Chương 115: Khuyên bảo

Edit: TranGemy

Beta: Linh Phan

Có bảo bảo? Nhất thời chưa hồi phục được từ cơn chấn kinh, tay nàng nhẹ nhàng vuốt cái bụng bằng phẳng, lông mi rủ xuống khẽ run nhẹ cũng không che giấu được hai mắt sáng ngời.

Cảm giác kỳ diệu đó thật khó nói thành lời, nàng ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt cảm động đầy hạnh phúc của hắn.

“Chàng không nói đùa với ta đấy chứ?” Mặc dù hằng đêm dây dưa với hắn nhưng nàng vẫn thấy khó tin: “Làm sao có thể, đột nhiên lại…”

Hai em dâu đã gả vào Kim gia mấy năm cũng chưa có thai, thế mà nàng với Lộ Nhi chỉ có một lần mà trúng ngay, thực sự sẽ trùng hợp như vậy sao?

“Nàng nghĩ ta sẽ mang chuyện như vậy ra đùa sao?” Lộ Nhi siết chặt gò má phấn hồng của nàng, khóe miệng tươi cười hạnh phúc: “Nàng sắp làm nương, ta sắp làm cha, Bảo Nhi.”

Làm nương? Vô tình nghĩ tới hai chữ này, nàng chỉ cảm thấy trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, trong cơ thể mình đang nuôi dưỡng một sinh mệnh nhỏ, đây là một cảm giác hết sức kỳ quái, nhưng…

“Bảo bảo này sinh ra, sẽ là xà, hay là người?” Nàng vội vàng cầm lấy tay hắn hỏi.

Hắn nhíu mày, quả là chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

“Có một số con cái của xà công tử là người, cũng có một số là xà yêu, cũng có nửa xà nửa yêu, cho nên, phải sinh ra rồi mới biết được.” Dù sao cho dù là người hay là yêu, đối với hắn đều không quan trọng, quan trọng là sau cả ngàn năm dài chờ đợi, rốt cuộc hắn cũng có con của mình.

Cái gì? Cũng có khả năng là yêu? Đầu nàng có chút ngây ngất, nếu như sau này có một con rắn nhỏ cả ngày chạy theo nàng gọi “Nương”, thật đúng là quá kinh khủng!

Cho dù nghĩ thế nào, nàng cũng không thể tưởng tượng được sẽ có chuyện như vậy, hơn nữa, bản thân nàng sợ rắn, đương nhiên là ngoại trừ Lộ Nhi, có điều chẳng lẽ con của mình, nàng cũng sợ sao?

Tâm tư rối loạn, nàng trở lại giường, nhắm mắt nghỉ ngơi, vậy mà lại có một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng nàng, động tác êm ái như gió, như thể đó là bảo vật trên đời, làm nàng không khỏi run lên, len lén mở mắt ra nhìn.

Thấy hắn tựa đầu trên tay, như đang cảm nhận điều gì mà mặt mày vui sướng, khóe miệng cũng nâng lên, cả khuôn mặt là sự cảm động khi mới lên chức cha…

Từ từ nhắm mắt lại, nàng như thể bị lây lan từ niềm vui của hắn, đôi mày cau lại cũng từ từ dãn ra.

Ngoài cửa sổ.

Cơ thể cô đơn vẫn bám trên cành cây từ từ tuột xuống, trong nháy mắt thân thể đỏ rực chui vào giữa các lá cây, biến mất.

Bâng quơ du hành, bỗng một đôi giày đen chặn đường đi của nó.

“Đi đâu?” Giọng nói đầy từ tính của nam tử trẻ tuổi vang lên, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Cái đầu nhỏ từ từ nâng lên, nó liếc mắt nhìn hắn, một thân áo đạo sĩ chói mắt nhẹ nhàng phiêu đãng, không hứng thú chuẩn bị quay vòng lại đường cũ.

“Trúc Hồng!”

Thân thể vừa muốn rời đi lập tức dừng lại, kinh ngạc quay đầu, đôi mắt mở lớn nhìn chằm chằm nam tử trẻ tuổi, thè lưỡi rắn ra, cuối cùng nó khạc ra một câu.

“Sao ngươi biết tên ta?” Hình như nàng chưa từng nói với hắn.

“Nếu như muốn biết, còn sợ không có cách sao?” Hắn cười khổ, ngồi xổm xuống: “Rõ ràng ngươi có thể biến thành hình người, vì sao lại muốn dùng thân rắn?”

Nghe thấy lời này, nàng tức giận ngẩng đầu rắn lên, lưỡi rắn gần như chạm vào cánh mũi hắn.

“Công phu của ngươi đã hồi phục, vậy sao không tới bắt ta?” Nhất là lão đạo sĩ kia, gần đây hành tung rất quỷ dị, nhưng lại không có bất cứ hành động gì với xà công tử, khiến lòng nàng không được bình an một khắc nào.

Bình Sinh ngẩn người, không ngờ nàng sẽ hỏi mình cái vấn đề này, gãi gãi đầu lúng túng.

Quay đầu nhìn quanh một chút, không có bóng dáng ai.

“Ngươi… Ngươi nhanh chóng rời khỏi nơi này đi.” Suy nghĩ một chút, hắn thấp giọng khuyên nhủ: “Sư phụ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bọn ngươi.”

Nàng nháy mắt rắn mấy cái, có ý gì! Mặc dù nàng biết rõ lão đạo sĩ kia sẽ không dễ dàng buông tha như vậy, nhất là khi bọn họ đã chọc vào ông ta, có điều xà công tử không cho phép nàng giết lão đạo sĩ kia, nếu không, nàng cũng không phải chờ ông ta động thủ.

“Tại sao ngươi lại nói với ta những thứ này? Nên rời khỏi đây là thầy trò hai người, ha ha, nói thế nào thì trấn Lạc Thu này cũng là địa bàn của chúng ta, ngươi không biết tới câu “Cường long bất đạp địa đầu xà”* sao?” Nàng cười sắc bén, rõ ràng thấy mắt hắn chợt lóe lên vẻ lo lắng, đột nhiên trong lòng cảm thấy hắn không hề giống với lão đạo sĩ cứng nhắc kia. 

*Cường long bất đạp địa đầu xà: Nghĩa đen: một con rồng có hung hãn, mạnh mẽ tới đâu cũng không thể áp chế được con rắn ngay trên địa bàn của nó. 

Còn nghĩa bóng: (cường long chỉ người có quyền, địa đầu xà chỉ tên ác ôn côn đồ) hàm ý người có quyền hành không chế ngự được kẻ ác ôn ở địa phương (phép vua thua lệ làng) – TranGemy diendan.leequydon

Yêu, chưa chắc đã hại người, nhưng giới đạo sĩ lúc nào cũng dồn ép chúng không tha, trái lại làm thù hận giữa người và yêu càng thêm sâu sắc.

“Ngươi biết sư phụ ta rất lợi hại, cho dù là ở đây, chỉ cần hắn lấy được bảo vật kia, sẽ dễ dàng bắt được xà công tử, mà ngươi dựa vào tiên thảo biến hình người càng khó thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.” Trên mặt hắn lộ vẻ sợ toát mồ hôi, nhưng lại không có cách nào không để ý tới nàng.

Bảo vật? Nàng trừng mắt nhìn hắn, khó trách cả tháng nay cũng không thấy đạo sĩ kia tới dây dưa, cho dù máu chó đen đã mất hiệu lực mà hắn cũng không có bất cứ động tĩnh gì, thì ra là bận đi tìm bảo vật.

Nhưng lão đạo sĩ kia chưa từng rời khỏi trân Lạc Thu, có thể tìm bảo vật ở đâu đây? Chẳng lẽ là…

“Ý ngươi là, lão đạo sĩ kia tới đạo quán gần trấn Lạc Thu xin bảo vật?” Đạo quán gần đây cách mấy dặm đường, khó trách ban ngày thì mở cửa bình thường, buổi tối thì đóng cửa ngủ rất sớm, thì ra là che giấu tai mắt người ngoài!

“Thật xin lỗi, những thứ khác ta không thể nói.” Hắn lắc đầu cười khổ, dù sao cũng là đồ đệ của sư phụ. “Khuyên ngươi vẫn nên cùng đồng bọn của ngươi rời khỏi đây sớm một chút, dù là xà công tử, trong vòng ba ngày, vẫn có thể bình an rời khỏi trấn Lạc Thu, các ngươi nên tìm một ngọn núi sâu khác mà tu luyện thành tiên.” Đây cũng coi như lời khuyên cuối cùng của hắn.

Rời khỏi trấn Lạc Thu… Nàng nhìn hắn chằm chằm, dùng đuôi đuôi rắn nhẹ nhàng đụng chạm gò má trắng nõn của hắn.

“Ngươi và sự phụ ngươi không giống nhau.” Chẳng hiểu sao, đột nhiên nàng phun ra một câu.

Mặt hồng lên, hắn đứng dậy lui lại một bước, dáng vẻ thật thà kia làm tâm tình phiền muộn của Trúc Hồng cũng nhẹ nhõm đi không ít, chỉ là, thiếu niên này, nàng muốn không nổi.

“Ta… ta cáo từ trước, ngươi tự bảo trọng.” Hắn vội vàng gật gật đầu, bước chân rối loạn rời đi.

Nàng khẽ mỉm cười, đuôi rắn nhẹ nhàng đong đưa, ba ngày? Nói cách khác, lão đạo sĩ kia nhất định sẽ có động tĩnh, có điều, rốt cuộc là muốn đưa ra pháp bảo gì đây?

Xà công tử, đâu dễ đôi phó như thế, nàng lạnh nhạt cúi đầu, nghĩ đến một màn trong phòng vừa rồi, cuối cùng, nữ nhân kia còn có mang đứa bé của hắn, rõ ràng mình còn có một tia hi vọng, nhưng bây giờ đã không còn gì nữa rồi, xà công tử, nhất định chỉ có thể sinh con với một cá thể khác, nhưng lựa chọn của hắn, lại là một con người…

Nếu nàng biết vì sao hắn phải tự mình tuyển chọn, liệu còn có thể hưởng thụ sủng ái của hắn như bây giờ?

Chapter
1 Chương 1: Thiêu cháy
2 Chương 2: Gia đấu phần phật
3 Chương 3: Nhặt được tiểu oa nhi
4 Chương 4: Ta là tiểu tướng công của nàng
5 Chương 5: Cùng nhau tắm rửa
6 Chương 6: Cách làm nũng đáng yêu
7 Chương 7: Nam nữ khác biệt
8 Chương 8: Xấu hổ dạy dỗ
9 Chương 9: Nam tử đoạn tụ
10 Chương 10: Bắt chước Đông Công Bằng
11 Chương 11: Thẳng quỷ, đừng chạy!
12 Chương 12: Ta là tiểu tướng công của nàng
13 Chương 13: Tắm nước lạnh
14 Chương 14: Tỷ tỷ dùng trà đi
15 Chương 15: Chuyện về Sói xám lớn
16 Chương 16: Biến thành xà công tử
17 Chương 17: Con dê con giữ chặt sói xám lớn
18 Chương 18: Kết cục của dê con (một)
19 Chương 19: Kết cục của dê con (hai)
20 Chương 20: Kết cục của dê con (ba)
21 Chương 21: Gặp lại lão đạo sĩ
22 Chương 22: Mỹ nhân tâm kế
23 Chương 23: Nghi ngờ
24 Chương 24: Lộ Nhi tè dầm?
25 Chương 25: Nam nhân đoạn tụ tới nhà
26 Chương 26: Chiêu giết địch thứ nhất: Kẻ xấu cáo trạng trước
27 Chương 27: Chiêu giết địch thứ hai: Lo trước khỏi họa
28 Chương 28: Chuẩn bị tới trường tư thục
29 Chương 29: Tiên sinh là đúng nhất
30 Chương 30: Bắt nạt bạn học
31 Chương 31: Kim Bảo Nhi lấy thưởng đổi phạt
32 Chương 32: Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu
33 Chương 33: Sự kiện hiệu buôn bị cháy kỳ dị
34 Chương 34: Đây là tiểu oa nhi nhà ai
35 Chương 35: Nữ nhân ngốc nghếch
36 Chương 36: Nam tử xa lạ quyến rũ
37 Chương 37: Hỗ trợ tắm rửa
38 Chương 38: Lộ Nhi rất thích
39 Chương 39: Ngủ thiếp đi
40 Chương 40: Chiến tranh của hai nam tử
41 Chương 41: Trốn vào ổ rắn, ăn gà mẹ
42 Chương 42: Tin tức mới nhất
43 Chương 43: Xấu mặt khi bị đánh
44 Chương 44: Đứa trẻ quật cường nổi giận
45 Chương 45: Yêu cầu nương tử chịu trách nhiệm
46 Chương 46: Tiểu nương tử thân ái muốn ký sổ
47 Chương 47: Điều quan trọng nhất cần nhớ
48 Chương 48: Ý tốt của Đông Công gia gia
49 Chương 49: Mỗi người đều có mục đích riêng
50 Chương 50: Nữ Xích Xà bị thương
51 Chương 51: Máu chó mực
52 Chương 52: Quyến rũ
53 Chương 53: Phản đối giáo dục, tỷ tỷ nghe kỹ đây
54 Chương 54: Đại khái có lẽ thế
55 Chương 55: Hôm nay dừng ở đây
56 Chương 56: Đùa giỡn đạo sĩ
57 Chương 57: Khách điếm này chẳng lẽ là hắc điếm?
58 Chương 58: Chúng ta kết giao bằng hữu
59 Chương 59: Hai cái đuôi
60 Chương 60: Yêu nghiệt hoành thành triều đại
61 Chương 61: Khá quen?
62 Chương 62: Nóng quá, đi tắm thôi
63 Chương 63: Mặt nóng quá, tỷ tỷ sờ!
64 Chương 64: Cái gì trơn nhẵn vậy?
65 Chương 65: Mùi vị của thịt người?
66 Chương 66: Tỷ tỷ, chúng ta phân phòng đi
67 Chương 67: Tiếng động kỳ quái trong phòng Lộ Nhi
68 Chương 68: Nam tử xa lạ, lần đầu tiên gặp mặt
69 Chương 69: Ném ân nhân cứu mạng qua vai
70 Chương 70: Bị hôn, ngất đi
71 Chương 71: Sự kiện quái dị ở Lạc Thu trấn
72 Chương 72: Tranh chấp cửa hàng lương thực, tìm kiếm giải pháp
73 Chương 73: Nụ cười xinh đẹp trào phúng Đông Công Doãn
74 Chương 74: Bại lộ bí mật
75 Chương 75: Lộ Nhi rất sợ nóng, không muốn đến trường
76 Chương 76: Phát sốt? Mau cởi bỏ quần áo
77 Chương 77: Lộ Nhi, trên người của ngươi?
78 Chương 78: Xà công tử, biến thân!
79 Chương 79: Biến ảo mỹ nam, hy sinh nhan sắc
80 Chương 80: Ta muốn cắn chỗ này!
81 Chương 81
82 Chương 82-1
83 Chương 82-2
84 Chương 82-3
85 Chương 83-1: Nàng sắp sinh con cho ta (1)
86 Chương 83-2: Nàng sắp sinh con cho ta (2)
87 Chương 83-3: Nàng sắp sinh con cho ta (3)
88 Chương 84: Cảm giác như thế nào?
89 Chương 85-1: Cảnh tượng này, thiếu nữ không nên (1)
90 Chương 85-2: Cảnh tượng này, thiếu nữ không nên (2)
91 Chương 86
92 Chương 87: Hấp còn là đốt nướng?
93 Chương 87-2: Hấp còn là đốt nướng? (2)
94 Chương 87-3: Hấp còn là đốt nướng? (3)
95 Chương 88: Cầu hôn, cút đi 1
96 Chương 89: Cầu hôn? cút đi 2
97 Chương 90: Cầu hôn, cút đi 3
98 Chương 91: Cầu thân? Cút đi 4
99 Chương 92: Cầu hôn? Cút đi 5
100 Chương 93: Cầu thân, cút đi 6
101 Chương 94: Cầu thân? Cút đi 7
102 Chương 95: Cầu hôn? Cút đi 8
103 Chương 96: Cầu thân? Cút đi 9
104 Chương 97: Cạm bẫy (1)
105 Chương 98: Cạm bẫy (2)
106 Chương 99: Cạm bẫy (3)
107 Chương 100: Cạm bẫy (4)
108 Chương 101: Cạm bẫy (5)
109 Chương 102: Cạm bẫy (6)
110 Chương 103: Cạm bẫy (7)
111 Chương 104: Cạm bẫy (8)
112 Chương 105: Cạm bẫy (9)
113 Chương 106: Cạm bẫy (10)
114 Chương 107: Cạm bẫy (11)
115 Chương 108: Chúng ta sinh bảo bảo đi?
116 Chương 109: Chuyện thú vị, chính là cái này?
117 Chương 110: Ăn sạch sành sanh
118 Chương 111: Kim Bảo Nhi, nàng là người của bản công tử!
119 Chương 112: Không cho ngươi ra tay với nàng
120 Chương 113: Ly rơi, khiêng người đi
121 Chương 114: Bảo Nhi, gần đây hơi kỳ lạ
122 Chương 115: Khuyên bảo
123 Chương 116: Xà yêu, trốn chỗ nào!
124 Chương 117: Chợt biến
125 Chương 118: Không được làm tổn thương Lộ Nhi
126 Chương 119: Mạng của nàng, có thể đổi mạng của Bản công tử sao?
127 Chương 120: Yêu ngoan độc
128 Chương 121: Khắp trấn đầy mưa gió
129 Chương 122: Thả hắn ra!
130 Chương 123: Điều kiện để cứu Lộ Nhi
131 Chương 124: Cỏ Phượng Hoàng
132 Chương 125: Người và yêu
133 Chương 126: Hương vị quen thuộc
134 Chương 127: Đưa tiễn
135 Chương 128: Hỏa phượng hoàng
136 Chương 129: Thiên kiếp
137 Chương 130: Trốn không thoát kiếp nạn
138 Chương 131: Rơi xuống vực
139 Chương 132: Giao Dịch
140 Chương 133: Thuật phân thân
141 Chương 134: Thoát thai hoán cốt (Thay da đổi thịt)
142 Chương 135: Chán nản đau lòng
143 Chương 136: Yên lặng chờ đợi
144 Chương 137: Đại kết cục (1)
145 Chương 138: Đại kết cục (2)
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Thiêu cháy
2
Chương 2: Gia đấu phần phật
3
Chương 3: Nhặt được tiểu oa nhi
4
Chương 4: Ta là tiểu tướng công của nàng
5
Chương 5: Cùng nhau tắm rửa
6
Chương 6: Cách làm nũng đáng yêu
7
Chương 7: Nam nữ khác biệt
8
Chương 8: Xấu hổ dạy dỗ
9
Chương 9: Nam tử đoạn tụ
10
Chương 10: Bắt chước Đông Công Bằng
11
Chương 11: Thẳng quỷ, đừng chạy!
12
Chương 12: Ta là tiểu tướng công của nàng
13
Chương 13: Tắm nước lạnh
14
Chương 14: Tỷ tỷ dùng trà đi
15
Chương 15: Chuyện về Sói xám lớn
16
Chương 16: Biến thành xà công tử
17
Chương 17: Con dê con giữ chặt sói xám lớn
18
Chương 18: Kết cục của dê con (một)
19
Chương 19: Kết cục của dê con (hai)
20
Chương 20: Kết cục của dê con (ba)
21
Chương 21: Gặp lại lão đạo sĩ
22
Chương 22: Mỹ nhân tâm kế
23
Chương 23: Nghi ngờ
24
Chương 24: Lộ Nhi tè dầm?
25
Chương 25: Nam nhân đoạn tụ tới nhà
26
Chương 26: Chiêu giết địch thứ nhất: Kẻ xấu cáo trạng trước
27
Chương 27: Chiêu giết địch thứ hai: Lo trước khỏi họa
28
Chương 28: Chuẩn bị tới trường tư thục
29
Chương 29: Tiên sinh là đúng nhất
30
Chương 30: Bắt nạt bạn học
31
Chương 31: Kim Bảo Nhi lấy thưởng đổi phạt
32
Chương 32: Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu
33
Chương 33: Sự kiện hiệu buôn bị cháy kỳ dị
34
Chương 34: Đây là tiểu oa nhi nhà ai
35
Chương 35: Nữ nhân ngốc nghếch
36
Chương 36: Nam tử xa lạ quyến rũ
37
Chương 37: Hỗ trợ tắm rửa
38
Chương 38: Lộ Nhi rất thích
39
Chương 39: Ngủ thiếp đi
40
Chương 40: Chiến tranh của hai nam tử
41
Chương 41: Trốn vào ổ rắn, ăn gà mẹ
42
Chương 42: Tin tức mới nhất
43
Chương 43: Xấu mặt khi bị đánh
44
Chương 44: Đứa trẻ quật cường nổi giận
45
Chương 45: Yêu cầu nương tử chịu trách nhiệm
46
Chương 46: Tiểu nương tử thân ái muốn ký sổ
47
Chương 47: Điều quan trọng nhất cần nhớ
48
Chương 48: Ý tốt của Đông Công gia gia
49
Chương 49: Mỗi người đều có mục đích riêng
50
Chương 50: Nữ Xích Xà bị thương
51
Chương 51: Máu chó mực
52
Chương 52: Quyến rũ
53
Chương 53: Phản đối giáo dục, tỷ tỷ nghe kỹ đây
54
Chương 54: Đại khái có lẽ thế
55
Chương 55: Hôm nay dừng ở đây
56
Chương 56: Đùa giỡn đạo sĩ
57
Chương 57: Khách điếm này chẳng lẽ là hắc điếm?
58
Chương 58: Chúng ta kết giao bằng hữu
59
Chương 59: Hai cái đuôi
60
Chương 60: Yêu nghiệt hoành thành triều đại
61
Chương 61: Khá quen?
62
Chương 62: Nóng quá, đi tắm thôi
63
Chương 63: Mặt nóng quá, tỷ tỷ sờ!
64
Chương 64: Cái gì trơn nhẵn vậy?
65
Chương 65: Mùi vị của thịt người?
66
Chương 66: Tỷ tỷ, chúng ta phân phòng đi
67
Chương 67: Tiếng động kỳ quái trong phòng Lộ Nhi
68
Chương 68: Nam tử xa lạ, lần đầu tiên gặp mặt
69
Chương 69: Ném ân nhân cứu mạng qua vai
70
Chương 70: Bị hôn, ngất đi
71
Chương 71: Sự kiện quái dị ở Lạc Thu trấn
72
Chương 72: Tranh chấp cửa hàng lương thực, tìm kiếm giải pháp
73
Chương 73: Nụ cười xinh đẹp trào phúng Đông Công Doãn
74
Chương 74: Bại lộ bí mật
75
Chương 75: Lộ Nhi rất sợ nóng, không muốn đến trường
76
Chương 76: Phát sốt? Mau cởi bỏ quần áo
77
Chương 77: Lộ Nhi, trên người của ngươi?
78
Chương 78: Xà công tử, biến thân!
79
Chương 79: Biến ảo mỹ nam, hy sinh nhan sắc
80
Chương 80: Ta muốn cắn chỗ này!
81
Chương 81
82
Chương 82-1
83
Chương 82-2
84
Chương 82-3
85
Chương 83-1: Nàng sắp sinh con cho ta (1)
86
Chương 83-2: Nàng sắp sinh con cho ta (2)
87
Chương 83-3: Nàng sắp sinh con cho ta (3)
88
Chương 84: Cảm giác như thế nào?
89
Chương 85-1: Cảnh tượng này, thiếu nữ không nên (1)
90
Chương 85-2: Cảnh tượng này, thiếu nữ không nên (2)
91
Chương 86
92
Chương 87: Hấp còn là đốt nướng?
93
Chương 87-2: Hấp còn là đốt nướng? (2)
94
Chương 87-3: Hấp còn là đốt nướng? (3)
95
Chương 88: Cầu hôn, cút đi 1
96
Chương 89: Cầu hôn? cút đi 2
97
Chương 90: Cầu hôn, cút đi 3
98
Chương 91: Cầu thân? Cút đi 4
99
Chương 92: Cầu hôn? Cút đi 5
100
Chương 93: Cầu thân, cút đi 6
101
Chương 94: Cầu thân? Cút đi 7
102
Chương 95: Cầu hôn? Cút đi 8
103
Chương 96: Cầu thân? Cút đi 9
104
Chương 97: Cạm bẫy (1)
105
Chương 98: Cạm bẫy (2)
106
Chương 99: Cạm bẫy (3)
107
Chương 100: Cạm bẫy (4)
108
Chương 101: Cạm bẫy (5)
109
Chương 102: Cạm bẫy (6)
110
Chương 103: Cạm bẫy (7)
111
Chương 104: Cạm bẫy (8)
112
Chương 105: Cạm bẫy (9)
113
Chương 106: Cạm bẫy (10)
114
Chương 107: Cạm bẫy (11)
115
Chương 108: Chúng ta sinh bảo bảo đi?
116
Chương 109: Chuyện thú vị, chính là cái này?
117
Chương 110: Ăn sạch sành sanh
118
Chương 111: Kim Bảo Nhi, nàng là người của bản công tử!
119
Chương 112: Không cho ngươi ra tay với nàng
120
Chương 113: Ly rơi, khiêng người đi
121
Chương 114: Bảo Nhi, gần đây hơi kỳ lạ
122
Chương 115: Khuyên bảo
123
Chương 116: Xà yêu, trốn chỗ nào!
124
Chương 117: Chợt biến
125
Chương 118: Không được làm tổn thương Lộ Nhi
126
Chương 119: Mạng của nàng, có thể đổi mạng của Bản công tử sao?
127
Chương 120: Yêu ngoan độc
128
Chương 121: Khắp trấn đầy mưa gió
129
Chương 122: Thả hắn ra!
130
Chương 123: Điều kiện để cứu Lộ Nhi
131
Chương 124: Cỏ Phượng Hoàng
132
Chương 125: Người và yêu
133
Chương 126: Hương vị quen thuộc
134
Chương 127: Đưa tiễn
135
Chương 128: Hỏa phượng hoàng
136
Chương 129: Thiên kiếp
137
Chương 130: Trốn không thoát kiếp nạn
138
Chương 131: Rơi xuống vực
139
Chương 132: Giao Dịch
140
Chương 133: Thuật phân thân
141
Chương 134: Thoát thai hoán cốt (Thay da đổi thịt)
142
Chương 135: Chán nản đau lòng
143
Chương 136: Yên lặng chờ đợi
144
Chương 137: Đại kết cục (1)
145
Chương 138: Đại kết cục (2)