Chương 78: 78: Con Chúng Ta Đâu Bí Ẩn

Mặc Đình Ngôn không ngờ từng câu từng chữ năm xưa anh nói đã ghim sâu trong lòng Bạch Yên Chi đến thế, giờ đây hắn mới nhận ra tình thế bị người ta vu oan là thế nào, muốn phân trần mà người nghe không cần, vì họ nhận định bản thân nghĩ đúng 100% rồi.
“Tránh ra!!!”
Bạch Yên Chi xô hắn qua bên nước ra cửa, vừa xoay nắm cửa, thì khựng tay lại, khi nghe những từ.
“Con chúng ta đâu?”
Bạch Yên Chi nhếch môi khinh bỉ: “Anh còn hỏi con đâu hả? Mà nó cũng chả phải con anh.”
Hắn bước tới bấu chặt đôi vai nhỏ lay mạnh, khiến mặt cô gái tái méc, hắn vội vàng thả tay ra, Bạch Yên Chi buông lời chế diễu.
“Anh vẫn như xưa nhỉ, vẫn dùng bạo lực khi người khác không thuận ý mình.”
“Yên Chi, thật ra… chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện không?”
Mặc Đình Ngôn trưng ra vẻ mặt khẩn cầu, ngữ khí trầm buồn.
Chỉ cần Bạch Yên Chi ngồi lại với hắn vài phút thôi hắn cũng mãn nguyện, chuyện của Lục Gia hắn không thể nói rõ vào lúc này, bởi đoạn ghi âm kia chắc chắn là Lạ Viễn Đông bày ra, còn vì sao Bạch Yên Chi có nó, hắn chẳng hỏi chi cho thừa thải, nhưng chắc chắn trong hoạ cũng có may, nhờ nó mà Bạch Yên Chi chịu xuất hiện trước mặt hắn rồi.
“Không!”
“Thế em có thể cho anh biết con chúng ta là trai hay gái không?”
Bạch Yên Chi không ngờ tên chồng khốn nạn này còn mặt dày hỏi con trai hay con gái.
“Không phải lỗ tai anh có vấn đề hả, đoạn ghi âm khi nãy anh không nghe rõ thật à? Mà phiền anh đừng xưng hô anh em, nghe buồn nôn lắm.”
Bạch Yên Chi nhớ rất rõ giai đoạn Mặc Đình Ngôn xưng hô anh em ngọt ngào, là lúc lừa cô sang nước Nhật, giờ cô thông não rồi khi đó hắn thường xuyên nhắn tin mùi mẫn chỉ nhằm giữ chân cô bên đó, ở đây vui vẻ tái hôn.

Thật sự cô ghê tỏm lời ngọt ngào của người đàn ông trước mặt.
Lúc cô đặt trọn niềm tình yêu vào chồng mình, nghĩ cuối cùng tình yêu đơn phương của cô cũng được đối phương đáp lại.

Thì đối phương gieo cho cô nỗi thống khổ chồng phản bội, con thì bị chối bỏ, thậm chí người chồng này nhẫn tâm sai vợ mới phá thai vợ cũ.
Cô hận hắn, thật sự rất hận, hắn có thể chối vỏ vợ mình, nhưng ngay cả giọt máu của mình cũng muốn giết, thì thật không còn tính người.
“Anh…”
Thật ra Mặc Đình Ngôn không hiểu cho lắm, hắn ngẫm kĩ lại, lẽ nào Bạch Yên Chi nghĩ cô gái hắn nhắc trong cuộc hội thoại đó là cô ấy.

Chết tiệt.
“Yên Chi, em giận dỗi anh vì cái đoạn thoại tào lao đó!”
“Hơ… Tào lao… Mặc Đình Ngôn, anh đúng là một tên ác ma.”
Mặc Đình Ngôn nhếch mép: “Anh là ác ma thì đã sao? Chẳng phải trước kia em không rời bỏ anh sao?”
Hắn nâng cằm nữ nhân xoay người ép cô dán vào tường, khoá chặt đôi tay đang phản kháng, tay cơ lại thi triển lướt từ ngực hắn xuống eo thon, luồng vào quần nhỏ thăm dò nụ hoa nhỏ.
“Bỏ tay ra! Vô sỉ!!!”
Bạch Yên Chi đỏ mặt lên gối, hằn nhanh mắt uốn người né được, dùng tay chụp chân nữ nhân, gác vào hông mình, cười cười trêu.
“Mặt đỏ thế? Thật muốn dừng à?”
“Khốn kiếp, anh mặt dày trơ trẽn.” Bạch Yên Chi chỉnh lại quần áo, xoay người mở cửa.
Mặc Đình Ngôn đặt hai tay vào túi, mỉm cười hỏi với theo:
“Đi đâu?”
“Về!”
Bạch Yên Chi quay lại nhìn phong thái bình thản của hắn.

Đúng là không biết hối hận.
“Có đến nữa không?”
“Đồ điên.”
- “Rầm.”
Mặc Đình Ngôn nhìn dáng vóc thanh mảnh, thật sự muốn ôm lắm nhưng sợ doạ cô biến mất nữa.

Hắn hỏi một câu biết là hoan đường nhưng vẫn hỏi, nhận được hai chữ đồ điên" và khi cánh cửa đóng sầm lại.
Hắn phịch xuống sàn rơi lệ đau thương, đúng lúc này Âu Đình Nghiêm bước thấy liền thả bệnh án rơi, khụy xuống ôm Mặc Đình Ngôn vào lòng vuốt tấm lưng rung lên theo tiếng nấc.
“Đình Ngôn… nói tôi nghe có chuyện gì vậy?” Âu Đình Ngôn khẽ hỏi.
Cõi lòng Mặc Đình Ngôn tan nát, người hắn yêu mà không hề hiểu hắn, Bạch Yên Chi chưa bao giờ yêu hắn sao?

“Đình Nghiêm… Bạch Yên Chi còn sống…thật còn sống!”
Âu Đình Nghiêm sững sờ, còn sống thì tốt rồi rồi, đoàn tụ, sao người đàn ông này yếu đuối mất uy nghiêm thế này.
“Tốt rồi… Sao cậu lại như mấy năm trước vậy?”
* Âu Đình Nghiêm nhớ lại hoàn cảnh lần đầu gặp Mặc Đình Ngôn là vào một ngày mưa rất to, anh xém đụng một người đàn ông khoát khăn len màu nâu bước lang thang trên đường, khi xuống xem thì là một người đàn ông ôm chặt lấy anh gọi tên ai đó.
“Bạch Yên Chi,… Anh chưa cho phép em chết trước anh mà!..

Hức hức…” Gào thét.
“Em dám cãi lời anh!”
“Vợ ơi… về nấu cơm cho chồng đi, vợ nấu rất ngon.”
“Hức hức…”
Âu Đình Nghiêm bất đáp dĩ dầm mưa vỗ về người đàn ông lớn thay mà như con nít, anh nghĩ bản thân chưa có con mà phải dỗ tên ăn vạ này sao?
“Này… Nhà cậu ở đâu tôi đưa về!” Âu Đình Nghiêm hỏi, còn đối phương nói năng mơ hồ.
“Mẹ ơi! Mẹ chỉ con phải làm gì đi?”
“Trời mẹ, mới làm vợ cậu ta, giờ thành mẹ luôn rồi… Ừ mẹ đây con,… con báo mẹ quá.”
Âu Đình Nghiêm vác cái thay to tướng ném vào xe mình, mang về nhà mình chăm sóc, hôm sau nghe Mặc Đình Ngôn kể lại vợ chết, bạn thân bỏ rơi, em trai chối bỏ…
Nên hiện tại Âu Đình Nghiêm rất cảm thông cho Mặc Đình Ngôn, là bạn tâm giao sẽ chia nỗi lòng cho nhau…*

“Cô ấy cho ràng tôi hại anh trai và cha ruột của cô ấy!”
“Thế thì nói rõ không phải xong rồi sao?”
Âu Đình Nghiêm nghĩ đơn thuần nhưng Mặc Đình Ngôn phải điều tra chuyện mờ ám ở bến tàu của Lạc Viễn Đông, và tìm bạn của mẹ hắn là Chung Nhã Đan, vì bà ta có thể chính là mẹ ruột của Bạch Yên Chi.
Thông tin trên là cha của Cảnh Đình Kêu kể lại, và Cảnh Đình Khêu đưa thông tin thu thập đó cho Mặc Đình Ngôn.

Bà ta âm thầm sinh con bên Anh Quốc, sau đó đã mất tích khi dắt cặp bé gái song sinh 3 tuổi về Trung Quốc.

Vấn đề ở đây nếu Bạch Yên Chi lại một trong hai bé đó, vậy bé gái còn lại rơi vào nhà ai rồi.
“Mọi chuyện không đơn giản đâu! Không phải bề nổi nào cũng là sự thật đâu!”
Âu Đình Nghiên chẳng kém thông minh để không nhận ra, câu trên đầy ẩn ý.

Anh bấu cằm đi vòng quanh Mặc Đình Ngôn quan sát, cặp mắt như đang quét mã vạch hàng hoá.
Mặc Đình Ngôn chao mày: “Anh nhìn tôi làm gì?” ngưng lời ánh mặt dảo hoạt, ghé sát tai đối phương, khẽ nói: “Nhìn tôi cũng không ăn được tôi đâu…”
Mặt Âu Đình Nghiêm ngây ngốc vài giây, lùi về sau, gải gải cổ lãng tránh, là anh ta đang chột dạ.

Tên Mặc Đình Ngôn này đúng là tâm tính khó đóan, nhiều khi nhìn ra giới tính mình có vấn đề rồi.
“Mặc…Đình Ngôn… cậu đừng nói bừa.”
“Tôi thừa biết anh bất thường đấy!” Mặc Đình Ngôn cúi người nhặt bệnh án dưới nền gạch lên xem.
Âu Đình Nghiêm tức giật, vươn tay giật lại bệnh án.
“Hử?” Mặc Đình Ngôn tháo cặp kính vừa đeo xuống, nhúng vai nghiêng đầu tỏ vẻ vô tư.
“Rốt cuộc! Cậu có mấy bộ mặt?”
“Chắc anh bị cận!” Mặc Đình Ngôn cười trêu ghẹo, tiện thể xoay kính đeo cho Âu Đình Nghiêm, buông câu.
“Giờ thấy rõ chưa? Tôi có một khuôn mặt đẹp trai, mà anh mơ ước không được đâu!”
“Cậu…!”
“Ngoan nào, trả đây!” Mặc Đình Ngôn chìa tay ngoắt ngoắt mấy ngón tay, nháy mắt đùa cợt.
Âu Đình Nghiêm như mèo con xù lông, ném sắp giấy bay vào lòng Mặc Đình Ngôn.
Mặc Đình Ngôn ngồi xuống sofa xem.

Âu Đình Nghiêm ngồi xuống cạnh khoát vai khẽ hỏi.
“Đình Ngôn có phải anh mắc bệnh đa nhân cách không?”
Mặc Đình Ngôn khựng tay lại suy nghĩ, bản thân có điểm nào giống bệnh tâm thần đó sao? hắn nhếch mép nói: “Anh mới có bệnh đấy!”
“Thế lúc nãy khóc như trẻ con, giờ bình ổn trêu ghẹo tôi.”
“Không lẽ, anh kêu tôi khóc sang thu hả? Chuyện cấp bách là lão già Lạc Viễn Đông đang muốn nuốt sạch Lục Gia kìa.”
Mặc Đình Ngôn chuyển sang khuôn mặt sắc lạnh, lật trang bệnh án Lục Thời Cẩn, tình trạng tiên lượng xấu.

Hắn trầm giọng lo lắng.
“Sao lại thế này?” Ngón tay chỉ vào kết quả theo dõi.
Âu Đình Ngôn lắc đầu, thở dài đáp lời: “Đạn trượt qua tim, tràn máu màng phổi, cầm cự vậy là kỳ tích rồi… À nói cho anh biết loại đạn trúng là từng loại súng rất đặt biệt.”
“Khoang đã… Nghĩa là lão già Lạc Viễn Đông đó làm ăn bất chính.”
“Ôi trời, cậu nhảy số lẹ dữ.”
Âu Đình Nghiệm vỗ vai khen ngợi.

Không đợi đối phương phản ứng, Mặc Đình Ngôn đứng dậy tới bàn làm việc lục mấy tấm hình Lạc Vy có mặt ở bến tàu gặp một người phụ nữ bịt mặt, mà thám tử của hắn chụp được trước mấy ngày Lục Hàn Quyết bị bắn.

Lúc đó hắn đã đề phòng Lạc Vy, nhưng không thể bức dây động rừng, nhưng không để ý kỹ quan cảnh này là bến tàu Tân Châu.
“Đình Nghiêm, xem đi.” Hắn ném bước ảnh cho Âu Đình Nghiêm xem, anh ta liền nói:
“Ể… Anh nghi vợ nhỏ của anh liên quan hả?”
“Anh không châm chọc tôi, anh chết hả? Cái tôi nghi ngờ không phải buông cô ta buông bán gì đó, mà anh xem cho kỹ người phụ nữ kia.”
“Á, đây chả phải dây xích sao?”
Mặc Đình Ngôn chỉ vào đôi chân người phụ nữ bị xích hai cổ chân, và Âu Đình Nghiêm đã bất ngờ, bất giác nói.
“Nhanh lên!”
“Hả?”
“Theo tôi sang Tân Châu.”
“Ụm… ừ…”
Mặc Đình Ngôn lấy hai khẩu súng ngắn, một ném cho Âu Đình Nghiêm buông câu hối thúc, khẩu còn lại nhét vào túi mình, Âu Đình Nghiêm phản xạ chụp lấy tròn mắt hỏi, mới ụm ờ lưỡng lự thì Mặc Đình Ngôn đã kéo anh như bay xuống hầm lấy xe.
“Này hay để khi khác được không?” Âu Đình Nghiêm sợ chết nhất, huống gì có hai người, rủi bên kia một bầy chả phải mã anh dễ xây rồi sao?
Mặc Đình Ngôn choàng qua gài dây an toàn giúp người bên cạnh, rồi xoay vô lăng, đạp ga phóng khỏi hầm xe, lao vù vù trên đường trưa nắng gắt mà người ngồi cạnh hắn lạnh toát mồ hôi.
Hắn quay qua nhếch mép, trêu chọc: “Anh sợ chôn chung với một người đẹp trai à?”
“Mé nó, giờ phúc nào rồi còn đùa nữa, người phụ nữ đó thì có gì mà cậu vội thế!”
“Là mẹ Bạch Yên Chi đó!”
“Hả?”
Âu Đình Nghiêm há hốc mồm nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Mặc Đình Ngôn, anh chỉ buột miệng hỏi nhưng câu trả lời nghe được gây sốc..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tại Nạn Máy Bay
2 Chương 2: 2: Thất Kinh
3 Chương 3: 3: Sợi Dây Chuyền Người Xưa
4 Chương 4: 4: Mặc Đình Ngôn Ngoài Đời
5 Chương 5: 5: Lâm Hạ Miên Thanh Mai Trúc Mãi Của Mặc Đình Ngôn
6 Chương 6: 6: Căn Phòng Tối
7 Chương 7: 7: Có Lỗi Với Lạc Vy
8 Chương 8: 8: Cô Dâu Thế Thân
9 Chương 9: 9: Đêm Tân Hôn
10 Chương 10: 10: Lục Thừa Cẩn Chạm Mặt Mặc Đình Ngôn
11 Chương 11: 11: Tôi Là Vợ Anh
12 Chương 12: 12: Làm Chồng
13 Chương 13: 13: Cưới Không Phải Vì Yêu
14 Chương 14: 14: Mang Danh Vợ Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Mặc Đình
15 Chương 15: 15: Lên Lầu Mà Ngủ
16 Chương 16: 16: Chính Thất Trị Tiểu Tam
17 Chương 17: 17: Mắt Thấy Tai Nghe Chưa Chắc Là Sự Thật
18 Chương 18: 18: Mặc Đình Ngôn Đúng Là Thâm Hiểm Hai Người Yêu Nhau Mà Không Thể Chạm Nhau
19 Chương 19: 19: Cô Hét Cái Gì Muốn Doạ Chết Chồng Cô À!
20 Chương 20: 20: Mần Cái Gì Mà Thích Ngủ Ngoài Ban Công Thế Không Biết!
21 Chương 21: 21: Mượn Rượu Làm Càng
22 Chương 22: 22: Quay Xe
23 Chương 23: 23: Ừ Ngon Hơn Cô Là Được
24 Chương 24: 24: Kỉ Vật Vỡ Nát
25 Chương 25: 25: Phục Hồi
26 Chương 26: 26: Thế Thân Mãi Là Thế Thân Yêu Thầm
27 Chương 27: 27: Vì Cô Là Vợ Tôi
28 Chương 28: 28: Anh Bị Mù Trái Tim Chứ Mắt Đui Luôn Hả
29 Chương 29: 29: Cha Thật Sự Cô Ta Yêu Con Rồi Sao
30 Chương 30: 30: Vợ Tôi Tôi Giữ!
31 Chương 31: 31: Chồng Đến Đón Vợ
32 Chương 32: 32: Thú Vị
33 Chương 33: 33: Cô Dám Đánh Tôi Cô Chán Sống Rồi! H
34 Chương 34: 34: Thái Độ Kỳ Lạ
35 Chương 35: 35: Trong Mưa
36 Chương 36: 36: Làm Nhiệm Vụ Đi!
37 Chương 37: 37: Trân Trọng Người Hiện Tại
38 Chương 38: 38: Tương Tư Người Mới Vấn Vương Người Cũ
39 Chương 39: 39: Anh Tránh Xa Vợ Tôi Ra
40 Chương 40: 40: Cô Gài Bẫy Để Tôi Đổ Vỏ Cho Tên Đàn Ông Khác Đúng Không
41 Chương 41: 41: Thân Thế
42 Chương 42: 42: Gặp Lại Tình Đầu
43 Chương 43: 43: Mộng Xuân
44 Chương 44: 44: Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu Sa
45 Chương 45: 45: Cô Muốn Doạ Chết Chồng Cô Hả
46 Chương 46: 46: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
47 Chương 47: 47: Ngủ Chung Với Người Yêu Cũ
48 Chương 48: 48: Chắc Chắn Không Phải Ghen Đâu Nhỉ!
49 Chương 49: 49: Công Việc Quan Trọng Hơn Vợ Bí Ẩn
50 Chương 50: 50: Cô Có Muốn Ly Hôn Không
51 Chương 51: 51: Tại Sao Cô Không Ngủ Với Tôi Bạo Lực
52 Chương 52: 52: Sủng Vật
53 Chương 53: 53: Rốt Cuộc Mình Sai Chỗ Nào Chứ
54 Chương 54: 54: Điều Tra Lục Hàn Quyết
55 Chương 55: 55: Tuổi Thơ Của Mặc Đình Ngôn
56 Chương 56: 56: Lạc Vy Không Phải Tiểu Tam!
57 Chương 57: 57: Cô Ấy Yêu Tôi Thì Phải Chịu Hầu Hạ Tôi!
58 Chương 58: 58: Tôi Chính Là Lý Lẽ!
59 Chương 59: 59: Cô Đừng Giả Vờ Mèo Khóc Chuột!
60 Chương 60: 60: Con Gái Học Nhiều Làm Gì
61 Chương 61: 61: Làm Chồng
62 Chương 62: 62: Ly Hôn Đi!
63 Chương 63: 63: Tôi Không Ngu Đổ Vỏ Cho Thằng Khác!
64 Chương 64: 64: Sinh Linh Nhỏ Bé
65 Chương 65: 65: Tôi Thích!__ Tôi Sẽ Không Bao Giờ Hối Hận
66 Chương 66: 66: Không Phải Con Tôi!
67 Chương 67: 67: Lộ Diện Sự Thật
68 Chương 68: 68: Cảm Xúc Mạnh Liệt
69 Chương 69: 69: Phá Thai!
70 Chương 70: 70: Phá Thai 2 Tự Làm Tự Chịu
71 Chương 71: 71: Ngược Hướng
72 Chương 72: 72: Phần 2 Truy Thê_ Nốt Chu Sa
73 Chương 73: 73: Trò Trả Thù Thế Thân Ai Là Người Thực Hiện
74 Chương 74: 74: Thanh Xuân Bên Anh_ Con Của Chúng Ta
75 Chương 75: 75: Hắn Nghĩ Nếu Con Bé Là Của Hắn Và Bạch Yên Chi Thì Hay Biết Mấy
76 Chương 76: 76: Hai Người Vợ
77 Chương 77: 77: Gặp Lại
78 Chương 78: 78: Con Chúng Ta Đâu Bí Ẩn
79 Chương 79: 79: Phút Cuối Tôi Không Có Mẹ Còn Cô Ấy Mồ Côi
80 Chương 80: 80: Ngàn Thu Hoán Đổi
81 Chương 81: 81: Tỉnh Lại
82 Chương 82: 82: Điều Tra
83 Chương 83: 83: Cho Qua!
84 Chương 84: 84: Không Cùng Huyết Thống
85 Chương 85: 85: Tấm Màng Trinh Tiết
86 Chương 86: 86: Lựa Chọn
87 Chương 87: 87: Tình Yêu Cao Thượng So Sánh
88 Chương 88: 88: Tình Yêu Cao Thượng 2
89 Chương 89: 89: Tổn Thương
90 Chương 90: 90: Chúng Ta Đã Li Dị
91 Chương 91: 91: Cha Nó Đã Chối Bỏ Nó Khi Còn Là Hòn Máu Rồi!
92 Chương 92: 92: Giờ Đây Hắn Hiểu Ra Cụm Từ Mù Trái Tim Rồi
93 Chương 93: 93: Bức Hình
94 Chương 94: 94: Cô Nghĩ Tôi Nuôi Phụ Nữ Ở Đây Sao
95 Chương 95: 95: Là Nỗi Đau
96 Chương 96: 96: Clip Quan Trọng
97 Chương 97: 97: Câu Nói Gợi Nhớ
98 Chương 98: 98: Hai Người Không Thể Quay Lại
99 Chương 99: 99: 11 Năm Và Lời Hẹn Trong Thư Nhầm Crush
100 Chương 100: 100: Chưa Từng Gọi Vợ
101 Chương 101: 101: Từng Chối Bỏ Bé Con
102 Chương 102: 102: Trả Đũa
103 Chương 103: 103: Lựa Chọn Lục Thừa Cẩn Gặp Nguy Hiểm
104 Chương 104: 104: Cưỡng Gian
105 Chương 105: 105: Cứu Lục Thừa Cẩn_ Biệt Thự Số 13
106 Chương 106: 106: Cường Bạo Chiếm Hữu
107 Chương 107: 107: Cứu Em Trai_ Xử Tội Thằng Bạn
108 Chương 108: 108: Trả Đũa
109 Chương 109: 109: Sửa
110 Chương 110: 110: Nuôi Gái Là Nuôi 1 Bầy
111 Chương 111: 111: Mắt Yếu
112 Chương 112: 112: Gió Mùa Thu Mặc Đình Ngôn Bây Giờ Chỉ Là Quá Khứ
113 Chương 113: 113: Mái Nhà Và Áo Mưa
114 Chương 114: 114: Coi Trọng Trinh Tiết
115 Chương 115: 115: Anh Xin Lỗi! Anh Lại Là Em Đau Phải Không
116 Chương 116: 116: Không Níu Kéo
117 Chương 117: 117: Mất Phương Hướng
118 Chương 118: 118: Tuyệt Vọng
119 Chương 119: 119: Tôi Nghĩ Thiếu Anh Là Tốt Nhất!
120 Chương 120: 120: Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Anh!
121 Chương 121: 121: Thật Như Đùa
122 Chương 122: 122: Âm Mưu
123 Chương 123: 123: Sự Thật Phơi Bày
124 Chương 124: 124: Di Thư Và Kẻ Thủ Ác
125 Chương 125: 125: Lộ Diện Người Bị Giam Cầm
126 Chương 126: 126: Hối Hận Muộn Màng
127 Chương 127: 127: Mặc Đình Ngôn Chết Giao Phó Yêu Thương
128 Chương 128: 128: Đánh Nhau H
129 Chương 129: 129: Giấc Mơ Không Thể Đánh Thức
130 Chương 130: 130: Anh Không Yêu Bạch Yên Chi Trả Cho Em Đó!
131 Chương 131: 131: Bệnh Nặng Yêu Trong Muộn Màng
132 Chương 132: 132: Khi Số Phận Đã An Bày
133 Chương 133: 133: 3 Năm Chỉ Một Chữ Đợi H
134 Chương 134: 134: Duyên Phận Ngang Trái
135 Chương 135: 135: Nói Mau Thằng Chồng Tồi Của Tôi Đâu
136 Chương 136: 136: Phát Hiện Sự Thật Về Người Đàn Ông Đàn Cưỡng Hiếp Vợ
137 Chương 137: 137: Gặp Lại Người Chồng Đã Chết
138 Chương 138: 138: Kết Thúc Bi Thương
139 Chương 139: 139: Gỡ Khúc Mắc Trinh Tiết Từ Thiên Uy Chết Não
140 Chương 140: 140: Khúc Mắc
141 Chương 141: 141: Thay Tim Đổi Mắt Vẫn Chỉ Yêu Một Người Hai Trong Một Thân Thể
142 Chương 142: 142: Anh Yêu Em!
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: 1: Tại Nạn Máy Bay
2
Chương 2: 2: Thất Kinh
3
Chương 3: 3: Sợi Dây Chuyền Người Xưa
4
Chương 4: 4: Mặc Đình Ngôn Ngoài Đời
5
Chương 5: 5: Lâm Hạ Miên Thanh Mai Trúc Mãi Của Mặc Đình Ngôn
6
Chương 6: 6: Căn Phòng Tối
7
Chương 7: 7: Có Lỗi Với Lạc Vy
8
Chương 8: 8: Cô Dâu Thế Thân
9
Chương 9: 9: Đêm Tân Hôn
10
Chương 10: 10: Lục Thừa Cẩn Chạm Mặt Mặc Đình Ngôn
11
Chương 11: 11: Tôi Là Vợ Anh
12
Chương 12: 12: Làm Chồng
13
Chương 13: 13: Cưới Không Phải Vì Yêu
14
Chương 14: 14: Mang Danh Vợ Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Mặc Đình
15
Chương 15: 15: Lên Lầu Mà Ngủ
16
Chương 16: 16: Chính Thất Trị Tiểu Tam
17
Chương 17: 17: Mắt Thấy Tai Nghe Chưa Chắc Là Sự Thật
18
Chương 18: 18: Mặc Đình Ngôn Đúng Là Thâm Hiểm Hai Người Yêu Nhau Mà Không Thể Chạm Nhau
19
Chương 19: 19: Cô Hét Cái Gì Muốn Doạ Chết Chồng Cô À!
20
Chương 20: 20: Mần Cái Gì Mà Thích Ngủ Ngoài Ban Công Thế Không Biết!
21
Chương 21: 21: Mượn Rượu Làm Càng
22
Chương 22: 22: Quay Xe
23
Chương 23: 23: Ừ Ngon Hơn Cô Là Được
24
Chương 24: 24: Kỉ Vật Vỡ Nát
25
Chương 25: 25: Phục Hồi
26
Chương 26: 26: Thế Thân Mãi Là Thế Thân Yêu Thầm
27
Chương 27: 27: Vì Cô Là Vợ Tôi
28
Chương 28: 28: Anh Bị Mù Trái Tim Chứ Mắt Đui Luôn Hả
29
Chương 29: 29: Cha Thật Sự Cô Ta Yêu Con Rồi Sao
30
Chương 30: 30: Vợ Tôi Tôi Giữ!
31
Chương 31: 31: Chồng Đến Đón Vợ
32
Chương 32: 32: Thú Vị
33
Chương 33: 33: Cô Dám Đánh Tôi Cô Chán Sống Rồi! H
34
Chương 34: 34: Thái Độ Kỳ Lạ
35
Chương 35: 35: Trong Mưa
36
Chương 36: 36: Làm Nhiệm Vụ Đi!
37
Chương 37: 37: Trân Trọng Người Hiện Tại
38
Chương 38: 38: Tương Tư Người Mới Vấn Vương Người Cũ
39
Chương 39: 39: Anh Tránh Xa Vợ Tôi Ra
40
Chương 40: 40: Cô Gài Bẫy Để Tôi Đổ Vỏ Cho Tên Đàn Ông Khác Đúng Không
41
Chương 41: 41: Thân Thế
42
Chương 42: 42: Gặp Lại Tình Đầu
43
Chương 43: 43: Mộng Xuân
44
Chương 44: 44: Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu Sa
45
Chương 45: 45: Cô Muốn Doạ Chết Chồng Cô Hả
46
Chương 46: 46: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
47
Chương 47: 47: Ngủ Chung Với Người Yêu Cũ
48
Chương 48: 48: Chắc Chắn Không Phải Ghen Đâu Nhỉ!
49
Chương 49: 49: Công Việc Quan Trọng Hơn Vợ Bí Ẩn
50
Chương 50: 50: Cô Có Muốn Ly Hôn Không
51
Chương 51: 51: Tại Sao Cô Không Ngủ Với Tôi Bạo Lực
52
Chương 52: 52: Sủng Vật
53
Chương 53: 53: Rốt Cuộc Mình Sai Chỗ Nào Chứ
54
Chương 54: 54: Điều Tra Lục Hàn Quyết
55
Chương 55: 55: Tuổi Thơ Của Mặc Đình Ngôn
56
Chương 56: 56: Lạc Vy Không Phải Tiểu Tam!
57
Chương 57: 57: Cô Ấy Yêu Tôi Thì Phải Chịu Hầu Hạ Tôi!
58
Chương 58: 58: Tôi Chính Là Lý Lẽ!
59
Chương 59: 59: Cô Đừng Giả Vờ Mèo Khóc Chuột!
60
Chương 60: 60: Con Gái Học Nhiều Làm Gì
61
Chương 61: 61: Làm Chồng
62
Chương 62: 62: Ly Hôn Đi!
63
Chương 63: 63: Tôi Không Ngu Đổ Vỏ Cho Thằng Khác!
64
Chương 64: 64: Sinh Linh Nhỏ Bé
65
Chương 65: 65: Tôi Thích!__ Tôi Sẽ Không Bao Giờ Hối Hận
66
Chương 66: 66: Không Phải Con Tôi!
67
Chương 67: 67: Lộ Diện Sự Thật
68
Chương 68: 68: Cảm Xúc Mạnh Liệt
69
Chương 69: 69: Phá Thai!
70
Chương 70: 70: Phá Thai 2 Tự Làm Tự Chịu
71
Chương 71: 71: Ngược Hướng
72
Chương 72: 72: Phần 2 Truy Thê_ Nốt Chu Sa
73
Chương 73: 73: Trò Trả Thù Thế Thân Ai Là Người Thực Hiện
74
Chương 74: 74: Thanh Xuân Bên Anh_ Con Của Chúng Ta
75
Chương 75: 75: Hắn Nghĩ Nếu Con Bé Là Của Hắn Và Bạch Yên Chi Thì Hay Biết Mấy
76
Chương 76: 76: Hai Người Vợ
77
Chương 77: 77: Gặp Lại
78
Chương 78: 78: Con Chúng Ta Đâu Bí Ẩn
79
Chương 79: 79: Phút Cuối Tôi Không Có Mẹ Còn Cô Ấy Mồ Côi
80
Chương 80: 80: Ngàn Thu Hoán Đổi
81
Chương 81: 81: Tỉnh Lại
82
Chương 82: 82: Điều Tra
83
Chương 83: 83: Cho Qua!
84
Chương 84: 84: Không Cùng Huyết Thống
85
Chương 85: 85: Tấm Màng Trinh Tiết
86
Chương 86: 86: Lựa Chọn
87
Chương 87: 87: Tình Yêu Cao Thượng So Sánh
88
Chương 88: 88: Tình Yêu Cao Thượng 2
89
Chương 89: 89: Tổn Thương
90
Chương 90: 90: Chúng Ta Đã Li Dị
91
Chương 91: 91: Cha Nó Đã Chối Bỏ Nó Khi Còn Là Hòn Máu Rồi!
92
Chương 92: 92: Giờ Đây Hắn Hiểu Ra Cụm Từ Mù Trái Tim Rồi
93
Chương 93: 93: Bức Hình
94
Chương 94: 94: Cô Nghĩ Tôi Nuôi Phụ Nữ Ở Đây Sao
95
Chương 95: 95: Là Nỗi Đau
96
Chương 96: 96: Clip Quan Trọng
97
Chương 97: 97: Câu Nói Gợi Nhớ
98
Chương 98: 98: Hai Người Không Thể Quay Lại
99
Chương 99: 99: 11 Năm Và Lời Hẹn Trong Thư Nhầm Crush
100
Chương 100: 100: Chưa Từng Gọi Vợ
101
Chương 101: 101: Từng Chối Bỏ Bé Con
102
Chương 102: 102: Trả Đũa
103
Chương 103: 103: Lựa Chọn Lục Thừa Cẩn Gặp Nguy Hiểm
104
Chương 104: 104: Cưỡng Gian
105
Chương 105: 105: Cứu Lục Thừa Cẩn_ Biệt Thự Số 13
106
Chương 106: 106: Cường Bạo Chiếm Hữu
107
Chương 107: 107: Cứu Em Trai_ Xử Tội Thằng Bạn
108
Chương 108: 108: Trả Đũa
109
Chương 109: 109: Sửa
110
Chương 110: 110: Nuôi Gái Là Nuôi 1 Bầy
111
Chương 111: 111: Mắt Yếu
112
Chương 112: 112: Gió Mùa Thu Mặc Đình Ngôn Bây Giờ Chỉ Là Quá Khứ
113
Chương 113: 113: Mái Nhà Và Áo Mưa
114
Chương 114: 114: Coi Trọng Trinh Tiết
115
Chương 115: 115: Anh Xin Lỗi! Anh Lại Là Em Đau Phải Không
116
Chương 116: 116: Không Níu Kéo
117
Chương 117: 117: Mất Phương Hướng
118
Chương 118: 118: Tuyệt Vọng
119
Chương 119: 119: Tôi Nghĩ Thiếu Anh Là Tốt Nhất!
120
Chương 120: 120: Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Anh!
121
Chương 121: 121: Thật Như Đùa
122
Chương 122: 122: Âm Mưu
123
Chương 123: 123: Sự Thật Phơi Bày
124
Chương 124: 124: Di Thư Và Kẻ Thủ Ác
125
Chương 125: 125: Lộ Diện Người Bị Giam Cầm
126
Chương 126: 126: Hối Hận Muộn Màng
127
Chương 127: 127: Mặc Đình Ngôn Chết Giao Phó Yêu Thương
128
Chương 128: 128: Đánh Nhau H
129
Chương 129: 129: Giấc Mơ Không Thể Đánh Thức
130
Chương 130: 130: Anh Không Yêu Bạch Yên Chi Trả Cho Em Đó!
131
Chương 131: 131: Bệnh Nặng Yêu Trong Muộn Màng
132
Chương 132: 132: Khi Số Phận Đã An Bày
133
Chương 133: 133: 3 Năm Chỉ Một Chữ Đợi H
134
Chương 134: 134: Duyên Phận Ngang Trái
135
Chương 135: 135: Nói Mau Thằng Chồng Tồi Của Tôi Đâu
136
Chương 136: 136: Phát Hiện Sự Thật Về Người Đàn Ông Đàn Cưỡng Hiếp Vợ
137
Chương 137: 137: Gặp Lại Người Chồng Đã Chết
138
Chương 138: 138: Kết Thúc Bi Thương
139
Chương 139: 139: Gỡ Khúc Mắc Trinh Tiết Từ Thiên Uy Chết Não
140
Chương 140: 140: Khúc Mắc
141
Chương 141: 141: Thay Tim Đổi Mắt Vẫn Chỉ Yêu Một Người Hai Trong Một Thân Thể
142
Chương 142: 142: Anh Yêu Em!