Chương 52: Có người hạ độc

“Cái gì? Làm sao mà hắn có thế bị đầu độc? Kẻ nào đầu độc hẳn?”

Trên mặt Mạch Ly tràn đấy sự kinh hãi, trong lòng hắn ta dấy lên một sự cảm không lành.

“Ly Vương phi,làm sao mà Mạch Trúc bị trúng độc? Lão phu xem qua rồi, hẳn ta không hề trúng độc, trên người cũng chẳng có vết thương gì, càng không có dấu hiệu trúng độc, rõ rằng hắn đang rất không ổn, một dấu hiệu của sắp chết, làn da của hắn mới sạm đi như vậy”

Vương Thái y khẽ giọng nói.

Vân Cẩm Nguyệt nói: “Sai, con người nếu như chết đi, lúc đầu da chỉ tái nhợt, không biến thành màu đen. Hơn. nữa, nhịp tim của Mạch Trúc vẫn đập bình thường. Hẳn ta vẫn còn sống, nhưng lúc này thì da lại biến thành màu đen, chắc chắn là bị trúng độc”

Vân Cẩm Nguyệt tự tin chầm chậm nói, nói xong quay người sang hỏi Mạch Ly:

“Mạch Thị vệ, thực đơn mấy ngày qua của Mạch Trúc có khả năng không được bình thường, thực đơn của hẳn ta mấy ngày này do ai chuẩn bị”

“Nương nương, người đang nghỉ ngờ có kẻ hạ độc ở trong đồ ăn của Mạch Trúc?" Mạch Ly hồi hộp hỏi.

“Ta đã kiểm tra cơ thể hẳn ta, trên người hắn không hề có vết kim châm hay vết thương nào khác”

“Có vẻ như chất độc là từ thức ăn xâm nhập vào. Bây giờ phải nghiêm ngặt kiểm tra những kẻ mua thực phẩm, nấu và đưa cơm cho hân ta”

Vân Cẩm Nguyệt nói.

Sở Minh Khiêm nghe xong cúi găm mặt xuống, lập tức ra lệnh cho Mạch Ly: "Truyền lệnh xuống, mang toàn bộ những kẻ chịu trách nhiệm mua thực phẩm, nấu và đưa cơm cho Mạch Trúc lên đây, bốn vương sẽ tự mình thấm vấn.”

Một lúc sau, cả ngàn người đều quỷ rạp trong sân, Sở Minh Khiêm ngồi trên chiếc ghế lớn chạm trổ đây hoa văn, 'rong tay nâng một tách trà trong tay và tự mình thẩm vấn bọn họ.

Kết quả, thấm vấn cả buổi trời, cái gì cũng không hỏi ra được.

Đầu bếp và nha hoàn từng kẻ từng kẻ một đều thành khẩn thề rằng bọn họ không hề hạ độc vào trong thức ăn.

Sở Minh Khiêm sai người lục soát trong phòng của bọn họ,nhưng không tìm thấy chất độc nào.

Vân Cẩm Nguyệt lấy một cây kim châm ra để kiểm tra thức ãn trong bếp và thức ăn mà Mạch Trúc đã ăn, nhưng không phát hiện ra độc tố, nàng bắt đầu cảm thấy khó hiểu. 

Rõ ràng là Mạch Trúc đã có dấu hiệu trúng độc, nhưng lại không thể phát hiện ra độc tố trong thức ăn này.

Lúc này, Vương thái y bắt đầu vuốt bộ râu của mình, ông ta nhìn chăm chấm Vân Cẩm Nguyệt và giễu cợt:

“Vương phi nương nương, thế nào rồi? Lão phụ đã nói không có trúng độc, mà là rơi vào đường cùng rồi”

“Ta nói đâu có sai đâu? Người không phát hiện ra gì cả, nếu nói là hẳn ta đang trúng độc vậy thì thật là vô lý”

Vân Cẩm Nguyệt phớt lờ ông ta, đột nhiên chạy ra ngoài sân rồi lại quay lại. Bởi vì trong cái sân này, nàng ngửi thấy mùi hương giống như ở mùi hương trong phòng của Mạch Trúc, nàng nhìn xung quanh sân thì thấy cách đó không xa có hàng chục chậu hoa màu sắc kỳ lạ khác nhau, nàng càng đi về phía trước thì mùi thơm kỳ lạ đó càng nồng.

Tuy nhiên, tùy lúc mà mùi hương của loài hoa khác hoang thoảng bay qua, bao trùm lên mùi của các loại hoa kỳ quái kia, nhưng chỉ cần nàng ngửi kỹ thì vẫn có thể phân biệt được mùi hương kỳ lạ kia.

Mùi hương đấy khác với hương hoa thông thường, nói có chút chút mùi của thuốc.

“Nương nương, người phát hiện ra gì rồi?”

Mạch Ly cảm thấy kỳ quái bước lên phía trước hỏi Vân. Cẩm Nguyệt. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chapter
1 Chương 1: Vương phi ngã xuống hồ
2 Chương 2: Từ đó nàng trở lên vô cùng tự ti.
3 Chương 3: Vân Cẩm Nguyệt suýt nôn ra.
4 Chương 4: Không cần
5 Chương 5: Hắn có chút tiếc nuối
6 Chương 6: Mặt ta làm sao?
7 Chương 7: Ly Vương cưới
8 Chương 8: Quá đen đủi.
9 Chương 9: Da mặt quá dày
10 Chương 10: Đã đến giờ lành
11 Chương 11: Tiểu thiếp thâm độc
12 Chương 12: Nhìn thấy quỷ?
13 Chương 13: Vương phi quá đẹp
14 Chương 14: Tiêm uốn ván
15 Chương 15: Đêm tân hôn với hoa và nến
16 Chương 16: Muốn vương phi hầu hạ
17 Chương 17: Dạy dỗ nô tài
18 Chương 18: Mời vương gia và phu nhân tiếp tục
19 Chương 19: Muốn nhục nhã nàng hả, không có cửa đâu nhé
20 Chương 20: Hò hét cổ vũ cho vương gia
21 Chương 21: Bị dọa đến mức sinh ra bóng ma
22 Chương 22: Hai mươi roi
23 Chương 23: Sống chết có số
24 Chương 24: Tự chữa vết thương
25 Chương 25
26 Chương 26: Giò heo ngon nhất
27 Chương 27: Có người bị bệnh
28 Chương 28: Chuẩn bị hậu sự
29 Chương 29: Vương phi có thể cứu
30 Chương 30: Trộm chữa bệnh
31 Chương 31: Vương phi chữa bệnh
32 Chương 32: Vương phi lợi hại quá
33 Chương 33: Bắt quả tang
34 Chương 34: Giam lại
35 Chương 35: Tiểu thiếp kiêu căng
36 Chương 36: Bài học cho nàng tiểu thiếp
37 Chương 37: Một chút động lòng
38 Chương 38: Không có hứng thú với việc này
39 Chương 39: Bài học của Vương Gia
40 Chương 40: Mối huyết thù năm đó
41 Chương 41: Mạch Trúc tỉnh lại
42 Chương 42: Mỹ nhân áo đỏ
43 Chương 43: Là Vương phi nương nương đã cứu người
44 Chương 44: Y thuật đó học ở đâu ra vậy?
45 Chương 45: Giá trị lợi dụng của Vương phi
46 Chương 46: A hoàn mới
47 Chương 47: Vương gia nhìn lén
48 Chương 48: Đánh Vương gia
49 Chương 49: Cằm của nàng bị đau
50 Chương 50: Bệnh tình chuyển biến xấu đi
51 Chương 51: Sao lại hôn mê như thế được?
52 Chương 52: Có người hạ độc
53 Chương 53: Độc cây Trúc Đào.
54 Chương 54: Có người tố cáo.
55 Chương 55: Chết rồi!
56 Chương 56: Vương phi thật tuyệt vời
Chapter

Updated 56 Episodes

1
Chương 1: Vương phi ngã xuống hồ
2
Chương 2: Từ đó nàng trở lên vô cùng tự ti.
3
Chương 3: Vân Cẩm Nguyệt suýt nôn ra.
4
Chương 4: Không cần
5
Chương 5: Hắn có chút tiếc nuối
6
Chương 6: Mặt ta làm sao?
7
Chương 7: Ly Vương cưới
8
Chương 8: Quá đen đủi.
9
Chương 9: Da mặt quá dày
10
Chương 10: Đã đến giờ lành
11
Chương 11: Tiểu thiếp thâm độc
12
Chương 12: Nhìn thấy quỷ?
13
Chương 13: Vương phi quá đẹp
14
Chương 14: Tiêm uốn ván
15
Chương 15: Đêm tân hôn với hoa và nến
16
Chương 16: Muốn vương phi hầu hạ
17
Chương 17: Dạy dỗ nô tài
18
Chương 18: Mời vương gia và phu nhân tiếp tục
19
Chương 19: Muốn nhục nhã nàng hả, không có cửa đâu nhé
20
Chương 20: Hò hét cổ vũ cho vương gia
21
Chương 21: Bị dọa đến mức sinh ra bóng ma
22
Chương 22: Hai mươi roi
23
Chương 23: Sống chết có số
24
Chương 24: Tự chữa vết thương
25
Chương 25
26
Chương 26: Giò heo ngon nhất
27
Chương 27: Có người bị bệnh
28
Chương 28: Chuẩn bị hậu sự
29
Chương 29: Vương phi có thể cứu
30
Chương 30: Trộm chữa bệnh
31
Chương 31: Vương phi chữa bệnh
32
Chương 32: Vương phi lợi hại quá
33
Chương 33: Bắt quả tang
34
Chương 34: Giam lại
35
Chương 35: Tiểu thiếp kiêu căng
36
Chương 36: Bài học cho nàng tiểu thiếp
37
Chương 37: Một chút động lòng
38
Chương 38: Không có hứng thú với việc này
39
Chương 39: Bài học của Vương Gia
40
Chương 40: Mối huyết thù năm đó
41
Chương 41: Mạch Trúc tỉnh lại
42
Chương 42: Mỹ nhân áo đỏ
43
Chương 43: Là Vương phi nương nương đã cứu người
44
Chương 44: Y thuật đó học ở đâu ra vậy?
45
Chương 45: Giá trị lợi dụng của Vương phi
46
Chương 46: A hoàn mới
47
Chương 47: Vương gia nhìn lén
48
Chương 48: Đánh Vương gia
49
Chương 49: Cằm của nàng bị đau
50
Chương 50: Bệnh tình chuyển biến xấu đi
51
Chương 51: Sao lại hôn mê như thế được?
52
Chương 52: Có người hạ độc
53
Chương 53: Độc cây Trúc Đào.
54
Chương 54: Có người tố cáo.
55
Chương 55: Chết rồi!
56
Chương 56: Vương phi thật tuyệt vời