Chương 79: 79: Căn Cứ Điểm

Một màu đen tối bao trùm lấy đôi mắt An Lạc, cô không thể xác định đây là nơi nào của khu rừng.

Có vẻ ở đây không khí khá ẩm thấp, mùi hơi đất xộc thẳng vào khoang mũi làm cô khó chịu ho khan mấy tiếng.
"An Lạc..." Trác Nhất Phong lo lắng gọi.
Một tên chướng tai liền hạ một cú đấm thẳng vào bụng anh "Câm miệng"
Trác Nhất Phong theo quán tính cảm giác vị trí, phản xạ lại thẳng chân cho hắn một đạp ngã nhoài ra đất.

Không ngờ dù đã bị bịt mắt nhưng độ nhạy bén chính xác vẫn khiến người khác thán phục a.

Tên kia bị Trác Nhất Phong phản kháng bất ngờ, tức tối hùng hổ muốn dằn cho anh thêm vài cái trút giận.
"Không đến lượt ngươi lên mặt ở đây" Vương Tiêu giọng điệu ra dáng đàn anh lão luyện, khác hẳn với lúc vào vai hướng dẫn viên.
Xung quanh phát ra những tiếng ú ớ, xem ra mọi người đều ở ngay đây.

Chúng trói Đới An Lạc ngồi trên một chiếc ghế đẩu, cô không yên phận liên tục ra sức cựa quậy.
Vương Tiêu thấy có chút bất lực giùm cô, buông lời đe dọa "Đới An Lạc, đừng tốn công vô ích nữa.

Cô không ngoan ngoãn thì Trác tổng của cô mất đi vài miếng thịt, tôi không chịu trách nhiệm được đâu"
An Lạc trực tiếp bị hù dọa dừng ngay hành động lại, răng cô cắn chặt vào nhau như có thể ăn tươi nuốt sống Vương Tiêu.
"Thôi thì làm chút chuyện tốt vậy, cho các người nhìn nhau sớm một lát" Vương Tiêu cởi bịt mắt cho An Lạc.
Ánh sáng xuyên vào mắt nhất thời chưa thể thích ứng kịp, cô nheo nheo đôi mắt vài lần dần dần nhìn rõ những gì trước mặt.

Nơi đây hoang sơ đổ nát hẳn là một căn nhà hoang trong rừng.

Mọi người đều bị trói chân tay, mặt mũi đầu tóc lấm lem, bị bịt miệng ngồi cách chỗ cô không xa.

Trác Nhất Phong cũng bị trói ngồi cùng chỗ mọi người.
Đàn em Vương Tiêu cởi bịt mắt cho Trác Nhất Phong, đôi mắt anh thâm sâu như diều hâu muốn vồ vập xâu xé con mồi, đôi mắt ấy khiến Vương Tiêu không khỏi rùng mình một cái.
"Vương Tiêu, ngươi muốn gì?"
"Tao muốn gì???...Tao nào có quyền muốn gì...Đừng sốt ruột, đại ca của tao sắp đến nói cho mày biết rồi"
Trác Nhất Phong nhìn sơ lượt tất cả mọi người, các nữ nhân đôi mắt ướt nhòe lệ, tóc tai rũ rượi.

Hai tên bạn trai Hạ Song Nhi, Trình Yến Ninh sợ hãi co rút người.

Lâm Hữu Đằng và Thẩm Kiêu mặt mũi có vài vết thâm tím trông khá thê thảm.

Người được xem như sạch sẽ lành lặn nhất có lẽ là bác sĩ Tạ.

Hiện tại thiếu mất bóng dáng Lưu quản gia.

Khóe miệng Trác Nhất Phong khẽ cong nhẹ.
.....................
"Trác tổng....đã lâu không gặp"
Lời chào hỏi từ phía ngoài cửa lớn vọng vào, một tên đầu gấu xuất hiện.

Hắn đứng hướng ngược ánh sáng nên vẫn chưa ai nhận định được rõ dung mạo hắn.

Nhưng giọng nói này sao nghe quá đỗi quen thuộc.
"Lưu Vũ"
Cái tên thốt ra từ miệng Trác Nhất Phong làm cho Thẩm Kiêu, Lương Cảnh Mỹ, Hạ Song Nhi, Trình Yến Ninh và kể cả Đới An Lạc đều chết lặng đi vài giây.

Nhịp tim không ngừng gia tăng tốc độ.
Tên kia dường như đắc ý không thể ngừng cười lớn, ngữ điệu có chút sỉ vả "Không ngờ vẫn còn có vinh hạnh nằm trong bộ nhớ Trác tổng.

Trò chơi này có bất ngờ không các đồng nghiệp của tôi?"
Hắn bước vào bên trong, tiến đến chỗ Đới An Lạc đầu tiên, cô nhìn rõ hắn rồi.

Hắn rời khỏi New Wind tầm khoảng ba năm, sao lại trở nên bộ dạng thế này? Trên mặt có một vệt sẹo lớn dài ngoằng trông đáng sợ, khuôn mặt trở nên vặn vẹo quỷ dị đã già hơn trước không ít, hắn không còn cánh tay bên phải nữa.
Chuyện gì đã xảy ra???

Lưu Vũ nở một nụ cười với An Lạc, nụ cười có chút biến thái, so với ngày trước hắn chỉ có hơn chứ không có kém.

Đưa tay muốn vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp hắn từng thầm thương trộm nhớ, liền bị cô xoay đầu tránh né.
Trác Nhất Phong lòng nóng như lửa đốt, anh vùng vẫy "Không được động vào cô ấy"
Tạ Hựu Thuyết và Lâm Hữu Đằng cũng không ngồi yên, đều bị đám lâu la khống chế giữ lại.
"Haha, Đới An Lạc là bảo bối của cậu...không động...không động vào..."
Lưu Vũ bật cười thành tiếng, nụ cười của kẻ chiến thắng mang theo vài ba phần chế giễu.

Miệng thì nói không động nhưng tay hắn lại vuốt thẳng một đường từ xương hàm đến xương quai xanh An Lạc.
"Tiểu Lạc Lạc, em ngày càng xinh đẹp a.....thảo nào Trác tổng say mê điên cuồng như thế"
"Tên biến thái nhà ngươi, cút ra"
An Lạc vô cùng ghê tởm với hành động của hắn, lớn tiếng buông lời mắng nhiếc.
"Mắng hay lắm, tiếp tục đi....Ai bảo tôi lại yêu thích em đến vậy chứ?"
"..."
"Vì em mà tôi được hắn ta thưởng cho một con rết to tướng trên mặt, bị đánh đến tàn phế cánh tay phải cắt bỏ, bị đuổi ra khỏi mảnh đất Thượng Hải...haha...tôi vì em chịu nhiều điều ấm ức như thế...những năm qua liệu có lúc nào em nhớ đến tôi không?" Lưu Vũ chỉ tay về hướng Trác Nhất Phong, hắn kể về nỗi đau mình gánh chịu.
An Lạc sốc đến mức khô cứng họng, là do Trác Nhất Phong đã ra tay với Lưu Vũ sao?
"Tất cả mọi chuyện đều do tôi làm, đừng đổ tội lên Đới An Lạc"
Trác Nhất Phong vẫn còn rất mạnh miệng, chuyện anh làm anh tuyệt đối không chối bỏ.

Anh đã từng xuống tay tàn nhẫn với Lưu Vũ như thế.
"Đổ tội???..."
"Haha...! Tiểu Lạc Lạc, tôi nói cho em biết.

Ngày hôm đó sau khi em rời khỏi văn phòng, tôi đã bị hắn nhừ cho một trận.

Tôi chỉ là quá yêu mến ôm em một cái, cứ tưởng hắn đánh xong một trận đã trút được cơn giận, nhưng tôi đã quá ngây thơ rồi...Hắn còn tàn bạo hơn cả những tên xã hội đen.

Đưa tôi đến một nơi vắng vẻ không người, để những tên cận vệ giữ chặt tôi lại, dùng dao găm rạch một đường trên mặt tôi như thế này, để sau này cô gái nào cũng phải khiếp sợ không dám đến gần tôi.

Tôi có cần xin đến thế nào hắn cũng không lay động...Tay nào chạm vào em, hắn liền cho người đánh tàn phế tay đó....một trận thừa sống thiếu chết....Đến lúc tôi tỉnh lại, bản thân đã nằm ở một nơi xó xỉn bẩn thỉu, hoàn toàn xa lạ.

Cơ thể đầy những vết thương lớn nhỏ chồng chất....cũng may mắn đã có người cứu tôi, tôi mới có cơ hội gặp lại các người ngày hôm nay...haha"
Lời Lưu Vũ bộc bạch khiến An Lạc có chút thương xót cho hắn.

Cô cứ nghĩ lúc đó Trác Nhất Phong không hề tin cô, luôn cho rằng cô cố ý câu dẫn người khác.

Nhưng lại không hiểu lý do vì sao vẫn giữ cô ở lại, còn Lưu Vũ mới là người rời khỏi New Wind.

Giờ thì đã quá rõ ràng.
"Ây dô là ai đây?...Lương Cảnh Mỹ...con ả đàn bà ăn cây táo rào cây sung.." Lưu Vũ đi đến chỗ Lương Cảnh Mỹ, nắm lấy tóc cô giật ngược về sau.
Cảnh Mỹ không ngừng giẫy dụa, nhưng chẳng thể phản kháng, đôi mắt chứa đầy sự căm ghét cái tên háo sắc trước mặt mình.
"Không nói chuyện được?....Cũng đúng, con chó phản chủ như mày không xứng đáng được lên tiếng.

Nếu không phải tại mày bán đứng tao thì làm sao Trác Nhất Phong có thể biết được tao đem những bản thiết kế New Wind bán cho người khác chứ?"
"...!"
"Lại là ai nữa đây?...Một con chó săn trong tay Trác Nhất Phong....Thẩm Kiêu, tất cả mọi người có ngày hôm nay đều phải kể đến công lao của mày đấy...haha"
Lưu Vũ không ngừng cười một cách thoả mãn, nỗi hận trong lòng hắn chất cao hơn núi không cách nào gột rửa, ngày này hắn đợi đã quá lâu, dù có ngủ hắn cũng muốn mơ cả ngàn lần được ở trong tình cảnh này..

Chapter
1 Chương 1: 1: Từ Bỏ Việc Thích Anh
2 Chương 2: 2: Phó Tổng Mới Đến
3 Chương 3: 3: Không Hẹn Mà Gặp
4 Chương 4: 4: Tôi Muốn Thu Nhận Người
5 Chương 5: 5: Thăng Chức Thư Ký Phó Tổng
6 Chương 6: 6: Chạm Trán Người Tình Trác Tổng
7 Chương 7: 7: Trác Nhất Phong Cá Mè Một Lứa
8 Chương 8: 8: Đòi Lại Công Bằng
9 Chương 9: 9: Chuyên Gia Gây Rối
10 Chương 10: 10: Chỉ Cần Cô Đới Thích Là Được
11 Chương 11: 11: Đới An Lạc Trốn Việc
12 Chương 12: 12: Kẻ Săn Mồi Dưới Ánh Trăng
13 Chương 13: 13: Một Ngày Đầy Xúi Quẩy
14 Chương 14: 14: Cánh Cửa Tử Thần
15 Chương 15: 15: Sự Chán Ghét Vô Tận Cùng
16 Chương 16: 16: Gặp Đối Tác
17 Chương 17: 17: Đới An Lạc Mất Tích
18 Chương 18: 18: Điên Cuồng Tìm Kiếm Đới An Lạc
19 Chương 19: 19: Trác Tổng Đến Rồi
20 Chương 20: 20: Anh Trai Đới An Lạc
21 Chương 21: 21: Bữa Sáng Bất Ổn
22 Chương 22: 22: Tiệc Gặp Mặt Cuối Năm
23 Chương 23: 23: Trò Chơi Rút Thăm Và Hành Động
24 Chương 24: 24: Tôi Chọn Thử Thách
25 Chương 25: 25: Dư Vị Cay Nghiệt
26 Chương 26: 26: Vết Thương Trong Ký Ức
27 Chương 27: 27: Tiểu Bạch Thỏ Cũng Biết Nổi Điên
28 Chương 28: 28: Nhận Thức Muộn Màng Của Đứa Trẻ Ngang Ngược
29 Chương 29: 29: Thỏ Nhỏ Về Hang Sói
30 Chương 30: 30: Ngụy Quân Tử
31 Chương 31: 31: Giấc Ngủ Bình Yên
32 Chương 32: 32: Ông Bà Lão Trở Về
33 Chương 33: 33: Mít Rụng Xuống Sàn Nhà
34 Chương 34: 34: Càng Hận Lại Càng Không Thể Buông Bỏ
35 Chương 35: 35: Thoái Hôn
36 Chương 36: 36: Thợ Săn Trao Tim Cho Con Mồi
37 Chương 37: 37: Về Nơi Yên Bình
38 Chương 38: 38: Chào Mừng Đến Thôn Hoa Cải Dầu
39 Chương 39: 39: Mái Nhà Phong Vũ
40 Chương 40: 40: Hoàng Hôn Ấm Áp Trên Cánh Đồng Hoa Cải Dầu
41 Chương 41: 41: Nghiệt Duyên
42 Chương 42: 42: Cậu Ấy
43 Chương 43: 43: Cùng Xem Phim
44 Chương 44: 44: Đã Lâu Không Gặp
45 Chương 45: 45: Thằng Yếu Ớt
46 Chương 46: 46: Bất Tin
47 Chương 47: 47: Tuyệt Vọng
48 Chương 48: 48: Hại Thân
49 Chương 49: 49: Hình Học Không Gian
50 Chương 50: 50: Cứu Tinh Hợp Đồng
51 Chương 51: 51: Lâm Phó Tổng Biết Sợ
52 Chương 52: 52: Món Quà Mọn
53 Chương 53: 53: Quyền Lực Trác Gia
54 Chương 54: 54: Điều Kiện
55 Chương 55: 55: Chút Manh Mối
56 Chương 56: 56: Một Ngày Giải Trí
57 Chương 57: 57: Đêm Đáng Sợ
58 Chương 58: 58: Kinh Hoàng Nối Tiếp Kinh Hoàng
59 Chương 59: 59: Mã Hóa
60 Chương 60: 60: Sự Thật Phơi Bày
61 Chương 61: 61: Thỏa Thuận Máu
62 Chương 62: 62: Người Đàn Ông Thầm Lặng
63 Chương 63: 63: Tiểu Bạch Thỏ Xuyên Phòng
64 Chương 64: 64: Sói Hay Thỏ
65 Chương 65: 65: Trói Buộc
66 Chương 66: 66: Thôi Miên Quy Hồi
67 Chương 67: 67: Khởi Hành
68 Chương 68: 68: Kỹ Năng Sinh Tồn
69 Chương 69: 69: Cảnh Đêm Nhẹ Nhàng
70 Chương 70: 70: Cá Lớn Vượt Thác
71 Chương 71: 71: Xin Đừng Bỏ Rơi
72 Chương 72: 72: Hợp Tác
73 Chương 73: 73: Bìa Rừng Báu Vật
74 Chương 74: 74: Có Chút Kinh Nghiệm
75 Chương 75: 75: Thỏ Nhỏ Chạy Rồi
76 Chương 76: 76: Gột Rửa Mắt
77 Chương 77: 77: Nhà Thám Hiểm
78 Chương 78: 78: Lộ Mặt
79 Chương 79: 79: Căn Cứ Điểm
80 Chương 80: 80: Nuôi Ong Tay Áo
81 Chương 81: 81: Tán Tận Lương Tâm
82 Chương 82: 82: Thử Nghiệm
83 Chương 83: 83: Lạc Trong Kí Ức
84 Chương 84: 84: Con Tin
85 Chương 85: 85: Diễn Cảnh Hỗn Loạn
86 Chương 86: 86: Trả Lại Hết Cho Anh Đấy
87 Chương 87: 87: Bộc Lộ
88 Chương 88: 88: Không Muốn Tỉnh Lại
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: 1: Từ Bỏ Việc Thích Anh
2
Chương 2: 2: Phó Tổng Mới Đến
3
Chương 3: 3: Không Hẹn Mà Gặp
4
Chương 4: 4: Tôi Muốn Thu Nhận Người
5
Chương 5: 5: Thăng Chức Thư Ký Phó Tổng
6
Chương 6: 6: Chạm Trán Người Tình Trác Tổng
7
Chương 7: 7: Trác Nhất Phong Cá Mè Một Lứa
8
Chương 8: 8: Đòi Lại Công Bằng
9
Chương 9: 9: Chuyên Gia Gây Rối
10
Chương 10: 10: Chỉ Cần Cô Đới Thích Là Được
11
Chương 11: 11: Đới An Lạc Trốn Việc
12
Chương 12: 12: Kẻ Săn Mồi Dưới Ánh Trăng
13
Chương 13: 13: Một Ngày Đầy Xúi Quẩy
14
Chương 14: 14: Cánh Cửa Tử Thần
15
Chương 15: 15: Sự Chán Ghét Vô Tận Cùng
16
Chương 16: 16: Gặp Đối Tác
17
Chương 17: 17: Đới An Lạc Mất Tích
18
Chương 18: 18: Điên Cuồng Tìm Kiếm Đới An Lạc
19
Chương 19: 19: Trác Tổng Đến Rồi
20
Chương 20: 20: Anh Trai Đới An Lạc
21
Chương 21: 21: Bữa Sáng Bất Ổn
22
Chương 22: 22: Tiệc Gặp Mặt Cuối Năm
23
Chương 23: 23: Trò Chơi Rút Thăm Và Hành Động
24
Chương 24: 24: Tôi Chọn Thử Thách
25
Chương 25: 25: Dư Vị Cay Nghiệt
26
Chương 26: 26: Vết Thương Trong Ký Ức
27
Chương 27: 27: Tiểu Bạch Thỏ Cũng Biết Nổi Điên
28
Chương 28: 28: Nhận Thức Muộn Màng Của Đứa Trẻ Ngang Ngược
29
Chương 29: 29: Thỏ Nhỏ Về Hang Sói
30
Chương 30: 30: Ngụy Quân Tử
31
Chương 31: 31: Giấc Ngủ Bình Yên
32
Chương 32: 32: Ông Bà Lão Trở Về
33
Chương 33: 33: Mít Rụng Xuống Sàn Nhà
34
Chương 34: 34: Càng Hận Lại Càng Không Thể Buông Bỏ
35
Chương 35: 35: Thoái Hôn
36
Chương 36: 36: Thợ Săn Trao Tim Cho Con Mồi
37
Chương 37: 37: Về Nơi Yên Bình
38
Chương 38: 38: Chào Mừng Đến Thôn Hoa Cải Dầu
39
Chương 39: 39: Mái Nhà Phong Vũ
40
Chương 40: 40: Hoàng Hôn Ấm Áp Trên Cánh Đồng Hoa Cải Dầu
41
Chương 41: 41: Nghiệt Duyên
42
Chương 42: 42: Cậu Ấy
43
Chương 43: 43: Cùng Xem Phim
44
Chương 44: 44: Đã Lâu Không Gặp
45
Chương 45: 45: Thằng Yếu Ớt
46
Chương 46: 46: Bất Tin
47
Chương 47: 47: Tuyệt Vọng
48
Chương 48: 48: Hại Thân
49
Chương 49: 49: Hình Học Không Gian
50
Chương 50: 50: Cứu Tinh Hợp Đồng
51
Chương 51: 51: Lâm Phó Tổng Biết Sợ
52
Chương 52: 52: Món Quà Mọn
53
Chương 53: 53: Quyền Lực Trác Gia
54
Chương 54: 54: Điều Kiện
55
Chương 55: 55: Chút Manh Mối
56
Chương 56: 56: Một Ngày Giải Trí
57
Chương 57: 57: Đêm Đáng Sợ
58
Chương 58: 58: Kinh Hoàng Nối Tiếp Kinh Hoàng
59
Chương 59: 59: Mã Hóa
60
Chương 60: 60: Sự Thật Phơi Bày
61
Chương 61: 61: Thỏa Thuận Máu
62
Chương 62: 62: Người Đàn Ông Thầm Lặng
63
Chương 63: 63: Tiểu Bạch Thỏ Xuyên Phòng
64
Chương 64: 64: Sói Hay Thỏ
65
Chương 65: 65: Trói Buộc
66
Chương 66: 66: Thôi Miên Quy Hồi
67
Chương 67: 67: Khởi Hành
68
Chương 68: 68: Kỹ Năng Sinh Tồn
69
Chương 69: 69: Cảnh Đêm Nhẹ Nhàng
70
Chương 70: 70: Cá Lớn Vượt Thác
71
Chương 71: 71: Xin Đừng Bỏ Rơi
72
Chương 72: 72: Hợp Tác
73
Chương 73: 73: Bìa Rừng Báu Vật
74
Chương 74: 74: Có Chút Kinh Nghiệm
75
Chương 75: 75: Thỏ Nhỏ Chạy Rồi
76
Chương 76: 76: Gột Rửa Mắt
77
Chương 77: 77: Nhà Thám Hiểm
78
Chương 78: 78: Lộ Mặt
79
Chương 79: 79: Căn Cứ Điểm
80
Chương 80: 80: Nuôi Ong Tay Áo
81
Chương 81: 81: Tán Tận Lương Tâm
82
Chương 82: 82: Thử Nghiệm
83
Chương 83: 83: Lạc Trong Kí Ức
84
Chương 84: 84: Con Tin
85
Chương 85: 85: Diễn Cảnh Hỗn Loạn
86
Chương 86: 86: Trả Lại Hết Cho Anh Đấy
87
Chương 87: 87: Bộc Lộ
88
Chương 88: 88: Không Muốn Tỉnh Lại