Chương 128: Tên lửa đặc thù

Editor: Thiên Vân

Beta: Vương Gia

——————

Còn chưa tới thời gian khai giảng, vốn Vệ Thư Tuân tính ở lại nhà Chu Tuyền nữa, đến trường đi dạo một vòng mới phát hiện ký túc xá đã mở cửa sớm rồi, Vệ Thư Tuân liền trực tiếp về ký túc xá.

Ba người bạn cùng phòng đều chưa đến, sau khi quét dọn vệ sinh, y lên mạng nhưng lại nhàm chán nằm bẹp trên giường ngẩn người. Nhìn thấy bản vẽ trên đầu giường mới nhớ tới mô hình tên lửa làm cho Hàn Chi Tân còn chưa hoàn thành, Vệ Thư Tuân nhảy xuống giường, trong nháy mắt khôi phục sức sống.

Tuy gọi là tên lửa, nhưng kỳ thực chỉ là đồ chơi điện tử bình thường, gắn thêm cái thiết bị bắn ra và xoắn ốc thăng bằng dưới đáy, để đảm bảo sau khi tên lửa “bay” lên trời, có thể vững vàng dựng thẳng mà rơi xuống, cũng không phải cái gì khó làm.

Vệ Thư Tuân vùi đầu tốn hơn ba ngày, lắp hết đường dây điện tử trong đó xong, còn lại chỉ thiếu một bệ phóng, với xác ngoài tên lửa thôi.

Kỹ thuật bệ phóng vẫn là thiết bị điện tử bắn ra, cái này không khó, có chút phiền toái chính là tạo hình bệ phóng và xác ngoài tên lửa đi đâu tìm.

Vệ Thư Tuân lúc trước không nghĩ nhiều như vậy, cứ nghĩ thị trường đồ chơi khẳng định có tên lửa, nhưng tìm tới tìm lui, đều thấy thị trường chỉ loại tên lửa nhựa vừa ngắn vừa to, nhìn khá đáng yêu, mô hình tên lửa gần giống lại quá nhỏ, hơn nữa bên trong lại không rỗng, không nối dây vào được.

Chạy quanh thị trường đồ chơi cả ngày, không tìm được vỏ tên lửa hợp ý, Vệ Thư Tuân đang suy nghĩ có cần đặt làm một cái mô hình từ trên mạng về không, trên đường liền đụng phải Phùng Vĩ đã lâu không gặp.

Ba người lúc trước cùng nhau thành lập phòng thí nghiệm, Tôn Y và Lưu Vĩnh Đông xuất ngoại du học, chỉ còn lại Phùng Vĩ ở lại học thạc sĩ, nhưng không cùng khu với Vệ Thư Tuân, không nghĩ tới có thể gặp lại ở ngoài cổng trường.

Biết Vệ Thư Tuân đang tìm xác ngoài mô hình tên lửa, Phùng Vĩ nghĩ nghĩ, nói: “Thật ra anh có quen một người bạn làm mô hình, có thể kêu anh ta làm giúp em, nhưng em có bản vẽ không?”

Vệ Thư Tuân mừng rỡ: “Đương nhiên!”

Cho dù là đồ chơi, Vệ Thư Tuân cũng vẫn nghiêm túc thiết kế, học kỳ trước mới vừa học ba môn cơ học, thiết kế máy móc vân vân, vừa vặn dùng để tham khảo, hơn nữa có tính toán mô phỏng máy học tập phụ trợ, đã sớm xác định đường kính lớn nhỏ, góc độ của ngoại hình. Vốn tính mua được đồ chơi rồi mở ra lắp lại, nhưng có thể trực tiếp làm theo yêu cầu đương nhiên càng tiện rồi.

Vì thế, ngày hôm sau Vệ Thư Tuân liền đi theo Phùng Vĩ tìm đến phòng làm việc của bạn anh. Người nọ tên là Lư Phi, là một thanh niên hơi béo, cái gọi là phòng làm việc chỉ có một mình anh ta, công việc tiếp nhận trước mắt là định chế mô hình và thiết kế đồ chơi nhi đồng vân vân.

Vệ Thư Tuân không để ý chuyện này, y chỉ cần đối phương làm ra được cái y muốn là được. Bởi vì có bản vẽ chi tiết, Vệ Thư Tuân cũng không cần vật liệu gì tốt, Lư Phi chào giá rất rẻ, buổi chiều cùng ngày liền làm ra xác ngoài cùng bệ phóng tên lửa.

Bệ phóng còn phải lắp một cái máy điện tử bắn ra, sau khi Vệ Thư Tuân nhận được, nhờ Phùng Vĩ giúp y lắp tên lửa, y thì đương trường lắp đặt bệ phóng. Đối với Phùng Vĩ và Vệ Thư Tuân mà nói, mấy chuyện này đều là rất bình thường, trực tiếp mở ba lô lấy dụng cụ ra —— hai người rất giống nhau ở mặt này, trong ba lô lúc nào cũng có dụng cụ thường dùng.

Lúc họ lắp ráp, Lư Phi ngạc nhiên tiến đến bên cạnh quan sát. Phùng Vĩ bởi vì chưa nhớ nội dung bản vẽ, lúc lắp còn thi thoảng phải dừng lại nhìn bản vẽ, Vệ Thư Tuân căn bản mắt cũng không chớp, cầm cái nhíp nhỏ trên tay, kiềm lấy cái bảng điện tử trên mặt bàn, cứ như vậy mà xẹt xẹt xẹt lắp vào, một chút tạm dừng cũng không có. Lư Phi nhìn động tác lưu loát như  mây bay nước chảy của y, lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Vệ Thư Tuân lắp xong bệ phóng, vặn chặt con ốc cuối cùng, lúc dọn dụng cụ mới phát hiện Lư Phi ghé vào cạnh bàn, ngơ ngác nhìn chằm chằm y.

“Làm sao vậy, anh Lư?”

“A, lắp xong rồi hả?” trong mắt Lư Phi mang theo chút tiếc nuối, lần đầu tiên anh thấy cảnh làm việc phấn khích như vậy, giống như một bức tranh nối liền, trong thoáng chốc nhìn ngây ngẩn cả người, thậm chí muốn tiếp tục xem tiếp.

“Vâng, xong rồi.” Vệ Thư Tuân gật đầu, quay qua Phùng Vĩ: “Phùng Vĩ, bên anh thế nào?”

“Ok.” Phùng Vĩ gật đầu, vẻ mặt không hiểu: “Đường dây rất phức tạp, anh còn lo lúc lắp đụng hư nó, Thư Tuân sao em nghĩ ra đường dây phức tạp vậy?”

Nhớ lúc trước, kỹ thuật điện tử của Vệ Thư Tuân là họ dạy cho, không ngờ chỉ chớp mắt, y đã trưởng thành đến trình độ anh còn phải phục.

“Có sao đâu ta, em lắp theo nguyên lý của máy bay mà.” khi Vệ Thư Tuân thiết kế không cảm thấy khó khăn gì, gần như rẹt rẹt rẹt là vẽ xong bản vẽ, đương nhiên cũng không cho là mình lợi hại bao nhiêu. Sau khi có được tên lửa, y trực tiếp xuống dưới tòa lầu phòng làm việc tiến hành phóng thử nghiệm.

Phóng rất thành công, tên lửa đặt trên bệ phóng, sau khi bắn lên không chừng mười lăm mét, vững vàng hạ thẳng xuống. Lúc trước khi Vệ Thư Tuân thiết kế xác ngoài, nghiêm khắc vận dụng phương trình giải toán điểm cân bằng của Cơ Học, khiến mặc kệ góc độ tên lửa bay lên bao nhiêu, khi hạ xuống đều có thể giữ ở góc thẳng 180 độ, bên trong có lắp xoắn ốc cân bằng điện tử, giảm tốc độ rơi xuống lại, hơn nữa y còn lắp một cái đèn led màu ở dưới đuôi, lúc hạ xuống cứ chớp tắt chớp tắt, cứ như đang bị cái gì khống chế mà giảm tốc độ vậy.

Thường dân như Lư Phi câm nín, ngay cả Phùng Vĩ cũng xem ngây người.

“Thư Tuân, đây là nguyên lý gì?” Phùng Vĩ hỏi.

“Máy bay a!” Vệ Thư Tuân đáp: “Máy bay 4D trước kia làm, không phải có nghịch đảo bốn sóng… Không đúng…” Vệ Thư Tuân để ngón tay lên cằm trầm tư: “Nghịch đảo bốn sóng hình như không phải máy bay 4D… Hình như là…”

Cái ….trên tên lửa thật sự… của Trung tâm Khống chế phi hành?

“Không đúng không đúng.” ở chỗ giáo sư Quan Trình nghiên cứu là miền khí nén, không có kỹ thuật về máy bay.

“Phùng Vĩ, máy bay 4D, có kỹ thuật về phương trình parabol nghịch đảo bốn sóng không?”

“Đó là cái gì?”

“…” Vệ Thư Tuân nghiêng đầu suy nghĩ nửa ngày, mặt đầy hoang mang: “Vậy rốt cục tao học từ chỗ nào, máy học tập?”

“…” Máy học tập: “Tôi cũng không biết.”

Vệ Thư Tuân học nhiều mà tạp quá, ngành Khoa học cùng kỹ thuật điện tử, Công trình cơ học, Quang học, còn có kỹ thuật tương lai từ máy học tập, với kiến thức thực nghiệm khi theo các giáo sư, nghiên cứu viên. Y như bọt biển mà hút hết những cái y cảm thấy hứng thú, sau đó bất tri bất giác chuyển thành kiến thức của bản thân, hiện tại cho dù là máy học tập, cũng không biết đến tột cùng Vệ Thư Tuân học được bao nhiêu thứ, đạt tới trình độ nào.

“Aizz… Quên đi.” Thật sự nghĩ không ra, Vệ Thư Tuân không nghĩ nữa, lấy lại tinh thần mới phát hiện Lư Phi và Phùng Vĩ đã cầm tên lửa của y chơi vài lần.

“Cẩn thận chút, đừng làm dơ xác ngoài đó, em phải tặng người ta.”

Nói là nói như vậy, mấy đứa nhỏ gần đó bị món đồ chơi hấp dẫn đến đây, đang chôn chân đứng bên cạnh nhìn, Vệ Thư Tuân đành để lại cho bọn họ chơi thêm mười phút, mới lấy lại tên lửa dưới ánh nhìn lưu luyến không rời của bọn nhỏ.

“Thật thú vị.” Phùng Vĩ cũng có chút yêu thích không buông tay, nói với Vệ Thư Tuân: “Thư Tuân, cho anh mượn bản vẽ của em, hôm nào anh cũng làm một cái.”

“OK, nè.”

“Cái kia a…” Lư Phi ở một bên ngắt lời: “Anh hỏi chút, tên lửa này là Vệ Thư Tuân tự thiết kế à?”

“Đúng.” Vệ Thư Tuân gật đầu.

Mắt Lư Phi sáng ngời: “Bản vẽ, kỹ thuật, ngoại hình, toàn bộ là thuộc về em?”

“Đương nhiên.”

Mắt Lư Phi càng sáng: “Vậy Thư Tuân, em có tính bán kỹ thuật này ra không?”

“Bán?”

“Đúng vậy, anh quen rất nhiều công ty đồ chơi, anh nghĩ tên lửa loại này nhất định rất được tụi nhỏ hoan nghênh, thế nào, em muốn bán kỹ thuật ra không?”

“…!!” Đang suy nghĩ kiếm tiền thế nào, đột nhiên có người đưa lên cửa, vốn là đồ chơi đưa cho Hàn Chi Tân, nếu có thể thuận tiện kiếm thêm một số tiền, đối với Vệ Thư Tuân mà nói liền không khác gì nhặt được vàng, lúc này y muốn gật đầu ngay.

“Từ từ.” Phùng Vĩ khoát tay: “Thư Tuân, nếu phải bán, không bằng em xin độc quyền đi rồi bán.”

“Đúng đúng.” Lư Phi gật đầu: “Có độc quyền trong tay, có thể bàn được giá tốt hơn.”

“Ồ…” Chuyện gì không hiểu, từ trước đến nay Vệ Thư Tuân luôn nghe ý kiến của người chuyên nghiệp: “Phải xin độc quyền thế nào?”

Phùng Vĩ và Lư Phi quả thật là suy nghĩ cho Vệ Thư Tuân, xin độc quyền không chỉ có lợi cho việc đàm phán, không bàn được còn có thể tham gia đấu giá độc quyền, mặt nào cũng không có hại.

Nhưng Vệ Thư Tuân tra yêu cầu xin độc quyền, phát hiện cực kỳ phiền. Phải có mục phí xin phép, phí in ấn, phí duy trì, phí thẩm tra, phí phúc thẩm vân vân, đầu tiên phải chuẩn bị 4500 nguyên, một tờ đơn đã ăn trọn hơn hai tháng tiền sinh hoạt của sinh viên nghèo như y. Vậy thì thôi đi, phiền nhất vẫn là xét duyệt. Sau khi trình mấy giấy tờ phức tạp lên, còn phải qua giai đoạn rườm rà như sơ thẩm, công bố, thẩm tra sự thật… khi mà nhân viên thẩm tra có thắc mắc, còn phải nội trong thời gian quy định tiến hành sửa chữa hoặc trần thuật. Chỉ nghĩ thôi Vệ Thư Tuân liền lắc đầu, y bận như vậy, làm sao có thời giờ chạy tới “tường thuật” với nhân viên thẩm tra.

Kéo dài như thế, tính nhanh cái thôi, ít nhất cũng phải 5 tháng sau mới có được giấy phép độc quyền. Lư Phi nói, vì đảm bảo kỹ thuật sẽ không lộ ra ngoài, tên lửa đồ chơi này phải sau khi lấy được giấy độc quyền mới được đem đi tặng.

“Vậy còn tặng gì nữa…”

Vệ Thư Tuân lắc đầu, đồ chơi tặng bạn bè, phải giam gần nửa năm mới cho được, bởi vì chuyện liên quan đến độc quyền, bản vẽ kia Phùng Vĩ cả xem cũng không dám xem, gấp gáp trả lại.

Tuy có thể bán kiếm tiền rất vui, nhưng nếu làm vậy, hoàn toàn là lẫn lộn đầu đuôi.

“Không cần, em không xin độc quyền.” Vệ Thư Tuân nói: “Kỹ thuật này, giá cả thích hợp liền trực tiếp bán, không cần xin độc quyền gì, không ai muốn cũng không sao hết, vốn chỉ là làm đồ chơi.”

“Thư Tuân?” Phùng Vĩ kinh ngạc.

“Thật vậy chăng? Không có độc quyền giá sẽ bị ép rất thấp đó?” Lư Phi hỏi.

“Ừm, không sao cả.” Vệ Thư Tuân nhét bản vẽ vào tay Phùng Vĩ lần nữa: “Phùng Vĩ, anh cầm chơi đi, chỉ cần không truyền ra ngoài là được.”

Phùng Vĩ ngẩn người, cười rộ lên: “Cảm ơn, Thư Tuân!”

Lư Phi vò vò đầu: “Được rồi, cái này của em, cứ theo ý em đi, nhưng tên lửa này tạm thời phải đặt ở chỗ anh, có vật thật mới dễ bàn giá.”

Vệ Thư Tuân suy xét một hồi, gật đầu: “Được, nhưng chỉ được một tuần, em kéo dài rất lâu rồi.”

“Không thành vấn đề, một tuần đủ rồi.” Lư Phi mở ngăn kéo ra, lấy ra mấy phần tài liệu dư thừa bên trong, cẩn thận cất tên lửa vào khóa lại.

Vệ Thư Tuân liếc liếc một cái, nhìn thấy chữ trên đó, tò mò lấy lại xem: “Lắp đặt máy mạt chược tự động?”

“À, cái đó hả!” Lư Phi ngượng ngùng giải thích: “Anh quen một công ty tiêu thụ máy mạt chược tự động, nói muốn tiến hành một ít kỹ thuật cải tiến, đang tìm kỹ thuật viên bên ngoài. Giá cả rất thấp, chỉ có một vạn rưỡi mà thôi, Phùng Vĩ không chịu làm, ha ha, em nhất định cũng chướng mắt mấy cái như máy mạt chược này.”

Phùng Vĩ nhún vai: “Tôi thật sự không có khinh máy mạt chược tự động, chỉ là tôi không biết nguyên lý của máy mạt chược, không làm được thôi.”

Trong mắt Lư Phi, Vệ Thư Tuân đeo cặp kính đen, trầm ổn giỏi giang, còn học Đại học A, hoàn toàn là đại diện cho sinh viên tài cao, loại sinh viên giỏi giang này tuyệt đối chướng mắt loại máy mạt chược bài bạc thấp kém như vầy.

Ai ngờ sinh viên tài cao Vệ Thư Tuân vừa rồi còn khinh chứng nhận độc quyền kia, đã vội vàng gật đầu: “Em muốn em muốn, việc này em nhận!”

Nguyên lý của máy Mạt chược, y rất quen thuộc á nha!

Chapter
1 Chương 1: Máy học tập đến từ tương lai
2 Chương 2: Nhiệm vụ đầu tiên
3 Chương 3: Phòng bida Động Viễn
4 Chương 4: Cưỡng chế chấp hành
5 Chương 5: Một đêm giằng co
6 Chương 6: Thiếu
7 Chương 7: Tiến độ nhiệm vụ
8 Chương 8: Nhiệm vụ thứ hai
9 Chương 9: Phụ huynh gây rối
10 Chương 10: Bạn bè tranh chấp
11 Chương 11: Tai nạn tương lai
12 Chương 12: Thiếu nữ hư hỏng
13 Chương 13: Nhiệm vụ thứ ba
14 Chương 14: Ôm sách liều chết
15 Chương 15: Thứ hạng, giải thưởng cổ vũ
16 Chương 16: Người máy sinh vật nano
17 Chương 17: Hai hướng trái ngược
18 Chương 18: Chu Tuyền hiểu lầm
19 Chương 19: Phiền toái, huấn luyện
20 Chương 20: Quên
21 Chương 21: Nhiệm vụ thứ tư
22 Chương 22: Thủ đoạn của máy học tập
23 Chương 23: Phản ứng ngoại giới
24 Chương 24: Học sinh ưu tú
25 Chương 25: Webcam khởi động
26 Chương 26: Tương lai chân thật
27 Chương 27: Lột xác
28 Chương 28: Bệnh tình tái phát
29 Chương 29: Trúng tuyển viện đặc biệt
30 Chương 30: Căn bản khoa điện tử
31 Chương 31: Chia tay với quá khứ
32 Chương 32: Học quân sự
33 Chương 33: Xuất sắc
34 Chương 34: Bắn
35 Chương 35: Thanh danh mọt sách
36 Chương 36: Bất tri bất giác thay đổi
37 Chương 37: Gặp lại Vệ Thừa
38 Chương 38: Động cơ của Vệ Thừa
39 Chương 39: Chuyện thay đổi
40 Chương 40: Tiếp xúc máy móc điện tử
41 Chương 41: Sách giáo khoa kỹ thuật
42 Chương 42: Thì ra kỹ thuật có thể kiếm tiền
43 Chương 43: Lại gặp người quen
44 Chương 44: Học tập kỹ xảo chiến đấu
45 Chương 45: Pin dự phòng bằng năng lượng mặt trời
46 Chương 46: Quyết chí tự cường
47 Chương 47: Thiết bị tăng cường tín hiệu
48 Chương 48: Nhiệm vụ của Hứa Nguyên Quân
49 Chương 49: Tham gia trận đấu
50 Chương 50: Sự kiện ngoài ý muốn
51 Chương 51: Nguy hiểm ập tới
52 Chương 52: Khẳng khái chịu chết
53 Chương 53: Được cứu
54 Chương 54: Tự xét lại
55 Chương 55: Nhiệm vụ mới
56 Chương 56: Chu Tuyền hỗ trợ
57 Chương 57: Liên thủ đánh người
58 Chương 58: Đừng tìm tao nữa
59 Chương 59: Chứng minh trò ngoan
60 Chương 60: Chu Tuyền và Nghiêm Đông Nam
61 Chương 61: Người bạn dây dưa không rõ
62 Chương 62: Cùng giường chung gối
63 Chương 63: Chương trình của học kỳ hai
64 Chương 64: Âm thầm quyết đấu
65 Chương 65: Nhóm hứng thú điện tử
66 Chương 66: Sự kết thúc bi kịch của buổi học bổ túc
67 Chương 67: Máy phát sóng vuông
68 Chương 68: Bài chuyên ngành chính thức
69 Chương 69: Đại biểu tiết thực hành điện tử
70 Chương 70: Webcam bị lộ
71 Chương 71: Tính tất yếu của lịch sử
72 Chương 72: Đại biểu khóa
73 Chương 73: Giờ tự học buổi tối
74 Chương 74: Phúc vận của Chu Tuyền
75 Chương 75: Sau lưng Lâm gia
76 Chương 76: Hệ thống trí năng hóa trong chung cư
77 Chương 77: Lại một người quen
78 Chương 78: Trò khôi hài trường học
79 Chương 79: Ác nhân đều có ác nhân trị
80 Chương 80: Lại một nụ hôn
81 Chương 81: Đi chết đi, Vệ Thư Tuân
82 Chương 82: Sự kiện giết người
83 Chương 83: Lại gặp Nghiêm Đông Nam
84 Chương 84: Nhiệm vụ: Xin hãy bao dưỡng tình nhân
85 Chương 85: Cận thị
86 Chương 86: Người của Chu gia
87 Chương 87: Đến nghỉ hè
88 Chương 88: Người anh họ ác liệt
89 Chương 89: Trừ khử kẻ thù
90 Chương 90: Ứng dụng tri thức
91 Chương 91: Tiền căn hậu quả
92 Chương 92: Khai giảng và nhiệm vụ mới
93 Chương 93: Lại đến thư Viện
94 Chương 94: Trầm tĩnh cùng mạch nước ngầm
95 Chương 95: Đạn khói
96 Chương 96: Rời khỏi phòng thí nghiệm
97 Chương 97: Tin Vệ Thừa chết
98 Chương 98: Muốn thay đổi tương lai
99 Chương 99: Công trình cơ học
100 Chương 100: Cuối kỳ chấm dứt
101 Chương 101: Tự sát
102 Chương 102: Thi lại và đơn xin học hai ngành
103 Chương 103: Đơn xin trống
104 Chương 104: Để cậu ấy ở lại Đại học A
105 Chương 105: Hơn mười môn
106 Chương 106: Tên lửa bay được một nửa rồi rơi xuống
107 Chương 107: Chim bìm bịp bốn mắt
108 Chương 108: Tiến vào trung tâm khống chế
109 Chương 109: Phong ba phòng triển lãm
110 Chương 110: Lại một nhiệm vụ
111 Chương 111: Sinh viên xuất chiêu
112 Chương 112: Sinh viên ngoan không dễ làm
113 Chương 113: Bản nâng cấp sửa chữa
114 Chương 114: Không khéo
115 Chương 115: Giáo sư Triệu
116 Chương 116: Sinh tử không rõ
117 Chương 117: Lý trí chết tiệt
118 Chương 118: Âm kém dương sai
119 Chương 119: Sự kiện chụp ảnh chung
120 Chương 120: Mọt sách ngờ nghệch
121 Chương 121: Thẻ tên cùng lý lịch
122 Chương 122: Nhân tài dự bị
123 Chương 123: Sự kiện
124 Chương 124: Đối diện mà không quen
125 Chương 125: Tôi mới là Vệ Thư Tuân
126 Chương 126: Cuộc sống nhàn nhã
127 Chương 127: Nghỉ hè
128 Chương 128: Tên lửa đặc thù
129 Chương 129: Giá trị
130 Chương 130: Mục tiêu lý tưởng
131 Chương 131: Nhà đầu tư
132 Chương 132: Người đại diện minh tinh
133 Chương 133: Đánh bạc trừng phạt
134 Chương 134: Tăng tiến cảm tình
135 Chương 135: Quay phim
136 Chương 136: Trí năng trung tâm kỹ thuật
137 Chương 137: Trả thù lao
138 Chương 138: Vi phạm hợp đồng
139 Chương 139: Toàn là mắng chửi
140 Chương 140: Nằm tào(*)
141 Chương 141: Điều tra
142 Chương 142: Thực nghiệm du hành gia
143 Chương 143: Ô long
144 Chương 144: Giải quyết nan đề
145 Chương 145: Công việc trợ lý bận rộn
146 Chương 146: Trẻ tuổi quá mức
147 Chương 147: Chấm dứt công việc
148 Chương 148: Đề tài về Vệ Thư Tuân
149 Chương 149: Tấm gương tốt nhất
150 Chương 150: Quay về trường học
151 Chương 151: Mỗi người một hướng
152 Chương 152: Trần Tử Hà
153 Chương 153: Về nhà
154 Chương 154: Tử trạch
155 Chương 155: Vệ tinh gián điệp
156 Chương 156: Sự kiện
157 Chương 157: Vụ án bắt cóc
158 Chương 158: Giải cứu
159 Chương 159: Người bạn Nghiêm Đông Nam
160 Chương 160: Tổng chỉ huy quan
161 Chương 161: Thời gian cực nhanh
162 Chương 162: Bảo bối Vệ Nam
163 Chương 163: Sủng ái
164 Chương 164: Phát hiện mới
165 Chương 165: Kết thúc
166 Chương 166: Phiên ngoại Vệ Nam (thượng)
167 Chương 167: Phiên ngoại Vệ Nam (trung)
168 Chương 168: Phiên ngoại Vệ Nam (hạ)
169 Chương 169: Mỹ nam tử trên sách giáo khoa
Chapter

Updated 169 Episodes

1
Chương 1: Máy học tập đến từ tương lai
2
Chương 2: Nhiệm vụ đầu tiên
3
Chương 3: Phòng bida Động Viễn
4
Chương 4: Cưỡng chế chấp hành
5
Chương 5: Một đêm giằng co
6
Chương 6: Thiếu
7
Chương 7: Tiến độ nhiệm vụ
8
Chương 8: Nhiệm vụ thứ hai
9
Chương 9: Phụ huynh gây rối
10
Chương 10: Bạn bè tranh chấp
11
Chương 11: Tai nạn tương lai
12
Chương 12: Thiếu nữ hư hỏng
13
Chương 13: Nhiệm vụ thứ ba
14
Chương 14: Ôm sách liều chết
15
Chương 15: Thứ hạng, giải thưởng cổ vũ
16
Chương 16: Người máy sinh vật nano
17
Chương 17: Hai hướng trái ngược
18
Chương 18: Chu Tuyền hiểu lầm
19
Chương 19: Phiền toái, huấn luyện
20
Chương 20: Quên
21
Chương 21: Nhiệm vụ thứ tư
22
Chương 22: Thủ đoạn của máy học tập
23
Chương 23: Phản ứng ngoại giới
24
Chương 24: Học sinh ưu tú
25
Chương 25: Webcam khởi động
26
Chương 26: Tương lai chân thật
27
Chương 27: Lột xác
28
Chương 28: Bệnh tình tái phát
29
Chương 29: Trúng tuyển viện đặc biệt
30
Chương 30: Căn bản khoa điện tử
31
Chương 31: Chia tay với quá khứ
32
Chương 32: Học quân sự
33
Chương 33: Xuất sắc
34
Chương 34: Bắn
35
Chương 35: Thanh danh mọt sách
36
Chương 36: Bất tri bất giác thay đổi
37
Chương 37: Gặp lại Vệ Thừa
38
Chương 38: Động cơ của Vệ Thừa
39
Chương 39: Chuyện thay đổi
40
Chương 40: Tiếp xúc máy móc điện tử
41
Chương 41: Sách giáo khoa kỹ thuật
42
Chương 42: Thì ra kỹ thuật có thể kiếm tiền
43
Chương 43: Lại gặp người quen
44
Chương 44: Học tập kỹ xảo chiến đấu
45
Chương 45: Pin dự phòng bằng năng lượng mặt trời
46
Chương 46: Quyết chí tự cường
47
Chương 47: Thiết bị tăng cường tín hiệu
48
Chương 48: Nhiệm vụ của Hứa Nguyên Quân
49
Chương 49: Tham gia trận đấu
50
Chương 50: Sự kiện ngoài ý muốn
51
Chương 51: Nguy hiểm ập tới
52
Chương 52: Khẳng khái chịu chết
53
Chương 53: Được cứu
54
Chương 54: Tự xét lại
55
Chương 55: Nhiệm vụ mới
56
Chương 56: Chu Tuyền hỗ trợ
57
Chương 57: Liên thủ đánh người
58
Chương 58: Đừng tìm tao nữa
59
Chương 59: Chứng minh trò ngoan
60
Chương 60: Chu Tuyền và Nghiêm Đông Nam
61
Chương 61: Người bạn dây dưa không rõ
62
Chương 62: Cùng giường chung gối
63
Chương 63: Chương trình của học kỳ hai
64
Chương 64: Âm thầm quyết đấu
65
Chương 65: Nhóm hứng thú điện tử
66
Chương 66: Sự kết thúc bi kịch của buổi học bổ túc
67
Chương 67: Máy phát sóng vuông
68
Chương 68: Bài chuyên ngành chính thức
69
Chương 69: Đại biểu tiết thực hành điện tử
70
Chương 70: Webcam bị lộ
71
Chương 71: Tính tất yếu của lịch sử
72
Chương 72: Đại biểu khóa
73
Chương 73: Giờ tự học buổi tối
74
Chương 74: Phúc vận của Chu Tuyền
75
Chương 75: Sau lưng Lâm gia
76
Chương 76: Hệ thống trí năng hóa trong chung cư
77
Chương 77: Lại một người quen
78
Chương 78: Trò khôi hài trường học
79
Chương 79: Ác nhân đều có ác nhân trị
80
Chương 80: Lại một nụ hôn
81
Chương 81: Đi chết đi, Vệ Thư Tuân
82
Chương 82: Sự kiện giết người
83
Chương 83: Lại gặp Nghiêm Đông Nam
84
Chương 84: Nhiệm vụ: Xin hãy bao dưỡng tình nhân
85
Chương 85: Cận thị
86
Chương 86: Người của Chu gia
87
Chương 87: Đến nghỉ hè
88
Chương 88: Người anh họ ác liệt
89
Chương 89: Trừ khử kẻ thù
90
Chương 90: Ứng dụng tri thức
91
Chương 91: Tiền căn hậu quả
92
Chương 92: Khai giảng và nhiệm vụ mới
93
Chương 93: Lại đến thư Viện
94
Chương 94: Trầm tĩnh cùng mạch nước ngầm
95
Chương 95: Đạn khói
96
Chương 96: Rời khỏi phòng thí nghiệm
97
Chương 97: Tin Vệ Thừa chết
98
Chương 98: Muốn thay đổi tương lai
99
Chương 99: Công trình cơ học
100
Chương 100: Cuối kỳ chấm dứt
101
Chương 101: Tự sát
102
Chương 102: Thi lại và đơn xin học hai ngành
103
Chương 103: Đơn xin trống
104
Chương 104: Để cậu ấy ở lại Đại học A
105
Chương 105: Hơn mười môn
106
Chương 106: Tên lửa bay được một nửa rồi rơi xuống
107
Chương 107: Chim bìm bịp bốn mắt
108
Chương 108: Tiến vào trung tâm khống chế
109
Chương 109: Phong ba phòng triển lãm
110
Chương 110: Lại một nhiệm vụ
111
Chương 111: Sinh viên xuất chiêu
112
Chương 112: Sinh viên ngoan không dễ làm
113
Chương 113: Bản nâng cấp sửa chữa
114
Chương 114: Không khéo
115
Chương 115: Giáo sư Triệu
116
Chương 116: Sinh tử không rõ
117
Chương 117: Lý trí chết tiệt
118
Chương 118: Âm kém dương sai
119
Chương 119: Sự kiện chụp ảnh chung
120
Chương 120: Mọt sách ngờ nghệch
121
Chương 121: Thẻ tên cùng lý lịch
122
Chương 122: Nhân tài dự bị
123
Chương 123: Sự kiện
124
Chương 124: Đối diện mà không quen
125
Chương 125: Tôi mới là Vệ Thư Tuân
126
Chương 126: Cuộc sống nhàn nhã
127
Chương 127: Nghỉ hè
128
Chương 128: Tên lửa đặc thù
129
Chương 129: Giá trị
130
Chương 130: Mục tiêu lý tưởng
131
Chương 131: Nhà đầu tư
132
Chương 132: Người đại diện minh tinh
133
Chương 133: Đánh bạc trừng phạt
134
Chương 134: Tăng tiến cảm tình
135
Chương 135: Quay phim
136
Chương 136: Trí năng trung tâm kỹ thuật
137
Chương 137: Trả thù lao
138
Chương 138: Vi phạm hợp đồng
139
Chương 139: Toàn là mắng chửi
140
Chương 140: Nằm tào(*)
141
Chương 141: Điều tra
142
Chương 142: Thực nghiệm du hành gia
143
Chương 143: Ô long
144
Chương 144: Giải quyết nan đề
145
Chương 145: Công việc trợ lý bận rộn
146
Chương 146: Trẻ tuổi quá mức
147
Chương 147: Chấm dứt công việc
148
Chương 148: Đề tài về Vệ Thư Tuân
149
Chương 149: Tấm gương tốt nhất
150
Chương 150: Quay về trường học
151
Chương 151: Mỗi người một hướng
152
Chương 152: Trần Tử Hà
153
Chương 153: Về nhà
154
Chương 154: Tử trạch
155
Chương 155: Vệ tinh gián điệp
156
Chương 156: Sự kiện
157
Chương 157: Vụ án bắt cóc
158
Chương 158: Giải cứu
159
Chương 159: Người bạn Nghiêm Đông Nam
160
Chương 160: Tổng chỉ huy quan
161
Chương 161: Thời gian cực nhanh
162
Chương 162: Bảo bối Vệ Nam
163
Chương 163: Sủng ái
164
Chương 164: Phát hiện mới
165
Chương 165: Kết thúc
166
Chương 166: Phiên ngoại Vệ Nam (thượng)
167
Chương 167: Phiên ngoại Vệ Nam (trung)
168
Chương 168: Phiên ngoại Vệ Nam (hạ)
169
Chương 169: Mỹ nam tử trên sách giáo khoa