39: Bày Kế

Phủ quốc sư, hậu hoa viên
Phong Chi Danh ngồi trên ghế dài lãnh đạm chống tay nhếch mắt nhìn Bát Thập đang đánh quyền rồi đập đá, nhất cử nhất động đều dứt khoát mạnh mẽ, giống như sấm rền khiến lòng người kinh hãi.
Sài Thất đứng ở bên cạnh xuýt xoa đến mỏi miệng: "Quốc sư, ngài lợi hại thật.

Thế này có giống cương thi chút nào đâu? Y thậm chí có thể chạy nhảy như người bình thường vậy.

Không thể tin được."
Phong Chi Danh hờ hững đáp lại: "Vẫn chưa đến mức độ mà ta mong muốn.

Ta cần ở y nhiều hơn thế."
Sài Thất kinh ngạc: "Quốc sư yêu cầu cao quá rồi.

Ta cảm thấy Bát Thập nhà chúng ta đánh được cả thiên quân vạn mã đấy chứ."
"Ngươi nghĩ vậy là vì chưa thấy qua thiên quân vạn mã thật đáng sợ thế nào."
Sài Thất tiu nghỉu, ngẫm lại rồi hỏi: "Quốc sư luyện ra Bát Thập không phải để chơi thôi sao? Ngài muốn đối phó với ai à?"
"Hiện giờ ta chỉ có thể nói lúc cần dùng thì nên dùng được." Phong Chi Danh đột nhiên nhớ tới gì đó nên nhìn sang chỗ Sài Thất đứng: "Phu nhân ra ngoài rồi sao ngươi còn ở đây? Ta căn dặn ngươi đi theo bảo hộ y mà."
Sài Thất phủi tay cười: "Ôi trời, phu nhân có Hoài Cẩn đi theo rồi cần gì đến ta nữa? Ta có đánh lại Hoài Cẩn đâu? Nếu là kẻ mà hắn chịu thua thì có thêm ta cũng vô ích."
"Ngươi có tiền đồ thêm tí thì chết à?"
"Quốc sư không thể nói như thế.

Hoài Cẩn được tôi luyện trong quân đội nghiêm ngặt, cũng là tướng quân chứ có phải tiểu tốt vô danh gì đâu.

Ta chỉ là một thư đồng nhỏ nhoi, đánh không lại hắn thì nói đánh không lại hắn, việc gì phải tự ái? Chừng nào ta cũng trở thành tướng quân như hắn thì lúc đó mới so đo mấy chuyện này."
Phong Chi Danh nghe trái tai vô cùng: "Dạo này trong phủ cứ náo loạn lên sao ấy nhỉ? Phu nhân đã hay bắt bẻ ta rồi mà còn có thêm ngươi nữa?"
"Ta cảm thấy phu nhân vô cùng tốt, nếu có bắt bẻ quốc sư thì chắc chắn là quốc sư sai rồi."
"..."
Phong Chi Danh cứng miệng, hồi tưởng lại buổi tối hai hôm trước vẫn một mực cho rằng người sai không phải là mình.

Đêm đó, Bắc Đường Du lại bò lên người y.

Y cảm thấy đêm nào cũng làm có phần hơi quá rồi.

Không phải là sức lực y không chịu nổi, nhưng số thuốc uống gần đây còn nhiều hơn cả số thuốc uống trong một năm trước khi quen biết Bắc Đường Du.

Cứ thế này thì kiểu gì cũng có ngày không đủ thuốc dùng.
"Du nhi, đêm nay không được, chỉ ngủ không làm."
Bắc Đường Du híp mắt cười nhìn y hỏi: "Phu quân yếu rồi?"
Phong Chi Danh trừng hắn: "Thuốc sắp hết rồi."
"Vậy thì chế thêm."
"Nguyên liệu rất hiếm, chế cũng không dễ." Phong Chi Danh cố gắng vừa đẩy Bắc Đường Du trở lại giường vừa nói.

Bắc Đường Du không thèm dịch chuyển mà vẫn khư khư ôm chặt lấy cổ y, hoài nghi hỏi: "Phu quân đang viện cớ phải không?"
Phong Chi Danh ngắt nhẹ cánh mũi Bắc Đường Du nói: "Tiểu yêu nghiệt, cũng may là nam nhân không thể hoài thai.

Nếu không chắc ngươi sẽ khiến ta tinh tẫn nhân vong mất."
Bắc Đường Du giả bộ thở dài thườn thượt: "Trong thoại bản đều nói là phu quân hành hạ ta ngày đêm không buông, đến nỗi ta còn chẳng bước xuống giường nổi.

Sự thật thì toàn là ta quấn lấy ngươi, chủ động mời gọi ngươi mà ngươi còn làm cao nữa.

Không biết là do phu quân yếu sức hay do ta đây không đủ nhan sắc làm người khác phải kích động?"
"Gần đây phát hiện ngươi rất thích làm nũng với ta."
Phong Chi Danh mềm lòng, vươn người lên hôn Bắc Đường Du, chính vì lỡ hôn rồi nên cuối cùng vẫn không thể cùng Bắc Đường Du đắp chăn trong sáng đi ngủ được.

Hôm sau, Phong Chi Danh thức dậy, trong lòng hơi hối hận vì lại rơi vào bẫy của Bắc Đường Du.

Vì vậy, y bảo Sài Thất mang Thanh Tâm Kinh đến cho Bắc Đường Du chép phạt.

Bắc Đường Du ngoan ngoãn chép không nói lời nào, nhưng chép xong còn đặc biệt ghi vài dòng thơ bên dưới châm biếm y:
"Vườn đào sai quả nhà người khác
Hái xuống ăn rồi còn muốn thêm
Vườn đào trong phủ quốc sư ấy
Chỉ để rụng rơi khắp bậc thềm."
Trở lại hiện tại, Phong Chi Danh khó chịu nói với Sài Thất: "Ta nuôi ngươi tốn cơm tốn gạo cả rồi."
Phong Chi Danh vươn vai đứng dậy rồi búng tay cho Bát Thập ngừng diễn võ lại và nói tiếp: "Ngươi đưa hắn đi cất, cất xong đến Vô Nhai thư cục dò hỏi xem trong kinh thành chỗ nào có thể mua được Địa Linh Thảo.

Căn cốt của Bát Thập vẫn chưa được, cần phải ngâm thêm nước thuốc có Địa Linh Thảo để cứng cáp hơn.

Ta đến Túy Mãn Phường nghe hát."
Sài Thất bĩu môi: "Quốc sư cũng ý tứ chút đi.

Đã thành gia lập thất rồi mà cứ lai vãng mấy chỗ phong nguyệt đó hoài."
"Phu nhân còn chưa quản ta mà ngươi dám quản? Có tin ta biến ngươi thành cương thi luôn không?"
Phong Chi Danh hăm he rồi bỏ đi, nhưng mà Sài Thất đã quá quen với việc bị y hăm he rồi nên vẫn ráng cứng đầu nói theo: "Còn không phải vì phu nhân quá tốt tính hay sao? Quốc sư không tự thu liễm thì có khi bị phu nhân bỏ đấy."
Phong Chi Danh quay lại, còn chưa kịp nói gì thì Sài Thất đã cong đuôi chạy trước.

Y phiền muộn đỡ trán, không hiểu nuôi dạy cách nào mà lại dạy ra một tên thất bại thế này?
Tại Ô Linh biệt viện, nơi nghỉ mát bên hồ vào mùa hè và là tư sản bí mật của Tây Định Hầu.
Bắc Đường Du ngồi trên lầu cao nhàn nhã nhâm nhi tách trà nguội, bên cạnh là Hoài Cẩn đang đứng trông chờ ai đó.

Tâm trạng của Hoài Cẩn khá nôn nao, không được bình thản như Bắc Đường Du.

Bắc Đường Du cười nói: "Ngươi ngồi xuống uống tách trà đi.

Người cần đến trước sau sẽ đến mà."
Hoài Cẩn nghiêm nghị lắc đầu.
Bắc Đường Du kiếm chuyện để nói: "Từ gia yến trước đến nay cũng một thời gian rồi, Quế công công giờ đây mới chủ động nói muốn gặp ta, ắt có chuyện quan trọng.

Hy vọng ông ấy sẽ đem đến một tin tốt lành, vậy thì có chờ bao lâu cũng xứng đáng."
Hoài Cẩn phân vân: "Phu nhân đừng hy vọng nhiều quá.

Dù sao Quế công công cũng chỉ phụ trách việc bếp núc trong cung, chuyện mà ông ta biết e rằng có giới hạn thôi."
"Nếu đã làm đại sự thì dù là tiểu tiết cũng rất quan trọng."
Hoài Cẩn gật đầu: "Ta nghe theo phu nhân, nhưng mà có điểm này ta vẫn mãi không hiểu.

Vì sao phu nhân không chọn Bắc Đường Lẫm là người tiếp theo hoặc ai khác ở Bắc Đường phủ? Chọn một người trong cung như Bắc Đường Phi tương đối khó khăn hơn rất nhiều."

Bắc Đường Du mỉm cười đặt tách trà xuống: "Là vì ngươi chưa thực sự hiểu về Bắc Đường gia.

Cái thời vinh quang năm ấy giờ đã không còn nữa.

Bắc Đường gia cũng không còn là trụ cột võ thần như trước.

Hiện tại có rất nhiều vị tướng quân trẻ tuổi tài giỏi, mà mỗi người trong số họ đều có thể trở thành kẻ thay thế cho phụ thân ta.

Danh tiếng của Bắc Đường gia đều do bá phụ ta Bắc Đường Lẫm cố gắng chèo chống dưới sự giúp đỡ của vị Ngạc quý phi trong cung kia.

Do vậy, hai kẻ đó mới là khó đối phó nhất.

Tuy nhiên, một người là quý phi nương nương không thể can dự triều chính, một người là văn nhân trói gà không chặt, dù tài giỏi mấy thì thứ mà họ ỷ lại vẫn là đội cấm vệ quân nằm trong tay Bắc Đường Phi.

Ta mới chỉ gây ra một vài sự cố nhỏ ở Bắc Đường gia, tạm thời chưa khiến bọn họ chú ý.

Nếu không nhân lúc này diệt trừ Bắc Đường Phi, sợ rằng thêm một thời gian nữa bọn họ phát giác có kẻ đang âm thầm giăng bẫy Bắc Đường gia thì sự việc sẽ trở nên khó khăn hơn."
"Ra là vậy.

Đúng là ta suy nghĩ thiển cận không thể so sánh với phu nhân, hèn gì hầu gia nói nên đi theo phu nhân học hỏi nhiều."
"Ngươi đừng đề cao ta quá.

Ta cũng chỉ là một người tầm thường, bất quá ta nhẫn nhục trong Bắc Đường gia bao năm, cho nên phải hiểu về họ nhiều hơn kẻ khác."
Đúng lúc này, dưới lầu có hạ nhân dẫn theo Quế công công đi lên.

Sau khi hạ nhân lui đi, Quế công công hành lễ với Bắc Đường Du nhưng Bắc Đường Du nhanh chóng đứng lên miễn lễ này cho ông: "Quế công công đừng khách khí.

Mời ngồi."
Quế công công ngồi xuống rồi nhanh nhảu nói: "Lần này lão nô ra ngoài vận chuyển rau củ tươi về cung cho nên không tiện ở lâu.

Lão nô sẽ nói thẳng vậy.

Gần đây hoàng thượng đang phiền lòng về chuyện lập ai làm thống lĩnh mới của tuần phòng doanh.

Tây Định Hầu và Bắc Đường gia đều tranh giành kịch liệt vị trí này cho người của mình.

Bắc Đường Phi có lần lỡ lời nói giúp Bắc Đường gia chọc giận hoàng thượng, bị phạt đánh ba mươi trượng, đến nay vẫn còn nằm dưỡng thương.

Lão nô không biết chuyện này có giúp ích được gì cho phu nhân không nhưng thiết nghĩ vẫn nên báo với người một tiếng."
Bắc Đường Du gật đầu: "Đa tạ Quế công công." Rồi cho Hoài Cẩn tiễn ông ra về.

Đợi khi Hoài Cẩn quay trở lại thì hắn mới hỏi: "Chức vị thống lĩnh tuần phòng doanh này quan trọng lắm sao?"
Hoài Cẩn nói: "Nếu cấm vệ quân chỉ trông coi khu vực bên trong hoàng cung thì tuần phòng doanh phụ trách mọi khu vực bên ngoài hoàng cung, được xem là phòng tuyến cực kỳ quan trọng của kinh thành Đại Hành chúng ta.

Sau khi lão tướng quân Kha Dương từ quan, hoàng thượng vẫn luôn đau đầu về chuyện này.

Ban đầu hoàng thượng triệu gọi Cố Thẩm Đề về kinh có lẽ là vì để hắn tiếp nhận, nhưng sau dấy lên khá nhiều lời dèm pha về chuyện xấu hổ năm xưa giữa Cố Thẩm Đề và Bạc vương, còn có việc sợ Cố Thẩm Đề ỷ công kiêu ngạo đã khiến hoàng thượng phân vân.

Hầu gia biết tin đồn là do Bắc Đường gia tung ra, sợ rằng Bắc Đường gia chiếm được thời cơ cho nên mới can thiệp vào.

Nếu là do Cố Thẩm Đề đảm nhận thì hầu gia cũng không nói gì."
"Nếu đem so về thân thủ, giữa ngươi và Cố tướng quân thì ai hơn?"
"Chưa từng so tài, khó biết thắng thua.

Phu nhân vì sao lại hỏi vậy?"
Bắc Đường Du lo ngại hỏi: "Nếu như cho ngươi đi ám sát Cố tướng quân, chỉ là ám sát giả, chủ yếu là tạo được động tĩnh lớn, đánh trúng thì dừng, vậy ngươi có thể rút lui an toàn không để lại dấu vết gì không? Đang trong lúc căng thẳng thế này, Cố tướng quân mà có xây xát gì thì chắc chắn người hứng chịu tiếng oan không ai khác ngoài Bắc Đường gia.

Hoàng thượng sẽ càng cẩn trọng thêm mấy phần khi đưa ra quyết định.

Bất quá, nếu bị bắt ra chút sơ sót nào, người chịu họa ngược lại sẽ là phía chúng ta."
"Theo như phu nhân nói thì cũng không có gì là khó, ta nghĩ bản thân thừa sức làm chu toàn.

Người muốn khi nào tiến hành?"
"Càng sớm càng tốt.

Nếu để hoàng thượng quyết định rồi thì uổng công vô ích."
Hoài Cẩn tỏ vẻ đã hiểu, hỏi: "Vậy có cần cố tình lưu lại thứ gì đó liên quan đến Bắc Đường gia không?"
Bắc Đường Du lắc đầu: "Không, quá rõ ràng sẽ trở nên vụng.

Khi đó, thiên hạ sẽ không nghĩ là Bắc Đường gia làm mà là họ bị ai đó đổ oan.

Cứ để người ta suy đoán, suy đoán càng nhiều thì nghi ngờ Bắc Đường gia càng nhiều."
"Vậy ta đưa phu nhân hồi phủ trước rồi đi an bày sau."
"Được.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Giao Dịch
2 Chương 2: 2: Gặp Quốc Sư
3 Chương 3: 3: Họp Mặt Gia Tộc
4 Chương 4: 4: Lại Gặp Quốc Sư
5 Chương 5: 5: Ngày Thành Thân
6 Chương 6: 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
7 Chương 7: 7: Cái Chết Của A Cát
8 Chương 8: 8: Quốc Sư Trở Về
9 Chương 9: 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
10 Chương 10: 10: Manh Mối
11 Chương 11: 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
12 Chương 12: 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
13 Chương 13: 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
14 Chương 14: 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
15 Chương 15: 15: Bày Tỏ
16 Chương 16: 16: Đào Mộ
17 Chương 17: 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
18 Chương 18: 18: Kết Án
19 Chương 19: 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
20 Chương 20: 20: Ngày Hồi Môn
21 Chương 21: 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
22 Chương 22: 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
23 Chương 23: 23: Sẽ Có Một Ngày Gi3t Chết Ngươi
24 Chương 24: 24: Thiên Diện Độc Y
25 Chương 25: 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
26 Chương 26: 26: Chúng Tathử Một Chút
27 Chương 27: 27: Hành Phòng
28 Chương 28: 28: Ngọc Thỉ Hồ
29 Chương 29: 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
30 Chương 30: 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
31 Chương 31: 31: Đêm Trước Giông Bão
32 Chương 32: 32: Dạo Hắc Thị
33 Chương 33: 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
34 Chương 34: 34: Hy Vọng Dập Tắt
35 Chương 35: 35: Nguyên Tắc
36 Chương 36: 36: Dạ Yến
37 Chương 37: 37: Xứng Hay Không
38 Chương 38: 38: Quốc Sư Đùa Dại
39 Chương 39: 39: Bày Kế
40 Chương 40: 40: Cái Chết Của Thiết Thất
41 Chương 41: 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
42 Chương 42: 42: Miêu Tam Nương
43 Chương 43: 43: Xích Hào
44 Chương 44: 44: Tứ Chi Địa
45 Chương 45: 45: Hiền Đức Song Vương
46 Chương 46: C46: Trưởng công chúa hồi kinh
47 Chương 47: C47: Ra đi cùng nhau
48 Chương 48: C48: Bạc vương phủ loạn rồi
49 Chương 49: C49: Gặp mẹ chồng
50 Chương 50: C50: Sự thật trong bóng tối
51 Chương 51: C51: Tiễn mẹ chồng
52 1: Giao Dịch
53 2: Gặp Quốc Sư
54 3: Họp Mặt Gia Tộc
55 4: Lại Gặp Quốc Sư
56 5: Ngày Thành Thân
57 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
58 7: Cái Chết Của A Cát
59 8: Quốc Sư Trở Về
60 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
61 10: Manh Mối
62 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
63 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
64 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
65 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
66 15: Bày Tỏ
67 16: Đào Mộ
68 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
69 18: Kết Án
70 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
71 20: Ngày Hồi Môn
72 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
73 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
74 23: Sẽ Có Một Ngày Giết Chết Ngươi
75 24: Thiên Diện Độc Y
76 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
77 26: Chúng Tathử Một Chút
78 27: Hành Phòng
79 28: Ngọc Thỉ Hồ
80 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
81 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
82 31: Đêm Trước Giông Bão
83 32: Dạo Hắc Thị
84 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
85 34: Hy Vọng Dập Tắt
86 35: Nguyên Tắc
87 36: Dạ Yến
88 37: Xứng Hay Không
89 38: Quốc Sư Đùa Dại
90 39: Bày Kế
91 40: Cái Chết Của Thiết Thất
92 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
93 42: Miêu Tam Nương
94 43: Xích Hào
95 44: Tứ Chi Địa
96 45: Hiền Đức Song Vương
97 C46: Trưởng công chúa hồi kinh
98 C47: Ra đi cùng nhau
99 C48: Bạc vương phủ loạn rồi
100 C49: Gặp mẹ chồng
101 C50: Sự thật trong bóng tối
102 C51: Tiễn mẹ chồng
103 C52: Cẩm nang
104 C53: Chấm dứt giao dịch
105 C54: Chào hỏi với đám rắn
106 C55: Quốc sư qua đời
107 C56: Chín ngọn đèn trấn quan
108 C57: Tế tổ
109 C58: Phượng hoàng bảo địa
110 C59: Mua mạng
111 C60: Quốc sư hồi sinh
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: 1: Giao Dịch
2
Chương 2: 2: Gặp Quốc Sư
3
Chương 3: 3: Họp Mặt Gia Tộc
4
Chương 4: 4: Lại Gặp Quốc Sư
5
Chương 5: 5: Ngày Thành Thân
6
Chương 6: 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
7
Chương 7: 7: Cái Chết Của A Cát
8
Chương 8: 8: Quốc Sư Trở Về
9
Chương 9: 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
10
Chương 10: 10: Manh Mối
11
Chương 11: 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
12
Chương 12: 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
13
Chương 13: 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
14
Chương 14: 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
15
Chương 15: 15: Bày Tỏ
16
Chương 16: 16: Đào Mộ
17
Chương 17: 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
18
Chương 18: 18: Kết Án
19
Chương 19: 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
20
Chương 20: 20: Ngày Hồi Môn
21
Chương 21: 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
22
Chương 22: 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
23
Chương 23: 23: Sẽ Có Một Ngày Gi3t Chết Ngươi
24
Chương 24: 24: Thiên Diện Độc Y
25
Chương 25: 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
26
Chương 26: 26: Chúng Tathử Một Chút
27
Chương 27: 27: Hành Phòng
28
Chương 28: 28: Ngọc Thỉ Hồ
29
Chương 29: 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
30
Chương 30: 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
31
Chương 31: 31: Đêm Trước Giông Bão
32
Chương 32: 32: Dạo Hắc Thị
33
Chương 33: 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
34
Chương 34: 34: Hy Vọng Dập Tắt
35
Chương 35: 35: Nguyên Tắc
36
Chương 36: 36: Dạ Yến
37
Chương 37: 37: Xứng Hay Không
38
Chương 38: 38: Quốc Sư Đùa Dại
39
Chương 39: 39: Bày Kế
40
Chương 40: 40: Cái Chết Của Thiết Thất
41
Chương 41: 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
42
Chương 42: 42: Miêu Tam Nương
43
Chương 43: 43: Xích Hào
44
Chương 44: 44: Tứ Chi Địa
45
Chương 45: 45: Hiền Đức Song Vương
46
Chương 46: C46: Trưởng công chúa hồi kinh
47
Chương 47: C47: Ra đi cùng nhau
48
Chương 48: C48: Bạc vương phủ loạn rồi
49
Chương 49: C49: Gặp mẹ chồng
50
Chương 50: C50: Sự thật trong bóng tối
51
Chương 51: C51: Tiễn mẹ chồng
52
1: Giao Dịch
53
2: Gặp Quốc Sư
54
3: Họp Mặt Gia Tộc
55
4: Lại Gặp Quốc Sư
56
5: Ngày Thành Thân
57
6: Nghe Ngóng Trương Phủ
58
7: Cái Chết Của A Cát
59
8: Quốc Sư Trở Về
60
9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
61
10: Manh Mối
62
11: Bệnh Cũng Thật Tốt
63
12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
64
13: Gặp Hai Vị Vương Gia
65
14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
66
15: Bày Tỏ
67
16: Đào Mộ
68
17: Nữ Tử Đáng Ngờ
69
18: Kết Án
70
19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
71
20: Ngày Hồi Môn
72
21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
73
22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
74
23: Sẽ Có Một Ngày Giết Chết Ngươi
75
24: Thiên Diện Độc Y
76
25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
77
26: Chúng Tathử Một Chút
78
27: Hành Phòng
79
28: Ngọc Thỉ Hồ
80
29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
81
30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
82
31: Đêm Trước Giông Bão
83
32: Dạo Hắc Thị
84
33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
85
34: Hy Vọng Dập Tắt
86
35: Nguyên Tắc
87
36: Dạ Yến
88
37: Xứng Hay Không
89
38: Quốc Sư Đùa Dại
90
39: Bày Kế
91
40: Cái Chết Của Thiết Thất
92
41: Phát Bệnh Bất Ngờ
93
42: Miêu Tam Nương
94
43: Xích Hào
95
44: Tứ Chi Địa
96
45: Hiền Đức Song Vương
97
C46: Trưởng công chúa hồi kinh
98
C47: Ra đi cùng nhau
99
C48: Bạc vương phủ loạn rồi
100
C49: Gặp mẹ chồng
101
C50: Sự thật trong bóng tối
102
C51: Tiễn mẹ chồng
103
C52: Cẩm nang
104
C53: Chấm dứt giao dịch
105
C54: Chào hỏi với đám rắn
106
C55: Quốc sư qua đời
107
C56: Chín ngọn đèn trấn quan
108
C57: Tế tổ
109
C58: Phượng hoàng bảo địa
110
C59: Mua mạng
111
C60: Quốc sư hồi sinh