Chương 34: Thủy lĩnh

Phượng Duyên hai nàng thương thế khỏi hẳn lúc, ba người tiếp tục lên đường, bởi vì trận chiến kia mà Kim Quy không gian đã rời đi rất nhiều tu sĩ, nên trên đường đi gặp rất ít người.

“Sư phụ, San San tỷ, phía trước là Kim Quy không gian trung tâm, nghe nói tên là Thủy Lĩnh, tại đấy có rất nhiều bảo vật, nhưng cũng rất nguy hiểm. Ta từng nghe phụ thân nói lúc còn trẻ hắn cũng đã từng đi qua, nơi đó có rất nhiều bảo vật, nhưng hầu như chỉ đều là Đế Bảo thượng phẩm trở xuống.” Phượng Duyên nhìn Lạc Thiên cùng San San giải thích nói, hiển nhiên nàng cũng từng được biết một ít tin tức liên quan tới Thủy Lĩnh.

“Tất nhiên có thể còn có Thánh Bảo, nhưng mà không phải ai cũng có duyên đạt được.” Cuối cùng Phượng Duyên nói thêm.

“Đúng vậy, hơn nữa ta từng nghe nói tại trước đây thật lâu, cũng có người từng có cơ duyên đạt được một Tôn Bảo, thậm chí là Chí Tôn bảo.” San San cũng nói một câu, hiển nhiên hai nàng đều biết một số tin tức của Thủy Lĩnh.

“Đi tới không phải sẽ biết sao.” Lạc Thiên cười nhạt nói, đói với hắn mà nói ngoại trừ món bảo vật kia ra thì cái khác bảo vật trong đó có thì lấy, không có cũng không sao, hắn cũng không quá quan tâm.

Thủy Lĩnh, từ bên ngoài nhìn tới là vô số dãy núi liên miên không có điểm cuối, nó địa hình từ trên cao nhìn xuống sẽ khiến người tưởng tượng tới đây là một cái mai rùa biến thành, bởi vì khi nhìn những thung lũng giữa các dãy núi lúc ngươi sẽ cảm giác nó như là đường vân của mai rùa.

Những dẫy núi này cũng không phải là cao tới tận trời, mà chúng đỉnh núi đều là như vậy tròn trịa.

Bên ngoài xem ra những giãy núi này giống như là chúng có từng tòa đại trận bao bọc bảo vệ, tựa hồ dù ngươi có dùng vũ lực cũng không thể tổn thương được những dẫy núi này.

Tại một thung lũng xem như đại môn của Thủy Lĩnh, khi ngươi nhìn thấy đại môn lúc sẽ cảm giác như ngươi sắp đi vào một cái không gian không đường về, phía trước đại môn hai bên có hai dãy núi hình thành một cánh cổng, chúng như được nối thẳng tới những dẫy núi khác.

“Thủy Lĩnh.” Phường Duyên hai nàng khi nhìn những dẫy núi như nối liền tới chân trời kia không khỏi đầy hứng thú, các nàng có thể nói là lần đầu đi tới nên đối với nhiều thứ đều cảm thấy mới mẻ.

“San tiên tử, Phượng Duyên tiểu thư!.” Đang ba người nhìn dẫy núi lúc thì có một thanh am từ tính vang lên.

Quay đầu lại là một nam tử anh tuấn, người mặc áo giáp vàng, khí thế bá đạo như chiến thần, hắn mỗi cử chỉ ở giữa đều là như vậy từ tính cùng tự nhiên, hắn đứng ở đấy như là trung tâm của cái không gian này, vừa nhìn đã biết là một tuổi trẻ bất phàm.

“Quân Thiếu Lâm.” Phượng Duyên cùng San San nhìn nam tử gật đầu một cái xem như chào hỏi, hiển nhiên các nàng quen biết với người này.

“Vị này là?.” Quân Thiếu Lâm cũng không để bụng tới hai nàng phản ứng mà nhìn về Lạc Thiên. Ngay từ đầu đã nhìn thấy hai nàng vô hình trung lấy Lạc Thiên làm trung tâm nên hắn hơi tò mò rốt cuộc là ai có thể khiến hai người coi trọng như thế, nhưng ngoài trừ nhìn ra cảnh giới là Nhân Tôn ra thì không phát hiện gì.

“Vị này là sư phụ của ta.” Phượng Duyên nhu nhược ánh mắt mang theo vẻ đắc ý nói, hiển nhiên trải qua trận chiến trước Lạc Thiên trong lòng nàng đã là một tồn tại có thể so với Tôn Chủ. Phải biết rằng ở Thập Thiên Vũ Trụ Thánh Tôn đã xem như tồn tại bá chủ một phương, Mà Tôn Chủ thì hầu như rất ít xuất hiện, cho dù xuất hiện cũng chưa chắc đã liếc mấy cái tiểu bối một cái, chính vì vậy nàng có một chiến lực so với Tôn Chủ thì sao không đắc ý.

“Sư phụ?.” Quân Thiếu Lâm có chút cổ quái nhìn Lạc Thiên rồi chuyển qua Phượng Duyên. Một Thiên Tôn làm sư phụ của Nhân Tôn hắn không phải chưa nghe qua, nhưng mà Nhân Tôn, lại còn tuổi nhỏ tầm sáu năm mươ chi linh như Lạc Thiên làm sư phụ của một Vương Tôn như Phượng Duyên thì lần đầu thấy. Trong lúc nhất thời nói không ra lời.

“Quân Thiếu Lâm, ngươi đây là ý gì, nghi ngờ năng lực của sư phụ ta sao.” Phượng Duyên có chút bất mãn nhìn Quân Thiếu Lâm nói. Từ khi nàng huyết mạch được chữa sau dần dần trở nên tự tin cùng hoạt bát hơn, bây giờ đã có thể nói là xem như trở lại tính cách cũ.

“Ha ha, không phải, không phải, chỉ là có chút ngoài ý muốn mà thôi.” Quân Thiếu Lâm có chút bất đắc dĩ nói, đầu tiên là sư phụ của của nàng, bây giờ nhìn lại tính cách của Phượng Duyên thay đổi mà liên tiếp ngoài ý muốn, cái này thật không biết nói thế nào cho phải.

“Được rồi, Duyên muội, ngươi nói ít một chút đi.” San San cũng có chút bất đắc dĩ nhìn Phượng Duyên nói.

“Không biết lần này ba vị tới đây là vì cái gì, nếu không ngại chúng ta cùng đi được chứ.” Quân Thiếu Lâm mỉm cười nói, vô hình trong liếc mắt Lạc Thiên, hiển nhiên nhận ra Lạc Thiên là chủ đạo nên hỏi.

“Được rồi, đi thôi, thời gian không còn sớm.” Lạc Thiên gật đầu xem như đồng ý rồi nói, nếu đã quen biết hai nữ vậy đi cùng cũng không sao.

Vào Thủy Lĩnh trong, không gian như thay đổi, nếu bên ngoài ngươi nhìn thấy là từng dẫy núi liên miên, như vậy ở trong ngươi sẽ cảm thấy như bước vào một không gian khác, tại đây khắp nơi đều là đảo nhỏ, xung quanh đều là biển, mà biển này lại không phải màu xanh mà lại là màu vàng nhạt.

Nghe nói nếu tu sĩ bay tại vùng biển này thì sẽ chịu rất lớn áp lực, không ai biết áp lực từ đâu, chỉ biết khi ngươi bay càng cao thì áp lực càng mạnh, nếu như là tu sĩ từ Vương Tôn trở xuống mà bay qua thì rất có thể bị áp lực vô hình đè thành thịt vụn.

Lạc Thiên bốn người đi vào, tại đây đã có rất nhiều người, mặc dù lần trước chiến đấu khiến rất nhiều người bất an rời đi nhưng cũng không phải là không có tu sĩ ở lại mạo hiểm.

“Để ta tới.” Nhìn vùng biển vàng nhạt mênh mông kia, Quân Thiếu Lâm xung phong đi trước, chỉ thấy hắn từ không gian giới chỉ lấy ra một con thuyền, con thuyền này chỉ tầm năm trượng, được làm bằng Đế Thiết, tuy rằng được làm bằng thiết nhưng khi ngươi nhìn vào lại cảm giác nó nhẹ như bông, tựa hồ chỉ cần gió thỏi một cái sẽ khiến thuyền bay đi.

Thuyền nhìn như rất cổ lão, nó trên được khắc những kỳ là phù văn, mỗi một phù văn như có thể chống đỡ một tòa núi, hiển nhiên con thuyền này được gia trì thêm trận pháp.

“Bảy mươi vạn năm Thiết Bông Sa.” Nhìn con thuyền này Lạc Thiên ba người còn lại đều nhận ra, hiển nhiên đây là một loại khoáng thiết có tuổi thọ tầm bảy mươi vạn năm.

Khoáng Thiết cũng như Thạch Đầu đều được chia từ Phàm, Thánh, Tiên, Thần bốn cấp độ, chúng tuy khác nhau nhưng có rất nhiều loại hiệu quả như nhau.

“Ba vị, mời tiến lên.” Quân Thiếu Lâm nhìn ba người cười nói, hắn cũng là lần đầu tới Thủy Lĩnh nên rất tò mò xem nơi đây như thế nào.

Ba người bước lên thuyền ra khơi, tại đây đi qua mỗi nơi đều có từng cái đảo nhỏ, rộng nhất thì tầm trăm vạn dặm, nhỏ nhất thì tầm năm mươi dặm, mỗi một tòa đảo đều như là trôi nổi tại trên biển, chúng tựa hồ như không được nối thông hướng lòng biển.

Lạc Thiên lên thuyền xong lấy ra cái La Bàn đang phát sáng, cái này La Bàn không chỉ có thể triệu hồi ra Thanh Xuyên Giáp đơn giản như vậy, nó còn có cảm ứng rồi chỉ ra phương hướng của các bảo vật gần đây, tất nhiên cũng phải tùy loại bảo vật, muốn La Bàn phản ứng thì ít nhất đều là Tôn Bảo mới được, hơn nữa còn là vô chủ, nếu không thì nó sẽ không phản ứng, có thể nói có La Bàn này thì lạc Thiên không muốn bảo cũng không được.

Chỉ định ra phương hướng Lạc thiên bốn người đi về phía trước.

“Aaa.” Bỗng nhiên một thanh âm vang lên, mọi người quay đầu lại, chỉ thấy theo phương hướng có một con thuyền lớn tầm năm mươi dặm, trên thuyền có một đám tu sĩ đang bị một con rắn cuốn lấy, từng tiếng kêu ra thảm thiết vang lên.

“Đây là cái gì yêu thú.” Phượng Duyên ba người giật mình hỏi, dù là kiến thức ba người cũng không biết loại vật này. Chỉ thấy phía trước có một con Mãng to tầm trăm vạn trượng, quanh than hắc phiến như được làm bằng thiết, nó đang quấn lấy một chiếc thuyền tầm năm mươi dặm to, mỗi khi di chuyển lân phiến đều sẽ nhả ra như những lưỡi hái.

“Hắc Thủy Tê Mãng, một loại yêu thú còn sót lại từ kỷ nguyên trước.” Lạc Thiên nhìn con Hắc Mãng đang tàn sát tu sĩ kia lạnh nhạt nói.

“Sư phụ, chúng ta không cứu bọn họ sao?.” Phượng Duyên có chút không đành lòng nói, hiển nhiên nhìn nhiều người như vậy bị tàn sát nàng có chút không nhìn được.

Quân Thiếu Lâm cùng San San cũng nhìn Lạc Thiên, hiển nhiên bọn họ cũng có ý này, dù sao nếu có thể bọn họ cũng sẽ ra tay.

“Không cần, mỗi người đều sẽ vì lựa chọn của mình mà trả giá.” Lạc Thiên lạnh nhạt trả lời, hắn cũng không là không thể cứu, chẳng qua muốn để cho Phượng Duyên biết nếu bước lên con đường tu luyện vậy phải có một giác ngộ trả giá trước sự lựa chọn của mình.

“Nhưng mà như vậy có chút tàn nhẫn.” Phượng Duyên có chút không đành lòng cúi đầu nói.

“Ngươi phải biết, nếu một ngày nào đó khi ngươi gặp nguy hiểm lúc, không phải ai cũng sẽ tình nguyện cứu giúp ngươi, mỗi người đều phải trả giá và đạt được vì sự lựa chọn của mình.” Lạc Thiên lạnh nhạt nhìn nàng rồi nói tiếp :” Hơn nữa dù ngươi muốn cứu, ngươi cũng cứu được sao?.”

“Ta.” Phượng Duyên có chút nhu nhược cúi đầu không biết nói thế nào, hiển nhiên nàng không thể, nàng chỉ muốn Lạc Thiên ra tay mà thôi.

“Tu đạo vốn là dựa vào chính mình mà không phải là dựa vào người khác, trên đời này không có vô cớ có được, cũng không có vô cớ mất, tại cái này Thập Thiên Vũ Trụ trong, bọn họ gặp kết quả như vậy là tại vì bọn họ quá yếu.” Lạc Thiên lạnh nhạt nói :” Mà ngươi nếu không muốn giống như vậy thì chỉ có mạnh lên, mà nếu muốn mạnh lên vậy thì phải cướp, cướp được càng nhiều càng tốt.”

“Nhưng.” Phượng Duyên còn định nói tiếp thì Lạc Thiên ngắt lời, hắn nói :” Ngươi muốn cứu cũng không phải là không thể, nhưng trước hết phải có thực lực, nếu không có thực lực vậy chỉ là nói suông.

“Ta, ta, ta sau này sẽ chăm chỉ tu luyện.” Phượng Duyên cúi đầu nói, hiển nhiên nàng biết Lạc Thiên nói mình quá yếu.

Đối với Phượng Duyên Lạc Thiên thấy cái gì cũng được, thiên phú tốt, bề ngoài nhìn như nhu nhược nhưng nội tâm lại quật cường, chỉ là từ nhỏ huyết mạch đã thiếu khuyết nên nàng rất lười tu luyện, chính vì thế Lạc Thiên mới muốn kích thích nàng một chút.

“Được, ta hi vọng sau này ngươi không được lười biếm.” Lạc Thiên gật đầu rồi nhất tùy ý một chỉ đánh tới. Một chỉ lăng lệ bá đạo, như lôi kiếp oanh về Hắc Thủy Tê Mãnh.

“Oành.” Vốn đang quấn lấy con thuyền kia Hắc Thủy Tê Mãng đột nhiên cảm giác được nguy hiểm, chỉ là còn chưa phản ứng đã bị một tia sáng như lôi điện oanh thành huyết vụ.

“Đi thôi.” Lạc Thiên quay đầu phía trước không nhìn con thuyền lớn kia nói, một con thập nhất giai yêu thú mà thôi, không đáng hắn chú ý.

Đoàn người im lặng đi về trước, trải qua việc vừa rồi Phượng Duyên cùng San San không biết suy nghĩ gì nên không nói, còn Quân Thiếu Lâm thì vô ý trong thường liếc Lạc Thiên.

Hiển nhiên hắn biết Lạc Thiên không đơn giản như bề ngoài như vậy, chỉ nhất chỉ đánh thập nhất giai thành huyết vụ, mà tựa hồ nhất chỉ kia chỉ là tùy ý, cái này không khỏi hắn nhìn nhiều một cái. Phải biết dù là hắn khi không bị áp chế tu vi cũng không thể làm được, điều này làm hắn phải thận trọng đối đái Lạc Thiên.

“Thiếu Lâm huynh.” Đang đi bốn người bỗng nhiên nghe được tiếng gọi, quay đầu lại đã thấy một đám người đi tới, cầm đầu là Tằng Nhất thái tử, ngày thường cao cao tại thượng vậy mà giờ nhìn chật vật không chịu nổi, hiển nhiên hắn ăn thiệt thòi nào đó.

Không giống với Quân Thiếu Lâm đi một người, phía sau hắn cũng mang theo một vài người quần áo khác nhau, hiển nhiên là một số truyền thừa khác đi theo Tằng Nhất.

“Ồ, Tằng Nhất huynh, không biết chuyện gì khiến huynh chật vật như vậy.” Quân Thiếu Lâm không gọi thái tử mà xưng hô ngang hàng rồi tạm dừng thuyền hỏi. Hiển nhiên với thế lực của hắn không cần phải gọi bất kỳ ai là thái tử.

Chapter
1 Chương 1: Lạc Thiên
2 Chương 2: Vô cực vũ trụ
3 Chương 3: Thiên phú
4 Chương 4: Thí luyện gia tộc
5 Chương 5: Chiến lực
6 Chương 6: Nam cung thanh thanh , nam cung oánh
7 Chương 7: Đè đánh
8 Chương 8: Ta càn rỡ thì làm sao
9 Chương 9: Trở về
10 Chương 10: Giằng co
11 Chương 11: Đánh cược
12 Chương 12: Huynh muội tỷ đấu
13 Chương 13: Thiên tinh tháp
14 Chương 14: Vấn thiên sơn mạch
15 Chương 15: Tân bí mật(1)
16 Chương 16: Tân bí mật (2)
17 Chương 17: Ban sơ phàm thể
18 Chương 18: Ngọc nhan
19 Chương 19: Gặp lại
20 Chương 20: Thông thiên tháp
21 Chương 21: Chí hướng
22 Chương 22: Biểu tỉ
23 Chương 23: Mưu đồ cùng thu hoạch
24 Chương 24: Trúc cơ
25 Chương 25: Hoặc thiên
26 Chương 26: Hư vô ngọc âm huyết
27 Chương 27: Phượng duyên hấp dẫn
28 Chương 28: Chuôi Kiếm Đá cùng La Bàn
29 Chương 29: Kim quy sơn
30 Chương 30: Nội tâm
31 Chương 31: Kim Long và Băng Phượng Hoàng
32 Chương 32: Đè đánh kim long
33 Chương 33: Thu phục băng phượng hoàng
34 Chương 34: Thủy lĩnh
35 Chương 35: Địa tâm ngọc linh thủy
36 Chương 36: Hầu kê huyết nhãn
37 Chương 37: Tình huống vô cực vũ trụ
38 Chương 38: Lòng tin tại tâm
39 Chương 39: Thế giới tiến hóa
40 Chương 40: Kỷ nguyên ràng buộc
41 Chương 41: Phượng duyên đột phá
42 Chương 42: Bá hộ kim tháp
43 Chương 43: Vũ trụ chi binh
44 Chương 44: Từ biệt & tẩy lễ
45 Chương 45: Lê thận & thuận thiên kiếm
46 Chương 46: Con kiến hơi lớn
47 Chương 47: Muốn chết thế nào
48 Chương 48: Gậy ông đập lưng ông
49 Chương 49: Phượng tuấn
50 Chương 50: Thế giới thạch
51 Chương 51: Các phương phản ứng
52 Chương 52: Trường minh vực
53 Chương 53: Gốc cây kỳ lạ (1)
54 Chương 54: Gốc cây kỳ lạ (2)
55 Chương 55: Đạt được chiến giáp
56 Chương 56: Cơ như & cơ lang
57 Chương 57: Thần ma vũ trụ
58 Chương 58: Thể chất quy thân!!
59 Chương 59: Đại đạo hình thức
60 Chương 60: Rèn luyện & tích lũy
61 Chương 61: Thạch mộc diệp
62 Chương 62: Cướp lấy & Trận Pháp
63 Chương 63: Hư vô long thể & hư vô chi hỏa
64 Chương 64: Cao huyền & biệt ly
65 Chương 65: Vô tâm
66 Chương 66: Nam thiên học viện
67 Chương 67: Thành giao
68 Chương 68: Cảm khái
69 Chương 69: Thiên tài các lộ (1)
70 Chương 70: Thiên tài các lộ (2)
71 Chương 71: Gia đình?
72 Chương 72: Âm La Điện % Đạo tâm siêu thoát
73 Chương 73: Từ Thiến (1)
74 Chương 74: Từ Thiến (2)
75 Chương 75: Ngăn cản & mang đi
76 Chương 76: Yến Phương Thanh
77 Chương 77: Một cái nắm tay
78 Chương 78: Các vũ trụ thiên kiêu
79 Chương 79: Vương nhân & hạ sương
80 Chương 80: Thiên tài lại tụ tập
81 Chương 81: Vô Tâm và Đông Thắng
82 Chương 82: Thông Thiên Sơn
83 Chương 83: Bước thứ mười
84 Chương 84: Hoặc Thiên ra tay
85 Chương 85: Đạo Tâm Huyết
86 Chương 86: Tôn chủ cực hạn cạch gọi
87 Chương 87: Kim Tự Sơn
88 Chương 88: Lời thề
89 Chương 89: Quyết đấu Thương Nguyệt
90 Chương 90: Bóng tối chỗ sâu & ma nguyên
91 Chương 91: Âm mưu
92 Chương 92: Chấp niệm & không lưu Ly Y
93 Chương 93: Xuất hiện
94 Chương 94: Duy Chấn Chân Quân
95 Chương 95: Lệnh bài & Âm La Điện vấn đề
96 Chương 96: Yến lãng & nói chuyện
97 Chương 97: Giao dịch
98 Chương 98: Tấn công Âm La Điện
99 Chương 99: Âm La Điện hai phái
100 Chương 100: Quần ẩu
101 Chương 101: Bảo khố
102 Chương 102: Phá trận
103 Chương 103: Kỷ Nguyên Chi Quang
104 Chương 104: Trấn Thiên Đế Thần
105 Chương 105: Gặp mặt
106 Chương 106: Mười một cái Chân Ngã Thần Hỏa
107 Chương 107: Hỗn Độn Châu
108 Chương 108: Đạo tâm và Hư Vô Kiếm Ý
109 Chương 109: Đọ sức
110 Chương 110: Thiếu đốt sinh mệnh
111 Chương 111: Lưỡng bại câu thương
112 Chương 112: Đạo tâm đối đầu
113 Chương 113: Lạc Quan Lang
114 Chương 114: Ngư Tinh
115 Chương 115: Kết thúc trong không vui
116 Chương 116: Thiên chiến quân năm đội trưởng
117 Chương 117: Đấu giá
118 Chương 118: Đạo tâm & lĩnh vực
119 Chương 119: Biệt ly
120 Chương 120: Thần ma vũ trụ
121 Chương 121: Lịch lãm
122 Chương 122: Bất tử thôn thiên cẩu
123 Chương 123: Cơ Lang & Tà Nguyệt
124 Chương 124: Thần ma không gian
125 Chương 125: Lục Quân
126 Chương 126: Kim Tí Hầu
127 Chương 127: Trấn áp, người quen, nhớ lại
128 Chương 128: Đô Ngân Thành
129 Chương 129: Tần Dạ Vân
130 Chương 130: Miếng vải thần bí
131 Chương 131: Xung đột
132 Chương 132: Chính và ác
133 Chương 133: Ma Thần Điện
134 Chương 134: Ma Tước
135 Chương 135: Yêu thú khốc liệt
136 Chương 136: Quân Tùng Chân Quân
137 Chương 137: Thần Ma Điện mạnh mẽ
138 Chương 138: Định Trận Thần Châm
139 Chương 139: Tà Ngọc, Cửu Đầu Ma Long
140 Chương 140: Giao dịch
141 Chương 141: Dương Ngô Cung
142 Chương 142: Tiểu bạch truyền thừa
143 Chương 143: Minh Ly & Lục Ngạo
144 Chương 144: Trấn Áp
145 Chương 145: Hoàng Ngữ Linh
146 Chương 146: Lựa chọn
147 Chương 147: Một quyền trấn vạn thế
148 Chương 148: Hợp tác
149 Chương 149: Thần ma không gian mở
150 Chương 150: Quỷ vật
151 Chương 151: Dung Nham Dị Linh
152 Chương 152: Thao Thiết Thần Thú
153 Chương 153: Một ân tình
154 Chương 154: Thương Thiên Thanh Ma
155 Chương 155: Chân ngã chi tâm
156 Chương 156: Siêu thoát Chân Ngã Thần Hỏa
157 Chương 157: Ma Tôn Vô Niệm
158 Chương 158: Đi ra
159 Chương 159: Thập Đại Thiên Thú
160 Chương 160: Giao dịch
161 Chương 161: Kết thúc trong nhạt nhòa
162 Chương 162: Thiên Thú Kim Nha
163 Chương 163: Cướp đoạt Thiên Phạt Chi Binh (1)
164 Chương 164: Hoang Vu Kiếm, chạy trốn
165 Chương 165: Thiên Ngoại
166 Chương 166: Bạch y
Chapter

Updated 166 Episodes

1
Chương 1: Lạc Thiên
2
Chương 2: Vô cực vũ trụ
3
Chương 3: Thiên phú
4
Chương 4: Thí luyện gia tộc
5
Chương 5: Chiến lực
6
Chương 6: Nam cung thanh thanh , nam cung oánh
7
Chương 7: Đè đánh
8
Chương 8: Ta càn rỡ thì làm sao
9
Chương 9: Trở về
10
Chương 10: Giằng co
11
Chương 11: Đánh cược
12
Chương 12: Huynh muội tỷ đấu
13
Chương 13: Thiên tinh tháp
14
Chương 14: Vấn thiên sơn mạch
15
Chương 15: Tân bí mật(1)
16
Chương 16: Tân bí mật (2)
17
Chương 17: Ban sơ phàm thể
18
Chương 18: Ngọc nhan
19
Chương 19: Gặp lại
20
Chương 20: Thông thiên tháp
21
Chương 21: Chí hướng
22
Chương 22: Biểu tỉ
23
Chương 23: Mưu đồ cùng thu hoạch
24
Chương 24: Trúc cơ
25
Chương 25: Hoặc thiên
26
Chương 26: Hư vô ngọc âm huyết
27
Chương 27: Phượng duyên hấp dẫn
28
Chương 28: Chuôi Kiếm Đá cùng La Bàn
29
Chương 29: Kim quy sơn
30
Chương 30: Nội tâm
31
Chương 31: Kim Long và Băng Phượng Hoàng
32
Chương 32: Đè đánh kim long
33
Chương 33: Thu phục băng phượng hoàng
34
Chương 34: Thủy lĩnh
35
Chương 35: Địa tâm ngọc linh thủy
36
Chương 36: Hầu kê huyết nhãn
37
Chương 37: Tình huống vô cực vũ trụ
38
Chương 38: Lòng tin tại tâm
39
Chương 39: Thế giới tiến hóa
40
Chương 40: Kỷ nguyên ràng buộc
41
Chương 41: Phượng duyên đột phá
42
Chương 42: Bá hộ kim tháp
43
Chương 43: Vũ trụ chi binh
44
Chương 44: Từ biệt & tẩy lễ
45
Chương 45: Lê thận & thuận thiên kiếm
46
Chương 46: Con kiến hơi lớn
47
Chương 47: Muốn chết thế nào
48
Chương 48: Gậy ông đập lưng ông
49
Chương 49: Phượng tuấn
50
Chương 50: Thế giới thạch
51
Chương 51: Các phương phản ứng
52
Chương 52: Trường minh vực
53
Chương 53: Gốc cây kỳ lạ (1)
54
Chương 54: Gốc cây kỳ lạ (2)
55
Chương 55: Đạt được chiến giáp
56
Chương 56: Cơ như & cơ lang
57
Chương 57: Thần ma vũ trụ
58
Chương 58: Thể chất quy thân!!
59
Chương 59: Đại đạo hình thức
60
Chương 60: Rèn luyện & tích lũy
61
Chương 61: Thạch mộc diệp
62
Chương 62: Cướp lấy & Trận Pháp
63
Chương 63: Hư vô long thể & hư vô chi hỏa
64
Chương 64: Cao huyền & biệt ly
65
Chương 65: Vô tâm
66
Chương 66: Nam thiên học viện
67
Chương 67: Thành giao
68
Chương 68: Cảm khái
69
Chương 69: Thiên tài các lộ (1)
70
Chương 70: Thiên tài các lộ (2)
71
Chương 71: Gia đình?
72
Chương 72: Âm La Điện % Đạo tâm siêu thoát
73
Chương 73: Từ Thiến (1)
74
Chương 74: Từ Thiến (2)
75
Chương 75: Ngăn cản & mang đi
76
Chương 76: Yến Phương Thanh
77
Chương 77: Một cái nắm tay
78
Chương 78: Các vũ trụ thiên kiêu
79
Chương 79: Vương nhân & hạ sương
80
Chương 80: Thiên tài lại tụ tập
81
Chương 81: Vô Tâm và Đông Thắng
82
Chương 82: Thông Thiên Sơn
83
Chương 83: Bước thứ mười
84
Chương 84: Hoặc Thiên ra tay
85
Chương 85: Đạo Tâm Huyết
86
Chương 86: Tôn chủ cực hạn cạch gọi
87
Chương 87: Kim Tự Sơn
88
Chương 88: Lời thề
89
Chương 89: Quyết đấu Thương Nguyệt
90
Chương 90: Bóng tối chỗ sâu & ma nguyên
91
Chương 91: Âm mưu
92
Chương 92: Chấp niệm & không lưu Ly Y
93
Chương 93: Xuất hiện
94
Chương 94: Duy Chấn Chân Quân
95
Chương 95: Lệnh bài & Âm La Điện vấn đề
96
Chương 96: Yến lãng & nói chuyện
97
Chương 97: Giao dịch
98
Chương 98: Tấn công Âm La Điện
99
Chương 99: Âm La Điện hai phái
100
Chương 100: Quần ẩu
101
Chương 101: Bảo khố
102
Chương 102: Phá trận
103
Chương 103: Kỷ Nguyên Chi Quang
104
Chương 104: Trấn Thiên Đế Thần
105
Chương 105: Gặp mặt
106
Chương 106: Mười một cái Chân Ngã Thần Hỏa
107
Chương 107: Hỗn Độn Châu
108
Chương 108: Đạo tâm và Hư Vô Kiếm Ý
109
Chương 109: Đọ sức
110
Chương 110: Thiếu đốt sinh mệnh
111
Chương 111: Lưỡng bại câu thương
112
Chương 112: Đạo tâm đối đầu
113
Chương 113: Lạc Quan Lang
114
Chương 114: Ngư Tinh
115
Chương 115: Kết thúc trong không vui
116
Chương 116: Thiên chiến quân năm đội trưởng
117
Chương 117: Đấu giá
118
Chương 118: Đạo tâm & lĩnh vực
119
Chương 119: Biệt ly
120
Chương 120: Thần ma vũ trụ
121
Chương 121: Lịch lãm
122
Chương 122: Bất tử thôn thiên cẩu
123
Chương 123: Cơ Lang & Tà Nguyệt
124
Chương 124: Thần ma không gian
125
Chương 125: Lục Quân
126
Chương 126: Kim Tí Hầu
127
Chương 127: Trấn áp, người quen, nhớ lại
128
Chương 128: Đô Ngân Thành
129
Chương 129: Tần Dạ Vân
130
Chương 130: Miếng vải thần bí
131
Chương 131: Xung đột
132
Chương 132: Chính và ác
133
Chương 133: Ma Thần Điện
134
Chương 134: Ma Tước
135
Chương 135: Yêu thú khốc liệt
136
Chương 136: Quân Tùng Chân Quân
137
Chương 137: Thần Ma Điện mạnh mẽ
138
Chương 138: Định Trận Thần Châm
139
Chương 139: Tà Ngọc, Cửu Đầu Ma Long
140
Chương 140: Giao dịch
141
Chương 141: Dương Ngô Cung
142
Chương 142: Tiểu bạch truyền thừa
143
Chương 143: Minh Ly & Lục Ngạo
144
Chương 144: Trấn Áp
145
Chương 145: Hoàng Ngữ Linh
146
Chương 146: Lựa chọn
147
Chương 147: Một quyền trấn vạn thế
148
Chương 148: Hợp tác
149
Chương 149: Thần ma không gian mở
150
Chương 150: Quỷ vật
151
Chương 151: Dung Nham Dị Linh
152
Chương 152: Thao Thiết Thần Thú
153
Chương 153: Một ân tình
154
Chương 154: Thương Thiên Thanh Ma
155
Chương 155: Chân ngã chi tâm
156
Chương 156: Siêu thoát Chân Ngã Thần Hỏa
157
Chương 157: Ma Tôn Vô Niệm
158
Chương 158: Đi ra
159
Chương 159: Thập Đại Thiên Thú
160
Chương 160: Giao dịch
161
Chương 161: Kết thúc trong nhạt nhòa
162
Chương 162: Thiên Thú Kim Nha
163
Chương 163: Cướp đoạt Thiên Phạt Chi Binh (1)
164
Chương 164: Hoang Vu Kiếm, chạy trốn
165
Chương 165: Thiên Ngoại
166
Chương 166: Bạch y