Quyển 3 – Chương 37

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn

“Đương nhiên là không thoải mái rồi, chỗ này đâu phải nhà em mà là bệnh viện, ai thích ở bệnh viện chứ?” Cố Tuyết Y hậm hực nói. LQĐ

“Nhưng chẳng phải bác sĩ đã nói rồi à? Em còn phải theo dõi một thời gian ngắn nữa mới xuất viện được.”

“Hôm nay kiểm tra em thấy mình khỏe rồi!” Cố Tuyết Y lắc cánh tay anh, đôi mắt màu hổ phách ảm đạm nhìn anh, “Hàn Tôn, em muốn xuất viện được không?”

“Ở thêm một thời gian nữa đi, ngoan nào, đừng để anh lo lắng.” Bách Lý Hàn Tôn vuốt tóc cô, trầm giọng nói.

“Anh kêu em ở một thời gian? Vậy em còn phải ngây ngốc ở đâu bao lâu nữa?” Mặc dù phòng bệnh này không có mùi khử trùng của bệnh viện, nhưng cô không thích ở đây, nói thế nào đi nữa ở ngoài thì dù ổ vàng ổ bạc cũng không thoải mái bằng ổ chó nhà mình.

“Anh giúp em hỏi bác sĩ, được không?” Đôi mắt Bách Lý Hàn Tôn hiện lên vẻ khác thường.

“Được!”Khuôn mặt Cố Tuyết Y lạnh nhạt, anh cũng đã nói như vậy, cô đành phải thỏa hiệp.

Ra khỏi phòng bệnh, Bách Lý Hàn Tôn tìm Vương Tiểu Vi hỏi tình hình cả ngày nay của Cố Tuyết Y thế nào, sau khi hỏi xong liền bảo Vương Tiểu Vi ra ngoài.

Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng, đôi mắt ảm đạm như đêm đen lộ khí lạnh, chợt lóe lên, càng như thế thoạt nhìn anh càng lạnh lùng, tựa như bầu không khí xung quanh anh đều xuất hiện sương lạnh.

Anh hơi liếc mắt nhìn Trì Đông Quân, “Nhanh xử lý xong chuyện đi để tôi đón cô ấy xuất viện, chuyện này tôi không muốn để cô ấy biết.”

“Vâng!” Trì Đông Quân cung kính hành lễ, khuôn mặt ưu nhã lộ vẻ nghiêm túc.

Nhà họ Lăng.

Phong cách thiết kế châu Âu, trong phòng tràn ngập hơi thở cổ kính, bức rèm xinh xắn che chắn ánh sáng. Cửa phòng vừa mở, Tiêu Nhã Mạn trên giường lập tức đứng dậy, bước nhanh về phía cửa, thấy người đi vào phòng là Lăng Hi Dạ, vẻ mặt cô nghiêm túc, đôi mắt lạnh lẽo nhìn Lăng Hi Dạ, “Dựa vào đâu mà anh khóa cửa phòng không cho tôi đi ra ngoài?” Cô nghiến răng nghiến lợi nói, hận không thể cắn chết Lăng Hi Dạ đang sống sờ sờ. “Tôi là người, tôi không phải phạm nhân của anh, cho dù thân phận anh bây giờ là chồng tôi nhưng anh cũng không có quyền nhốt tôi trong phòng.” Không chỉ như vậy, điện thoại của cô và điện thoại trong phòng đều sai người cất đi hết.

Bây giờ cô sống như ở trong tù, dù là ngủ ăn cơm hay tắm rửa đều trong phòng, không thể ra khỏi phòng dù chỉ một bước.

Những chuyện này bắt đầu từ ngày đó khi cô về nhà, cô từ bệnh viện về, anh ta đang chờ ở cửa nhà họ Tiêu, vẻ mặt hòa nhã với ba mẹ cô, chờ sau khi vào phòng sắc mặt anh ta bắt đầu giận dữ, sau đó họ cãi nhau, anh ta liền cưỡng ép mang cô rời đi.

“Lăng Hi Dạ, rốt cuộc anh muốn nổi điên tới khi nào hả? Tôi cảnh cáo anh nhanh thả tôi ra, nếu không tôi không biết mình sẽ làm gì đâu.” Ép cô, cô sẽ cùng liều chết, cùng lắm thì hai bên đều bị thương.

Vẻ mặt Lăng Hi Dạ ôn hòa nhìn cô, trong mắt không hờn không giận, anh ta như đang đối xử với một người vợ xấu tính cố tình gây sự, càng thấy anh ta như vậy, trong đầu Tiêu Nhã Mạn càng bốc hỏa, đôi mắt sáng ngời nồng đậm phẫn nộ nhìn anh ta, tay bên hông cuộn chặt, giống như bất cứ lúc nào cũng có xúc động vung lên tát anh ta vài cái.

“Ăn cơm trước đi! Tôi nghe người giúp việc nói đã mấy ngày cô chưa ăn cơm! Nếu như không ăn cơm người ngã xuống sẽ là cô, đến lúc đó người chịu khổ cũng sẽ là cô.” Đôi mắt Lăng Hi Dạ nhàn nhạt nhìn cô, “Tôi đã kêu bác sĩ sẵn sàng chờ lệnh.” Ý là cô có ngã bệnh nằm xuống anh ta cũng không để cô đi ra ngoài, bác sĩ đã sẵn sàng chuẩn bị cấp cứu cho cô.

“Lăng Hi Dạ, rốt cuộc anh muốn làm gì.” Dường như cô đã đến bên bờ sụp đổ, không chịu được hét lên, “Anh hoàn toàn là một kẻ điên.” Cô đưa tay đánh đổ khay trong tay anh ta, “Tôi không cần ăn đồ ăn anh mang tới, anh đi ra ngoài cho tôi, anh đi ra ngoài cho tôi…”

Từng hạt cơm và thức ăn tung lên rơi xuống, như cánh hoa rớt xuống người anh ta, cơm và thức ăn quẹt loạn xuống mặt anh ta, nhìn anh ta có vẻ vô cùng nhếch nhác.

Lăng Hi Dạ vẫn không tỏ vẻ giận dữ, anh ta ưu nhãn chậm rãi đưa tay hốt thức ăn trên mặt đất.

Cơm trắng và đĩa vỡ tan tành, lẳng lặng nằm im trên sàn nhà.

“Anh đi ra ngoài cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy anh, đi ra ngoài…..” Ngón tay chỉ vào cửa, cô kích động môi trở nên tái nhợt, khuôn mặt yếu ớt tái mét, có cảm giác máu không lưu thông bất cứ lúc nào cũng có thể ngất đi. “Tôi muốn ly hôn, tôi muốn ly hôn với  anh, tôi muốn ly hôn với anh ngay lập tức, tôi một khắc cũng không thể chờ tới năm sau mưới ly hôn, tôi muốn ly hôn ngay lập tức.” Bây giờ cô hoàn toàn không nhìn thấu Lăng Hi Dạ, người càng như vậy càng đáng sợ, cộng thêm mấy ngày nay anh ta giam cô, cô càng cảm thấy anh ta đáng sợ.

Trong lòng cô không ngừng nghĩ phải rời khỏi đây, rời xa anh ta, nếu không cô cũng không biết sẽ bị anh ta tra tấn thế nào nữa.

Cô không muốn ở cùng một người đàn ông giống ma quỷ.

Đôi mắt Lăng Hi Dạ ưu nhã dần thâm thúy, tựa như hang động u tối nhìn cô, như muốn nuốt chửng cô, càng lúc càng đáng sợ. Tiêu Nhã Mạn không khống chế được thân thể run rẩy, vô thức bước lùi về phía sau, trong mắt hiện vẻ e sợ.

Mặt Lăng Hi Dạ lạnh như mùa đông, anh ta nhếch môi trông càng quỷ dị, anh ta bước từng bước tới gần Tiêu Nhã Mạn, đôi mắt tĩnh mịch khó có thể đoán được anh ta đang nghĩ gì, anh ta kẹp chặt Tiêu Nhã Mạn.

Đêm khuya đầy sao, gió lạnh thổi tới, thổi bay rèm cửa, xuyên qua rèm cửa thổi từng cơn vào phòng.

Tiêu Nhã Mạn rùng mình một cái, cô đã lùi đến mép giường, nếu còn lùi nữa cô sẽ ngã xuống chiếc giường mềm mại, cô lập tức giật mình, đôi mắt nhìn Lăng Hi Dạ. Anh ta từng bước đi về phía cô, mắt thấy khoảng cách chỉ còn một bước, cô lập tức phản ứng lùi tiếp về phía sau, đáy mắt hoảng sợ nhìn Lăng Hi Dạ, “Anh đừng nên tới đây, anh đừng nên tới đây…..”

Lăng Hi Dạ đi tới mép giường, đôi mắt lạnh lùng nhìn cô, thấy cô hoảng sợ, trong lòng anh ta không khỏi xẹt qua vẻ cao hứng, giống như họ trước kia, lúc đó cô gặp anh ta lúc nào cũng lo sợ không yên, sợ làm gì sai sẽ khiến anh ta không vui, sau đó ánh mắt khiếp đảm cẩn thận nhìn anh ta…..

Kể từ ngày đó trở đi anh ta không còn thấy những điều này nữa, cô muốn nói ly hôn với anh ta, ánh mắt lúc nào cũng lạnh lùng, không cho sắc mặt tốt để nhìn, ngược lại vẻ mặt tươi cười với Dương Kỳ Dục, thoải máu ở chung cùng Dương Kỳ Dục. Anh ta ghen tỵ họ ở chung, anh ta không muốn nhìn thấy cô cười với người đàn ông khác, không thích, anh ta càng không thích cô không quan tâm tới anh ta.

Đêm hôm đó cô không trở về nhà, cô không nói cô ở đâu, anh ta chỉ có thể đến nhà họ Tiêu chờ, anh ta chờ suốt một đêm.

May là bên cạnh cô không có người đàn ông nào đi theo, nếu không anh ta thật sự không biết sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Tiêu Nhã Mạn thấy anh ta chậm rãi ngồi xuống, vội nhảy dựng lên như chú mèo nhỏ bị kinh sợ, trốn tới chỗ an toàn.

Dường như Lăng Hi Dạ biết cô nghĩ gì, tay anh ta nhanh hơn động tác của cô, đưa tay túm được tay cô, Tiêu Nhã Mạn không khống chế được thét lên, cố gắng hất tay anh ta ra.

Anh ta tựa như bạch tuộc, cho dù cô giãy thế nào cũng không giãy khỏi anh ta, không thể hất tay anh ta ra được.

“A….” Hất không được, Tiêu Nhã Mạn dùng tay kia đánh mạnh lên người anh ta, nhưng với Lăng Hi Dạ mà nói, lực độ này quá nhẹ nhàng.

Tóc trên đầu Tiêu Nhã Mạn rối bời, màu da kích động nên không còn tái nhợt, gò má đỏ au.

Lăng Hi Dạ thấy thì giật mình, tay kia cầm lấy tay cô đang đánh người, cúi người xuống cưỡng ép đè cô trên giường.

“A…. Thả tôi ra, thả tôi ra…” Tiêu Nhã Mạn nằm trong ngực anh ta uốn éo giãy dụa loạn xạ.

Tay anh ta giữ chặt cổ tay cô kéo lên đầu.

Một tay giữ cằm cô, đôi mắt hai người nhìn nhau, trong đáy mắt cô đều là hoảng sợ, trái tim trong ngực cô hoảng loạn đập bùm bùm.

Thoáng nhìn lồng ngực nhấp nhô, thân hình nóng bỏng của anh ta ghé sát.

Môi hồng nhuận như hoa mới nở, dưới ánh sáng như được độ lên một tầng sáng, gò má ửng đỏ, cô yêu kiều như ngọc, đây là lần đầu tiên anh ta bắt gặp.

Thùm thụp thùm thụp……. Trái tim anh ta đang nhảy nhót.

Từng luồng mùi thơm xộc vào mũi.

Phảng phất như đôi tay ấm áp đang trêu chọc trái tim anh ta, trái tim anh ta càng đập loạn xạ….

Tiêu Nhã Mạn thấy đồng tử anh ta thâm thúy, trong lòng càng lúc càng hoảng sợ, anh ta muốn làm gì? Sẽ không phải là muốn……

“Thả tôi ra, Lăng Hi Dạ, anh thả tôi ra….” Cô vẫn không thể động đậy, “Lăng Hi Dạ, anh muốn làm gì? Anh thả tôi ra đi!” Nói xong, từng giọt nước mắt rơi xuống, “Anh thả tôi ra đi! Hu hu…..”

Lăng Hi Dạ thả tay ở cằm cô ra, đôi mắt thâm thúy hiện lên vẻ không nỡ, anh ta từ trên cao nhìn xuống cô, vẻ lạnh lẽo trên mặt không thay đổi “Sau này tôi nghe cô nói ly hôn nữa, tôi không chỉ đơn giản là khóa cô trong phòng vậy đâu, hôm nay đây là đang cảnh cáo cô.” Anh ta tuyệt đối không cho phép người đàn ông nào khác ngoài anh ta tới gần cô.

“Ngoan ăn cơm đi, nếu không tôi sẽ bảo bác sĩ tiêm thuốc an thần cho cô, đến lúc đó cô không chỉ như thế này đâu.” Trong giọng nói có sự bất đắc dĩ và đau lòng.

“Tôi không cần anh ở đây giả mù sa mưa, rõ ràng anh không thương tôi, rõ ràng chính anh đang tổn thương tôi, còn ở trước mặt tôi làm ra vẻ điềm nhiên như không, cho dù hôm nay anh cấm tôi không liên lạc với bên ngoài, không cho tôi nói hai chữ ly hôn, vậy thì có thể thay đổi được gì? Một ngày nào đó tôi sẽ vẫn rời đi, tôi không thể nào ở bên cạnh anh, không có khả năng…….” Cuối cùng cô không khống chế được hét to lên với anh ta.

Dựa vào gì mà lúc trước anh ta tổn thương cô, dựa vào gì không cho cô rời đi? Dựa vào cái gì? Chẳng lẽ anh ta nghĩ trước kia cô yêu anh ta? Cho nên anh ta mới tra tấn cô sao?

Tại sao phải đối xử bất công với cô như vậy, vì cái gì?

Nghĩ xong, hốc mắt cô tích đầy nước, quật cường không để nó chảy xuống.

Cô không muốn khóc trước mặt anh ta, không hề muốn, như vậy đồng nghĩa với việc cô thua, cô không khóc, cô không khóc, nhưng cô lại không nhịn được, cô nuốt khổ sở vào lòng, cố gắng liều mạng chịu uất ức trong lòng, không để nước mắt rơi xuống.

Cô kiên cường, Lăng Hi Dạ thu vào tầm mắt, đáy mắt ảm đạm và đau lòng không ai phát hiện ra.

Anh ta buông tay cô ra, ngồi dậy.

Hai tay Tiêu Nhã Mạn tìm được tự do, co chân lên thân thể lùi về sau, cách xa anh ta.

“Nhốt cô lại, điều này chứng tỏ nhất định cô phải ở lại, như vậy dù nhốt cô mười năm tôi cũng nhốt rồi mới thả cô ra.”

“Lăng Hi Dạ, anh biến thái quá, anh vốn là tên biến thái!” Nghe lời anh ta nói, một lần nữa trong lòng Tiêu Nhã Mạn sụp đổ, hét to với anh ta, “Anh cho rằng anh có thể nhốt tôi mười năm à? Tôi cho anh biết, dù tôi chết tôi cũng sẽ không để anh nhốt tôi mười năm đâu, tôi cũng không ở đây mười năm đâu.”

Hết chương 37

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Xem mắt, lần đầu gặp mặt
2 Quyển 1 - Chương 2: Bạn tốt muốn kết hôn
3 Quyển 1 - Chương 3: Đừng sắp xếp xem mắt nữa
4 Quyển 1 - Chương 4: Công nhân vệ sinh
5 Quyển 1 - Chương 5: Bỏ lỡ
6 Quyển 1 - Chương 6: Vô tình gặp
7 Quyển 1 - Chương 7: Bạn thân phiền não
8 Quyển 1 - Chương 8: Có chút thay đổi
9 Quyển 1 - Chương 9: Hai người chính thức xem mắt!
10 Quyển 1 - Chương 10: Lý do
11 Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện
12 Quyển 1 - Chương 12: Mẹ nuôi đã biết!
13 Quyển 1 - Chương 13: Biết chuyện xem mắt muốn đền bù
14 Quyển 1 - Chương 14: Biết anh đi theo
15 Quyển 1 - Chương 15: Em là người phụ nữ của tôi
16 Quyển 1 - Chương 16: Bá đạo tuyên bố
17 Quyển 1 - Chương 17: Cảnh cáo?
18 Quyển 1 - Chương 18: Thích cuộc sống bình thường
19 Quyển 1 - Chương 19: Uy hiếp!
20 Quyển 1 - Chương 20: Lùi một bước nhỏ!
21 Quyển 1 - Chương 21: Tại sao quen biết
22 Quyển 1 - Chương 22: Bách Lý Hàn Tôn bá đạo
23 Quyển 1 - Chương 23: Anh có thuộc về tôi cả đời không?
24 Quyển 1 - Chương 24: Ngồi xuống
25 Quyển 1 - Chương 25: Tiêu Nhã Mạn đến thăm
26 Quyển 1 - Chương 26: Tiêu Nhã Mạn đến thăm
27 Quyển 1 - Chương 27: Đổi phù dâu
28 Quyển 1 - Chương 28: Tham gia hôn lễ
29 Quyển 1 - Chương 29: Mọi người chú ý
30 Quyển 1 - Chương 30: Lần đầu hôn
31 Quyển 1 - Chương 31: Hôn lễ
32 Quyển 1 - Chương 32: Rời đi
33 Quyển 1 - Chương 33: Tiêu Nhã Mạn quyết định
34 Quyển 1 - Chương 34: Đừng tức giận nữa! (Tên đàn ông nào đó dụ dỗ)
35 Quyển 1 - Chương 35: Tiếp tục dụ dỗ!
36 Quyển 1 - Chương 36: Phụ nữ chạm cũng không được
37 Quyển 1 - Chương 37: Tức giận!
38 Quyển 1 - Chương 38: Quay lại tìm anh!
39 Quyển 1 - Chương 39: Tìm Lăng Hi Dạ
40 Quyển 1 - Chương 40: Cảnh cáo
41 Quyển 1 - Chương 41: Để lại một mình Quan Hàn Di
42 Quyển 1 - Chương 42: Đi trên thảm đỏ
43 Quyển 1 - Chương 43: Châm chọc Quan Hàn Di
44 Quyển 1 - Chương 44: Xin lỗi
45 Quyển 1 - Chương 45: Giúp đỡ?
46 Quyển 1 - Chương 46: Xin lỗi
47 Quyển 1 - Chương 47: Ra sân bay
48 Quyển 1 - Chương 48: Không tới
49 Quyển 1 - Chương 49: Oán hận
50 Quyển 1 - Chương 50: Sa vào hồi ức
51 Quyển 2 - Chương 1: Anh đến rồi!
52 Quyển 2 - Chương 2: Anh đau lòng
53 Quyển 2 - Chương 3: Khử trùng (Thân mật)
54 Quyển 2 - Chương 4: Tiêm
55 Quyển 2 - Chương 5: Hòa thuận!
56 Quyển 2 - Chương 6: Đút ăn
57 Quyển 2 - Chương 7: Lo lắng
58 Quyển 2 - Chương 8: Quay lại
59 Quyển 2 - Chương 9: Ở lại
60 Quyển 2 - Chương 10: Ngọt ngào (Tiến thêm một bước)
61 Quyển 2 - Chương 11: Tay em không thể chạm nước
62 Quyển 2 - Chương 12: Có phải làm em đau rồi!
63 Quyển 2 - Chương 13: Ra khỏi nhà
64 Quyển 2 - Chương 14: Hơi thay đổi
65 Quyển 2 - Chương 15: Ai quan trọng hơn
66 Quyển 2 - Chương 16: Nhan Mộng Lan
67 Quyển 2 - Chương 17: Định lực PK
68 Quyển 2 - Chương 18: Về Pháp
69 Quyển 3 - Chương 1
70 Quyển 3 - Chương 2
71 Quyển 3 - Chương 3
72 Quyển 3 - Chương 4
73 Quyển 3 - Chương 5
74 Quyển 3 - Chương 6
75 Quyển 3 - Chương 7
76 Quyển 3 - Chương 8
77 Quyển 3 - Chương 9
78 Quyển 3 - Chương 10
79 Quyển 3 - Chương 11
80 Quyển 3 - Chương 12
81 Quyển 3 - Chương 13
82 Quyển 3 - Chương 14
83 Quyển 3 - Chương 15
84 Quyển 3 - Chương 16
85 Quyển 3 - Chương 17
86 Quyển 3 - Chương 18
87 Quyển 3 - Chương 19
88 Quyển 3 - Chương 20
89 Quyển 3 - Chương 21
90 Quyển 3 - Chương 22
91 Quyển 3 - Chương 23: Cầu hôn
92 Quyển 3 - Chương 24
93 Quyển 3 - Chương 25
94 Quyển 3 - Chương 26
95 Quyển 3 - Chương 27
96 Quyển 3 - Chương 28
97 Quyển 3 - Chương 29
98 Quyển 3 - Chương 30
99 Quyển 3 - Chương 31
100 Quyển 3 - Chương 32
101 Quyển 3 - Chương 33
102 Quyển 3 - Chương 34
103 Quyển 3 - Chương 35
104 Quyển 3 - Chương 36
105 Quyển 3 - Chương 37
106 Quyển 3 - Chương 38
107 Quyển 3 - Chương 39
108 Quyển 3 - Chương 40
109 Quyển 4 - Chương 1
110 Quyển 4 - Chương 2
111 Quyển 4 - Chương 3
112 Quyển 4 - Chương 4
113 Quyển 4 - Chương 5
114 Quyển 4 - Chương 6
115 Quyển 4 - Chương 7
116 Quyển 4 - Chương 8
117 Quyển 4 - Chương 9
118 Quyển 4 - Chương 10
119 Quyển 4 - Chương 11
120 Quyển 4 - Chương 12
121 Quyển 4 - Chương 13
122 Quyển 4 - Chương 14
123 Quyển 4 - Chương 15
124 Quyển 4 - Chương 16
125 Quyển 4 - Chương 17
126 Quyển 4 - Chương 18
127 Quyển 4 - Chương 19
128 Quyển 4 - Chương 20
129 Quyển 4 - Chương 21
130 Quyển 4 - Chương 22
131 Quyển 4 - Chương 23
132 Quyển 4 - Chương 24
133 Quyển 4 - Chương 25
134 Quyển 4 - Chương 26
135 Quyển 4 - Chương 27
136 Quyển 4 - Chương 28
137 Quyển 4 - Chương 29
138 Quyển 4 - Chương 30
139 Quyển 4 - Chương 31
140 Quyển 4 - Chương 32
141 Quyển 4 - Chương 33
142 Quyển 5 - Chương 34
143 Quyển 5 - Chương 35: Đại kết cục
Chapter

Updated 143 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Xem mắt, lần đầu gặp mặt
2
Quyển 1 - Chương 2: Bạn tốt muốn kết hôn
3
Quyển 1 - Chương 3: Đừng sắp xếp xem mắt nữa
4
Quyển 1 - Chương 4: Công nhân vệ sinh
5
Quyển 1 - Chương 5: Bỏ lỡ
6
Quyển 1 - Chương 6: Vô tình gặp
7
Quyển 1 - Chương 7: Bạn thân phiền não
8
Quyển 1 - Chương 8: Có chút thay đổi
9
Quyển 1 - Chương 9: Hai người chính thức xem mắt!
10
Quyển 1 - Chương 10: Lý do
11
Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện
12
Quyển 1 - Chương 12: Mẹ nuôi đã biết!
13
Quyển 1 - Chương 13: Biết chuyện xem mắt muốn đền bù
14
Quyển 1 - Chương 14: Biết anh đi theo
15
Quyển 1 - Chương 15: Em là người phụ nữ của tôi
16
Quyển 1 - Chương 16: Bá đạo tuyên bố
17
Quyển 1 - Chương 17: Cảnh cáo?
18
Quyển 1 - Chương 18: Thích cuộc sống bình thường
19
Quyển 1 - Chương 19: Uy hiếp!
20
Quyển 1 - Chương 20: Lùi một bước nhỏ!
21
Quyển 1 - Chương 21: Tại sao quen biết
22
Quyển 1 - Chương 22: Bách Lý Hàn Tôn bá đạo
23
Quyển 1 - Chương 23: Anh có thuộc về tôi cả đời không?
24
Quyển 1 - Chương 24: Ngồi xuống
25
Quyển 1 - Chương 25: Tiêu Nhã Mạn đến thăm
26
Quyển 1 - Chương 26: Tiêu Nhã Mạn đến thăm
27
Quyển 1 - Chương 27: Đổi phù dâu
28
Quyển 1 - Chương 28: Tham gia hôn lễ
29
Quyển 1 - Chương 29: Mọi người chú ý
30
Quyển 1 - Chương 30: Lần đầu hôn
31
Quyển 1 - Chương 31: Hôn lễ
32
Quyển 1 - Chương 32: Rời đi
33
Quyển 1 - Chương 33: Tiêu Nhã Mạn quyết định
34
Quyển 1 - Chương 34: Đừng tức giận nữa! (Tên đàn ông nào đó dụ dỗ)
35
Quyển 1 - Chương 35: Tiếp tục dụ dỗ!
36
Quyển 1 - Chương 36: Phụ nữ chạm cũng không được
37
Quyển 1 - Chương 37: Tức giận!
38
Quyển 1 - Chương 38: Quay lại tìm anh!
39
Quyển 1 - Chương 39: Tìm Lăng Hi Dạ
40
Quyển 1 - Chương 40: Cảnh cáo
41
Quyển 1 - Chương 41: Để lại một mình Quan Hàn Di
42
Quyển 1 - Chương 42: Đi trên thảm đỏ
43
Quyển 1 - Chương 43: Châm chọc Quan Hàn Di
44
Quyển 1 - Chương 44: Xin lỗi
45
Quyển 1 - Chương 45: Giúp đỡ?
46
Quyển 1 - Chương 46: Xin lỗi
47
Quyển 1 - Chương 47: Ra sân bay
48
Quyển 1 - Chương 48: Không tới
49
Quyển 1 - Chương 49: Oán hận
50
Quyển 1 - Chương 50: Sa vào hồi ức
51
Quyển 2 - Chương 1: Anh đến rồi!
52
Quyển 2 - Chương 2: Anh đau lòng
53
Quyển 2 - Chương 3: Khử trùng (Thân mật)
54
Quyển 2 - Chương 4: Tiêm
55
Quyển 2 - Chương 5: Hòa thuận!
56
Quyển 2 - Chương 6: Đút ăn
57
Quyển 2 - Chương 7: Lo lắng
58
Quyển 2 - Chương 8: Quay lại
59
Quyển 2 - Chương 9: Ở lại
60
Quyển 2 - Chương 10: Ngọt ngào (Tiến thêm một bước)
61
Quyển 2 - Chương 11: Tay em không thể chạm nước
62
Quyển 2 - Chương 12: Có phải làm em đau rồi!
63
Quyển 2 - Chương 13: Ra khỏi nhà
64
Quyển 2 - Chương 14: Hơi thay đổi
65
Quyển 2 - Chương 15: Ai quan trọng hơn
66
Quyển 2 - Chương 16: Nhan Mộng Lan
67
Quyển 2 - Chương 17: Định lực PK
68
Quyển 2 - Chương 18: Về Pháp
69
Quyển 3 - Chương 1
70
Quyển 3 - Chương 2
71
Quyển 3 - Chương 3
72
Quyển 3 - Chương 4
73
Quyển 3 - Chương 5
74
Quyển 3 - Chương 6
75
Quyển 3 - Chương 7
76
Quyển 3 - Chương 8
77
Quyển 3 - Chương 9
78
Quyển 3 - Chương 10
79
Quyển 3 - Chương 11
80
Quyển 3 - Chương 12
81
Quyển 3 - Chương 13
82
Quyển 3 - Chương 14
83
Quyển 3 - Chương 15
84
Quyển 3 - Chương 16
85
Quyển 3 - Chương 17
86
Quyển 3 - Chương 18
87
Quyển 3 - Chương 19
88
Quyển 3 - Chương 20
89
Quyển 3 - Chương 21
90
Quyển 3 - Chương 22
91
Quyển 3 - Chương 23: Cầu hôn
92
Quyển 3 - Chương 24
93
Quyển 3 - Chương 25
94
Quyển 3 - Chương 26
95
Quyển 3 - Chương 27
96
Quyển 3 - Chương 28
97
Quyển 3 - Chương 29
98
Quyển 3 - Chương 30
99
Quyển 3 - Chương 31
100
Quyển 3 - Chương 32
101
Quyển 3 - Chương 33
102
Quyển 3 - Chương 34
103
Quyển 3 - Chương 35
104
Quyển 3 - Chương 36
105
Quyển 3 - Chương 37
106
Quyển 3 - Chương 38
107
Quyển 3 - Chương 39
108
Quyển 3 - Chương 40
109
Quyển 4 - Chương 1
110
Quyển 4 - Chương 2
111
Quyển 4 - Chương 3
112
Quyển 4 - Chương 4
113
Quyển 4 - Chương 5
114
Quyển 4 - Chương 6
115
Quyển 4 - Chương 7
116
Quyển 4 - Chương 8
117
Quyển 4 - Chương 9
118
Quyển 4 - Chương 10
119
Quyển 4 - Chương 11
120
Quyển 4 - Chương 12
121
Quyển 4 - Chương 13
122
Quyển 4 - Chương 14
123
Quyển 4 - Chương 15
124
Quyển 4 - Chương 16
125
Quyển 4 - Chương 17
126
Quyển 4 - Chương 18
127
Quyển 4 - Chương 19
128
Quyển 4 - Chương 20
129
Quyển 4 - Chương 21
130
Quyển 4 - Chương 22
131
Quyển 4 - Chương 23
132
Quyển 4 - Chương 24
133
Quyển 4 - Chương 25
134
Quyển 4 - Chương 26
135
Quyển 4 - Chương 27
136
Quyển 4 - Chương 28
137
Quyển 4 - Chương 29
138
Quyển 4 - Chương 30
139
Quyển 4 - Chương 31
140
Quyển 4 - Chương 32
141
Quyển 4 - Chương 33
142
Quyển 5 - Chương 34
143
Quyển 5 - Chương 35: Đại kết cục