23: Quyến Rũ Chồng Yêu

Mặt Giản Nại đen thui trong vòng một nốt nhạc.

Trên đường phố ngựa xe như nước, đáy mắt người đàn ông đứng bên cạnh xoẹt lên ý cười nhàn nhạt.

Người bán rong ý thức được lời của mình khiến không khí trở nên âm trì, dưới ánh mắt mang theo u oán của Giản Nại, gã từ từ! giác ngộ ra.

!
Người bán ronglắp bắp trong nỗi khiếp sợ, chần chờ mở miệng: "Chẳng lẽ! cậu may cái này à?"
Giản Nại tức ói máu xoay người rời đi.

Lục Trạch Phong cất bước, chậm rãi đi theo sau cậu.

Giản Nại thở phì phò đi cạnh anh, liếc nhìn Lục Trạch Phong một cái, nhõng nhẽo: "Anh còn cười.

"
Sắc mặt Lục Trạch Phong nhàn nhạt: "Có đâu.

"
"Có mà!"
Giản Nại nhõng nhẽo: "Giống ma thú chỗ nào chứ, mắt mấy người đó bị sao á?"
"Ừ.

" Lục Trạch Phong lên tiếng, mở miệng: "Mắt bọn họ không tốt.

"
Giản Nại khẽ hừ nhẹ một tiếng, cậu cúi đầu nói: "Bộ xấu lắm hả?"
Lục Trạch Phong ghé mắt nhìn cậu.

Giản Nại nhìn tay mình, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Em bỏ rất nhiều thời gian mới may được mà.

"
Lục Trạch Phong thấy không đúng, vượt lên đứng trước mặt Giản Nại, động tác có hơi mạnh mẽ kéo tay Giản Nại qua, quả nhiên sau khi thấy rõ mới phát hiện ra vấn đề, đôi bàn tay vốn trắng nõn xinh đẹp giờ đây đã bị phủ đầy chấm nhỏ màu đỏ, mà vết thương như thế không chỉ có mỗi một cái.

Lục Trạch Phong nhớ rõ, rõ ràng là Giản Nại rất sợ đau.

! !
Đường phố rộn ràng nhốn nháo, ánh mắt anh lại âm trầm.

Giản Nại hơi sượng sùng định rút tay về.

Lục Trạch Phong lại kéo cậu đi, hai người một trước một sau đi tới dưới tán cây liễu ở trấn nhỏ bên cạnh chủ thành.

Giản Nại nhẹ giọng nói: "Làm gì vậy?"
Lục Trạch Phong nhìn tay cậu: "Bị sao đây.

"
Giản Nại: "Lúc may túi tiền không cẩn thận bị đâm phải.

"
Lục Trạch Phong nhíu mày.

Giản Nại vốn muốn nói là không đau, nhưng lời tới miệng lại bị kẹt ngang, tục ngữ nói rất đúng, nhõng nhẽo với chồng là sướng nhất! Mình cực khổ may túi tiền mà, mắc gì không thể mượn chuyện tranh công được!

Bởi vậy!
Giản Nại đổi hướng, khuông mặt nhỏ nhắn xinh đẹp mang theo vẻ đáng thương: "Đau quá.

"
Quả nhiên mày Lục Trạch Phong nhíu lại càng chặt.

Giản Nại ghé sát vào anh, trong ánh mắt chứa đầy ý cười, giọng nói nũng nịu mềm mại: "Ân công phải thổi giúp em mới hết á.

"
! !
Cậu chỉ định chọc ghẹo Lục Trạch Phong thôi.

Chính là không ngờ tới người đàn ông đang nắm tay cậu sắc mặt trầm ngâm, tiếp đó, anh chậm rãi cúi đầu, khuôn mặt anh tuấn kề sát ngón tay trắng như bạch ngọc, môi mỏng mở miệng, đầu ngón tay ấm áp chỉ cảm thấy một luồng gió lạnh lẽo thổi qua, có hơi ngứa ngứa, nhưng lại hàm chứa hàng ngàn lời nói nhỏ nhẹ dịu dàng bất tận.

Thật giống như!
Cậu là trân bảo được nâng niu ở trong tay.

Lông mi Giản Nại khẽ run, hơi ngẩn người.

Có một khoảnh khắc mà trong lòng cậu đã rối loạn.

Lục Trạch Phong nâng mắt nhìn cậu, lấy một cái bình ngọc trắng từ trong không gian trữ vật ra, đổ ra chất lỏng trong suốt, sau đó nhẹ nhàng bôi lên tay Giản Nại.

Giản Nại chớp chớp mắt: "Này là cái gì mà hay thế, miệng vết thương khép lại rồi này.

"
Lục Trạch Phong trả lời: "Nước mắt Phượng Hoàng.

"
Giản Nại sốc ngang.

Thứ này cậu có từng nghe nói qua, là một đồ vật có xác suất rớt rất hiếm ở phó bản cấp SSS+.

Vô cùng trân quý, giá ở thị trường có thể nói là ở trên trời.

Nghe nói Nước mắt này có thể chữa lành mọi vết thương, giải trăm độc.

Giản Nại đau lòng nói: "Anh dùng cho em thế này lãng phí lắm.

"
"Hết thì lần sau đánh tiếp là được.

" Lục Trạch Phong không chút nào để ý, anh xức thuốc cho Giản Nại xong, giọng nói trầm thấp: "Dùng cho em thì không tiếc.

"
! !
Tán lá cây liễu bị gió thổi khẽ lay động.

Dường như có tán lá khẽ chạm vào mặt hồ.

Gợn sóng lăn tăn như thể khai sáng lòng Giản Nại, trong nháy mắt đó, Giản Nại thiếu chút nữa đã hòa tan vào sự dịu dàng đó.

Nếu không phải đã biết trước anh ta là trapboi.

Cậu nhìn Lục Trạch Phong, đáy mắt chứa ý cười: "Ân công, sao anh lại tốt với em thế chứ?"
Lục Trạch Phong nhướng mày: "Có sao?"
Giản Nại hung hăng gật đầu: "Đồ quý giá nào anh cũng dùng lên người em hết!"
Lục Trạch Phong bất ngờ: "Quý lắm à.

"
Giản Nại sửng sốt.

Liền thấy Lục Trạch Phong lôi ra bảy tám bình như thế từ trong túi trữ vậ nhét vào tay cậu, mặt không biểu tình: "Ta còn nhiều lắm.

"
Nhìn anh như mấy thằng nhóc có nhà mặt phố bố làm to khoe khoang mấy thứ đồ chơi đắt tiền, sau đó sảng khoải nói: "Cầm lấy chơi đi.

"
! !
Tâm tình Giản Nại phức tạp cực kỳ!
Lúc cậu đang rối rắm thì Lục Trạch Phong cũng bôi xong vết thương cuối cùng trên tay cậu, khuôn mặt anh tuấn rũ mi, dưới ánh mặt trời buổi ban trưa thì lại càng tuấn tiếu, giọng anh trầm thấp: "Dù ta không có nhiều thì cũng sẽ dùng cho em thôi.

"
Giản Nại kinh ngạc ngước mắt, đối diện với con ngươi đen láy của Lục Trạch Phong.

Tán liễu bên bờ hồ bị gió thổi phất qua vạt áo hai người, mang theo sự dịu dàng vô tận.

Anh nâng tay, bàn tay thô ráp đặt lên đôi mày hơi nhíu lại của Giản Nại sau khi bị đả kích, nhẹ nhàng vuốt phẳng nó: "Đừng nhăn mựat nữa.

"
Đáy mắt anh khá bình tĩnh nghiêm túc, giọng nói thành thục hàm chứa từ tính: "Ta rất thích túi tiền.

"
! !
Mấy ngày sau.

Giản Nại tỉnh dậy từ ghế nằm trong phòng hóa trang, phát hiện hình như mình lại mơ thấy ký ức ngày hôm đó.

Cậu bất đắc dĩ đỡ trán.

Chỉ biết cảm khái tên trapboi này biết chơi quá.

Không được, không thể bị trap được.

Phải tấn công mới được, tốc chiến tốc thắng sớm ngày đạp anh ta dưới chân, nếu không cứ để như thế này thì Giản Nại sợ bản thân mình sẽ tự động dâng cho địch.

Chuyên viên trang điểm nói: "Ồ, cậu tỉnh rồi à?"
Giản Nại lên tiếng.

Chuyên viên trang điểm mỉm cười nói: "Cậu thấy trang điểm thế này đã được chưa?"
Giản Nại nhìn vào gương, hơi kinh ngạc.

Hôm nay cậu chụp một bộ ảnh tuyên truyền cho 《 Vấn Đạo 》, mà nhân vật của cậu là hoa yêu, vì yêu mà hóa ma.

Mấy năm nay Giản Nại chật vật trong giới showbiz là vì từ chối quy tắc ngầm, rất nhiều tài nguyên đã bị phong sát, nhưng có lẽ vì có ngoại hình thích hợp nên mới lấy được tài nguyên trò chơi này.

Thiếu niên trong gương đội tóc giả, trên mặt được điểm xuyết châu ngọc và hoa lá sinh động như thật.

Mà gương mặt xinh đẹp tinh xảo đó giữa mày có vẽ những cánh hoa màu hồng ombre nhạt dần, vì để ra được khí chất hoa yêu nên khóe mắt cũng được đánh màu hồng phấn khá đậm.

Cặp mắt hoa đào hơi nhướng, môi đỏ khẽ nhếch, xinh đẹp không gì sánh được, câu hồn nhiếp phách.

! !
Giản Nại nhẹ nói: "Cảm ơn chị nhé, em thấy rất đẹp ạ.

"
Chuyên viên trang điểm cảm khái: "Chị làm nhiều năm rồi mà chưa thấy ai có người hóa trang đẹp như em hết đó, thích hợp với em lắm!"
Hai người đều cười.

Bỗng nhiên sắc mặt của trợ lý từ ngoài bước vào hơi thay đổi.

Giản Nại quay đầu lại nói: "Làm sao vậy?"
Vẻ mặt trợ lý oan ức, tiến đến nói nhỏ vào tai Giản Nại: "Sắp quay rồi mà bên phía đạo diễn bỗng nhiên đòi đổi người, hình như là có kẻ đi cửa sau giành lấy nhân vật hoa yêu này rồi.

"
Con ngươi Giản Nại hơi trầm xuống.

Gần quay lại chơi trò đổi người, việc này không hiếm thấy.

Mà đây không phải là lần đầu cậu bị như thế.

Giản Nại nói: "Đã xác định chưa?"
Trợ lý lên tiếng.

Hắn có chút lo lắng Giản Nại sẽ đau buồn khổ sở.

Nhưng người trước mặt lại rất bình tĩnh.

Giản Nại chỉ nói: "Thế thì thôi, cậu nói với bên tổ đạo diễn đi, tôi đi thay quần áo rồi mình về.

"
Trợ lý rất muốn vì cậu mà nói vài lời, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài.

Chuyên viên trang điểm cũng nhận ra được điều gì đó, dò hỏi: "Làm sao vậy?"
Giản Nại kể đại khái câu chuyện, cuối cùng, còn nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi chị nhé, trang điểm đẹp thế này chắc tốn nhiều thời gian của chị lắm.

"
Chuyên viên trang điểm ở trong cái ngành sản xuất đã lâu rồi, còn gì mà chưa thấy qua nữa.

Sau khi thấy bộ dáng của Giản Nại, không nhịn nổi mà cảm thấy chua xót, cô thật sự đau lòng, vội vàng nói: "Có gì đâu, người nên xin lỗi không phải là cậu.

"
Giản Nại cười cười.

Chuyên viên trang điểm an ủi cậu: "Trong lòng chị cảm thấy cậu mới là người thích hợp với nhân vật này nhất.

"
Giản Nại nhìn người trong gương, câu môi: "Có đôi khi, không phải thích hợp là được.

"
Chuyên viên trang điểm vừa thu xếp đồ vật vừa nói: "Những người đó đều là đi cửa sau mà đến, còn cậu ở đây là do năng lực của mình, trong cái giới này mà không có chống lưng sống không có dễ, cậu đẹp trai như này thì nghe chị khuyên một câu, nếu gặp được chuyện thích hợp thì cũng đừng chống đối quá, biết không?"

Sao mà Giản Nại không hiểu chứ.

Nhưng mà cậu lại không thể nào bước nỗi qua cánh cửa lòng đó.

Chuyên viên trang điểm nói: "Chị đi trước xem người mới là ai, nếu cậu thích thì cứ chụp hình với hóa trang này, lát nữa chị về giúp cậu tháo trang sức.

"
Giản Nại: "Cảm ơn chị.

"
Chuyên viên trang điểm vỗ vỗ bờ vai cậu rồi rời đi.

Giản Nại nhìn chính mình trong gương, lối trang điểm này thật sự rất đẹp, hơn nữa bởi vì set quay mà còn đội thêm cả tóc giả, vừa nhìn là thấy giống y như một yêu tinh xinh đẹp tuyệt vời, không hề giống với bộ dạng hiền khô như ngày thường của cậu.

Đúng là có hơi tiếc thật.

Không bằng!
Giản Nại nghĩ tới Lục Trạch Phong.

Cậu nhìn bản thân trong gương, bỗng nhiên nảy ra ý xấu.

! !
Bên kia
Ám Tinh —— Quân đội
Trung tâm quân sự với phòng thủ kiên cố, đang mở một cuộc hội nghị với các quan chức cấp cao.

Lục Trạch Phong ngồi ở ghế chủ tọa cao nhất, sắc mặt lạnh lùng nghe cấp dưới báo cáo tình huống của quân đội năm nay, sống lưng anh ngồi thẳng tắp, ngón tay thon dài đặt ở trên bàn, lâu lâu sẽ gõ nhịp vài cái, khiến cấp dưới run rẩy sợ hãi trong lòng.

Mọi người đều biết tính tình của vị này.

Ngày thường ít nói ít cười, nhưng thật ra lại vô cùng thông minh và mạnh mẽ.

Nếu có người dám giở trò bịp bợm ở hội nghị, họ tuyệt đối sẽ phải trả giá đại giới một cách thảm thống.

Đại tướng quân sấm rền gió cuốn, các thượng tướng trẻ tuổi của toàn bộ quân đội ngồi ở tạihội nghị này đều cẩn thận trăm phần trăm, chỉ sợ sẽ nói gì đó sai.

Bỗng nhiên ——
"Đinh"
Một tiếng, âm báo thiết bị đầu cuối của Lục Trạch Phong vang lên.

Tất cả mọi người khẩn trương hẳn lên, ai ai cũng thầm suy đoán trong lòng rằng chẳng lẽ có sự vụ quân đội gì khẩn cấp chăng?
Bởi vì người có thể liên hệ Lục Trạch Phong đều là những người có quyền cao chức trọng.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Lục Trạch Phong dời mắt khỏi sấp văn kiện, click mở tin nhắn từ thiết bị đầu cuối, mỗi hành động của anh càng khiến cho mọi người đứng tim, thứ mà có thể khiến tướng quân đọc tin nhắn ở ngay hội nghị nhất định là rất quan trọng!
Lục Trạch Phong click mở tin nhắn.

Âm báo tin nhắn tới vang lên rất nhiều lần, giống như người gửi đang thật sự rất gấp.

Mà sau khi anh mở tin nhắn ra, con người vốn lạnh lùng quanh năm, ngay cả khi lên chiến trường cũng sẽ không bao giờ thay đổi sắc mặt, giờ phút này đây con ngươi bình tĩnh lại hiện lên một tia khác thường.

Phó quan bên cạnh cũng khá tò mò.

Tin tức gì mà có thể làm cả Lục Trạch Phong khiếp sợ thế nhỉ?
Chẳng lẽ Ám Tinh của bọn họ bị công kích?
Nhưng mà ——
Lục Trạch Phong chỉ lẳng lặng đọc tin nhắn từ thiết bị đầu cuối, đó là một tấm ảnh tự sướng, người trong ảnh có dung mạo kiều diễm như hoa đào, đang cười mỉm với camera, mái tóc đen như mực của cậu xoã ngang vai, quần áo trên người được thiết kế như hoa yêu, cái cổ trắng nõn tinh xảo như ẩn như hiện phía sau lớp sa mỏng, cặp mắt hoa đào hơi nhướng, mang theo mười phần câu hồn dụ dỗ.

Kèm thêm lời nhắn:
"Chồng yêu ơi, hôm nay người ta đẹp hong ~QVQ".

Chapter
1 Chương 1: 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
2 Chương 2: 2: Đăng Nhập Vào Game
3 Chương 3: 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
4 Chương 4: 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
5 Chương 5: 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
6 Chương 6: 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
7 Chương 7: 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
8 Chương 8: 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
9 Chương 9: 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
10 Chương 10: 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
11 Chương 11: 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
12 Chương 12: 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
13 Chương 13: 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
14 Chương 14: 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
15 Chương 15: 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
16 Chương 16: 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
17 Chương 17: 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
18 Chương 17-2: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
19 Chương 18: Có Người Không Thích Tiền À
20 Chương 19: Động Phòng Hoa Chúc
21 Chương 20: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
22 Chương 21: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
23 Chương 22: Rơi vào lưới tình với Lục Trạch Phong
24 Chương 23: Quyến rũ chồng yêu
25 Chương 24: Ly hôn
26 Chương 25: Không được phản bội ta
27 Chương 26: Lục Trạch Phong chuẩn bị tỏ tình
28 Chương 27: Tui chỉ chơi qua đường thui à
29 Chương 28: Biết được sự thật add sai người
30 Chương 29: Xin ly hôn
31 Chương 30: Không thể mất đi em
32 Chương 31: Con có muốn gả cho cậu ta không?
33 Chương 32-33: 32: Tự mình gả tới phủ nguyên soái - 33: Cảm ơn ân công
34 Chương 34: Đời này sẽ không gả cho anh ta
35 Chương 35: Trở thành một streamer
36 Chương 36: Sà vào chân nguyên soái
37 Chương 37: Nép vào lòng anh (1)
38 Chương 37-2: Nép vào lòng anh (2)
39 Chương 38: Làm bánh cho nguyên soái
40 Chương 39: Là tôi, chính là tôi đấy
41 Chương 40: Quay xe
42 Chương 41: Biết được chân tướng
43 Chương 42: Tặng túi tiền cho người trong lòng
44 Chương 43: Làm sao để theo đuổi anh
45 Chương 44: Tớ thích ngài ấy lắm
46 Chương 45: Sau này đừng tìm ta nữa
47 Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh
48 Chương 47: Yêu em nhé?
49 Chương 48: Đổi ý vẫn còn kịp
50 Chương 49: Hồ Ly uy hiếp
51 Chương 50: Em nhớ anh lắm
52 Chương 51: Sao trên giường lại có người?
53 Chương 52: Từ hôn
54 Chương 53: Chúng ta bỏ trốn đi
55 Chương 54: Bắt cóc
56 Chương 55: Sinh rồng con
57 Chương 56: Muốn bé rồng con
58 Chương 57: Phòng không gối chiếc
59 Chương 58
60 Chương 59: Tha thiết cảm ơn đại nhân
61 Chương 60: Cộng hưởng tinh thần lực
62 Chương 61: Thời thơ ấu của Lục Trạch Phong
63 Chương 62: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
64 Chương 63: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
65 Chương 64: Em và anh đầu bạc răng long (1)
66 Chương 65: Em và anh đầu bạc răng long (2)
67 Chương 66: Em và anh đầu bạc răng long (3)
68 Chương 67: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo
69 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
70 2: Đăng Nhập Vào Game
71 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
72 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
73 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
74 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
75 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
76 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
77 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
78 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
79 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
80 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
81 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
82 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
83 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
84 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
85 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
86 18: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
87 19: Có Người Không Thích Tiền À
88 20: Động Phòng Hoa Chúc
89 21: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
90 22: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
91 23: Quyến Rũ Chồng Yêu
92 24: Ly Hôn
93 25: Không Được Phản Bội Ta
94 26: Lục Trạch Phong Chuẩn Bị Tỏ Tình
95 27: Tui Chỉ Chơi Qua Đường Thui À
96 28: Biết Được Sự Thật Add Sai Người
97 29: Xin Ly Hôn
98 30: Không Thể Mất Đi Em
99 31: Không Thể Mất Đi Em
100 32: Con Có Muốn Gả Cho Cậu Ta Không
101 33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái
102 34: Cảm Ơn Ân Công
103 35: Đời Này Sẽ Không Gả Cho Anh Ta
104 36: Trở Thành Một Streamer
105 37: Sà Vào Chân Nguyên Soái
106 38: Nép Vào Lòng Anh 1
107 39: Nép Vào Lòng Anh 2
108 40: Làm Bánh Cho Nguyên Soái
109 41: Là Tôi Chính Là Tôi Đấy
110 42: Quay Xe
111 43: Biết Được Chân Tướng
112 C44: Tặng túi tiền cho người trong lòng
113 C45: Làm sao để theo đuổi anh
114 C46: Tớ thích ngài ấy lắm
115 C47: Sau này đừng tìm ta nữa
116 C48: Bị bẫy xém thì mất truynh
117 C49: Yêu em nhé
118 C50: Đổi ý vẫn còn kịp
119 C51: Hồ ly uy hiếp
120 C52: Em nhớ anh lắm
121 C53: Sao trên giường lại có người
122 C54: Từ hôn
123 C55: Chúng ta bỏ trốn đi
124 C56: Bắt cóc
125 C57: Sinh rồng con
126 C58: Muốn bé rồng con
127 C59: Phòng không gối chiếc
128 C60: Chương 60
129 C61: Tha thiết cảm ơn đại nhân
130 C62: Cộng hưởng tinh thần lực
131 C63: Thời thơ ấu của lục trạch phong
132 C64: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
133 C65: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
134 C66: Em và anh đầu bạc răng long 1
135 C67: Em và anh đầu bạc răng long 2
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
2
Chương 2: 2: Đăng Nhập Vào Game
3
Chương 3: 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
4
Chương 4: 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
5
Chương 5: 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
6
Chương 6: 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
7
Chương 7: 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
8
Chương 8: 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
9
Chương 9: 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
10
Chương 10: 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
11
Chương 11: 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
12
Chương 12: 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
13
Chương 13: 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
14
Chương 14: 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
15
Chương 15: 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
16
Chương 16: 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
17
Chương 17: 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
18
Chương 17-2: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
19
Chương 18: Có Người Không Thích Tiền À
20
Chương 19: Động Phòng Hoa Chúc
21
Chương 20: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
22
Chương 21: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
23
Chương 22: Rơi vào lưới tình với Lục Trạch Phong
24
Chương 23: Quyến rũ chồng yêu
25
Chương 24: Ly hôn
26
Chương 25: Không được phản bội ta
27
Chương 26: Lục Trạch Phong chuẩn bị tỏ tình
28
Chương 27: Tui chỉ chơi qua đường thui à
29
Chương 28: Biết được sự thật add sai người
30
Chương 29: Xin ly hôn
31
Chương 30: Không thể mất đi em
32
Chương 31: Con có muốn gả cho cậu ta không?
33
Chương 32-33: 32: Tự mình gả tới phủ nguyên soái - 33: Cảm ơn ân công
34
Chương 34: Đời này sẽ không gả cho anh ta
35
Chương 35: Trở thành một streamer
36
Chương 36: Sà vào chân nguyên soái
37
Chương 37: Nép vào lòng anh (1)
38
Chương 37-2: Nép vào lòng anh (2)
39
Chương 38: Làm bánh cho nguyên soái
40
Chương 39: Là tôi, chính là tôi đấy
41
Chương 40: Quay xe
42
Chương 41: Biết được chân tướng
43
Chương 42: Tặng túi tiền cho người trong lòng
44
Chương 43: Làm sao để theo đuổi anh
45
Chương 44: Tớ thích ngài ấy lắm
46
Chương 45: Sau này đừng tìm ta nữa
47
Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh
48
Chương 47: Yêu em nhé?
49
Chương 48: Đổi ý vẫn còn kịp
50
Chương 49: Hồ Ly uy hiếp
51
Chương 50: Em nhớ anh lắm
52
Chương 51: Sao trên giường lại có người?
53
Chương 52: Từ hôn
54
Chương 53: Chúng ta bỏ trốn đi
55
Chương 54: Bắt cóc
56
Chương 55: Sinh rồng con
57
Chương 56: Muốn bé rồng con
58
Chương 57: Phòng không gối chiếc
59
Chương 58
60
Chương 59: Tha thiết cảm ơn đại nhân
61
Chương 60: Cộng hưởng tinh thần lực
62
Chương 61: Thời thơ ấu của Lục Trạch Phong
63
Chương 62: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
64
Chương 63: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
65
Chương 64: Em và anh đầu bạc răng long (1)
66
Chương 65: Em và anh đầu bạc răng long (2)
67
Chương 66: Em và anh đầu bạc răng long (3)
68
Chương 67: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo
69
1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
70
2: Đăng Nhập Vào Game
71
3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
72
4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
73
5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
74
6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
75
7: Nguyên Soái Có Người Thích À
76
8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
77
9: Gặp Lại Ghệ Cũ
78
10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
79
11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
80
12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
81
13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
82
14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
83
15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
84
16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
85
17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
86
18: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
87
19: Có Người Không Thích Tiền À
88
20: Động Phòng Hoa Chúc
89
21: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
90
22: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
91
23: Quyến Rũ Chồng Yêu
92
24: Ly Hôn
93
25: Không Được Phản Bội Ta
94
26: Lục Trạch Phong Chuẩn Bị Tỏ Tình
95
27: Tui Chỉ Chơi Qua Đường Thui À
96
28: Biết Được Sự Thật Add Sai Người
97
29: Xin Ly Hôn
98
30: Không Thể Mất Đi Em
99
31: Không Thể Mất Đi Em
100
32: Con Có Muốn Gả Cho Cậu Ta Không
101
33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái
102
34: Cảm Ơn Ân Công
103
35: Đời Này Sẽ Không Gả Cho Anh Ta
104
36: Trở Thành Một Streamer
105
37: Sà Vào Chân Nguyên Soái
106
38: Nép Vào Lòng Anh 1
107
39: Nép Vào Lòng Anh 2
108
40: Làm Bánh Cho Nguyên Soái
109
41: Là Tôi Chính Là Tôi Đấy
110
42: Quay Xe
111
43: Biết Được Chân Tướng
112
C44: Tặng túi tiền cho người trong lòng
113
C45: Làm sao để theo đuổi anh
114
C46: Tớ thích ngài ấy lắm
115
C47: Sau này đừng tìm ta nữa
116
C48: Bị bẫy xém thì mất truynh
117
C49: Yêu em nhé
118
C50: Đổi ý vẫn còn kịp
119
C51: Hồ ly uy hiếp
120
C52: Em nhớ anh lắm
121
C53: Sao trên giường lại có người
122
C54: Từ hôn
123
C55: Chúng ta bỏ trốn đi
124
C56: Bắt cóc
125
C57: Sinh rồng con
126
C58: Muốn bé rồng con
127
C59: Phòng không gối chiếc
128
C60: Chương 60
129
C61: Tha thiết cảm ơn đại nhân
130
C62: Cộng hưởng tinh thần lực
131
C63: Thời thơ ấu của lục trạch phong
132
C64: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
133
C65: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
134
C66: Em và anh đầu bạc răng long 1
135
C67: Em và anh đầu bạc răng long 2