Chương 46: Nổi cáu

Trans: Xiêu Xiêu

Trình Ngôn Khoản thẳng lưng đứng trước cửa đợi mệnh lệnh, “Có, Đại úy”

Dạ Tư Hàn, “Đến chỗ bác sĩ Phong lấy thuốc xử lý vết thương đến đây”

“...” Trình Ngôn Khoản đứng bên ngoài thật lâu không trả lời lại. Vết thương có rất nhiều loại, nhưng Đại úy lại không nói rõ xử lý vết thương gì thì anh ta biết trả lời thế nào! Nếu như bản thân hỏi lại, liệu có phải sẽ lâm vào cảnh ngộ giống như Tư Đồ hay không?

Dạ Tư Hàn đợi mãi không nghe thấy câu trả lời của Trình Ngôn Khoản, liền hỏi lại: “Đã rõ chưa?”

Trình Ngôn Khoản uyển chuyển hỏi, “Đại úy, ngài cần loại thuốc thế nào?”

Dạ Tư Hàn liếc qua gương mặt đang trừng mắt nhìn anh của Hạ Lâm, “Vết thương bị hằn”

Trình Ngôn Khoản, “Rõ”

Dạ Tư Hàn chăm chú nhìn Hạ Lâm, “Đừng động” 

Anh đưa tay ra giúp cô cởi nốt chiếc cà vạt dưới cổ chân, Hạ Lâm liền tránh né: “Đừng có động vào tôi”

Dạ Tư Hàn bắt hụt, cánh tay ngừng lại giữa không trung, ánh mắt anh sâu hun hút nhìn cô không buông.

Hạ Lâm lườm một cái rồi quay người, đưa lưng về phía anh. Cô không khóc nữa, nhưng hai mắt vẫn đỏ ửng. Từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng bị ai ngược đãi đến như vậy! Ngay cả lần này bị mẹ kế và em gái âm thầm ám toán sau lưng thì những người đó cũng không dám đối xử với cô quá đáng!

Dạ Tư Hàn đứng ở đầu giường, “Là em tự chuốc lấy”

Hạ Lâm thuận tay túm lấy cái gối, cô quay người ném lên mặt Dạ Tư Hàn. 

Anh đứng yên, nhấc tay đỡ lấy chiếc gối rồi vứt xuống đất.

Hạ Lâm rầu rĩ không nói gì. Tính ra, vẫn là do cô tự chuốc lấy!

Cô hung dữ nhìn Dạ Tư Hàn một hồi rồi nhanh chóng đứng phắt dậy mặc bộ đồ rằn ri lên người, hướng về phía cửa mà đi.

Dạ Tư Hàn nhìn theo, “Đi đâu?”

Hạ Lâm, “Không phải việc của anh”

Chân cứ bước đi, nhưng trong đầu cũng không biết vì sao bản thân lại đột nhiên quái dị như thế, chỉ biết rằng trong lòng thực sự rất khó chịu.

Hạ Lâm cúi đầu, nhìn thấy vết hằn trên cổ tay lại càng cảm thấy uất ức. Hạ Lâm cô cũng có tự tôn! Cô không cần ngủ với anh ta nữa! Trên đời này xử nam nhiều vô kể, cô có thể đi tìm người khác giải quyết vấn đề!

Rõ ràng cũng biết rằng bản thân lúc này không lý trí, nhưng thật sự cô không có cách nào có thể khống chế cảm xúc của bản thân.

Dạ Tư Hàn, “Nếu đã muốn đi, trên người em đang mặc đồ của tôi, chiếc bỉm bên dưới cũng là của tôi. Cởi sạch ra rồi muốn đi đâu thì đi”

Hạ Lâm, “...” Cô nắm chặt đấm tay, bờ vai run lên vì phẫn nộ.

Hồi lâu sau, Hạ Lâm đứng ở hành lang, quần áo từng chiếc từng chiếc rơi xuống đất.

Dạ Tư Hàn đứng trước cửa, mắt dõi theo sự chuyển động của chiếc áo rằn ri, nửa trên trần trụi của ai đó bắt đầu cởi quần, “Đủ rồi!”

Hạ Lâm phảng phất như người điếc, cởi quần xong, nhấc chân đá đá, đá vương vãi khắp hành lang, cô lại đưa tay cởi chiếc bỉm.

Dạ Tư Hàn nhìn thế, đôi đồng tử bỗng chốc u ám lạnh lẽo, lạnh đến mức dường như có thể đóng băng.

Hạ Lâm cởi chiếc bỉm xong liền liếc nhìn Dạ Tư Hàn, chiếc bỉm cũng theo đó ném vào mặt anh, “Đừng tưởng bở ai cũng thèm khát được ngủ với anh đến chết”

Dạ Tư Hàn đứng yên, bờ môi mỏng mím chặt lại. Chiếc bỉm dính trên mặt một hồi lâu rồi từ từ rơi xuống. Mắt thấy Hạ Lâm đã bước ra đến cầu thang, anh nhanh chân đuổi theo sau.

Tư Đồ vừa ăn sáng xong, đang định bước về phòng đánh một giấc. Chợt bên tai nghe thấy tiếng bước chân, cậu ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang bộ. Có điều, mắt vừa liếc một cái đầu đã xoay ngược trở lại.

Cũng may ánh đèn quá sáng làm chói mắt cậu, nên không nhìn thấy gì hết!

Nhưng mà cô Đẹp... cô Đẹp làm sao vậy?

Ngay sau đó, bên tai Tư Đồ liền nghe thấy giọng nói của Tứ Thiếu, đầu bỗng muốn đập tường o(╥﹏╥)o Tứ thiếu, huynh không nhìn thấy đệ, huynh không thấy, không thấy!!!

Lúc này Tư Đồ thật muốn niệm một câu thần chú khiến bản thân mình lập tức biến mất.

Chapter
1 Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2 Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3 Chương 3: Đây là đâu
4 Chương 4: Leo cửa sổ
5 Chương 5: Đè lên thứ gì
6 Chương 6: Rất khác người
7 Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8 Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9 Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10 Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11 Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12 Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13 Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14 Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15 Chương 15: Đêm nay không được đâu
16 Chương 16: Tựa như ngủ say
17 Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18 Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19 Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20 Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21 Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22 Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23 Chương 23: Tự mình báo tên
24 Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25 Chương 25: Điều tra cô ta
26 Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27 Chương 27: Thăm dò
28 Chương 28: Giống, mà cũng không
29 Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30 Chương 30: Sự nam tính của anh
31 Chương 31: Mặc đồ Của anh
32 Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33 Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34 Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35 Chương 35: Ngượng!
36 Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37 Chương 37: Cô Đè
38 Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39 Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40 Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41 Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42 Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43 Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44 Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45 Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46 Chương 46: Nổi cáu
47 Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48 Chương 48: Bón cơm
49 Chương 49: Cổ
50 Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51 Chương 51: Giấc mộng
52 Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53 Chương 53: Nài nỉ
54 Chương 54: Tương kế tựu kế
55 Chương 55: Đại úy?
56 Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57 Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58 Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59 Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60 Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61 Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62 Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63 Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64 Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65 Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66 Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67 Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68 Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69 Chương 69: Uy hiếp cô?
70 Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71 Chương 71: Kiểm hàng
72 Chương 72: Làm màu
73 Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74 Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75 Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76 Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77 Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78 Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79 Chương 79: Nhìn như thật
80 Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2
Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3
Chương 3: Đây là đâu
4
Chương 4: Leo cửa sổ
5
Chương 5: Đè lên thứ gì
6
Chương 6: Rất khác người
7
Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8
Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9
Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10
Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11
Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12
Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13
Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14
Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15
Chương 15: Đêm nay không được đâu
16
Chương 16: Tựa như ngủ say
17
Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18
Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19
Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20
Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21
Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22
Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23
Chương 23: Tự mình báo tên
24
Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25
Chương 25: Điều tra cô ta
26
Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27
Chương 27: Thăm dò
28
Chương 28: Giống, mà cũng không
29
Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30
Chương 30: Sự nam tính của anh
31
Chương 31: Mặc đồ Của anh
32
Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33
Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34
Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35
Chương 35: Ngượng!
36
Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37
Chương 37: Cô Đè
38
Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39
Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40
Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41
Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42
Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43
Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44
Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45
Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46
Chương 46: Nổi cáu
47
Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48
Chương 48: Bón cơm
49
Chương 49: Cổ
50
Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51
Chương 51: Giấc mộng
52
Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53
Chương 53: Nài nỉ
54
Chương 54: Tương kế tựu kế
55
Chương 55: Đại úy?
56
Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57
Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58
Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59
Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60
Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61
Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62
Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63
Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64
Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65
Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66
Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67
Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68
Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69
Chương 69: Uy hiếp cô?
70
Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71
Chương 71: Kiểm hàng
72
Chương 72: Làm màu
73
Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74
Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75
Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76
Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77
Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78
Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79
Chương 79: Nhìn như thật
80
Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?