C33: Dư sức nuôi em

Khoảng cách từ thích thành thương thật ra rất gần, chỉ cần ở bên nhau lâu một chút, quan tâm nhau một chút, thì tình cảm sẽ mỗi lúc càng lớn.

Cũng như từ lúc Nam Bách Thần nằm viện, là Vân Hạ xuyên suốt túc trực bên cạnh. Cô chăm sóc anh tận tâm từng chút, bón từng miếng thức ăn, rót từng ly nước. Giờ chỉ còn việc đi ngủ là hết một ngày.

“Vân Hà, em lên giường nằm với anh.”

“Cái giường nhỏ xíu à, hai đứa nằm sao vừa? Anh không sợ nửa đêm em đạp anh văng xuống nền nhà hả?”

Vân Hạ vừa làm việc trên laptop, vừa trả lời anh. Thật ra thì cô cũng là Giám đốc điều hành của một tập đoàn lớn mà, nên cũng bận rộn đâu kém gì anh, chẳng qua cô có lịch sinh hoạt lành mạnh hơn anh thôi.

“Em biết tại sao mấy đêm liền anh mất ngủ không Hạ?” Nam Bách Thần điềm đạm hỏi. Ngôn Tình Ngược

“Thì tại anh buồn.”

“Không, tại thiếu em.”

“Thiếu em á?” Cô ngạc nhiên nhìn anh.

“Ừm, anh ngủ bên thư phòng một mình nên không quen.”

“Ai kêu anh tự chui qua đó làm chi rồi giờ than thở với em.” Vân Hạ dửng dưng nói thẳng.

“Thế bây giờ em có lên ngủ với anh không thì bảo nào?” Sau ba giây, Nam Bách Thần liền nghiêm giọng.

“Không. Em vẫn còn chút việc phải làm cho xong, anh ngủ trước đi.”

Nói vậy tưởng là xong, nhưng không phải vậy. Thấy người đàn ông ấy im im chứ thực tế đã bước xuống khỏi giường bệnh và trực tiếp đi tới bế cô về giường.

“Nam Bách Thần, anh làm gì vậy? Đã bảo em không ngủ chung giường với anh rồi mà.” Vân Hạ kêu gào trong bất lực.

“Em không ngủ sao anh ngủ được?”

Mặc bao chống cự, rồi thì Vân Hạ vẫn bị bế lên giường. Cả hai bắt được khoảnh khắc mắt chạm mắt đầy yêu thương và nụ cười ngọt ngào trên môi người đàn ông.

“Em có thể không cần làm gì cả, anh dư sức nuôi em.”

“Chắc khi nói ra câu này, anh cũng thừa sức đoán được một người năng động như em sẽ không bao giờ chịu ngồi yên ở nhà rồi.”

“Anh hiểu em mà.” Nam Bách Thần cong môi cười.

Cứ thế, cả hai đắm chìm nhìn nhau, nhìn một lúc cơ thể liền nóng lên và người đàn ông ấy cũng bắt đầu không cưỡng lại được ham muốn. Anh từ từ cúi xuống, vẫn giữ ánh mắt thâm tình, nhẹ nhàng áp lên môi đối phương nụ hôn nồng nàn.

Tay đan vào tay, tay kia mon men luồng vào lớp áo với ý đồ sờ soạng cặp gò bồng của thiếu nữ, ngay lập tức khiến cô giật mình.

“Anh đừng! Không được làm càn ở đây đâu.”

“Anh nhớ em mà…” Nam Bách Thần trưng ra vẻ mặt mè nheo.

“Nhưng ở đây là bệnh viện, với cả chúng ta chỉ đang trong quá trình tìm hiểu nhau, những chuyện như này tuyệt đối không nên.” La Vân Hạ với nét mặt vô cùng nghiêm túc.

“Thì anh cũng muốn tìm hiểu em nhiều hơn thôi.”

“Anh cố tình hiểu sai ý em.” Cô xị mặt.

Và thế là anh ta không dám nhờn nữa, chỉ hôn cô thêm một cái rồi ngồi lại ngay ngắn, nhưng vẫn không quên để lại lời nhắc:

“Ở đây không được, nhưng về nhà phải bù cho anh đó.”

“Chờ khi nào em nói yêu anh đi rồi tính.”

Nghe đến đây thì sắc mặt Nam Bách Thần lại chùng xuống, nỗi buồn thấy rõ trên đôi mắt. Anh đang ngồi thừ ra đó để lấy tâm lý vào vai bi, thì cửa phòng bệnh chợt có ai đó tác động vào.

Là đại phu nhân tới sau khi nhận được tin nhắn của Vân Hạ.

“Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”

“Sao hả? Con trai bệnh nằm viện, phận làm mẹ như mẹ không thể tới thăm à?”

“Con có bị gì nghiêm trọng đâu, nhưng sao mẹ biết con ở đây vậy?”

“Là em sợ mẹ lo nên nhắn tin báo cho mẹ biết đó.” Vân Hạ lên tiếng.

“Em gọi mẹ tới để thay cho em về à?” Nam Bách Thần chợt cau mày khi đặt ra câu hỏi.

“Ơ, nghe cứ như anh cần vợ hơn cần mẹ rồi nhỉ?” Phu nhân vờ ngạc nhiên cười hỏi.

“Ai con cũng cần, nhưng con muốn vợ con ở bên cạnh con, mẹ dù gì cũng lớn tuổi rồi, không nên vào đây vì con mà mất ngủ.”

“Thôi tôi hiểu rồi, khi nào anh chị ăn cơm xong thì tôi về.”

“A có cơm, mẹ nấu gì thế ạ?”

Nghe tin có đồ ăn, La Vân Hạ liền hớn hở chạy qua trước.

“Mẹ nấu súp với sườn ram chua ngọt, đều là món con thích đó.”

Toàn là món Vân Hạ thích, như này là cô bệnh hay anh bệnh? Bà tới thăm anh hay thăm con dâu?

“Wow, ngon quá mẹ ơi.” Vân Hạ tuyệt nhiên háo hức khi nhìn thấy thức ăn.

“Ngon thì ăn nhiều một chút, cơm còn nóng đó con.”

“Vâng, con xin ạ!”

Nhìn một màn mẹ con khắng khít của họ, mà Nam Bách Thần sắp khóc thét trong lòng.

“Tiểu Thần, qua đây ăn đi con.”

“Không ăn đâu, hai mẹ con cứ vui vẻ ăn đi, con đi ngủ.”

Trông anh có vẻ giận dỗi, nói xong là anh ta cũng nằm xuống, trùm chăn đi ngủ. Và tất nhiên là hai người phụ nữ cũng nhận ra vấn đề, thế mà cô còn cố tình trêu chọc:

“Anh không ăn là em ăn hết đó nha?”

“Ăn đi, ăn nhanh rồi đi ngủ.”

…🌹…

*Chương kế tiếp: Uống Nhầm Rượu Giấm *

Chapter
1 1: Biến Cố Hoán Đổi
2 2: Phiền Cô Về Cho
3 3: Bẫy Nam Nhân
4 4: Sập Bẫy Mỹ Nhân
5 5: Hợp Tác Làm Vợ Chồng
6 6: Ai Mới Là Bạn Gái
7 7: Công Khai Cạch Mặt
8 8: Tiếng Đồn Vang Xa
9 9: Muốn Chồng Tới Phát Rồ
10 10: Đi Club Ngắm Trai
11 11: Gặp Cẩu Liền Gặp Cả Đôi
12 12: Thời Khắc Rung Động
13 13: Hợp Tác Vui Vẻ
14 14: Chồng Tôi Thì Tôi Ôm
15 15: Hôn Nhân Giao Dịch
16 16: Để Anh Lo
17 17: Người Của Tôi
18 18: Đêm Động Phòng Đáng Nhớ
19 19: Thương Cho Roi Cho Vọt
20 20: Đòi Lại Công Bằng
21 21: Thành Viên Mới
22 22: Yêu Nên Bảo Vệ
23 23: Ngoại Lệ Đầu Tiên
24 24: Ưu Điểm Hơn Người
25 25: Mở Màn Đặc Sắc
26 26: Chỉ Cúi Đầu Làm Sao Đủ
27 27: Nam Bách Thân Bệnh Rồi
28 28: Đêm Bất Ổn
29 29: Khó Thở
30 30: Nam Bách Thần Cùng Cô Gái Khác
31 C31: Cô ấy là vợ tôi
32 C32: Ăn em được không
33 C33: Dư sức nuôi em
34 C34: Uống nhầm rượu giấm
35 C35: Em nói em thương anh
36 C36: Đừng lo có anh rồi
37 C37: Vân hạ thua rồi
38 38: Ăn Mừng
39 39: Vì Em Là Ngoại Lệ
40 C40: Cuộc hẹn phòng 109
41 C41: Càng vùng vẫy càng kích thích
42 C42: Em muốn làm chuyện đó
43 C43: Giải độc bằng tình
44 C44: Sợ vợ đói
45 C45: Kẻ đi săn hoá con mồi
46 C46: Hối hận
47 C47: Đàn ông là phải tinh tế
48 C48: Nữ tài xế kì lạ
49 C49: Biết đâu còn kịp
50 C50: Lửa trong mưa
51 C51: Dỗi rồi không thèm nói chuyện
52 C52: Ngó lơ
53 C53: Lời tạm biệt cuối cùng end
Chapter

Updated 53 Episodes

1
1: Biến Cố Hoán Đổi
2
2: Phiền Cô Về Cho
3
3: Bẫy Nam Nhân
4
4: Sập Bẫy Mỹ Nhân
5
5: Hợp Tác Làm Vợ Chồng
6
6: Ai Mới Là Bạn Gái
7
7: Công Khai Cạch Mặt
8
8: Tiếng Đồn Vang Xa
9
9: Muốn Chồng Tới Phát Rồ
10
10: Đi Club Ngắm Trai
11
11: Gặp Cẩu Liền Gặp Cả Đôi
12
12: Thời Khắc Rung Động
13
13: Hợp Tác Vui Vẻ
14
14: Chồng Tôi Thì Tôi Ôm
15
15: Hôn Nhân Giao Dịch
16
16: Để Anh Lo
17
17: Người Của Tôi
18
18: Đêm Động Phòng Đáng Nhớ
19
19: Thương Cho Roi Cho Vọt
20
20: Đòi Lại Công Bằng
21
21: Thành Viên Mới
22
22: Yêu Nên Bảo Vệ
23
23: Ngoại Lệ Đầu Tiên
24
24: Ưu Điểm Hơn Người
25
25: Mở Màn Đặc Sắc
26
26: Chỉ Cúi Đầu Làm Sao Đủ
27
27: Nam Bách Thân Bệnh Rồi
28
28: Đêm Bất Ổn
29
29: Khó Thở
30
30: Nam Bách Thần Cùng Cô Gái Khác
31
C31: Cô ấy là vợ tôi
32
C32: Ăn em được không
33
C33: Dư sức nuôi em
34
C34: Uống nhầm rượu giấm
35
C35: Em nói em thương anh
36
C36: Đừng lo có anh rồi
37
C37: Vân hạ thua rồi
38
38: Ăn Mừng
39
39: Vì Em Là Ngoại Lệ
40
C40: Cuộc hẹn phòng 109
41
C41: Càng vùng vẫy càng kích thích
42
C42: Em muốn làm chuyện đó
43
C43: Giải độc bằng tình
44
C44: Sợ vợ đói
45
C45: Kẻ đi săn hoá con mồi
46
C46: Hối hận
47
C47: Đàn ông là phải tinh tế
48
C48: Nữ tài xế kì lạ
49
C49: Biết đâu còn kịp
50
C50: Lửa trong mưa
51
C51: Dỗi rồi không thèm nói chuyện
52
C52: Ngó lơ
53
C53: Lời tạm biệt cuối cùng end