Chương 100: Ba lựa chọn

Nói là ăn cơm, thật đúng chỉ là một bữa cơm, không hề giống như cô tưởng tượng, mấy cậu ấm ở chung một chỗ, mang theo vài cô gái tới phóng túng, bạn bè Dịch Khiêm đều là những người kinh doanh kiệt xuất, các loại nghề nghiệp đều có, cái gọi là vật hợp theo loài chính là không gì đúng hơn loại trường hợp này.

Một bữa cơm được xem như là vui vẻ, cho dù nói chuyện với cô mọi người đều rất khách khí, không có cợt nhã, có lẽ bởi vì cô là người mà Dịch Khiêm mang tới, coi cô như chị dâu mà tôn trọng.

Tan tiệc đã là buổi tối, Dịch Khiêm lái xe đưa Úc Tử Ân về nhà, vì ngày mai muốn đến Đài Bắc, trước khi đi, anh không quên nhắc nhở cô ngủ sớm một chút.

Nhìn bóng người chuẩn bị rời đi, Úc Tử Ân do dự một chút, cuối cùng vẫn đỏ mặt mở miệng, “Hôm nay anh ở lại đi, sáng sớm ngày mai còn phải lái xe tới đây quá phiền phức, hơn nữa giao thông Bắc Kinh lại như vậy, ngày mai nếu gặp kẹt xe trên đường cao tốc, sợ rằng chuyến bay cần phải đổi lại.”

Dù thế nào anh cũng muốn tới đón cô, căn nhà lớn như vậy, vẫn chính là nhà của anh, ở nơi này cũng không quá đáng, chỉ là hai người cùng chung một mái nhà, cô có chút xấu hổ mà thôi.

Nhớ tới hai lần cô say rượu, hai người cùng nằm trên một chiếc giường, cô cũng cảm thấy không cần phải kiểu cách nữa, dù sao ở đây cũng có phòng ngủ của anh, cô ngủ ở phòng khách, không liên quan gì tới nhau.

Thật sự có người tới bắt gian, cô cũng có thể thắng khí hùng hồn, hơn nữa, bọn họ còn là quan hệ bạn trai bạn gái, ở chung cũng không có gì quá đáng, huống chi chỉ ở lại một đêm.

Hơi híp mắt lại, anh nhìn dáng vẻ đỏ mặt cúi đầu của cô, cô có thể mở miệng kêu anh ở lại một đêm thật là hiếm có, không thể nén được cười, gật đầu, “Được!”

Nghe được tiếng đáp ứng, lúc này Úc Tử Ân mới đi lên lầu, đứng tại chỗ, Dịch Khiêm nhìn đôi dép đi trong nhà đặt trước mặt, trong lòng không khỏi cảm thấy một hồi thỏa mãn.

Trở lại phòng ngủ của mình, anh mở tủ áo quần hơi quét mắt, bên trong treo áo quần dùng để tắm rửa, căn nhà này anh không thường ở lại, quá chu đáo cũng vô ích, một người có chút lạnh lẽo!

Hôm nay thêm một người ở đây, anh cảm thấy căn nhà không hề có chút vắng lạnh.

Đóng lại tủ áo quần, anh quay người đi ra khỏi phòng, quét mắt lên hành lang lầu hai, đi đến trước cửa phòng cuối đường, anh đưa tay gõ cửa, dịu dàng mở miệng, “Ân Ân ?”

Người bên trong mở cửa, ngước mắt nhìn người bên ngoài, nghiêng người cho anh đi vào, “Sao vậy?”

“Cũng không có gì, tới an ủi cảm giác em ở phòng khách.” Bóng lưng kiêu căng bước vào phòng khách rộng rãi, ánh mắt lướt nhẹ một chút, anh ngồi xuống bên ghế sofa, ngước mắt nhìn cô: “Vì sao lại chọn căn phòng này?”

“Căn phòng này rất tốt mà! Em cũng không thể chiếm đoạt phòng ngủ chính của anh được!” ngồi lên ghế sofa, cô khoanh hai tay nhìn anh, “Anh muốn em đến phòng chính ngủ, không phải là có mưu đồ bất chính với em đó chứ?”

“Nếu thật anh có mưu đồ bất chính với em, anh cũng sẽ đối với em phụ trách.” Nói xong mấy chữ cuối, mặt anh tràn đầy thâm ý, mỗ nữ đnag lắng nghe liền hiểu được ám hiệu của anh, không tiếng động mà đỏ mặt.

“Em chẳng lẽ không chịu nổi trách nhiệm, em không thể ăn vạ sao?” nhớ tới mình đã nói hai lần chịu trách nhiệm với anh, tuy chưa có hành động thực tế, khiến cho cô được tiện nghi lại còn khoe mẽ, đoán chừng chỉ có cô mới có thể đối với chuyện như vậy thẳng khí hùng hồn.

“Em muốn ăn vạ cũng được, chẳng qua anh là thương nhân, anh đây cũng cần phải tính lãi.”

“…gian thương!” Nghiến răng, cô tức giận trừng mắt anh, “Vậy em hai lần nói muốn phụ trách với anh, mà đến bây giờ vẫn chưa thực hiện, anh muốn bao nhiêu lợi tức đây?”

“Tạm thời cứ thiếu đi, anh thích tích lợi. Dù sao bây giờ em cũng không trả được, về sau có thời gian em cứ chậm chậm trả.” Anh vắt hai chân lên nhìn cô, dáng vẻ lười biếng ưu nhã, cực giống như thợ săn đang săn thú, nhất là cặp mắt đen kia, mơ hồ chứa đựng vài tia sáng.

“Làm sao anh biết bây giờ em không thể trả chứ, nói đi, anh muốn em trả như thế nào đây?!”

“Em đã kiên trì muốn trả, vậy thì lấy thân báo đáp thì sao?” đứng lên, anh chậm rãi đi tới cô, giọng nói vốn dịu dàng lúc này lại đồng thời có thêm mấy phần uy bức lợi dụng.

“Ách, anh có còn lời đề nghị nào tốt hơn không?” theo bản năng bước lùi về phía sau, còn chưa đứng vững anh đã đưa tay ra, chuẩn xác đỡ lấy eo nhỏ của cô.

“Có.” Anh gật đầu, đè thân xuống tiến tới bên tai cô, “gắn lên mũ dòng họ của anh, làm Dịch phu nhân của anh.”

“…” bình mới rượu cũ, anh lại có thể chơi xỏ lá như vậy sao!

“Như thế nào, hai cái lựa chọn, em chọn đi!”

“Vậy…có lựa chọn thứ ba không?” cứng đờ, cô cười đến bất đắc dĩ, hôm nay hình như không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của anh rồi.

“Cũng có, lựa chọn thứ ba chính là, gả cho anh.” Khẽ cười, anh tế tế vuốt ve cần cổ nhạy cảm của cô, “Ba lựa chọn, em muốn chọn cái nào?”

“…” hắng giọng một cái, cô quay đầu chống lên xương quai xanh của anh, hơi thở nhàn nhạt của anh khiến cho cô an tâm, “em là sợ anh hối hận, nhưng nếu ngày nào đó anh phát hiện cũng không có yêu thích em như trong tưởng tượng vậy, vậy giữa chúng ta chỉ có thêt coi như là thích hợp, mà không phải là chân ái rồi, theo thân phận và địa vị của anh, lấy một người đã kết hôn như em, đối với anh mà nói là không công bằng, anh đáng giá có được người tốt hơn em.”

“Trong suy nghĩ của anh, em chính là tốt nhất. Nhưng nếu như người kia không phải em, mặc dù cô ta có muôn vàn điểm tốt, cũng không phải là em. Người anh thích chính là em, không phải là bất cứ giá trị nào ở trên người, anh đã đủ giàu có, không cần những thứ hư vô kia, chỉ muốn một mình em Úc Tử Ân mà thôi.”

Khẽ thở dài một cái, anh ôm chặt cô vào trong ngực, vỗ nhẹ nhẹ phía sau lưng cô, “Anh hiểu rõ em đang sợ cái gì, anh đã từng nói, anh không phải Lam Mộ Duy, hắn gây tổn thương cho em, anh sẽ cùng với anh đi suốt con đường, anh sẽ chờ em, chờ em quay người nhìn thấy sự tồn tại của anh.”

Trầm mặc chốc lát, cô chống đỡ ở ngực anh, nghe tiếng tim đập hùng hậu, hít một hơi thật sâu, giống như đã quyết định cái gì, ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt nghiêm túc, “Được…em đồng ý với anh.”

“Thật?” anh thật có chút không tin tưởng, ánh mắt tỏa sáng, mang theo mấy phần vui mừng, mấy phần không thể tin tưởng.

“Thật. nhưng mà, chuyện gặp người lớn phải đợi sau khi cuộc thi thiết kế kết thúc rồi hãy nói, nếu như…nếu như mẹ anh không chấp nhận em…”

“cái này em không cần phải lo lắng, mẹ anh không phải là người bắt bẻ như vậy, chỉ cần là anh thích, bà đều sẽ theo anh.”

“Dịch gia của anh, không phải cũng thích môn đăng hộ đối sao?” nhớ tới mẹ Lam Mộ Duy, cô không khỏi đau đớn một hồi, những lời nói năm đó, vẫn còn vang vọng bên tai, không thể quên được.

Giống như hiểu cô đang để ý cái gì, anh tức giận cười cười, “Dịch nương nương nhà anh xuất thân không phải là danh môn quý tộc, nhưng mà cha anh lại yêu bà, vì cưới bà cùng ông nội nói chuyện suốt đêm, rốt cuộc ông cụ cũng nhượng bộ, hơn nữa đối với người trong gia tộc cũng không quan hệ quá sâu, đến thời của anh, Dịch gia ở thủ đô đã củng cố quyền thế ở các phương diện, không hề cần thương nhân kết thân, cho nên hiện tại chỉ cần anh chịu lấy vợ, cho dù là người bình thường, mẹ anh cũng sẽ rất cao hứng.”

Lúc này nguyện vọng duy nhất của Dịch nương nương nhà anh chính là bồng cháu, luôn chủ động liên lạc các mối quan hệ trong tay để hai anh em anh xem mắt, chỉ mong hai người bọn họ mau chóng kết hôn sinh con cháu, bà có thể ở nhà vui vẻ ngậm kẹo mà bồng cháu.

“A, em nghe thật giống như là rất chấp nhận nhỉ? Cùng em kết hôn giống như là thích hợp thôi phải không?!” lời của anh khiến cô có chút nhẹ nhõm, bởi vì đối với mẹ Lam Mộ Duy có vẻ lo lắng và sợ hãi, cho nên đối với mẹ chồng dễ chung sống trong miệng anh, cô vẫn có vài phần e ngại.

“Gì mà thích hợp, em luôn thích suy nghĩ lung tung!” buông lỏng tay, anh im lặng nheo nhéo chiếc mũi của cô, cười đến sủng nịch, “Chuyện gặp người lớn đợi đến khi cuộc thi thiết kế kết thúc anh sẽ sắp xếp, những việc khác em không nên suy nghĩ nhiều, tất cả đều đã có anh, hả?”

“Biết!” có một số việc, quả thật không cần suy nghĩ nhiều, càng suy nghĩ lại càng thêm phiền lòng, đi một bước tính một bước đi!

“Tốt lắm, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai anh sẽ gọi điện cho em, nếu buổi tối khó ngủ, anh liền ở sát vách, em có thể xem anh như chiếc chăn bông tinh khiết để nói chuyện phiếm.”

“…” một câu nói từ miệng anh cảm thấy thật bình thường lại khiến cho người khác cảm thấy đỏ mặt tim đập.

Quay đầu lại, anh đnag in trên gò má của cô nụ hôn ngủ ngon, giọng nói nhẹ nhàng nỉ non, “Ngu ngon! Gặp giấc mơ đẹp!”

“Ừ, ngủ ngon!”

Đến khi cửa phòng cùm cụp một tiếng, cô mới bừng tỉnh, vỗ vỗ gò má nóng bỏng của mình, không tự ý cười sáng rỡ cả mặt.

Giống như khi có anh, việc gì cũng không cần lo lắng, cô suy nghĩ một chút cũng cảm thấy an tâm.

Nhưng cô lại không biết, chờ đợi cô là cả một trường bão táp.

________

Máy báy đáp xuống phi trường Đào Viên của Đài Bắc, thật ra thì Úc Tử Ân hiểu, bọn họ cũng không nhất định phải đi chuyến bay này, ba bức vẽ kia, trên web cũng có thể tìm ra được hình chụp, nhưng Dịch Khiêm kiên trì, muốn cho cô tới đây xe m bút tích thật.

Từ Bắc Kinh bay đến Đài Bắc, lại từ Đài Bắc bay về thành phố C, thật sự không chỉ đơn giản là giày vò, mà còn có lý do không đâu vào đâu, chỉ vì ba bức tranh vẽ.

Vậy mà, khi chân chính đến nơi cô mới biết, chuyến đi này cũng không phải chỉ vì ba bức vẽ, cổ vật được cất giữ tại viện bảo tàng cố cung Đài Bắc còn nhiều hơn cô tưởng tượng, có một ít đồ ở viện bảo tàng cố cung Bắc Kinh cô chưa từng nhìn thấy, trừ thư pháp, danh họa, dụ cụ khắc chữ bằng đồng…cũng không thiếu đồ điêu khắc bằng ngọc, đồ gốm sứ…rực rỡ sắc màu cổ đại vô cùng trân quý, lại khiến cho cô được thêm một lần mở rộng tầm mắt.

Nhì cô cầm cây bút nho nhỏ nhanh chóng ghi chép các ý tưởng chợt lóe, Dịch Khiêm an tĩnh đứng bên cạnh, cũng không quấy rầy, lúc cô nghiêm túc, hoàn toàn không chú ý đến người bên cạnh, tập trung như vậy nhưng cũng hết sức tự tại khoáng đạt.

Điều này khiến cho anh nghĩ đến những tính toán của mình, nếu thật nói cô bỏ đi công việc trước mắt để đến bên cạnh anh, sợ rằng cô sẽ không vui vẻ.

Suy nghĩ một chút, có một số việc vẫn nên thuận theo tự nhiên, chỉ cần cô vui vẻ, so với bất cứ điều gì điều quan trọng hơn.

Anh luôn luôn bá đạo, tự tin, vốn nghĩ rằng không có vật gì anh không khống chế được, lại không nghĩ rằng, còn có một người như vậy, khiến cho anh nhiều lần mất khống chế.

Chapter
1 Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2 Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3 Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4 Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5 Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6 Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7 Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8 Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9 Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10 Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11 Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12 Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13 Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14 Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15 Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16 Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17 Chương 17: Cậu út?
18 Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19 Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20 Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21 Chương 21: Gần quan được ban lộc
22 Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23 Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24 Chương 24: Ông lão quê mùa
25 Chương 25: Không hẹn mà gặp
26 Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27 Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28 Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29 Chương 29: Được lời to
30 Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31 Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32 Chương 32: Ăn ý
33 Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34 Chương 34: Em hận anh sao?!
35 Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36 Chương 36: Không có thành ý
37 Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38 Chương 38: Ghen tỵ
39 Chương 39: Đủ loại mập mờ
40 Chương 40: Tự cho là đúng
41 Chương 41: Náo nhiệt
42 Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43 Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44 Chương 44: Mối tình đầu
45 Chương 45: Tôi là thương nhân
46 Chương 46: Cô có người yêu sao?
47 Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48 Chương 48: Mạo muội
49 Chương 49: Thiếu nhân tình
50 Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51 Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52 Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53 Chương 53: Ghen?
54 Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55 Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56 Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57 Chương 57: Gây khó khăn
58 Chương 58: Kéo dài thời gian
59 Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60 Chương 60: Hình
61 Chương 61: Lợi thế ly hôn
62 Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63 Chương 63: Mập mờ
64 Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65 Chương 65: Boss lớn!
66 Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67 Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68 Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69 Chương 69: Ly hôn - tự do!
70 Chương 70: Sinh nhật
71 Chương 71: Tôi cõng em!
72 Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73 Chương 73: Hấp dẫn!
74 Chương 74: Áp chế!
75 Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76 Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77 Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78 Chương 78: Chuyện riêng!
79 Chương 79: Bất trị!
80 Chương 80: Thay anh mời rượu
81 Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82 Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83 Chương 83: Đám mây màu hồng
84 Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85 Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86 Chương 86: Dắt tay!
87 Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88 Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89 Chương 89: Bảo vệ
90 Chương 90: Công tư rõ ràng
91 Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92 Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93 Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94 Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95 Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96 Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97 Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98 Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99 Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100 Chương 100: Ba lựa chọn
101 Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102 Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103 Chương 103: Giỏi về mưu tính
104 Chương 104: Đối thủ mạnh
105 Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106 Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107 Chương 107: Bảo vệ!
108 Chương 108: Chuyện cũ
109 Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110 Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111 Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112 Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113 Chương 113: Vợ của anh
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116 Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117 Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118 Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119 Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120 Chương 120: Thu hồi tự ái
121 Chương 121: Công việc mới!
122 Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123 Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124 Chương 124: Anh là lính
125 Chương 125: Cẩn thận
126 Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127 Chương 127: Giữ gìn
128 Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129 Chương 129: Họp lớp
130 Chương 130: Thuốc mê
131 Chương 131: Đại kết cuộc
132 Chương 132: Đại kết cuộc 2
133 Chương 133: Đại kết cuộc 3
134 Chương 134: Đại kết cuộc 4
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2
Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3
Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4
Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5
Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6
Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7
Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8
Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9
Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10
Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11
Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12
Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13
Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14
Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15
Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16
Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17
Chương 17: Cậu út?
18
Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19
Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20
Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21
Chương 21: Gần quan được ban lộc
22
Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23
Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24
Chương 24: Ông lão quê mùa
25
Chương 25: Không hẹn mà gặp
26
Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27
Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28
Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29
Chương 29: Được lời to
30
Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31
Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32
Chương 32: Ăn ý
33
Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34
Chương 34: Em hận anh sao?!
35
Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36
Chương 36: Không có thành ý
37
Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38
Chương 38: Ghen tỵ
39
Chương 39: Đủ loại mập mờ
40
Chương 40: Tự cho là đúng
41
Chương 41: Náo nhiệt
42
Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43
Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44
Chương 44: Mối tình đầu
45
Chương 45: Tôi là thương nhân
46
Chương 46: Cô có người yêu sao?
47
Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48
Chương 48: Mạo muội
49
Chương 49: Thiếu nhân tình
50
Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51
Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52
Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53
Chương 53: Ghen?
54
Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55
Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56
Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57
Chương 57: Gây khó khăn
58
Chương 58: Kéo dài thời gian
59
Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60
Chương 60: Hình
61
Chương 61: Lợi thế ly hôn
62
Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63
Chương 63: Mập mờ
64
Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65
Chương 65: Boss lớn!
66
Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67
Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68
Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69
Chương 69: Ly hôn - tự do!
70
Chương 70: Sinh nhật
71
Chương 71: Tôi cõng em!
72
Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73
Chương 73: Hấp dẫn!
74
Chương 74: Áp chế!
75
Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76
Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77
Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78
Chương 78: Chuyện riêng!
79
Chương 79: Bất trị!
80
Chương 80: Thay anh mời rượu
81
Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82
Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83
Chương 83: Đám mây màu hồng
84
Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85
Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86
Chương 86: Dắt tay!
87
Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88
Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89
Chương 89: Bảo vệ
90
Chương 90: Công tư rõ ràng
91
Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92
Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93
Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94
Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95
Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96
Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97
Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98
Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99
Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100
Chương 100: Ba lựa chọn
101
Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102
Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103
Chương 103: Giỏi về mưu tính
104
Chương 104: Đối thủ mạnh
105
Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106
Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107
Chương 107: Bảo vệ!
108
Chương 108: Chuyện cũ
109
Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110
Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111
Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112
Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113
Chương 113: Vợ của anh
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116
Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117
Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118
Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119
Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120
Chương 120: Thu hồi tự ái
121
Chương 121: Công việc mới!
122
Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123
Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124
Chương 124: Anh là lính
125
Chương 125: Cẩn thận
126
Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127
Chương 127: Giữ gìn
128
Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129
Chương 129: Họp lớp
130
Chương 130: Thuốc mê
131
Chương 131: Đại kết cuộc
132
Chương 132: Đại kết cuộc 2
133
Chương 133: Đại kết cuộc 3
134
Chương 134: Đại kết cuộc 4