Chương 113: Mây 4

Kỳ Vân: “Cậu…”
Trong giọng nói của gã có vẻ không thể tin, có vẻ run rẩy, còn cả sự chua loét.
Lâm Tầm nhìn chằm chằm vào gã: “Hình như tôi lại tăng cấp rồi.”
Kỳ Vân: “Cậu…!”
Kỳ Vân giống như một giây sau sẽ muốn trở mặt thành thù với hắn vậy.
Nhưng mà hiện thực cũng không cho Kỳ Vân thời gian ấp ủ ghen tỵ và thù hận, bởi vì đạo diễn Cao đang động đậy, hình như sắp tỉnh.
Lâm Tầm nhanh tay nhanh mắt rắc một ít bột phấn mê huyễn của Hồ Điệp phu nhân vào trong không khí, ngay sau đó kéo  Kỳ Vân sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt tiều tụy, tinh thần gần như sụp đổ lên.
Đạo diễn Cao mở mắt.
Đạo diễn Cao ngồi dậy từ trên sàn nhà.
Trong mắt đạo diễn Cao có một vẻ mê man.
Đạo diễn Cao nhìn về phía bọn họ.
Bây giờ mọi chuyện đã rất rõ ràng, hình như đạo diễn Cao vô tội.
“Đạo diễn Cao.” Lâm Tầm nói: “Vừa rồi ông đột nhiên té xỉu, tôi đang định gọi 120 thì ông lại tỉnh, tôi cảm thấy nếu ông rảnh thì nên đi chụp CT.”
Cao Liêu nhìn về phía trợ lý còn đang hôn mê: “Cậu ta cũng thế?”
“Anh ta không phải.” Lâm Tầm chân thành nói: “Lúc ông ngất xỉu có va vào anh ta.”
Vẻ mặt Cao Liêu đờ đẫn: “Ồ.”
“Đúng rồi, nhân viên đạo cụ của ông.” Lâm Tầm nói: “Hình như cậu ta mất tích rồi.”
Nói thật, trong lòng hắn thấy hơi hoảng hốt.

Nhân viên đạo cụ hóa thành tro bụi, chẳng phải có nghĩa là hắn vừa giết người sao?
Không, cũng không đúng, vài ngày trước cô bé Lâm Khả Tâm kia cũng giống như vậy, bị hắn đánh cho hồn phi phách tán.

Sau khi trở về tỉnh táo lại, hắn cũng cảm thấy hình như mình đã giết người, nhưng sau khi gọi cho bệnh viện nhi, bệnh viện lại nói đúng là có một cô bé tên Lâm Khả Tâm, hôm nay đột nhiên ổn định, đã vượt qua thời gian quan sát, có thể làm thủ tục xuất viện.

Cao Liêu day trán, nói: “Tôi chợt nhớ ra một chuyện.”
Lâm Tầm: “Ông nói đi.”
“Nhân viên đạo cụ.” Cao Liêu nói: “Hôm nay cậu ta xin nghỉ.”
— điều này đúng rồi.
Ma vật ký sinh trong cơ thể con người, lúc cần thiết có thể thoát xác ra, xuất hiện độc lập trên thế giới, nhưng bọn chúng đều bắt nguồn từ nội tâm người nào đó.

Ma vật cấp thấp không có hình thái, mà ma vật cấp cao như Lâm Khả Tâm và nhân viên đạo cụ thì có thể hoàn toàn mô phỏng bề ngoài của kí chủ.

Nói một cách khác, ma vật giống như tâm ma của con người.

Hôm nay nhân viên đạo cụ hồn phi phách tán dưới tay hắn, không để lại thi thể, Cao Liêu và trợ lý cũng bị linh lực dao động tấn công lại không hề bị thương, đã chứng tỏ nhân viên đạo cụ bị đánh chết chỉ là một ma vật, mà không phải người sống thật sự.
Về phần nhân viên đạo cụ thật sự…
Có thể hấp dẫn ma vật kỳ Nguyên Anh cao cấp như vậy phụ thể, làm sao có thể là người bình thường được.
Lâm Tầm trở tay gọi điện thoại cho cảnh sát Tào.
Kết thúc cuộc gọi, Kỳ Vân cũng đã nói chuyện với đạo diễn Cao xong, túm hắn rời đi.
Lâm Tầm luôn cảm thấy đạo diễn Cao đang nhìn chằm chằm bóng lưng của bọn họ.

Được rồi, không so đo nữa, hắn đồng tình với một người mất Muse.
Trong thang máy, Kỳ Vân lại dùng ánh mắt ghen ghét căm thù ác độc nhìn hắn.

Nhưng bởi vì bây giờ ngũ quan của người này quá đẹp, khí thế quá yếu, cho nên lại có vẻ cực kì đáng thương, khiến Lâm Tầm phải phì cười.

Hắn vừa định trào phúng Kỳ Vân vài câu, điện thoại di động vang lên, là âm báo Wechat.
Đến từ Thường Tịch sư huynh, có lẽ cuối cùng sư huynh đã tỉnh lại trong đống luận văn rồi.
Lịch sử trò chuyện rõ mồn một trước mắt, hắn gửi cho sư huynh bảy, tám tấm ảnh Kỳ Vân không mặc áo, trang điểm kì dị, đóng vai nhân ngư trong mơ trên đá ngầm.
Sư huynh trả lời rất ngắn, chỉ có một tin.

Trong tin này cũng chỉ có một ký hiệu.
Thường Tịch:?
Một con trỏ chuột vui vẻ: …
Thường Tịch: Cậu ta đang làm gì thế.
Một con trỏ chuột vui vẻ: Chụp ảnh.
Trả lời xong, hắn mới phát hiện mình tìm từ không hợp lí lắm, lại thu hồi.
Sư huynh có vẻ đang trầm mặc.
Lâm Tầm lập tức cứu chữa.
Một con trỏ chuột vui vẻ: Thử phim, thử xong rồi, chúng tôi định trở về.

Tôi đưa gã về nhé.
Thường Tịch: Không cần, tôi đến đón.
Một con trỏ chuột vui vẻ: Được.
Lâm Tầm vui vẻ nhét Kỳ Vân có người nhận đón vào trong phòng nghỉ tầng một: “Ngoan, tôi đi đây, anh chờ được đón đi.”
Kỳ Vân không nói lời nào.
Lâm Tầm: “Hình như Cao Liêu là người tốt, anh hãy cố kiếm mấy bộ phim của ông ta đi.”
Kỳ Vân vẫn không nói lời nào.
Không nói thì thôi.
Lâm Tầm: “Tạm biệt.

Anh đừng vội, người dùng bàn phím như chúng tôi chính là như vậy.

Anh cố lên, đừng tạo áp lực quá lớn cho mình.”
Kỳ Vân lạnh lùng nói: “Tạm biệt.”
Lâm Tầm quay người, hắn rời đi trong ánh mắt ghen ghét căm hận của Kỳ Vân, cảm thấy rất vui vẻ.
Cả ngày hôm nay đều rất vui vẻ, đánh nhau cũng rất vui vẻ, mặc dù tí nữa thì ngỏm củ tỏi, mỗi lần nghĩ đến giây phút đỏ, cả người đều run lên.
Nhưng hình như hắn rất thích chuyện có tính khiêu chiến này, nhất là dùng phương thức gần như đánh cược để thắng một cái mạng, cả người tê dại sảng khoái trong giây phút thắng bại nghịch chuyển, cùng với lúc sắp gặp cái chết, đều giống như đang làm một đề toán chứng minh hoàn hảo vậy.
Hắn trở lại trong xe, bên ngoài xe có mấy cô gái trẻ tụ tập, khá quen, hẳn là fans hâm mộ của Kỳ Vân đang chờ gã tan làm.

Hắn không có để ý, trực tiếp lên xe, trạng thái yếu ớt bây giờ của Kỳ Vân thực sự không thích hợp bị chụp phải, nhưng mà chắc sư huynh sẽ xử lý tốt.
Có sợ thì chỉ sợ kiểu xe bị đào ra, hắn cũng không ngờ trong gara của Đông Quân sẽ có thứ này.
Nghĩ đến Đông Quân, trái tim hắn bỗng nhiên đập mạnh một cái..
Vui sướng sống sót sau tai nạn khoan thai tới chậm, hắn bỗng nhiên thở dài một hơi.
Hắn không phải không có ràng buộc, không phải người có thể tùy tiện chết đi, ví dụ như bây giờ hắn cũng được tính là tạm thời có được Đông Quân, mà chết rồi sẽ không có nữa.
Nếu vừa rồi mà chết, vậy mất nhiều hơn được.
Lâm Tầm ấn mở tin nhắn với Đông Quân, gửi cho anh một icon mèo con đáng yêu.
Một con trỏ chuột vui vẻ: [ icon ]
Một con trỏ chuột vui vẻ: Yêu anh!
Gửi xong, hắn thả lỏng tựa lưng vào lưng ghế, mệt mỏi ập đến.

Cả ngày nay đã tiêu hao hết tất cả sức lực, con đường quay về tốn khoảng nửa giờ, Lâm Tầm nói địa chỉ cho Lạc, sau đó yên tâm ngồi tại chỗ, định nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Mà vừa nhắm, đôi mắt liền không mở ra được.
Lúc tỉnh lại vẫn là trong xe, chiếc xe vẫn đang tiến lên.
Hắn ngồi ở ghế lái phụ, ánh mắt dịch sang bên trái, thấy được màn hình hệ thống lái tự động, bên trên bản đồ có một kí hiệu con trỏ đại diện cho vị trí hiện tại, mũi tên đại diện phương hướng tiến lên, ở xa có một kí hiệu màu lam đại diện cho điểm cuối cùng, vẫn là trên đường về nhà.
Góc trái màn hình là phiên bản, V2.0.1.
Lâm Tầm nhíu mày lại, không biết vì sao hắn lại nhớ phiên bản bây giờ là 4.3.2.
Nhưng thân thể và động tác lại không nghe đại não sai sử, ký ức cũng xuất hiện hỗn loạn, tất cả đều không hợp logic, hắn quay đầu nhìn về bên trái.
Người ngồi bên trái mặc một chiếc áo sơ mi đen rất đơn giản, cúc áo màu bạc.

Anh đang lật tài liệu, mấy sợi tóc dài rơi xuống, lại bị vén ra sau tai.
Đông Quân, hắn lặng lẽ đọc hai chữ này trong lòng.
Lâm Tầm đưa tay rút tập tài liệu anh đang đọc.
Vừa xem, vừa nói: “Tài chính eo hẹp?”
Người đàn ông bên trái khẽ “Ừm” một tiếng, nói: “Cần chi phí để mở rộng toàn cầu, nhưng vẫn ở trong phạm vi khống chế.”
Lâm Tầm lật vài tờ, có vẻ không hứng lắm, lại khép vào: “Vậy em mặc kệ.”
Lại nghe thấy tiếng nói quen thuộc của Đông Quân: “Em không cần để ý đến những thứ này.”
Hắn trả tài liệu lại, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phong cảnh rất quen thuộc, nhưng có vẻ rất lâu rồi không đi qua con đường này.

Hắn cảm thấy hơi mỏi mệt, gần đây quá bận rộn, đã lâu chưa về nhà.
“3.0 tạm thời chưa thể phát triển, có mấy vấn đề muốn nói với anh, nhưng mà không có thời gian.”
Đông Quân chuyển ánh mắt ra khỏi tài liệu, nhìn về phía hắn, nói: “Đêm nay là được rồi.”
“Đêm nay cũng không muốn lắm.” Hắn nghịch đồ trang trí trong xe, nói, “Gần đây em thấy hơi tẻ nhạt, muốn thay đổi phương hướng.”
Nói đến đây, cuối cùng hắn đã có chút tinh thần, nói: “Em muốn làm trí tuệ nhân tạo, nghĩa rộng ấy.

Eagle đúng là thiểu năng, hệ thống thiểu năng như vậy mà lại chiếm 55% toàn cầu, em cảm thấy không được.”

“Nhưng đúng là rất khó để đột phá.

Em đang nghĩ đến góc độ khác, hoặc là…”
Còn chưa dứt lời, chuông điện thoại của Đông Quân vang lên, Lâm Tầm nhìn thoáng qua màn hình, là người hắn không biết.
Hắn dừng lại, có chút mất mát, nói: “Anh nghe trước đi.”
Đông Quân bắt máy, Lâm Tầm cũng không nói thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng nghe anh ra mấy chỉ thị ngắn ngủi, sau đó ngắt máy.
Người này luôn luôn bề bộn nhiều việc.
Bận đến nỗi… có đôi khi hắn cũng không muốn quấy rầy.
Trong lòng hắn có vẻ bất an mơ hồ, nhưng lại không biết từ đâu mà tới.
Cuối cùng, Lâm Tầm đặt tay lên mu bàn tay Đông Quân, mang theo thử ý tứ, lại có chút lo sợ.

Đông Quân nắm chặt tay hắn, lắc lăc: “Sao thế?”
“Không có gì.” Lâm Tầm nói.
Đông Quân nói: “Muốn làm trí tuệ nhân tạo, anh sẽ giúp em chuyển việc bên lái tự động.”
“Không nhanh thế được.” Lâm Tầm mỉm cười, lại dừng một chút, “Nhưng tạm thời rời khỏi dự án này cũng được, gần đây em thật sự không có linh cảm.

Cũng chẳng quen mấy ai trong đội, anh lại điều Giang Vân ra nước ngoài, anh thật là phiền, hắn ta và em lại không…”
Còn chưa nói xong, hắn đã muốn rút tay lại.
Nhưng bàn tay bị nắm chặt, không thể rút lại.
Hắn thấp giọng nói: “Anh không thích em làm dự án với những người khác, vậy em làm với anh, nhưng anh lại không có thời gian.”
Đông Quân không nói gì.
Hắn nhìn Đông Quân, đối mặt với ánh mắt của Đông Quân.
Chỉ là nhìn chằm chằm, không có biểu cảm dư thừa gì.

Giống như trong tầm mắt có rất nhiều thứ, hắn lại chỉ nhìn thấy một.
Nhưng hắn lại muốn ganh đua với Đông Quân, muốn rút tay mình khỏi tay người đàn ông đó, càng dùng sức càng cảm thấy trong lòng không dễ chịu.

Trong chốc lát, hắn cụp mắt, mím môi, quay đầu đi như cam chịu.
— Hắn uất ức đến mức tỉnh lại.
Lại như chưa hề tỉnh, vẫn còn đang nắm tay của một người.
Lâm Tầm mở mắt.
Hắn đang túm lấy tay Đông Quân, Đông Quân đang nhìn hắn, ngũ quan vẫn đẹp như không dính khói lửa nhân gian, anh vòng một cánh tay qua vai hắn, có vẻ đang thử bế hắn ra khỏi xe.
Trùng hợp là bây giờ anh cũng mặc một cái áo sơ mi đen, sơ vin gọn gàng, cúc áo màu bạc.
Lâm Tầm thấy hơi hoảng hốt, ba giây sau mới phản ứng được người này không phải tên chó má trong mơ, mà là nam thần.
Thế là hắn vươn tay ra để động tác của Đông Quân thuận lợi hơn một chút, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, lúc được ôm lên cảm thấy rất dễ chịu, mê man cọ mặt lên vai Đông Quân.
Đãi ngộ cho nam thần đương nhiên phải khác với chó má.
Trước khi hắn thiếp đi, còn nói với người này một câu “yêu anh”..

Chapter
1 Chương 1: Vòng Lặp Vô Hạn 1
2 Chương 2: Vòng Lặp Vô Hạn 2
3 Chương 3: Debug 3
4 Chương 4: Vòng Lặp Vô Hạn 4
5 Chương 5: Vòng Lặp Vô Hạn 5
6 Chương 6: Vòng Lặp Vô Hạn 6
7 Chương 7: Trình Thu Thập 1
8 Chương 8: Trình Thu Thập 2
9 Chương 9: Trình Thu Thập 3
10 Chương 10: Trình Thu Thập 4
11 Chương 11: Tường Lửa 1
12 Chương 12: Tường Lửa 2
13 Chương 13: Tường Lửa 3
14 Chương 14: Tường Lửa 4
15 Chương 15: Tràn Ra 1
16 Chương 16: Tràn Ra 2
17 Chương 17: Tràn Ra 3
18 Chương 18: Tràn Ra 4
19 Chương 19: Ddos 1
20 Chương 20: Ddos 2
21 Chương 21: Ddos 3
22 Chương 22: Ddos 4
23 Chương 23: Ngắt Mạng 1
24 Chương 24: Ngắt Mạng 2
25 Chương 25: Lập Trình Hướng Đối Tượng 1
26 Chương 26: Lập Trình Hướng Đối Tượng 2
27 Chương 27: Lập Trình Hướng Đối Tượng 3
28 Chương 28: Lập Trình Hướng Đối Tượng 4
29 Chương 29: Debug 1
30 Chương 30: Debug 2
31 Chương 31: Debug 3
32 Chương 32: Debug 4
33 Chương 33: Debug 5
34 Chương 34: Con Trỏ Chuột 1
35 Chương 35: Con Trỏ Chuột 2
36 Chương 36: Con Trỏ Chuột 3
37 Chương 37: Con Trỏ Chuột 4
38 Chương 38: Con Trỏ Chuột 5
39 Chương 39: Con Trỏ Chuột 6
40 Chương 40: Con Trỏ Chuột 7
41 Chương 41: Khe Hở 1
42 Chương 42: Khe Hở 2
43 Chương 43: Khe Hở 3
44 Chương 44: Khe Hở 4
45 Chương 45: Khe Hở 5
46 Chương 46: Khe Hở 6
47 Chương 47: Khe Hở 7
48 Chương 48: Khe Hở 8
49 Chương 49: Khe Hở 9
50 Chương 50: Copy 1
51 Chương 51: Copy 2
52 Chương 52: Copy 3
53 Chương 53: Copy 4
54 Chương 54: Copy 5
55 Chương 55: Copy 6
56 Chương 56: Copy 7
57 Chương 57: Copy 8
58 Chương 58: Copy 9
59 Chương 59: Copy 10
60 Chương 60: Duyệt Cây 1
61 Chương 61: Duyệt Cây 2
62 Chương 62: Duyệt Cây 3
63 Chương 63: Duyệt Cây 4
64 Chương 64: Duyệt Cây 5
65 Chương 65: Thiểu Năng Nhân Tạo 1
66 Chương 66: Thiểu Năng Nhân Tạo 2
67 Chương 67: Thiểu Năng Nhân Tạo 3
68 Chương 68: Thiểu Năng Nhân Tạo 4
69 Chương 69: Thiểu Năng Nhân Tạo 5
70 Chương 70: Thiểu Năng Nhân Tạo 6
71 Chương 71: Thiểu Năng Nhân Tạo 7
72 Chương 72: Thiểu Năng Nhân Tạo 8
73 Chương 73: Thiểu Năng Nhân Tạo 9
74 Chương 74: Nén Dữ Liệu 1
75 Chương 75: Nén Dữ Liệu 2
76 Chương 76: Nén Dữ Liệu 3
77 Chương 77: Nén Dữ Liệu 4
78 Chương 78: Nén Dữ Liệu 5
79 Chương 79: Nén Dữ Liệu 6
80 Chương 80: Nén Dữ Liệu 7
81 Chương 81: Nén Dữ Liệu 8
82 Chương 82: Nén Dữ Liệu 9
83 Chương 83: Luận Văn 1
84 Chương 84: Luận Văn 2
85 Chương 85: Luận Văn 3
86 Chương 86: Đường Ngắn Nhất 1
87 Chương 87: Đường Ngắn Nhất 2
88 Chương 88: Đường Ngắn Nhất 3
89 Chương 89: Đường Ngắn Nhất 4
90 Chương 90: Đường Ngắn Nhất 5
91 Chương 91: Đường Ngắn Nhất 6
92 Chương 92: Đường Ngắn Nhất 7
93 Chương 93: Đường Ngắn Nhất 8
94 Chương 94: Đường Ngắn Nhất 9
95 Chương 95: D-l 1
96 Chương 96: D-l 2
97 Chương 97: D-l 3
98 Chương 98: D-l 4
99 Chương 99: D-l 5
100 Chương 100: Os 1
101 Chương 101: Os 2
102 Chương 102: Os 3
103 Chương 103: Os 4
104 Chương 104: Os 5
105 Chương 105: Os 6
106 Chương 106: Os 7
107 Chương 107: Os 8
108 Chương 108: Os 9
109 Chương 109: Os 10
110 Chương 110: Mây 1
111 Chương 111: Mây 2
112 Chương 112: Mây 3
113 Chương 113: Mây 4
114 Chương 114: Mây 5
115 Chương 115: Mây 6
116 Chương 116: Mây 7
117 Chương 117: Mây 8
118 Chương 118: Mật Mã 1
119 Chương 119: Mật Mã 2
120 Chương 120: Mật Mã 3
121 Chương 121: Mật Mã 4
122 Chương 122: Mật Mã 5
123 Chương 123: Mật Mã 6
124 Chương 124: Mật Mã 7
125 Chương 125: Mật Mã 8
126 Chương 126: Mật Mã 9
127 Chương 127: Mật Mã 10
128 Chương 128: Root 1
129 Chương 129: Root 2
130 Chương 130: Root 3
131 Chương 131: Root 4
132 Chương 132: Root 5
133 Chương 133: Root 6
134 Chương 134: Root 7
135 Chương 135: Root 8
136 Chương 136: Hũ Mật 1
137 Chương 137: Hũ Mật 2
138 Chương 138: Hũ Mật 3
139 Chương 139: Hũ Mật 4
140 Chương 140: Hỗn Độn 1
141 Chương 141: Hỗn Độn 2
142 Chương 142: Hỗn Độn – Cuối Cùng
143 Chương 143: Phiên Ngoại 1 Vở Kịch Luân Lý
144 Chương 144: Phiên Ngoại 2 Hello World
145 Chương 145: Phiên Ngoại 3 Thành Thật Trả Lời
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Vòng Lặp Vô Hạn 1
2
Chương 2: Vòng Lặp Vô Hạn 2
3
Chương 3: Debug 3
4
Chương 4: Vòng Lặp Vô Hạn 4
5
Chương 5: Vòng Lặp Vô Hạn 5
6
Chương 6: Vòng Lặp Vô Hạn 6
7
Chương 7: Trình Thu Thập 1
8
Chương 8: Trình Thu Thập 2
9
Chương 9: Trình Thu Thập 3
10
Chương 10: Trình Thu Thập 4
11
Chương 11: Tường Lửa 1
12
Chương 12: Tường Lửa 2
13
Chương 13: Tường Lửa 3
14
Chương 14: Tường Lửa 4
15
Chương 15: Tràn Ra 1
16
Chương 16: Tràn Ra 2
17
Chương 17: Tràn Ra 3
18
Chương 18: Tràn Ra 4
19
Chương 19: Ddos 1
20
Chương 20: Ddos 2
21
Chương 21: Ddos 3
22
Chương 22: Ddos 4
23
Chương 23: Ngắt Mạng 1
24
Chương 24: Ngắt Mạng 2
25
Chương 25: Lập Trình Hướng Đối Tượng 1
26
Chương 26: Lập Trình Hướng Đối Tượng 2
27
Chương 27: Lập Trình Hướng Đối Tượng 3
28
Chương 28: Lập Trình Hướng Đối Tượng 4
29
Chương 29: Debug 1
30
Chương 30: Debug 2
31
Chương 31: Debug 3
32
Chương 32: Debug 4
33
Chương 33: Debug 5
34
Chương 34: Con Trỏ Chuột 1
35
Chương 35: Con Trỏ Chuột 2
36
Chương 36: Con Trỏ Chuột 3
37
Chương 37: Con Trỏ Chuột 4
38
Chương 38: Con Trỏ Chuột 5
39
Chương 39: Con Trỏ Chuột 6
40
Chương 40: Con Trỏ Chuột 7
41
Chương 41: Khe Hở 1
42
Chương 42: Khe Hở 2
43
Chương 43: Khe Hở 3
44
Chương 44: Khe Hở 4
45
Chương 45: Khe Hở 5
46
Chương 46: Khe Hở 6
47
Chương 47: Khe Hở 7
48
Chương 48: Khe Hở 8
49
Chương 49: Khe Hở 9
50
Chương 50: Copy 1
51
Chương 51: Copy 2
52
Chương 52: Copy 3
53
Chương 53: Copy 4
54
Chương 54: Copy 5
55
Chương 55: Copy 6
56
Chương 56: Copy 7
57
Chương 57: Copy 8
58
Chương 58: Copy 9
59
Chương 59: Copy 10
60
Chương 60: Duyệt Cây 1
61
Chương 61: Duyệt Cây 2
62
Chương 62: Duyệt Cây 3
63
Chương 63: Duyệt Cây 4
64
Chương 64: Duyệt Cây 5
65
Chương 65: Thiểu Năng Nhân Tạo 1
66
Chương 66: Thiểu Năng Nhân Tạo 2
67
Chương 67: Thiểu Năng Nhân Tạo 3
68
Chương 68: Thiểu Năng Nhân Tạo 4
69
Chương 69: Thiểu Năng Nhân Tạo 5
70
Chương 70: Thiểu Năng Nhân Tạo 6
71
Chương 71: Thiểu Năng Nhân Tạo 7
72
Chương 72: Thiểu Năng Nhân Tạo 8
73
Chương 73: Thiểu Năng Nhân Tạo 9
74
Chương 74: Nén Dữ Liệu 1
75
Chương 75: Nén Dữ Liệu 2
76
Chương 76: Nén Dữ Liệu 3
77
Chương 77: Nén Dữ Liệu 4
78
Chương 78: Nén Dữ Liệu 5
79
Chương 79: Nén Dữ Liệu 6
80
Chương 80: Nén Dữ Liệu 7
81
Chương 81: Nén Dữ Liệu 8
82
Chương 82: Nén Dữ Liệu 9
83
Chương 83: Luận Văn 1
84
Chương 84: Luận Văn 2
85
Chương 85: Luận Văn 3
86
Chương 86: Đường Ngắn Nhất 1
87
Chương 87: Đường Ngắn Nhất 2
88
Chương 88: Đường Ngắn Nhất 3
89
Chương 89: Đường Ngắn Nhất 4
90
Chương 90: Đường Ngắn Nhất 5
91
Chương 91: Đường Ngắn Nhất 6
92
Chương 92: Đường Ngắn Nhất 7
93
Chương 93: Đường Ngắn Nhất 8
94
Chương 94: Đường Ngắn Nhất 9
95
Chương 95: D-l 1
96
Chương 96: D-l 2
97
Chương 97: D-l 3
98
Chương 98: D-l 4
99
Chương 99: D-l 5
100
Chương 100: Os 1
101
Chương 101: Os 2
102
Chương 102: Os 3
103
Chương 103: Os 4
104
Chương 104: Os 5
105
Chương 105: Os 6
106
Chương 106: Os 7
107
Chương 107: Os 8
108
Chương 108: Os 9
109
Chương 109: Os 10
110
Chương 110: Mây 1
111
Chương 111: Mây 2
112
Chương 112: Mây 3
113
Chương 113: Mây 4
114
Chương 114: Mây 5
115
Chương 115: Mây 6
116
Chương 116: Mây 7
117
Chương 117: Mây 8
118
Chương 118: Mật Mã 1
119
Chương 119: Mật Mã 2
120
Chương 120: Mật Mã 3
121
Chương 121: Mật Mã 4
122
Chương 122: Mật Mã 5
123
Chương 123: Mật Mã 6
124
Chương 124: Mật Mã 7
125
Chương 125: Mật Mã 8
126
Chương 126: Mật Mã 9
127
Chương 127: Mật Mã 10
128
Chương 128: Root 1
129
Chương 129: Root 2
130
Chương 130: Root 3
131
Chương 131: Root 4
132
Chương 132: Root 5
133
Chương 133: Root 6
134
Chương 134: Root 7
135
Chương 135: Root 8
136
Chương 136: Hũ Mật 1
137
Chương 137: Hũ Mật 2
138
Chương 138: Hũ Mật 3
139
Chương 139: Hũ Mật 4
140
Chương 140: Hỗn Độn 1
141
Chương 141: Hỗn Độn 2
142
Chương 142: Hỗn Độn – Cuối Cùng
143
Chương 143: Phiên Ngoại 1 Vở Kịch Luân Lý
144
Chương 144: Phiên Ngoại 2 Hello World
145
Chương 145: Phiên Ngoại 3 Thành Thật Trả Lời