C58: Phượng hoàng bảo địa

Trong phòng ngủ, Bắc Đường Du mở những ngăn kéo ở bàn sách của Phong Chi Danh để tìm kiếm mấy bức vẽ về Thiên Tuế Đài mà Phong Chi Danh từng xem. Trước đây gia gia hắn đột nhiên hỏi chuyện Phong Chi Danh về Thiên Tuế Đài, hắn đã ngầm thắc mắc rồi nhưng khi đó có quá nhiều người ở Bắc Đường gia còn chưa xử lý nên tạm thời ngó lơ mà thôi. Nay thì thời cơ tốt nhất đã đến. Nhân tiện, hắn cũng muốn thay Phong Chi Danh phân ưu về cái chết của Tiêu Cận Dung. Nếu như ngay từ đầu những manh mối này đều hướng về một phía, vậy dù đi thế nào thì điểm đến cuối cùng vẫn chỉ là phía ấy mà thôi.

Bên cạnh xấp vẽ Thiên Tuế Đài bị gấp đôi lại chính là hộp gỗ đàn hương cất giữ Xích Hào và một hộp gỗ khác đựng lọ thuốc rỗng bằng ngọc. Bắc Đường Du xem qua rồi cất lại, không thực sự lưu tâm lắm vì hắn chẳng hiểu biết gì về thuốc cả. Khi hắn mở những bức vẽ ra xem, phát hiện bên trong ngoài cấu tạo kiến trúc của Thiên Tuế Đài còn có bức tranh địa hình kỳ dị được Phong Chi Danh ghi chú "Phượng Hoàng Bảo Địa" và hai bức tranh khác. Một bức là hình đầu phượng hoàng, bức còn lại là hình đuôi phượng hoàng. Khác với bức tranh núi sông, hai bức này không phải do người vẽ mà giống như bị vật gì đó nhúng vào mực in đè lên trang giấy trắng. Bắc Đường Du kinh ngạc một hồi, chợt mở hộp Xích Hào và lọ thuốc rỗng ra xem lại. Họa tiết trên hai vật này vừa vặn trùng hợp sít sao với hai bức được in kia. Xích Hào chính là phần đuôi phượng hoàng, còn lọ thuốc rỗng là phần đầu phượng hoàng.

Bắc Đường Du chợt hiểu ra: "Bí mật của Xích Hào là nằm trên họa tiết của nó. Vậy phải còn một vật khác khắc họa tiết thân phượng hoàng rồi. Ba vật này hợp lại vừa vặn tạo thành một bức tranh giống y hệt với địa thế Phượng Hoàng Bảo Địa, nhưng mà cụm từ này có nghĩa là gì?"

Bắc Đường Du rất khốn khổ với học vấn uyên thâm của Phong Chi Danh, bởi vì những gì y biết thì hắn đều mù tịt. Hắn mò mẫm sách vở mấy ngày mấy đêm mới tìm được một cuốn hữu dụng ghi chép rằng Phượng Hoàng Bảo Địa cũng giống như Long Mạch Hộ Quốc, đều là những thế phong thủy cực kỳ tốt lành vừa là điểm hội tụ, vừa là nơi giao nhau của Tứ Đại Thần Thú: Huyền Vũ ở hướng Bắc, Thanh Long ở hướng Đông, Bạch Hổ ở hướng Tây, Chu Tước ở hướng Nam. Điểm khác biệt duy nhất là Long Mạch Hộ Quốc được dùng để giữ gìn giang sơn yên ổn ngàn thu, còn Phượng Hoàng Bảo Địa dùng để chôn cất kho báu.

"Thì ra lý do của tất cả những chuyện kia là vì một kho báu, chẳng trách lại dính dáng đến cả mạng người."

Đột nhiên, từ ngoài cửa sổ có bồ câu bay vào. Bọn người Tế bà bà báo với hắn gia gia và đại bá của hắn gần đây đang bận rộn lôi kéo các thế lực cứu vớt lại Bắc Đường gia. Mặc dù biết bọn họ sẽ chẳng làm nên trò trống gì nhưng hắn chưa bao giờ dám xem thường ba tấc lưỡi của văn nhân như Bắc Đường Lẫm, vì vậy quyết định cùng Sài Thất đi đến Nam Thành tửu lâu xem xét một chuyến, nơi mà Bắc Đường Lẫm mượn cớ thết đãi văn sĩ để gầy dựng phe cánh.

Bắc Đường Du giả như tình cờ đi uống rượu gặp được Bắc Đường Lẫm mà thôi, gặp rồi cũng không thèm chào hỏi tiếng nào mà đi thẳng lên lầu trên gọi món. Bắc Đường Lẫm cùng đám văn sĩ thì thuê hẳn một phòng riêng nói chuyện.

Bắc Đường Du hỏi Sài Thất: "Đám người khi nãy dường như cũng không phải là cao quan quý tộc gì?"

Sài Thất gật đầu, vừa ăn vừa nói: "Trừ một người. Ta nhận ra người đó khi từng đến tham dự tiệc của Hiền vương, Hằng vương Tiêu Mẫn Ngôn."

Bắc Đường Du ngạc nhiên: "Thế thì lạ rồi. Trong tiệc tẩy trần của Tiêu Giản Mặc y không hề đến, vậy mà lại đến buổi tiệc nhỏ này của đại bá ta sao?"

Sài Thất cũng không rõ lý do, chỉ nói ra những điều mà bản thân biết: "Hằng vương bệnh tật triền miên, lúc nào bệnh lúc nào khỏe ai mà biết được? Cái này là ta nghe Bạc vương kể lại thôi, không tận mắt chứng kiến nhưng đã do Bạc vương kể thì tin chắc là thật. Trước đây Hằng vương từng yêu một cô gái không môn đăng hộ đối, mẫu phi của ngài ấy phản đối dữ dội nhưng ngài ấy vẫn cố chấp rước cô gái đó về làm chính phi. Ai ngờ trong lúc sinh, vì mất máu máu quá nhiều mà mẫu tử cùng thiệt mạng. Hằng vương vốn sinh non, ngày thường đã yếu ớt rồi, vì chuyện này triệt để suy sụp, từ đó không gượng dậy nổi, cũng hiếm khi xuất đầu lộ diện. Nghe nói là lúc Hằng vương phi xuất huyết, vốn dĩ còn cứu được nhưng do mẫu phi của Hằng vương lén căn dặn ngự y để cho cả hai cùng chết. Bà ta nghĩ đứa con do một cô gái thấp hèn sinh ra cũng không đáng giữ lại. Sau này Hằng vương sẽ còn nạp thêm nhiều người khác, có thêm nhiều đứa con khác, không có gì phải tiếc nuối cả. Thế nên Hằng vương mới giận dữ cắt đứt luôn quan hệ với bà ta, mẫu tử bọn họ thề không chết không nhìn mặt nhau."

Nửa canh giờ sau, căn phòng của Bắc Đường Lẫm mở cửa, Tiêu Mẫn Ngôn một mình đi ra trước và bất ngờ tiến gần chỗ hắn chào hỏi: "Tẩu tẩu, nghe danh đã lâu, đúng lý ta phải đến chào hỏi từ sớm nhưng thân thể này bệnh tật quanh năm, hiếm khi mới có dịp gặp người thế này."

Bắc Đường Du ái ngại đứng dậy: "Hằng vương đa lễ rồi. Mời ngồi."

Tiêu Mẫn Ngôn xua tay: "Ta sắp đến giờ uống thuốc rồi, không tiện nán lại lâu. Chuyện đó...đại bá của tẩu tẩu đã từng dạy học cho ta, nể tình ơn dạy bảo đó nên ta miễn cưỡng đến đây gặp mặt một lần. Đến rồi mới biết thì ra đây không phải buổi hàn huyên bình thường. Những chuyện rắc rối ta không muốn dính dáng vào. Quan hệ với biểu ca ta cũng không muốn phá vỡ. Mong là tẩu tẩu đừng nghĩ nhiều."

Tiêu Mẫn Ngôn lễ độ từ biệt. Bắc Đường Du đương nhiên hiểu rõ ý tứ bên trong của y, nhìn theo buồn bã than: "Xem ra Bắc Đường Lẫm đã tuyên bố ra bên ngoài đối địch cùng phủ quốc sư rồi. Vị vương gia này cũng không tệ. Nam nhân si tình đến thế hiếm gặp trong thiên hạ, nhất là nam nhân sinh ra trong hoàng tộc vốn xem chuyện tam thê tứ thiếp, thay lòng đổi dạ là lẽ hiển nhiên. Thật đáng thương khi mà tình ý thâm sâu lại không thể sống bên nhau đến khi bạc đầu."

"Ta cũng cảm thấy Hằng vương rất tội. Nếu năm ấy mẹ tròn con vuông, có khi bây giờ ngài ấy đang hạnh phúc bên thê nhi. Đáng thương mà cũng đáng hận."

Bắc Đường Du và Sài Thất vừa ra đến cổng Nam Thành tửu lâu thì nhìn thấy Mạnh Tông Nguyên đứng chờ cạnh xe ngựa của bọn họ. Mạnh Tông Nguyên lúng túng giải thích: "Khi nãy thấy ngươi vào trong, không muốn ở chỗ đông người làm phiền ngươi nên ta đứng đợi ở đây."

"Ta phải hồi phủ." Bắc Đường Du xem như bước qua người dưng, vén màn xe ngựa định đi vào.

Mạnh Tông Nguyên với tay ra muốn giữ hắn nhưng không biết phải nắm thứ gì để giữ, cuối cùng đành siết tay lại giữa chừng: "Ta từ quan rồi, muốn trở về quê nhà dạy học sống bình yên. Ngươi cho ta một cơ hội nói chuyện lần cuối cùng được không? Không làm phiền ngươi quá lâu đâu."

Bắc Đường Du hít sâu, nếu mà ngay đến chút thỉnh cầu này hắn cũng không đáp ứng, vậy cũng quá tàn nhẫn rồi.

"Vào xe đi, ta không muốn bị người khác đàm tiếu."

Mạnh Tông Nguyên theo Bắc Đường Du vào xe. Sài Thất hiểu chuyện nói: "Phu nhân, ta đi mua bánh một lúc rồi quay lại, sẽ ở rất gần đây nên người không phải lo. Có chuyện gì cứ gọi ta."

Bắc Đường Du vén một góc màn xe đưa túi bạc cho Sài Thất: "Mua nhiều một chút cho những hộ vệ trong phủ nữa, mua thêm cả rượu ngon."

Sài Thất tủm tỉm nhận lấy rồi đi vào Nam Thành tửu lâu gọi món. Vì quầy tính tiền ở rất sát cổng nên y có thể nhìn thấy xe ngựa của Bắc Đường Du một cách rõ ràng.

Bắc Đường Du hạ màn.

Mạnh Tông Nguyên hỏi: "Ngươi đối với hạ nhân trong phủ vẫn luôn tốt vậy sao?"

"Họ không phải hạ nhân. Họ là người nhà của phu quân ta. Ta yêu chim yêu cả lồng mà thôi."

"Quốc sư thật có phúc."

"Không, là ta có phúc mới đúng. Gặp được phu quân chính là tam sinh hữu hạnh của ta. Nhưng mà, ngươi muốn nói gì thì nói nhanh lên, đừng lề mề nữa." Bắc Đường Du không hài lòng nói.

"Ta thi thoảng vẫn hay nghĩ nếu như ta không mắc phải sai lầm đó, bây giờ ta và ngươi sẽ thế nào? Chắc là chúng ta sẽ rất hạnh phúc. Không biết có đời sau kiếp sau hay không? Nếu như có, ngươi nguyện ý cho ta cơ hội khác hay không?"

Bắc Đường Du nực cười mai mỉa: "Đời này kiếp này còn không chung thủy mà muốn hứa hẹn đời sau kiếp sau sao? Mạnh Tông Nguyên, ngươi buông tha cho ta đi. Thật ra ta cũng không muốn quá phũ phàng với ngươi. Ngươi về quê cũng tốt, tìm một người yêu đàng hoàng một chút, cùng người đó hứa hẹn đi, miễn đừng là cái loại lên giường được với mọi nam nhân như Bắc Đường Vũ."

Mạnh Tông Nguyên thở dài nói: "Bắc Đường Vũ nói với ta Bắc Đường gia có kết cục thế này là do ngươi hại, bảo ta nhìn cho rõ con người ngươi độc ác thế nào nhưng ta không nghe hắn. Ta biết ngươi không như thế, chắc đều do bọn họ hiểu lầm ngươi."

"Ta luôn là như thế. Lời hắn nói cũng là sự thật." Bắc Đường Du khẳng định thản nhiên.

Mạnh Tông Nguyên chới với mở to hai mắt nhìn Bắc Đường Du. Bắc Đường Du nhìn thấu biểu cảm hoang mang cùng hoảng loạn này của y, chợt cười khẽ một tiếng: "Khi bọn họ hại ta, bọn họ không nói là mình độc ác. Khi bọn họ bị ta đâm ngược mũi giáo lại nói rằng ta độc ác. Nếu biết độc ác mới có thể sinh tồn tốt, ta hận rằng mình không độc ác sớm hơn họ một bước. Ngươi còn nhớ A Cát không? Lúc trước ngươi nói con bé ngây ngô khả ái, sau này sẽ gả được một nơi tốt. Nhờ ơn người tình của ngươi, A Cát của ta chết rồi." Nói đến đây, nụ cười trên môi Bắc Đường Du cay sè tới tận sóng mũi: "Bị người ta xâm hại đến chết, chết rồi còn bị nhét chật chội trong chiếc vại đem giấu xuống đất. Ta muốn mỗi người trong Bắc Đường gia cũng phải chết thảm khốc như thế, đáng tiếc ta làm còn chưa tốt, vẫn để bọn họ chết lành lặn nguyên vẹn. Giá mà ta chính tay cầm dao phanh thây mổ bụng bọn họ ra được."

Mạnh Tông Nguyên sợ hãi run run nói: "Ta biết ngươi thương con bé thế nào nhưng dù sao đó cũng chỉ là một nha hoàn thôi. Ngươi không cần phải làm đến thế này vì con bé đâu. Ngươi như vậy...thật sự rất đáng sợ."

Bắc Đường Du nghiến răng phẫn nộ hỏi lại: "Một nha hoàn sao? Ngươi cũng có lúc khốn khó, từ hai bàn tay trắng thi đỗ công danh sự nghiệp, vậy mà lại nói với ta đó chỉ là một nha hoàn? Phu quân ta sinh ra trong nhung lụa, ngậm vàng bạc từ nhỏ, còn chưa từng coi khi sinh mạng của một nha hoàn như thế? Thì ra lại khác biệt đến vậy cơ đấy. Nói đến đây thôi, vì có nói tiếp cũng vô ích. Chúc ngươi lên đường bình an, một đời này vĩnh viễn đừng gặp nhau nữa."

Mạnh Tông Nguyên thất thểu rời khỏi xe ngựa. Sài Thất ôm hai giỏ đựng thức ăn và rượu chạy tới bỏ vào trong xe ngựa trước rồi hỏi Bắc Đường Du: "Phu nhân, tên đó có làm khó gì ngươi không?"

"Hắn không làm khó nổi ta, chỉ là mỗi lần gặp mặt thì ta lại càng thất vọng thêm về người lớn lên từ nhỏ cùng mình. Những ngày tháng đó...ta thật có mắt không tròng. Về phủ thôi."

"Được!"

Chapter
1 Chương 1: 1: Giao Dịch
2 Chương 2: 2: Gặp Quốc Sư
3 Chương 3: 3: Họp Mặt Gia Tộc
4 Chương 4: 4: Lại Gặp Quốc Sư
5 Chương 5: 5: Ngày Thành Thân
6 Chương 6: 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
7 Chương 7: 7: Cái Chết Của A Cát
8 Chương 8: 8: Quốc Sư Trở Về
9 Chương 9: 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
10 Chương 10: 10: Manh Mối
11 Chương 11: 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
12 Chương 12: 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
13 Chương 13: 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
14 Chương 14: 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
15 Chương 15: 15: Bày Tỏ
16 Chương 16: 16: Đào Mộ
17 Chương 17: 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
18 Chương 18: 18: Kết Án
19 Chương 19: 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
20 Chương 20: 20: Ngày Hồi Môn
21 Chương 21: 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
22 Chương 22: 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
23 Chương 23: 23: Sẽ Có Một Ngày Gi3t Chết Ngươi
24 Chương 24: 24: Thiên Diện Độc Y
25 Chương 25: 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
26 Chương 26: 26: Chúng Tathử Một Chút
27 Chương 27: 27: Hành Phòng
28 Chương 28: 28: Ngọc Thỉ Hồ
29 Chương 29: 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
30 Chương 30: 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
31 Chương 31: 31: Đêm Trước Giông Bão
32 Chương 32: 32: Dạo Hắc Thị
33 Chương 33: 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
34 Chương 34: 34: Hy Vọng Dập Tắt
35 Chương 35: 35: Nguyên Tắc
36 Chương 36: 36: Dạ Yến
37 Chương 37: 37: Xứng Hay Không
38 Chương 38: 38: Quốc Sư Đùa Dại
39 Chương 39: 39: Bày Kế
40 Chương 40: 40: Cái Chết Của Thiết Thất
41 Chương 41: 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
42 Chương 42: 42: Miêu Tam Nương
43 Chương 43: 43: Xích Hào
44 Chương 44: 44: Tứ Chi Địa
45 Chương 45: 45: Hiền Đức Song Vương
46 Chương 46: C46: Trưởng công chúa hồi kinh
47 Chương 47: C47: Ra đi cùng nhau
48 Chương 48: C48: Bạc vương phủ loạn rồi
49 Chương 49: C49: Gặp mẹ chồng
50 Chương 50: C50: Sự thật trong bóng tối
51 Chương 51: C51: Tiễn mẹ chồng
52 1: Giao Dịch
53 2: Gặp Quốc Sư
54 3: Họp Mặt Gia Tộc
55 4: Lại Gặp Quốc Sư
56 5: Ngày Thành Thân
57 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
58 7: Cái Chết Của A Cát
59 8: Quốc Sư Trở Về
60 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
61 10: Manh Mối
62 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
63 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
64 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
65 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
66 15: Bày Tỏ
67 16: Đào Mộ
68 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
69 18: Kết Án
70 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
71 20: Ngày Hồi Môn
72 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
73 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
74 23: Sẽ Có Một Ngày Giết Chết Ngươi
75 24: Thiên Diện Độc Y
76 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
77 26: Chúng Tathử Một Chút
78 27: Hành Phòng
79 28: Ngọc Thỉ Hồ
80 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
81 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
82 31: Đêm Trước Giông Bão
83 32: Dạo Hắc Thị
84 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
85 34: Hy Vọng Dập Tắt
86 35: Nguyên Tắc
87 36: Dạ Yến
88 37: Xứng Hay Không
89 38: Quốc Sư Đùa Dại
90 39: Bày Kế
91 40: Cái Chết Của Thiết Thất
92 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
93 42: Miêu Tam Nương
94 43: Xích Hào
95 44: Tứ Chi Địa
96 45: Hiền Đức Song Vương
97 C46: Trưởng công chúa hồi kinh
98 C47: Ra đi cùng nhau
99 C48: Bạc vương phủ loạn rồi
100 C49: Gặp mẹ chồng
101 C50: Sự thật trong bóng tối
102 C51: Tiễn mẹ chồng
103 C52: Cẩm nang
104 C53: Chấm dứt giao dịch
105 C54: Chào hỏi với đám rắn
106 C55: Quốc sư qua đời
107 C56: Chín ngọn đèn trấn quan
108 C57: Tế tổ
109 C58: Phượng hoàng bảo địa
110 C59: Mua mạng
111 C60: Quốc sư hồi sinh
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: 1: Giao Dịch
2
Chương 2: 2: Gặp Quốc Sư
3
Chương 3: 3: Họp Mặt Gia Tộc
4
Chương 4: 4: Lại Gặp Quốc Sư
5
Chương 5: 5: Ngày Thành Thân
6
Chương 6: 6: Nghe Ngóng Trương Phủ
7
Chương 7: 7: Cái Chết Của A Cát
8
Chương 8: 8: Quốc Sư Trở Về
9
Chương 9: 9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
10
Chương 10: 10: Manh Mối
11
Chương 11: 11: Bệnh Cũng Thật Tốt
12
Chương 12: 12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
13
Chương 13: 13: Gặp Hai Vị Vương Gia
14
Chương 14: 14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
15
Chương 15: 15: Bày Tỏ
16
Chương 16: 16: Đào Mộ
17
Chương 17: 17: Nữ Tử Đáng Ngờ
18
Chương 18: 18: Kết Án
19
Chương 19: 19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
20
Chương 20: 20: Ngày Hồi Môn
21
Chương 21: 21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
22
Chương 22: 22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
23
Chương 23: 23: Sẽ Có Một Ngày Gi3t Chết Ngươi
24
Chương 24: 24: Thiên Diện Độc Y
25
Chương 25: 25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
26
Chương 26: 26: Chúng Tathử Một Chút
27
Chương 27: 27: Hành Phòng
28
Chương 28: 28: Ngọc Thỉ Hồ
29
Chương 29: 29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
30
Chương 30: 30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
31
Chương 31: 31: Đêm Trước Giông Bão
32
Chương 32: 32: Dạo Hắc Thị
33
Chương 33: 33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
34
Chương 34: 34: Hy Vọng Dập Tắt
35
Chương 35: 35: Nguyên Tắc
36
Chương 36: 36: Dạ Yến
37
Chương 37: 37: Xứng Hay Không
38
Chương 38: 38: Quốc Sư Đùa Dại
39
Chương 39: 39: Bày Kế
40
Chương 40: 40: Cái Chết Của Thiết Thất
41
Chương 41: 41: Phát Bệnh Bất Ngờ
42
Chương 42: 42: Miêu Tam Nương
43
Chương 43: 43: Xích Hào
44
Chương 44: 44: Tứ Chi Địa
45
Chương 45: 45: Hiền Đức Song Vương
46
Chương 46: C46: Trưởng công chúa hồi kinh
47
Chương 47: C47: Ra đi cùng nhau
48
Chương 48: C48: Bạc vương phủ loạn rồi
49
Chương 49: C49: Gặp mẹ chồng
50
Chương 50: C50: Sự thật trong bóng tối
51
Chương 51: C51: Tiễn mẹ chồng
52
1: Giao Dịch
53
2: Gặp Quốc Sư
54
3: Họp Mặt Gia Tộc
55
4: Lại Gặp Quốc Sư
56
5: Ngày Thành Thân
57
6: Nghe Ngóng Trương Phủ
58
7: Cái Chết Của A Cát
59
8: Quốc Sư Trở Về
60
9: Ta Là Phu Nhân Của Ngài
61
10: Manh Mối
62
11: Bệnh Cũng Thật Tốt
63
12: Thỉnh Quốc Sư Ngủ Chung
64
13: Gặp Hai Vị Vương Gia
65
14: Nhắc Lại Chuyện Cũ
66
15: Bày Tỏ
67
16: Đào Mộ
68
17: Nữ Tử Đáng Ngờ
69
18: Kết Án
70
19: Chuyện Cũ Của Tiêu Trường Lân
71
20: Ngày Hồi Môn
72
21: Tiệm Đồ Cổ Hoài Trung Đường
73
22: Hối Hận Cũng Muộn Màng
74
23: Sẽ Có Một Ngày Giết Chết Ngươi
75
24: Thiên Diện Độc Y
76
25: Chúng Ta Thử Bên Nhau Đi
77
26: Chúng Tathử Một Chút
78
27: Hành Phòng
79
28: Ngọc Thỉ Hồ
80
29: Tiêu Trường Lân Bị Bắt
81
30: Tên Điên Cố Thẩm Đề
82
31: Đêm Trước Giông Bão
83
32: Dạo Hắc Thị
84
33: Cái Chết Của Tiêu Cận Dung
85
34: Hy Vọng Dập Tắt
86
35: Nguyên Tắc
87
36: Dạ Yến
88
37: Xứng Hay Không
89
38: Quốc Sư Đùa Dại
90
39: Bày Kế
91
40: Cái Chết Của Thiết Thất
92
41: Phát Bệnh Bất Ngờ
93
42: Miêu Tam Nương
94
43: Xích Hào
95
44: Tứ Chi Địa
96
45: Hiền Đức Song Vương
97
C46: Trưởng công chúa hồi kinh
98
C47: Ra đi cùng nhau
99
C48: Bạc vương phủ loạn rồi
100
C49: Gặp mẹ chồng
101
C50: Sự thật trong bóng tối
102
C51: Tiễn mẹ chồng
103
C52: Cẩm nang
104
C53: Chấm dứt giao dịch
105
C54: Chào hỏi với đám rắn
106
C55: Quốc sư qua đời
107
C56: Chín ngọn đèn trấn quan
108
C57: Tế tổ
109
C58: Phượng hoàng bảo địa
110
C59: Mua mạng
111
C60: Quốc sư hồi sinh