Chương 101: 101: Hình Phạt Có Quá Nhẹ Nhàng

Sau khi hoàn thành lời khai của mình, không nghi ngờ gì Tài bị Minh Tường tẩn cho một trận no nê, đầu sưng đằng đầu, mặt tím đằng mặt, máu chảy đằng máu.

Anh thật sự rất tức giận.

Bọn chúng vậy mà lại đám làm như vậy với Hạ Lâm bé bỏng của anh.

Thật khốn nạn! Rời khỏi căn phòng giam, Hạ Lâm vẫn chưa ổn định được tinh thần.

Cô biết người nhà họ Hoàng không ai tốt, cũng đã đoán trước được kết quả này, nhưng suy đoán và khi chính tai nghe được là hai loại cảm thụ khác nhau.

Huống hồ, cô chỉ cho rằng cha con Hoàng Tùng chỉ cho người phá hư thắng xe và gài thuốc nổ vào gầm xe cô thôi.

Đầu ngờ tới cảnh tai nạn giữa đường và chiếc xe tải kia cũng là do họ sắp xếp.

Thật không thể tin được họ lại đáng sợ, biến chất tới mức này.

Bày ra một kế hoạch tỉ mỉ chi tiết thâm sâu như vậy chỉ để lấy mạng cô.

Mỗi một lần hại cô, lần sau so với lần trước càng tuyệt tình, hèn hạ hơn.

Không chỉ muốn lấy mạng cô mà còn muốn chiếm lấy công ty tâm huyết của cô.

Thật quá đáng! "Em ổn không?"
Đình Thiên thầy cô cứ bần thần như người mất hồn, đi cũng không nhìn đường lại lo lắng, nấy giờ anh toàn đưa tay ra đề phòng cô ngã thôi.

Hạ Lâm ngước nhìn anh, sau lưng chính là màn đêm tịch mịch.

Cô lắc đầu, gượng cười: "Em không sao.

Chuyện như vậy em quen rồi, còn không ổn nữa chẳng phải kém cỏi lắm sao"
Đình Thiên động mi mắt.

Anh biết cô nói vậy để anh không lo lắng mà thôi, làm sao cô có thế không sao được.

Nói gì thì những người đó cô đã từng coi họ là người thân.

Đình Thiên không tin.

Nhật Luân, Minh Tường càng không tin.

Anh an ủi: "Đừng buồn nữa.

Đám người lòng lang dạ sói đó không xứng để em buồn đâu.

Chuyện này cứ giao cho anh, em đừng can thiệp vào.

Anh sẽ san bằng cả nhà kia thành bình địa luôn.

Bắt cả nhà chúng đi làm khổ sai bên Đài Loan, cả đời không được nhìn thấy mặt trời.

Xem lũ khốn kia sau này còn hại ai được nữa"
Chỉ trừ ba từ đầu, phần còn lại Minh Tường nói mà như nhai từng tiếng không khác gì bò nhai cỏ.

Nói đúng hơn là anh hận không thể đem cả nhà khốn khiếp kia ra nhai nát thành tương.

Nghe được những lời này, tâm trạng Hạ Lâm tốt hơn một chút.

Không phải là vì cô người xử lý giúp cô, mà là vì tấm lòng của Minh Tường dành cho mình.

Còn cách giải quyết giồng thể giới ngâm của anh, cô thấy không cần thiết: "Không cần phải đến Đài Loan đâu.

Giao bọn họ cho cảnh sát là được rồi"
Chủ mưu giết người, sử dụng chất cấm trái phép, làm giả tai nạn cản trở giao thông, phá hoại tài sản nhà nước.

Chừng này tội cũng đủ cho Hoàng Tùng và Hoàng Bảo Thư lãnh đủ rồi.

Nhưng Minh Tường không cam lòng, anh thấy như vậy là quá nhẹ nên bất bình: "Nói em ngốc không sai tí nào mà.

Người ta hại em suýt nữa xác cũng không còn một mẩu rồi vậy mà em vẫn mềm lòng nương tay được.

Làm ơn đi cô Hai, anh biết em rất giàu lòng bác ái nhưng không nên sử dụng bừa bãi như vậy, phải sử dụng đúng lúc đúng chỗ đúng người có biết không.

Có biết nương tay với kẻ thù chính là tự hại mình không.

Em tưởng vào nhà tù là bọn chúng sẽ hối cải, quay đầu sao.

Đừng có mơ.

Em làm như vậy chỉ giống như đang giúp bọn chúng nuôi dưỡng thù hận lớn thêm một chút mà thôi.

Chờ tới khi bọn chúng ra tù, kẻ đầu tiên bọn chúng tính số chính là em đấy.

Mau tỉnh giùm tôi cái Lâm tổng"
Hiếm khi Minh Tường nói nhiều với một hơi dài như vậy.

Hạ Lâm bị nói đến ngốc lăng.

Nhưng anh vẫn chưa nói xong.

Cảm thấy mình hơi xúc động nên dừng lại điều chỉnh giọng nói rồi lại tiếp tục: "Ừ thì bọn chúng có công nuôi dưỡng em nhưng ngoài ném cho em ít thức ăn thừa ra thì bọn chúng đã cho em được cái gì ngoài vô số trận đòn roi làm tổn thương chưa mà em cứ tôn thờ mãi không buông vậy.

Đến lúc nên cắt đứt triệt để khối u nhọt này rồi, Hạ Lâm à"
Khuôn mặt ngẩn ngơ của Hạ Lâm dịu lại, cô mỉm cười: "Không nghĩ ông chủ Tường của chúng ta lại có thế nói nhiều như vậy đấy.

Anh thật làm em bất ngờ"
"Anh đang nghiêm túc.

Minh Tường trừng mắt, nhấn mạnh từng từ.

Cô sắp làm anh tức điên rồi đấy.

Anh quan tâm cô, bức xúc thay cho cô, sợ cô sẽ lại bị thiệt thòi nên mới nói nhiều như vậy, thế mà cô không thấm lãy một từ còn cười trêu anh như vậy.

Thật muốn gõ vào đầu cô mấy cái cho tỉnh ra mà.

Hạ Lâm không đùa nữa, thoắt cái nghiêm túc đến ngưng trọng: "Được rồi, em biết anh là nghĩ cho em.

Nhưng em tự có sắp xếp của mình, anh không cần phải lo đâu.

Thật đấy: Sợ Minh Tường lại tiếp tục líu lo bài ca thuyết phục mình, Hạ Lâm lảng đi: "Không còn sớm nữa, anh và Nhật Luân cũng nên về nghỉ ngơi sớm đi.

Em cũng về ngủ đây.

Chuyện hôm nay cảm ơn hai người rất nhiều.

Thế nhé"
Cô nháy mắt một cái, rồi cứ thế đi lên xe luôn, không để Minh Tường ừ hứ gì thêm.

Anh nói không sai.

Ngoài việc nhận nuôi cô ra, cho cô được tôn tại trên thế giới này, họ chưa từng vì cô mà làm việc gì có ý nghĩa.

Tuổi thơ cô chỉ bủa vây bởi những trận đòn roi, những hình phạt khắc nghiệt tuyệt tình tàn nhân của nhà họ Hoàng.

Nào có việc làm nào hiện hữu của sự yêu thương.

Ngay cả việc thu nhận cô cũng là có mục đích rõ ràng.

Những người đó, không xứng để cô phải buồn.

Cô không cần phải mềm lòng nhân nhượng.

Nhưng nếu cô giết họ, trả thù họ bằng những hình phạt dã man như thời trung cổ vậy cô có khác gì họ đâu.

Cô không muốn mình trở nên máu lạnh, ghê tởm giống họ.

Có thể bản án ngồi tù này không đủ cảm hóa họ, nhưng đến khi đấy rồi hãng tính.

Đình Thiên cũng lên cùng, anh ngồi ở vị trí ghế lái.

Từ đầu tới cuối anh chẳng nói được mấy từ, toàn im lặng ở bên Hạ Lâm.

Thắt dây an toàn cho cô xong, anh cho xe lăn bánh, rời khỏi nhà kho công ty Thiên Hạ, trở về.

Minh Tường nhìn theo tức xì khói, không còn gì để nói.

Ánh mắt trừng to hết cỡ tưởng như nó có thể nổ bất cứ lúc nào.

Sắp xếp? Con nhóc này mà có sắp xếp gì chứ.

Cái kiểu sắp xếp của cô còn không bằng gãi ngứa cho hùm.

Ra nước ngoài bôn ba bao nhiêu năm vậy mà vẫn không học được sự quyết tuyệt, lúc ra tay thì cần phải ra tay không được do dự.

Anh đúng là chán nó ghê mà! Chẳng qua, nếu cô muốn bọn chúng ngồi tù thì cứ làm theo ý cô thôi.

Dù sao cha con Hoàng Tùng ở trong nhà tù anh vẫn có cách trị khiến bọn chúng chết không được sống cũng không xong.

Cơn tức này Hạ Lâm nuốt được chứ anh thì nuốt không trôi đâu.

Dám đụng vào bé cưng của anh, đừng hòng được sống tốt.

Suốt chặng đường, Hạ Lâm đều trong tình trạng im lặng.

Đình Thiên cũng không lên tiếng, anh chỉ chuyên tâm lái xe, không làm phiền cô.

Anh biết cô cần sự yên tĩnh.

Về tới nhà, vẫn là anh tháo dây an toàn cho cô, mở cửa xe rồi nắm tay cô vào trong nhà.

Mãi tới khi một bên mặt cảm giác được hơi ấm truyền tới, cô mới có phản ứng, nhìn anh ngây ngốc.

"Uống chút sữa nóng đi"
"Cảm ơn thầy""
Hạ Lâm nhìn ly sữa nóng bốc khói ấm mang theo hương vị thơm ngào ngạt của vani quyện với sự béo ngậy đặc trưng của chất đạm, máy móc nhận lấy, uống một ngụm.

Dòng nước ấm chảy xuống dạ dày, làm ấm cơ thể phủ hơi lạnh của cô.

.

Chapter
1 Chương 1: 1: Bất Ngờ Đau Lòng
2 Chương 2: 2: Chia Tay
3 Chương 3: 3: Bị Phạt
4 Chương 4: 4: Lễ Mừng Thọ
5 Chương 5: 5: Bị Bỏ Thuốc
6 Chương 6: 6: Dương Đình Thiên 1
7 Chương 7: 7: Dương Đình Thiên 2
8 Chương 8: 8: Dương Đình Thiên 3
9 Chương 9: 9: Nằm Viện
10 Chương 10: 10: Thầy Hết Keo Kiệt Rồi
11 Chương 11: 11: Tạp Dề
12 Chương 12: 12: Thái Minh Tường
13 Chương 13: 13: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy
14 Chương 14: 14: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy 2
15 Chương 15: 15: Tôi Đợi Em Về
16 Chương 16: 16: Trở Về
17 Chương 17: 17: Tỏ Tình
18 Chương 18: 18: Nơi Này Chỉ Có Em
19 Chương 19: 19: Được Mời Làm Vệ Sĩ
20 Chương 20: 20: Gặp Lại Người Cũ
21 Chương 21: 21: Mở Tiệc
22 Chương 22: 22: Mở Tiệc 2
23 Chương 23: 23: Mở Tiệc 3
24 Chương 24: 24: Âm Mưu
25 Chương 25: 25: Hàng Xóm Mới
26 Chương 26: 26: Ngày Mới Nhiều Vấn Đề
27 Chương 27: 27: Bó Hoa Lớn
28 Chương 28: 28: Đi Xem Phim Không
29 Chương 29: 29: Sẽ Không Quên
30 Chương 30: 30: Có Người Dụ Dỗ
31 Chương 31: 31: Cô Gái Đó Tôi Chấm Trước Rồi
32 Chương 32: 32: Nhà Họ Dương
33 Chương 33: 33: Con Không Nói Sẽ Cưới Cô Ấy
34 Chương 34: 34: Đến Nhà Vợ Tương Lai Không Phạm Pháp
35 Chương 35: 35: Tự Tôi Có Cách
36 Chương 36: 36: Buổi Chạy Thử Bản Demo
37 Chương 37: 37: Trùng Hợp
38 Chương 38: 38: Đi Dự Tiệc
39 Chương 39: 39: Một Buổi Làm Quen
40 Chương 40: 40: Nỗi Khó Chịu Không Tên
41 Chương 41: 41: Bàn Tròn
42 Chương 42: 42: Bóc Tôm
43 Chương 43: 43: Khiêu Vũ
44 Chương 44: 44: Tôi Quen Cởi Áo Ngủ Rồi
45 Chương 45: 45: Đi Công Tác
46 Chương 46: 46: Dính Scandal 2
47 Chương 47: 47: Dính Scandal 3
48 Chương 48: 48: Bởi Vì Cậu Xứng Đáng
49 Chương 49: 49: Trần Vĩnh Mở Họp Báo
50 Chương 50: 50: Rửa Sạch Oan Tình
51 Chương 51: 51: Có Trách Thì Trách Anh Vô Dụng
52 Chương 52: 52: Cứ Kiện Thoải Mái
53 Chương 53: 53: Không Say Không Về
54 Chương 54: 54: Anh Mới Là Người Đi Nhầm Đường
55 Chương 55: 55: Chỉ Có Thầy Mới Là Hoàn Hảo
56 Chương 56: 56: Chỉ Là Tình Cờ
57 Chương 57: 57: Vô Tình Lập Công
58 Chương 58: 58: Kiều Giang Gặp Bảo Thư
59 Chương 59: 59: Sự Thật Bất Ngờ
60 Chương 60: 60: Gặp Phải Hai Ngôi Sao Quả Tạ
61 Chương 61: 61: Đua Xe
62 Chương 62: 62: Lên Núi
63 Chương 63: 63: Sợ Ma
64 Chương 64: 64: Bữa Cơm Tối Trên Núi
65 Chương 65: 65: Anh Bị Thương
66 Chương 66: 66: Đau Lòng
67 Chương 67: 67: Ngắm Bình Minh
68 Chương 68: 68: Đi Để Trở Về
69 Chương 69: 69: Ông Nội Dương Nhập Viện
70 Chương 70: 70: Tôi Tới Đòi Nợ
71 Chương 71: 71: Ông Muốn Gặp Em
72 Chương 72: 72: Mua Quà
73 Chương 73: 73: Ông Nội Dễ Tính
74 Chương 74: 74: Chạm Mặt Tình Địch
75 Chương 75: 75: Chương 80
76 Chương 76: 76: Ném Trúng Người Ta Rồi
77 Chương 77: 77: Cảm Giác Thật Mềm Mại
78 Chương 78: 78: Chạy
79 Chương 79: 79: Game Mới Hoàn Thành
80 Chương 80: 80: Võ Sư Của Hạ Lâm
81 Chương 81: 81: Thức Ăn Cho Chó Độc Thân
82 Chương 82: 82: Sinh Nhật Của Cậu Quân
83 Chương 83: 83: Đình Lam Nhi
84 Chương 84: 84: Đình Lam Nhi 2
85 Chương 85: 85: Âm Hồn Bất Tán
86 Chương 86: 86: Ngã Ba Tử Thần
87 Chương 87: 87: Thoát Nạn
88 Chương 88: 88: Mất Khống Chế
89 Chương 89: 89: Thùng Giấm Dễ Nổ
90 Chương 90: 90: Manh Mối Là Mấy Sợi Tóc
91 Chương 91: 91: Nhà Họ Hoàng
92 Chương 92: 92: Đêm Nay Có Người Mất Ngủ
93 Chương 93: 93: Lỡ Lời Làm Tổn Thương Người Ta Rồi
94 Chương 94: 94: Hụt Mất Bánh Ngọt
95 Chương 95: 95: Anh Coi Cô Là Gì
96 Chương 96: 96: Sao Đêm
97 Chương 97: 97: Khi Nhân Viên Tình Báo Ra Tay
98 Chương 98: 98: Mưa Chiều Bỏ Buồn Cho Ai
99 Chương 99: 99: Muốn Biết Cứ Bắt Người Là Được
100 Chương 100: 100: Màn Tra Khảo Nhẹ Nhàng
101 Chương 101: 101: Hình Phạt Có Quá Nhẹ Nhàng
102 Chương 102: 102: Ngày Tận Của Tinh Phàm
103 Chương 103: 103: Đến Lúc Hạ Màn Rồi
104 Chương 104: 104: Diễn Xuất Ai Đỉnh Hơn
105 Chương 105: 105: Lật Ngược Tình Thế
106 Chương 106: 106: Thời Tiết Chuyển Xấu
107 Chương 107: 107: Ấn Tượng Phai Mờ
108 Chương 108: 108: Em Yêu Thầy
109 Chương 109: 109: Giải Quyết Nhanh Gọn
110 Chương 110: 110: Chuyện Trong Nhà Giam
111 Chương 111: 111: Đồng Hồ Đôi
112 Chương 112: 112: Đình Lam Nhi Gây Chuyện
113 Chương 113: 113: Có Gì Không Dám
114 Chương 114: 114: Biệt Trang Long Viên
115 Chương 115: 115: Tình Tiết Quắn Quéo
116 Chương 116: 116: Vị Khách Đặc Biệt Nhà Họ Dương
117 Chương 117: 117: Dính Trái Tim Tôi
118 Chương 118: 118: Hạ Lâm Là Người Con Yêu
119 Chương 119: 119: Gặp Bẫy
120 Chương 120: 120: Thu Phục Được Chú Cún Khổng Lồ
121 Chương 121: 121: Nếu Em Muốn Thì Cứ Lấy
122 Chương 122: 122: Cả Cún Cũng Ghen
123 Chương 123: 123: Lời Thách Đấu Của Đám Thiếu Niên
124 Chương 124: 124: Khi Lâm Tổng Tỏ Tình
125 Chương 125: 125: Ván Đóng Thuyền
126 Chương 126: 126: Thời Gian Ngọt Ngào Đến Rồi
127 Chương 127: 127: Tình Cờ Gặp Bà Bạch Dương
128 Chương 128: 128: Bệnh Tiểu Thư Level Max
129 Chương 129: 129: Cái Sự Thật Xoắn Não
130 Chương 130: 130: Bữa Cơm Đầm Ấm Chưa Từng Có
131 Chương 131: 131: Vợ Của Con Còn Cần Người Khác Chấp Nhận Sao
132 Chương 132: 132: Quý Bà Đến Tìm
133 Chương 133: 133: Dụ Dỗ
134 Chương 134: 134: Mười Hai Giờ Đêm
135 Chương 135: 135: Ngày Cuối Tuần
136 Chương 136: 136: Đồ Giảm Giá
137 Chương 137: 137: Suýt Thì Nước Đổ Vào Người
138 Chương 138: 138: Bị Vây Hãm
139 Chương 139: 139: Đấu
140 Chương 140: 140: Ra Ngoài Một Mình
141 Chương 141: 141: Làm Anh Hùng
142 Chương 142: 142: Tiếng Nổ Tử Thần
143 Chương 144: 144: Cô Đâu Rồi
144 Chương 145: 145: Tìm Kiếm
145 Chương 146: 146: Cảm Giác Tim Vỡ Đôi
146 Chương 147: 147: Cô Quên Anh Rồi
147 Chương 148: 148: Trộm Vợ
Chapter

Updated 147 Episodes

1
Chương 1: 1: Bất Ngờ Đau Lòng
2
Chương 2: 2: Chia Tay
3
Chương 3: 3: Bị Phạt
4
Chương 4: 4: Lễ Mừng Thọ
5
Chương 5: 5: Bị Bỏ Thuốc
6
Chương 6: 6: Dương Đình Thiên 1
7
Chương 7: 7: Dương Đình Thiên 2
8
Chương 8: 8: Dương Đình Thiên 3
9
Chương 9: 9: Nằm Viện
10
Chương 10: 10: Thầy Hết Keo Kiệt Rồi
11
Chương 11: 11: Tạp Dề
12
Chương 12: 12: Thái Minh Tường
13
Chương 13: 13: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy
14
Chương 14: 14: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy 2
15
Chương 15: 15: Tôi Đợi Em Về
16
Chương 16: 16: Trở Về
17
Chương 17: 17: Tỏ Tình
18
Chương 18: 18: Nơi Này Chỉ Có Em
19
Chương 19: 19: Được Mời Làm Vệ Sĩ
20
Chương 20: 20: Gặp Lại Người Cũ
21
Chương 21: 21: Mở Tiệc
22
Chương 22: 22: Mở Tiệc 2
23
Chương 23: 23: Mở Tiệc 3
24
Chương 24: 24: Âm Mưu
25
Chương 25: 25: Hàng Xóm Mới
26
Chương 26: 26: Ngày Mới Nhiều Vấn Đề
27
Chương 27: 27: Bó Hoa Lớn
28
Chương 28: 28: Đi Xem Phim Không
29
Chương 29: 29: Sẽ Không Quên
30
Chương 30: 30: Có Người Dụ Dỗ
31
Chương 31: 31: Cô Gái Đó Tôi Chấm Trước Rồi
32
Chương 32: 32: Nhà Họ Dương
33
Chương 33: 33: Con Không Nói Sẽ Cưới Cô Ấy
34
Chương 34: 34: Đến Nhà Vợ Tương Lai Không Phạm Pháp
35
Chương 35: 35: Tự Tôi Có Cách
36
Chương 36: 36: Buổi Chạy Thử Bản Demo
37
Chương 37: 37: Trùng Hợp
38
Chương 38: 38: Đi Dự Tiệc
39
Chương 39: 39: Một Buổi Làm Quen
40
Chương 40: 40: Nỗi Khó Chịu Không Tên
41
Chương 41: 41: Bàn Tròn
42
Chương 42: 42: Bóc Tôm
43
Chương 43: 43: Khiêu Vũ
44
Chương 44: 44: Tôi Quen Cởi Áo Ngủ Rồi
45
Chương 45: 45: Đi Công Tác
46
Chương 46: 46: Dính Scandal 2
47
Chương 47: 47: Dính Scandal 3
48
Chương 48: 48: Bởi Vì Cậu Xứng Đáng
49
Chương 49: 49: Trần Vĩnh Mở Họp Báo
50
Chương 50: 50: Rửa Sạch Oan Tình
51
Chương 51: 51: Có Trách Thì Trách Anh Vô Dụng
52
Chương 52: 52: Cứ Kiện Thoải Mái
53
Chương 53: 53: Không Say Không Về
54
Chương 54: 54: Anh Mới Là Người Đi Nhầm Đường
55
Chương 55: 55: Chỉ Có Thầy Mới Là Hoàn Hảo
56
Chương 56: 56: Chỉ Là Tình Cờ
57
Chương 57: 57: Vô Tình Lập Công
58
Chương 58: 58: Kiều Giang Gặp Bảo Thư
59
Chương 59: 59: Sự Thật Bất Ngờ
60
Chương 60: 60: Gặp Phải Hai Ngôi Sao Quả Tạ
61
Chương 61: 61: Đua Xe
62
Chương 62: 62: Lên Núi
63
Chương 63: 63: Sợ Ma
64
Chương 64: 64: Bữa Cơm Tối Trên Núi
65
Chương 65: 65: Anh Bị Thương
66
Chương 66: 66: Đau Lòng
67
Chương 67: 67: Ngắm Bình Minh
68
Chương 68: 68: Đi Để Trở Về
69
Chương 69: 69: Ông Nội Dương Nhập Viện
70
Chương 70: 70: Tôi Tới Đòi Nợ
71
Chương 71: 71: Ông Muốn Gặp Em
72
Chương 72: 72: Mua Quà
73
Chương 73: 73: Ông Nội Dễ Tính
74
Chương 74: 74: Chạm Mặt Tình Địch
75
Chương 75: 75: Chương 80
76
Chương 76: 76: Ném Trúng Người Ta Rồi
77
Chương 77: 77: Cảm Giác Thật Mềm Mại
78
Chương 78: 78: Chạy
79
Chương 79: 79: Game Mới Hoàn Thành
80
Chương 80: 80: Võ Sư Của Hạ Lâm
81
Chương 81: 81: Thức Ăn Cho Chó Độc Thân
82
Chương 82: 82: Sinh Nhật Của Cậu Quân
83
Chương 83: 83: Đình Lam Nhi
84
Chương 84: 84: Đình Lam Nhi 2
85
Chương 85: 85: Âm Hồn Bất Tán
86
Chương 86: 86: Ngã Ba Tử Thần
87
Chương 87: 87: Thoát Nạn
88
Chương 88: 88: Mất Khống Chế
89
Chương 89: 89: Thùng Giấm Dễ Nổ
90
Chương 90: 90: Manh Mối Là Mấy Sợi Tóc
91
Chương 91: 91: Nhà Họ Hoàng
92
Chương 92: 92: Đêm Nay Có Người Mất Ngủ
93
Chương 93: 93: Lỡ Lời Làm Tổn Thương Người Ta Rồi
94
Chương 94: 94: Hụt Mất Bánh Ngọt
95
Chương 95: 95: Anh Coi Cô Là Gì
96
Chương 96: 96: Sao Đêm
97
Chương 97: 97: Khi Nhân Viên Tình Báo Ra Tay
98
Chương 98: 98: Mưa Chiều Bỏ Buồn Cho Ai
99
Chương 99: 99: Muốn Biết Cứ Bắt Người Là Được
100
Chương 100: 100: Màn Tra Khảo Nhẹ Nhàng
101
Chương 101: 101: Hình Phạt Có Quá Nhẹ Nhàng
102
Chương 102: 102: Ngày Tận Của Tinh Phàm
103
Chương 103: 103: Đến Lúc Hạ Màn Rồi
104
Chương 104: 104: Diễn Xuất Ai Đỉnh Hơn
105
Chương 105: 105: Lật Ngược Tình Thế
106
Chương 106: 106: Thời Tiết Chuyển Xấu
107
Chương 107: 107: Ấn Tượng Phai Mờ
108
Chương 108: 108: Em Yêu Thầy
109
Chương 109: 109: Giải Quyết Nhanh Gọn
110
Chương 110: 110: Chuyện Trong Nhà Giam
111
Chương 111: 111: Đồng Hồ Đôi
112
Chương 112: 112: Đình Lam Nhi Gây Chuyện
113
Chương 113: 113: Có Gì Không Dám
114
Chương 114: 114: Biệt Trang Long Viên
115
Chương 115: 115: Tình Tiết Quắn Quéo
116
Chương 116: 116: Vị Khách Đặc Biệt Nhà Họ Dương
117
Chương 117: 117: Dính Trái Tim Tôi
118
Chương 118: 118: Hạ Lâm Là Người Con Yêu
119
Chương 119: 119: Gặp Bẫy
120
Chương 120: 120: Thu Phục Được Chú Cún Khổng Lồ
121
Chương 121: 121: Nếu Em Muốn Thì Cứ Lấy
122
Chương 122: 122: Cả Cún Cũng Ghen
123
Chương 123: 123: Lời Thách Đấu Của Đám Thiếu Niên
124
Chương 124: 124: Khi Lâm Tổng Tỏ Tình
125
Chương 125: 125: Ván Đóng Thuyền
126
Chương 126: 126: Thời Gian Ngọt Ngào Đến Rồi
127
Chương 127: 127: Tình Cờ Gặp Bà Bạch Dương
128
Chương 128: 128: Bệnh Tiểu Thư Level Max
129
Chương 129: 129: Cái Sự Thật Xoắn Não
130
Chương 130: 130: Bữa Cơm Đầm Ấm Chưa Từng Có
131
Chương 131: 131: Vợ Của Con Còn Cần Người Khác Chấp Nhận Sao
132
Chương 132: 132: Quý Bà Đến Tìm
133
Chương 133: 133: Dụ Dỗ
134
Chương 134: 134: Mười Hai Giờ Đêm
135
Chương 135: 135: Ngày Cuối Tuần
136
Chương 136: 136: Đồ Giảm Giá
137
Chương 137: 137: Suýt Thì Nước Đổ Vào Người
138
Chương 138: 138: Bị Vây Hãm
139
Chương 139: 139: Đấu
140
Chương 140: 140: Ra Ngoài Một Mình
141
Chương 141: 141: Làm Anh Hùng
142
Chương 142: 142: Tiếng Nổ Tử Thần
143
Chương 144: 144: Cô Đâu Rồi
144
Chương 145: 145: Tìm Kiếm
145
Chương 146: 146: Cảm Giác Tim Vỡ Đôi
146
Chương 147: 147: Cô Quên Anh Rồi
147
Chương 148: 148: Trộm Vợ