33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái

Lời của Giản Nại khiến cha mẹ trố mắt.

Nhưng bọn họ cũng chẳng vui vẻ gì, ngược lại cảm thấy có phải con mình té sông xong rồi não bị úng nước, cho nên cũng không để bụng những lời Giản Nại nói, chỉ khuyên cậu nghỉ ngơi rồi rời đi.

Giản Nại trơ mắt nhìn bọn họ rời đi, trong phòng chỉ còn mỗi một mình cậu.

Chờ cha mẹ đi rồi, có người từ bên ngoài gõ cửa tiến vào, là một thằng bé lùn xủn, nó sợ hãi nhìn Giản Nại: "Thiếu gia! "
Giản Nại dò hỏi: "Em là?"
Thằng bé nhẹ nhàng nói: "Em là Tiểu Địch, thiếu gia không nhớ em ạ?"
Giản Nại thầm nghĩ đâu phải là tui không nhớ mỗi mình nhóc, tui không có nhớ ra ai hết á.

Kỳ thật đến bây giờ cậu vẫn cảm thấy tất cả chỉ là một giấc mơ, khiến cậu thấy không hề chân thật.

Cậu chỉ đi tham dữ bữa tiệc gala thôi mà, thậm chí còn không ăn một bữa cơm chia tay đàngg hoàng với bạn thân của mình nữa, bọn họ đã hẹn nhau phải cùng ăn cơm một bữa rồi mà.

Nhưng một dao kia của Lục Kiệt đã tiễn cậu tới cái thế giới quỷ quái này.

Giản Nại đau khổ ôm đầu, chỉ có thể nói với Tiểu Địch: "Tiểu Địch, em và anh là quan hệ gì thế?"
Tiểu Địch vội vàng ngoan ngoãn trả lời: "Từ nhỏ em đã đi theo thiếu gia rồi, chăm sóc ngài ạ.

"
Giản Nại: "Vậy người nhà em đâu?"
"EM không có người nhà.

" Tiểu Địch hơi khẩn trương: "Khi em còn nhỏ, vì nhà nghèo nên cha mẹ nuôi không nổi nên đã bỏ em, là ông bà chủ cứu em về đó ạ.

"
Giản Nại biết đứa nhỏ này cũng là một người đáng thương.

Giản Nại nói với thằng bé: "Sao em cách anh xa thế, lại đây nói chuyện nè.

"
Tiểu Địch có hơi sợ cậu: "Là thiếu gia từng nói với em rằng em không được ở gần ngài quá ạ.

"
Giản Nại khó hiểu: "Tại sao chứ?"
Tiểu Địch nhẹ giọng: "Bởi vì trước đó ngài nói em là phản đồ, là gián điệp của ông bà chủ ạ.

"

Giản Nại là người thông minh, cậu đại khái có thể đoán được chính chủ đã suy nghĩ thế nào, chắc cậu ta nghĩ rằng tình yêu của mình và bạn trai rất là vĩ đại, dù cho tất cả mọi người trên thế giới có phản đối thì hai người bọn họ cũng sẽ can đảm vì yêu mà mãi bên nhau, có lẽ chính chủ thấy thằng bé này là chướng ngại vật hàng top trên con đường tình yêu của mình.

Giản Nại thở dài: "Em yên tâm, giờ anh và gã ta đã chia tay rồi.

"
Tiểu Địch nghe xong thì nở nụ cười: "Thật tốt quá, thiếu gia, em cảm thấy gã không xứng với ngài.

"
Giản Nại không chút khách khí gật đầu: "Anh cũng thấy thế.

"
Tiểu Địch cạn lời, cảm thấy sau khi thiếu gia hôn mê thì da mặt hình như đã dày hơn.

Giản Nại nhàn rỗi không có gì làm, sau khi nhận thức được mình đã đến đây rồi thì có lẽ sẽ không thể trở về được nữa, cậu vực lại tinh thần xuống dốc, đời thì vẫn phải sống, nếu cứ đắm chìm vào bi thương thì sao mà sống tốt được.

Suy nghĩ cẩn thận xong, Giản Nại nói: "Tiểu Địch, em nhắc lại cho anh một vài chuyện ở quá khứ được không? Anh té sông xong quên hết cả rồi.

"
Tiểu Địch lập tức gật đầu, thằng bé có vẻ rất thích cậu, nhưng có lẽ Giản Nại thay đổi nhiều quá cho nên vẫn có chút sợ hãi, hiện tại thấy Giản Nại nhờ mình thì thằng bé lại mừng rỡ.

Giản Nại nghe xong chừng khoảng một buổi trưa.

Cậu thu thập được rất nhiều tin tức hữu dụng.

Tỷ như viên tinh cầu này có lịch sử từ xa xưa, trên tinh cầu này có rất nhiều người máy và thú nhân, thú nhân có phân biệt đẳng cấp về tinh thần lực, đó là một loại năng lượng tựa như uy áp và năng lực, người có cấp bậc càng cao thì càng lợi hại, năng lực cũng càng mạnh mẽ.

Đáng tiếc tinh thần lực sẽ bị tổn thương.

Bởi vậy cho nên mới sinh ra chủng tộc Dạ Oanh này.

Mấy đời trước Dạ Oanh cũng được tính là thú nhân, là từ con chim oanh tiến hóa thành nhân loại.

Năng lực của Tộc Dạ Oanh rất thần kỳ, có công hiệu chữa lành, tiếng ca và khí tức của họ rất có hiệu quả xoa diệu với tinh thần lực, tuy rằng bản thân Dạ Oanh không có sức mạnh, nhưng đối với những cường giả thì Dạ Oanh lại là một người bạn đời vô cùng tốt.

Giản Nại sau khi nghe xong thì tò mò: "Thế anh là Dạ Oanh à?"
Tiểu Địch vội vàng gật đầu.

Giản Nại đứng dậy đứng trước gương, phát hiện chính chủ và bản thân có bộ dáng giống nhau đến chín phần, trước kia cậu làm minh tinh thường xuyên bị người khác bảo rằng bộ dáng cậu có hơi nữ tính, không ngờ tới ở thế giới này, chính chủ là nam mà cũng có dung mạo y như vậy.

Có thể là do khuôn mặt quen thuộc nên Giản Nại cũng không thấy khủng hoảng cho lắm.

Nói thật ra, cậu hơi ngượng ngạo với cơ thể này, không biết chính chủ đã chết thật chưa, hay là cậu đang sử dụng thân thể của một người chết đây?
Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của mình trong gương, nỗi lo lắng trong lòng cũng vơi bớt đi nhiều.

Tiểu Địch ở bên cạnh nhẹ giọng: "Thiếu gia, ngài lớn lên đẹp, lại là Dạ Oanh thuần huyết, nhất định sẽ gả được vào một nhà tốt, ngài ráng giữ gìn sức khỏe, để sau này còn hưởng phúc nữa ạ.

"
Giản Nại dở khóc dở cười.

Nhưng cậu thật sự mệt mỏi rã rời.

Sau khi Tiểu Địch rời khỏi thì cậu nằm xuống bắt đầu ngủ.

Cậu nhanh chóng tiến vào giấc, sau đó có một cảnh tượng mơ hồ hiện lên trong mơ, ở đó vẫn đang là thế kỷ 21, bản thân cậu sau khi bị đâm một nhát thì chảy máu rất nhiều, Lục Kiệt thấy cậu như thế thì cũng tự đâm mình một nhát, định tự sát theo.

Khi bọn họ bị phát hiện, Giản Nại đã mất rất nhiều máu.

Cậu được cấp cứu cả đêm rồi sau đó được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt ICU.

Người trên giường bệnh mặt không có chút máu, lâm vào hôn mê, bên trong, tình trạng không khả quan chút nào.

Thích Thần cứ khóc mãi bên ngoài cửa kính, bảo gì mà phải kiện cả nhà Lục Kiệt ra tòa, ngoại trừ cậu ta ra thì chẳng ai đến thăm mình cả, trên thế giới đó chỉ có mỗi người bạn thân này để ý sống chết của cậu.

Lòng Giản Nại như siết lại.

Giữa giấc mộng hỗn loạn đó, cậu tỉnh lại.

Sau khi mở mắt ra vẫn là trần nhà màu vàng quen thuộc, cậu thở dài một hơi, rồi sau đó nhận mệnh ngồi dậy.

Từ mộng ảo ngày hôm qua cho đến chấp nhận sự thật ngày hôm nay, cậu đã lười phải giãy dụa, tới đâu hay tới đó, trải qua sau một lần chết, thì còn sống là được.

"Rầm rầm rầm"
Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Giản Nại mở miệng: "Mời vào.

"
Bên ngoài Tiểu Địch tiến và: "Thiếu gia, có khách tới thăm, là tiểu thiếu gia của Phượng tộc đến thăm ngài.

"
Giản Nại vội vàng nói: "Quan hệ giữa chúng ta có tốt không?"
Tiểu Địch ghé sát vào nói: "Không tốt chút nào, cậu ta lớn lên không đẹp bằng ngào nên cay lắm, nhưng bên ngoài lúc nào tỏ vẻ quan hệ với thiếu gia rất là tốt.

"
Giản Nại nghi hoặc: "Thế sao anh vẫn làm bạn với cậu ta.

"
Tiểu Địch giải thích: "Bởi vì thiếu gia không nhìn ra cậu ta ghen tị với ngài, cho nên mới xem cậu ta như là bạn thân.

"
"! ! "
Chính chủ ngu thật sự.

Tìm một tên rác rưởi làm bạn trai thì thôi đi, đến ngay cả bạn bè cũng rác không kém.

Đang nghĩ ngợi thì bên ngoài có ngước bước vào, người chưa tới nơi nhưng giọng đã tới trước.

Tiếng thở nhẹ từ ngoài cửa truyền đến, một cậu trai trẻ mặc áo trắng từ bên ngoài tiến vào, làm lố bổ nhào vào giường cậu: "Nại Nại! Cậu làm sao thế này, tớ nghe nói cậu nhảy sông, có thật không?!"
Giản Nại trầm mặc.

"Cậu sao vậy, không nhớ ra tớ sao?" Hoàng Thừa ra vẻ kinh ngạc: "Là tớ nè Nại Nại, tớ là Thừa Thừa, bạn thân nhất của cậu đây.

"
Giản Nại cười cười nói: "Đầu tớ bị úng nước, trí nhớ không tốt lắm.

"
Đáy mắt Hoàng Thừa toát lên vẻ đắc ý trong chớp mắt, nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ quan tâm: "Tại sao lại như vậy được.

"
"Đều tại tớ hết.

" Hoàng Thừa giả vờ lau nước mắt: "Nếu không phải tớ giúp hai người bỏ trốn thì sẽ không xảy ra chuyện rồi, tớ chỉ muốn thành toàn hạnh phúc của hai cậu thôi, không ngờ đến mọi chuyện lại trở thành như thế này!'"
Nếu là trước đó, tên ngố Giản Nại nhất định sẽ an ủi ngược lại mình.

Nhưng mà giờ thì ——
Giản Nại gật đầu nói: "Đúng vậy, đều tại cậu hết.

"
Trên mặt Hoàng Thừa sượng trân, xấu hổ nhìn Giản Nại.

Giản Nại mỉm cười với Hoàng Thừa: "Cậu tới để xin lỗi tớ hả.

"
Hoàng Thừa có chút xấu hổ, nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Giản Nại cậu ta lại chẳng dám chữ không, chỉ có thể ngoan ngoãn nói: "Ừm, tớ xin lỗi nhé Nại Nại.

"
Giản Nại không tỏ vẻ gì: "Lần sau chú ý.

"
Hoàng Thừa cảm thấy dường như có gì đó đã thay đổi, nhưng lại không thể nói ra.

Nhưng trước mắt cậu ta có chuyện quan trọng hơn, vội vàng nói: "Nại Nại, tớ đây là vì muốn tốt cho cậu nên mới thế, nếu đời này không gả cho tình yêu thì cuộc sống còn nghĩa lý gì nữa, nhất định là cậu đang giận tớ rồi, cậu cứ yên tâm, tớ chắc chắn sẽ cứu bạn trai cậu ra khỏi đó.

"
Giản Nại vội vàng: "Đừng, để gã ngồi tù đi, tớ không quan tâm gã đâu.

"
Hoàng Thừa cho rằng bạn mình giận quá nên mới nói thế, nhưng thế thì cũng tốt, cuối cùng cậu ta cũng có thể nói ra mục đích thật sự của mình.

"Nại Nại, tớ biết cậu có nỗi khổ riêng của mình, có phải ba mẹ cậu lại ép cậu vào phủ nguyên soái không?" Hoàng Thừa lập tức nói: "Hiện giờ tớ đã nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo, tuyệt đối không để cậu phải đi chịu khổ đâu!"
Giản Nại: "Nói thử nghe xem.

"
Hoàng Thừa cho rằng cậu đã tin, vội vàng nói: "Là người bạn thân của cậu, sao tớ lại nỡ nhìn cậu chịu khổ chứ, thật ra tớ hỏi thăm rồi, độ xứng đôi tinh thần lực của tớ chỉ kém cậu một cấp thôi, sắp tới đế đô sẽ mở tiệc cung yến, lúc đó tớ nghĩ nguyên soái đại nhân nhất định cũng sẽ tham dự, tớ đoán rằng lúc đó gia đình cậu sẽ tham dự vì muốn xin lỗi chuyện huỷ bỏ kết quả xứng đôi, cậu dẫn tớ theo đi, nếu lỡ như ngài ấy nhìn trúng tớ thì nhà các cậu cũng coi như là lấy công chuộc tội, mà cậu cũng tự do!"
Giản Nại nghe xong là hiểu ngay.

Hoá ra đây là đang tính kế mình đây mà, tuy rằng trước mắt cậu không có hứng thú với vị nguyên soái kia, đặc biệt là loại ép hôn này cậu cũng thấy không thích, nên cậu vốn chẳng muốn vào phủ nguyên soái chút nào.

Nhưng điều đó cũng chẳng có nghĩa Giản Nại sẽ để cho tên tâm cơ boy này được nước làm tới được.

Quan trọng nhất chính là.

Cái chết của chính chủ có quan hệ trực tiếp với cậu ta.

Loại hung thủ như này thì càng không thể để cậu ta đạt được mục đích.

Nghĩ xong, Giản Nại mỉm cười, cậu tỏ vẻ thân mật kéo tay Hoàng Thừa: "Không hổ là bạn tốt của tớ, thay tớ suy nghĩ chu đáo quá.

"
Hoàng Thừa cho rằng Giản Nại đã tin, mừng rỡ: "Phải thế chứ.

"
Giản Nại cười càng tươi: "Nếu cậu đã là bạn thân của tớ, vì tình yêu của tớ mà dốc hết sức lực, tớ đây cũng không thể đẩy cậu vào phủ nguyên soái, chặt đứt hạnh phúc cả đời được!"
Ý cười của Hoàng Thừa đông cứng.

Giản Nại vỗ vỗ tay cậu ta: "Cậu cứ yên tâm, khổ này tự tớ chịu, không đến lượt cậu nhảy vào hố lửa đâu!".

Chapter
1 Chương 1: 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
2 Chương 2: 2: Đăng Nhập Vào Game
3 Chương 3: 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
4 Chương 4: 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
5 Chương 5: 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
6 Chương 6: 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
7 Chương 7: 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
8 Chương 8: 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
9 Chương 9: 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
10 Chương 10: 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
11 Chương 11: 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
12 Chương 12: 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
13 Chương 13: 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
14 Chương 14: 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
15 Chương 15: 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
16 Chương 16: 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
17 Chương 17: 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
18 Chương 17-2: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
19 Chương 18: Có Người Không Thích Tiền À
20 Chương 19: Động Phòng Hoa Chúc
21 Chương 20: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
22 Chương 21: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
23 Chương 22: Rơi vào lưới tình với Lục Trạch Phong
24 Chương 23: Quyến rũ chồng yêu
25 Chương 24: Ly hôn
26 Chương 25: Không được phản bội ta
27 Chương 26: Lục Trạch Phong chuẩn bị tỏ tình
28 Chương 27: Tui chỉ chơi qua đường thui à
29 Chương 28: Biết được sự thật add sai người
30 Chương 29: Xin ly hôn
31 Chương 30: Không thể mất đi em
32 Chương 31: Con có muốn gả cho cậu ta không?
33 Chương 32-33: 32: Tự mình gả tới phủ nguyên soái - 33: Cảm ơn ân công
34 Chương 34: Đời này sẽ không gả cho anh ta
35 Chương 35: Trở thành một streamer
36 Chương 36: Sà vào chân nguyên soái
37 Chương 37: Nép vào lòng anh (1)
38 Chương 37-2: Nép vào lòng anh (2)
39 Chương 38: Làm bánh cho nguyên soái
40 Chương 39: Là tôi, chính là tôi đấy
41 Chương 40: Quay xe
42 Chương 41: Biết được chân tướng
43 Chương 42: Tặng túi tiền cho người trong lòng
44 Chương 43: Làm sao để theo đuổi anh
45 Chương 44: Tớ thích ngài ấy lắm
46 Chương 45: Sau này đừng tìm ta nữa
47 Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh
48 Chương 47: Yêu em nhé?
49 Chương 48: Đổi ý vẫn còn kịp
50 Chương 49: Hồ Ly uy hiếp
51 Chương 50: Em nhớ anh lắm
52 Chương 51: Sao trên giường lại có người?
53 Chương 52: Từ hôn
54 Chương 53: Chúng ta bỏ trốn đi
55 Chương 54: Bắt cóc
56 Chương 55: Sinh rồng con
57 Chương 56: Muốn bé rồng con
58 Chương 57: Phòng không gối chiếc
59 Chương 58
60 Chương 59: Tha thiết cảm ơn đại nhân
61 Chương 60: Cộng hưởng tinh thần lực
62 Chương 61: Thời thơ ấu của Lục Trạch Phong
63 Chương 62: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
64 Chương 63: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
65 Chương 64: Em và anh đầu bạc răng long (1)
66 Chương 65: Em và anh đầu bạc răng long (2)
67 Chương 66: Em và anh đầu bạc răng long (3)
68 Chương 67: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo
69 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
70 2: Đăng Nhập Vào Game
71 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
72 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
73 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
74 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
75 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
76 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
77 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
78 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
79 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
80 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
81 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
82 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
83 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
84 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
85 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
86 18: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
87 19: Có Người Không Thích Tiền À
88 20: Động Phòng Hoa Chúc
89 21: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
90 22: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
91 23: Quyến Rũ Chồng Yêu
92 24: Ly Hôn
93 25: Không Được Phản Bội Ta
94 26: Lục Trạch Phong Chuẩn Bị Tỏ Tình
95 27: Tui Chỉ Chơi Qua Đường Thui À
96 28: Biết Được Sự Thật Add Sai Người
97 29: Xin Ly Hôn
98 30: Không Thể Mất Đi Em
99 31: Không Thể Mất Đi Em
100 32: Con Có Muốn Gả Cho Cậu Ta Không
101 33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái
102 34: Cảm Ơn Ân Công
103 35: Đời Này Sẽ Không Gả Cho Anh Ta
104 36: Trở Thành Một Streamer
105 37: Sà Vào Chân Nguyên Soái
106 38: Nép Vào Lòng Anh 1
107 39: Nép Vào Lòng Anh 2
108 40: Làm Bánh Cho Nguyên Soái
109 41: Là Tôi Chính Là Tôi Đấy
110 42: Quay Xe
111 43: Biết Được Chân Tướng
112 C44: Tặng túi tiền cho người trong lòng
113 C45: Làm sao để theo đuổi anh
114 C46: Tớ thích ngài ấy lắm
115 C47: Sau này đừng tìm ta nữa
116 C48: Bị bẫy xém thì mất truynh
117 C49: Yêu em nhé
118 C50: Đổi ý vẫn còn kịp
119 C51: Hồ ly uy hiếp
120 C52: Em nhớ anh lắm
121 C53: Sao trên giường lại có người
122 C54: Từ hôn
123 C55: Chúng ta bỏ trốn đi
124 C56: Bắt cóc
125 C57: Sinh rồng con
126 C58: Muốn bé rồng con
127 C59: Phòng không gối chiếc
128 C60: Chương 60
129 C61: Tha thiết cảm ơn đại nhân
130 C62: Cộng hưởng tinh thần lực
131 C63: Thời thơ ấu của lục trạch phong
132 C64: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
133 C65: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
134 C66: Em và anh đầu bạc răng long 1
135 C67: Em và anh đầu bạc răng long 2
Chapter

Updated 135 Episodes

1
Chương 1: 1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
2
Chương 2: 2: Đăng Nhập Vào Game
3
Chương 3: 3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
4
Chương 4: 4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
5
Chương 5: 5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
6
Chương 6: 6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
7
Chương 7: 7: Nguyên Soái Có Người Thích À
8
Chương 8: 8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
9
Chương 9: 9: Gặp Lại Ghệ Cũ
10
Chương 10: 10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
11
Chương 11: 11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
12
Chương 12: 12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
13
Chương 13: 13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
14
Chương 14: 14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
15
Chương 15: 15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
16
Chương 16: 16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
17
Chương 17: 17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
18
Chương 17-2: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
19
Chương 18: Có Người Không Thích Tiền À
20
Chương 19: Động Phòng Hoa Chúc
21
Chương 20: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
22
Chương 21: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
23
Chương 22: Rơi vào lưới tình với Lục Trạch Phong
24
Chương 23: Quyến rũ chồng yêu
25
Chương 24: Ly hôn
26
Chương 25: Không được phản bội ta
27
Chương 26: Lục Trạch Phong chuẩn bị tỏ tình
28
Chương 27: Tui chỉ chơi qua đường thui à
29
Chương 28: Biết được sự thật add sai người
30
Chương 29: Xin ly hôn
31
Chương 30: Không thể mất đi em
32
Chương 31: Con có muốn gả cho cậu ta không?
33
Chương 32-33: 32: Tự mình gả tới phủ nguyên soái - 33: Cảm ơn ân công
34
Chương 34: Đời này sẽ không gả cho anh ta
35
Chương 35: Trở thành một streamer
36
Chương 36: Sà vào chân nguyên soái
37
Chương 37: Nép vào lòng anh (1)
38
Chương 37-2: Nép vào lòng anh (2)
39
Chương 38: Làm bánh cho nguyên soái
40
Chương 39: Là tôi, chính là tôi đấy
41
Chương 40: Quay xe
42
Chương 41: Biết được chân tướng
43
Chương 42: Tặng túi tiền cho người trong lòng
44
Chương 43: Làm sao để theo đuổi anh
45
Chương 44: Tớ thích ngài ấy lắm
46
Chương 45: Sau này đừng tìm ta nữa
47
Chương 46: Bị bẫy xém thì mất truynh
48
Chương 47: Yêu em nhé?
49
Chương 48: Đổi ý vẫn còn kịp
50
Chương 49: Hồ Ly uy hiếp
51
Chương 50: Em nhớ anh lắm
52
Chương 51: Sao trên giường lại có người?
53
Chương 52: Từ hôn
54
Chương 53: Chúng ta bỏ trốn đi
55
Chương 54: Bắt cóc
56
Chương 55: Sinh rồng con
57
Chương 56: Muốn bé rồng con
58
Chương 57: Phòng không gối chiếc
59
Chương 58
60
Chương 59: Tha thiết cảm ơn đại nhân
61
Chương 60: Cộng hưởng tinh thần lực
62
Chương 61: Thời thơ ấu của Lục Trạch Phong
63
Chương 62: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
64
Chương 63: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
65
Chương 64: Em và anh đầu bạc răng long (1)
66
Chương 65: Em và anh đầu bạc răng long (2)
67
Chương 66: Em và anh đầu bạc răng long (3)
68
Chương 67: Phiên Ngoại - Cha hiền con thảo
69
1: Trapboy Phải Trả Giá Đại Giới
70
2: Đăng Nhập Vào Game
71
3: Bé Muốn Lấy Thân Báo Đáp
72
4: Để Em Giúp Anh Chặn Thương Tổn
73
5: Anh Ui Người Ta Muốn Ăn Thịt Nướng
74
6: Lục Trạch Phong Đỏ Mặt
75
7: Nguyên Soái Có Người Thích À
76
8: Nghe Nói Các Đại Lão Đều Thích Tui
77
9: Gặp Lại Ghệ Cũ
78
10: Anh Iu Sẽ Bảo Vệ Bé
79
11: Để Em Trị Liệu Cho Anh Nhó
80
12: Đừng Bị Mị Ma Lừa
81
13: Em Lấy Trứng Rồng Về Cho Anh Nè
82
14: Mau Mau Yêu Em Đi Anh!
83
15: Tìm Đại Lão Kết Hôn
84
16: Ân Công Chúng Ta Kết Hôn Đi
85
17: Chúng Ta Kết Hôn Thôi
86
18: Chúng Ta Kết Hôn Thôi 2
87
19: Có Người Không Thích Tiền À
88
20: Động Phòng Hoa Chúc
89
21: Chỉ Có Thể Chịu Trách Nhiêm Với Em Thôi
90
22: Mình Ơi Ăn Cơm Thôi
91
23: Quyến Rũ Chồng Yêu
92
24: Ly Hôn
93
25: Không Được Phản Bội Ta
94
26: Lục Trạch Phong Chuẩn Bị Tỏ Tình
95
27: Tui Chỉ Chơi Qua Đường Thui À
96
28: Biết Được Sự Thật Add Sai Người
97
29: Xin Ly Hôn
98
30: Không Thể Mất Đi Em
99
31: Không Thể Mất Đi Em
100
32: Con Có Muốn Gả Cho Cậu Ta Không
101
33: Tự Mình Gả Tới Phủ Nguyên Soái
102
34: Cảm Ơn Ân Công
103
35: Đời Này Sẽ Không Gả Cho Anh Ta
104
36: Trở Thành Một Streamer
105
37: Sà Vào Chân Nguyên Soái
106
38: Nép Vào Lòng Anh 1
107
39: Nép Vào Lòng Anh 2
108
40: Làm Bánh Cho Nguyên Soái
109
41: Là Tôi Chính Là Tôi Đấy
110
42: Quay Xe
111
43: Biết Được Chân Tướng
112
C44: Tặng túi tiền cho người trong lòng
113
C45: Làm sao để theo đuổi anh
114
C46: Tớ thích ngài ấy lắm
115
C47: Sau này đừng tìm ta nữa
116
C48: Bị bẫy xém thì mất truynh
117
C49: Yêu em nhé
118
C50: Đổi ý vẫn còn kịp
119
C51: Hồ ly uy hiếp
120
C52: Em nhớ anh lắm
121
C53: Sao trên giường lại có người
122
C54: Từ hôn
123
C55: Chúng ta bỏ trốn đi
124
C56: Bắt cóc
125
C57: Sinh rồng con
126
C58: Muốn bé rồng con
127
C59: Phòng không gối chiếc
128
C60: Chương 60
129
C61: Tha thiết cảm ơn đại nhân
130
C62: Cộng hưởng tinh thần lực
131
C63: Thời thơ ấu của lục trạch phong
132
C64: Muốn chăm sóc anh nhiều hơn
133
C65: Thiếp muốn làm nguyên soái nhị phu nhân
134
C66: Em và anh đầu bạc răng long 1
135
C67: Em và anh đầu bạc răng long 2