Chương 11: Lần nữa bị vứt bỏ

Edit: @nynuvola (wp)

2016-2-14 23: 00 PM

Lửa trại dẫn đường được duy trì trêи trấn nhỏ, đốt cháy nhánh gỗ tùng tạo nên những đốm lửa tung bay bập bùng, lách tách bay trong bầu trời đêm đen kịt.

Ngôn Dật đi sâu vào con hẻm nhỏ hẹp trống trải, vạt áo gió theo đó tung bay, cậu mang một khẩu 590M mạnh mẽ, giữ chặt vết thương do bị đạn bắn trúng bên trái bụng dưới, bước qua mấy cỗ thi thể Alpha linh cẩu đã bị bắn thành cái sàng, máu sền sệt dính lên đế chiếc ủng đen bóng và họng súng, trông như những hạt cơm nát bấy dưới nền đất, từng hạt lại từng hạt.

Đi ngang qua cửa tiệm hoa, chủ nhân nơi này là một người phụ nữ trung niên bình thường với tế bào tuyến thể chưa phân hóa và thức tỉnh, bà ôm chặt đứa con của mình thu người vào trong góc, tay run rẩy và đổ hết tiền giấy và tiền xu hiện có, quỳ ngã dưới đất, cạnh chân Ngôn Dật, không ngừng run giọng cầu xin: "Đừng... đừng bắn... tiền, tiền tôi sẽ đưa hết cho cậu..."

Chủ tiệm hoa che mắt đứa trẻ, ngẩng đầu không ngừng van xin, thanh niên tuấn tú mặc đồng phục quản gia áo gió màu đen, vóc dáng thon dài, là một Omega dịu dàng xinh đẹp, sợi tóc xám nhạt mềm mại, đôi tai thỏ nhỏ nhẹ nhàng giật giật, phủi đi những bông tuyết rơi trêи vành tai.

Cũng chính Omega này, vừa lúc nãy đối đầu với mười chiếc xe jeep bên trong là Alpha linh cẩu phân hóa J1 cuối hẻm, trêи tay chỉ cầm một khẩu súng sơn ngắn 590M, đối phương là mười mấy Alpha mạnh mẽ nhanh nhẹn, mà hiện tại, duy nhất mình cậu có thể toàn vẹn đi ra ngoài hẻm.

Ngôn Dật cúi người bẻ một cành hoa hồng từ bình hoa trong quầy hàng, cẩn thận gỡ đi tấm lụa lưới trắng bao bọc lấy hoa, đôi tay nhuốm đầy máu trông vô cùng nhợt nhạt vì mất máu và mệt mỏi.

Cậu cắm bông hồng vào túi trước ngực.

Lục Thượng Cẩm chính là yêu thích những loài hoa có hương vị mang hơi hướng xâm lược như thế, Ngôn Dật sờ sau gáy, tuyến thể được che chắn bởi miếng bảo vệ gáy bằng thép đen chặt chẽ, tránh cho lúc chiến đấu những chỗ yếu điểm sẽ bị tổn thương, đồng thời che giấu mùi tin tức tố kẹo sữa tỏa ra ngọt nị, cũng để tránh chọc giận Lục Thượng Cẩm.

Ngay giao lộ có một cái đèn đường mất điện, chiếc Porsche xám bạc đậu dưới bóng tối, Ngôn Dật cúi người gõ cửa sổ xe:

"Tiên sinh, tôi đã hoàn thành xong việc."

Lục Thượng Cẩm mở mắt, đẩy cửa xe, kéo Ngôn Dật đến trước cửa xe kiểm tra từ trêи xuống dưới, như con báo tao nhã mà bá đạo soi xét kỹ con mồi của mình.

Ngôn Dật một tay bỏ súng bắn vào bao đựng thắt lưng bên hông, tay phải rút một bông hồng trong túi ra đưa tới trước mặt Lục Thượng Cẩm, mỉm cười nói: "Tiên sinh, ngài như con báo đen dưới ánh trăng đêm nay, em yêu ngài."

Đổi lấy lời này là nụ hôn mãnh liệt của Lục Thượng Cẩm, hắn không nhịn được xé bỏ bảo vệ trêи gáy Ngôn Dật, đặt cậu tựa lên cửa xe, ɭϊếʍ láp tuyến thể sau gáy cậu, lắng nghe tiếng Omega thống khổ thở dốc mềm mại trong lồng ngực.

Ngôn Dật nhẹ giọng khoe: "Tiên sinh, nhiệm vụ lần này rất thuận lợi."

Cậu hi vọng xa vời điều đó sẽ khiến hắn nhẹ tay hơn một chút.

Lục Thượng Cẩm thờ ơ: "Đó là việc mà em nên làm."

Bàn tay của Lục Thượng Cẩm không kiêng dè nhấn vào vết thương do súng gây ra bên eo Ngôn Dật, nắm chặt lấy nó, cậu phải nghiến răng chịu đựng cơn đau dữ dội từ người yêu, mỗi lần giao hoan, Alpha sẽ khiến cậu niếm trải nỗi đau vô hạn cực kì kinh khủng.

Thỏ cụp tai là một chủng tộc vô cùng yếu đuối.

Ngôn Dật nhìn Alpha cao lớn lạnh lùng phía sau qua kính chiếu hậu.

Nếu như Alpha của cậu có thể chạm vào lưng cậu, hoặc nhẹ nhàng đỡ lấy đầu cậu, có lẽ sẽ khiến cậu cực kì thỏa mãn và hạnh phúc, Ngôn Dật cong người lên, ảo tưởng nhận được động viên đến từ Alpha.

Trong mắt của Lục Thượng Cẩm, cậu chính là một vệ sĩ không gì không làm được, là kỹ nam thỏ cụp tai đa tình lăng nhăng.

Mà trong mắt Ngôn Dật, mỗi lời tỏ tình của cậu đều là nguyện vọng cay đắng cuối cùng trong tâm khảm, cậu yêu Alpha của mình vừa nồng nhiệt vừa âm thầm, muốn đoạt hắn về để bù đắp mọi lỗi lầm của bản thân.

Ngôn Dật vô lực vịn cửa xe, không giãy dụa nữa, mặc cho Lục Thượng Cẩm phát tiết trêи người, tùy ý để hắn muốn làm gì thì làm.

Tuyến thể sau gáy vừa mới được loại bỏ và tu sửa đang lên da non, vết thương đau đớn mỗi giờ mỗi khắc đều nhắc nhở cậu, rằng chỉ một tuần trước đây, họ đã ly hôn.

Hoặc giả không có tư cách nói ly hôn, chỉ có thể nói là chia tay.

Lục Thượng Cẩm đuổi cậu ra khỏi biệt thự mà cậu ở trước giờ, từ nay về sau, công việc là công việc, tình cảm dẫu còn vương vấn cũng rạn nứt chia lìa.

Cậu biết đó là lỗi của cậu.

- ---------

Tình yêu đôi bên ngày càng mong manh tồn tại qua 7 năm, Lục Thượng Cẩm thường xuyên ở ngoài không về nhà, Ngôn Dật một mình trông coi ngôi biệt thự trống trải và cô đơn.

Đến kỳ phát tình, Ngôn Dật không có cách nào thoải mái, nhẫn nhịn mãi đến lúc đầu đau như búa bổ, mặc cho vỏ thuốc ức chế và thuốc giảm đau ném đầy đất, cậu vẫn bị hành hạ khó chịu đến cực điểm.

Rốt cục không chống cự nổi sự dằn vặt của kì phát tình, cậu mặc áo khoác vào, đội mũ len, xõa tung khăn quàng cổ che lại nửa khuôn mặt, lén lút đi vào một club, tìm một thợ xoa bóp Alpha nhện.

Alpha nhện vừa vào phòng, theo thói quen liền cởi bỏ quần áo.

Một Omega phát tình hơn nửa đêm chạy vào club, mặc kệ cậu muốn làm cái gì, Alpha nhện cũng không tiện phí lời, trông thấy Omega nhỏ nhắn xinh đẹp lại đáng yêu này, đêm nay có lẽ là một đêm nóng bỏng khó quên.

Không nghĩ đến Ngôn Dật chỉ cởi áo khoác ngoài, mặc chiếc áo len rộng rãi ở nhà bên trong, nằm úp sấp trêи giường mát xa, ngoan ngoãn đưa lưng tới trước mặt Alpha nhện, có chút xấu hổ nghiêm túc yêu cầu: "... Không cần cởi quần áo, chỉ cần sờ, sờ một chút vào sau lưng là được."

Alpha nhện sững sốt, hất mái tóc nổi bật của mình.

Hắn cứ vuốt ve lưng của Omega nhỏ suốt đêm.

Thỏ nhỏ thỏa mãn trở mình, hé nửa con mắt, dần dần nhắm lại, hô hấp đều đặn, lông mi cong vút giống như đôi cánh ẩm ướt của ấu trùng run rẩy dưới ánh nắng sớm, lỗ tai nhỏ cũng khẽ động đậy với biên độ cực nhỏ.

Alpha nhện nhìn đến ngây người, hắn không khỏi rướn người lên, chống hai tay vào đầu gối, hôn trộm lên trán của thỏ con cụp tai.

Cậu ấy rất đáng yêu.

Đáng yêu đến mức khiến người khác tình nguyện không cởi quần áo cũng không cần lấy tiền, thay cậu xoa lưng suốt đêm.

Là một Omega sạch sẽ, đáng tiếc tuyến thể sau gáy đã được dấu hiệu, Omega này có bạn đời, muốn có ý đồ với cậu cũng không thể.

Sau khi Ngôn Dật vượt qua kỳ phát tình nhờ sự vuốt ve của Alpha nhện, lúc cậu trở về nhà, liền thấy Lục Thượng Cẩm ngồi trêи ghế sô pha đợi sẵn, ánh mắt dò xét hỏi cậu: "Tối hôm qua đi đâu?"

Ngôn Dật há miệng, sợ nói lời thật lòng sẽ khiến Lục Thượng Cẩm tức giận, đành tùy tiện viện một cái lý do để lấp ɭϊếʍ cho qua.

Lục Thượng Cẩm ném tấm ảnh đến chân Ngôn Dật.

Trong hình là thỏ tai cụp đang vùi mình trêи giường mát xa, một Alpha đấm bóp thanh lịch đang cúi đầu hôn lên thái dương cậu, tư thế vô cùng thân mật.

Đây là khiêu khích và khinh bỉ ghê gớm nhất đối với sự chiếm hữu của Alpha, thân phận Alpha chim ưng phân hóa bậc hai vô cùng tôn quý, Lục Thượng Cẩm không thể chịu nổi sự phản bội trắng trợn từ con thỏ nhỏ này.

Thời điểm Ngôn Dật tuổi tác tầm khoảng hai mươi cũng sẽ cãi vã. Cho nên khi đó, bọn họ chia tay.

——

Một cặp tình nhân không có sự đảm bảo của độ khớp, sống sót sau súng đạn, chiến đấu bên nhau, cũng không thể vượt qua rạn nứt đã nảy mầm bảy năm, từ tình yêu say đắm đến tự tay kết thúc.

——

Hiện tại, Ngôn Dật lần nữa bị vứt ra ngoài cửa.

Cậu vẫn còn một chiếc thẻ ngân hàng trong ví của mình, là thứ mà cậu đã tiết kiệm được khi làm việc cho Lục Thượng Cẩm. Sau khi chia tay, cậu trở thành một nhân viên bình thường của hắn, với mức lương cố định hàng tháng, Lục Thượng Cẩm sẽ không đưa cho Ngôn Dật tấm thẻ mà hắn dùng để bao dưỡng những Omega khác, có thể xài cả đời không hết.

Cậu muốn tìm cho bé con trong bụng một nơi nghỉ chân ấm áp.

Cho nên, Ngôn Dật ôm cái bụng được che kín dưới lớp áo len mỏng, ngơ ngác rời khỏi hoa viên nhà họ Lục.

===================

Giải thích một chút, truyện được viết vào năm 2019(cũng là mốc thời gian hiện tại trong truyện) nên đầu chương có mốc thời gian 2016 là 3 năm trước lúc Ngôn Dật và Lục Thượng Cẩm bên nhau được 7 năm, khi này Ngôn Dật đã bị bắt làm phẫu thuật loại bỏ ký hiệu của Lục Thượng Cẩm.

Lý do cắt bỏ là vì 2 người chia tay trước đó, Lục Thượng Cẩm hiểu nhầm thỏ con đi club kiếm Alpha nhện qua đêm, nguyên nhân khác thì sẽ đề cập trong chương sau, sợ mn chưa hiểu nên tui note lại.

Chapter
1 Chương 1: Cẩm ca
2 Chương 2: Tiểu minh tinh bị đá văng xa tám mét
3 Chương 3: Độ khớp 75%
4 Chương 4: Chúc tôi sinh nhật 27 tuổi vui vẻ
5 Chương 5: Rút lấy tuyến thể của cậu ta
6 Chương 6: Everlasting love
7 Chương 7: Bởi vì tôi chỉ là một con tiểu bạch thỏ
8 Chương 8: Đưa em về nhà
9 Chương 9: Bàn tay muốn nắm đã trống rỗng
10 Chương 10: Cút
11 Chương 11: Lần nữa bị vứt bỏ
12 Chương 12: Tại sao không thích em?
13 Chương 13: Thiếu niên năm 18 tuổi
14 Chương 14: Tôi là đồ Người khác không cần
15 Chương 15: Đến đây với anh
16 Chương 16: Đón em về nhà đi mà
17 Chương 17: Alpha sư tử M2
18 Chương 18: Kỳ thực ba chỉ thích hoa bách hợp
19 Chương 19: Mật mã vẫn còn, tình yêu biến mất
20 Chương 20: Tiên sinh, tôi từ chức
21 Chương 21: Ngôn Ngôn, yêu em mãi đến tận cùng sinh mệnh
22 Chương 22: Mày xứng sao?
23 Chương 23: Xin lỗi em...
24 Chương 24: Lục Thượng Cẩm, anh rốt cuộc muốn cái gì?
25 Chương 25: Tôi muốn em (H)
26 Chương 26: Hoa hồng trong túi đã héo khô mất rồi
27 Chương 27: Hồi ức tình yêu
28 Chương 28: Cứ tiếp tục mơ đi, đừng bao giờ tỉnh lại
29 Chương 29: Trái tim yếu mềm
30 Chương 30: Tôi đều thích
31 Chương 31: Tôi không xử em, tôi xử thằng đó
32 Chương 32: Mang thai giả?
33 Chương 33: Đi khám
34 Chương 34: Kết quả kiểm tra
35 Chương 35: Thiếu
36 Chương 36: Tranh đoạt
37 Chương 37: Bó hồng đỏ thắm
38 Chương 38: Về nhà
39 Chương 39: Sương mù tan
40 Chương 40: Tia hi vọng cuối cùng
41 Chương 41: Vốn không có ai ở đây cả
42 Chương 42: Đánh mất
43 Chương 43: Thứ tình cảm không ai hiểu
44 Chương 44: Thỏ của tôi
45 Chương 45: Anh túc nhuốm đỏ
46 Chương 46: Đều quên đi
47 Chương 47: Tổng hợp thông tin về phân hóa cấp bậc trong truyện
48 Chương 48: Omega nhện
49 Chương 49: Chạm mặt
50 Chương 50: Từng là ánh sáng
51 Chương 51: Đã không còn là người đặc biệt nhất
52 Chương 52: Dằn vặt
53 Chương 53: Giải thoát
54 Chương 54: Níu giữ
55 Chương 55: Nguyện ý lưu lạc vì em
56 Chương 56: Tế bào gốc A3
57 Chương 57: Quái vật
58 Chương 58: Trở lại
59 Chương 59: Cảm ơn em
60 Chương 60: Bảy tuổi
61 Chương 61: Tai thỏ không thể sờ
62 Chương 62: Sợ hãi
63 Chương 63: Không phải lỗi của em
64 Chương 64: Có thể hôn em không?
65 Chương 65: Chạm vào em
66 Chương 66: Cho cơ hội
67 Chương 67: Càng ngày càng xa
68 Chương 68: Hai mươi bảy tuổi vẫn sẽ yêu?
69 Chương 69: Muốn nói gì không?
70 Chương 70: Nuốt lời
71 Chương 71: Vợ ơi
72 Chương 72: Có ích không?
73 Chương 73: Muốn sờ
74 Chương 74: Không dám
75 Chương 75: Cảm ơn bé cưng, anh yêu em
76 Chương 76: Đừng chê anh
77 Chương 77: Nếu có một ngày
78 Chương 78: Cũng được
79 Chương 79: Không nhịn nổi
80 Chương 80: Em mang trái tim anh đi mất rồi!
81 Chương 81: Lần nữa rung động
82 Chương 82: Bé con Lục Ngôn
83 Chương 83: Chia cắt
84 Chương 84: Dẫn em đi
85 Chương 85: S4
86 Chương 86: Thủy tiên theo gió biến mất
87 Chương 87: Alpha Falcon
88 Chương 88: Một nhà ba người
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Cẩm ca
2
Chương 2: Tiểu minh tinh bị đá văng xa tám mét
3
Chương 3: Độ khớp 75%
4
Chương 4: Chúc tôi sinh nhật 27 tuổi vui vẻ
5
Chương 5: Rút lấy tuyến thể của cậu ta
6
Chương 6: Everlasting love
7
Chương 7: Bởi vì tôi chỉ là một con tiểu bạch thỏ
8
Chương 8: Đưa em về nhà
9
Chương 9: Bàn tay muốn nắm đã trống rỗng
10
Chương 10: Cút
11
Chương 11: Lần nữa bị vứt bỏ
12
Chương 12: Tại sao không thích em?
13
Chương 13: Thiếu niên năm 18 tuổi
14
Chương 14: Tôi là đồ Người khác không cần
15
Chương 15: Đến đây với anh
16
Chương 16: Đón em về nhà đi mà
17
Chương 17: Alpha sư tử M2
18
Chương 18: Kỳ thực ba chỉ thích hoa bách hợp
19
Chương 19: Mật mã vẫn còn, tình yêu biến mất
20
Chương 20: Tiên sinh, tôi từ chức
21
Chương 21: Ngôn Ngôn, yêu em mãi đến tận cùng sinh mệnh
22
Chương 22: Mày xứng sao?
23
Chương 23: Xin lỗi em...
24
Chương 24: Lục Thượng Cẩm, anh rốt cuộc muốn cái gì?
25
Chương 25: Tôi muốn em (H)
26
Chương 26: Hoa hồng trong túi đã héo khô mất rồi
27
Chương 27: Hồi ức tình yêu
28
Chương 28: Cứ tiếp tục mơ đi, đừng bao giờ tỉnh lại
29
Chương 29: Trái tim yếu mềm
30
Chương 30: Tôi đều thích
31
Chương 31: Tôi không xử em, tôi xử thằng đó
32
Chương 32: Mang thai giả?
33
Chương 33: Đi khám
34
Chương 34: Kết quả kiểm tra
35
Chương 35: Thiếu
36
Chương 36: Tranh đoạt
37
Chương 37: Bó hồng đỏ thắm
38
Chương 38: Về nhà
39
Chương 39: Sương mù tan
40
Chương 40: Tia hi vọng cuối cùng
41
Chương 41: Vốn không có ai ở đây cả
42
Chương 42: Đánh mất
43
Chương 43: Thứ tình cảm không ai hiểu
44
Chương 44: Thỏ của tôi
45
Chương 45: Anh túc nhuốm đỏ
46
Chương 46: Đều quên đi
47
Chương 47: Tổng hợp thông tin về phân hóa cấp bậc trong truyện
48
Chương 48: Omega nhện
49
Chương 49: Chạm mặt
50
Chương 50: Từng là ánh sáng
51
Chương 51: Đã không còn là người đặc biệt nhất
52
Chương 52: Dằn vặt
53
Chương 53: Giải thoát
54
Chương 54: Níu giữ
55
Chương 55: Nguyện ý lưu lạc vì em
56
Chương 56: Tế bào gốc A3
57
Chương 57: Quái vật
58
Chương 58: Trở lại
59
Chương 59: Cảm ơn em
60
Chương 60: Bảy tuổi
61
Chương 61: Tai thỏ không thể sờ
62
Chương 62: Sợ hãi
63
Chương 63: Không phải lỗi của em
64
Chương 64: Có thể hôn em không?
65
Chương 65: Chạm vào em
66
Chương 66: Cho cơ hội
67
Chương 67: Càng ngày càng xa
68
Chương 68: Hai mươi bảy tuổi vẫn sẽ yêu?
69
Chương 69: Muốn nói gì không?
70
Chương 70: Nuốt lời
71
Chương 71: Vợ ơi
72
Chương 72: Có ích không?
73
Chương 73: Muốn sờ
74
Chương 74: Không dám
75
Chương 75: Cảm ơn bé cưng, anh yêu em
76
Chương 76: Đừng chê anh
77
Chương 77: Nếu có một ngày
78
Chương 78: Cũng được
79
Chương 79: Không nhịn nổi
80
Chương 80: Em mang trái tim anh đi mất rồi!
81
Chương 81: Lần nữa rung động
82
Chương 82: Bé con Lục Ngôn
83
Chương 83: Chia cắt
84
Chương 84: Dẫn em đi
85
Chương 85: S4
86
Chương 86: Thủy tiên theo gió biến mất
87
Chương 87: Alpha Falcon
88
Chương 88: Một nhà ba người