45: Hiền Đức Song Vương

Bắc Đường Du đi căn dặn Sài Thất một chút, vô tình nhìn thấy Sài Thất đang đứng nói chuyện gần cổng phủ với một cô nương.

Cô nương này hắn đã từng gặp qua, chính là người từng đi khỏi luyện dược đường lần trước.

Vốn dĩ hắn rất tò mò luyện dược đường của Phong Chi Danh sao lại có nữ nhân ra vào, vốn muốn hỏi Sài Thất từ lâu nhưng bận chuyện này chuyện nọ dễ dàng quên bẵng đi.

Lúc thấy hắn đến gần, cô nương chỉ nhìn hắn một cái rồi vội vàng bỏ đi.

Hắn thấy lạ nên hỏi Sài Thất: "Người đó là ai vậy? Sao vừa nhìn thấy ta liền không chào mà biệt?"
Sài Thất phủ nhận: "Không phải như phu nhân nghĩ đâu, chỉ là trùng hợp mà thôi.

Đó chính là tiểu công tử, đệ tử duy nhất của phụ thân quốc sư, tính ra là sư đệ của quốc sư.

Sau khi phụ thân quốc sư mất, do tính khí quốc sư và tiểu công tử chẳng ai vừa mắt ai, trưởng công chúa lại tu hành không thèm quản bọn họ nên tiểu công tử ở bên ngoài suốt không trở về nữa.

Nếu trở về, chắc cũng chỉ ở lại dăm ba canh giờ là đi.

Nói mới nhớ, gần đây tiểu công tử có về, về cái là biến đổi luôn hình dạng thành nữ, xém chút ta không nhận ra.

Tiểu công tử thích giả trang suốt ngày nên phu nhân đừng thấy lạ.

Sư huynh đệ bọn họ ai cũng có tính xấu cả.

Hình như lúc trước quốc sư có nhờ tiểu công tử làm gì đó.

Hồi nãy tiểu công tử bảo ta nói lại với quốc sư tìm không gặp rồi đi thẳng không chịu nói thêm, đúng là càng lúc càng quái."
Sài Thất nói xong thì cười lớn một tràng.

Bắc Đường Du ngờ nghệch ra: "Kỹ thuật giả trang lợi hại thật.

Ta thật sự nghĩ đó là một giai nhân tuyệt thế, không nhìn ra chút sơ hở nào."

"Tiểu công tử mà nghe phu nhân khen vậy chắc sẽ làm tri kỷ với phu nhân luôn.

Dù sao trước nay mấy trò kỳ quái của ngài ấy và quốc sư chẳng có ai hiểu.

Ấy vậy mà hai người bọn họ còn mắng nhau như cơm bữa, bất quá tình cảm vô cùng khắng khít.

Trưởng công chúa coi tiểu công tử không khác gì con trai ruột."
Bắc Đường Du nhân tiện hỏi luôn: "Ngươi cảm thấy Hiền vương là người thế nào?"
Câu hỏi bất ngờ của Bắc Đường Du làm cho Sài Thất nhăn mặt lại: "Hiền vương ấy à...không tốt."
"Vì sao lại không tốt?"
Sài Thất thật tình kể lại: "Mặc dù ngài ấy và Đức vương được người khắp kinh thành ca ngợi là Hiền Đức Song Vương nhưng ta cảm thấy sự nhân đức của Đức vương là thật, còn vẻ hiền từ của Hiền vương là giả tạo.

Quốc sư đi đâu cũng hay dẫn ta đi theo.

Có một năm Hiền vương tổ chức tiệc rượu trên thuyền, khi ấy hai người bọn họ đang hẹn hò.

Hiền vương bảo ta là nô bộc, không cho ngồi chung bàn với quốc sư vì khách khứa ngài ấy mời đến đều là hoàng thân quốc thích, quý tộc thượng lưu.

Thật ra ta ngồi đâu cũng chẳng quan trọng, vì ta biết quốc sư đối tốt với ta, chưa bao giờ xem ta là nô bộc cả.

Tuy nhiên, quốc sư lại vì ta mà tranh cãi với Hiền vương, Hiền vương mắng quốc sư không biết thức thời, Đức vương phải đến can ngăn thì bọn họ mới dừng lại.

Cuối cùng ngay đến rượu quốc sư cũng không uống mà dẫn ta đi về.

Vài hôm sau, Đức vương và Bạc vương đặc biệt mua bánh ngon đến dỗ dành ta.

Không lâu sau đó, quốc sư và Hiền vương tách nhau ra.

Hiền vương nửa đêm say rượu đến đập cổng Hoài Bắc quận vương phủ vì khi đó quốc sư còn chưa ở vào vị trí này, chưa có phủ riêng.

Hiền vương vừa đập vừa gào lớn tên quốc sư trong cơn mưa tầm tã bảo ngài ấy phải ra.

Quốc sư căn dặn hạ nhân đóng kín cổng không tiếp.

Hiền vương gào suốt cả đêm, nghe nói hôm sau còn ngã bệnh nằm liệt giường mấy ngày.

Do đó, bên ngoài đồn đại quốc sư máu lạnh vô tình, đối nhân xử thế rất bạc bẽo mà không biết rằng lần nào cũng do Hiền vương tự cao tự đại chọc giận quốc sư mới nhận lãnh kết cục đó.

Quốc sư là người tốt tính vô cùng, ngay cả một động vật nhỏ bị bỏ rơi ngoài đường ngài ấy nếu thấy cũng sẽ cứu giúp.

Chung quy, quốc sư không bao giờ sai."
Bắc Đường Du không nhịn được cười: "Tiểu Thất nhà chúng ta đề cao quốc sư quá nhỉ?"
"Quốc sư tốt thật mà.

Phu nhân không cảm thấy vậy sao?"
"Đương nhiên ta cũng thấy vậy." Chỉ là trong lòng Bắc Đường Du không khỏi lo ngại một chút.

Phong Chi Danh từng nói với hắn rằng y và Tiêu Giản Mặc đôi bên tự hiểu tính cách không hợp, chia lìa trong êm đẹp, xem ra chỉ vì không muốn nói xấu người xưa mà thôi.

Đập cửa tìm người thế kia thì êm đẹp nỗi gì?
"À, chuyện về tiểu công tử...khoan đã, tiểu công tử tên gì nhỉ?"
"Tử Lưu Linh."
Bắc Đường Du gật gật: "Chuyện về Tử Lưu Linh ngươi báo lại sau đi.

Phu quân nói phải bế quan hai ngày trong luyện dược đường." Sau đó, hắn cũng đem lời dặn của Phong Chi Danh truyền lại với Sài Thất mới nói tiếp: "Ngươi báo tin trước rồi tranh thủ về.

Nhân lúc phu quân bế quan, ta cùng ngươi đi làm một vài chuyện khác nữa, sẽ khá là bận rộn đấy."
Sài Thất gật đầu chạy đi.

Hôm sau, Bắc Đường Du cùng Hoài Cẩn đến Hắc thị.

Do đã được Phong Chi Danh nói sơ tình hình lúc trước nên Bắc Đường Du vào thẳng khu phía Bắc mua chút tin tức.

Mặc dù không có Phong Chi Danh ở bên nên từng đường đi nước bước hắn đều phải tự mò mẫm vất vả nhưng khả năng tiếp thu của hắn vốn cao, chưa đến nửa ngày đã quen thuộc phần lớn.

Sau khi gặp cả trăm người hơn, Hoài Cẩn có chút mệt nên hỏi Bắc Đường Du: "Phu nhân, đám người này đều chỉ nói những chuyện vẩn vơ từ đời nào, tại sao người phải uổng phí tiền vàng cho bọn họ?"
"Cái ta mua là lòng người.

Khi bọn họ thấy ta sẵn sàng chi tiền như nước sẽ thu hút nhiều người hơn nữa tới bán tin, biết đâu trong số những người đó lại có kẻ ta cần."
"Thế chẳng phải như mò kim đáy biển sao?"
"Nói không sai, vốn dĩ chuyện ta muốn biết chính là mò kim đáy biển."
Bắc Đường Du lưu lại tới hoàng hôn thì ra về.

Lúc đến cổng phủ, Bắc Đường Du trả còi lệnh ảnh vệ lại cho Hoài Cẩn và nói: "Từ mai trở đi ngươi không cần theo ta nữa.

Nghe Tiểu Thất nói ngươi xuất thân là tướng lĩnh, thời gian qua xem như ủy khuất cho ngươi nhiều rồi."
Hoài Cẩn kinh ngạc: "Lẽ nào ta làm việc không đủ tốt?"
"Không phải.

Ta cảm thấy son phấn nên ứng với giai nhân còn bảo kiếm phải trao tặng anh hùng.

Hoài tướng lĩnh nên đi theo hầu gia dương danh lập vạn mới đúng chỗ đúng người, huống hồ gần đây phu quân đã cho ta thêm người sai bảo, không cần phiền đến ngươi nữa.

Đa tạ ngươi bấy lâu nay luôn giúp đỡ ta."
Hoài Cẩn nhận lại còi lệnh gật đầu: "Ta hiểu rồi.

Ta sẽ nói lại với hầu gia ý của phu nhân, nhưng nếu sau này có việc cần đến ta thì phu nhân đừng ngại lên tiếng."
Bắc Đường Du mím môi mỉm cười, an nhiên bước vào cổng phủ.

Lúc hắn mới đến nơi này, mọi thứ lạ lẫm, người người lạ lẫm, ngay cả vị phu quân trời ban kia cũng rất lạ lẫm không muốn tiếp xúc chút gì với hắn.

Thế nhưng chỉ vỏn vẹn vài tháng ngắn ngủi, tất cả đã thay đổi.

Hắn đi đến đâu thì hạ nhân trong phủ đều cung kính cúi chào, nhưng điều quan trọng nhất không nằm ở đó mà là vị phu quân kia đã ngày càng xích lại gần hắn hơn.

Đối với hắn, một đời này chỉ cần có Phong Chi Danh luôn ở bên cạnh là đủ.

Một đời này chỉ cần y không thay lòng đổi dạ là đủ.

"Phu nhân!"
Sài Thất vừa đon đả chạy lại vừa gọi lớn với một cây kẹo đường hình con thỏ trên tay.

Bắc Đường Du vươn tay ra định giành kẹo đường của Sài Thất trêu chọc nhưng bị Sài Thất nhanh nhạy lùi ra sau tránh né.

Bắc Đường Du cười lớn, quả nhiên là tiểu tử do quốc sư nuôi có khác, tai mắt đều tinh tường vô cùng.
"Phu nhân không được bắt nạt ta đâu." Sài Thất lại gặm kẹo và nói.
Bắc Đường Du hỏi: "Bảo ngươi tìm người, đã tìm được chưa?"
"Tìm đủ rồi, nhờ có Nhậm lão bản giúp một tay nên chẳng hề khó gì.

Ta còn tranh thủ lúc rảnh đi mua chút đồ ăn."
Bắc Đường Du sững sờ: "Nhanh đến vậy sao? Ta cứ nghĩ phải mất tận mấy ngày."
"Phu nhân không biết quốc sư nhà chúng ta xấu tính sao? Làm việc cho quốc sư lâu ngày thì phải luyện được sự nhanh nhẹn, bằng không quốc sư lại dễ nổi cáu, khi nổi cáu hành hạ ta lên rừng săn hổ, xuống biển mò ngọc trai cũng không phải không thể.

Khi nào phu nhân sẽ gặp mặt bọn họ?"
Bắc Đường Du nhìn sắc trời tối sầm, cân nhắc nói: "Sáng mai đi."
Sài Thất nói thêm: "Khi đi mua thức ăn ta thấy trên phố lại rao thoại bản mới về quốc sư nên đã mua về cho người, đặt ở trong phòng người rồi."
Bắc Đường Du vỗ lên đầu Sài Thất nhẹ nhàng: "Tiểu Thất ngoan ghê.

Đêm nay là lễ hội lồng đèn.

Ngươi rủ thêm vài người nữa đi xem cho vui, nhân tiện tìm kiếm ý trung nhân."
Sài Thất đỏ mặt: "Phu nhân lại trêu đùa ta, ta còn ham ăn với ham chơi lắm.

Phu nhân không đi xem sao?"
Bắc Đường Du lắc đầu: "Không đúng lúc rồi.

Quốc sư bế quan, ta đi xem một mình thì còn ý nghĩa gì? Cảnh đẹp nên xem cùng người trong lòng mới là viên mãn.

Ta chong đèn đọc sách vậy."
"Thế ta đi rủ mọi người đây." Sài Thất nói rồi liền phóng đi ngay không để lại dấu vết.
Bắc Đường Du che miệng cười thầm: "Đúng là một đệ đệ vô tư mà.".

Chapter
1 Chương 1: 1: Giao Dịch
2 Chương 2: 2: Gặp Quốc Sư
3 Chương 3: 3: Họp Mặt Gia Tộc
4 Chương 4: 4: Lại Gặp Quốc Sư
5 Chương 5: 5: Ngày Thành Thân
6 Chương 6: 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
7 Chương 7: 7: Cái Chết Của A Cát
8 Chương 8: 8: Quốc Sư Trở Về
9 Chương 9: 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
10 Chương 10: 10: Manh Mối
11 Chương 11: 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
12 Chương 12: 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
13 Chương 13: 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
14 Chương 14: 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
15 Chương 15: 15: Bày Tỏ
16 Chương 16: 16: Đào Mộ
17 Chương 17: 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
18 Chương 18: 18: Kết Án
19 Chương 19: 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
20 Chương 20: 20: Ngày Hồi Môn
21 Chương 21: 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
22 Chương 22: 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
23 Chương 23: 23: Sẽ Có Một Ngày Gi3t Chết Ngươi
24 Chương 24: 24: Thiên Diện Độc Y
25 Chương 25: 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
26 Chương 26: 26: Chúng Tathử Một Chút
27 Chương 27: 27: Hành Phòng
28 Chương 28: 28: Ngọc Thỉ Hồ
29 Chương 29: 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
30 Chương 30: 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
31 Chương 31: 31: Đêm Trước Giông Bão
32 Chương 32: 32: Dạo Hắc Thị
33 Chương 33: 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
34 Chương 34: 34: Hy Vọng Dập Tắt
35 Chương 35: 35: Nguyên Tắc
36 Chương 36: 36: Dạ Yến
37 Chương 37: 37: Xứng Hay Không
38 Chương 38: 38: Quốc Sư Đùa Dại
39 Chương 39: 39: Bày Kế
40 Chương 40: 40: Cái Chết Của Thiết Thất
41 Chương 41: 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
42 Chương 42: 42: Miêu Tam Nương
43 Chương 43: 43: Xích Hào
44 Chương 44: 44: Tứ Chi Địa
45 Chương 45: 45: Hiền Đức Song Vương
46 Chương 46: C46: Trưởng công chúa hồi kinh
47 Chương 47: C47: Ra đi cùng nhau
48 Chương 48: C48: Bạc vương phủ loạn rồi
49 Chương 49: C49: Gặp mẹ chồng
50 Chương 50: C50: Sự thật trong bóng tối
51 Chương 51: C51: Tiễn mẹ chồng
52 1: Giao Dịch
53 2: Gặp Quốc Sư
54 3: Họp Mặt Gia Tộc
55 4: Lại Gặp Quốc Sư
56 5: Ngày Thành Thân
57 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
58 7: Cái Chết Của A Cát
59 8: Quốc Sư Trở Về
60 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
61 10: Manh Mối
62 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
63 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
64 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
65 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
66 15: Bày Tỏ
67 16: Đào Mộ
68 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
69 18: Kết Án
70 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
71 20: Ngày Hồi Môn
72 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
73 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
74 23: Sẽ Có Một Ngày Giết Chết Ngươi
75 24: Thiên Diện Độc Y
76 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
77 26: Chúng Tathử Một Chút
78 27: Hành Phòng
79 28: Ngọc Thỉ Hồ
80 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
81 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
82 31: Đêm Trước Giông Bão
83 32: Dạo Hắc Thị
84 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
85 34: Hy Vọng Dập Tắt
86 35: Nguyên Tắc
87 36: Dạ Yến
88 37: Xứng Hay Không
89 38: Quốc Sư Đùa Dại
90 39: Bày Kế
91 40: Cái Chết Của Thiết Thất
92 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
93 42: Miêu Tam Nương
94 43: Xích Hào
95 44: Tứ Chi Địa
96 45: Hiền Đức Song Vương
97 C46: Trưởng công chúa hồi kinh
98 C47: Ra đi cùng nhau
99 C48: Bạc vương phủ loạn rồi
100 C49: Gặp mẹ chồng
101 C50: Sự thật trong bóng tối
102 C51: Tiễn mẹ chồng
103 C52: Cẩm nang
104 C53: Chấm dứt giao dịch
105 C54: Chào hỏi với đám rắn
106 C55: Quốc sư qua đời
107 C56: Chín ngọn đèn trấn quan
108 C57: Tế tổ
109 C58: Phượng hoàng bảo địa
110 C59: Mua mạng
111 C60: Quốc sư hồi sinh
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: 1: Giao Dịch
2
Chương 2: 2: Gặp Quốc Sư
3
Chương 3: 3: Họp Mặt Gia Tộc
4
Chương 4: 4: Lại Gặp Quốc Sư
5
Chương 5: 5: Ngày Thành Thân
6
Chương 6: 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
7
Chương 7: 7: Cái Chết Của A Cát
8
Chương 8: 8: Quốc Sư Trở Về
9
Chương 9: 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
10
Chương 10: 10: Manh Mối
11
Chương 11: 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
12
Chương 12: 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
13
Chương 13: 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
14
Chương 14: 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
15
Chương 15: 15: Bày Tỏ
16
Chương 16: 16: Đào Mộ
17
Chương 17: 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
18
Chương 18: 18: Kết Án
19
Chương 19: 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
20
Chương 20: 20: Ngày Hồi Môn
21
Chương 21: 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
22
Chương 22: 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
23
Chương 23: 23: Sẽ Có Một Ngày Gi3t Chết Ngươi
24
Chương 24: 24: Thiên Diện Độc Y
25
Chương 25: 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
26
Chương 26: 26: Chúng Tathử Một Chút
27
Chương 27: 27: Hành Phòng
28
Chương 28: 28: Ngọc Thỉ Hồ
29
Chương 29: 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
30
Chương 30: 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
31
Chương 31: 31: Đêm Trước Giông Bão
32
Chương 32: 32: Dạo Hắc Thị
33
Chương 33: 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
34
Chương 34: 34: Hy Vọng Dập Tắt
35
Chương 35: 35: Nguyên Tắc
36
Chương 36: 36: Dạ Yến
37
Chương 37: 37: Xứng Hay Không
38
Chương 38: 38: Quốc Sư Đùa Dại
39
Chương 39: 39: Bày Kế
40
Chương 40: 40: Cái Chết Của Thiết Thất
41
Chương 41: 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
42
Chương 42: 42: Miêu Tam Nương
43
Chương 43: 43: Xích Hào
44
Chương 44: 44: Tứ Chi Địa
45
Chương 45: 45: Hiền Đức Song Vương
46
Chương 46: C46: Trưởng công chúa hồi kinh
47
Chương 47: C47: Ra đi cùng nhau
48
Chương 48: C48: Bạc vương phủ loạn rồi
49
Chương 49: C49: Gặp mẹ chồng
50
Chương 50: C50: Sự thật trong bóng tối
51
Chương 51: C51: Tiễn mẹ chồng
52
1: Giao Dịch
53
2: Gặp Quốc Sư
54
3: Họp Mặt Gia Tộc
55
4: Lại Gặp Quốc Sư
56
5: Ngày Thành Thân
57
6: Nghe Ngóng Trương Phủ
58
7: Cái Chết Của A Cát
59
8: Quốc Sư Trở Về
60
9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
61
10: Manh Mối
62
11: Bệnh Cũng Thật Tốt
63
12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
64
13: Gặp Hai Vị Vương Gia
65
14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
66
15: Bày Tỏ
67
16: Đào Mộ
68
17: Nữ Tử Đáng Ngờ
69
18: Kết Án
70
19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
71
20: Ngày Hồi Môn
72
21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
73
22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
74
23: Sẽ Có Một Ngày Giết Chết Ngươi
75
24: Thiên Diện Độc Y
76
25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
77
26: Chúng Tathử Một Chút
78
27: Hành Phòng
79
28: Ngọc Thỉ Hồ
80
29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
81
30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
82
31: Đêm Trước Giông Bão
83
32: Dạo Hắc Thị
84
33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
85
34: Hy Vọng Dập Tắt
86
35: Nguyên Tắc
87
36: Dạ Yến
88
37: Xứng Hay Không
89
38: Quốc Sư Đùa Dại
90
39: Bày Kế
91
40: Cái Chết Của Thiết Thất
92
41: Phát Bệnh Bất Ngờ
93
42: Miêu Tam Nương
94
43: Xích Hào
95
44: Tứ Chi Địa
96
45: Hiền Đức Song Vương
97
C46: Trưởng công chúa hồi kinh
98
C47: Ra đi cùng nhau
99
C48: Bạc vương phủ loạn rồi
100
C49: Gặp mẹ chồng
101
C50: Sự thật trong bóng tối
102
C51: Tiễn mẹ chồng
103
C52: Cẩm nang
104
C53: Chấm dứt giao dịch
105
C54: Chào hỏi với đám rắn
106
C55: Quốc sư qua đời
107
C56: Chín ngọn đèn trấn quan
108
C57: Tế tổ
109
C58: Phượng hoàng bảo địa
110
C59: Mua mạng
111
C60: Quốc sư hồi sinh