Chương 39: Bài học của Vương Gia

Sau khi rời khỏi Vũ Nhu các, Sở Minh Khiêm đi thẳng đến phòng chứa củi. Hẳn muốn gây phiền phức cho Vân Cẩm Nguyệt.

Đều là do nữ nhân đáng chết này hại nên giờ khi đối mặt với Nam Cung Nhu, hắn không còn cảm thấy có chút hứng thú nào nữa, trong lòng hẳn chỉ toàn là nỗi ám ảnh.

Hắn đã cố gắng suốt bốn đêm liền, đêm nào cũng muốn ở bên cạnh Nam Cung Nhu, nhưng hình ảnh của Vân Cẩm Nguyệt cứ lởn vởn trong tâm trí hắn như một bóng ma, khiến hẳn không còn hứng thú với chuyện Tình cảm nữa.

Khi Sở Minh Khiêm bước đến trước phòng chứa củi, Vân Cẩm Nguyệt đã bị Trương ma ma trói lại

Lúc này, trong tay Trương ma ma căm một cây roi, khoa tay múa chân với khuôn mặt như hoa như ngọc của Vân Cẩm Nguyệt, giống như đang muốn dụng hình với nàng.

“Trương ma ma, để đó cho Bản vương” Sở Minh Khiêm lạnh lùng nói rồi bước vào bên trong

Ngay khi Vân Cẩm Nguyệt ngẩng đầu lên, nàng bị bóng đáng cao lớn của Sở Minh Khiêm che phú, cơ thể hắn toát lên vẻ lạnh lùng tàn bạo, ánh mắt sắc như dao găm nhìn Vân Cẩm Nguyệt

“Vương Gia, ngài muốn tự mình dạy dỗ Vương Phi sao? Vậy thì tốt quá, Vương Phi dám ám sát Mạch Trúc, vì Mạch Trúc, Vương Gia nhất định phải dạy cho 'Vương Phi một bài học!” Trương ma ma đắc ý nói.

“Lúc Bản vương hành sự, cần ngươi dạy bảo sao? Cút ra ngoài!" Sở Minh Khiêm tức giận quát

Hắn căm ghét Vân Cẩm Nguyệt, nhưng hắn cũng ghét cái kiểu chó cậy thế chủ của Trương ma ma.

Trương ma ma sợ hãi đến tái mặt, bà ta liền quay người bỏ chạy.

Sở Minh Khiêm cầm roi da nhấp thử trong tay, rồi đột nhiên quất xuống, tiếng roi da như xé tan không gian yên tĩnh làm Vân Cẩm Nguyệt giật mình.

Chỉ là dường như nàng không cảm thấy đau.

Nàng bình tĩnh lại thì phát hiện, Sở Minh Khiêm chỉ vừa mới quất roi da xuống tạo một vết sâu trên mặt đất, nhưng không đánh trúng nàng.

Sức lực vô cùng mạnh mẽ.

Nếu cây roi da này đánh trúng da thịt nàng thì chắc chẩn sẽ rất đau. Phượng Nhi đứng bên cạnh sợ hãi liền cầu xin sự thương xót: "Vương Gia, cầu xin người hãy tha cho nương nương, người thật sự không hề ám sát Mạch Trúc, người chỉ vào để chữa trị vết thương cho Mạch Trúc thôi.”

“Phượng Nhi, đừng cầu xin hắn, ta dù có chết, cũng sẽ không bao giờ cầu xin hẳn!" Vân Cẩm Nguyệt không biết lấy can đảm từ đâu mà lại có thế lạnh lùng nhìn thẳng vào khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh lẽo của Sở Minh Khiêm, nàng cười một cách mỉa mai.

“Ngươi cười cái gì?” Sở Minh Khiêm không chịu nổi nụ cười mỉa mai của Vân Cẩm Nguyệt

Hắn muốn biết lý do tại sao nàng lại cười nhạo hắn.

“Ta cười vì sự ngu ngốc của bản thân trước đây, vì đã yêu một kẻ cặn bã trong nhiều năm như vậy, ta thực sự cảm thấy hổ thẹn”

“Ngươi dám mắng Bản vương?” Trong đôi mắt của Sở Minh Khiêm tràn ngập hận thù và sự tức giận.

Vân Cẩm Nguyệt quay đầu lại nói: "Tại sao ta lại không dám? Ngươi không phân biệt đúng sai, đảo ngược trắng đen, không tìm hiểu nguyên do, không bảo vệ được thê tử mà còn làm tổn thương thê tử, ngươi không xứng làm đấng trượng phu." 

Hắn đối xử với nàng như vậy, nàng làm sao có thể còn đi cầu xin hắn.

Sở Minh Khiêm lạnh lùng tiến lên, một tay bóp chặt cảm của Vân Cẩm Nguyệt: "Cho tới bây giờ, bản vương chưa từng xem người là chính thê của bản vương, vị trí Ly vương phi, ngươi không xứng!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Chapter
1 Chương 1: Vương phi ngã xuống hồ
2 Chương 2: Từ đó nàng trở lên vô cùng tự ti.
3 Chương 3: Vân Cẩm Nguyệt suýt nôn ra.
4 Chương 4: Không cần
5 Chương 5: Hắn có chút tiếc nuối
6 Chương 6: Mặt ta làm sao?
7 Chương 7: Ly Vương cưới
8 Chương 8: Quá đen đủi.
9 Chương 9: Da mặt quá dày
10 Chương 10: Đã đến giờ lành
11 Chương 11: Tiểu thiếp thâm độc
12 Chương 12: Nhìn thấy quỷ?
13 Chương 13: Vương phi quá đẹp
14 Chương 14: Tiêm uốn ván
15 Chương 15: Đêm tân hôn với hoa và nến
16 Chương 16: Muốn vương phi hầu hạ
17 Chương 17: Dạy dỗ nô tài
18 Chương 18: Mời vương gia và phu nhân tiếp tục
19 Chương 19: Muốn nhục nhã nàng hả, không có cửa đâu nhé
20 Chương 20: Hò hét cổ vũ cho vương gia
21 Chương 21: Bị dọa đến mức sinh ra bóng ma
22 Chương 22: Hai mươi roi
23 Chương 23: Sống chết có số
24 Chương 24: Tự chữa vết thương
25 Chương 25
26 Chương 26: Giò heo ngon nhất
27 Chương 27: Có người bị bệnh
28 Chương 28: Chuẩn bị hậu sự
29 Chương 29: Vương phi có thể cứu
30 Chương 30: Trộm chữa bệnh
31 Chương 31: Vương phi chữa bệnh
32 Chương 32: Vương phi lợi hại quá
33 Chương 33: Bắt quả tang
34 Chương 34: Giam lại
35 Chương 35: Tiểu thiếp kiêu căng
36 Chương 36: Bài học cho nàng tiểu thiếp
37 Chương 37: Một chút động lòng
38 Chương 38: Không có hứng thú với việc này
39 Chương 39: Bài học của Vương Gia
40 Chương 40: Mối huyết thù năm đó
41 Chương 41: Mạch Trúc tỉnh lại
42 Chương 42: Mỹ nhân áo đỏ
43 Chương 43: Là Vương phi nương nương đã cứu người
44 Chương 44: Y thuật đó học ở đâu ra vậy?
45 Chương 45: Giá trị lợi dụng của Vương phi
46 Chương 46: A hoàn mới
47 Chương 47: Vương gia nhìn lén
48 Chương 48: Đánh Vương gia
49 Chương 49: Cằm của nàng bị đau
50 Chương 50: Bệnh tình chuyển biến xấu đi
51 Chương 51: Sao lại hôn mê như thế được?
52 Chương 52: Có người hạ độc
53 Chương 53: Độc cây Trúc Đào.
54 Chương 54: Có người tố cáo.
55 Chương 55: Chết rồi!
56 Chương 56: Vương phi thật tuyệt vời
Chapter

Updated 56 Episodes

1
Chương 1: Vương phi ngã xuống hồ
2
Chương 2: Từ đó nàng trở lên vô cùng tự ti.
3
Chương 3: Vân Cẩm Nguyệt suýt nôn ra.
4
Chương 4: Không cần
5
Chương 5: Hắn có chút tiếc nuối
6
Chương 6: Mặt ta làm sao?
7
Chương 7: Ly Vương cưới
8
Chương 8: Quá đen đủi.
9
Chương 9: Da mặt quá dày
10
Chương 10: Đã đến giờ lành
11
Chương 11: Tiểu thiếp thâm độc
12
Chương 12: Nhìn thấy quỷ?
13
Chương 13: Vương phi quá đẹp
14
Chương 14: Tiêm uốn ván
15
Chương 15: Đêm tân hôn với hoa và nến
16
Chương 16: Muốn vương phi hầu hạ
17
Chương 17: Dạy dỗ nô tài
18
Chương 18: Mời vương gia và phu nhân tiếp tục
19
Chương 19: Muốn nhục nhã nàng hả, không có cửa đâu nhé
20
Chương 20: Hò hét cổ vũ cho vương gia
21
Chương 21: Bị dọa đến mức sinh ra bóng ma
22
Chương 22: Hai mươi roi
23
Chương 23: Sống chết có số
24
Chương 24: Tự chữa vết thương
25
Chương 25
26
Chương 26: Giò heo ngon nhất
27
Chương 27: Có người bị bệnh
28
Chương 28: Chuẩn bị hậu sự
29
Chương 29: Vương phi có thể cứu
30
Chương 30: Trộm chữa bệnh
31
Chương 31: Vương phi chữa bệnh
32
Chương 32: Vương phi lợi hại quá
33
Chương 33: Bắt quả tang
34
Chương 34: Giam lại
35
Chương 35: Tiểu thiếp kiêu căng
36
Chương 36: Bài học cho nàng tiểu thiếp
37
Chương 37: Một chút động lòng
38
Chương 38: Không có hứng thú với việc này
39
Chương 39: Bài học của Vương Gia
40
Chương 40: Mối huyết thù năm đó
41
Chương 41: Mạch Trúc tỉnh lại
42
Chương 42: Mỹ nhân áo đỏ
43
Chương 43: Là Vương phi nương nương đã cứu người
44
Chương 44: Y thuật đó học ở đâu ra vậy?
45
Chương 45: Giá trị lợi dụng của Vương phi
46
Chương 46: A hoàn mới
47
Chương 47: Vương gia nhìn lén
48
Chương 48: Đánh Vương gia
49
Chương 49: Cằm của nàng bị đau
50
Chương 50: Bệnh tình chuyển biến xấu đi
51
Chương 51: Sao lại hôn mê như thế được?
52
Chương 52: Có người hạ độc
53
Chương 53: Độc cây Trúc Đào.
54
Chương 54: Có người tố cáo.
55
Chương 55: Chết rồi!
56
Chương 56: Vương phi thật tuyệt vời