Chương 108: Chuyện cũ

"Nếu là thất lễ, hôm nào tôi sẽ tự mình xin lỗi. Những thứ kia đối với tôi mà nói đều không quan trọng, hiện tại quan trọng nhất là, tôi muốn cho em một lời giải thích." Quay đầu đi, anh an tĩnh nhìn gò má lạnh lẽo của cô, giọng nói êm ái: "Ân Ân, nguyện ý nghe anh giải thích được không?"

"Giải thích là có thể thay đổi hiện trạng trước mắt sao?" Quay đầu, cô bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt anh, đáy mắt không sóng không gió không thấy được chút phập phồng nào, giống như đã chuẩn bị tốt cho việc buông tay

Thật ra thì cũng không phải là cô không tin anh, mà là cô và Lâm Tiểu Uyển có quan hệ cùng một người, sẽ chỉ làm cho cả hai thêm lúng túng.

Bởi vì liên lụy đến anh, mà cô lại không kịp chuẩn bị tình cảm, cho nên giờ phút này chỉ muốn trốn tránh, không muốn đi đối mặt với mối quan hệ phiền toái giữa ba người.

Đèn xanh sáng lên, Dịch Khiêm đột nhiên khẽ thở dài một cái, đảo quanh tay lái đem xe rời đi, thả chậm tốc độ xe, mở miệng giải thích với cô, lần này anh không muốn để cho cô trốn tránh, mặc dù cô không muốn nghe, anh cũng muốn nói rõ ràng mọi chuyện

"Rất nhiều năm về trước anh đã biết Lâm Tiểu Uyển, nhưng không tính là thanh mai trúc mã, chỉ là ba mẹ hai người cùng quê, lúc nhỏ hàng năm hay cùng nhau về quê, nên anh vô tình gặp cô ấy. Khi đó còn nhỏ, cho là sau này sẽ không gặp mặt lại, không ngờ, lúc cô thi đại học thì đến Bắc Kinh, trường học cử hành hoạt động kỷ niệm ngày thành lập trường, anh lại gặp cô ấy, cũng không phải là có lòng, có lẽ chỉ là bởi vì khi còn bé cô ấy đã cứu anh, cho nên bản thân sinh lòng cảm ơn đối với cô ấy mà thôi."

Anh và cô gặp nhau, có lẽ phải đổ lỗi cho một lần ngoài ý muốn kia, nếu như không phải cô cứu anh, sợ rằng mười mấy năm sau, cũng sẽ không bao giờ hiện hữu trong suy nghĩ của anh

"Ở chung một chỗ đã lâu, anh cũng từng ngây thơ cho là anh và cô ấy sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau như vậy, lại không nghĩ rằng, cô ấy đến gần anh, chỉ là bởi vì địa vị và tiền bạc của nhà họ Dịch, anh còn chưa kịp chất vấn lý do, cô ta đã ra nước ngoài học, mà cơ hội du học kia, là cô đã dùng để làm lý do bắt anh buông tay cô, không ngờ anh bỏ qua để hoàn thành tâm nguyện của cô ấy. Lại bị cô ấy phản bội và lợi dụng, cũng cho anh thấy rõ, anh nên lựa chọn chia tay. Cô vừa đi là đã năm năm, thời gian năm năm, anh không hề có bắt cứ liên lạc gì với cô ấy."

Những năm kia trẻ người non dạ, không tính là có nhiều người yêu, chẳng qua là bị một cô gái lợi dụng và lừa gạt, để cho anh có chút cảm thấy mất mặt mà thôi, nhớ kỹ nhiều năm như vậy, cũng oán hận nhiều năm như vậy, nhưng một khắc nhìn thấy cô kia, tất cả tan thành mây khói, giống như chưa từng nhớ lại, lại giống như cũng không cần thiết để nhớ, nghĩ đến cũng có chút buồn cười.

"Thời gian mấy năm qua, anh đều ở thành phố C, một mình ở chỗ này cố gắng, một tay thành lập ra đế quốc buôn bán, cho nên sẽ chọn chỗ này, một phần nguyên nhân là bởi vì mẹ anh bức hôn, một cái nữa đúng là anh muốn tìm lại ân nhân thật sự đã cứu anh năm đó. Cũng năm đó khi rời khỏi nước, cô ta mới nói cho anh biết, người năm đó cứu anh không phải là cô ấy."

Nói tới chuyện xưa, Dịch Khiêm đột nhiên cười nhạt, khóe môi mơ hồ chứa đựng mấy phần khổ sở, "Quá khứ giữa anh và cô ấy chỉ có như vậy thôi, không có tình cảm oanh oanh liệt liệt, cũng không có dây dưa cùng chết cùng sống. Hôm nay cô ấy trở lại, mặc dù cô ấy muốn quay lại, anh cũng không thể nào tái phạm sai lầm một lần nữa, dù sao anh đã không phải thằng tiểu tử ngốc năm đó."

Năm đó lòng anh quá mềm yếu, năm năm thăng trầm trong giới kinh doanh, đủ làm tâm địa của anh trở nên mạnh mẽ, cũng đủ để cho anh biết chuyện người chuyện đời

"Anh không có ngờ đến, cô ấy lại là bạn bè của em." Đảo quanh tay lái, anh dừng xe lại trước cửa nhà trọ của cô, quay đầu nhìn cô gái đang ngồi yên lặng ở ghế phụ, khẽ thở dài một cái, "Ân Ân, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ bắt đầu lại với cô ấy, tụi anh chẳng có chút tình cảm nào cả. Có vài người một khi đã bỏ lỡ, đó chính là cả đời. Người anh thích chính là em, không phải cô ấy, em không cần bởi vì cô ấy là bạn bè của em, cho nên trốn tránh anh, trốn trành tình cảm này. Tình cảm là chuyện hai người, không được phép có người thứ ba nhúng tay vào, anh chỉ muốn đối xử tốt với em, đừng trốn chạy anh được không?"

"Đối mặt. . . . . . Nói dễ vậy sao." Nhưng nếu ba người xé rách quan hệ, cô không để ý đến mọi người, tổn thương chỉ sợ là Lâm Tiểu Uyển, mà cô sẽ trở thành kẻ vô tâm

"Chỉ cần em không trốn tránh là tốt rồi!" Khẽ thở dài một cái, làm như nhìn thấu tâm tư của cô, anh nghiêng người sang đem cô kéo đến, dịu dàng giải thích: "Lần này Lâm Tiểu Uyển trở về, cô ấy đã có chuẩn bị tất cả, ngay trong phòng khách sạn, thật ra thì cô ấy đã sớm biết quan hệ của chúng ta, nếu nói MR. Right cũng chỉ là cô ấy lấy cớ để thị uy với em, anh và cô ấy đã là quá khứ, hôm nay không thể bình thường hơn việc là bạn bè. Cô ấy biết em là người dễ mềm lòng, cho nên chị cần cô ấy nói rõ quan hệ của cô ấy và anh, thì em sẽ thói lui, lại quên anh không thích làm kẻ bị lợi dụng."

Thấy cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, hiển nhiên là không tin tưởng lời nói của anh, Dịch Khiêm không khỏi cười khổ, giơ tay lên khẽ vuốt mặt của cô, "Cô ấy đem em làm thành đối thủ cạnh tranh, căn bản sẽ không xem em như bạn bè, cũng chỉ có em mới ngu như vậy, ngu cho là mình thối lui ra khỏi sẽ tác thành cho cô ấy, nhưng không biết tất cả đều là tính toán của cô ấy. Lâm Quân Dao đã không đơn giản, thì cô ta cũng đâu có đơn thuần như vậy, em cho rằng cô ấy sẽ để em như trong trí nhớ sao?"

"Có thể ở nước ngoài sinh tồn được nhiều năm như vậy, còn đưa thân vào giới người mẫu, thì không thể đơn giản như em nghĩ đâu, quá đơn giản thì làm sao tồn tại được trong thế giới tàn khốc đó."

Nghiêng thân qua, anh cầm lấy một tập tài liệu đưa đến trước mặt cô, "Tất cả tài liệu ở đây, em lên đến nhà nhớ xem một chút, xem xong rồi hãy nghĩ đến những lời anh nói. Ân Ân, anh không ép buộc em, cũng sẽ không miễn cưỡng em phải làm những việc mà em không muốn làm, em chỉ cần suy nghĩ thật kỹ, nghĩ rõ rồi cho anh một đáp án, mặc kệ là cái gì, mặc kệ phải đợi bao lâu, anh đều sẽ đợi."

Cúi đầu, Úc Tử Ân do dự nhìn phần tài liệu anh đưa tới, khẽ run nhận lấy, Mặc dù trong lòng có vô vàng nghi vấn, vào giờ phút này các loại suy nghĩ giằng co phức tạp, cô nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào.

“Được rồi, thời gian cũng không còn sớm, em về nghĩ ngơi đi.!” Khó hiểu, anh đẩy cửa xe ra đi xuống, đi vòng qua chỗ cạnh tài xế giúp cô mở cửa.

Từ chỗ canh tài xế xuống, cô ngước mắt nhìn anh một cái, muốn nói lại thôi, lời ra đến khóe miệng, đúng là vẫn còn không thể nói ra.

Đóng cửa xe, anh tự tay ôm cô vào trong ngực, không có kháng cự, cô chỉ an tĩnh như cũ.

Khẽ nghiêng đầu, anh để rơi một nụ hôn lên gò má cô, chậm rãi buông tay ra, hơi thở lạnh lẽo mà nóng rực rơi vào bên tai cô, “Nghỉ ngơi thật tốt, anh chờ em.”

“Được.” Nhàn nhạ gật đầu, cô ngước mắt nhìn anh một cái, sau đó xoay người rời đi.

Cho đến khi vào trong nhà, cô cũng không dám quay đầu lại nhìn, bởi vì cô biết, anh vẫn ơ phía sau cô, chờ đợi.

Tựa vào cạnh xe, Dịch Khiêm ngước mắt nhìn lên nhà một chút, cho đến khi lầu hai sáng đèn, anh mới ngồi vào trong xe, lái xe rời đi.

Đứng ở cửa sổ, Úc Tử Ân nhìn xe của anh chậm rãi lái đi khỏi tầm mắt của cô một lúc lâu mới thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn về phía tài liệu trên bàn, buông rèm cửa sổ ra, đi đến cầm lấy tài liệu ngồi ở trên ghế sa lon chăm chú nhìn.

thật ra thì Dịch Khiêm nói không sai, Lâm Quân Dao không đơn giản như vậy, tất nhiên Lâm Tiểu Uyển không phải đã từng mơ tưởng đến chuyện sẽ cố chấp thắng cô.

Có lẽ cô đã nghĩ những vấn đề kia quá mức đơn giản, cũng là cô muốn trốn tránh không muốn đối mặt với những thứ ấy, nhưng nếu cô lớn mật một chút, sợ rằng chuyện không được nhưu cô nghĩ.

Liếc nhìn những thứ trong tài liệu, anh đã đặc biệt vì cô mà điều tra những chuyện bí mật kia, mới đầu là kinh ngạc dần dần biến thành không thể tin, tay cầm tài liệu không tự chủ được mà khẽ run rẩy.

Quả nhiên… cô ấy không đơn giản như cô tưởng tượng.!

cô đã có được khả năng này, như vậy muốn tra được việc cô và Dịch Khiêm có quan hệ cũng không phải là việc khó rồi, chị em nhà họ Lâm không phải vật trong ao, Lâm Quân Dao có thể vì Đường Minh Lân hãm hại cô, như vậy Lâm Tiểu Uyển đây? Nhiều năm làm bạn bè như thế, vì Dịch Khiêm cô liền ngoan cường quyết tâm đối phó cô sao?

Lòng phụ nữ ghen tỵ và thủ đoạn, thường thường làm cho đàn ông sợ hãi, nếu không lão tổ tong cũng sẽ không nói: “Độc ác nhất là nội tâm phụ nữ.”

Tiện tay đem tư liệu trên tay ném lên bàn, nghiêng người sang nằm bên trên ghế salon, cô dùng hai cánh tay ôm chặt lấy mình, có chút hơi lạnh lan tràn toàn thân, có một số việc cô thậm chí không dám suy nghĩ sâu sa.

Nhớ mang máng chuyện khi còn rất nhỏ, cô và Lâm Tiểu UYển là bạn học, hai nhà lại ở gần nhau, cũng có thể nói đều à gia đình mới phát tài. Úc Bảo Sơn vì xây dựng sự nghiệp của mình mà phần lớn thời gian đều ở trong ty, cứ thế bỏ mặc cô, ba của Lâm Tiểu Uyển cũng giống vậy, điều duy nhất không giống nhau là Lâm Tiểu Uyển và Lâm Quân Dao không phải cùng một mẹ, ba của Lâm Tiểu Uyển yêu đứa con sau hơn đứa con đầu, cho nên ném cô cho bà ngoại ở thành phố C, mà cô từ đầu đến cuối đều là hòn ngọc quý trên tay Úc Bảo Sơn.

Từ nhỏ mọi việc Lâm Tiểu Uyển đều muốn thắng cô, bất luận thành tích học tập hay piano, có lẽ bởi vì nguyên nhân gia đình mà tự ti, lại không muốn thua cô, cho nên cứ mãi tranh giành với cô, cô cũng không so đo những thứ này, dù sao Úc Bảo Sơn cũng không đặt yêu cầu quá cao với cô, chỉ cần chính cô vui vẻ là được rồi, coi như không lấy được thứ hạng cao nhất, Úc Bảo Sơn cũng sẽ cao hứng khích lệ cô : Con gái bảo bối, cố gắng đã tốt rồi, lần sau cố gắng nữa.

Ngày cứ như vậy trôi qua khi chung quang bọn họ tất cả mọi người đều biết, con gái họ Lâm luôn đứng thứ nhất, còn cô luôn đứng thứ hai.

Sau này cô thi vào đại học nổi tiếng cả nước, còn cô ta lại ở lại thành phố C, thiếu liên lạc, cô chỉ nghe nói cô ấy đã ra nước ngoài. Thêm vào đó trong đại học xa lạ, cô lại quen biết Thẩm bùi Bùi và Sở Tiểu Ninh, sau đó là Lam Mộ Duy.

Mấy năm này Lâm Tiểu Uyển đều phát điện thư cho cô nói rằng, cô ta đã trở thành một lưu học sinh thành công một cách vinh quang. Mà cô hoàn toàn không biết, đều là cô ấy dùng chính mình để đổi lấy, nhưng nếu hôm nay Dịch Khiêm không đưa cho cô những tài liệu này, cô sợ rằng vĩnh viễn đều sẽ không dám nghĩ như thế.

Thời gian năm năm, thay đổi nhiều như vậy, cũng thay đổi cô, có vài người như Dịch Khiêm đã nói, một cái xoay người chính là cả đời, như cô và Lam Mộ Duy, không còn có thể trở lại lúc ban đầu.

Chapter
1 Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2 Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3 Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4 Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5 Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6 Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7 Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8 Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9 Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10 Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11 Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12 Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13 Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14 Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15 Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16 Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17 Chương 17: Cậu út?
18 Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19 Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20 Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21 Chương 21: Gần quan được ban lộc
22 Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23 Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24 Chương 24: Ông lão quê mùa
25 Chương 25: Không hẹn mà gặp
26 Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27 Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28 Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29 Chương 29: Được lời to
30 Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31 Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32 Chương 32: Ăn ý
33 Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34 Chương 34: Em hận anh sao?!
35 Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36 Chương 36: Không có thành ý
37 Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38 Chương 38: Ghen tỵ
39 Chương 39: Đủ loại mập mờ
40 Chương 40: Tự cho là đúng
41 Chương 41: Náo nhiệt
42 Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43 Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44 Chương 44: Mối tình đầu
45 Chương 45: Tôi là thương nhân
46 Chương 46: Cô có người yêu sao?
47 Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48 Chương 48: Mạo muội
49 Chương 49: Thiếu nhân tình
50 Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51 Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52 Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53 Chương 53: Ghen?
54 Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55 Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56 Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57 Chương 57: Gây khó khăn
58 Chương 58: Kéo dài thời gian
59 Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60 Chương 60: Hình
61 Chương 61: Lợi thế ly hôn
62 Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63 Chương 63: Mập mờ
64 Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65 Chương 65: Boss lớn!
66 Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67 Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68 Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69 Chương 69: Ly hôn - tự do!
70 Chương 70: Sinh nhật
71 Chương 71: Tôi cõng em!
72 Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73 Chương 73: Hấp dẫn!
74 Chương 74: Áp chế!
75 Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76 Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77 Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78 Chương 78: Chuyện riêng!
79 Chương 79: Bất trị!
80 Chương 80: Thay anh mời rượu
81 Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82 Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83 Chương 83: Đám mây màu hồng
84 Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85 Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86 Chương 86: Dắt tay!
87 Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88 Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89 Chương 89: Bảo vệ
90 Chương 90: Công tư rõ ràng
91 Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92 Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93 Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94 Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95 Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96 Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97 Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98 Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99 Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100 Chương 100: Ba lựa chọn
101 Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102 Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103 Chương 103: Giỏi về mưu tính
104 Chương 104: Đối thủ mạnh
105 Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106 Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107 Chương 107: Bảo vệ!
108 Chương 108: Chuyện cũ
109 Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110 Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111 Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112 Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113 Chương 113: Vợ của anh
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116 Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117 Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118 Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119 Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120 Chương 120: Thu hồi tự ái
121 Chương 121: Công việc mới!
122 Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123 Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124 Chương 124: Anh là lính
125 Chương 125: Cẩn thận
126 Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127 Chương 127: Giữ gìn
128 Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129 Chương 129: Họp lớp
130 Chương 130: Thuốc mê
131 Chương 131: Đại kết cuộc
132 Chương 132: Đại kết cuộc 2
133 Chương 133: Đại kết cuộc 3
134 Chương 134: Đại kết cuộc 4
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2
Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3
Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4
Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5
Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6
Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7
Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8
Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9
Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10
Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11
Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12
Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13
Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14
Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15
Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16
Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17
Chương 17: Cậu út?
18
Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19
Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20
Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21
Chương 21: Gần quan được ban lộc
22
Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23
Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24
Chương 24: Ông lão quê mùa
25
Chương 25: Không hẹn mà gặp
26
Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27
Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28
Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29
Chương 29: Được lời to
30
Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31
Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32
Chương 32: Ăn ý
33
Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34
Chương 34: Em hận anh sao?!
35
Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36
Chương 36: Không có thành ý
37
Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38
Chương 38: Ghen tỵ
39
Chương 39: Đủ loại mập mờ
40
Chương 40: Tự cho là đúng
41
Chương 41: Náo nhiệt
42
Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43
Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44
Chương 44: Mối tình đầu
45
Chương 45: Tôi là thương nhân
46
Chương 46: Cô có người yêu sao?
47
Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48
Chương 48: Mạo muội
49
Chương 49: Thiếu nhân tình
50
Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51
Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52
Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53
Chương 53: Ghen?
54
Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55
Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56
Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57
Chương 57: Gây khó khăn
58
Chương 58: Kéo dài thời gian
59
Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60
Chương 60: Hình
61
Chương 61: Lợi thế ly hôn
62
Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63
Chương 63: Mập mờ
64
Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65
Chương 65: Boss lớn!
66
Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67
Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68
Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69
Chương 69: Ly hôn - tự do!
70
Chương 70: Sinh nhật
71
Chương 71: Tôi cõng em!
72
Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73
Chương 73: Hấp dẫn!
74
Chương 74: Áp chế!
75
Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76
Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77
Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78
Chương 78: Chuyện riêng!
79
Chương 79: Bất trị!
80
Chương 80: Thay anh mời rượu
81
Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82
Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83
Chương 83: Đám mây màu hồng
84
Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85
Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86
Chương 86: Dắt tay!
87
Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88
Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89
Chương 89: Bảo vệ
90
Chương 90: Công tư rõ ràng
91
Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92
Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93
Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94
Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95
Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96
Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97
Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98
Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99
Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100
Chương 100: Ba lựa chọn
101
Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102
Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103
Chương 103: Giỏi về mưu tính
104
Chương 104: Đối thủ mạnh
105
Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106
Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107
Chương 107: Bảo vệ!
108
Chương 108: Chuyện cũ
109
Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110
Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111
Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112
Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113
Chương 113: Vợ của anh
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116
Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117
Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118
Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119
Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120
Chương 120: Thu hồi tự ái
121
Chương 121: Công việc mới!
122
Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123
Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124
Chương 124: Anh là lính
125
Chương 125: Cẩn thận
126
Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127
Chương 127: Giữ gìn
128
Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129
Chương 129: Họp lớp
130
Chương 130: Thuốc mê
131
Chương 131: Đại kết cuộc
132
Chương 132: Đại kết cuộc 2
133
Chương 133: Đại kết cuộc 3
134
Chương 134: Đại kết cuộc 4