Chương 116: Sinh nhật cùng ngày giỗ

Chương 116: Sinh nhật cùng ngày giỗ

-------------------

Hôm sau, sinh nhật của Mục Lê.

Từ giữa trưa, Tăng Giang liền đã chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật lớn, Cố Thần bị mùi thơm hấp dẫn, nhiều lần ở trong nhà bếp xuất quỷ nhập thần, bị Tăng Giang ném ra ngoài.

Cố Thần cuộn chân ngồi trên ghế sô pha.

Trên một chiếc ghế sô pha khác, Mục Lê đang viết gì đó trên sổ ghi chép. Cố Thần phát hiện, Mục Lê thật sự rất thích viết sổ, mỗi lần đến kỳ nghỉ trở về, cậu đều phát hiện sổ ghi chép của Mục Lê lại thay đổi.

Cố Thần chuyển tầm mắt sang một hướng khác. Bay trên cửa sổ phòng khách, Thuần Bạch được Tăng Giang hiếm khi thả ra từ trong nhà cây Sinh Mệnh đang phát điên vỗ cánh, bên cạnh là con Sóc Hỏa Diễm đã bị Mục Lê thao luyện đến lớn hơn một vòng. Sóc Hỏa Diễm quét đuôi, phát ra tiếng kêu y y a a với Thuần Bạch.

Cố Thần suy đoán, bọn nó nhất định đang lên án lẫn nhau. Thuần Bạch mỗi ngày bị Tăng Giang nhét trong nhà cây Sinh Mệnh chắc bị nghẹn hỏng rồi, mà Sóc Hỏa Diễm mỗi ngày đi cùng Mục Lê rèn luyện, đối mặt với Mục Lê đều là dị thú cấp bảy trở lên, Sóc Hỏa Diễm cấp năm phỏng chừng bị ngược đến rất thảm.

Cố Thần bị hình ảnh mình bổ não làm cho tức cười, rước lấy ánh mắt tò mò của Mục Lê: "Làm sao vậy?"

"Không, chỉ là cảm thấy, tại sao trên thế giới luôn có người thích làm cho mình cùng người khác phức tạp như thế, nếu như mỗi người đều có thể thanh thản vượt qua thì tốt biết bao."

Mục Lê ý tứ sâu sa liếc mắt nhìn cậu.

"Đúng vậy, nếu như cũng giống cậu, thế giới này cũng sẽ trở nên đặc biệt yên bình. Đáng tiếc, lòng người là thứ khó hiểu nhất."

Mãi cho đến chạng vạng, Thiên Linh đến nhà bái phỏng, giai đoạn rảnh rỗi lười biếng này mới kết thúc.

Cố Thần trước kia liền thẳng thắn nói với Mục Lê ô long sai lầm của mình, Mục Lê không để ý, thêm một người đến mừng sinh nhật cũng tốt, y cũng không có bạn bè nào khác.

Sau khi Thiên Linh đến không lâu, Mộ Dung Trác Thất cũng tới. Khi Cố Thần mở cửa, nhìn thấy phía sau còn có Mộ Dung Dịch, bầu không khí có chút lúng túng.

Đối với Mộ Dung Dịch, Cố Thần tuy rằng cũng đánh nhiều mà quen, nhưng chỉ là đối với người này có một loại cảm giác xa lạ không có cách nào hòa hợp được.

Chẳng qua hắn quả thật không khiến người thích, Tăng Giang chỉ nhàn nhạt gật đầu, Thiên Linh ngay cả chào hỏi cùng không muốn.

Nói chung, Mộ Dung Dịch xuất hiện làm cho mọi người có một loại nghi hoặc 'tại sao mi lại xuất hiện'.

Mộ Dung Trác Thất trước tiên đưa quà của mình, dị thực hoa cấp bảy tên là Hoa Xuân Minh Sùng, hiệu quả cường thân kiện thể cùng đột phá Tinh thần lực đều phi thường tốt. Mục Lê nói tiếng cảm ơn rồi nhận lấy.

Biết Mục Lê yêu thích dị thực, Cố Thần cuối cùng quyết định đưa một tấm Hoa Tình Thiên. Hoa Tình Thiên lần này Cố Thần chế ra đã là thẻ bài năm sao, giá trị cũng không quá thấp. Lúc Mục Lê nhận thẻ bài hơi ngừng lại, sau đó vẫn như cũ cười nhận lấy.

(Ada: ặc dùng thẻ bài nguyên sang của người ta để tặng lại người ta...)

Lễ vật của Tăng Giang là một đống đồ ăn, Thiên Linh chính là một quyển sách.

Cuối cùng là Mộ Dung Dịch, từ lúc vào cửa, con mắt hắn từ đầu đến cuối đều không rời khỏi người Mục Lê, cho dù là thần kinh thô như Cố Thần, cũng có thể cảm thấy không đúng lắm.
Tất cả mọi người đều có thể nhận ra, quan hệ giữa Mộ Dung Dịch cùng Mục Lê càng ngày càng vi diệu.

Mộ Dung Dịch do dự một chút, vẫn đưa quà của mình lên. Mục Lê cũng là theo thói quen tiện tay mở ra, lúc nhìn thấy khăn quàng cổ thì sững sờ.

"Mọi người đều nói 'Giàu không nhân ái thành giàu đến bủn xỉn' quả nhiên không sai, đường đường thủ phủ Trung Ương Tinh, lễ vật tặng cho người khác lại đưa một cái khăn quàng cổ chưa đến 500 Tinh Tế? Có dám keo kiệt hơn nữa không?" Thiên Linh lườm một cái nói.

Bầu không khí nhất thời trở nên lúng túng, ngay cả Mộ Dung Trác Thất cũng cảm thấy lễ vật này của anh trai quá mức không giải thích được.

Cuối cùng vẫn là Mục Lê phá vỡ đoạn không khí ngột ngạt này.

"Không sao, khăn quàng rất thực dụng, vừa vặn sắp mùa đông rồi, có thể giữ ấm."
Mộ Dung Dịch nhìn bộ dáng mỉm cười của y, dần dần trùng hợp với khuôn mặt ôn nhu trong trí nhớ kia.

"Em... sẽ đeo sao?" Mộ Dung Dịch có chút cẩn thận từng li từng tí một hỏi.

Mục Lê không hề trả lời, hoặc là giống như không nghe thấy vậy, bắt chuyện với Tăng Giang cùng Cố Thần đi nhà bếp bưng thức ăn.

"Trác Thất, em cũng đi hỗ trợ đi." Nhìn bóng lưng ba người Mục Lê, Thiên Linh nói với Mộ Dung Trác Thất còn đang ở trong phòng khách.

Mộ Dung Trác Thất nhìn anh cả một chút, lại nhìn Thiên Linh, cảm thấy hai người này có chút không thích hợp, nhưng lại không nghĩ ra lý do để từ chối, cuối cùng đi theo ba người Mục Lê.

Trong phòng khách chỉ còn Mộ Dung Dịch cùng Thiên Linh.

Thiên Linh nhìn Mộ Dung Dịch, lạnh lùng nói: "Mộ Dung Dịch, tuy rằng tôi rất chán ghét cậu, nhưng tôi tin tưởng, cậu không phải người sẽ coi người khác làm vật thay thế. Tuy cậu cái tên này rất cặn bã, lại sẽ không làm ra loại chuyện tổn hại đến sự kiêu ngạo của mình."
Mộ Dung Dịch không trả lời, hắn thừa nhận mình nhát gan.

Lời Mục Lê đã nói luôn ở bên tai hắn.

'Tôi đã quyết định xem anh làm một người không quá quan trọng, cũng xin anh, đừng tiếp tục xoắn xuýt tình cảm không thuần thục thuở thiếu thời.'

Câu nói này như một cơn ác mộng, mỗi khi tỉnh mộng lúc nửa đêm đều nghĩ tới, sau đó là một đêm dài mất ngủ.

Hắn làm sao không biết rằng buông tay là lựa chọn tốt nhất, nhưng Mục Lê chính là phao cứu mạng cuối cùng của sinh mệnh hắn, tuy rằng lảo đảo không vững, nhưng Mộ Dung Dịch dù thế nào cũng không muốn buông ra.

Bởi vì đó là sinh mệnh, hi vọng cuối cùng của hắn.

Hắn sẽ không giải thích với Thiên Linh rằng Mục Lê chính là Mạc Ly, trong này có vô hạn tâm tư.

Thiên Linh thích Mạc Ly, chuyện này hắn vẫn nhận ra được, tuy rằng thời điểm ở trường học hai người tựa như đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nhau, nhưng khi tin Mạc Ly qua đời truyền đến, Thiên Linh một Chế thẻ sư đến tìm hắn khiêu chiến, đốt toàn bộ phòng của hắn, hắn liền biết, người này thích Mạc Ly.
Chỉ là khi đó người đã qua đời, tiếp tục tính toán cũng vô ích. Nhưng hiện tại Mạc Ly trở về, mặc dù không phải Mạc Ly kia, nhưng hắn vẫn không nỡ lòng từ bỏ, để một người khác ở bên cạnh y.

"Mộ Dung Dịch, cậu thực sự là một kẻ đáng thương." Thiên Linh nhìn Mộ Dung Dịch tựa hồ như rơi vào trầm tư, để lại một câu nói, quay người rời đi.

Bầu không khí ngột ngạt cũng không quấy rầy lần tụ hội này.

Mộ Dung Dịch có thể cảm giác được rõ ràng quan hệ của mọi người với Mục Lê.

Cố Thần cùng Mục Lê là thân cân nhất, Mục Lê đố với Cố Thần đặc biệt ôn hòa, khác với bộ dáng thường ngày tuy cười nhưng trong xương vẫn là lạnh như băng.

Thứ hai là Tăng Giang, ở cùng với nhau dưới một mái hiên, Mục Lê cực kỳ chăm sóc với Tăng Giang, cũng sẽ chỉ đạo một ít kỹ năng chiến đấu của Ma thẻ sư.
Sau đó là Thiên Linh, tuy rằng hai người không nói chuyện mấy, nhưng Mộ Dung Dịch vẫn có thể cảm nhận được, Mục Lê có chút quan tâm nhàn nhạt với Thiên Linh.

Sau đó là Mộ Dung Trác Thất, có lẽ là do tình cảm ở chung năm đó, cũng có lẽ vì có quan hệ với Cố Thần, Mục Lê đối với hắn như một trưởng bối quan tâm tiểu bối.

Chỉ có hắn, Mộ Dung Dịch, giống như bị Mục Lê bài trừ ra bên ngoài, bị cách ly khỏi vòng tròn của y, không thể tiến vào, chỉ có thể ở xa xa nhìn.

Tiệc sinh nhật vẫn rất náo nhiệt, Tăng Giang làm một cái bánh ngọt ba tầng lớn, trên bánh ngọt có rất nhiều đồ án dị thực.

Cố Thần dựa theo tập tục của trái đất trước đây, cắm một vòng nến ở trên bánh ngọt.

Cố Thần nói đây là cây nến ước nguyện, trong lòng đọc thầm nguyện vọng của mình, sau đó thổi nến, năm sau nguyện vọng sẽ được thực hiện.
Mọi người lắc đầu, biểu thị không hiểu Cố Thần tìm tới ý nghĩ cổ quái này từ đâu, chẳng qua không ai đưa ra dị nghị, mọi người ồn ào muốn Mục Lê nhanh chóng ước nguyện.

Mục Lê nhìn ánh nến chập chờn, nhắm hai mắt lại.

Mộ Dung Dịch nhìn gương mặt sau ánh nến kia, rất muốn nói cho y, nguyện vọng của em để anh đến thực hiện.

Nhưng loại hành động đường đột này, hắn cuối cùng cũng không làm được.

"Mục Lê Mục Lê, anh ước nguyện điều gì?" Cố Thần cảm thấy rất hứng thú.

Tăng Giang bên cạnh lườm một cái: "Cậu vừa mới nói nguyện vọng nói ra không linh không phải sao?"

Cố Thần bày ra vẻ mặt oan ức: "Tôi chỉ hiếu kỳ không được sao?"

"Cho nên mới nói cậu tên này vừa không đầu óc vừa không nguyên tắc."

...

Đó là vui vẻ thuộc về họ, không liên quan đến ta, Mộ Dung Dịch nghĩ.
Náo nhiệt đến đêm khuya, Thiên Linh đứng dậy muốn cáo từ. "Tôi có việc, tôi muốn đi trước một bước."

"Có muốn ở lại một đêm không? Vừa nãy anh còn uống rượu." Tăng Giang nhìn thần sắc Thiên Linh có chút mất hứng.

Thiên Linh lắc đầu, khẽ cười: "Hiếm thấy tiểu Giang Giang mời anh ở chung. Anh thật sự có việc, phải đi gặp một người bạn."

Mục Lê bị mời rượu đến có chút say, nửa nằm trên sô pha nhìn anh: "Muộn như vậy còn đi gặp bạn sao?"

"Đúng vậy." Thiên Linh thở dài. "Đại khái mười năm này, cũng chỉ còn tôi nhớ y. Trời đất mênh mông, y cái gì cũng không lưu lại. Chỉ có thể ở một chỗ chôn quần áo đồ dùng, lừa người gạt mình bồi bồi y."

Mục Lê có chút sửng sốt, ánh mắt mông lung nhìn anh. Mà Mộ Dung Dịch ở bên cạnh nghe nói thế thì nhíu mày, nhìn Thiên Linh, ánh mắt không vui.
Đại khái nhận ra ánh mắt của Mộ Dung Dịch, Thiên Linh đi giày xong vừa vặn quay người lại, lạnh lùng cười nói: "Tôi cũng không như có người nào đó, lương tâm bị chó gặm mất."

Thiên Linh ra khỏi phòng, bầu không khí nhất thời lạnh xuống.

Mục Lê đứng dậy từ ghế sô pha, "Được rồi được rồi, tối hôm nay cũng đã dằn vặt rất muộn rồi, mọi người nên trở lại đi, nên nghỉ ngơi đi." Nói xong quay người trở về gian phòng của mình.

Nhân vật chính vừa đi, phòng khách nguyên bản náo nhiệt nhất thời yên lặng.

Cố Thần biểu thị không hiểu tại sao bầu không khí bỗng nhiên lạnh xuống, không thể làm gì khác hơn là vừa bất đắc dĩ thu dọn bàn vừa tiễn khách.

Mộ Dung Dịch nhìn chằm chằm cửa phòng đóng chặt hồi lâu, cuối cùng rời đi.

Đêm lạnh như nước.

Thiên Linh ngày hôm nay cũng uống nhiều rượu, bước chân có chút loạng choạng.
Anh không dùng bất kỳ công cụ nào thay cho đi bộ, cứ như vậy từng bước từng bước đi trên đường cái, đi qua từng con phố, từng tòa nhà, đi qua thành dị náo động cùng đèn đuốc. Cuối cùng đi tới một địa phương có chút hẻo lánh.

Đây là một mảnh nghĩa địa cũ. Nhiều năm không tu sửa, rất nhiều bia mộ phía trên đã mọc đầy cỏ dại, tích đầy tro bụi.

Thiên Linh đi đến một phần mộ, bia mộ bị cát vàng ăn mòn, tràn đầy dấu vết của năm tháng.

Thiên Linh xắn tay áo lên, từ trong vòng tay chứa đồ lấy ra một tấm thẻ bài Nguyên Tố Thủy, triệu hoán, dùng dòng nước rửa sạch toàn bộ nghĩa địa một lần. Lại lấy ra rượu ngon cùng điểm tâm đã chuẩn bị từ lâu, cùng một Tulip Thánh Ly, một bao hạt giống thực vật.

Thiên Linh cũng không biết từ lúc nào thì bắt đầu lẩm bẩm với bia mộ, anh vừa đào một cái hố nhỏ, vừa thả hạt giống trong tay vào.
"Tôi biết cậu thích thực vật, thân thể của dị thực có thể mang tới không nhiều, mang cho cậu một ít hạt giống thực vật phổ thông, chắc cậu sẽ thích nhìn thấy chúng nảy mầm mọc rễ đi." Thiên Linh nói, lại dùng đất đắp lên, sau đó lẳng lặng ngồi dưới đất chăm chú nhìn.

Qua hồi lâu, anh mới tự rót hai chén rượu, một chén uống một mình, một chén đặt ở trước mộ.

"Mười năm rồi, chớp mắt một cái đã mười năm trôi qua, cậu còn không có tin tức, tất cả mọi người đều nói cậu đã chết từ lâu, ở chỗ đó căn bản không thể sống sót, nhưng trong lòng tôi lại vẫn cảm thấy, cậu sẽ không cứ như vậy mà ra đi."

Thiên Linh than thở tự vấn lòng, tiếp tục rót cho mình mấy chén.

Sau đó là một hồi trầm mặc.

"Một người tốt như cậu, nhất định là tồn tại làm cho tất cả mọi người ngưỡng mộ. Nhưng cậu cứ như vậy, một chút tin tức cũng không có, tôi là từ lúc nào thì hết hi vọng, đại khái là từ khi xây dụng cho cậu một nơi chôn quần áo này sao?"
Thiên Linh nói nói, cứ như vậy gào khóc lên, khóc tan nát cõi lòng.

"Ban đầu vì sao tôi lại lui bước chứ, tôi thật hối hận, tôi rõ ràng yêu cậu, lại cố tình muốn xem cậu và cái tên khốn khiếp không máu không thịt không nhiệt độ Mộ Dung Dịch kia ở bên nhau, nếu như lúc trước tôi ngăn cản... nếu như lúc trước tôi... tôi..." Thiên Linh nói nói, lần thứ hai khóc không thành tiếng.

"Cậu khi đó ngăn cản cũng vô dụng."

Bỗng nhiên một giọng nói vang lên từ sau lưng Thiên Linh truyền đến, Thiên Linh cả kinh, nơi hoang sơn dã linh này căn bản là hoang tàn vắng vẻ, anh xoay người, lại thấy một khuôn mặt khá quen mắt, Mục Lê vừa mới từ biệt không lâu trước đó.

Mục Lê đi tới bên cạnh anh, tựa hồ cũng không ghét bỏ mặt đất lầy lôi, đồng dạng ngồi xổm xuống.

"Cậu tin tưởng số mệnh an bài không? Có lúc chính là như vậy, cậu dù biết hướng đi đi của vận mệnh, cậu cũng biết nếu như đi thì sẽ có hậu quả gì, nhưng chính cậu tình nguyện, thiêu thân lao đầu vào lửa phấn chấn quên mình." Mục Lê quay mặt nhìn Thiên Linh.
Thiên Linh đối với thọ tinh của ngày hôm nay không thể nói là có giao tình gì, nhưng cũng không lập tức trở mặt.

"Đây là chuyện riêng của tôi, cậu nếu không có chuyện gì thì đi đi, ở đây hơn nửa đêm, lát gặp phải nguy hiểm gì thì không tốt."

Mục Lê không di động, chỉ cười cười, nhìn bia mộ trước mắt.

Bia mộ thoạt nhìn đã có từ lâu, bị mưa gió ăn mòn có chút nghiêm trọng, bia mộ không có ảnh chụp, cũng không có họ, chỉ có khắc một chữ Ly, chữ khắc không đẹp, xiêu xiêu vẹo vẹo.

Mục Lê cúi đầu nở nụ cười: "Tôi đến nhìn mộ của mình, không được sao?"

Buổi tối có chút lạnh, lúc này Thiên Linh cảm thấy mình tựa hồ như bị đông cứng.

Anh giống như bắt được điều gì đó, nhưng lại cảm thấy ý tưởng này phi thường hoang đường. "Cậu đang... nói cái gì?"

"Mục Lê... Mạc Ly... lẽ nào cậu cũng không nghĩ tới cái gì?" Mục Lê cầm lấy chén rượu Thiên Linh chuẩn bị cho Mạc Ly, tự rót cho mình một chén rượu.
Biểu tình Thiên Linh cứng đờ hồi lâu, bỗng nhiên rống to: "Cậu nói bậy bạ gì đó, đùa gì thế?"

"Tôi còn nhớ khi đó cậu nói muốn tỉ thí với tôi, cậu khi đó chế tác thẻ bài Sư Tử Hỏa Diễm năm sao, mà tôi chế tác chính là Hoa Tình Thiên ba sao. Khi đó cậu còn rất phẫn nộ, nói tôi xem thường cậu, cuối cùng Sư Tử Hỏa Diễm bị Hoa Tình Thiên làm cho không muốn chiến đấu, còn nhớ không?" Mục Lê nói.

Thiên Linh bỗng nhiên như bị sét đánh vậy.

Đó là một hồi tỉ thí trừ bọn họ ra không có ai khác biết.

Lúc mới nhập học, hai người chính là 'Vua không gặp Vua' trong miệng mọi người, gần như ở bất kỳ sân khấu công cộng nào, hai người gần như không cùng xuất hiện, mãi cho đến khi Mạc Ly chết trận nơi chiến trường.

Chỉ có Thiên Linh biết, mình đã từng sâu sắc ái mộ người này. Lúc khiêu chiến đối phương, cũng chỉ là muốn thu hút sự chú ý của y, nhưng đáng tiếc bị người kia thoải mái hóa giải.
Chuyện này là bí mật thuộc về hai người, vì Mạc Ly săn sóc, cũng sẽ không đi nói sự tình mình bị thua này với mọi người.

Cho nên... người trước mắt này...

=

=

Ada: trời ơi sao Ly dễ dãi với Linh như thế mà lại ngầm lạnh lùng với Dịch như vậy. Biết là Dịch có lỗi đáng bị như thế nhưng mà ... hu hu không biết phải nói thể nào nữa... tui ghét ngược, cầu ngừng ngược, cầu đường, thật nhiều đường, ngọt chết luôn đi... lần sau nhất định phải tìm một bộ có ghi rõ BẠCH NGỌT mà làm... mỗi khi edit đến đoạn ngược tui có một loại xúc động muốn drop...

=

=

=

Chapter
1 Chương 0102
2 Chương 03-04
3 Chương 05-06
4 Chương 07-08
5 Chương 09-10
6 Chương 11-12
7 Chương 13-14
8 Chương 15-16
9 Chương 17-18
10 Chương 19-20
11 Chương 21: Tulip Thánh Ly (hạ)
12 Chương 22: Thiên Linh bái phỏng
13 Chương 23: Khởi đầu mới
14 Chương 24: Bị lừa gạt
15 Chương 25: Bái phỏng
16 Chương 26: Ứng tuyển
17 Chương 27: Ngày đầu tiên đi làm
18 Chương 28: Báo danh
19 Chương 29: Bản ghi chép giấu trong góc
20 Chương 30: Chuyện cũ tiền đồ
21 Chương 31: Tạm biệt
22 Chương 32: Sơ ngộ
23 Chương 33: Tiểu Hắc Long nóng nảy
24 Chương 34: Thẻ bài thực vật
25 Chương 35: Cá người thủ vệ
26 Chương 36: Đổng Ngọc Dương
27 Chương 37: Chung kết thám hiểm bí cảnh
28 Chương 38: Lớp huấn luyện
29 Chương 39: Bái phỏng
30 Chương 40: Chiêu mộ đặc biệt
31 Chương 41: Kỳ thi đầu vào
32 Chương 42: Nhân tài xuất hiện lớp lớp
33 Chương 43: Nghiệt duyên thầy trò
34 Chương 44: Mục Lê
35 Chương 45: Tam Giáo Tranh Bá (1)
36 Chương 46: Tam Giáo Tranh Bá (2)
37 Chương 47: Tam Giáo Tranh Bá (3)
38 Chương 48: Tam Giáo Tranh Bá (4)
39 Chương 49: Tam Giáo Tranh Bá (Cuối)
40 Chương 50: Một quả trứng cự hố
41 Chương 51: Phòng cho thuê
42 Chương 52: Chia lớp
43 Chương 53: Câu cá
44 Chương 54: Tiểu Kim Long
45 Chương 55: Sân thi đấu cấp trường
46 Chương 56: Một trận chiến thành danh (thượng)
47 Chương 57: Một trận thành danh (hạ)
48 Chương 58: Truyền thuyết thổ hào cúng tế mỹ thực
49 Chương 59: Phong ba Giáo Tế (canh hai)
50 Chương 60: Dẹp loạn phong ba
51 Chương 61: Hoa Tình Thiên
52 Chương 62: Truy xét
53 Chương 63: Kỳ nghỉ
54 Chương 64: Bí cảnh Chiêu Linh
55 Chương 65: Mộng cảnh (Mộ Mục)
56 Chương 66: Bí cảnh năm xưa
57 Chương 67: Kỳ thư (quyển sách kỳ lạ)
58 Chương 68: Ma Chướng (Linh)
59 Chương 69: Phá trận (Mộ Mục)
60 Chương 70: thẻ bài Gia Cát Lượng
61 Chương 71: Thủy triều dị thú
62 Chương 72: Nhà cây Sinh Mệnh (Linh)
63 Chương 73: Tôi chính là Mạc Ly (Mộ Mục)
64 Chương 74: Cố Thần động não quá lớn
65 Chương 75: Thẻ Thời Thiên cùng thẻ Lỗ Ban
66 Chương 76: Thuần Bạch (Linh Giang)
67 Chương 77: Lần thứ hai hội hợp (thượng)
68 Chương 78: Lần thứ hai hội hợp (trung)
69 Chương 79: Lần thứ hai hội hợp (hạ)
70 Chương 80: Người Bảo Vệ Bí Cảnh
71 Chương 81: Chương chung kết bí cảnh
72 Chương 82: Giải thi đấu thẻ bài (thượng)
73 Chương 83: Giải thi đấu thẻ bài (hạ)
74 Chương 84: Thi đấu hợp tác
75 Chương 85: Thông báo - Chia đều thành quả
76 Chương 86: Suối nước nóng - Đối chiến
77 Chương 87: Thẻ Hoa Đà
78 Chương 88: Chung kết
79 Chương 89: Chợ Quỷ
80 Chương 90: Bạch Tử Hạc
81 Chương 91: Chướng ngại Tinh thần lực
82 Chương 92: Chợ Quỷ bán thẻ
83 Chương 93: Rừng dị thú nóng nảy
84 Chương 94: Biến thân
85 Chương 95: Manh mối mới lộ
86 Chương 96: Đêm bay cao
87 Chương 97: Hôn mê
88 Chương 98: Thẻ Cửu Từ
89 Chương 99: Phụ thân tiểu Ngộ - Sự kiện Đan Tứ Hương
90 Chương 100: Một phụ thân khác của tiểu Ngộ
91 Chương 101: Khôi phục chân thân
92 Chương 102: Say
93 Chương 103: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (thượng)
94 Chương 104: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (trung)
95 Chương 105: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (hạ)
96 Chương 106: Hi vọng
97 Chương 107: Thu đồ đệ
98 Chương 108: Cuộc tọa đàm của đại sư
99 Chương 109: Kỹ Kinh Tứ Tọa* (thượng)
100 Chương 110: Kỹ Kinh Tứ Tọa (trung)
101 Chương 111: Kỹ Kinh Tứ Tọa (hạ)
102 Chương 112: Tôi có đạo sư rồi
103 Chương 113: Cơn giông trước lúc mưa
104 Chương 114: Người trong tiên đoán?
105 Chương 115: Quà sinh nhật
106 Chương 116: Sinh nhật cùng ngày giỗ
107 Chương 117: Biến thiên
108 Chương 118: Trận năm sao
109 Chương 119: Một đoàn ma loạn
110 Chương 120: Thẻ bài Bao Công
111 Chương 121: Kinh hồn lúc nửa đêm
112 Chương 122: Sóng ngầm cuồn cuộn
113 Chương 123: Kéo tơ bóc kén
114 Chương 124: Tâm sự nặng nề
115 Chương 125: Ngả bài
116 Chương 126: Sổ ghi chép trong chiến hỏa
117 Chương 127: Chuyện cũ năm xưa
118 Chương 128: Bắc Điều Kỳ
119 Chương 129: Thẻ Quỷ Tự
120 Chương 130: Thẻ Tĩnh Tịch (thượng)
121 Chương 131: Thẻ Tĩnh Tịch (hạ)
122 Chương 132: Tử Kim
123 Chương 133: Ngã ngựa
124 Chương 134: Đi tới chiến tuyến
125 Chương 135: Yên bình cuối cùng (thượng)
126 Chương 136: Yên bình cuối cùng (hạ)
127 Chương 137: Trần Thiệu
128 Chương 138: Suốt đêm lên đảo
129 Chương 139: Cửu Vĩ Huyền Hồ cùng Nicolaus Copernicus
130 Chương 140: Giải cứu
131 Chương 141: Thẻ Thánh Diệp (Thượng)
132 Chương 142: Thẻ Thánh Diệp (hạ)
133 Chương 143: Chân tướng
134 Chương 144: Trận chiến cuối cùng (thượng)
135 Chương 145: Trận chiến cuối cùng (hạ)
136 Chương 146: Toàn Văn Chung
137 Chương 147: Phiên ngoại một
138 Chương 148: Phiên ngoại hai
139 Chương 149: Phiên ngoại ba
140 Chương 150: Phiên ngoại bốn
141 Chương 0506
142 Chương 1314
143 Chương 1516
144 Chương 1920
Chapter

Updated 144 Episodes

1
Chương 0102
2
Chương 03-04
3
Chương 05-06
4
Chương 07-08
5
Chương 09-10
6
Chương 11-12
7
Chương 13-14
8
Chương 15-16
9
Chương 17-18
10
Chương 19-20
11
Chương 21: Tulip Thánh Ly (hạ)
12
Chương 22: Thiên Linh bái phỏng
13
Chương 23: Khởi đầu mới
14
Chương 24: Bị lừa gạt
15
Chương 25: Bái phỏng
16
Chương 26: Ứng tuyển
17
Chương 27: Ngày đầu tiên đi làm
18
Chương 28: Báo danh
19
Chương 29: Bản ghi chép giấu trong góc
20
Chương 30: Chuyện cũ tiền đồ
21
Chương 31: Tạm biệt
22
Chương 32: Sơ ngộ
23
Chương 33: Tiểu Hắc Long nóng nảy
24
Chương 34: Thẻ bài thực vật
25
Chương 35: Cá người thủ vệ
26
Chương 36: Đổng Ngọc Dương
27
Chương 37: Chung kết thám hiểm bí cảnh
28
Chương 38: Lớp huấn luyện
29
Chương 39: Bái phỏng
30
Chương 40: Chiêu mộ đặc biệt
31
Chương 41: Kỳ thi đầu vào
32
Chương 42: Nhân tài xuất hiện lớp lớp
33
Chương 43: Nghiệt duyên thầy trò
34
Chương 44: Mục Lê
35
Chương 45: Tam Giáo Tranh Bá (1)
36
Chương 46: Tam Giáo Tranh Bá (2)
37
Chương 47: Tam Giáo Tranh Bá (3)
38
Chương 48: Tam Giáo Tranh Bá (4)
39
Chương 49: Tam Giáo Tranh Bá (Cuối)
40
Chương 50: Một quả trứng cự hố
41
Chương 51: Phòng cho thuê
42
Chương 52: Chia lớp
43
Chương 53: Câu cá
44
Chương 54: Tiểu Kim Long
45
Chương 55: Sân thi đấu cấp trường
46
Chương 56: Một trận chiến thành danh (thượng)
47
Chương 57: Một trận thành danh (hạ)
48
Chương 58: Truyền thuyết thổ hào cúng tế mỹ thực
49
Chương 59: Phong ba Giáo Tế (canh hai)
50
Chương 60: Dẹp loạn phong ba
51
Chương 61: Hoa Tình Thiên
52
Chương 62: Truy xét
53
Chương 63: Kỳ nghỉ
54
Chương 64: Bí cảnh Chiêu Linh
55
Chương 65: Mộng cảnh (Mộ Mục)
56
Chương 66: Bí cảnh năm xưa
57
Chương 67: Kỳ thư (quyển sách kỳ lạ)
58
Chương 68: Ma Chướng (Linh)
59
Chương 69: Phá trận (Mộ Mục)
60
Chương 70: thẻ bài Gia Cát Lượng
61
Chương 71: Thủy triều dị thú
62
Chương 72: Nhà cây Sinh Mệnh (Linh)
63
Chương 73: Tôi chính là Mạc Ly (Mộ Mục)
64
Chương 74: Cố Thần động não quá lớn
65
Chương 75: Thẻ Thời Thiên cùng thẻ Lỗ Ban
66
Chương 76: Thuần Bạch (Linh Giang)
67
Chương 77: Lần thứ hai hội hợp (thượng)
68
Chương 78: Lần thứ hai hội hợp (trung)
69
Chương 79: Lần thứ hai hội hợp (hạ)
70
Chương 80: Người Bảo Vệ Bí Cảnh
71
Chương 81: Chương chung kết bí cảnh
72
Chương 82: Giải thi đấu thẻ bài (thượng)
73
Chương 83: Giải thi đấu thẻ bài (hạ)
74
Chương 84: Thi đấu hợp tác
75
Chương 85: Thông báo - Chia đều thành quả
76
Chương 86: Suối nước nóng - Đối chiến
77
Chương 87: Thẻ Hoa Đà
78
Chương 88: Chung kết
79
Chương 89: Chợ Quỷ
80
Chương 90: Bạch Tử Hạc
81
Chương 91: Chướng ngại Tinh thần lực
82
Chương 92: Chợ Quỷ bán thẻ
83
Chương 93: Rừng dị thú nóng nảy
84
Chương 94: Biến thân
85
Chương 95: Manh mối mới lộ
86
Chương 96: Đêm bay cao
87
Chương 97: Hôn mê
88
Chương 98: Thẻ Cửu Từ
89
Chương 99: Phụ thân tiểu Ngộ - Sự kiện Đan Tứ Hương
90
Chương 100: Một phụ thân khác của tiểu Ngộ
91
Chương 101: Khôi phục chân thân
92
Chương 102: Say
93
Chương 103: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (thượng)
94
Chương 104: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (trung)
95
Chương 105: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (hạ)
96
Chương 106: Hi vọng
97
Chương 107: Thu đồ đệ
98
Chương 108: Cuộc tọa đàm của đại sư
99
Chương 109: Kỹ Kinh Tứ Tọa* (thượng)
100
Chương 110: Kỹ Kinh Tứ Tọa (trung)
101
Chương 111: Kỹ Kinh Tứ Tọa (hạ)
102
Chương 112: Tôi có đạo sư rồi
103
Chương 113: Cơn giông trước lúc mưa
104
Chương 114: Người trong tiên đoán?
105
Chương 115: Quà sinh nhật
106
Chương 116: Sinh nhật cùng ngày giỗ
107
Chương 117: Biến thiên
108
Chương 118: Trận năm sao
109
Chương 119: Một đoàn ma loạn
110
Chương 120: Thẻ bài Bao Công
111
Chương 121: Kinh hồn lúc nửa đêm
112
Chương 122: Sóng ngầm cuồn cuộn
113
Chương 123: Kéo tơ bóc kén
114
Chương 124: Tâm sự nặng nề
115
Chương 125: Ngả bài
116
Chương 126: Sổ ghi chép trong chiến hỏa
117
Chương 127: Chuyện cũ năm xưa
118
Chương 128: Bắc Điều Kỳ
119
Chương 129: Thẻ Quỷ Tự
120
Chương 130: Thẻ Tĩnh Tịch (thượng)
121
Chương 131: Thẻ Tĩnh Tịch (hạ)
122
Chương 132: Tử Kim
123
Chương 133: Ngã ngựa
124
Chương 134: Đi tới chiến tuyến
125
Chương 135: Yên bình cuối cùng (thượng)
126
Chương 136: Yên bình cuối cùng (hạ)
127
Chương 137: Trần Thiệu
128
Chương 138: Suốt đêm lên đảo
129
Chương 139: Cửu Vĩ Huyền Hồ cùng Nicolaus Copernicus
130
Chương 140: Giải cứu
131
Chương 141: Thẻ Thánh Diệp (Thượng)
132
Chương 142: Thẻ Thánh Diệp (hạ)
133
Chương 143: Chân tướng
134
Chương 144: Trận chiến cuối cùng (thượng)
135
Chương 145: Trận chiến cuối cùng (hạ)
136
Chương 146: Toàn Văn Chung
137
Chương 147: Phiên ngoại một
138
Chương 148: Phiên ngoại hai
139
Chương 149: Phiên ngoại ba
140
Chương 150: Phiên ngoại bốn
141
Chương 0506
142
Chương 1314
143
Chương 1516
144
Chương 1920