Chương 102: 102: Trả Đũa

Phong Du nheo mắt nhìn hắn, cười ám muộn: “Thế muốn xem đoạn sau của Clip hôm bữa không?”
“Có đoạn sau nữa hả?” Mặc Đình Ngôn nhỏm dậy khuôn mặt nghiêm túc hỏi.
Lúc này Phong Du nhếch môi nghĩ ngợi, đợi tên Mặc Đình Ngôn ngoan ngoãn đúng là chỉ có thứ này trị.
“Ừ… quan trọng thì đâu đưa hết cho anh được!” Phong Du lia lia cái điện thoại trong hai, hai mắt gian xảo, đảo dọc người đối phương xem thái độ và hành động, nên né được cú đám của người đàn ông nóng nảy, xoay người dè Mặc Đình Ngôn dưới thân.
“Bỏ ra!!!” Mặc Đình Ngôn khó chịu vùng vẫy, chỗ ấy đụng nhau rất kỳ cục, huống chi hắn đang không mặc gì.
Phong Du đè càng chặt hơn, anh nhất định phải trị cái tên thiếu gia kiêu ngạo khó chiều này.

Có một lỗi che giấu lỗi của em gái Lạc Vy mà đánh đổi sự ghét bỏ của tên thiếu gia này, anh đã lo cho hắn bấy lâu không bằng 1 góc của Bạch Yên Chi, anh biết thế vì dù sao Bạch Yên Chi là vợ hắn, còn anh chỉ là thư ký quèn như hắn nói.
“Mặc Đình Ngôn, nay tôi phải cho anh biết nỗi lòng của tôi!”_ Phong Du tháo từng chiếc cúc áo trên người.
Hắn đảo mắt hoang mang, não bộ xoay vòng.

Không lẽ Phong Du bị cong thật, chết tiệt cái quái gì đang diễn ra với cuộc đời hắn vậy? Vợ con chối bỏ, lại còn gặp đồng tính luyến ái hả? Vận nào hên cho hắn đây.
“Này… Anh muốn cái chó gì hả? Mẹ nó có chơi bê đê, thì chơi một mình đi!”
Phong Du nhếch mép cười nhẹ quỷ dị một cái và cột chặt hai tay hắn bằng áo somi vừa cởi.
“Chơi hai mình mới vui!”
Mặc Đình Ngôn thuộc dạng đã kiêu ngạo lại thêm ngang tàn, đang bàn hoàng mà vẫn toả ra luồng khí chất mạnh mẽ, trầm giọng: “Mẹ nó… anh điên hả? Thả tôi ra!!!”
Phong Du có võ việc giữa người vũng vẫy dưới thân không khó, kề tai khẽ nói và thôi hơi vào:s
“Anh nói năng, bớt hỗn đi, không thì đừng trách tôi mạnh bạo!” Phong Du cười cười, muốn Mặc Đình Ngôn quy hàng.

Anh nhịn nhục ở bên hắn vì một chàng thiếu niên mặt lạnh chìa tay ra cứu vớt một chàng trai người ngợm khó coi, bị đám nam sinh quý tộc đánh hội đồng.
Phong Du năm 12 tuổi đã học võ rồi, nhưng anh ta mắc bệnh tự kĩ, không thích tiếp xúc người lạ.

Một cô bé trong trường thích anh ta, bị anh ta bơ lạnh, cả đám nam sinh tức tối.

Một hoa khôi, cả khối anh cưa không đổ, mà anh ta lại không xem ra gì.

Bọn chúng tức nên kéo băng đánh bỏ ghét.
Lúc đó một thiếu niên mặt lạnh đứng ra đánh bọn chúng nhưng nhận lại thương tích bị đánh chung.

May có mấy nữ sinh la lên thấy thầy giám thị bọn chúng bỏ chạy.
Sau đó… Mặc Đình Ngôn đứng lên mang thương tích rời khỏi, Phong Du khi đó chỉ học trên Mặc Đình Ngôn một lớp.

Vài tuần sau cha Phong Du rước anh về Anh Quốc tri bệnh, và cho học bên đó luôn.

8 năm sau Phong Du trở về Trung Quốc ứng tuyển vào vị trí thư ký kiêm vệ sĩ riêng cho Mặc Đình Ngôn.
Thực ra thân phận của Phong Du, cha Mặc Đình Ngôn biết rõ từ lúc nhận người rồi.

Mặc Diệu biết tính Phong Du khắc chế được tính ngang ngạnh của con trai mình.

Quan trọng hơn là Phong Du là con trai của bạn học của Mặc Diệu, thế thì sự an tâm nhân lên gấp bội.
Mặc Đình Ngôn không nhớ khuôn mặt Phong Du năm 12 tuổi cũng đúng, vì khi đó hắn thèm nhìn người ta nữa giây đâu.
“Đồ điên… thích thì phân định thằng nào nằm trên cái đã!” Mặc Đình Ngôn vô thức nói sảng.
“Hả?” Phong Du há hốc mồm, kinh ngạc, lần này bị Mặc Đình Ngôn làm đau não thiệt chứ, phân trên dưới ư?

Nhân cơ hội này Mặc Đình Ngôn phản công, câu cổ xoay người Phong Du đè dưới thân, kẹp chặt th@n dưới của đối phương, vươn tay chậm rãi chạm vào khăn trắng đang sắp bung ra, vờn múa bàn tay, ánh mắt đầy k1ch thích Phong Du.
Mặc Đình Ngôn chỉ là muốn quấn kỹ chỗ khăn bung xém lộ hàng, mà cái tính ăn miếng trả miếng mới chịu.
Phong Du căng thẳng nhìn theo từng cử chỉ và ánh mắt đó, hai lòng bàn tay siết chặt, anh không ngờ tên Mặc Đình Ngôn tháo được trói tay khi nào, mà lật ngược tình thế chuẩn thế này.
“Sao hả? Tôi sẽ cho anh thoả mãn…!” Mặc Đình Ngôn vừa nói vừa vờn múa lượn những ngón tay thon dài trên thằng em của Phong Du.
“Ái chà… Mới thế mà anh không chịu nỗi rồi à?” Mặc Đình Ngôn đúng điêu luyện trêu sao thằng nhỏ biểu tình luôn, thấy mặt Phong Du đỏ kỳ cục, khoái chí buông lời trêu chọc, thưởng thêm nụ cười ám muội, cúi người xuống chỗ đó, cách 2 cm hù doạ đối phương.
Phong Du ngẩn nhìn xuống hoản la lên: “Này… này… Mặc… Mặc… Đình Ngôn… anh… anh làm thiệt hả?”
“Thiệt!” Mặc Đình Ngôn liếc thấy Phong Du kinh hồn, trong lòng hưởng thụ chiến thắng.

Muốn chơi hắn hả, hắn thử coi ai nhây hơn ai.

Đang nóng máu những lừa gạt của Phong Du làm hắn 3 năm xa vợ con.
“Anh có bệnh hả? Con mẹ nó… vợ chê rồi anh bê đê luôn hả?” Phong Du quật ngược lại, nằm trên, trả đũa mân mê dọc cơ thể rắn rỏi.
Mặc Đình Ngôn nhắm mắt, khiến đối phương đơ ra, rồi hắn xạ bấu chặt eo trơn nhẵn tr@n trụi của đối phương, nương theo hướng tựa sofa dán lưng Phong Du vào, thuận thế ngồi hẳn lên chỗ * đó kiểu ám muội.
Phong Du đúng là thua cái tên gia hoả Mặc Đình Ngôn, cái quái gì cũng làm được.

Trách anh sao cứ bám lấy tên này, lại còn lo hắn thất tình bệnh chết, mới lếch dậy khỏi đống thủy tinh vỡ yêu đương, là vờn anh trêu ghẹo chỗ thầm kín của nam nhân nhột luôn.

Anh không hiểu nỗi tâm lý Mặc Đình Ngôn ổn không, chứ anh đang bất ổn và xấu hổ chết được.
- “Reng reng.”
Bỗng có tiếng điện thoại reo lên cắt ngang bầu không khí ám muội.

Mặc Đình Ngôn nhảy xuống, bước lại giường lấy điện thoại đang đổ chuông.
Trên màng hình là số điện thoại lạ, Mặc Đình Ngôn có chút lưỡng lự, khẽ chao mày nghi vấn, thường thì số điện thoại lạ hắn chả bao giờ bắt máy.
Nhưng số điện thoại này lại khiến hắn lo sợ, bởi hắn đang tìm cha mình và cha của Bạch Yên Chi, ngày hôm qua thám tử bảo hắn sẽ có tung tích vào hôm nay.

Mãi đau lòng về vợ con mà hắn quên bẩn đi chuyện quan trọng này, ngón tay đẹp trượt màn hình, rồi liếc nhìn Phong Du đang chỉnh sửa quần áo, hắn liền bước ra ban công nói chuyện, dù sao Phong Du bây giờ không đáng tin nữa.
“Tôi nghe!”
Bên kia là một giọng nam trầm, nghe có vẻ rất trẻ: [Mặc Thiếu, sao bắt máy lâu thế, râu tôi mọc dài luôn rồi đấy!]
“Cậu là…” Hắn nheo mắt đầy bực bội, hết Phong Du ghẹo gan, chưa tan cơn tức, giờ thêm tên nào muốn cào hắn nữa đây.
[Tôi là người cha anh nhờ gọi cho anh đấy!]
“Thế cha… cha tôi đâu?” Mặc Đình Ngôn nôn nóng hỏi, cõi lòng ngập tràn vui mừng, 3 năm rồi, một chuyến bay sang Anh Quốc đột ngột, và rồi cha hắn không quay về nữa, 3 năm tìm kiếm không ra.

Hắn tưởng cả đời mịt mờ tìm kiếm trong vô vọng rồi chứ.
[Cha anh vẫn ổn.]
“Cho tôi nói chuyện với ông, mau lên…” Mặc Đình Ngôn hồi hợp xen lẫn mong chờ.
[…]
Nhưng rồi cuộc gọi tắt ngang, hắn cuốn cuồng gào: “Cha…Cha ơi!!!”
Phong Du vội chạy ra ôm chặt Mặc Đình Ngôn vào lòng an ủi: “Này… đã xảy ra chuyện gì? Lão gia gọi cho anh hả?”
“Phong Du, cha tôi…cha tôi còn sống đúng không… hả… hả… Anh trả lời đi?”
Mặc Đình Ngôn kích động vừa gào vừa hỏi, nước mắt tuôn như mưa, hắn sợ nhất là cả cha hắn cũng bỏ rơi hắn, cũng chẳng cần hắn.

Ai cũng nói thương hắn rồi chẳng ai giữa trọn lời thương đó.
“Đình Ngôn, bình tĩnh đã, là điện thoại anh tắt nguồn…” Phong Du cầm điện thoại Mặc Đình Ngôn muốn xem người gọi, để gọi lại thì điện thoại màng hình tối đen.
Mặc Đình Ngôn ngất xỉu, Phong Du sờ trán nóng rang, thể chất của Mặc Đình Ngôn vốn rất yếu khi mắc mưa, hoặc uống rượu là phát sốt.
“Trời ơi! Tối ngày sốt.”
Phong Du bất đáp dĩ lại phải bế con người qua quài quật quại vào giường, mặc đồ giúp hắn.

Đợi hắn tỉnh lại, để nói chuyện của đoạn Clip quan trọng.

Phong Du mang điện thoại hắn cắm sạc hộ, xem giờ trên điện thoại đã 19 giờ 7 phút, anh lắc đầu ngao ngán.
Hai thằng đàn ông vờn nhau từ chiều đến giờ, đúng là rãnh rỗi.
[…]
Cùng lúc này bên Chung Cư Duyệt Tường.
Bạch Yên Chi cũng không ngủ được đứng tựa ban công trông về phía Mặc Đình Ngôn, cô nhớ lại hình ảnh cơn mưa chiều này, hình ảnh người đàn ông ướt đẫm trong mưa vẫn chưa chịu về.
Thật ra, xe lăn bánh chạy được một đoạn thì Bạch Yên Chi đã nhờ Lục Thừa Cẩn quay xe lại, và trông thấy Mặc Đình Ngôn đứng sừng sững trong mưa, lúc cô bước xuống xe cùng chiếc ô, thì xe Bugatti dừng và Phong Du đến bên Mặc Đình Ngôn lỳ lợm, giằng co đau khổ trong mưa.

Cô nhìn rất rõ Mặc Đình Ngôn gào khóc tuyệt vọng như thế nào.
Giờ đây, cô nắm chặt chiếc nhẫn cưới trong tay, đôi mắt mang màu buồn, bờ môi khẽ mím chặt.

Cô không nở, là không nở ném nó đi…
Lục Thừa Cẩn nấp sau rèm cửa bay bay phấp phới, là ranh giới đang ngăn anh chạm tay đến dáng người nhỏ bé của người con gái anh yêu.

Nước mắt anh lăn dài lướt xuống đôi gò má, va lên bờ ngực rắn rỏi trong khe áo choàng ngủ trắng dưới ánh đèn ngủ mờ ảo kế hợp ánh trăng khuyết ngoài kia.
Tạo ra khung cảnh đau buồn bao trùm lấy cả hai người.

Chàng trai dành tất cả yêu thương cho gái, nhưng trái tim cô gái lại dành cho anh trai của mình.

Tình yêu ngang trái này, rốt cuộc ai là người đau nhất.
Lục Thừa Cần khụy xuống tựa vào rèm cửa ban công, ôm trái tim nhói đau, thật sự lòng anh vỡ tan.

Anh đã níu giữ thứ hạnh phúc mãi không thuộc về mình sao?.

Chapter
1 Chương 1: 1: Tại Nạn Máy Bay
2 Chương 2: 2: Thất Kinh
3 Chương 3: 3: Sợi Dây Chuyền Người Xưa
4 Chương 4: 4: Mặc Đình Ngôn Ngoài Đời
5 Chương 5: 5: Lâm Hạ Miên Thanh Mai Trúc Mãi Của Mặc Đình Ngôn
6 Chương 6: 6: Căn Phòng Tối
7 Chương 7: 7: Có Lỗi Với Lạc Vy
8 Chương 8: 8: Cô Dâu Thế Thân
9 Chương 9: 9: Đêm Tân Hôn
10 Chương 10: 10: Lục Thừa Cẩn Chạm Mặt Mặc Đình Ngôn
11 Chương 11: 11: Tôi Là Vợ Anh
12 Chương 12: 12: Làm Chồng
13 Chương 13: 13: Cưới Không Phải Vì Yêu
14 Chương 14: 14: Mang Danh Vợ Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Mặc Đình
15 Chương 15: 15: Lên Lầu Mà Ngủ
16 Chương 16: 16: Chính Thất Trị Tiểu Tam
17 Chương 17: 17: Mắt Thấy Tai Nghe Chưa Chắc Là Sự Thật
18 Chương 18: 18: Mặc Đình Ngôn Đúng Là Thâm Hiểm Hai Người Yêu Nhau Mà Không Thể Chạm Nhau
19 Chương 19: 19: Cô Hét Cái Gì Muốn Doạ Chết Chồng Cô À!
20 Chương 20: 20: Mần Cái Gì Mà Thích Ngủ Ngoài Ban Công Thế Không Biết!
21 Chương 21: 21: Mượn Rượu Làm Càng
22 Chương 22: 22: Quay Xe
23 Chương 23: 23: Ừ Ngon Hơn Cô Là Được
24 Chương 24: 24: Kỉ Vật Vỡ Nát
25 Chương 25: 25: Phục Hồi
26 Chương 26: 26: Thế Thân Mãi Là Thế Thân Yêu Thầm
27 Chương 27: 27: Vì Cô Là Vợ Tôi
28 Chương 28: 28: Anh Bị Mù Trái Tim Chứ Mắt Đui Luôn Hả
29 Chương 29: 29: Cha Thật Sự Cô Ta Yêu Con Rồi Sao
30 Chương 30: 30: Vợ Tôi Tôi Giữ!
31 Chương 31: 31: Chồng Đến Đón Vợ
32 Chương 32: 32: Thú Vị
33 Chương 33: 33: Cô Dám Đánh Tôi Cô Chán Sống Rồi! H
34 Chương 34: 34: Thái Độ Kỳ Lạ
35 Chương 35: 35: Trong Mưa
36 Chương 36: 36: Làm Nhiệm Vụ Đi!
37 Chương 37: 37: Trân Trọng Người Hiện Tại
38 Chương 38: 38: Tương Tư Người Mới Vấn Vương Người Cũ
39 Chương 39: 39: Anh Tránh Xa Vợ Tôi Ra
40 Chương 40: 40: Cô Gài Bẫy Để Tôi Đổ Vỏ Cho Tên Đàn Ông Khác Đúng Không
41 Chương 41: 41: Thân Thế
42 Chương 42: 42: Gặp Lại Tình Đầu
43 Chương 43: 43: Mộng Xuân
44 Chương 44: 44: Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu Sa
45 Chương 45: 45: Cô Muốn Doạ Chết Chồng Cô Hả
46 Chương 46: 46: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
47 Chương 47: 47: Ngủ Chung Với Người Yêu Cũ
48 Chương 48: 48: Chắc Chắn Không Phải Ghen Đâu Nhỉ!
49 Chương 49: 49: Công Việc Quan Trọng Hơn Vợ Bí Ẩn
50 Chương 50: 50: Cô Có Muốn Ly Hôn Không
51 Chương 51: 51: Tại Sao Cô Không Ngủ Với Tôi Bạo Lực
52 Chương 52: 52: Sủng Vật
53 Chương 53: 53: Rốt Cuộc Mình Sai Chỗ Nào Chứ
54 Chương 54: 54: Điều Tra Lục Hàn Quyết
55 Chương 55: 55: Tuổi Thơ Của Mặc Đình Ngôn
56 Chương 56: 56: Lạc Vy Không Phải Tiểu Tam!
57 Chương 57: 57: Cô Ấy Yêu Tôi Thì Phải Chịu Hầu Hạ Tôi!
58 Chương 58: 58: Tôi Chính Là Lý Lẽ!
59 Chương 59: 59: Cô Đừng Giả Vờ Mèo Khóc Chuột!
60 Chương 60: 60: Con Gái Học Nhiều Làm Gì
61 Chương 61: 61: Làm Chồng
62 Chương 62: 62: Ly Hôn Đi!
63 Chương 63: 63: Tôi Không Ngu Đổ Vỏ Cho Thằng Khác!
64 Chương 64: 64: Sinh Linh Nhỏ Bé
65 Chương 65: 65: Tôi Thích!__ Tôi Sẽ Không Bao Giờ Hối Hận
66 Chương 66: 66: Không Phải Con Tôi!
67 Chương 67: 67: Lộ Diện Sự Thật
68 Chương 68: 68: Cảm Xúc Mạnh Liệt
69 Chương 69: 69: Phá Thai!
70 Chương 70: 70: Phá Thai 2 Tự Làm Tự Chịu
71 Chương 71: 71: Ngược Hướng
72 Chương 72: 72: Phần 2 Truy Thê_ Nốt Chu Sa
73 Chương 73: 73: Trò Trả Thù Thế Thân Ai Là Người Thực Hiện
74 Chương 74: 74: Thanh Xuân Bên Anh_ Con Của Chúng Ta
75 Chương 75: 75: Hắn Nghĩ Nếu Con Bé Là Của Hắn Và Bạch Yên Chi Thì Hay Biết Mấy
76 Chương 76: 76: Hai Người Vợ
77 Chương 77: 77: Gặp Lại
78 Chương 78: 78: Con Chúng Ta Đâu Bí Ẩn
79 Chương 79: 79: Phút Cuối Tôi Không Có Mẹ Còn Cô Ấy Mồ Côi
80 Chương 80: 80: Ngàn Thu Hoán Đổi
81 Chương 81: 81: Tỉnh Lại
82 Chương 82: 82: Điều Tra
83 Chương 83: 83: Cho Qua!
84 Chương 84: 84: Không Cùng Huyết Thống
85 Chương 85: 85: Tấm Màng Trinh Tiết
86 Chương 86: 86: Lựa Chọn
87 Chương 87: 87: Tình Yêu Cao Thượng So Sánh
88 Chương 88: 88: Tình Yêu Cao Thượng 2
89 Chương 89: 89: Tổn Thương
90 Chương 90: 90: Chúng Ta Đã Li Dị
91 Chương 91: 91: Cha Nó Đã Chối Bỏ Nó Khi Còn Là Hòn Máu Rồi!
92 Chương 92: 92: Giờ Đây Hắn Hiểu Ra Cụm Từ Mù Trái Tim Rồi
93 Chương 93: 93: Bức Hình
94 Chương 94: 94: Cô Nghĩ Tôi Nuôi Phụ Nữ Ở Đây Sao
95 Chương 95: 95: Là Nỗi Đau
96 Chương 96: 96: Clip Quan Trọng
97 Chương 97: 97: Câu Nói Gợi Nhớ
98 Chương 98: 98: Hai Người Không Thể Quay Lại
99 Chương 99: 99: 11 Năm Và Lời Hẹn Trong Thư Nhầm Crush
100 Chương 100: 100: Chưa Từng Gọi Vợ
101 Chương 101: 101: Từng Chối Bỏ Bé Con
102 Chương 102: 102: Trả Đũa
103 Chương 103: 103: Lựa Chọn Lục Thừa Cẩn Gặp Nguy Hiểm
104 Chương 104: 104: Cưỡng Gian
105 Chương 105: 105: Cứu Lục Thừa Cẩn_ Biệt Thự Số 13
106 Chương 106: 106: Cường Bạo Chiếm Hữu
107 Chương 107: 107: Cứu Em Trai_ Xử Tội Thằng Bạn
108 Chương 108: 108: Trả Đũa
109 Chương 109: 109: Sửa
110 Chương 110: 110: Nuôi Gái Là Nuôi 1 Bầy
111 Chương 111: 111: Mắt Yếu
112 Chương 112: 112: Gió Mùa Thu Mặc Đình Ngôn Bây Giờ Chỉ Là Quá Khứ
113 Chương 113: 113: Mái Nhà Và Áo Mưa
114 Chương 114: 114: Coi Trọng Trinh Tiết
115 Chương 115: 115: Anh Xin Lỗi! Anh Lại Là Em Đau Phải Không
116 Chương 116: 116: Không Níu Kéo
117 Chương 117: 117: Mất Phương Hướng
118 Chương 118: 118: Tuyệt Vọng
119 Chương 119: 119: Tôi Nghĩ Thiếu Anh Là Tốt Nhất!
120 Chương 120: 120: Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Anh!
121 Chương 121: 121: Thật Như Đùa
122 Chương 122: 122: Âm Mưu
123 Chương 123: 123: Sự Thật Phơi Bày
124 Chương 124: 124: Di Thư Và Kẻ Thủ Ác
125 Chương 125: 125: Lộ Diện Người Bị Giam Cầm
126 Chương 126: 126: Hối Hận Muộn Màng
127 Chương 127: 127: Mặc Đình Ngôn Chết Giao Phó Yêu Thương
128 Chương 128: 128: Đánh Nhau H
129 Chương 129: 129: Giấc Mơ Không Thể Đánh Thức
130 Chương 130: 130: Anh Không Yêu Bạch Yên Chi Trả Cho Em Đó!
131 Chương 131: 131: Bệnh Nặng Yêu Trong Muộn Màng
132 Chương 132: 132: Khi Số Phận Đã An Bày
133 Chương 133: 133: 3 Năm Chỉ Một Chữ Đợi H
134 Chương 134: 134: Duyên Phận Ngang Trái
135 Chương 135: 135: Nói Mau Thằng Chồng Tồi Của Tôi Đâu
136 Chương 136: 136: Phát Hiện Sự Thật Về Người Đàn Ông Đàn Cưỡng Hiếp Vợ
137 Chương 137: 137: Gặp Lại Người Chồng Đã Chết
138 Chương 138: 138: Kết Thúc Bi Thương
139 Chương 139: 139: Gỡ Khúc Mắc Trinh Tiết Từ Thiên Uy Chết Não
140 Chương 140: 140: Khúc Mắc
141 Chương 141: 141: Thay Tim Đổi Mắt Vẫn Chỉ Yêu Một Người Hai Trong Một Thân Thể
142 Chương 142: 142: Anh Yêu Em!
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: 1: Tại Nạn Máy Bay
2
Chương 2: 2: Thất Kinh
3
Chương 3: 3: Sợi Dây Chuyền Người Xưa
4
Chương 4: 4: Mặc Đình Ngôn Ngoài Đời
5
Chương 5: 5: Lâm Hạ Miên Thanh Mai Trúc Mãi Của Mặc Đình Ngôn
6
Chương 6: 6: Căn Phòng Tối
7
Chương 7: 7: Có Lỗi Với Lạc Vy
8
Chương 8: 8: Cô Dâu Thế Thân
9
Chương 9: 9: Đêm Tân Hôn
10
Chương 10: 10: Lục Thừa Cẩn Chạm Mặt Mặc Đình Ngôn
11
Chương 11: 11: Tôi Là Vợ Anh
12
Chương 12: 12: Làm Chồng
13
Chương 13: 13: Cưới Không Phải Vì Yêu
14
Chương 14: 14: Mang Danh Vợ Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Mặc Đình
15
Chương 15: 15: Lên Lầu Mà Ngủ
16
Chương 16: 16: Chính Thất Trị Tiểu Tam
17
Chương 17: 17: Mắt Thấy Tai Nghe Chưa Chắc Là Sự Thật
18
Chương 18: 18: Mặc Đình Ngôn Đúng Là Thâm Hiểm Hai Người Yêu Nhau Mà Không Thể Chạm Nhau
19
Chương 19: 19: Cô Hét Cái Gì Muốn Doạ Chết Chồng Cô À!
20
Chương 20: 20: Mần Cái Gì Mà Thích Ngủ Ngoài Ban Công Thế Không Biết!
21
Chương 21: 21: Mượn Rượu Làm Càng
22
Chương 22: 22: Quay Xe
23
Chương 23: 23: Ừ Ngon Hơn Cô Là Được
24
Chương 24: 24: Kỉ Vật Vỡ Nát
25
Chương 25: 25: Phục Hồi
26
Chương 26: 26: Thế Thân Mãi Là Thế Thân Yêu Thầm
27
Chương 27: 27: Vì Cô Là Vợ Tôi
28
Chương 28: 28: Anh Bị Mù Trái Tim Chứ Mắt Đui Luôn Hả
29
Chương 29: 29: Cha Thật Sự Cô Ta Yêu Con Rồi Sao
30
Chương 30: 30: Vợ Tôi Tôi Giữ!
31
Chương 31: 31: Chồng Đến Đón Vợ
32
Chương 32: 32: Thú Vị
33
Chương 33: 33: Cô Dám Đánh Tôi Cô Chán Sống Rồi! H
34
Chương 34: 34: Thái Độ Kỳ Lạ
35
Chương 35: 35: Trong Mưa
36
Chương 36: 36: Làm Nhiệm Vụ Đi!
37
Chương 37: 37: Trân Trọng Người Hiện Tại
38
Chương 38: 38: Tương Tư Người Mới Vấn Vương Người Cũ
39
Chương 39: 39: Anh Tránh Xa Vợ Tôi Ra
40
Chương 40: 40: Cô Gài Bẫy Để Tôi Đổ Vỏ Cho Tên Đàn Ông Khác Đúng Không
41
Chương 41: 41: Thân Thế
42
Chương 42: 42: Gặp Lại Tình Đầu
43
Chương 43: 43: Mộng Xuân
44
Chương 44: 44: Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu Sa
45
Chương 45: 45: Cô Muốn Doạ Chết Chồng Cô Hả
46
Chương 46: 46: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
47
Chương 47: 47: Ngủ Chung Với Người Yêu Cũ
48
Chương 48: 48: Chắc Chắn Không Phải Ghen Đâu Nhỉ!
49
Chương 49: 49: Công Việc Quan Trọng Hơn Vợ Bí Ẩn
50
Chương 50: 50: Cô Có Muốn Ly Hôn Không
51
Chương 51: 51: Tại Sao Cô Không Ngủ Với Tôi Bạo Lực
52
Chương 52: 52: Sủng Vật
53
Chương 53: 53: Rốt Cuộc Mình Sai Chỗ Nào Chứ
54
Chương 54: 54: Điều Tra Lục Hàn Quyết
55
Chương 55: 55: Tuổi Thơ Của Mặc Đình Ngôn
56
Chương 56: 56: Lạc Vy Không Phải Tiểu Tam!
57
Chương 57: 57: Cô Ấy Yêu Tôi Thì Phải Chịu Hầu Hạ Tôi!
58
Chương 58: 58: Tôi Chính Là Lý Lẽ!
59
Chương 59: 59: Cô Đừng Giả Vờ Mèo Khóc Chuột!
60
Chương 60: 60: Con Gái Học Nhiều Làm Gì
61
Chương 61: 61: Làm Chồng
62
Chương 62: 62: Ly Hôn Đi!
63
Chương 63: 63: Tôi Không Ngu Đổ Vỏ Cho Thằng Khác!
64
Chương 64: 64: Sinh Linh Nhỏ Bé
65
Chương 65: 65: Tôi Thích!__ Tôi Sẽ Không Bao Giờ Hối Hận
66
Chương 66: 66: Không Phải Con Tôi!
67
Chương 67: 67: Lộ Diện Sự Thật
68
Chương 68: 68: Cảm Xúc Mạnh Liệt
69
Chương 69: 69: Phá Thai!
70
Chương 70: 70: Phá Thai 2 Tự Làm Tự Chịu
71
Chương 71: 71: Ngược Hướng
72
Chương 72: 72: Phần 2 Truy Thê_ Nốt Chu Sa
73
Chương 73: 73: Trò Trả Thù Thế Thân Ai Là Người Thực Hiện
74
Chương 74: 74: Thanh Xuân Bên Anh_ Con Của Chúng Ta
75
Chương 75: 75: Hắn Nghĩ Nếu Con Bé Là Của Hắn Và Bạch Yên Chi Thì Hay Biết Mấy
76
Chương 76: 76: Hai Người Vợ
77
Chương 77: 77: Gặp Lại
78
Chương 78: 78: Con Chúng Ta Đâu Bí Ẩn
79
Chương 79: 79: Phút Cuối Tôi Không Có Mẹ Còn Cô Ấy Mồ Côi
80
Chương 80: 80: Ngàn Thu Hoán Đổi
81
Chương 81: 81: Tỉnh Lại
82
Chương 82: 82: Điều Tra
83
Chương 83: 83: Cho Qua!
84
Chương 84: 84: Không Cùng Huyết Thống
85
Chương 85: 85: Tấm Màng Trinh Tiết
86
Chương 86: 86: Lựa Chọn
87
Chương 87: 87: Tình Yêu Cao Thượng So Sánh
88
Chương 88: 88: Tình Yêu Cao Thượng 2
89
Chương 89: 89: Tổn Thương
90
Chương 90: 90: Chúng Ta Đã Li Dị
91
Chương 91: 91: Cha Nó Đã Chối Bỏ Nó Khi Còn Là Hòn Máu Rồi!
92
Chương 92: 92: Giờ Đây Hắn Hiểu Ra Cụm Từ Mù Trái Tim Rồi
93
Chương 93: 93: Bức Hình
94
Chương 94: 94: Cô Nghĩ Tôi Nuôi Phụ Nữ Ở Đây Sao
95
Chương 95: 95: Là Nỗi Đau
96
Chương 96: 96: Clip Quan Trọng
97
Chương 97: 97: Câu Nói Gợi Nhớ
98
Chương 98: 98: Hai Người Không Thể Quay Lại
99
Chương 99: 99: 11 Năm Và Lời Hẹn Trong Thư Nhầm Crush
100
Chương 100: 100: Chưa Từng Gọi Vợ
101
Chương 101: 101: Từng Chối Bỏ Bé Con
102
Chương 102: 102: Trả Đũa
103
Chương 103: 103: Lựa Chọn Lục Thừa Cẩn Gặp Nguy Hiểm
104
Chương 104: 104: Cưỡng Gian
105
Chương 105: 105: Cứu Lục Thừa Cẩn_ Biệt Thự Số 13
106
Chương 106: 106: Cường Bạo Chiếm Hữu
107
Chương 107: 107: Cứu Em Trai_ Xử Tội Thằng Bạn
108
Chương 108: 108: Trả Đũa
109
Chương 109: 109: Sửa
110
Chương 110: 110: Nuôi Gái Là Nuôi 1 Bầy
111
Chương 111: 111: Mắt Yếu
112
Chương 112: 112: Gió Mùa Thu Mặc Đình Ngôn Bây Giờ Chỉ Là Quá Khứ
113
Chương 113: 113: Mái Nhà Và Áo Mưa
114
Chương 114: 114: Coi Trọng Trinh Tiết
115
Chương 115: 115: Anh Xin Lỗi! Anh Lại Là Em Đau Phải Không
116
Chương 116: 116: Không Níu Kéo
117
Chương 117: 117: Mất Phương Hướng
118
Chương 118: 118: Tuyệt Vọng
119
Chương 119: 119: Tôi Nghĩ Thiếu Anh Là Tốt Nhất!
120
Chương 120: 120: Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Anh!
121
Chương 121: 121: Thật Như Đùa
122
Chương 122: 122: Âm Mưu
123
Chương 123: 123: Sự Thật Phơi Bày
124
Chương 124: 124: Di Thư Và Kẻ Thủ Ác
125
Chương 125: 125: Lộ Diện Người Bị Giam Cầm
126
Chương 126: 126: Hối Hận Muộn Màng
127
Chương 127: 127: Mặc Đình Ngôn Chết Giao Phó Yêu Thương
128
Chương 128: 128: Đánh Nhau H
129
Chương 129: 129: Giấc Mơ Không Thể Đánh Thức
130
Chương 130: 130: Anh Không Yêu Bạch Yên Chi Trả Cho Em Đó!
131
Chương 131: 131: Bệnh Nặng Yêu Trong Muộn Màng
132
Chương 132: 132: Khi Số Phận Đã An Bày
133
Chương 133: 133: 3 Năm Chỉ Một Chữ Đợi H
134
Chương 134: 134: Duyên Phận Ngang Trái
135
Chương 135: 135: Nói Mau Thằng Chồng Tồi Của Tôi Đâu
136
Chương 136: 136: Phát Hiện Sự Thật Về Người Đàn Ông Đàn Cưỡng Hiếp Vợ
137
Chương 137: 137: Gặp Lại Người Chồng Đã Chết
138
Chương 138: 138: Kết Thúc Bi Thương
139
Chương 139: 139: Gỡ Khúc Mắc Trinh Tiết Từ Thiên Uy Chết Não
140
Chương 140: 140: Khúc Mắc
141
Chương 141: 141: Thay Tim Đổi Mắt Vẫn Chỉ Yêu Một Người Hai Trong Một Thân Thể
142
Chương 142: 142: Anh Yêu Em!