Chương 119: Quyển 2 – Chương 50: Ngăn kéo dưới cùng

Vũ rõ ràng đã mệt lả rồi, vừa ghé vào chăn liền ngủ thiếp đi. Định gọi nàng dậy tắm rửa ăn cơm nhưng không nỡ, tôi đành dụ bé Quân ăn no trước, rồi hầu hạ tiểu tổ tông thái-thái-bình-bình đi tắm, lao lực mãi mới dỗ được nó ngủ, tới lúc này tôi mới thở phào một hơi.
Bên mình có thêm đứa nhỏ, đúng là cảm thấy trọng trách trên vai trở nên nặng hơn. Mỗi một lời nói, mỗi một hành động của bạn, lũ nhóc sẽ luôn tiếp thu. Đừng tưởng con nít không biết gì hết, thực tế tụi nó cái gì cũng hiểu, hơn nữa còn học cực nhanh, điều đó sẽ luôn khiến bạn thấp thỏm phập phòng ngộ nhỡ xảy ra sai sót dù chỉ là tí xíu.
Tôi ngồi cạnh mép giường của Vũ, đang ngơ ngẩn ngắm nàng thì cái chuông điện thoại chết tiệt thình lình hú lên. Tôi cuống quít bấm nút nhận, đường dây vừa kết nối là nghe ra ngay chất giọng của Đại Lực. Hắn vẫn không chỉnh được cái tật nói chuyện "khủng bố" đấy, đương nhiên tôi cũng chả thua kém.
Người tiếp chưa mở miệng, người gọi đã lao nhao vồn vập:
"A LÔ, Hi hả, đã lâu không liên lạc. Oắt con, mày sống vui sướng lắm phải không?"
"Chết mất, anh tưởng anh là ai, hóa ra gọi cho tôi chỉ để lên lớp tôi thôi hả?"
"Nhã có thai rồi, he he..."
"Tôi không phải bác sĩ khoa sản, anh nói với tôi làm cái khỉ gì?"
Tôi nghĩ nếu không phải Đại Lực và tôi có tính nết giống nhau, có lẽ ngay từ đầu hắn đã không thèm đếm xỉa đến tôi? Khuyết điểm ăn nói bộc trực không giữ mồm giữ miệng của tôi chắc không sửa được. Bởi vậy mới nói nhân duyên của tôi lận đận. Bạn bè, người yêu, hoặc chỉ là da mặt quá dày, "kháng" luôn tôi, như Đại Lực, hoặc chỉ là dịu dàng đa cảm, không nỡ dứt bỏ tôi, như Vũ.
Nhớ năm nào tôi nói mấy lời tổn thương Vũ, nàng chỉ nhìn tôi bằng đôi mắt đỏ hoe mà không nói câu nào.
Tới khi tôi hối hận, vội bước tới ôm chặt nàng, sắp buông mấy câu dỗ nàng, thì nàng vừa khóc vừa đấm thùm thụp vào người tôi và nói: "Hi xấu lắm, em ghét Hi, em ghét Hi..."
Một cô gái tốt như Vũ sở hữu trong mình một trái tim trong suốt, lấp lánh như pha lê khiến cho người ta luôn muốn nâng niu trong tay, không rời không bỏ. Những khi u hoài phiền muộn, nàng cũng sẽ không mở miệng rủa xả cho bỏ tức như tôi, nàng chỉ biết vừa khóc vừa nói: "Hi xấu lắm, Hi xấu, xấu, xấu, xấu vô cùng."
Đại Lực nghe tin bé Quân hiện tại đang ở cùng chúng tôi, hắn hồ hởi lắm, lải nhải miết lần sau phải dẫn Tử Quân đến nhà hắn chơi, nhờ Quân ngó xem Nhã sinh con trai hay con gái. Không biết ở vùng khác có cùng kiến giải hay không, chứ ở chỗ chúng tôi có tồn tại một loại mê tín, đó là trẻ con, đặc biệt độ bốn, năm tuổi có khả năng nhận biết giới tính của đứa trẻ chưa sinh.
Gác máy, tôi xúc động nói không nên lời. Thằng cha Đại Lực đần độn này từ một thanh niên chỉ biết tự phỡn tự khen mình đẹp trai dần dần đã trưởng thành làm một nam tử hán đỉnh thiên lập địa. Trải qua giai đoạn ấy, không biết hắn đã ăn bao nhiêu khổ, chảy bao nhiêu lệ nữa. Nhưng tận mắt nhìn thấy hắn của bây giờ và Nhã êm ấm, lại có đứa con, tôi thật tình mừng cho hắn. Tôi nghĩ Đại Lực chắc hẳn sẽ là một người cha tốt, hắn nhất định có thể cho đứa bé dư dả tình thương của cha, một người cha có thể che mưa chắn gió vững chắc cho gia đình mình.
Nghĩ ngợi quá nhập tâm, tôi vô tình đánh thức bà xã. Nàng đến bên tôi, ôm tôi từ phía sau, siết chặt. Nàng nhẹ nhàng hỏi:
"Hi, vẫn không thể quên được sao?"
"Quên gì?"
"Ba mẹ..."
"Thù hận trong lòng, suốt đời khó quên!" Tôi xoay lại nhìn Vũ, nàng đang nhìn tôi bằng vẻ mặt sầu não, nó khiến lòng tôi nhói đau. Tôi nhanh chóng cười bảo: "Ha, bị Hi gạt rồi nhé, Hi đã quên béng từ lâu rồi."
"......" Vũ thở dài, nhìn tôi hồi lâu, đột nhiên nhớ ra điều gì, bèn hỏi gấp tôi: "Hi, Quân đâu?"
Tôi trỏ trỏ vào buồng trong, đáp:
"Tiểu tổ tông kia vất vả lắm mới hầu hạ đi ngủ được đó." Đoạn quay sang hỏi Vũ: "Vũ, em đói chưa? Ăn cơm nha?"
Vũ lắc lắc đầu: "Bị con nhóc giằng qua giằng lại cả ngày, mệt tới nổi không muốn nhúc nhích. Toàn thân giống như sắp rã ra luôn, ê ẩm quá chừng."
"Vậy hả? Nào, để Hi mát xa cho em." Tôi ấn Vũ xuống giường, để nàng nằm sấp trên gối. Còn mình thì ngồi ở mép giường giúp nàng xoa bóp. Tiết trời mùa hè, quần áo phong phanh, trong lúc lơ đãng xốc sơ mi của nàng lên, bỗng chốc tôi ngây sững.
"Hi... Sao vậy?" Vũ thấy tôi ngừng tay liền ngoảnh lại hỏi.
"Không, không có gì." Tôi không nói gì thêm, chỉ thì thào như một kẻ ngoan đạo và hôn nhẹ lên vết bầm trên người Vũ.
"......" Vũ co mình, nàng bao giờ cũng cảm nhận được tâm sự của tôi. Nàng xoay người ôm chặt tôi, hỏi: "Có vết bầm phải không?"
Vũ thấy tôi im lặng, khe khẽ gật đầu, liền tiếp tục nói:
"Không có vấn đề gì đâu, tiểu cầu của em thấp hơn người thường một chút. Vận động mạnh sẽ để lại vết bầm, không sao đâu."
Tôi ôm chặt nàng, cảm thán cười nói:
"Vũ, em thương Quân thật đấy...... Quả là một người mẹ tuyệt vời......"
"Hi... đang nghĩ về chuyện gì vậy?"
"Nghĩ về ngăn kéo dưới cùng..." Vũ không hiểu câu nói hàm hồ nọ của tôi, nhưng tôi biết nàng có thể hiểu được cảm giác của tôi. Tuy nàng không biểu đạt, nhưng tôi biết, nàng đau lòng vì tôi.
Tình cảm giống như một cái cây. Cây con cần phải được che chở cẩn thận. Nếu tôi đào hết tất cả tình cảm trong tim, liệu tôi có thể thu hoạch được vụ mùa tươi tốt hay không? 《 Tử Tiện 《 Hà Vũ độc quyền 》 》
Trong nhà, quyển 《 Kinh Thánh 》 lẳng lặng nằm tại ngăn kéo dưới cùng. Quyển sách đã ố vàng cũ kĩ, lẻ loi, âm thầm buồn bã. Đêm khuya lắng tai còn có thể nghe được tiếng khóc thút thít của nó, vì điều nó có thể làm chỉ là lật lại những ký ức rơi rớt ưu thương.
"Hi, bất luận sau này đường đời có gian khó bao nhiêu, xin đừng buông bỏ nó. Bởi vì chúng ta phải tin tưởng rằng luôn luôn có một người thật sự yêu con. Con có một người như vậy. Hi, mẹ yêu con. Hãy nhớ ở bất kỳ nơi đâu, bất kỳ lúc nào, thần linh luôn tồn tại cùng con."
Tôi bắt đầu hoài niệm người mẹ thời thơ ấu nắm tay dạy tôi đàn. Tôi bắt đầu hoài niệm người mẹ đứng sau song cửa ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thì thầm hát.
Tôi từng nghĩ sinh mạng không hề có ý nghĩa đối với một người nằm trên giường bệnh truy đuổi quá khứ. Có lẽ thứ không thể chiếm được, mãi mãi là...
Chỉ mong sao giống như đoạn kết của câu chuyện cổ tích, tôi có thể nghe bà buông tiếng thở dài nho nhỏ rồi ân hận nói: "Hi ơi, mẹ xin lỗi."

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70: Quyển 2 - Chương 1: Dũng khí
71 Chương 71: Quyển 2 - Chương 2: Hi ơi về nhà đi
72 Chương 72: Quyển 2 - Chương 3: Độc thoại của Vũ
73 Chương 73: Quyển 2 - Chương 4: Hi à, thật sự đáng giá sao?
74 Chương 74: Quyển 2 - Chương 5: Bởi vì tôi nhớ nàng
75 Chương 75: Quyển 2 - Chương 6: Lớp đào tạo tiếng anh
76 Chương 76: Quyển 2 - Chương 7: Bất an
77 Chương 77: Quyển 2 - Chương 8: Chim cánh cụt ngốc nhất
78 Chương 78: Quyển 2 - Chương 9: Xem Vũ như con nít
79 Chương 79: Quyển 2 - Chương 10: Không phải là không muốn, mà là không thể
80 Chương 80: Quyển 2 - Chương 11: Nhãn mác
81 Chương 81: Quyển 2 - Chương 12: Cổ tích "Sói đến rồi"
82 Chương 82: Quyển 2 - Chương 13: Đồng hồ đôi
83 Chương 83: Quyển 2 - Chương 14: Nhưng mà...
84 Chương 84: Quyển 2 - Chương 15: Cười rơi lệ
85 Chương 85: Quyển 2 - Chương 16: Hi... Hi yêu em lâu lắm rồi phải không?
86 Chương 86: Quyển 2 - Chương 17: Mùa hè năm ấy
87 Chương 87: Quyển 2 - Chương 18: Em chính là hạnh phúc của Hi
88 Chương 88: Quyển 2 - Chương 19: Mao Đặng Tam mốc meo xúi quẩy
89 Chương 89: Quyển 2 - Chương 20: Quà sinh nhật
90 Chương 90: Quyển 2 - Chương 21: Nhẫn đôi
91 Chương 91: Quyển 2 - Chương 22: Tình yêu thực sự tra tấn con người
92 Chương 92: Quyển 2 - Chương 23: Nếu có một người như vậy
93 Chương 93: Quyển 2 - Chương 24: Khăn đỏ? Sói xám?
94 Chương 94: Quyển 2 - Chương 25: Gả cho Thẩm Hi là vợ của Thẩm Hi
95 Chương 95: Quyển 2 - Chương 26: Vũ à, đêm đã khuya rồi
96 Chương 96: Quyển 2 - Chương 27: Trà khổ đinh
97 Chương 97: Quyển 2 - Chương 28: Từ nơi ấy vọng ra, có Hi
98 Chương 98: Quyển 2 - Chương 29: Chườm đá
99 Chương 99: Quyển 2 - Chương 30: Vũ, em thực sự rất đặt biệt
100 Chương 100: Quyển 2 - Chương 31: Hi, em cũng vậy
101 Chương 101: Quyển 2 - Chương 32: Hi ơi, sắp tới em phải đi nông trại
102 Chương 102: Quyển 2 - Chương 33: Tựa như cảnh trong mơ
103 Chương 103: Quyển 2 - Chương 34: Ăn giấm
104 Chương 104: Quyển 2 - Chương 35: Sẽ có một ngày như thế
105 Chương 105: Quyển 2 - Chương 36: Mặt nạ chú hề
106 Chương 106: Quyển 2 - Chương 37: Thề không hối
107 Chương 107: Quyển 2 - Chương 38: Lửa trại
108 Chương 108: Quyển 2 - Chương 39: Mẹ, mẹ...
109 Chương 109: Quyển 2 - Chương 40: Đại ngốc lo lắng vẩn vơ
110 Chương 110: Quyển 2 - Chương 41: Ngón tay quấn tóc, búi mái đầu xanh
111 Chương 111: Quyển 2 - Chương 42: Hi ơi, ngày mai là sinh nhật em
112 Chương 112: Quyển 2 - Chương 43: Pha lê tím
113 Chương 113: Quyển 2 - Chương 44: Tôi dần dần đã hiểu được tình yêu
114 Chương 114: Quyển 2 - Chương 45: Tiện Tiện
115 Chương 115: Quyển 2 - Chương 46: Quân, đàn dương cầm
116 Chương 116: Quyển 2 - Chương 47: Mỗi người là một dòng sông
117 Chương 117: Quyển 2 - Chương 48: Thế giới cổ tích
118 Chương 118: Quyển 2 - Chương 49: Trượt pattanh
119 Chương 119: Quyển 2 - Chương 50: Ngăn kéo dưới cùng
120 Chương 120: Quyển 2 - Chương 51: Tổ ấm của Đại Lục
121 Chương 121: Quyển 2 - Chương 52: Tùy tiện, không thể tùy tiện
122 Chương 122: Quyển 2 - Chương 53: Ham chơi rước họa
123 Chương 123: Quyển 2 - Chương 54: Thẩm Hi sống tốt
124 Chương 124: Quyển 2 - Chương 55: Quân bé tiêu
125 Chương 125: Quyển 2 - Chương 56: Tranh ghép hình "Dream house"
126 Chương 126: Quyển 2 - Chương 57: Giáo sư Đổng
127 Chương 127: Quyển 2 - Chương 58: Dạo chợ đêm
128 Chương 128: Quyển 2 - Chương 59: Tủ búp bê
129 Chương 129: Quyển 2 - Chương 60: Khói hoa lấp lánh
130 Chương 130: Quyển 2 - Chương 61: Ngày của mẹ
131 Chương 131: Quyển 2 - Chương 62: Cái cây bên bãi biển
132 Chương 132: Quyển 2 - Chương 63: Trường xưa
133 Chương 133: Quyển 2 - Chương 64: Đom đóm
134 Chương 134: Quyển 2 - Chương 65: Lữ Viễn Văn
135 Chương 135: Quyển 2 - Chương 66: Ba mẹ
136 Chương 136: Quyển 2 - Chương 67: Một nửa khả năng - Lời thở than?
137 Chương 137: Quyển 2 - Chương 68: Một nửa khả năng? - Kẻ ích kỷ
138 Chương 138: Đôi lời
Chapter

Updated 138 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70: Quyển 2 - Chương 1: Dũng khí
71
Chương 71: Quyển 2 - Chương 2: Hi ơi về nhà đi
72
Chương 72: Quyển 2 - Chương 3: Độc thoại của Vũ
73
Chương 73: Quyển 2 - Chương 4: Hi à, thật sự đáng giá sao?
74
Chương 74: Quyển 2 - Chương 5: Bởi vì tôi nhớ nàng
75
Chương 75: Quyển 2 - Chương 6: Lớp đào tạo tiếng anh
76
Chương 76: Quyển 2 - Chương 7: Bất an
77
Chương 77: Quyển 2 - Chương 8: Chim cánh cụt ngốc nhất
78
Chương 78: Quyển 2 - Chương 9: Xem Vũ như con nít
79
Chương 79: Quyển 2 - Chương 10: Không phải là không muốn, mà là không thể
80
Chương 80: Quyển 2 - Chương 11: Nhãn mác
81
Chương 81: Quyển 2 - Chương 12: Cổ tích "Sói đến rồi"
82
Chương 82: Quyển 2 - Chương 13: Đồng hồ đôi
83
Chương 83: Quyển 2 - Chương 14: Nhưng mà...
84
Chương 84: Quyển 2 - Chương 15: Cười rơi lệ
85
Chương 85: Quyển 2 - Chương 16: Hi... Hi yêu em lâu lắm rồi phải không?
86
Chương 86: Quyển 2 - Chương 17: Mùa hè năm ấy
87
Chương 87: Quyển 2 - Chương 18: Em chính là hạnh phúc của Hi
88
Chương 88: Quyển 2 - Chương 19: Mao Đặng Tam mốc meo xúi quẩy
89
Chương 89: Quyển 2 - Chương 20: Quà sinh nhật
90
Chương 90: Quyển 2 - Chương 21: Nhẫn đôi
91
Chương 91: Quyển 2 - Chương 22: Tình yêu thực sự tra tấn con người
92
Chương 92: Quyển 2 - Chương 23: Nếu có một người như vậy
93
Chương 93: Quyển 2 - Chương 24: Khăn đỏ? Sói xám?
94
Chương 94: Quyển 2 - Chương 25: Gả cho Thẩm Hi là vợ của Thẩm Hi
95
Chương 95: Quyển 2 - Chương 26: Vũ à, đêm đã khuya rồi
96
Chương 96: Quyển 2 - Chương 27: Trà khổ đinh
97
Chương 97: Quyển 2 - Chương 28: Từ nơi ấy vọng ra, có Hi
98
Chương 98: Quyển 2 - Chương 29: Chườm đá
99
Chương 99: Quyển 2 - Chương 30: Vũ, em thực sự rất đặt biệt
100
Chương 100: Quyển 2 - Chương 31: Hi, em cũng vậy
101
Chương 101: Quyển 2 - Chương 32: Hi ơi, sắp tới em phải đi nông trại
102
Chương 102: Quyển 2 - Chương 33: Tựa như cảnh trong mơ
103
Chương 103: Quyển 2 - Chương 34: Ăn giấm
104
Chương 104: Quyển 2 - Chương 35: Sẽ có một ngày như thế
105
Chương 105: Quyển 2 - Chương 36: Mặt nạ chú hề
106
Chương 106: Quyển 2 - Chương 37: Thề không hối
107
Chương 107: Quyển 2 - Chương 38: Lửa trại
108
Chương 108: Quyển 2 - Chương 39: Mẹ, mẹ...
109
Chương 109: Quyển 2 - Chương 40: Đại ngốc lo lắng vẩn vơ
110
Chương 110: Quyển 2 - Chương 41: Ngón tay quấn tóc, búi mái đầu xanh
111
Chương 111: Quyển 2 - Chương 42: Hi ơi, ngày mai là sinh nhật em
112
Chương 112: Quyển 2 - Chương 43: Pha lê tím
113
Chương 113: Quyển 2 - Chương 44: Tôi dần dần đã hiểu được tình yêu
114
Chương 114: Quyển 2 - Chương 45: Tiện Tiện
115
Chương 115: Quyển 2 - Chương 46: Quân, đàn dương cầm
116
Chương 116: Quyển 2 - Chương 47: Mỗi người là một dòng sông
117
Chương 117: Quyển 2 - Chương 48: Thế giới cổ tích
118
Chương 118: Quyển 2 - Chương 49: Trượt pattanh
119
Chương 119: Quyển 2 - Chương 50: Ngăn kéo dưới cùng
120
Chương 120: Quyển 2 - Chương 51: Tổ ấm của Đại Lục
121
Chương 121: Quyển 2 - Chương 52: Tùy tiện, không thể tùy tiện
122
Chương 122: Quyển 2 - Chương 53: Ham chơi rước họa
123
Chương 123: Quyển 2 - Chương 54: Thẩm Hi sống tốt
124
Chương 124: Quyển 2 - Chương 55: Quân bé tiêu
125
Chương 125: Quyển 2 - Chương 56: Tranh ghép hình "Dream house"
126
Chương 126: Quyển 2 - Chương 57: Giáo sư Đổng
127
Chương 127: Quyển 2 - Chương 58: Dạo chợ đêm
128
Chương 128: Quyển 2 - Chương 59: Tủ búp bê
129
Chương 129: Quyển 2 - Chương 60: Khói hoa lấp lánh
130
Chương 130: Quyển 2 - Chương 61: Ngày của mẹ
131
Chương 131: Quyển 2 - Chương 62: Cái cây bên bãi biển
132
Chương 132: Quyển 2 - Chương 63: Trường xưa
133
Chương 133: Quyển 2 - Chương 64: Đom đóm
134
Chương 134: Quyển 2 - Chương 65: Lữ Viễn Văn
135
Chương 135: Quyển 2 - Chương 66: Ba mẹ
136
Chương 136: Quyển 2 - Chương 67: Một nửa khả năng - Lời thở than?
137
Chương 137: Quyển 2 - Chương 68: Một nửa khả năng? - Kẻ ích kỷ
138
Chương 138: Đôi lời