Chương 107: An An tủi thân

Editor: Lạc Y Y

Tuy rằng không làm đến cuối cùng, nhưng Tô Nguyên vẫn là bị giày vò không nói nên lời, cuối cùng mệt mỏi rã rời ngủ thϊếp đi.

Lục Cẩn dùng khăn ướt lau người cho Tô Nguyên, anh nhìn bộ đồ ngủ trên tay, suy nghĩ một hồi quyết định ném sang một bên, hai người không mảnh áo che thân ôm nhau trên giường.

"Nguyên Bảo." Lục Cẩn ghé vào tai Tô Nguyên thì thầm.

Tô Nguyên dường như nghe thấy anh gọi, vùi mặt vào trong lòng Lục Cẩn.

Mùi hương thoang thoảng của cây tùng bách hòa lẫn hương cam tràn ngập cả căn phòng, như sợ ánh trăng bên ngoài nhìn trộm người thương trong lòng, Lục Cẩn ôm chặt người vào lòng không để ánh trăng làm phiền.

Ngày hôm sau tỉnh lại đã là hơn mười giờ, Lục Cẩn vẫn cảm thấy ngủ chưa đủ, muốn Tô Nguyên ngủ nướng cùng mình.

"Ba!"

"Cha lớn!"

"Con đói rồi, con muốn ăn cơm!!"

Tiếng gọi của con trai nhanh chóng đánh thức Tô Nguyên, cậu ngồi dậy dụi dụi hai mắt, quay qua nhìn Lục Cẩn vẫn còn nằm bên cạnh mình, duỗi chân đạp anh, "Sao anh còn nằm đó, con trai đói rồi kìa!"

Đừng tưởng cậu không biết, Lục Cẩn đã dậy từ rất sớm, còn nghịch ngón tay cậu, chỉ có điều Tô Nguyên thực sự không ngủ đủ, nên cũng lười quan tâm đến anh.

Lục Cẩn ủy khuất bò dậy, nầm sấp trên bụng của Tô Nguyên để chào buổi sáng bé con trong bụng, xong rồi đi làm bữa sáng hoành tráng cho con trai lớn.

Tuy nhiên, trong bữa cơm Tô Tử An lại hiện rõ vẻ ủ rủ, rõ ràng đã rất đói lại không tập trung ăn cơm, Lục Cẩn chỉ tập trung vào Tô Nguyên, hoàn toàn không nhận thấy sự thay đổi của An An.

Thấy hai người tình nồng ý đượm, không phải đút cho ăn thì là sờ bụng, Tô Tử An bĩu môi nói: "Con muốn ăn thịt."

Lục Cẩn tiện tay lấy đĩa thịt bên cạnh qua, nhưng anh không nhìn kỹ nên không nhận ra trên đĩa đã trống không.

Tô Tử An tủi thân bĩu môi, thấy cha lớn ghé vào bụng ba, nghiêm túc hỏi: "Bé con à, đã ăn no chưa? Con ở trong bụng ba phải ngoan ngoãn đấy nhé!"

Tô Nguyên không có năng lượng, ăn cơm xong lại bắt đầu buồn ngủ, nên đã đứng dậy trở về phòng, Lục Cẩn định dọn dẹp xong chén đũa thì vào cùng Tô Nguyên, đột nhiên anh nhận thấy cơm thừa trong chén của An An còn rất nhiều, bèn lấy cái bánh kem nhỏ đi qua.

Lục Cẩn đi đến bên cạnh An An, nhìn cậu nghiêm túc chơi xếp gỗ, cũng không lên tiếng làm phiền, chỉ lặng lẽ ngồi ở phía sau cậu.

"Đây là ba, đây là cha lớn, đây là con của hai người." An An âm thầm đặt người một nhà lại cùng nhau, "Đây là An An, nhưng mà An An không có ba và cha lớn nữa."

Lục Cẩn nghe thấy vậy, vươn cánh tay kéo An An đến bên cạnh mình hỏi: "Vì sao An An không có ba và cha lớn nữa?"

An An nghe thấy tiếng Lục Cẩn, vẻ mặt không vui quay đầu đi, không chịu nói chuyện.

Lục Cẩn nhẫn nại hỏi: "An An không vui sao? Có thể nói cho cha biết nguyên nhân không?"

An An trầm mặc một lúc nói: "Cha có con của mình rồi, sẽ không thích con nữa."

"Sao có thể." Lục Cẩn cười nói: "Con cũng là con trai của cha, sao cha có thể không thích con được chứ."

"Nhưng mà con không phải là con ruột của cha nha!" An An nói lớn: "Cha chỉ đối tốt với con ruột của cha thôi, đến khi đó cha và ba sẽ đuổi con ra khỏi nhà, để con làm ăn xin trên đường."

"...."

"Huhuhu, cha cướp ba của con rồi, cha chính là đồ xấu xa! Bây giờ còn nuôi thêm một bé xấu xa nữa, huhuhu, con muốn ba con."

Lục Cẩn ẳm Tô Tử An lên, đi đến trước mặt Tô Nguyên nói: "Nguyên Bảo, con trai em khóc rồi."

"Sao thế?" Tô Nguyên lo lắng ngồi dậy, đưa tay bồng Tô Tử An qua hỏi: "Sao con khóc vậy An An? Cảm thấy khó chịu à? Mau gửi tin báo cho Tiểu Ninh!"

"Ba ơi, con, con không sao." An An ngửa mặt lên, lau nước mắt.

"Đứa nhỏ này cho rằng em có em bé sẽ không cần nó nữa." Lục Cẩn xoa xoa cái đầu nhỏ của An An nói: "Nó còn muốn biết cha ruột của mình là ai."

Tô Nguyên liếc nhìn Lục Cẩn, dịu dàng nói với Tô Tử An: "Bé ngốc, sao ba có thể không cần con chứ, ba và cha của con đều rất thương con, trước đây là ba nói dối con, người này chính là cha con, không phải cha kế, con chính là con ruột của cha."

"Thật ạ?" An An ngẩng đầu mở to cặp mắt còn vươn giọt lệ, gương mặt nhỏ của cậu đỏ bừng vì khóc.

"Đương nhiên là thật rồi!" Lục Cẩn nói: "Con xem chúng ta trông giống nhau như thế, ai thấy cũng nói chúng ta như từ một khuôn đúc ra."

Tô Tử An: "Nhưng cha không tốt với con"

"Cha bắt nạt con à?" Tô Nguyên hỏi.

Tô Tử An: "Cha không nấu bữa sáng cho con, con đói lắm luôn, không dễ gì mới có cơm ăn, cha còn không cho con ăn thịt."

"Ài! Thằng nhóc thối này đừng có vu oan cho cha nha!" Lục Cẩn lập tức phản bác: "Con nói muốn ăn thịt cha đã đưa đĩa thịt cho con rồi!"

Tô Tử An: "Nhưng cái đĩa đó hết rồi, ba xem đó, cha không hề quan tâm con chút nào!"

Tô Nguyên nâng tay lên gõ đầu Lục Cẩn một cái, "Anh quan tâm con trai nhiều hơn đi! Sức khỏe nó vốn không tốt, lần sau không được để con trai đói nữa!"

"Còn không phải hôm qua anh hầu hạ em tới hơn ba giờ sáng mới ngủ sao." Lục Cẩn nhỏ giọng lầu bầu, dù nhỏ nhưng vẫn bị Tô Nguyên nghe thấy.

Cậu cũng không khách khí, trực tiếp đạp anh một đạp, "Sau này anh ra sofa ngủ cho em!"

"Đừng mà!"

Miếng thịt vừa đến tay, sao lại bay đi rồi, Lục Cẩn muốn bao nhiêu ủy khuất là có bấy nhiêu ủy khuất.

Tô Tử An nhìn thấy thì len lén ở bên cạnh cười trộm.

Cuối cùng, hai cha con đều bị đuổi ra khỏi phòng.

Gọi một cách mỹ miều là cùng nhau đi mua sắm, thật ra là để thúc đẩy tình cảm giữa hai cha con.

Độ hot của hai cha con không hề giảm, đặc biệt là vụ Triệu Tân Dương vô tù gần gây cũng có liên quan đến Lục Cẩn, cho nên một lớn một nhỏ lựa chọn một siêu thị không quá đông.

"Cha ơi!"

Tô Tử An đi đến trước cửa hàng bán quần áo, nhìn quần áo gia đình, trong mắt đầy vẻ thích thú nên kéo áo của Lục Cẩn muốn vào xem.

Bên trong cửa hàng có đầy đủ các loại quần áo mới lạ, có kiểu gấu trúc, cũng có tây trang, làm Tô Tử An rất khó chọn lựa.

Cuối cùng vẫn là cha cậu vẫy tay một cái, lấy hết tất cả những bộ Tô Tử An đã nhìn trúng.

Tô Tử An chọn tổng cộng bốn bộ, cậu không quên trong nhà còn có một em bé nữa, sau này có thể cho bé mặc!

Hai cha con vui vẻ tiếp tục đi dạo, tình cờ gặp được Giang Thành và Từ An.

Từ An nhìn thấy An An yêu dấu liền tiến lên hôn cậu một cái, cười hỏi: "An An yêu dấu đi mua gì đó?"

Tô Tử An: "Đi mua quần áo ạ, chú Từ cũng mua quần áo sao, cái này là cho em bé mặc sao ạ?"

"Ồ, cái này là chuẩn bị cho bé con nhà tôi hả?" Lục Cẩn tiến lên hỏi.

Giang Thành: "Nằm mơ đi."

"Không phải?" Lục Cẩn nhướng mày, lại nhớ tới dáng vẻ lo lắng của Giang Thành khi Từ An ôm An An liền hiểu rõ, "Từ An có tin vui rồi sao?"

Chapter
1 Chương 1: Thoả thuận kết hôn
2 Chương 2: Tiểu Nguyên Bảo
3 Chương 3: Tin tức tố mất khống chế
4 Chương 4: Tôi biết anh có bệnh
5 Chương 5: Em còn nhớ Tiểu Cẩn không?
6 Chương 6: Thỏa thuận ly hôn
7 Chương 7: Phẩm hạnh không tốt
8 Chương 8: Người lòng dạ độc ác
9 Chương 9: Hôn lén
10 Chương 10: Phòng làm việc của Tô Nguyên
11 Chương 11: Idol quốc dân
12 Chương 12: Nhớ em
13 Chương 13: Tô Nguyên, anh chết chắc rồi
14 Chương 14: Tô Duệ, cậu dám không?
15 Chương 15: Cuối cùng vào lớp B
16 Chương 16: Giang Thành
17 Chương 17: Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi
18 Chương 18: Quan hệ giữa Từ An và Giang Thành
19 Chương 19: Chú nai nhỏ?
20 Chương 20: Nhóm Vocal
21 Chương 21: Cải biên ca khúc
22 Chương 22: Hống hách
23 Chương 23: Hot search
24 Chương 24: Vừa hống hách vừa dụ dỗ
25 Chương 25: Livestream
26 Chương 26: Quyến rũ
27 Chương 27: Đánh giá ca khúc chủ đề
28 Chương 28: Mơ màng
29 Chương 29: Ăn lẩu!
30 Chương 30: Ghim cài
31 Chương 31: Bị thương
32 Chương 32: Bôi thuốc
33 Chương 33: Nếu như tôi là Omega thì tốt rồi
34 Chương 34: Thế thân
35 Chương 35: Gánh nặng
36 Chương 36: Tự sáng tác
37 Chương 37: Bạch Liên Hoa
38 Chương 38: Ghen
39 Chương 39: Dấu hôn
40 Chương 40: Cặn bã
41 Chương 41: Sợ hãi
42 Chương 42: Kỳ dịch cảm
43 Chương 43: Tìm kho báu trên đảo
44 Chương 44: Công bố xếp hạng
45 Chương 45: Nửa đêm leo lên giường
46 Chương 46: Đứa con
47 Chương 47: Lần công diễn cuối cùng
48 Chương 48: Tiếp tục đánh cược
49 Chương 49: Phiếu giả
50 Chương 50: Kiểm tra sức khỏe
51 Chương 51: Đừng giận nữa, được không?
52 Chương 52: Thế ngoại đào viên
53 Chương 53: Đới Thanh bị thương
54 Chương 54: Không có ý tốt
55 Chương 55: Kiểm tra sức khỏe
56 Chương 56: Hot search
57 Chương 57: Công khai
58 Chương 58: Đuổi Trình Nguyên đi
59 Chương 59: Phát tình
60 Chương 60: Tiệc gia đình
61 Chương 61: Lần đầu gặp gỡ
62 Chương 62: Đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp
63 Chương 63: Họp báo
64 Chương 64: Phản kích
65 Chương 65: Hôn mê
66 Chương 66: Bị thương hôn mê
67 Chương 67: Tỉnh lại
68 Chương 68: Thuốc ngủ
69 Chương 69: Sản phẩm mới
70 Chương 70: Thì là ly hôn
71 Chương 71: Mv
72 Chương 72: Suy thận
73 Chương 73: Bị đưa về nhà họ Lục
74 Chương 74: Video
75 Chương 75: Bắt cóc
76 Chương 76: Được cứu
77 Chương 77: Đã nhớ lại rồi
78 Chương 78: Bà Lục bị thương
79 Chương 79: Không liên lạc được
80 Chương 80: Mang thai?
81 Chương 81: Tô Tử An
82 Chương 82: Trở lại
83 Chương 83: Miếng dán ức chế Nano
84 Chương 84: Đính hôn
85 Chương 85: Trả thù
86 Chương 86: Quậy tiệc đính hôn
87 Chương 87: Bị bệnh
88 Chương 88: Phơi bày
89 Chương 89: Cùng nhau tham gia chương trình
90 Chương 90: Ngậm hoa
91 Chương 91: Liên minh thất bại
92 Chương 92: Đồ Vô dụng
93 Chương 93: Phát tình ngoài ý muốn
94 Chương 94: Chuyện này không đơn giản
95 Chương 95: Trị tận gốc
96 Chương 96: Tủi thân
97 Chương 97: Bị bắt nạt ở nhà trẻ
98 Chương 98: Hoạt động với phụ huynh
99 Chương 99: Giáo huấn nhà họ Chu
100 Chương 100: Hồi phục trí nhớ
101 Chương 101: Nương nhờ bà xã
102 Chương 102: Tiếp tục chương trình
103 Chương 103: Triệu Tân Dương
104 Chương 104: Mang thai?
105 Chương 105: Liễu Cam kết hôn
106 Chương 106: Lục Cẩn giận
107 Chương 107: An An tủi thân
108 Chương 108: Tiểu tam dẫn con tìm tới cửa
109 Chương 109: Xảy ra chuyện rồi
110 Chương 110: Bắt được nội gián
111 Chương 111: Thân thế bí ẩn
112 Chương 112: Đột nhiên ngất xỉu
113 Chương 113: Kết cục
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Thoả thuận kết hôn
2
Chương 2: Tiểu Nguyên Bảo
3
Chương 3: Tin tức tố mất khống chế
4
Chương 4: Tôi biết anh có bệnh
5
Chương 5: Em còn nhớ Tiểu Cẩn không?
6
Chương 6: Thỏa thuận ly hôn
7
Chương 7: Phẩm hạnh không tốt
8
Chương 8: Người lòng dạ độc ác
9
Chương 9: Hôn lén
10
Chương 10: Phòng làm việc của Tô Nguyên
11
Chương 11: Idol quốc dân
12
Chương 12: Nhớ em
13
Chương 13: Tô Nguyên, anh chết chắc rồi
14
Chương 14: Tô Duệ, cậu dám không?
15
Chương 15: Cuối cùng vào lớp B
16
Chương 16: Giang Thành
17
Chương 17: Tiểu Nguyên Bảo đã rất giỏi rồi
18
Chương 18: Quan hệ giữa Từ An và Giang Thành
19
Chương 19: Chú nai nhỏ?
20
Chương 20: Nhóm Vocal
21
Chương 21: Cải biên ca khúc
22
Chương 22: Hống hách
23
Chương 23: Hot search
24
Chương 24: Vừa hống hách vừa dụ dỗ
25
Chương 25: Livestream
26
Chương 26: Quyến rũ
27
Chương 27: Đánh giá ca khúc chủ đề
28
Chương 28: Mơ màng
29
Chương 29: Ăn lẩu!
30
Chương 30: Ghim cài
31
Chương 31: Bị thương
32
Chương 32: Bôi thuốc
33
Chương 33: Nếu như tôi là Omega thì tốt rồi
34
Chương 34: Thế thân
35
Chương 35: Gánh nặng
36
Chương 36: Tự sáng tác
37
Chương 37: Bạch Liên Hoa
38
Chương 38: Ghen
39
Chương 39: Dấu hôn
40
Chương 40: Cặn bã
41
Chương 41: Sợ hãi
42
Chương 42: Kỳ dịch cảm
43
Chương 43: Tìm kho báu trên đảo
44
Chương 44: Công bố xếp hạng
45
Chương 45: Nửa đêm leo lên giường
46
Chương 46: Đứa con
47
Chương 47: Lần công diễn cuối cùng
48
Chương 48: Tiếp tục đánh cược
49
Chương 49: Phiếu giả
50
Chương 50: Kiểm tra sức khỏe
51
Chương 51: Đừng giận nữa, được không?
52
Chương 52: Thế ngoại đào viên
53
Chương 53: Đới Thanh bị thương
54
Chương 54: Không có ý tốt
55
Chương 55: Kiểm tra sức khỏe
56
Chương 56: Hot search
57
Chương 57: Công khai
58
Chương 58: Đuổi Trình Nguyên đi
59
Chương 59: Phát tình
60
Chương 60: Tiệc gia đình
61
Chương 61: Lần đầu gặp gỡ
62
Chương 62: Đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp
63
Chương 63: Họp báo
64
Chương 64: Phản kích
65
Chương 65: Hôn mê
66
Chương 66: Bị thương hôn mê
67
Chương 67: Tỉnh lại
68
Chương 68: Thuốc ngủ
69
Chương 69: Sản phẩm mới
70
Chương 70: Thì là ly hôn
71
Chương 71: Mv
72
Chương 72: Suy thận
73
Chương 73: Bị đưa về nhà họ Lục
74
Chương 74: Video
75
Chương 75: Bắt cóc
76
Chương 76: Được cứu
77
Chương 77: Đã nhớ lại rồi
78
Chương 78: Bà Lục bị thương
79
Chương 79: Không liên lạc được
80
Chương 80: Mang thai?
81
Chương 81: Tô Tử An
82
Chương 82: Trở lại
83
Chương 83: Miếng dán ức chế Nano
84
Chương 84: Đính hôn
85
Chương 85: Trả thù
86
Chương 86: Quậy tiệc đính hôn
87
Chương 87: Bị bệnh
88
Chương 88: Phơi bày
89
Chương 89: Cùng nhau tham gia chương trình
90
Chương 90: Ngậm hoa
91
Chương 91: Liên minh thất bại
92
Chương 92: Đồ Vô dụng
93
Chương 93: Phát tình ngoài ý muốn
94
Chương 94: Chuyện này không đơn giản
95
Chương 95: Trị tận gốc
96
Chương 96: Tủi thân
97
Chương 97: Bị bắt nạt ở nhà trẻ
98
Chương 98: Hoạt động với phụ huynh
99
Chương 99: Giáo huấn nhà họ Chu
100
Chương 100: Hồi phục trí nhớ
101
Chương 101: Nương nhờ bà xã
102
Chương 102: Tiếp tục chương trình
103
Chương 103: Triệu Tân Dương
104
Chương 104: Mang thai?
105
Chương 105: Liễu Cam kết hôn
106
Chương 106: Lục Cẩn giận
107
Chương 107: An An tủi thân
108
Chương 108: Tiểu tam dẫn con tìm tới cửa
109
Chương 109: Xảy ra chuyện rồi
110
Chương 110: Bắt được nội gián
111
Chương 111: Thân thế bí ẩn
112
Chương 112: Đột nhiên ngất xỉu
113
Chương 113: Kết cục