Lần đầu cá»§a anh đấy, Cá Nhá»� dạy anh nhé?
���
Ä�ôi mắt cá»§a Chúc Du đột nhiên mở to, nhìn thấy Bách Trầm đưa tay trái kéo ngăn kéo tá»§ đầu giưá»�ng lấy ra những thứ bên trong.
Rõ ràng Ä‘ây là chuyện mà cáºu ngày Ä‘êm mong ngóng, nhưng khi tháºt sá»± sắp xảy ra, toàn thân Chúc Du lại vô cùng sợ hãi.
...
Chúc Du láºp tức đưa tay lên che mặt, Ä‘á»� bừng đến mức ngay cả khá»›p ngón tay cÅ©ng Ä‘á»� á»ng.
"Anh Æ¡i, anh chuẩn bị từ khi nào váºy?!" Chúc Du cảm thấy mình sắp khóc đến nÆ¡i.
Bách Trầm cụp hàng mi dài xuống, hôn lên mu bàn tay cáºu.
"Lần em Ä‘i mua bao cao su Ä‘ó, tối hôm sau anh ghé siêu thị mua." Bách Trầm thành tháºt Ä‘áp.
Chúc Du ngay láºp tức bá»� tay xuống, vẻ mặt không thể tin nổi: "Lại chuẩn bị sá»›m như váºy! Em cứ tưởng anh là ngưá»�i nghiêm túc cÆ¡ đấy."
Mặt cáºu Ä‘á»� bừng, tim Ä‘áºp dồn dáºp không thôi.
Bách Trầm khẽ "ừm" má»™t tiếng, vui vẻ chấp nháºn việc bị Chúc Du nói là không đứng đắn, tiếp tục cúi xuống hôn lên môi cáºu.
Chúc Du vốn dÄ© không phản cảm vá»›i chuyện này, khi được hôn cáºu ngoan ngoãn vòng tay lên ôm lấy cổ Bách Trầm, hai chân cÅ©ng quấn quanh eo anh.
Bị hôn đến mức đầu óc mÆ¡ màng, Chúc Du lí nhí bảo anh dừng lại má»™t chút, cáºu sắp không thở nổi rồi.
Ä�ôi môi cáºu sưng lên, ướt má»�m, trong Ä‘ôi mắt phá»§ đầy hÆ¡i nước, ánh nhìn lấp lánh nom chút Ä‘áng thương.
Ánh mắt Bách Trầm tối sẫm, khàn giá»�ng Ä‘áp "Ä�ược", bàn tay anh từ từ di chuyển xuống dưới.
Chúc Du bá»—ng cảm thấy thiếu an toàn, cáºu ôm chặt lấy Bách Trầm hÆ¡n.
Bàn tay Bách Trầm khá»±ng lại, há»�i: "Em sợ sao? Váºy hôm nay dừng ở Ä‘ây nhé."
Chúc Du lắc đầu, vá»™i vàng lên tiếng: "Không sợ không sợ, muốn làm, muốn làm mà!"
"Có anh bên cạnh nên chẳng sợ chút nào hết." Chúc Du càng ôm chặt lấy anh hÆ¡n.
Bách Trầm mỉm cưá»�i trầm thấp, cuốn hút mà đầy ám muá»™i, âm thanh khàn khàn như cát nhẹ nhàng cá»� xát vào trái tim Chúc Du.
....
Chúc Du cảm thấy mình như Ä‘ang nức nở, hoặc có lẽ là má»™t cảm giác nào khác, nhưng cụ thể thế nào cáºu cÅ©ng không rõ. Chỉ biết rằng chẳng bao lâu sau, trước mắt bá»—ng nhiên trắng xóa, đầu óc cÅ©ng trở nên trống rá»—ng, tiếp Ä‘ó toàn bá»™ sức lá»±c trên ngưá»�i Ä‘á»�u theo Ä‘ó mà tan biến.
Khóe mắt cáºu Ä‘á»�ng lại má»™t giá»�t nước mắt, cáºu thở hổn hển nhìn Bách Trầm, nghẹn ngào yêu cầu: "Anh hôn em Ä‘i anh Æ¡i."
Bách Trầm cúi xuống hôn cáºu, sau Ä‘ó má»›i lấy khăn giấy lau tay.
Lau tay xong, hai ngưá»�i lại tiếp tục hôn nhau, toàn bá»™ oxy trong khoang miệng Chúc Du bị hút cạn. Cáºu nhắm mắt lại, nước mắt lặng lẽ rÆ¡i xuống.
Ä�ây là những giá»�t nước mắt si.nh l.ý rÆ¡i xuống vì quá mức dá»… chịu.
"Cá Nhá»�, có thể tiếp tục không?" Bách Trầm hôn lên mắt cáºu, hôn lên má cáºu, vừa há»�i vừa Ä‘è nén ngá»�n lá»a trong bụng.
Chúc Du khẽ "dạ" má»™t tiếng.
Bách Trầm ngồi thẳng dáºy, hai đầu gối tách ra quỳ giữa hai chân cáºu, mấy cúc áo sÆ¡ mi Ä‘ã được cởi bá»�, cÆ¡ ngá»±c rắn chắc và đưá»�ng nét hoàn mỹ thấp thoáng hiện ra.
Chúc Du nhìn Bách Trầm, nhá»� giá»�ng há»�i: "Anh Æ¡i, có thể cởi áo không?"
"Há»m?"
"Cá»§a anh á?" Giá»�ng nói cá»§a Bách Trầm hÆ¡i nhấn lên má»™t chút, sau Ä‘ó lại trêu chá»�c má»™t câu: "Hay cá»§a Cá Nhá»�?"
Hàng mi dài cá»§a anh khẽ rÅ© xuống, Ä‘ôi mắt khép há»� không giấu nổi chút thâm tình cùng dụ.c v.á»�ng nồng Ä‘áºm lan ra từ sâu trong đồng tá».
Chúc Du có ảo giác rằng mình sắp bị anh "ăn" sạch. Ánh nhìn cá»§a cáºu rÆ¡i vào phần ngá»±c lá»™ ra cá»§a Bách Trầm, hÆ¡i hoảng sợ mà lắc đầu.
Bách Trầm nâng mặt cáºu lên dịu dàng hôn lên môi, dá»— dành: "Sao váºy?"
Chút e dè trong lòng Chúc Du ngay láºp tức bị nụ hôn dịu dàng này xua tan sạch sẽ, cáºu tháºn trá»�ng nói: "Cá»§a anh, áo sÆ¡ mi..."
Chúc Du liá»�n thấy Bách Trầm ngồi thẳng dáºy, đưa tay từ từ cởi từng chiếc cúc áo từ trên xuống dưới, để lá»™ cÆ¡ ngá»±c rắn chắc và cÆ¡ bụng vá»›i đưá»�ng nét rõ ràng.
Hai mắt Chúc Du mở to, nhìn đến mức không chá»›p nổi.
Bách Trầm nắm lấy hai tay cáºu đặt lên ngá»±c mình, "Như váºy có thấy tốt hÆ¡n không?"
Niá»�m hạnh phúc này đến quá bất ngá»�, Chúc Du hạnh phúc đến mức suýt ngất.
Có lẽ do Ä‘ã có kinh nghiệm hai lần trước, lần này cáºu không còn bị chảy máu mÅ©i nữa.
!!
Bị cÆ¡n hạnh phúc làm choáng váng đầu óc, Chúc Du chẳng còn để ý đến gì nữa, dưá»�ng như là được đằng chân lân đằng đầu, hoặc có lẽ là cáºy có Bách Trầm chiá»�u chuá»™ng mình.
Tóm lại, Chúc Du nghe thấy chính mình run rẩy há»�i: "Có có có... thể cắn không?"
Bách Trầm gáºt đầu.
Anh ôm lấy eo và hông cáºu, đổi tư thế, để Chúc Du ngồi trên ngưá»�i mình.
(Ná»™i dung sau Ä‘ã lược bá»›t 2000 chữ)
Cuối cùng, má»�i chuyện cÅ©ng kết thúc...
Chúc Du toàn thân đẫm mồ hôi, kiệt sức nằm bẹp trong lòng Bách Trầm.
Ná»a tiếng đồng hồ, thể lá»±c bạn trai cáºu có phải là quá tốt rồi không...
Há»� chỉ làm má»™t lần, chá»§ yếu là bởi Chúc Du Ä‘ã khóc quá nhiá»�u.
Khi Bách Trầm tắm rá»a cho Chúc Du, cáºu nhìn thấy d.ục v.á»�ng cá»§a anh lại má»™t lần nữa ngóc đầu dáºy, nhẹ giá»�ng há»�i anh có muốn thêm lần nữa không.
Bách Trầm lắc đầu, dùng khăn tắm quấn lấy Chúc Du, bế cáºu vá»� giưá»�ng.
Bách Trầm sau khi tắm xong cÅ©ng quay lại giưá»�ng nằm xuống.
Chúc Du nằm sấp trên ngá»±c anh nghỉ ngÆ¡i, Bách Trầm nhẹ nhàng xoa bóp phần eo hÆ¡i má»�i cá»§a cáºu.
Chúc Du ngại ngùng há»�i anh: "Chỉ má»™t lần thôi sao anh?"
Bách Trầm nhéo nhẹ tai cáºu, có vẻ hÆ¡i bất lá»±c nhưng giá»�ng nói lại ngáºp tràn yêu thương và áy náy: "Em khóc rồi."
Mặt Chúc Du Ä‘á»� bừng, hôn lên má anh, "Khóc không hẳn là vì Ä‘au Ä‘âu... tháºt sá»± rất dá»… chịu mà."
Cáºu thẳng thắn đến mức khiến chính mình cÅ©ng hÆ¡i xấu hổ.
Bách Trầm lại cưá»�i, vá»— nhẹ vào lưng cáºu, không có ý muốn tiếp tục nữa, chỉ nói: "Ngá»§ Ä‘i."
"Chúng ta vẫn chưa Ä‘i cá»a hàng tiện lợi mà?" Chúc Du chống đầu lên nói.
Bây giá»� cÅ©ng chưa quá muá»™n, má»›i hÆ¡n tám giá»� tối, cá»a hàng tiện lợi hÆ¡n mưá»�i giá»� má»›i Ä‘óng cá»a.
"Em Ä‘i được không?"
"�ược chứ!"
Chúc Du ngồi dáºy. Chỉ là eo có hÆ¡i má»�i má»™t chút, thá»±c ra đến Ä‘oạn sau Bách Trầm Ä‘ã rất chú ý đến cảm xúc cá»§a cáºu.
Bách Trầm luôn dịu dàng quá đỗi. Má»—i khi Chúc Du khóc quá, anh Ä‘á»�u dừng lại hôn dá»— dành cáºu.
Tóm lại, trải nghiệm lần này cá»§a Chúc Du rất thoải mái.
Bách Trầm cÅ©ng ngồi dáºy theo, "Anh Ä‘i lấy quần áo cho em."
Hai ngưá»�i mặc cùng má»™t bá»™ đồ ngá»§, Chúc Du mặc áo, còn Bách Trầm mặc quần.
Khi anh rá»�i giưá»�ng, Chúc Du nhìn thấy trên ngưá»�i anh đầy những dấu vết mình để lại.
Vết cào, vết cắn và dấu hôn gần như Ä‘á»�u táºp trung trên cÆ¡ ngá»±c cá»§a Bách Trầm, đặc biệt là xung quanh nốt ruồi trên ngá»±c anh, chi chít những vết răng cắn và dấu môi hôn.
Chúc Du có chút áy náy, đợi đến khi Bách Trầm cầm quần áo đến và ngồi xuống bên cạnh, cáºu dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa vào những vết cắn Ä‘ó, giá»�ng đầy tá»± trách: "Anh Æ¡i, xin lá»—i anh."
Bách Trầm nắm lấy tay cáºu hôn nhẹ, "Không Ä‘au Ä‘âu."
Quả thá»±c không Ä‘au. Khi Chúc Du cắn, anh còn Ä‘ang thắc mắc sao cáºu lại giống má»™t chú cún con thích Ä‘ánh dấu lãnh thổ khắp nÆ¡i thế chứ, cắn cÅ©ng chẳng mạnh chút nào.
Chúc Du quỳ thẳng ngưá»�i, hôn lên nốt ruồi trên ngá»±c anh, cảm giác má»�m mại tê dại khiến Bách Trầm hít sâu má»™t hÆ¡i.
Cáºu còn khẽ thổi nhẹ vào Ä‘ó, hÆ¡i lạnh phả qua, không nói má»™t lá»�i, nhưng Bách Trầm hiểu được ý cáºu.
Anh cảm thấy Chúc Du như thế này tháºt Ä‘áng yêu.
Nếu không phải ngay sau Ä‘ó Chúc Du đột nhiên ngước Ä‘ôi mắt ngây thÆ¡ lên há»�i anh rằng lát nữa có thể ăn mì trứng cà chua không, suýt nữa anh Ä‘ã há»�i cáºu có thể làm thêm lần nữa hay không rồi.
Bách Trầm đồng ý: "Ä�ược, lát nữa chúng ta mua thêm cà chua và trứng vá»�."
Bách Trầm cầm lấy áo len, giúp cáºu cởi áo ngá»§, Chúc Du cÅ©ng ngoan ngoãn giÆ¡ tay lên phối hợp.
Có lẽ vì từ nhá»� Ä‘ã lá»›n lên trong gia Ä‘ình Ä‘iá»�u kiện tốt, chưa từng chịu khổ, làn da cá»§a Chúc Du dá»… để lại dấu vết hÆ¡n bình thưá»�ng.
Rõ ràng Bách Trầm nhá»› là mình không dùng nhiá»�u lá»±c, váºy mà trên eo Chúc Du vẫn để lại hai vết hằn Ä‘á»�.
Trên ngưá»�i cÅ©ng lấm tấm những vết hôn.
Ngón tay Bách Trầm nhẹ nhàng xoa lên vết hằn trên eo cáºu, vừa giúp cáºu mặc áo vừa nói: "Xin lá»—i, lần sau anh sẽ chú ý hÆ¡n."
Chúc Du ôm lấy Bách Trầm, hôn lên mặt anh, "Không sao mà! Không Ä‘au Ä‘âu."
Cáºu thá»±c sá»± không thấy Ä‘au.
Cáºu còn thích những dấu vết mà Bách Trầm để lại trên ngưá»�i mình.
Bách Trầm vẫn lo rằng Chúc Du chỉ Ä‘ang cố tá»� ra mạnh mẽ, vì thế ngay cả việc Ä‘i giày cÅ©ng do anh lo hết.
Chúc Du nhón chân, Bách Trầm ngồi xổm xuống bên cạnh giúp cáºu Ä‘i tất và giày.
Sau khi Ä‘i giày xong, Chúc Du liếc mắt nhìn vá»� góc phòng, lại nhìn vá»� phía cá»a bếp Ä‘óng kín, đột nhiên nhá»› ra Ä‘iá»�u gì Ä‘ó.
"Anh Æ¡i! Lưu Ba cá»§a tụi mình!!" Chúc Du báºt dáºy khá»�i ghế.
Aiz...! Lại kéo căng phía sau rồi.
Chúc Du nhíu mày, loạng choạng bước lên má»™t bước. Bách Trầm nhanh tay đỡ lấy cáºu, quan tâm há»�i han: "Em ổn không?"
Chúc Du lắc đầu, "Không sao không sao, em vẫn ổn."
Cáºu chạy vá»� phía bếp, vừa mở cá»a ra Ä‘ã nhìn thấy má»™t "chiếc xe kéo" Ä‘ang ngồi ngay cá»a, ánh mắt đầy ai oán nhìn chằm chằm cáºu.
Chúc Du vất vả bế nó lên, thành khẩn nháºn lá»—i: "Ôi xin lá»—i xin lá»—i, là tao sai."
Hóa ra lúc hai ngưá»�i há»� Ä‘ang hăng say "nghiên cứu khoa há»�c vá»� cÆ¡ thể ngưá»�i", Lưu Ba không biết Ä‘iá»�u mà nhảy lên giưá»�ng. Bách Trầm chỉ dùng má»™t tay nhấc bổng nó lên, tay còn lại mở cá»a nhốt nó vào trong bếp.
Chúc Du nhá»› khi Ä‘ó Bách Trầm còn nghiêm túc giải thích vá»›i Lưu Ba: "Xin lá»—i Lưu Ba, hai mươi phút nữa sẽ thả nhóc ra."
Kết quả là gần bốn mươi phút trôi qua, há»� má»›i nhá»› ra chuyện này.
Chúc Du cảm thấy vô cùng tá»™i lá»—i.
"Lưu Ba Ä‘áng thương cá»§a tao Æ¡i." Cáºu gãi gãi đầu nó.
Bách Trầm cÅ©ng bước tá»›i xin lá»—i nó, nhưng Lưu Ba kiêu ngạo quay mặt Ä‘i, không thèm đếm xỉa đến ai.
Chúc Du quay đầu nói vá»›i Bách Trầm: "Em nhá»› là có mang theo dây dắt, dẫn nó ra ngoài dạo má»™t vòng là tâm trạng nó sẽ tốt lên thôi."
Bách Trầm nhẹ giá»�ng Ä‘áp: "Anh Ä‘i lấy dây."
Hai ngưá»�i giúp Lưu Ba Ä‘eo dây dắt, mặc áo khoác dày rồi cùng nhau rá»�i khá»�i homestay.
Bên ngoài gió lạnh thổi qua, Chúc Du quấn trong má»™t chiếc áo phao trắng rất ấm, đầu đội mÅ© len Ä‘en che kín cả tai, cổ cÅ©ng được quấn má»™t chiếc khăn dày.
Cáºu cảm thấy mình bị Bách Trầm bá»�c kín đến mức sắp lăn tá»›i nÆ¡i.
Tay Chúc Du được anh nắm lấy, hai bàn tay cùng Ä‘út chung vào túi áo phao cá»§a Bách Trầm, dây dắt cá»§a Lưu Ba kéo dài ra từ trong túi áo anh.
Bình thưá»�ng Lưu Ba cÅ©ng lưá»�i biếng y như Chúc Du, nhưng thỉnh thoảng được ra ngoài Ä‘i dạo lại vô cùng hợp tác.
Gió lạnh hiu hiu.
Vá»� Ä‘êm, Ä‘èn màu trước các homestay tại thị trấn Kakiya Ä‘á»�u sáng lên, Ä‘i trong những con hẻm nhá»� không há»� có cảm giác âm u mà ngược lại còn rất ấm áp.
Du khách đến Ä‘ây rất Ä‘ông, chỉ riêng ngưá»�i Trung Quốc mà Chúc Du nhìn thấy Ä‘ã không ít.
Cáºu nhìn Lưu Ba Ä‘ang tung tăng rượt Ä‘uổi những con bá»� bay, cưá»�i nói vá»›i Bách Trầm: "Hy vá»�ng sau này Lưu Ba có thể hòa thuáºn vá»›i Long Ngạo Thiên và Thúy Thúy."
Trước Ä‘ây cáºu Ä‘ã kể cho Bách Trầm vá»� những con váºt nhá»� trong nhà mình, tất cả Ä‘á»�u do cáºu nuôi.
Phú Quý là phần thưởng cáºu giành được khi chÆ¡i ném vòng trong công viên giải trí, còn Thúy Thúy, Long Ngao Thiên và Lưu Ba Ä‘á»�u được cáºu nhặt được trên đưá»�ng.
"Sau này ăn tối xong, chúng ta có thể cùng nhau dắt chúng Ä‘i dạo."
Khi nói chuyện, hÆ¡i thở cá»§a há»� hóa thành làn khói trắng má»� nhanh chóng hòa vào không khí lạnh rồi bị gió thổi tan biến.
Bách Trầm khẽ Ä‘áp: "Ä�ược."
Anh đưa tay ra khá»�i túi áo, chỉnh lại chiếc mÅ© bị lệch cho Chúc Du.
Bách Trầm quan tâm há»�i: "Em có chá»— nào khó chịu không?"
Chúc Du nhún vai, ưỡn lưng, cảm nháºn trạng thái cá»§a cÆ¡ thể, sau Ä‘ó lắc đầu: "Vẫn ổn."
"Chỉ là eo hÆ¡i má»�i má»™t chút, vá»›i cả bụng... thấy lạ lạ, căng căng nhức nhức. Em cứ có cảm giác như anh vẫn còn ở bên trong á..." Chúc Du rất thẳng thắn bày tá»� cảm nháºn cá»§a mình.
Không biết là do bị gió lạnh thổi Ä‘á»� hay do vừa nói xong câu Ä‘ó mà hai bên tai cáºu Ä‘á»� á»ng, nhìn biểu cảm có phần bối rối hiếm thấy.
Sau khi nói xong, Chúc Du lại lẩm bẩm than thở: "Tất cả là tại anh, không có việc gì mà lại lá»›n như thế làm gì chứ?"
Bách Trầm: ?
"Ừ, là lá»—i cá»§a anh." Tuy không hiểu lắm vì sao Chúc Du lại Ä‘i đến kết luáºn này, nhưng anh vẫn ngoan ngoãn phụ há»�a theo lá»�i cáºu.