Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)

Trans: Xiêu Xiêu

Chiếc xe đặc chế đi vào khu vực nội thành, lái thẳng về phủ tổng thống.

Xuyên qua thảm cỏ rộng lớn và hoa viên Hoàng gia thanh nhã, từ xa có thể nhìn thấy phủ tổng thống của nước A, Hạ Cung. Tuy rằng không phải cực kỳ xa hoa, nhưng khí phái lại vô cùng bất phàm.

Trước cửa điện là quần thể thác nước, bảy mươi bảy tượng đắp hoàng kim, chín mươi chín bức điêu khắc, một trăm ba mươi bốn pho tượng, năm trăm hai mươi suối phun. Những con suối phun đang không ngừng phá ra những tia nước phun lên trời xanh, tạo ra thiên hình vạn trạng khiến người ta nhìn mà hoa mắt.

Xe đã đến trước chính môn, hai pho sư tử đá cao ba mét chắn lối vào.

Hạ Quyết hạ cửa sổ xuống nhìn ra bên ngoài, gật đầu với hai nghi trượng mặc tây phục đang đứng bên cạnh hai con sư tử một cái. Hai vị nghi trượng liền đưa tay ấn lên hai hàm trên dưới của Hùng Sư. Chỉ trong chốc lát nước suối từ trong miệng sư tử ào ạt chảy ra.

Chuyện như thế này chỉ có lễ tết đặc biệt mới diễn ra. Hạ Lâm nhìn vào cha mình. Cha đang muốn bày tỏ thiện chí với Dạ Tư Hàn sao?

Cho nên... Như nghĩ tới điều gì, Hạ Lâm quay đầu nhìn Dạ Tư Hàn đang ngồi bên cạnh. Anh ta... Anh ta là người kế thừa của Dạ Cận?

Dạ Tư Hàn cũng nhìn Hạ Lâm. Môi cô nhếch lên một nụ cười ma mị đáp lại ánh mắt của anh.

Dạ Tư Hàn đẩy cửa ra, xuống xe.

Hạ Lâm, "..." Tên này vừa rồi dám phớt lờ cô?

Hạ Lâm cắn môi, cố gắng duy trì sự tao nhã, vẻ mặt ung dung bình tĩnh.

Cô nhìn cha và Dạ tư lệnh xuống xe cũng theo sau bước xuống, đi vào phủ tổng thống. Xuyên qua đại sảnh, bước vào thang máy, trực tiếp lên Sảnh Quốc Yến trên tầng 3.

Sau khi an tọa, âm nhạc kết thúc, người điều khiển nghi thức bước lên trên bục đọc diễn văn, mời tổng thống lên phát biểu. Hạ Quyết nói đơn giản mấy câu, đặc biệt khen ngợi Dạ Tư Hàn, trao cho anh ta "Quân công hạng một".

Dạ Cận ngồi bên cạnh Dạ Tư Hàn, nhìn con trai, gương mặt ông toát lên sự kiêu ngạo. Có điều, sau hôm nay, vị hôn thê của Tư Hàn phải quyết định thôi.

Thực ra về phương diện này, ông không có chút lo lắng nào cả. Tư Hàn không phải đứa phong hoa tuyết nguyệt, người phụ nữ bình thường căn bản không thể lọt vào mắt của nó.

Ông bỗng nhớ đến ngày đó nhìn thấy trên cổ Tư Hàn có vết thương, lại cộng thêm lời của Tư Yên... Gương mặt cương nghị của Dạ Cận lúc này hơi hơi rúm lại. Là người phụ nữ thế nào khiến con trai của ông không biết tiết chế tầm hoan suốt đêm?

Nói ra, đến tận bây giờ ông vẫn chưa lần nào nhìn thấy dung mạo thực sự của cô gái đó! Chắc có lẽ đó là một cô gái rất đặc biệt? Lát nữa trở về ông nhất định phải làm rõ chuyện này.

Con gái có thể cường một chút, sẽ thú vị, nhưng tuyệt đối không thể lỗ mãng. Dù sao thì dựa vào tính cách của thằng Tứ, chuyện vị hôn thê, người làm cha như ông cũng không thể làm chủ hoàn toàn, còn phải đợi nó đồng ý mới được.

Cô gái này rõ ràng rất làm vừa ý nó.

Hạ Lâm ngồi dưới lắng nghe, mái tóc đen nhánh ngắn ngủn nghiêng sang một bên, vẻ mặt không rõ tâm trạng. Hôm nay, cô đã đắc tội với người kế thừa của Dạ gia, đắc tội với người sau này sẽ cùng cô nắm trong tay đất nước.

.......................

Bầu không khí nghi lễ vô cùng trang nghiêm, vô cùng giàu sức cảm hóa, duy trì tròn trĩnh hai tiếng mới kết thúc. Ký giả và truyền thông lục tục rời khỏi hội trường, yến hội dành cho những người thượng lưu nhất dần dần mở ra màn che trong Sảnh quốc yến.

Hạ Lâm, Đệ nhất công tử nước A trước giờ luôn trứ danh về dung mạo tuyệt thế, tự nhiên đã hấp dẫn không ít lực chú ý của các thiếu nữ danh viện. Nhưng hôm nay lại khác xa ngày trước. Bởi vì có người đã cướp mất một nửa phong quang của cô.

Hạ Lâm nhìn về phía Dạ Tư Hàn đang an tĩnh ngồi một bên, đột nhiên càng cảm thấy khó ưa tên đàn ông này.

Đúng lúc này, bên cạnh anh ta xuất hiện một tiểu mỹ nữ.

Nhìn bộ trang phục kia... Dạ Tư Yên!

Dạ Tư Yên lo sợ ngồi xuống bên cạnh Dạ Tư Hàn. Ngồi một lúc cũng không thấy anh Tư phản ứng gì, gan cũng theo đó to hơn một chút liền hỏi, "Anh Tư, đã tìm thấy chị dâu chưa?"

Dạ Tư Hàn ngẩng đầu nhìn Dạ Tư Yên, ánh mắt lạnh lùng, "Em gọi cô ta là chị dâu?"

Chapter
1 Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2 Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3 Chương 3: Đây là đâu
4 Chương 4: Leo cửa sổ
5 Chương 5: Đè lên thứ gì
6 Chương 6: Rất khác người
7 Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8 Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9 Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10 Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11 Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12 Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13 Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14 Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15 Chương 15: Đêm nay không được đâu
16 Chương 16: Tựa như ngủ say
17 Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18 Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19 Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20 Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21 Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22 Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23 Chương 23: Tự mình báo tên
24 Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25 Chương 25: Điều tra cô ta
26 Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27 Chương 27: Thăm dò
28 Chương 28: Giống, mà cũng không
29 Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30 Chương 30: Sự nam tính của anh
31 Chương 31: Mặc đồ Của anh
32 Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33 Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34 Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35 Chương 35: Ngượng!
36 Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37 Chương 37: Cô Đè
38 Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39 Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40 Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41 Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42 Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43 Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44 Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45 Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46 Chương 46: Nổi cáu
47 Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48 Chương 48: Bón cơm
49 Chương 49: Cổ
50 Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51 Chương 51: Giấc mộng
52 Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53 Chương 53: Nài nỉ
54 Chương 54: Tương kế tựu kế
55 Chương 55: Đại úy?
56 Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57 Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58 Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59 Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60 Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61 Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62 Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63 Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64 Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65 Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66 Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67 Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68 Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69 Chương 69: Uy hiếp cô?
70 Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71 Chương 71: Kiểm hàng
72 Chương 72: Làm màu
73 Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74 Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75 Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76 Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77 Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78 Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79 Chương 79: Nhìn như thật
80 Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Thiếu nữ trong suối nước nóng
2
Chương 2: Nhắm mắt lại đi
3
Chương 3: Đây là đâu
4
Chương 4: Leo cửa sổ
5
Chương 5: Đè lên thứ gì
6
Chương 6: Rất khác người
7
Chương 7: Cút về với chủ nhân của cô
8
Chương 8: Tôi rất nghiêm túc
9
Chương 9: Gái tán trai có gì là khó
10
Chương 10: Dần dần thức tỉnh
11
Chương 11: Dù sao anh cũng không chịu thiệt
12
Chương 12: Thân phận rất không bình thường
13
Chương 13: Thưởng cho cậu ta?
14
Chương 14: Nhìn cậu thế này, có được không?
15
Chương 15: Đêm nay không được đâu
16
Chương 16: Tựa như ngủ say
17
Chương 17: Đây là do cô tự chuốc lấy
18
Chương 18: Người đàn ông này, cô chắc chắn phải có được!
19
Chương 19: Bây giờ tôi muốn
20
Chương 20: Anh tuổi Tuất đấy à?
21
Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?
22
Chương 22: Nhẹ nhàng thôi
23
Chương 23: Tự mình báo tên
24
Chương 24: Cô ta rốt cuộc có thân phận gì?
25
Chương 25: Điều tra cô ta
26
Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối
27
Chương 27: Thăm dò
28
Chương 28: Giống, mà cũng không
29
Chương 29: Nhịp tim và hơi thở
30
Chương 30: Sự nam tính của anh
31
Chương 31: Mặc đồ Của anh
32
Chương 32: Anh ga lăng nhất được chưa!
33
Chương 33: "Băng vệ sinh" siêu bự
34
Chương 34: Trên đời này làm gì có phụ nữ nào như thế
35
Chương 35: Ngượng!
36
Chương 36: Cậu ở lại chịu trách nhiệm về chuyện của cô Đường đi
37
Chương 37: Cô Đè
38
Chương 38: Đại úy, kết quả đã có rồi
39
Chương 39: Chào buổi tối, cô Cú Đêm
40
Chương 40: Chẳng có gì hay để xem, còn không bằng nhìn anh
41
Chương 41: Nhìn không đủ, làm sao bây giờ?
42
Chương 42: Tiểu Dạ Khúc
43
Chương 43: Dạ Tư Hàn!
44
Chương 44: Ranh giới của sự ẩn nhẫn
45
Chương 45: Khiến cô ấy khóc
46
Chương 46: Nổi cáu
47
Chương 47: Lại dám khiêu chiến với Tứ thiếu
48
Chương 48: Bón cơm
49
Chương 49: Cổ
50
Chương 50: Yêu cầu quá thấp rồi
51
Chương 51: Giấc mộng
52
Chương 52: Dạ Tư Hàn là ai?
53
Chương 53: Nài nỉ
54
Chương 54: Tương kế tựu kế
55
Chương 55: Đại úy?
56
Chương 56: Người kế thừa Vương vị
57
Chương 57: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc
58
Chương 58: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (2)
59
Chương 59: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (3)
60
Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
61
Chương 61: Điện hạ hình như rất hứng thú với tôi
62
Chương 62: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (2)
63
Chương 63: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (3)
64
Chương 64: Điện hạ hình như rất có hứng thú với tôi (4)
65
Chương 65: Tôi nhớ kĩ cậu rồi
66
Chương 66: Tôi nhớ kĩ cậu rồi (2)
67
Chương 67: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (3)
68
Chương 68: Tôi nhớ kỹ cậu rồi (4)
69
Chương 69: Uy hiếp cô?
70
Chương 70: Hay là phá lệ thử một lần
71
Chương 71: Kiểm hàng
72
Chương 72: Làm màu
73
Chương 73: Tôi cũng có thể dạy anh
74
Chương 74: Gợi ý của phụ thân
75
Chương 75: Bệnh tâm thần phân liệt
76
Chương 76: Anh đã thành công hấp dẫn sự chú ý của bổn điện hạ
77
Chương 77: Giấc mộng kiềm diễm
78
Chương 78: Điện hạ định chọn cô Dạ sao?
79
Chương 79: Nhìn như thật
80
Chương 80: Dạ Tư Hàn, rốt cuộc anh muốn làm gì?