Đã Đến Nước Này, Cứ Ăn Trước Đã

Chương 61: Ngoại truyện: Thế giới song song.




Cảnh báo: Tác giả viết để thoả Ä‘am mê, Chúc Du mÆ¡ gặp Bách Trầm ở thế giá»›i khác.

Chúc Du mÆ¡ mình đến thế giá»›i song song, gặp được Ä‘àn anh Bách Trầm - phiên bản chưa từng gặp cậu.

���

Là ngưá»�i ngoài nhưng lại thừa kế phần lá»›n cổ phần trong há»™i đồng quản trị, dù Chúc Du và ba mẹ nuôi luôn bảo Bách Trầm không cần quá áp lá»±c, nhưng anh vẫn tá»± đặt lên mình trách nhiệm nặng ná»�. Anh không muốn phụ lòng tin và tình yêu thương cá»§a gia Ä‘ình nên ngày nào cÅ©ng lên công ty từ sá»›m và vá»� nhà khi Ä‘êm Ä‘ã rất khuya.

Chúc Du hiểu cho anh. Cậu biết chỉ cần Bách Trầm vượt qua giai Ä‘oạn bận rá»™n này thì má»�i chuyện sẽ ổn.

HÆ¡n nữa Chúc Du cÅ©ng phải tập trung vào việc há»�c, cả hai dần ít có thá»�i gian gặp nhau.

Nhưng Ä‘iá»�u Ä‘ó không há»� làm phai má»� tình cảm giữa há»�.

Kỳ nghỉ hè đến nhanh chóng.

Ä�êm Ä‘ó, Chúc Du cuá»™n tròn trong chăn Ä‘á»�c sách hướng dẫn du lịch. Cậu không chắc Bách Trầm có thể sắp xếp thá»�i gian Ä‘i cùng mình không, bởi vì hai ngưá»�i gặp nhau ở London, Chúc Du rất muốn quay lại Ä‘ó thăm giáo sư và gặp gỡ bạn bè, cùng nhau ăn uống.

Sẽ tuyệt hÆ¡n nếu có Bách Trầm Ä‘i cùng.

Ä�ang mÆ¡ màng, cánh cá»­a phòng khẽ mở.

Bách Trầm vừa tắm xong.

Mái tóc anh bồng bá»�nh sau khi được sấy khô, trên ngưá»�i là bá»™ pyjama Ä‘ôi giống hệt Chúc Du.

Anh mang theo làn hương thÆ¡m dịu nhẹ bước vào.

"Anh Æ¡i! Anh tắm xong rồi à?!" Chúc Du đặt Ä‘iện thoại xuống đầu giưá»�ng, vén chăn lên rồi vá»— nhẹ vào đệm má»�i Bách Trầm lên giưá»�ng.

Bách Trầm mỉm cưá»�i, khóe môi áº©n hiện lên lúm đồng tiá»�n, "Cá Nhá»�, xin lá»—i Ä‘ã để em đợi lâu."

"Không sao Ä‘âu anh." Vừa lên giưá»�ng, Chúc Du Ä‘ã dính chặt lấy ngưá»�i Bách Trầm.

CÆ¡ thể anh vẫn đẹp như thuở nào - vai rá»™ng, eo thon, cÆ¡ ngá»±c nở nang.

"Anh Æ¡i, công ty còn bận lâu không?"

Bách Trầm vô thức muốn nói lá»�i xin lá»—i, nhưng nhá»› ra lá»�i cảnh báo trước Ä‘ó cá»§a Chúc Du, anh đổi giá»�ng: "Khoảng má»™t tuần nữa... Anh biết em muốn Ä‘i London, xin lá»—i em vì anh chưa thể Ä‘i cùng ngay."

"Có sao Ä‘âu! Má»™t tuần thôi mà, em chá»� được."

"Hôm qua anh nghe em nói chuyện Ä‘iện thoại, Hàn Kim Châu nhá»› em lắm. Em muốn qua Ä‘ó trước không? Anh sẽ thu xếp xong việc rồi bay sang ngay."

Chúc Du suy nghÄ© má»™t lát, "CÅ©ng được. Em sẽ gặp bạn bè trước, đợi anh sang rồi chúng mình tập trung vào thế giá»›i cá»§a riêng hai Ä‘ứa thôi."

"Nhưng anh phải sang nhanh nhé. Không có anh bên cạnh, em nhá»› anh lắm." Chúc Du chồm lên hôn má Bách Trầm, thì thầm.

Trái tim Bách Trầm má»�m mại hẳn, tay anh vu.ốt ve mái tóc hồng cá»§a Chúc Du, "Ừm."

Chúc Du chui vào lòng Bách Trầm, ôm chặt eo anh, chôn mặt vào ngá»±c anh, thấp giá»�ng bảo: "Ngá»§ ngon anh nhé, ngày mai anh còn phải Ä‘i làm sá»›m nữa."

"Ừm, Cá Nhá»� ngá»§ ngon." Bách Trầm cá»� cá»� cằm lên đỉnh đầu Chúc Du, khàn giá»�ng Ä‘áp.

Và thế là Chúc Du Ä‘áp chuyến bay tá»›i London vào ngày thứ ba.

Ngày hôm sau ở London, cậu gặp Hàn Kim Châu. Ngày thứ ba lại cùng nhóm bạn Ä‘i ăn tối, rồi tá»›i thăm vị giáo sư Ä‘ã từng dạy cậu trước Ä‘ây. Tổng cá»™ng mất sáu ngày.

Bách Trầm chỉ nói khoảng má»™t tuần sẽ xong việc, Chúc Du cÅ©ng không ép anh đưa ra thá»�i gian cụ thể.

Hôm Ä‘ó, trá»�i đổ mưa to. Chúc Du vá»™i vã che ô chạy vá»� khách sạn, không ngá»� Ä‘âm sầm vào má»™t thanh niên Ä‘ang bước ra.

"A!" Chúc Du lảo đảo lùi mấy bước, chiếc ô rÆ¡i xuống đất.

"Xin lá»—i." Ngưá»�i đối diện nhanh tay nhặt chiếc ô Ä‘ánh rÆ¡i trên đất lên đưa cho cậu.

Chúc Du vá»— nhẹ lá»›p bụi không tồn tại trên ngưá»�i mình, "Không sao Ä‘âu."

Cậu đưa tay Ä‘ịnh nhận ô, nhưng khi nhìn rõ khuôn mặt đối diện thì lại sá»­ng sốt: "Ä�àn anh?"

"Anh Ä‘ến London từ khi nào? Sao không báo em?" Ngưá»�i trước mắt có vẻ ngoài Ä‘iá»�m đạm, Ä‘ôi mắt sâu thẳm nhưng toát lên vẻ u uất, mặc bá»™ đồ thưá»�ng ngày mà Chúc Du chưa từng thấy Bách Trầm mặc trước Ä‘ây.

"?" Ánh mắt Bách Trầm đầy hoang mang.

Thấy mưa càng lúc càng to, Chúc Du vá»™i che ô lên cả hai ngưá»�i, quàng tay vào cánh tay anh kéo vào khách sạn. "Anh ra ngoài sao không mang ô? Ä�ến khách sạn phát hiện em không có ở Ä‘ó, lo em bị mưa nên chạy Ä‘i tìm hả?!"

Chúc Du nói liến thoắng, không cho Bách Trầm kịp chen lá»�i.

"Anh quên rồi sao? Sáng nay còn nhắc em mang ô mà!"

Vào đến sảnh khách sạn, Chúc Du gấp ô lại, "Anh Æ¡i, sao anh không nói gì cả?"

Cậu ngước lên nhìn Bách Trầm bằng ánh mắt đầy nghi hoặc.

Ngưá»�i kia nhíu mày, cuối cùng cÅ©ng có cÆ¡ há»™i lên tiếng: "Xin lá»—i... hình như cậu nhận nhầm ngưá»�i rồi?"

"Tôi... không quen cậu."

Chúc Du: ?

"Anh Æ¡i, anh Ä‘ùa em à?" Chúc Du nhíu mày, "Anh không phải Bách Trầm sao?"

"Tôi là Bách Trầm thật. Nhưng tôi không biết cậu."

Chúc Du: ...

"Anh, em không thích trò Ä‘ùa này Ä‘âu." Gương mặt cậu trở nên nghiêm nghị.

Không hiểu sao khi nhìn thấy vẻ tức giận cá»§a đối phương, lòng Bách Trầm chợt nhói lên má»™t ná»—i xót xa kỳ lạ. Anh không muốn ngưá»�i này tức giận hay buồn bã.

"Xin lá»—i, nhưng tôi thá»±c sá»± không quen cậu." Bách Trầm thấp giá»�ng nói.

Chúc Du nhíu mày càng chặt hÆ¡n. Mấy sợi tóc ướt dính trên gương mặt á»­ng hồng, Ä‘ôi mắt ngấn lệ nhưng đầy tức giận. Cậu lấy Ä‘iện thoại gá»�i cho Bách Trầm.

Cuá»™c gá»�i Ä‘ã được kết nối nhanh chóng.

"Cá Nhá»�, em vá»� khách sạn chưa?" Giá»�ng nói khàn khàn vang lên từ Ä‘ầu dây bên kia. Lúc này Ä‘ã là Ä‘êm muá»™n ở Trung Quốc, Bách Trầm hẳn Ä‘ang ngá»§.

Chúc Du: ?

"Anh ơi..." Cậu ngập ngừng g�i.

"Anh Ä‘ây." Ngưá»�i ở đầu dây bên kia trả lá»�i.

"Anh Ä‘ang ngá»§ à?"

"Anh vừa nằm xuống thôi, không sao Ä‘âu."

"Bách Trầm" trước mặt và Chúc Du nhìn nhau. Cậu nhắm mắt má»™t cái rồi mở ra, ngưá»�i này vẫn đứng Ä‘ó.

"Ừm... em chỉ... nhá»› anh thôi."

Chúc Du nói vài câu rồi vá»™i tìm cá»› cúp máy.

Cậu nghiêng đầu nhìn ngưá»�i trước mặt đầy vẻ khó hiểu, "Anh tên Bách Trầm phải không?"

"Ä�úng." Kỳ lạ thay, dù biết không nên tiếp xúc vá»›i ngưá»�i lạ, nhưng Bách Trầm lại muốn trò chuyện thêm vá»›i chàng trai này.

"Ba mẹ anh..." Chúc Du ngập ngừng không muốn chạm vào ná»—i Ä‘au cá»§a anh, đổi câu há»�i: "á»� Trung Quốc, anh sống ở Bắc Kinh à?"

"Ừm..."

"Mẹ nuôi anh tên Vu Thục Vận? Bố nuôi tên Vương Mặc Ä�ình?"

"...Ä�úng."

"Anh năm nay 26 tuổi?"

"Cậu là ai? Sao biết rõ vá»� tôi thế?" Bách Trầm không trả lá»�i nữa. Anh giật mình nhận ra ngưá»�i này hiểu mình quá rõ.

Chúc Du cÅ©ng muốn biết vì sao lại có tận hai Ä‘àn anh?

Má»™t ngưá»�i ở Trung Quốc, má»™t ngưá»�i Ä‘ang đứng trước mặt mà hoàn toàn không biết cậu là ai.

"Nói sao nhỉ..." Chúc Du gãi đầu, lấy Ä‘iện thoại mở album ảnh chụp chung vá»›i Bách Trầm.

......

Hai tiếng sau.

Bách Trầm cuối cùng cÅ©ng tin rằng chàng trai tên Chúc Du này Ä‘ang hẹn hò vá»›i "phiên bản khác" cá»§a mình.

"Tại sao... lại có hai tôi?" Anh ngồi trên sofa, há»�i Chúc Du Ä‘ang ngồi phía đối diện.

Chúc Du Ä‘ang mải miết tra Baidu, vài phút sau ngẩng đầu lên vá»›i vẻ bừng tỉnh: "Baidu nói Ä‘ây là thuyết song song, nghÄ©a là em không thuá»™c vá»� thế giá»›i này. Có lẽ do má»™t sá»± trùng hợp nào Ä‘ó mà em đến Ä‘ây. Vì em vẫn liên lạc được vá»›i anh ở thế giá»›i kia nên chắc em sẽ sá»›m vá»� thôi."

Cậu đưa Ä‘iện thoại cho Bách Trầm xem kết quả tìm kiếm.

Trong lúc anh xem, Chúc Du âm thầm quan sát.

Vẫn là khuôn mặt ấy, nhưng u ám hÆ¡n. Dù nói chuyện vá»›i cậu vẫn mỉm cưá»�i dịu dàng, nhưng khi im lặng lại toát lên vẻ cô độc khó tả.

Gương mặt cÅ©ng gầy hÆ¡n phiên bản Bách Trầm mà cậu quen biết.

Cùng má»™t con ngưá»�i, nhưng bản thể này mang nặng ná»—i buồn và sá»± cô đơn.

Bách Trầm Ä‘á»�c xong, dùng hai tay đưa Ä‘iện thoại cho Chúc Du.

"Xin lá»—i, tôi... vẫn muốn xác nhận, ở thế giá»›i song song kia, hai chúng ta là ngưá»�i yêu?" Bách Trầm thận trá»�ng há»�i.

Chúc Du nghiêm túc gật đầu, "Ä�úng vậy."

"Chúng ta... rất hạnh phúc?"

"Ä�úng vậy, em yêu anh, anh cÅ©ng yêu em." Chúc Du cảm thấy Ä‘ây là má»™t trải nghiệm rất má»›i lạ. Cậu chá»§ động ngồi xuống bên cạnh Bách Trầm. Cảm nhận cÆ¡ thể Bách Trầm cứng Ä‘á»�, cậu nhẹ nhàng vuốt tóc anh.

"Ä�ừng lo, có lẽ ngày mai em Ä‘ã vá»� rồi. Em không làm hại anh Ä‘âu." Cậu lật từng tấm ảnh chụp chung cho Bách Trầm xem.

Từng tấm ảnh, từng khoảnh khắc, Chúc Du Ä‘á»�u kể tỉ mỉ cho Bách Trầm nghe.

"Tấm này là anh cầu hôn em, hai năm trước rồi, lúc chúng mình vừa vá»� nước." Chúc Du phóng to bức ảnh, rõ ràng là Bách Trầm Ä‘ang quỳ má»™t gối.

"Tiểu... Du." Bách Trầm gá»�i tên cậu má»™t cách thận trá»�ng, "Cậu ấy gá»�i cậu như vậy à?"

"Là 'Cá Nhá»�'. Chỉ có anh má»›i gá»�i em thế thôi."

"Ừm... Cá Nhá»�, kể cho tôi nghe lần đầu chúng ta gặp nhau được không?" Ánh mắt anh dần ấm áp hÆ¡n.

Chúc Du gật đầu nhiệt tình.

Cậu kể từ ngày đầu Ä‘i du há»�c đến lần gặp gỡ tình cá»�, những lần cùng nấu ăn, cùng Ä‘ón Halloween, rồi đến khoảnh khắc tá»� tình...

"Hoá ra tôi ở thế giá»›i khác có những trải nghiệm này. Tốt quá." Dù biết mình má»›i gặp Chúc Du lần đầu, nhưng chỉ qua những bức ảnh và lá»�i kể, Bách Trầm Ä‘ã cảm nhận được tình yêu vá»›i chàng trai hoạt bát, dá»… thương và tươi tắn này.

Chúc Du không nhận ra nét buồn thoáng qua trên mặt anh, vẫn đắm chìm trong hồi ức.

"Ä�àn anh, á»Ÿ thế giá»›i này, anh thật sá»± không có 'em' sao?"

Bách Trầm gật đầu: "Tôi luôn chỉ có má»™t mình."

"Cậu nói hai năm trước 'chúng ta' gặp nhau, nhưng lúc Ä‘ó tôi chỉ có má»™t mình. Má»™t mình trải qua Halloween, Giáng sinh, Tết Nguyên Ä‘án..." Giá»�ng nói cá»§a Bách Trầm dần nhá»� Ä‘i, "Tôi Ä‘ã sống như vậy hai năm này."

"Tôi không gặp được ngưá»�i bạn nào tốt. Giáo sư vì bệnh cÅ©ng vá»� hưu rồi."

"Nhưng không sao, ít nhất ở thế giá»›i khác, cậu ấy có cậu."

Chúc Du sững ngưá»�i.

Ä�úng vậy, nếu Ä‘àn anh ở thế giá»›i kia không gặp cậu, liệu bây giá»� có như thế này không?

"Ä�àn anh..."

"Tôi không phải Ä‘àn anh cá»§a cậu. Cậu áº¥y má»›i phải."

"Xin lá»—i..."

"Sao phải xin lỗi?"

Chúc Du đột nhiên ôm chầm lấy anh, nắm chặt cổ tay Bách Trầm, nghiêm túc nói: "Bách Trầm, Ä‘àn anh, anh Æ¡i, hãy luôn vui vẻ nhé."

Giây tiếp theo, cậu lật ống tay áo cá»§a Bách Trầm lên - những vết sẹo chằng chịt hiện ra trên cánh tay trắng muốt.

Ä�ồng tá»­ cá»§a Chúc Du mở to, hét lá»›n: "Ä�àn anh!"

"Xin lá»—i, làm cậu sợ rồi phải không?" Bách Trầm vá»™i kéo tay áo xuống, "Ä�ôi lúc tôi không kiá»�m chế được. Xin lá»—i, tôi không cố ý doạ cậu."

Giá»�ng nói dịu dàng đầy hối lá»—i ấy như lưỡi dao cứa vào tim Chúc Du.

Cậu ngÆ¡ ngác nhìn Bách Trầm ở trước mặt, nước mắt lăn dài trên má.

......

"Ä�àn anh!" Ngưá»�i trên giưá»�ng đột nhiên ngồi bật dậy.

Mồ hôi lăn dài trên trán, toàn thân ướt đẫm. Những giá»�t nước chảy xuống từ khóe mắt không biết là mồ hôi hay nước mắt.

Cậu hoang mang nhìn quanh. Ä�ây là căn biệt thá»± á»Ÿ Trung Quốc...

Mình... vừa nằm mÆ¡ sao?

Chúc Du nhéo nhéo cổ tay, Ä‘au thật.

Cánh cá»­a phòng bật mở. Bách Trầm mặc tạp dá»�, mang theo mùi hương từ bếp thoang thoảng bước vào phòng.

"Cá Nhá»�, sao thế em? Gặp ác má»™ng à?" Bách Trầm ngồi xuống bên giưá»�ng, nhẹ nhàng ôm lấy Chúc Du đẫm mồ hôi.

Chúc Du vá»™i nắm lấy cổ tay Bách Trầm kéo ống tay áo lên. Làn da sạch sẽ không má»™t vết xước.

Vậy chỉ là giấc mÆ¡... Sao lại chân thá»±c đến thế?

"Cá Nhá»�, có chuyện gì sao?" Bách Trầm dùng tay áo lau mồ hôi trên trán cậu.

Chúc Du mắt Ä‘á»� hoe ôm chặt lấy anh, "Anh Æ¡i! Anh Æ¡i..."

Cậu bật khóc nức nở, tiếng khóc như xé lòng.

Nếu lúc Ä‘ó ở London không gặp Bách Trầm, liệu anh bây giá»� có giống như trong mÆ¡ vá»›i thân thể đầy thương tích và tâm hồn tàn lụi không?

"Em gặp ác má»™ng à? Tất cả Ä‘á»�u là giả thôi, không sao Ä‘âu." Bách Trầm nhẹ nhàng vá»— vá»� cảm xúc bất ổn cá»§a bé ngưá»�i yêu.

Chúc Du không nói gì, chỉ khóc đến nghẹn lá»�i.

Mãi sau, cậu má»›i nức nở nói: "Anh Æ¡i... em muốn cùng anh ra nước ngoài. Em muốn ở bên anh."

"Ä�ược, anh nghe theo Cá Nhá»�." Có lẽ vì cÆ¡n ác má»™ng liên quan đến mình, Bách Trầm xót xa lau nước mắt cho cậu.

"Em yêu anh, em yêu anh nhất trên Ä‘á»�i. Dù anh thế nào, em cÅ©ng yêu anh nhất!"

Trái tim Bách Trầm má»�m mại quá đỗi, "Ừm. Anh cÅ©ng yêu Cá Nhá»� nhất."

Chúc Du thầm cảm tạ số phận Ä‘ã cho cậu gặp được Ä‘àn anh, càng biết Æ¡n vì tất cả chỉ là giấc má»™ng thoảng qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

    Truyện Hot

    Truyện Convert