Đã Đến Nước Này, Cứ Ăn Trước Đã

Chương 2: Chương 2




Xin anh Ä‘ó, tui và Lưu Ba thá»±c sá»± có thể làm bất cứ chuyện gì T^T

���

Khoảnh khắc cánh cá»­a mở ra, Chúc Du gần như không kịp suy nghÄ© mà lập tức ôm chặt con mèo trong lòng, giÆ¡ nó lên che mặt, tuyệt vá»�ng kêu lên:

"Không phải tui Ä‘âu! Là nó Ä‘ó!"

Giá»�ng nói vốn ngang ngược bướng bỉnh cá»§a cậu thậm chí còn vì hoảng loạn mà vỡ tông.

Không khí lập tức Ä‘ông cứng lại, cả hành lang im ắng đến mức có thể nghe được tiếng kim rÆ¡i.

CÅ©ng phải thôi, giữa Ä‘êm khuya mà trước cá»­a nhà bị làm ầm đến mức này, mở ra lại thấy má»™t ngưá»�i ôm mèo quỳ trước cá»­a, ai nhìn thấy cảnh tượng này cÅ©ng sẽ cạn lá»�i mà thôi.

"...Xin lá»—i." Chúc Du Ä‘ành chá»§ động xin lá»—i vì sá»± thất thố cá»§a mình.

Ä�ối phương vẫn không lên tiếng. Ä�ến lúc này, Chúc Du má»›i phản ứng lại — mình Ä‘ang ở nước ngoài, nói tiếng Trung xin lá»—i chẳng khác nào ở Trung Quốc mà dùng tiếng Anh để nói xin lá»—i, thiếu thành ý chết Ä‘i được!

Chúc Du đặt Lưu Ba xuống, ôm nó vào lòng, định bụng sẽ lặp lại lá»�i xin lá»—i bằng tiếng Anh.

Ä�úng lúc Ä‘ó, từ phía trên đầu truyá»�n đến má»™t tiếng cưá»�i khẽ.

Không há»� có ác ý, giá»�ng cưá»�i trầm ấm, dịu dàng mà quấn quýt vang lên bên tai khiến Chúc Du cảm thấy ngưa ngứa tận Ä‘áy lòng.

"Xin chào."

Má»™t giá»�ng nói rõ ràng, chuẩn xác vang lên bằng tiếng Trung.

Giá»�ng Ä‘iệu ôn hòa, phát âm rành rá»�t, tá»±a như dòng nước xuân chảy nhẹ nhàng.

"Không sao Ä‘âu."

Ngay khi nghe thấy tiếng Trung, Chúc Du lập tức trừng lá»›n mắt. Cậu ngẩng đầu nhìn thẳng vào ngưá»�i trước mặt.

Ä�ó là má»™t ngưá»�i Ä‘àn ông cao ráo, dáng ngưá»�i rắn rá»�i, bá»� ng.á»±c rá»™ng, ngÅ© quan sắc nét mang đậm vẻ đẹp phương Ä�ông.

Trong đưá»�ng nét thanh tú cá»§a anh phảng phất sá»± trầm ổn dịu dàng cá»§a má»™t ngưá»�i trưởng thành. Hàng mày đậm như tranh má»±c hÆ¡i cong lên, Ä‘ôi mắt có màu xám nhạt, sâu thẳm và mê hoặc. Khóe môi anh khẽ cong, lá»™ ra má»™t nụ cưá»�i nhạt tá»± nhiên.

Rõ ràng, anh không há»� tức giận vì hành động thất lá»… cá»§a Chúc Du.

Lúc này, cả hai ngưá»�i Ä‘á»�u Ä‘ang quan sát lẫn nhau.

Ánh mắt cá»§a Bách Trầm thoáng qua má»™t tia kinh ngạc. Còn Chúc Du thì nhìn chằm chằm không chút che giấu, cứ như muốn nhìn thấu ngưá»�i ta vậy.

Bách Trầm khẽ ho má»™t tiếng, hÆ¡i nghiêng đầu sang má»™t bên.

"Xin lá»—i." Chúc Du hoàn hồn, ngượng ngùng nói: "Chuyện này là ngoài ý muốn, tui... có thể giải thích."

Cậu ôm chặt Lưu Ba, cố gắng giải thích: "Nó ngá»­i thấy mùi thÆ¡m bên ngoài nên lén chạy ra ngoài. Tui chỉ định bế nó vá»� thôi nhưng không chú ý nên Ä‘âm sầm vào cá»­a nhà anh."

Giá»�ng Chúc Du càng nói càng nhá»�.

Ä�ôi mắt cậu có màu má»±c nhạt, trong veo như pha lê ngâm trong nước, hàng mi dài khẽ rung, trông vừa đẹp lại vừa Ä‘áng thương.

Vết sưng màu hồng trên trán gần như trùng vá»›i màu tóc cá»§a cậu chính là bằng chứng rõ ràng nhất cho lá»�i giải thích vừa rồi.

Má»™t cÆ¡n gió nhẹ thổi qua hành lang, Bách Trầm để ý thấy Chúc Du mặc đồ ngá»§ má»�ng manh, cánh tay và Ä‘ôi chân Ä‘á»�u để trần.

Anh khẽ lắc đầu, dịu dàng bảo: "Không sao, đứng dậy trước Ä‘ã."

Bách Trầm cúi ngưá»�i, vươn tay phải ra trước mặt Chúc Du.

Chúc Du khẽ nói "Cảm Æ¡n." rồi đưa tay định nắm lấy. Nhưng ngay khi nhìn thấy hai nốt ruồi trên đốt ngón tay và cổ tay cá»§a đối phương, cậu đột nhiên khá»±ng lại.

Theo phản xạ, cậu ngước mắt lên nhìn kỹ ngưá»�i trước mặt.

Ngưá»�i Ä‘àn ông này Ä‘ang mặc má»™t chiếc tạp dá»� xanh lam có há»�a tiết Ä‘ám mây. Dáng ngưá»�i anh vạm vỡ, cánh tay rắn chắc, các cÆ¡ bắp trÆ¡n mượt và có lá»±c. Chiếc tạp dá»� che Ä‘i phần thân trên nhưng vẫn không giấu được bá»� vai rá»™ng và vòng eo thon gá»�n, má»™t thân hình tam giác ngược hoàn hảo.

NghÄ© đến chuyện blogger cậu theo dõi cÅ©ng vừa sang Anh, cÅ©ng Ä‘ang làm món gà hầm vào giá»� này...

Làm gì có chuyện trùng hợp đến mức này?

Chúc Du bá»—ng nhiên thất thần khiến ngưá»�i trước mặt hÆ¡i bối rối.

Bách Trầm khẽ há»�i: "Sao thế?"

Chúc Du vá»™i đặt tay lên tay đối phương, mượn lá»±c cá»§a Bách Trầm để đứng dậy.

Ä�ầu cậu vẫn còn Ä‘au do cú va chạm khi nãy, đầu gối cÅ©ng không khá hÆ¡n là bao. Thế nên khi vừa đứng lên, cÆ¡ thể mất thăng bằng loạng choạng chúi vá»� phía trước. May mà Bách Trầm nhanh tay đỡ lấy cậu.

Chúc Du vá»™i vàng nói lá»�i cảm Æ¡n, lúc này con mèo Ä‘ang nằm ngoan ngoãn trong lòng cậu cÅ©ng im thin thít, chẳng còn chút khí thế cào cá»­a ban nãy.

"Tui là hàng xóm cá»§a anh, ở phòng 515." Chúc Du chá»§ động giá»›i thiệu.

Bách Trầm gật đầu, nhẹ nhàng Ä‘áp lại má»™t chữ: "Ừm."

Ánh mắt anh rÆ¡i xuống con mèo trong tay Chúc Du, chá»§ động há»�i: "Vừa nãy chính nó là thá»§ phạm cào cá»­a nhà tôi sao?"

Ä�ây là... muốn tính sổ à?

Chúc Du lén liếc nhìn cánh cá»­a phía sau Bách Trầm, thấy rõ trên bá»� mặt có mấy vết cào rõ ràng.

Huyệt thái dương giật mạnh — cậu thá»±c sá»± muốn Ä‘oạn tuyệt quan hệ vá»›i đứa con bất hiếu này!

"Ừm... nhưng mà Lưu Ba không cố ý Ä‘âu." Dù lòng Ä‘au như cắt, Chúc Du vẫn nhịn không được mà lên tiếng biện há»™ cho nó. "Nếu phải bồi thưá»�ng thì hết bao nhiêu tiá»�n vậy?"

Quả nhiên từ xưa đến nay có câu con hư tại "mẹ".

Chúc Du Ä‘au đớn trong lòng.

Nhưng Bách Trầm lại bật cưá»�i lần nữa, trong mắt còn vương chút ý cưá»�i dịu dàng. "Không cần bồi thưá»�ng Ä‘âu." Anh cúi đầu nhìn con mèo má»™t chút rồi nói: "Nó Ä‘áng yêu mà."

Chúc Du lập tức nhìn anh bằng ánh mắt hoài nghi, nhưng biểu cảm cá»§a đối phương không giống như Ä‘ang khách sáo chút nào.

Bách Trầm dưá»�ng như không nhận ra ánh mắt dò xét cá»§a cậu, tiếp tục há»�i: "Nó tên là Lưu Ba à? Khi nãy tôi nghe cậu gá»�i nó như vậy."

"Ä�úng!" Chúc Du lập tức vá»— nhẹ vào mông Lưu Ba ra lệnh: "Lưu Ba, chào ngưá»�i ta Ä‘i!"

Bách Trầm nghe thấy con mèo trong lòng Chúc Du cất tiếng kêu: "Meo."

Âm thanh ngắn gá»�n nhưng không há»� qua loa.

Sau má»™t thoáng ngạc nhiên, Bách Trầm cưá»�i khẽ hai tiếng nhưng không Ä‘áp lại.

Chúc Du ngó đầu qua nhìn vào phòng, "Anh Ä‘ang nấu ăn à?"

Bách Trầm gật đầu, không có ý định giấu giếm, sau Ä‘ó nói tiếp: "Giá»� mèo cá»§a cậu cÅ©ng tìm thấy rồi, tôi vào trước Ä‘ây. Ä�ồ ăn trong nồi sắp cháy mất rồi."

Anh thu ánh mắt từ trên trán Chúc Du vá»�, chuẩn bị Ä‘óng cá»­a.

"Ä�ợi Ä‘ã!"

Chúc Du đột nhiên ôm chặt lấy Lưu Ba, giÆ¡ nó lên che ná»­a khuôn mặt mình, chỉ để lá»™ Ä‘ôi mắt.

Bốn mắt — à không, sáu mắt chạm nhau.

Chúc Du hÆ¡i ngượng ngùng, chần chừ mở miệng: "À thì..."

Bách Trầm kiên nhẫn nhìn má»™t ngưá»�i má»™t mèo, chá»� cậu nói tiếp.

Thôi kệ! Liá»�u ăn nhiá»�u!

Chúc Du cắn răng, lấy hết dÅ©ng khí nói ra câu chốt hạ: "Anh có thể... ban phát cho hai ba con tui má»™t bữa cÆ¡m không?!"

Cậu nhấn mạnh: "Bá»�n tui Ä‘ã ba ngày chưa ăn gì rồi."

Cái thứ bánh mì khô khốc và salad rau cá»§ thì Ä‘âu thể gá»�i là "cÆ¡m" được, nhỉ?

Cậu giÆ¡ Lưu Ba lên cao hÆ¡n má»™t chút, ánh mắt đầy vẻ cầu xin: "Xin anh Ä‘ó, tui và Lưu Ba thá»±c sá»± có thể làm bất cứ chuyện gì!"

Lưu Ba cÅ©ng rất phối hợp, giÆ¡ hai chân trước lên tạo dáng như mèo thần tài, Ä‘ôi mắt long lanh như sắp khóc. Ngay khi Chúc Du vừa dứt lá»�i, nó cÅ©ng phụ há»�a má»™t tiếng: "Meo~"

Hai Ä‘ôi mắt phía trước Ä‘á»�u rất đẹp, cùng nhau lá»™ ra ánh nhìn tha thiết cầu xin.

Bách Trầm im lặng, ánh mắt trầm ngâm suy nghÄ©, Ä‘ôi mày hÆ¡i nhíu lại, chậm rãi Ä‘ánh giá má»™t ngưá»�i má»™t mèo trước mặt.

Không nói gì là có ý gì Ä‘ây?

Thấy mình quá bất lịch sá»± sao?

Ừm... Ä‘úng là không được lịch sá»± cho lắm.

Chúc Du sụp đổ trong lòng, sá»›m biết vậy thì chẳng thèm mở miệng há»�i làm gì!

Cậu Ä‘ang định tìm cách lấp liế.m cho qua chuyện thì không ngá»� Bách Trầm lại gật đầu. Nhưng biểu cảm anh có vẻ hÆ¡i do dá»±, Chúc Du nghe thấy anh nói:

"Có thể... nhưng mà chưa có ai từng ăn đồ tôi nấu cả, có thể không ngon lắm Ä‘âu."

Ä�ùa à?

Bây giá»� mà có đặt trước mặt cậu má»™t chậu cá chép giấm Tây Hồ cÅ©ng xá»­ sạch được ấy chứ!

Sá»± khác biệt duy nhất giữa cậu và con quá»· Ä‘ói chắc chỉ là số nét bút trong tên thôi!

Chúc Du gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, cưá»�i tít mắt:

"Không sao, không sao Ä‘âu!"

"Ngá»­i thôi cÅ©ng thấy thÆ¡m lừng rồi, chắc chắn sẽ rất ngon! Vá»›i lại tui không kén ăn, dá»… chiá»�u lắm luôn!"

Ä�ôi mắt cậu sáng rá»±c, màn sương má»�ng phá»§ trên đồng tá»­ ban nãy Ä‘ã tan biến, để lá»™ ánh nhìn lấp lánh tá»±a những vì sao nhá»�.

Bách Trầm hÆ¡i nghiêng ngưá»�i đẩy cá»­a ra, "Vào Ä‘i."

Chúc Du ôm chặt Lưu Ba rón rén bước vào nhà ngưá»�i ta.

Nhiệt độ trong phòng khá thấp. Ngoài hương thÆ¡m nức mÅ©i cá»§a gà om cay, Chúc Du còn ngá»­i thấy má»™t mùi hương thoang thoảng, nhẹ nhàng như hoa hoè, rất hợp vá»›i khí chất cá»§a chá»§ nhà.

Bách Trầm dẫn cậu đến bàn ăn trong phòng khách, rót má»™t tách trà nóng rồi nói:

"Tôi vào bếp xem nồi thế nào, cậu chá»� má»™t lát."

Chúc Du gật đầu, mái tóc hồng nhạt má»�m mại hÆ¡i rối.

Ä�ợi Bách Trầm Ä‘i vào bếp, Chúc Du má»›i lén lút Ä‘ánh giá phòng khách.

Nhìn qua là biết chá»§ nhà má»›i dá»�n đến không lâu, nhiá»�u đồ đạc vẫn chưa đầy đủ, nhưng má»�i thứ Ä‘á»�u được sắp xếp gá»�n gàng, ngăn nắp.

Tông màu chá»§ đạo cá»§a căn há»™ thiên vá»� lạnh, sắc xám trầm lặng bao trùm không gian khiến cả căn nhà mang má»™t cảm giác lạnh lẽo, không có hÆ¡i ngưá»�i. Má»›i dá»�n đến thì cÅ©ng dá»… hiểu thôi.

Biết mình là khách mặt dày tá»± ý vào nhà ngưá»�i ta, Chúc Du ngồi nghiêm chỉnh, không dám tùy tiện như ở nhà.

Hai tay cậu nâng tách trà nhấp má»™t ngụm. Bình thưá»�ng cậu không uống trà, nhưng giá»� Ä‘ây giữa nÆ¡i đất khách bá»—ng được nếm vị trà quê hương, cậu chợt hiểu ra tại sao lại có ngưá»�i thích thưởng trà đến vậy.

Ánh mắt cậu vô thức liếc vá»� phía bếp.

Cạnh cá»­a sổ trong bếp, giá đỡ livestream vẫn còn chưa được thu dá»�n.

Thế này thì chẳng còn gì phải nghi ngá»� nữa — ngưá»�i hàng xóm má»›i cá»§a cậu chính là blogger dạy nấu ăn mà cậu theo dõi bấy lâu, Bách Trạch.

Vậy rốt cuá»™c anh ấy tên thật là gì nhỉ? CÅ©ng há»� Bách sao?

Chúc Du len lén suy Ä‘oán.

Trong bếp, ngư�i n� vẫn đang bận rộn.

Chúc Du bá»—ng cảm thấy hÆ¡i mất tá»± nhiên, cuối cùng quyết định mở lá»�i trước để bắt chuyện vá»›i anh.

"Ä�úng rồi, anh này..."

Chúc Du còn chưa nói hết câu thì Ä‘ã bị ngưá»�i trong bếp ngắt lá»�i.

Bách Trầm quay đầu nhìn cậu, bình tÄ©nh nói: "Tôi tên là Bách Trầm, Trầm trong trầm hương."

Quả nhiên là há»� Bách.

Không, không Ä‘úng! Giá»� không phải lúc chú ý đến chuyện này!

Chúc Du vá»™i vàng bắt chước cách giá»›i thiệu cá»§a đối phương, nghiêm túc nói: "Tôi tên là Chúc Du, Chúc trong chúc phúc, Du trong kiên định không đổi thay."

Bách Trầm dừng lại má»™t chút, hình dung hai chữ này trong đầu rồi má»›i há»�i: "Vừa nãy cậu định há»�i gì?"

Chúc Du nhanh chóng phản ứng lại, lập tức Ä‘áp: "á»’, Bách Trầm, tui muốn há»�i trà này cá»§a anh là loại nào thế? Ngon thật đấy."

Bách Trầm không trả lá»�i ngay.

Anh tắt bếp, gà hầm trong nồi Ä‘ã hoàn thành. Khi anh mở nắp ra, nước sốt đặc quánh bên trong sôi lên lục bục, từng bá»�t khí nổi lên rồi vỡ tan, hương thÆ¡m đậm Ä‘à tá»�a ra nồng nàn.

Anh rắc thêm hành lá, bưng cả nồi ra ngoài đặt lên tấm lót trên bàn ăn.

Trong chiếc nồi Ä‘á, từng miếng thịt gà óng ánh sắc vàng caramel ngập trong phần sốt sánh mịn, bám Ä‘á»�u lên từng thá»› thịt cùng miếng khoai tây má»�m mại. Hành lá rắc lên trên làm Ä‘iểm nhấn, chỉ nhìn thôi Ä‘ã khiến ngưá»�i ta thèm ch.ảy nước miếng.

Lưu Ba lập tức thò đầu ra khá»�i lòng Chúc Du, hai mắt sáng rỡ.

Cả ngưá»�i lẫn mèo Ä‘á»�u không rá»�i mắt khá»�i nồi thức ăn trước mặt.

Bách Trầm đặt bữa ăn xuống bàn, lúc này má»›i nhận ra chén trà cá»§a Chúc Du Ä‘ã cạn sạch. Anh má»›i Ä‘áp: "Trà này là tôi tá»± làm."

"Anh gi�i thật đấy!"

Chúc Du cuối cùng cÅ©ng rá»�i mắt khá»�i đồ ăn, cùng vá»›i Lưu Ba ngước đầu lên, cả hai đồng loạt nhìn Bách Trầm bằng ánh mắt sùng bái.

Bách Trầm có chút không quen, hÆ¡i nghiêng đầu sang chá»— khác giải thích: "Chỉ là rảnh rá»—i xem trên mạng rồi làm theo thôi."

Nói xong, anh lại vào bếp lấy hai bát cÆ¡m, còn cầm thêm má»™t chén thịt gà xé nhá»� đặt xuống cạnh chân Chúc Du.

Chúc Du hÆ¡i ngÆ¡ ngác, nhìn anh đầy khó hiểu.

Bách Trầm liếc mắt xuống, bình thản nói: "Ä�ây là phần ức gà luá»™c tôi ăn thưá»�ng ngày."

Chúc Du khẽ run mi mắt, có chút bất ngá»�. Cậu bứt nhẹ gấu áo, cúi đầu nhá»� giá»�ng nói vá»›i Bách Trầm: "Như vậy bát cá»§a anh sẽ bị bẩn..."

"Không sao cả."

Bách Trầm ngước mắt nhìn cậu, Ä‘ôi mày giãn ra, khóe môi vương ý cưá»�i. Giữa hàng mày chỉ còn lại sá»± dịu dàng như làn nước xuân.

"Vừa nãy cậu nói hai ba con cậu Ä‘ã Ä‘ói suốt ba ngày rồi mà, dù sao mèo con cÅ©ng phải ăn chứ."

"...Cảm ơn anh."

Chúc Du nhận ra hôm nay mình nói lá»�i cảm Æ¡n còn nhiá»�u hÆ¡n cả má»™t tháng ở nhà cá»™ng lại.

Cậu cúi ngưá»�i đặt Lưu Ba xuống đất, lại bổ sung thêm: "Gì nó cÅ©ng ăn được, anh không cần lo Ä‘âu."

Bách Trầm kéo ghế ngồi xuống đối diện cậu, đặt bát cÆ¡m và Ä‘ôi đũa trước mặt Chúc Du, bình thản bảo: "Vậy thì ăn thôi, để nguá»™i mất ngon."

Chúc Du Ä‘ã chá»� câu này nãy giá»� rồi!

Cậu lập tức cầm đũa, gắp ngay má»™t miếng thịt gà bá»� vào miệng.

Thịt gà được hầm nhừ, má»�m mại và má»�ng nước, vừa chạm đầu lưỡi Ä‘ã như tan ra trong miệng. Hương vị đặc trưng cá»§a gà hầm nhanh chóng lan tá»�a, vị giác được thá»�a mãn đến tá»™t độ.

Mắt Chúc Du bất giác Ä‘á»� hoe.

Bách Trầm im lặng nhìn cậu, dưá»�ng như Ä‘ang đợi chá»� má»™t lá»�i Ä‘ánh giá.

Anh thấy Chúc Du đưa tay lên quạt quạt bên môi, vừa ngẩng đầu lên Ä‘ã đụng ngay ánh mắt Ä‘ang nhìn mình chăm chú.

Bách Trầm thoáng thấy trong Ä‘ôi mắt kia có chút long lanh.

Anh hÆ¡i nghiêng đầu, nhẹ giá»�ng há»�i: "Sao thế? Không hợp khẩu vị à?"

Chúc Du vá»™i lắc đầu.

"Nóng." Giá»�ng nói cá»§a Chúc Du mang theo má»™t chút ngại ngùng.

Bách Trầm bật cưá»�i, nhẹ giá»�ng nhắc cậu ăn chậm lại.

Chúc Du lại cúi đầu tiếp tục lao vào "chiến đấu".

Cách ăn cá»§a cậu khá đẹp mắt — nhanh nhưng không lá»™n xá»™n, nhìn là biết thật sá»± Ä‘ang rất Ä‘ói.

Chỉ trong chốc lát, hÆ¡n ná»­a bát cÆ¡m Ä‘ã hết sạch, món ăn trong nồi cÅ©ng vÆ¡i Ä‘i thấy rõ.

Bách Trầm nhìn nồi thức ăn ngày càng trống trÆ¡n và gương mặt chăm chú ăn uống cá»§a Chúc Du, trong lòng bất giác dâng lên má»™t cảm giác kỳ lạ — má»™t kiểu thá»�a mãn mà chính anh cÅ©ng không thể diá»…n tả thành lá»�i.

Dưới tác động cá»§a cảm giác này, Bách Trầm theo bản năng đẩy nồi vá»� phía trước má»™t chút để Chúc Du có thể gắp thức ăn dá»… dàng hÆ¡n.

Chúc Du nhận ra hành động Ä‘ó.

Không hiểu sao má»™t luồng cảm xúc bất chợt dâng trào trong lòng cậu.

Ä�ôi mắt trong trẻo dần phá»§ má»™t tầng hÆ¡i nước má»�ng. Lông mi dài bị thấm ướt, chóp mÅ©i cÅ©ng cay cay.

Bách Trầm ngẩng lên Ä‘úng lúc thấy má»™t giá»�t nước mắt lăn xuống từ hàng mi dày, rÆ¡i xuống mặt bàn, vỡ ra thành má»™t bông hoa nước trong suốt.

Trái tim Bách Trầm khẽ rung lên. Anh lập tức đặt đũa xuống, rút má»™t tá»� khăn giấy đưa cho Chúc Du.

"Cậu sao thế? Lại bị nóng quá à?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

    Truyện Hot

    Truyện Convert