Chương 32: Bỏ lại cô sao?

"Thật sao? Nhưng Cảnh Tô chính là Cảnh Tô, chuyện này dường như cũng
không thể thay đổi, nếu như có thể thì Cảnh Tô cũng không mong muốn đeo
lên người chữ Cảnh này!" Ánh mắt của Cảnh Tô lộ vẻ đau buồn, cô nhìn
Dung Thiểu Tước, đột nhiên cảm thấy người như vậy có lẽ là loại người
cùng một thế giới với cô.

"Tổng giám đốc, đã có ai từng nói với anh, người muốn dùng nụ cười để
ngụy trang cho nội tâm của mình chính là người bi thảm nhất trên cái thế giới này hay chưa?"

Thân hình cao lớn của Dung Thiểu Tước chấn động, Cảnh Tô nói tiếp: "Bất
luận là buồn phiền hay là khổ sở hoặc là vui vẻ, anh cũng chỉ có thể mỉm cười, không phải sao?"

Mùi vị bị người khác nhìn thấu quả thật là không tốt chút nào: "Từ khi
nào thì thư ký Cảnh bắt đầu nghiên cứu lòng người vậy? Hay là coi trọng
bản thiếu… ". Dung Thiểu Tước che giấu cảm xúc thật rất tốt, chỉ là một
cái thoáng qua. Cái dáng vẻ du côn kia, Cảnh Tô nhìn rất không thoải
mái, cô cảm thấy cái dáng vẻ này chỉ có Tư Mộ Thần làm là đẹp mắt nhất.

Bỗng nhiên, lỗ tai của cô đỏ bừng, Cảnh Tô cảm thấy dường như gần đây cô đã bị trúng độc, mỗi một người đàn ông cô nhìn thấy chỉ cần có bóng
dáng của Tư Mộ Thần, cô đều không nhịn được đem ra so sánh.

"Thư ký Cảnh, lỗ tai đỏ của cô sắp rớt xuống rồi kìa!" Trong khẩu khí
tràn ngập chế nhạo. Cảnh Tô nhanh chân rời khỏi phòng làm việc, nếu như
cô bị anh ta biết được bây giờ từng giây từng phút cô đều nhớ tới một
người đàn ông, thì còn không biết anh ta sẽ chê cười cô như thế nào nữa. Cảnh Tô không thích bị người khác dòm ngó nội tâm.

Xoa xoa cái cổ đau nhức, khuôn mặt Cảnh Tô đầy thỏa mãn, hiện tại cô
muốn thực hiện cho xong cái đề án này, lại cho Vương Tiêu nhìn xem còn
kém không nhiều lắm.

"Cảnh Tô, tôi…". Vương Tiêu muốn nói lại thôi.

"Thực hiện kế hoạch có vấn đề gì sao?" Cảnh Tô không hiểu, vì sao anh phải ấp a ấp úng như vậy?

"Cảnh Tô, sau này bất luận làm chuyện gì đều phải nhớ tôi luôn đứng ở
bên cạnh cô!" Vương Tiêu đột nhiên nắm chặt bàn tay của Cảnh Tô, cô cảm
thấy anh đang run rẩy.

"A Tiêu, cám ơn anh!" Cảnh Tô biết cô lại có thêm một người bạn thật lòng với cô.

"Cảnh Tô, đề án này của em anh sẽ xem thật kỹ, một lát sẽ nói với em
những chỗ cần chỉnh sửa, chúng ta có thể thương lượng thật tốt một
chút."

"Tốt, cứ quyết định như vậy đi! Vậy tôi tan việc trước nhé?"

"Anh đưa em về nhé?"

"Không cần, tôi có xe riêng rồi!"

Đợi đến khi Cảnh Tô mở cửa ra, trong nhà đã không có một bóng người. Trong lòng của cô rất gấp gáp.

"Mộ Thần? Tư Mộ Thần?" Trả lời cô chỉ là tiếng vọng trống rỗng.

Cô lấy điện thoại di động ra, nhưng lại truyền tới một giọng nữ máy móc: "Số điện thoại quý khách vừa gọi đã khóa!" Trái tim của Cảnh Tô đập
loạn không có quy luật.

Trong tủ lạnh ở dưới phòng bếp, có đồ ăn anh đã làm sẵn. Trong phòng
ngủ, cô nhìn chiếc chăn đã được gấp lại chỉnh tề, trong lòng bỗng đau
xót, thì ra mỗi lần bọn họ ngủ, đều là anh đã trải sẵn chăn, sau khi rời giường, anh lại gấp chăn lại thật gọn gàng.

Cô vươn tay vuốt nhẹ chiếc chăn trắng ngần, phía trên dường như còn lưu
lại hơi thở của anh. Không tự chủ, cô đã an tâm ngủ thiếp đi ở trong hơi thở trên chiếc chăn này. Lúc tỉnh dậy, đã là nửa đêm: "Tư Mộ Thần! Tư
Mộ Thần!" Cô hét to giống như nổi điên, nhưng chỉ có tiếng vọng, chỉ có
tiếng vọng.

Có một chút động tĩnh, cô cho là Tư Mộ Thần trở lại, nhưng mà thì ra chỉ là một trận gió mà thôi.

"Anh cũng bỏ em lại sao? Không phải là anh đã nói, sẽ không rời đi sao?" Cô rơi nước mắt rồi lại không ngừng tự nói với mình, nước mắt quả thật
rất vô dụng, nước mắt thật sự là rất vô dụng.

Trong công ty, Cảnh Tô chỉ làm việc một cách máy móc. Lời đồn bát quát lại nổi lên khắp xung quanh.

"Nha Nha. Ông đây mặc kệ!" Tư Mộ Thần nhìn Cảnh Tô ở trong màn hình đang liều mạng gạt nước mắt: "Quốc gia thiên hạ chó má gì đó, ông đây ngay
cả một người phụ nữ cũng không thể chăm sóc tốt, còn phải đi tranh đoạt
cái đảo nhỏ này!"

"Lão đại, lão đại, đừng kích động, kích động còn đáng sợ hơn so với ma
quỷ!" Lời nói của Lục Phạm không mạch lạc, trong lòng cũng bất ổn.

"Lão đại, nhiệm vụ lần này rất khẩn cấp không thể nào rút lui!" Trong
con ngươi của Đường Tuấn đều là ý ngăn cản, tất cả tướng sĩ đều ôm lòng
yêu nước trong người đi lên đảo nhỏ. Nhưng nếu như lão đại nhất quyết
rút lui như vậy, lòng quân sẽ tan rã.

"Lục Phạm, Đường Tuấn!"

"Có mặt!"

"Lục Phạm, hiện tại bản tướng ra lệnh, hãy chăm sóc Cảnh Tô thật tốt,
nếu không sẽ xử lý theo kỷ luật quân đội!" Bọn họ không biết, nhưng mà
anh ba của bọn họ biết, lão đại bọn họ tin tưởng bọn họ!

"Hạ cấp liên cấp bộ trưởng, Lục Phạm cẩn tuân quân lệnh!"

"Chào!"

"Lục Phạm, cậu phải biết, cô nhóc đó chính là mạng của tôi!"

"Lão đại, mạng của anh chính là mạng của các anh em chúng tôi!" Lục Phạm lắc đầu một cái rồi đi, thật ra thì cậu cũng muốn chiến đấu cùng với
các anh em biết bao.

"Lục Phạm, hãy tha thứ cho lòng riêng của Tư Mộ Thần tôi!" Quân nhân
chính là khát vọng được kiến công lập nghiệp trên chiến trường: "Đường
Tuấn, sắp xếp cho Lục Phạm trở về nước đi!"

Chờ tới khi Lục Phạm trở về nước, cậu nhìn thấy một Cảnh Tô đang chán
chường, giống hệt như đã mất đi linh hồn, giống như lại trở về dáng vẻ
của cô lúc mới tới đây.

"Chị dâu, chị dâu, chị chờ tôi một chút, chờ tôi một chút!" Cảnh Tô nhìn thấy cậu, bước chân không tự chủ tăng nhanh hơn, cô sợ, sợ nghe thấy
bất kỳ tin tức gì về Tư Mộ Thần.

"Chị dâu, chị dâu, lão đại có đồ muốn giao cho chị!" Lục Phạm không
nhanh không chậm đuổi theo ở phía sau, nếu như chị dâu cố ý muốn tránh
cậu cũng không được, lão đại đã nói không thể ép quá nóng vội.

Cảnh Tô nghe thấy lời này lập tức dừng bước lại trong nháy mắt, hai mắt
giống như lại có sức sống một lần nữa: "Là cái gì?" Có trời mới biết,
đây là câu nói đầu tiên mà cô mở miệng trong mấy ngày qua. Ngoại trừ
liều mạng làm việc, cô đều dùng tất cả thời gian để làm tê dại chính
mình.

"Chị dâu, chính là tôi đó!" Lục Phạm mỉm cười rạng rỡ. Trái tim của Cảnh Tô lại treo lơ lửng một lần nữa.

"Đi về rồi nói!" Một lúc sau, Cảnh Tô bất đắc dĩ nói lời này.

"Anh ấy đi đâu rồi hả?"

"Chị dâu, lão đại chỉ là đi ra ngoài mà thôi. Lão đại đã dặn tôi chăm
sóc cho chị thật tốt!" Lục Phạm nhìn chiếc vali đã đặt ở phòng khách,
trong lòng nghĩ mà sợ, nếu như chị dâu đi thật, thì lão đại không phải
là sẽ bỏ mặc tất cả vọt tới trước mặt chị dâu sao?

"Lục Phạm, mọi người trên thế giới này đều là lừa gạt lẫn nhau sống qua
ngày sao? Một lời nói dối sẽ phải cần dùng rất nhiều lời nói dối, tôi
không muốn sống ở trong một đống lời nói dối." Giây phút nhìn thấy buồn
phiền, khổ sở trong mắt Cảnh Tô khiến cho lòng cậu bỗng cảm động.

"Chị dâu, lão đại đi tới đảo Quyển Quyển rồi !" Tiếng nói của Lục Phạm rất nhỏ, nhưng mà trong khẩu khí lại lộ rõ sự bất đắc dĩ.

"Cậu không nên nói cho tôi biết!" Cảnh Tô nhìn chằm chằm ánh mắt của Lục Phạm có chút kỳ lạ, thậm chí có chút kích động.

"Chị dâu, chị…"

"Mang tôi đi!" Cảnh Tô kiên định không dời ánh mắt khiến cho Lục Phạm kinh hồn bạt vía.

"Chị dâu! Không, tôi có quân lệnh trong người!" Hiện tại, rốt cuộc cậu
cũng đã hiểu tại sao lão đại lại dặn dò ngàn lần vạn lần lúc quay về
không được tiết lộ hành tung của anh rồi.

"Lục Phạm, tôi nói rồi, nhất định sẽ theo sát ở bên cạnh anh ấy!" Giọng
nói của Cảnh Tô rất mềm mại, nghe rất đè nén, giống như là tố cáo, hoặc
như là phải chịu uất ức rất lớn!

Chapter
1 Chương 1: Hình khiêu dâm 1
2 Chương 2: Hình khiêu dâm 2
3 Chương 3: Chia tay 1
4 Chương 4: Chia tay 2
5 Chương 5: Chung gối
6 Chương 6: Hôn sự
7 Chương 7: Dạ tiệc
8 Chương 8: Giải thích
9 Chương 9: Đính hôn, say rượu
10 Chương 10
11 Chương 11: Làm vợ tôi?
12 Chương 12: Đến nơi hẹn
13 Chương 13: Nửa cánh
14 Chương 14: Thành tiêu điểm lần nữa
15 Chương 15: Một màn ấm áp
16 Chương 16: Gặp chuyện không may
17 Chương 17: Thư ký
18 Chương 18: Bị thương
19 Chương 19: Bắt cóc
20 Chương 20: Lần theo dấu vết
21 Chương 21: Người trên núi
22 Chương 22: Hôn một cái
23 Chương 23: Gặp lại Cảnh Linh
24 Chương 24: Cô ấy không thuộc về anh
25 Chương 25: Đấu thầu thất bại?
26 Chương 26
27 Chương 27: Bà cụ nhà họ Dung
28 Chương 28: Theo đuổi
29 Chương 29: Ba người đi
30 Chương 30
31 Chương 31: Không phải là Cảnh Tô thì tốt biết bao?
32 Chương 32: Bỏ lại cô sao?
33 Chương 33: Bắt sống
34 Chương 34: Hoàn trả từng món một
35 Chương 35: Chị dâu đốt phòng bếp!
36 Chương 36: Kế hoạch lớn thành công
37 Chương 37: Bị thương, rút lui
38 Chương 38: Đơn xin từ chức
39 Chương 39: Chỉ là tôi thích em
40 Chương 40: Y Y ấp a ấp úng
41 Chương 41: Cha của đứa bé?
42 Chương 42: Gặp lại Tống Tường
43 Chương 43: Cho tôi thuê
44 Chương 44: Gặp lại Hàn Tử Dương
45 Chương 45: Lui tới
46 Chương 46: Tư Mộ Thần vô lại
47 Chương 47: Người thần bí tới
48 Chương 48: Cầu hôn người nào?
49 Chương 49: Đồng ý cũng không có nghĩa là kết hôn
50 Chương 50: Kích cỡ của người nào
51 Chương 51: Bắt người lần thứ hai
52 Chương 52: Cô bé, đây chỉ là một tảng băng ngầm
53 Chương 53: Hủy Bỏ Hôn Ước
54 Chương 54: Nha Nha hẹn ngày gặp mặt
55 Chương 55: Hoa Hồ Điệp đi chợ
56 Chương 56: Thẩm Xuân Linh tới cửa
57 Chương 57: Nha Nha Mất Tích
58 Chương 58: Thẩm Xuân Linh Tìm Tới Cửa Lần Nữa
59 Chương 59: Bệnh Ung Thư Máu
60 Chương 60: Kết Hợp, Nhớ Lại Chuyện Xưa
61 Chương 61: Thân thế rắc rối
62 Chương 62: Sinh non, bệnh nặng
63 Chương 63: Đấu, lừa gạt cưới
64 Chương 64: Tiểu Tiểu Binh xuất hiện, lừa gạt cưới (2)
65 Chương 65: Hội triển lãm, khách thần bí tới
66 Chương 66: Tư Mộ Thần, nếu mở cửa em liền gả cho anh
67 Chương 67: Dương Tử Hi xuất hiện, ra sức đánh tiểu tam
68 Chương 68: Trói người phụ nữ ác, cứu người
69 Chương 69: Nguy hiểm, bộ mặt thật
70 Chương 70
71 Chương 71: Trừng phạt, buổi lễ kết hôn đếm ngược thời gian
72 Chương 72: Thịnh thế, thời khắc tiến hành hôn lễ
73 Chương 73: Hứa em một đời, định em cả đời
74 Chương 74: Náo động phòng trong truyền thuyết
75 Chương 75: Bệnh nặng nguy cấp, cổ phần bị mất
76 Chương 76: Đụng chạm, hoàng kim không có lương tâm
77 Chương 77: Người phụ nữ của anh đổi người đàn ông của tôi
78 Chương 78: Thả anh ta, nằm vùng hắc bang
79 Chương 79: 'Hoàng Đình' ra quân, sự thật lộ ra
80 Chương 80: Quà sinh nhật đặc biệt
81 Chương 81: Tài xế kéo xe kéo
82 Chương 82: Cho em kinh kỉ, em vui không
83 Chương 83: Cái giá của một cọng tóc
84 Chương 84: Ba, ba đang vụng trộm sao?
85 Chương 85: Hợp tác
86 Chương 86: Bắt cóc
87 Chương 87: Bắt cóc
88 Chương 88: Như vậy, đủ sao?
89 Chương 89: Anh ta là vì cô mà chết
90 Chương 90: Anh đã tới chậm
91 Chương 91: Sinh tử cùng kề
92 Chương 92: Ông cụ muốn phát huy
93 Chương 93: Bỏ thuốc
94 Chương 94: Cảnh Tô bỏ trốn
95 Chương 95: Dẫn em đi đi
96 Chương 96: Làm hậu thuẫn của tôi
97 Chương 97: Ông lão
98 Chương 98: Cái gọi là sâu xa
99 Chương 99: Đại kết cục
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: Hình khiêu dâm 1
2
Chương 2: Hình khiêu dâm 2
3
Chương 3: Chia tay 1
4
Chương 4: Chia tay 2
5
Chương 5: Chung gối
6
Chương 6: Hôn sự
7
Chương 7: Dạ tiệc
8
Chương 8: Giải thích
9
Chương 9: Đính hôn, say rượu
10
Chương 10
11
Chương 11: Làm vợ tôi?
12
Chương 12: Đến nơi hẹn
13
Chương 13: Nửa cánh
14
Chương 14: Thành tiêu điểm lần nữa
15
Chương 15: Một màn ấm áp
16
Chương 16: Gặp chuyện không may
17
Chương 17: Thư ký
18
Chương 18: Bị thương
19
Chương 19: Bắt cóc
20
Chương 20: Lần theo dấu vết
21
Chương 21: Người trên núi
22
Chương 22: Hôn một cái
23
Chương 23: Gặp lại Cảnh Linh
24
Chương 24: Cô ấy không thuộc về anh
25
Chương 25: Đấu thầu thất bại?
26
Chương 26
27
Chương 27: Bà cụ nhà họ Dung
28
Chương 28: Theo đuổi
29
Chương 29: Ba người đi
30
Chương 30
31
Chương 31: Không phải là Cảnh Tô thì tốt biết bao?
32
Chương 32: Bỏ lại cô sao?
33
Chương 33: Bắt sống
34
Chương 34: Hoàn trả từng món một
35
Chương 35: Chị dâu đốt phòng bếp!
36
Chương 36: Kế hoạch lớn thành công
37
Chương 37: Bị thương, rút lui
38
Chương 38: Đơn xin từ chức
39
Chương 39: Chỉ là tôi thích em
40
Chương 40: Y Y ấp a ấp úng
41
Chương 41: Cha của đứa bé?
42
Chương 42: Gặp lại Tống Tường
43
Chương 43: Cho tôi thuê
44
Chương 44: Gặp lại Hàn Tử Dương
45
Chương 45: Lui tới
46
Chương 46: Tư Mộ Thần vô lại
47
Chương 47: Người thần bí tới
48
Chương 48: Cầu hôn người nào?
49
Chương 49: Đồng ý cũng không có nghĩa là kết hôn
50
Chương 50: Kích cỡ của người nào
51
Chương 51: Bắt người lần thứ hai
52
Chương 52: Cô bé, đây chỉ là một tảng băng ngầm
53
Chương 53: Hủy Bỏ Hôn Ước
54
Chương 54: Nha Nha hẹn ngày gặp mặt
55
Chương 55: Hoa Hồ Điệp đi chợ
56
Chương 56: Thẩm Xuân Linh tới cửa
57
Chương 57: Nha Nha Mất Tích
58
Chương 58: Thẩm Xuân Linh Tìm Tới Cửa Lần Nữa
59
Chương 59: Bệnh Ung Thư Máu
60
Chương 60: Kết Hợp, Nhớ Lại Chuyện Xưa
61
Chương 61: Thân thế rắc rối
62
Chương 62: Sinh non, bệnh nặng
63
Chương 63: Đấu, lừa gạt cưới
64
Chương 64: Tiểu Tiểu Binh xuất hiện, lừa gạt cưới (2)
65
Chương 65: Hội triển lãm, khách thần bí tới
66
Chương 66: Tư Mộ Thần, nếu mở cửa em liền gả cho anh
67
Chương 67: Dương Tử Hi xuất hiện, ra sức đánh tiểu tam
68
Chương 68: Trói người phụ nữ ác, cứu người
69
Chương 69: Nguy hiểm, bộ mặt thật
70
Chương 70
71
Chương 71: Trừng phạt, buổi lễ kết hôn đếm ngược thời gian
72
Chương 72: Thịnh thế, thời khắc tiến hành hôn lễ
73
Chương 73: Hứa em một đời, định em cả đời
74
Chương 74: Náo động phòng trong truyền thuyết
75
Chương 75: Bệnh nặng nguy cấp, cổ phần bị mất
76
Chương 76: Đụng chạm, hoàng kim không có lương tâm
77
Chương 77: Người phụ nữ của anh đổi người đàn ông của tôi
78
Chương 78: Thả anh ta, nằm vùng hắc bang
79
Chương 79: 'Hoàng Đình' ra quân, sự thật lộ ra
80
Chương 80: Quà sinh nhật đặc biệt
81
Chương 81: Tài xế kéo xe kéo
82
Chương 82: Cho em kinh kỉ, em vui không
83
Chương 83: Cái giá của một cọng tóc
84
Chương 84: Ba, ba đang vụng trộm sao?
85
Chương 85: Hợp tác
86
Chương 86: Bắt cóc
87
Chương 87: Bắt cóc
88
Chương 88: Như vậy, đủ sao?
89
Chương 89: Anh ta là vì cô mà chết
90
Chương 90: Anh đã tới chậm
91
Chương 91: Sinh tử cùng kề
92
Chương 92: Ông cụ muốn phát huy
93
Chương 93: Bỏ thuốc
94
Chương 94: Cảnh Tô bỏ trốn
95
Chương 95: Dẫn em đi đi
96
Chương 96: Làm hậu thuẫn của tôi
97
Chương 97: Ông lão
98
Chương 98: Cái gọi là sâu xa
99
Chương 99: Đại kết cục