Chương 22: Vợ, em giỏi lắm

Cả đoàn người đi tới bộ phận lắp đặt xe mẫu, trợ lý chủ tịch giao con chíp cho kỹ sư trưởng lắp đặt. Ai cũng hồi hộp, mong chờ kết quả. Tuy họ không tin tưởng vào khả năng của Tuyết Vũ, nhưng họ không dám nghi ngờ mắt nhìn người của Lục Bạch Văn. Hy vọng lần sửa lập trình này thành công, khám đúng bệnh bốc đúng thuốc.

Nửa giờ sau, dưới sự chứng kiến của hơn mười con người qua camera quan sát, chiếc xe được điều khiển bởi kỹ sư có kinh nghiệm đường đua bậc nhất chạy trên đường tập đua của công ty với tốc độ 360km/giờ sau đó giảm đột ngột, cọ sát với những cột bê tông, tạo ra nguy cơ sắp gặp tai nạn. Bộ phận AUC nhận được tín hiệu, lập tức bắn túi khí ra, hoá chất đồng thời được đốt cháy bơm đầy túi khí trong 0,3 giây bảo vệ người điều khiển xe tránh cho đầu bị va đập.

Sau 0,5 giây, túi khí xẹp hơi. Quá trình này có thể nói là hầu như cùng diễn ra ngay lập tức sau khi quá trình bơm phồng hoàn thành. Lượng khí ga sẽ thoát ra ngoài thông qua các lỗ thông hơi trên bề mặt túi khí. Điều này giúp cho người ngồi trong xe tránh được các chấn thương bởi các tác động lớn từ bên ngoài.

Nhưng đây không phải vấn đề mọi người quan tâm. Điều mọi người chú ý tới là, cả quá trình bơm hơi đến thoát khí ra, túi khí không nổ tung như những lần trước, nó vẫn còn nguyên.

"Túi khí không nổ kìa. Túi khí không nổ. Thành công rồi! Thành công rồi!"

Không biết là kỹ sư nào lên tiếng trước, những người khác cũng phấn khởi hô theo, mặt mày rạng rỡ như bị lạc giữa sa mạc nhiều ngày cuối cùng trời cũng mưa, sung sướng hết chỗ nói, nhìn nhau cười không ngớt, chỉ thiếu ôm nhau khóc thôi.

"Thiếu phu nhân, cô giỏi lắm!"

Họ không quên tung hô người đã nghĩ ra cách này, Tuyết Vũ. Cuối cùng mấy ngày căng thẳng này cũng qua rồi, họ được giải thoát rồi, có thể kê cao gối mà ngủ rồi! Lục Bạch Văn không lộ liễu như cấp dưới, đôi mắt sắc bén chỉ ánh lên tia sáng ngời mỏng manh, chỉ như vậy cũng đã đủ để chứng minh, ông rất hài lòng với kết quả này.

"Tuyết Vũ, con khá lắm."

"Đều là nhờ ba tin tưởng con." Tuyết Vũ mỉm cười khiêm tốn.

Lục Thần Hạo cong khoé môi. Cô vậy mà lại làm được thật.

Xem ra, những gì người ta đồn về vợ anh không sai chút nào. Cô thông minh không phải ở mức bình thường. Ngay cả lập trình Hồng Quốc Trung bó tay mà cô còn làm được thì không phải dạng vừa. Anh đã xem thường cô quá rồi. Lục Thần Hạo chợt phát hiện ra, ngoài những tin đồn bên ngoài anh nghe được ra, bản thân mình không hề biết gì về cô vợ hợp pháp này.

Hồng Quốc Trung ngược lại không vui vẻ nổi. Lúc đầu đắc ý mong chờ người ta rớt hổ muối mặt bao nhiêu thì giờ đen thui, bị muối mặt bấy nhiều, so với nuốt phải ruồi không khác là mấy.

Có điều, hắn là người biết tiến biết lùi, cao ngạo được thì cũng hạ mình được. Nhất là khi gặp được cao nhân chân chính. Hắn chỉ cần mất mấy giây, đã chấp nhận được sự thật có người giỏi hơn mình.

Hån bước tới gần Tuyết Vũ, cười cười:

"Thiếu phu nhân, cô giỏi thật đấy. Thật ngại quá, trước đó tôi đã nghi ngờ năng lực của cô. Bây giờ tận mắt chứng kiến, tôi hoàn toàn tâm phục khẩu phục. Cô, giỏi hơn tôi! Sau này có gì mong được cô chỉ bảo."

Tuyết Vũ không nghĩ hắn lại sòng phẳng như vậy, cười khiêm tốn: "Giám đốc Hồng, anh quá khen rồi. Tôi chỉ là múa rìu qua mắt thợ, sao dám nhận giỏi hơn anh được. Sự hưng thịnh của Hải Vận sau này vẫn phải nhờ vào anh." "Đó là trách nhiệm của tôi mà." Hồng Quốc Trung sâu sắc cảm nhận được cô thiếu phu nhân này hiểu chuyện hơn người thường.

Mấy cô tiểu thư nhà giàu hẳn từng gặp, có cô nào không ỷ nhà mình có tiền mà mắt cao hơn đỉnh đầu, coi thường người khác, đanh đá, chảnh choẹ, ta đây là nhất.

"Vợ, em giỏi lầm, không hổ là vợ của anh." Lục Thần Hạo giờ mới lên tiếng, rất tự nhiên ôm lấy eo cô tình tứ. "Ba à, con cảm thấy ba nên thăng chức cho vợ con, để vợ con làm trưởng phòng nhân sự quả thật là quá lãng phí nhân tài."

Anh không phải thiên vị, mà sự thật là vợ của anh có thừa năng lực đảm nhận một vai trò lớn hơn, đúng với chuyên môn của cô hơn.

Hải Vận là nơi để mọi người thể hiện tài năng, chỉ cần có tài, sẽ nhận được quyền lợi xứng đáng. Ban đầu ông già điều Tuyết Vũ vào phòng nhân sự, một phần lí do là vì chưa biết khả năng thật của cô đến đâu mà thôi

Tuyết Vũ nghe chữ "vợ" phát ra từ miệng anh nổi hết da gà, nhìn xuống bàn tay đang ôm eo mình, hận không thể bỏ gãy nó.

Lục Bạch Văn cũng vừa có ý này, thuận theo ý kiến con trai, gật đầu: "Con nói có lý. Tuyết Vũ, từ mai con lên làm giám đốc sản xuất đi, nơi đó phù hợp với con hơn." Sau đợt cô đỡ đạn thay con trai ông, Lục Bạch Văn có thể xác nhận, Tuyết Vũ thật lòng toàn tâm toàn ý vì con trai ông. Cộng thêm lần này nữa chứng tỏ cô có rất năng lực. Một cô con dâu thật lòng yêu thương con trai ông lại thông minh giỏi giang, giao cho cô chức vị quan trọng, ông sẽ không sợ nó sẽ phản mình.

Có câu, yêu nhau yêu cả đường đi còn gì! Tuyết Vũ vội xua tay: "Ở ba...con vừa mới ra trường, chưa có kinh nghiệm, ba giao cho con trọng trách lớn như vậy, con sợ mình không làm được sẽ khiến ba và mọi người thất vọng."

"Không sao. Từ từ rồi sẽ quen. Cái gì không biết cứ hỏi Thần Hạo." Tâm tình Lục Bạch Văn đang rất tốt, tự nhiên cũng nói nhiều được vài câu.

Lục Thần Hạo nối tiếp: "Đúng đấy, em quên chồng em là tổng giám đốc rồi hả. Mau cảm ơn ba đi." Mấy ngón tay bấu vào eo cô, ý nói không cho phép cô từ chối.

Tuyết Vũ âm thầm nghiến răng, khổ sở cười, bất đắc dĩ nói: "Con cảm ơn ba. Con sẽ cố gắng, tuyệt đối không làm ba thất vọng."

Cô chỉ làm màu cho có thôi nhé, đừng tin cô nói thật! Lục Bạch Văn hài lòng, phất tay: "Được rồi, quyết định vậy di."

Mọi người thấy vậy, dù ngạc nhiên nhưng cũng lại tới chúc mừng Tuyết Vũ. Có thể nghĩ ra phương án mà mấy chục cái đầu lớn đầy chất xám không nghĩ ra, có thể khẳng định cô rất có năng lực, chức giám đốc sản xuất giao cho cô đúng là giao đúng người rồi, họ không có ý kiến.

Mà có ý kiến, cũng không đến lượt họ quyết định. "Thời gian này mọi người vất vả nhiều rồi, tôi quyết định tối mai mở tiệc cho mọi người liên hoan xả stress một bữa." Lục Bạch Văn lại nói.

Giữa không gian đầy tiếng nói cười rôm rả, thông báo của Lục Bạch Văn như cơn mưa kẹo ngọt rơi xuống. Đám đàn ông im lặng một giây, sau đó như quả bóng bay khổng lồ, bùng nổ.

"Yeah... Chủ tịch thật sáng suốt."

"Chủ tịch muôn năm."

Mọi người sung sướng reo hò, nhất thời quên mất chủ tịch họ bình thường khắt khe nghiêm túc thế nào.

Đến khi nghe tiếng hằng giọng của Lục Bạch Văn và ánh mắt lạnh tanh của Lục Thần Hạo, tất cả nhanh như cắt ngậm miệng lại, như tội nhân phạm lỗi lớn, cúi thấp đầu không dám nhìn lên, sống lưng lạnh toát.

"Thật chẳng ra thể thống gì. Giải tán làm việc hết đi." Lục Bạch Văn hừ một tiếng, mang trợ lý rời đi. Lục Thần Hạo cũng ôm Tuyết Vũ theo sau. Đám người không dám chậm trễ, giải tán trong nháy mắt. Chỉ là, trong lòng vẫn không ngừng phấn khích. Cái khoản liên hoan ăn chùa này, nhân viên làm công ăn lương ai mà không thích. Kết nữa là đằng khác.

Chapter
1 Chương 1: ngày cưới
2 Chương 2: cô không bằng người yêu bé bỏng của hắn
3 Chương 3: trở lại mái ấm xưa
4 Chương 4: thoả thuận hôn nhân
5 Chương 5: chuyện nửa đêm
6 Chương 6: gọi kẻ thù là ba
7 Chương 7: Phía sau cánh cổng
8 Chương 8: Mẫu đơn có gai
9 Chương 9: Tin nóng
10 Chương 10: Diễn kịch
11 Chương 11: Không khí
12 Chương 12: Dấu hiệu
13 Chương 13: Có đi thì cùng đi
14 Chương 14: Ai uy hiếp ai
15 Chương 15: Trúng đạn
16 Chương 16: Bệnh viện
17 Chương 17: Tôi không thích anh
18 Chương 18: Tôi tắm giúp cô
19 Chương 19: Thất thần
20 Chương 20: Sự cố
21 Chương 21: Không tin tưởng
22 Chương 22: Vợ, em giỏi lắm
23 Chương 23: Party
24 Chương 24: Bà cố của diễn xuất
25 Chương 25: Gan quái vật
26 Chương 26: Mình cô là đủ rồi.
27 Chương 27: Ghen
28 Chương 28: Liễu tư linh
29 Chương 29: Ảo tưởng
30 Chương 30: Chuyện lễ phục (1)
31 Chương 31: Chuyện lễ phục (2)
32 Chương 32: Đi dự tiệc
33 Chương 33: Lam bích trâm
34 Chương 34: Khiêu vũ
35 Chương 35: Tim người
36 Chương 36: Chỉ là một vết thương nhỏ
37 Chương 37: Không đáng tin tưởng?
38 Chương 38: Thẩm tra (1)
39 Chương 39: Thẩm tra (2)
40 Chương 40: Hình phạt cho kẻ lừa gạt
41 Chương 41: Bà lục nhập viện
42 Chương 42: Hình phạt cho kẻ lừa gạt
43 Chương 43: Cách trả thù đáng sợ
44 Chương 44: Đánh bạc
45 Chương 45: Cậu út lục gia
46 Chương 46: Cách giải quyết tận gốc
47 Chương 47: Tin vui của cậu dụ
48 Chương 48: Vì tôi là chị dâu
49 Chương 49: Bà lục muốn đền ơn
50 Chương 50: Trở về nhà
51 Chương 51: Bất ngờ va chạm
52 Chương 52: "chú nhỏ" thức giấc
53 Chương 53: Về nhà mẹ
54 Chương 54: Sự cố nhỏ trong bếp
55 Chương 55: Lục thần hạo nấu ăn
56 Chương 56: Tình cảm là chuyện khó nói
57 Chương 57: Khắc tinh của lam thế lân
58 Chương 58: Chuyện thư phòng
59 Chương 59: Chuyên gia tình yêu
60 Chương 60: Mặt đỏ, tim đập nhanh là gì?
61 Chương 61: Thích một người có cảm giác gì?
62 Chương 62: Cô không thích đàn ông?
63 Chương 63: Chiếc gối bị bỏ rơi
64 Chương 64: Theo đuổi
65 Chương 65: Đến đưa em đi ăn
66 Chương 66: Tặng hoa lại bị từ chối
67 Chương 67: Thứ gọi là nằm trong lòng bàn tay
68 Chương 68: Bị hớt tay trên
69 Chương 69: Cô nhận hoa rồi
70 Chương 70: Thà tra nhầm còn hơn bỏ sót
71 Chương 71: Anh sẽ không lấy vợ
72 Chương 72: Khi tuyết vũ dỗi
73 Chương 73: Lễ đính hôn (1)
74 Chương 74: Lễ đính hôn (2)
75 Chương 75: Lễ đính hôn (3)
76 Chương 76: Lễ đính hôn (4)
77 Chương 77: Sự khổ tâm của khắc dương
78 Chương 78: Nổi giận
79 Chương 79: Dối trá
80 Chương 80: Quà giáng sinh
81 Chương 81: Vườn hoa trong nhà kính
82 Chương 82: Điều kiện cuối cùng
83 Chương 83: Bà xã, anh nhớ em
84 Chương 84: Mặt dày vô đối
85 Chương 85: Nỗi khổ khi tắm nước lạnh nửa đêm
86 Chương 86: Kế hoạch hẹn hò phá sản
87 Chương 87: Trường đua ngựa
88 Chương 88: Thi đấu
89 Chương 89: Tai nạn
90 Chương 90: Lách luật
91 Chương 91: Lách luật
92 Chương 92: Sẵn sàng chờ em đến chà đạp
93 Chương 93: Đàm phán thất bại
94 Chương 94: Đỉnh cao của sự tức giận
95 Chương 95: Cùng tăng ca
96 Chương 96: Độc chiêu
97 Chương 97: Vẫn chậm một bước
98 Chương 98: Mười một giờ trưa
99 Chương 99: Bí mật của hai lão cổ đông
100 Chương 100: Ngõ cụt
101 Chương 101: Ngồi trên thớt
102 Chương 102: Ngủ quên
103 Chương 103: Cúng giỗ
104 Chương 104: Khi leen xuất hiện
105 Chương 105: Mèo nào cắn mỉu nào
106 Chương 106: Kí ức tang thương (1)
107 Chương 107: Kí ức tang thương (2)
108 Chương 108: Bí mật bị nghe lén (1)
109 Chương 109: Bí mật bị nghe lén (2)
110 Chương 110: Ngôi nhà cũ
111 Chương 111: Sốc
112 Chương 112: Tỏ tình rồi, nhưng thất bại rồi
113 Chương 113: Đau vẫn cười
114 Chương 114: Bữa cơm tối của nhà họ lục
115 Chương 115: Chẳng có gì là bí mật
116 Chương 116: Bị cắn
117 Chương 117: Mưu kế chống lại mưu kế
118 Chương 118: Coi như bị cún hôn
119 Chương 119: Biến cố cuối ngày (1)
120 Chương 120: Biến cố cuối ngày (2)
121 Chương 121: Biến cố cuối ngày (3)
122 Chương 122: Biến cố cuối ngày (4)
123 Chương 123: Biến cố cuối ngày (5)
124 Chương 124: Biến cố cuối ngày (6)
125 Chương 125: Biến cố cuối ngày (7)
126 Chương 126: Biến cố cuối ngày (8)
127 Chương 127: Hậu biến cố (1)
128 Chương 128: Hậu biến cố (2)
129 Chương 129: Hậu biến cố (3)
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133: Vợ đầu chông ở no
134 Chương 134: Tinh dây 0 nơi xà la
135 Chương 135: Ngon hoài
136 Chương 136
137 Chương 137: Du xuân (1)
138 Chương 138: Du xuân (2)
139 Chương 139
140 Chương 140: Khi tuyết và uông rudu
141 Chương 141: Hoang mang
142 Chương 142
143 Chương 143: Tâm tình vụng trộm của bà lục
144 Chương 144: Tình vụng trộm nở hoa
145 Chương 145: Ngọc tâm tư
146 Chương 146: Lục khang dụ đòi nợ
147 Chương 147: Lục khang dụ đòi nợ
148 Chương 148: Lục khang dụ đòi nợ
149 Chương 149: Đã đến lúc thu lưới
150 Chương 150: Thu lưới
151 Chương 151: Thu lưới
152 Chương 152: Thu lưới (3)
153 Chương 153: Thu lưới (4)
154 Chương 154: Thu lưới (5)
155 Chương 155: Thu lưới (6)
156 Chương 156: Thu lưới (7)
157 Chương 157: Thu lưới (8)
158 Chương 158: Quả báo (1)
159 Chương 159: Quả báo (2)
160 Chương 160: Quả báo (3)
161 Chương 161: Quả báo (4)
162 Chương 162: Quả báo (5)
163 Chương 163: Nhà giam
164 Chương 164: Người nắm cán cân thật sự
165 Chương 165: Lật bài ngửa
166 Chương 166: Bí mật được phơi bày
167 Chương 167: Nguyên nhân cuối cùng
168 Chương 168: Thế giới sụp đổ
169 Chương 169: Lấy lại tất cả 1
170 Chương 170: Lấy lại tất cả 2
171 Chương 171: Lấy lại tất cả 3
172 Chương 172: Lấy lại tất cả 4
173 Chương 173: Bất tỉnh
174 Chương 174: Cô có thai rồi
175 Chương 175: Tuyệt vọng
176 Chương 176: Cô tuyệt tình vậy sao
177 Chương 177: Kẻ vô gia cư
178 Chương 178: Đối chất
179 Chương 179: Tôi trả nợ cho em
180 Chương 180: Vì anh là ba của con cô
181 Chương 181: Lỡ yêu rồi
182 Chương 182: Ngang Trái
183 Chương 183: Lí Lẽ Của Trái Tim
184 Chương 184: Đi Xa
185 Chương 185: Buông Tay
186 Chương 186: Có Một Người Yêu Cô Hơn Thế
187 Chương 187: Mùa Thu Ở Paris Có Gì Đẹp
188 Chương 188: Mùa Thu Ở Paris Có Gì Đẹp
189 Chương 189: Hồi Kết Viên Mãn
Chapter

Updated 189 Episodes

1
Chương 1: ngày cưới
2
Chương 2: cô không bằng người yêu bé bỏng của hắn
3
Chương 3: trở lại mái ấm xưa
4
Chương 4: thoả thuận hôn nhân
5
Chương 5: chuyện nửa đêm
6
Chương 6: gọi kẻ thù là ba
7
Chương 7: Phía sau cánh cổng
8
Chương 8: Mẫu đơn có gai
9
Chương 9: Tin nóng
10
Chương 10: Diễn kịch
11
Chương 11: Không khí
12
Chương 12: Dấu hiệu
13
Chương 13: Có đi thì cùng đi
14
Chương 14: Ai uy hiếp ai
15
Chương 15: Trúng đạn
16
Chương 16: Bệnh viện
17
Chương 17: Tôi không thích anh
18
Chương 18: Tôi tắm giúp cô
19
Chương 19: Thất thần
20
Chương 20: Sự cố
21
Chương 21: Không tin tưởng
22
Chương 22: Vợ, em giỏi lắm
23
Chương 23: Party
24
Chương 24: Bà cố của diễn xuất
25
Chương 25: Gan quái vật
26
Chương 26: Mình cô là đủ rồi.
27
Chương 27: Ghen
28
Chương 28: Liễu tư linh
29
Chương 29: Ảo tưởng
30
Chương 30: Chuyện lễ phục (1)
31
Chương 31: Chuyện lễ phục (2)
32
Chương 32: Đi dự tiệc
33
Chương 33: Lam bích trâm
34
Chương 34: Khiêu vũ
35
Chương 35: Tim người
36
Chương 36: Chỉ là một vết thương nhỏ
37
Chương 37: Không đáng tin tưởng?
38
Chương 38: Thẩm tra (1)
39
Chương 39: Thẩm tra (2)
40
Chương 40: Hình phạt cho kẻ lừa gạt
41
Chương 41: Bà lục nhập viện
42
Chương 42: Hình phạt cho kẻ lừa gạt
43
Chương 43: Cách trả thù đáng sợ
44
Chương 44: Đánh bạc
45
Chương 45: Cậu út lục gia
46
Chương 46: Cách giải quyết tận gốc
47
Chương 47: Tin vui của cậu dụ
48
Chương 48: Vì tôi là chị dâu
49
Chương 49: Bà lục muốn đền ơn
50
Chương 50: Trở về nhà
51
Chương 51: Bất ngờ va chạm
52
Chương 52: "chú nhỏ" thức giấc
53
Chương 53: Về nhà mẹ
54
Chương 54: Sự cố nhỏ trong bếp
55
Chương 55: Lục thần hạo nấu ăn
56
Chương 56: Tình cảm là chuyện khó nói
57
Chương 57: Khắc tinh của lam thế lân
58
Chương 58: Chuyện thư phòng
59
Chương 59: Chuyên gia tình yêu
60
Chương 60: Mặt đỏ, tim đập nhanh là gì?
61
Chương 61: Thích một người có cảm giác gì?
62
Chương 62: Cô không thích đàn ông?
63
Chương 63: Chiếc gối bị bỏ rơi
64
Chương 64: Theo đuổi
65
Chương 65: Đến đưa em đi ăn
66
Chương 66: Tặng hoa lại bị từ chối
67
Chương 67: Thứ gọi là nằm trong lòng bàn tay
68
Chương 68: Bị hớt tay trên
69
Chương 69: Cô nhận hoa rồi
70
Chương 70: Thà tra nhầm còn hơn bỏ sót
71
Chương 71: Anh sẽ không lấy vợ
72
Chương 72: Khi tuyết vũ dỗi
73
Chương 73: Lễ đính hôn (1)
74
Chương 74: Lễ đính hôn (2)
75
Chương 75: Lễ đính hôn (3)
76
Chương 76: Lễ đính hôn (4)
77
Chương 77: Sự khổ tâm của khắc dương
78
Chương 78: Nổi giận
79
Chương 79: Dối trá
80
Chương 80: Quà giáng sinh
81
Chương 81: Vườn hoa trong nhà kính
82
Chương 82: Điều kiện cuối cùng
83
Chương 83: Bà xã, anh nhớ em
84
Chương 84: Mặt dày vô đối
85
Chương 85: Nỗi khổ khi tắm nước lạnh nửa đêm
86
Chương 86: Kế hoạch hẹn hò phá sản
87
Chương 87: Trường đua ngựa
88
Chương 88: Thi đấu
89
Chương 89: Tai nạn
90
Chương 90: Lách luật
91
Chương 91: Lách luật
92
Chương 92: Sẵn sàng chờ em đến chà đạp
93
Chương 93: Đàm phán thất bại
94
Chương 94: Đỉnh cao của sự tức giận
95
Chương 95: Cùng tăng ca
96
Chương 96: Độc chiêu
97
Chương 97: Vẫn chậm một bước
98
Chương 98: Mười một giờ trưa
99
Chương 99: Bí mật của hai lão cổ đông
100
Chương 100: Ngõ cụt
101
Chương 101: Ngồi trên thớt
102
Chương 102: Ngủ quên
103
Chương 103: Cúng giỗ
104
Chương 104: Khi leen xuất hiện
105
Chương 105: Mèo nào cắn mỉu nào
106
Chương 106: Kí ức tang thương (1)
107
Chương 107: Kí ức tang thương (2)
108
Chương 108: Bí mật bị nghe lén (1)
109
Chương 109: Bí mật bị nghe lén (2)
110
Chương 110: Ngôi nhà cũ
111
Chương 111: Sốc
112
Chương 112: Tỏ tình rồi, nhưng thất bại rồi
113
Chương 113: Đau vẫn cười
114
Chương 114: Bữa cơm tối của nhà họ lục
115
Chương 115: Chẳng có gì là bí mật
116
Chương 116: Bị cắn
117
Chương 117: Mưu kế chống lại mưu kế
118
Chương 118: Coi như bị cún hôn
119
Chương 119: Biến cố cuối ngày (1)
120
Chương 120: Biến cố cuối ngày (2)
121
Chương 121: Biến cố cuối ngày (3)
122
Chương 122: Biến cố cuối ngày (4)
123
Chương 123: Biến cố cuối ngày (5)
124
Chương 124: Biến cố cuối ngày (6)
125
Chương 125: Biến cố cuối ngày (7)
126
Chương 126: Biến cố cuối ngày (8)
127
Chương 127: Hậu biến cố (1)
128
Chương 128: Hậu biến cố (2)
129
Chương 129: Hậu biến cố (3)
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133: Vợ đầu chông ở no
134
Chương 134: Tinh dây 0 nơi xà la
135
Chương 135: Ngon hoài
136
Chương 136
137
Chương 137: Du xuân (1)
138
Chương 138: Du xuân (2)
139
Chương 139
140
Chương 140: Khi tuyết và uông rudu
141
Chương 141: Hoang mang
142
Chương 142
143
Chương 143: Tâm tình vụng trộm của bà lục
144
Chương 144: Tình vụng trộm nở hoa
145
Chương 145: Ngọc tâm tư
146
Chương 146: Lục khang dụ đòi nợ
147
Chương 147: Lục khang dụ đòi nợ
148
Chương 148: Lục khang dụ đòi nợ
149
Chương 149: Đã đến lúc thu lưới
150
Chương 150: Thu lưới
151
Chương 151: Thu lưới
152
Chương 152: Thu lưới (3)
153
Chương 153: Thu lưới (4)
154
Chương 154: Thu lưới (5)
155
Chương 155: Thu lưới (6)
156
Chương 156: Thu lưới (7)
157
Chương 157: Thu lưới (8)
158
Chương 158: Quả báo (1)
159
Chương 159: Quả báo (2)
160
Chương 160: Quả báo (3)
161
Chương 161: Quả báo (4)
162
Chương 162: Quả báo (5)
163
Chương 163: Nhà giam
164
Chương 164: Người nắm cán cân thật sự
165
Chương 165: Lật bài ngửa
166
Chương 166: Bí mật được phơi bày
167
Chương 167: Nguyên nhân cuối cùng
168
Chương 168: Thế giới sụp đổ
169
Chương 169: Lấy lại tất cả 1
170
Chương 170: Lấy lại tất cả 2
171
Chương 171: Lấy lại tất cả 3
172
Chương 172: Lấy lại tất cả 4
173
Chương 173: Bất tỉnh
174
Chương 174: Cô có thai rồi
175
Chương 175: Tuyệt vọng
176
Chương 176: Cô tuyệt tình vậy sao
177
Chương 177: Kẻ vô gia cư
178
Chương 178: Đối chất
179
Chương 179: Tôi trả nợ cho em
180
Chương 180: Vì anh là ba của con cô
181
Chương 181: Lỡ yêu rồi
182
Chương 182: Ngang Trái
183
Chương 183: Lí Lẽ Của Trái Tim
184
Chương 184: Đi Xa
185
Chương 185: Buông Tay
186
Chương 186: Có Một Người Yêu Cô Hơn Thế
187
Chương 187: Mùa Thu Ở Paris Có Gì Đẹp
188
Chương 188: Mùa Thu Ở Paris Có Gì Đẹp
189
Chương 189: Hồi Kết Viên Mãn