng Phong Chi Danh khinh rẻ cả tướng quân triều đình, ngay cả cổng nhà cũng không cho vào.

Khi đó, phu quân nhà hắn sẽ chịu tiếng oan.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Độc Sủng Thiên Kim Nô
2.

Thư Tỏ Tình
3.

Chiết Ánh Trăng
4.

Lăng Tổng Cưa Lại Vợ Cũ
=====================================
Cố Thẩm Đề nghĩ kỹ cũng thấy không thỏa đáng, moi một mảnh phỉ thúy rạn nứt từ trong thắt lưng ra đưa cho Bắc Đường Du: "Vậy phiền phu nhân mang thứ này giao cho Trường Lân.

Đây là vật ngày trước y tặng cho ta, trong một lần hồ đồ ta đã ném vỡ.

Ba năm qua, ta ở tại biên ải đã tìm qua vô số người cố gắng phục hồi nó lại.

Mong y niệm tình xưa ra gặp mặt ta một lần."
Bắc Đường Du cẩn thận cầm lấy mảnh phỉ thúy: "Được, ta sẽ chuyển lời giúp ngài, nhưng trước tiên ngài vào đại sảnh ngồi chờ đi."
Bắc Đường Du vào trong, gọi nha hoàn dẫn Cố Thẩm Đề đến đại sảnh, còn bản thân thì đi tìm Tiêu Trường Lân.

Trùng hợp, đi được nửa đường liền gặp Sài Thất và Tiêu Trường Lân mỗi người đang ôm một chồng sách vừa cười nói vừa bước tới.

Tiêu Trường Lân trông thấy Bắc Đường Du nên gọi to: "Tẩu tẩu về rồi.

Dạo trước ta hứa mang thoại bản đến cho tẩu tẩu nhưng bận việc này việc nọ quên mất.

Hôm nay ta đặc biệt căn dặn lão quản gia trong phủ mang sang, không có năm mươi thì cũng phải hơn ba mươi cuốn chứ chẳng ít.

Tẩu xem xong nói ta, ta lại mang thêm đống nữa."
Bắc Đường Du cười gượng.

Nhiều đến thế cơ à? Nếu để Phong Chi Danh biết còn không rút gân lột da vị vương gia này sao?
"Vương gia, để Tiểu Thất mang vào phòng ta được rồi, ta có việc muốn nói với ngươi."
Tiêu Trường Lân chuyển đống ở trên tay đặt trên chồng của Sài Thất nói: "Vậy ngươi chịu cực rồi."
Sài Thất nhìn chồng sách cao thêm nhưng vẫn vô tư cười ra dáng nam nhi đại trượng phu chẳng chấp chút chuyện nhỏ nhặt này và đi luôn.
Bắc Đường Du trao lại mảnh phỉ thúy của Cố Thẩm Đề cho Tiêu Trường Lân.

Tiêu Trường Lân vừa nhìn liền nhận ra vật cũ, nhất thời thất thần.

Tuy rằng giờ đây hai nửa bị vỡ đã được hổ phách nối lại khéo léo thành một nhưng dù sao vết phân cách làm đôi ấy vẫn hiện rõ mồn một, cũng như tình cảm bị tổn thương rồi không thể nào liền mặt như xưa.

"Hắn lại đến?"
"Ngài ấy vẫn luôn đứng đợi ở ngoài cổng, ta mới mời vào đại sảnh.

Ngài ấy nói đã cố gắng tìm người sửa lại nó, mong vương gia chịu ra gặp mặt một lần.

Vương gia, nếu như không thể tránh né nữa thì chỉ còn cách đối mặt."
Tiêu Trường Lân siết chặt mảnh phỉ thúy lại thở dài: "Ta tự đến chặt đứt rắc rối này.

Đa tạ tẩu tẩu chuyển lời."
Tiêu Trường Lân đi thẳng một mạch đến đại sảnh.

Cố Thẩm Đề đang ngồi vò tay trên bàn hoang mang chờ đợi, gặp được Tiêu Trường Lân liền vui mừng đứng bật dậy: "Cuối cùng ngươi cũng chịu gặp ta rồi."
Tiêu Trường Lân giơ cao mảnh phỉ thúy hỏi: "Ngươi tưởng sửa lại vật này thì chuyện năm xưa coi như xóa bỏ sao? Ngươi bị ngốc hay cảm thấy ta rất dễ dãi?"
Cố Thẩm Đề ủy khuất nói: "Ta không phải có ý đó.

Ta chỉ không muốn thứ mà ngươi đã tặng ta bị hủy hoại."
"Nhưng năm đó khi ngươi từ chối ta, chính ngươi đã ném nó đi, chính ngươi đã hủy hoại nó." Tiêu Trường Lân ném phăng mảnh phỉ thúy xuống đất, lần này không chỉ vỡ đôi mà đã tan tành thành nhiều mảnh.

"Không gì có thể bù đắp được nữa rồi.

Ta canh lăng hai năm, toàn bộ nhiệt huyết và tình cảm năm xưa đều bị gió lạnh của miền Đông Bắc thổi bay hết rồi.

Cố tướng quân, ngươi chưa từng làm gì sai cả.

Ngươi chỉ bảo vệ cho nữ nhân mà ngươi thích thôi, do đó ngươi không cần ray rứt.

Ta tránh mặt ngươi cũng không phải vì giận hờn gì, chỉ đơn giản vì giữa chúng ta đã hết chuyện để nói.

Chuyện quá khứ ta không thích nhắc lại, mà chuyện hiện tại và tương lai của ta thì không có phần ngươi.

Hiểu rồi chứ?"
Cố Thẩm Đề nhìn những mảnh phỉ thúy vỡ tan trên sàn, bỗng khom người vừa nhặt vừa nói: "Ta hiểu, đã chẳng thay đổi được gì nữa.

Ta từng nghĩ bản thân ở ngoài biên ải cố gắng lập nên công trạng, sau đó xin với hoàng thượng đưa ngươi từ hoàng lăng trở về.

Nhưng mà, một năm rồi lại một năm, thời gian thực sự quá hà khắc đối với ta.

Đến khi ta có chút danh vọng trở về thì ngươi cũng đã yên ổn ở kinh thành làm vương gia rồi, cần gì ta cầu xin hoàng thượng nữa? Trường Lân, ta ở biên ải ba năm dài mỗi một ngày đều muốn có thêm đôi cánh bay tới hoàng lăng gặp ngươi, nói cho ngươi biết ta sai rồi, ta hối hận biết bao, nhưng mà..."
Cố Thẩm Đề nhặt xong thì siết chặt những ngón tay lại, bị mảnh phỉ thúy cứa đến nhỏ máu ra: "Đều đã muộn màng rồi sao?"
Tiêu Trường Lân nuốt nướt bọt không đáp.

Cố Thẩm Đề gật đầu như tự thoại với bản thân: "Ta hiểu rồi."
Sau đó, y xoay người bỏ đi.

Tiêu Trường Lân nhìn theo bàn tay bị thương của y, nhìn đến lúc bóng dáng y đã khuất hẳn sau lớp cổng đóng kín thì vẫn nhìn, không nói rõ được tâm tư là buồn bã hay thương tiếc.
"Ngươi vẫn còn thích hắn." Phong Chi Danh từ ngoài đại sảnh đi vào, nhìn Tiêu Trường Lân còn đứng đơ ra như pho tượng và kết luận.
"Không biết, nhưng không muốn thấy hắn bị thương.

Bất quá, cũng không muốn dính dáng tới hắn nữa.

Dính vào quá sâu thì không thể gỡ được lần nữa."
"Có người thích ngươi thì ngươi nên cảm tạ trời đất đi."
Tiêu Trường Lân liếc Phong Chi Danh: "Hiền huynh, câu này là dành cho ngươi mới đúng.

Tẩu tẩu tốt như vậy, ngươi đừng bắt người ta phải chờ đợi.

Chẳng có ai tình nguyện ở mãi một chỗ chờ đợi đâu.

Năm tháng vô tình, lúc mà ngươi ngoảnh đầu nhìn lại phía người ta, có lẽ người ta đã bỏ đi rồi, hối hận cũng đã muộn màng.

Đừng giống như tên rùa bò kia."
Phong Chi Danh im lặng.

Tiêu Trường Lân có chút mệt nên bỏ đi trước..

Chapter
1 Chương 1: 1: Giao Dịch
2 Chương 2: 2: Gặp Quốc Sư
3 Chương 3: 3: Họp Mặt Gia Tộc
4 Chương 4: 4: Lại Gặp Quốc Sư
5 Chương 5: 5: Ngày Thành Thân
6 Chương 6: 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
7 Chương 7: 7: Cái Chết Của A Cát
8 Chương 8: 8: Quốc Sư Trở Về
9 Chương 9: 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
10 Chương 10: 10: Manh Mối
11 Chương 11: 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
12 Chương 12: 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
13 Chương 13: 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
14 Chương 14: 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
15 Chương 15: 15: Bày Tỏ
16 Chương 16: 16: Đào Mộ
17 Chương 17: 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
18 Chương 18: 18: Kết Án
19 Chương 19: 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
20 Chương 20: 20: Ngày Hồi Môn
21 Chương 21: 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
22 Chương 22: 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
23 Chương 23: 23: Sẽ Có Một Ngày Gi3t Chết Ngươi
24 Chương 24: 24: Thiên Diện Độc Y
25 Chương 25: 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
26 Chương 26: 26: Chúng Tathử Một Chút
27 Chương 27: 27: Hành Phòng
28 Chương 28: 28: Ngọc Thỉ Hồ
29 Chương 29: 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
30 Chương 30: 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
31 Chương 31: 31: Đêm Trước Giông Bão
32 Chương 32: 32: Dạo Hắc Thị
33 Chương 33: 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
34 Chương 34: 34: Hy Vọng Dập Tắt
35 Chương 35: 35: Nguyên Tắc
36 Chương 36: 36: Dạ Yến
37 Chương 37: 37: Xứng Hay Không
38 Chương 38: 38: Quốc Sư Đùa Dại
39 Chương 39: 39: Bày Kế
40 Chương 40: 40: Cái Chết Của Thiết Thất
41 Chương 41: 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
42 Chương 42: 42: Miêu Tam Nương
43 Chương 43: 43: Xích Hào
44 Chương 44: 44: Tứ Chi Địa
45 Chương 45: 45: Hiền Đức Song Vương
46 Chương 46: C46: Trưởng công chúa hồi kinh
47 Chương 47: C47: Ra đi cùng nhau
48 Chương 48: C48: Bạc vương phủ loạn rồi
49 Chương 49: C49: Gặp mẹ chồng
50 Chương 50: C50: Sự thật trong bóng tối
51 Chương 51: C51: Tiễn mẹ chồng
52 1: Giao Dịch
53 2: Gặp Quốc Sư
54 3: Họp Mặt Gia Tộc
55 4: Lại Gặp Quốc Sư
56 5: Ngày Thành Thân
57 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
58 7: Cái Chết Của A Cát
59 8: Quốc Sư Trở Về
60 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
61 10: Manh Mối
62 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
63 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
64 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
65 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
66 15: Bày Tỏ
67 16: Đào Mộ
68 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
69 18: Kết Án
70 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
71 20: Ngày Hồi Môn
72 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
73 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
74 23: Sẽ Có Một Ngày Giết Chết Ngươi
75 24: Thiên Diện Độc Y
76 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
77 26: Chúng Tathử Một Chút
78 27: Hành Phòng
79 28: Ngọc Thỉ Hồ
80 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
81 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
82 31: Đêm Trước Giông Bão
83 32: Dạo Hắc Thị
84 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
85 34: Hy Vọng Dập Tắt
86 35: Nguyên Tắc
87 36: Dạ Yến
88 37: Xứng Hay Không
89 38: Quốc Sư Đùa Dại
90 39: Bày Kế
91 40: Cái Chết Của Thiết Thất
92 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
93 42: Miêu Tam Nương
94 43: Xích Hào
95 44: Tứ Chi Địa
96 45: Hiền Đức Song Vương
97 C46: Trưởng công chúa hồi kinh
98 C47: Ra đi cùng nhau
99 C48: Bạc vương phủ loạn rồi
100 C49: Gặp mẹ chồng
101 C50: Sự thật trong bóng tối
102 C51: Tiễn mẹ chồng
103 C52: Cẩm nang
104 C53: Chấm dứt giao dịch
105 C54: Chào hỏi với đám rắn
106 C55: Quốc sư qua đời
107 C56: Chín ngọn đèn trấn quan
108 C57: Tế tổ
109 C58: Phượng hoàng bảo địa
110 C59: Mua mạng
111 C60: Quốc sư hồi sinh
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: 1: Giao Dịch
2
Chương 2: 2: Gặp Quốc Sư
3
Chương 3: 3: Họp Mặt Gia Tộc
4
Chương 4: 4: Lại Gặp Quốc Sư
5
Chương 5: 5: Ngày Thành Thân
6
Chương 6: 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
7
Chương 7: 7: Cái Chết Của A Cát
8
Chương 8: 8: Quốc Sư Trở Về
9
Chương 9: 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
10
Chương 10: 10: Manh Mối
11
Chương 11: 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
12
Chương 12: 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
13
Chương 13: 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
14
Chương 14: 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
15
Chương 15: 15: Bày Tỏ
16
Chương 16: 16: Đào Mộ
17
Chương 17: 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
18
Chương 18: 18: Kết Án
19
Chương 19: 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
20
Chương 20: 20: Ngày Hồi Môn
21
Chương 21: 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
22
Chương 22: 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
23
Chương 23: 23: Sẽ Có Một Ngày Gi3t Chết Ngươi
24
Chương 24: 24: Thiên Diện Độc Y
25
Chương 25: 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
26
Chương 26: 26: Chúng Tathử Một Chút
27
Chương 27: 27: Hành Phòng
28
Chương 28: 28: Ngọc Thỉ Hồ
29
Chương 29: 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
30
Chương 30: 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
31
Chương 31: 31: Đêm Trước Giông Bão
32
Chương 32: 32: Dạo Hắc Thị
33
Chương 33: 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
34
Chương 34: 34: Hy Vọng Dập Tắt
35
Chương 35: 35: Nguyên Tắc
36
Chương 36: 36: Dạ Yến
37
Chương 37: 37: Xứng Hay Không
38
Chương 38: 38: Quốc Sư Đùa Dại
39
Chương 39: 39: Bày Kế
40
Chương 40: 40: Cái Chết Của Thiết Thất
41
Chương 41: 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
42
Chương 42: 42: Miêu Tam Nương
43
Chương 43: 43: Xích Hào
44
Chương 44: 44: Tứ Chi Địa
45
Chương 45: 45: Hiền Đức Song Vương
46
Chương 46: C46: Trưởng công chúa hồi kinh
47
Chương 47: C47: Ra đi cùng nhau
48
Chương 48: C48: Bạc vương phủ loạn rồi
49
Chương 49: C49: Gặp mẹ chồng
50
Chương 50: C50: Sự thật trong bóng tối
51
Chương 51: C51: Tiễn mẹ chồng
52
1: Giao Dịch
53
2: Gặp Quốc Sư
54
3: Họp Mặt Gia Tộc
55
4: Lại Gặp Quốc Sư
56
5: Ngày Thành Thân
57
6: Nghe Ngóng Trương Phủ
58
7: Cái Chết Của A Cát
59
8: Quốc Sư Trở Về
60
9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
61
10: Manh Mối
62
11: Bệnh Cũng Thật Tốt
63
12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
64
13: Gặp Hai Vị Vương Gia
65
14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
66
15: Bày Tỏ
67
16: Đào Mộ
68
17: Nữ Tử Đáng Ngờ
69
18: Kết Án
70
19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
71
20: Ngày Hồi Môn
72
21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
73
22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
74
23: Sẽ Có Một Ngày Giết Chết Ngươi
75
24: Thiên Diện Độc Y
76
25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
77
26: Chúng Tathử Một Chút
78
27: Hành Phòng
79
28: Ngọc Thỉ Hồ
80
29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
81
30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
82
31: Đêm Trước Giông Bão
83
32: Dạo Hắc Thị
84
33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
85
34: Hy Vọng Dập Tắt
86
35: Nguyên Tắc
87
36: Dạ Yến
88
37: Xứng Hay Không
89
38: Quốc Sư Đùa Dại
90
39: Bày Kế
91
40: Cái Chết Của Thiết Thất
92
41: Phát Bệnh Bất Ngờ
93
42: Miêu Tam Nương
94
43: Xích Hào
95
44: Tứ Chi Địa
96
45: Hiền Đức Song Vương
97
C46: Trưởng công chúa hồi kinh
98
C47: Ra đi cùng nhau
99
C48: Bạc vương phủ loạn rồi
100
C49: Gặp mẹ chồng
101
C50: Sự thật trong bóng tối
102
C51: Tiễn mẹ chồng
103
C52: Cẩm nang
104
C53: Chấm dứt giao dịch
105
C54: Chào hỏi với đám rắn
106
C55: Quốc sư qua đời
107
C56: Chín ngọn đèn trấn quan
108
C57: Tế tổ
109
C58: Phượng hoàng bảo địa
110
C59: Mua mạng
111
C60: Quốc sư hồi sinh