Chương 118: 118: Tuyệt Vọng

Hắn cười khẩy, ánh mắt loé lên tà mị, buông lại quyến dụ: “Thế thì em đừng cố chịu nữa…”
“Mặc Đình Ngôn… anh biết đang nói cái gì không hả?”
Mặc Đình Ngôn cúi xuống khoá môi đối phương nói nhiều, hắn nhìn ra là Bạch Yên Chi đang mắng hắn, muốn chiếm hữu cơ thể người con gái hắn yêu.
“Mẹ kiếp… Mặc Đình Ngôn… nhìn cho kỹ tôi là Phong Du.”
“Ừ! Em luôn chống đối anh, em là kẻ thất hứa, bắt cậu bé 10 tuổi đợi em mãi dưới gốc cây phượng vĩ… Anh em có biết lúc đến chỗ hẹn anh rất vui không? Nhưng em gạt anh bắt anh chạy tìm em tận mười mấy năm trời.”
Mặc Đình Ngôn vừa ấm ức nói vừa khóc đến lệ tràn khoé mi, đồng thời đôi bàn tay xoa xoa mặt Phong Du, ánh mắt chứa đầy tuyệt vọng.
Đình Ngôn chịu nhiều ấm ức vậy ư? Sao ngốc dữ vậy? Phong Du thầm nghĩ ngợi, nơi khoé mi bỗng dâng lệ cay, rõ ràng Mặc Đình Ngôn đã yêu Bạch Yên Chi tận thời xa xưa, đưa đến việc nhận nhầm Lạc Vy, một tình yêu ngộ nhận cảm xúc lẫn nhầm bạch nguyệt quang.
Giờ đây nhìn Mặc Đình Ngôn làm bạn với men rượu, mọi thứ lưu trong đầu lại chỉ có hình bóng Bạch Yên Chi, dù anh biết khi tỉnh lại người đàn ông tuyệt vọng này sẽ không nhớ gì đâu.

Thật sự Phong Du không biết Mặc Đình Ngôn còn che dấu bao nhiêu thứ sau con người lạnh lùng đạo mạo này.
Mặc Đình Ngôn ôm lấy anh trong vòng tay, rồi chạy vào giấc ngủ lúc nào anh không hay, anh nhìn nam nhân say giấc nhếch môi rồi đọc thoại:
“Lại như đưa trẻ, mà thật sự anh không đề phòng giới tính của tôi nữa à?”
Và đồng thời vuốt v e khuôn mặt tuấn mĩ, vẽ vời từng đường nét hàng mi dài, sống mũi cao, đôi môi tuyệt mỹ, lướt dần xuống kẻ ao, khẽ chao mày.
“Đình Ngôn…” Giọng Phong Du trầm hẳn, ánh nhìn thoáng băng giá.

Anh bế người không trời trăng gì đặt lên giường, kéo chăm phủ lên cơ ửng đỏ do rượu…
Sáng hôm sau tỉnh dậy Mặc Đình Ngôn ta hoả khi bản thể ở trần ôm lấy thân hình trơn nhẵn cơ bắp cuộn cuộn của Phong Du.
“Anh… Anh…tại sao lại ngủ với tôi!!”
Mặc Đình Ngôn phát ngôn lắp bắp lật đật leo xuống giường, xưa giờ hắn chưa ngủ chung với nam nhân, huống gì tỉnh lại thấy mình nằm trọn trong vòng tay ôm chặt của Phong Du, mặt lại dán vào cơ ngực nam nhân thân cận bên hắn ở trên không mặc áo, khoang đã… hắn nghĩ cũng mai ở dưới còn mặc quần âu, hắn thầm nghĩ chắc đâu có chuyện quan hệ đồng tính xảy ra.
Phong Du nở một nụ cười tà mị, đảo mặt từ thân trên tr@n trụi, xuống dưới quần âu đen nhăn nhúm chỗ * đó.
“Khốn kiếp… đêm qua nhìn chưa đã hả? Con mẹ nó… Phong Thiên Dật, anh thừa nước đụng thả câu phải không?”
Mặc Đình Ngôn vừa lục loại tủ áo vừa chửi, hắn không hề hay biết Phong Du đứng phía sau nhìn hắn cáu bẩn, trút giận lên quần áo ném tung toé, đồng thời tháo băng dính chỗ mu bàn tay, lộ ra… Một vết cắn ư? là dấu răng sao? Hắn ngơ ra suy nghĩ trong thoáng giây, quay người muốn hỏi thì một hơi thở nóng phà ngang tai, cũng tiếng nói tà ý.
“Ai nha… Đêm qua hưng phấn thế, sáng ra lại chửi vợ cơ đấy!”
Mặc Đình Ngôn bị những lời này làm cho đại não ngưng động trong phút nào đó, và rồi day day hai thái dương.
Mẹ kiếp sao mình chả nhớ cái gì hết vậy? Tay hắn vô thức sờ mó khắp cơ thể giống xem có sức mẻ miếng nào không? rồi vò đầu bứt tóc suy nghĩ tìm ký ức đêm qua xem bản thân hắn đã làm trò mèo gì mà Phong Du trèo lên ôm ấp hắn, giờ lại nói lời xằng bậy thế.
Thiệt lòng hắn bây giờ là muốn tế sống Phong Du luôn đấy, đang mất vợ đau lòng rồi, mà tên này còn lòng vòng vờn chuột với hắn.
“Cút! Phong Thiên Dật… Anh sinh ra trên đời để trêu đùa tôi hả?”
Hắn mặc áo vào, xoay người đẩy Phong Du tìm lối đi, giờ chuyện đêm qua hắn chẳng quan tâm, tâm hắn bây giờ chỉ có Bạch Yên Chi, dù biết cả hai không thể quay lại, nhưng mãi mãi hắn cũng sẽ dõi theo cô từ phía sau.
Bây giờ hắn lo chuyện xét nghiệm ADN hôm qua, và lời nói vô tình của hắn, Bạch Yên Chi sẽ mang con hắn rời đi như một ngày mùa đông lạnh giá 3 năm trước, và biết có còn ngày mùa thu u buồn vợ con quay lại một lần nữa không.
Hắn sợ nhất là vợ con biến mất, bắt hắn không sờ không chạm cũng được, nhưng phải để những giây phút cuối cùng khi còn nhìn thấy ánh sáng, hắn muốn dùng chính đôi mắt mình nhìn thấy vợ con mình sống yên vui và hạnh phúc tròn vẹn bên em trai.

Thật ra sau đêm vật vã tìm sợi dây chuyền mặt trăng, kỉ vật cuối cùng của Bạch Yên Chi trong đóng miễn thủy tính dính máu, đôi mắt hắn thoáng giây đã lúc nhoè lúc rõ.
Ngay sau đó theo lời khuyên nên đi khám mắt của Từ Thiên Uy, sáng hôm sau hắn đã đến bệnh viện mắt Bắc Kinh khám, và kết quả đã khiến hắn vô cùng sốc, vò nát kết quả trong tay, hắn đau đớn lắm khi nhận ra rằng những ngày tháng sau này đôi mắt hắn sẽ không thấy được bình minh vào sớm mai, rồi không ngắm được hoàn hôn buồn vào những ngày cuối đời.
***Lời em trai Lục Thừa Cẩn nói còn văng vẳng bên tai: [“Anh biết giữa em và anh khác nhau cái gì không?..

là cách yêu và trân trọng thứ mình đang có đấy!”] ***
Hắn sẽ trân trọng những tia sáng cuối cùng để nhìn người con gái mình yêu tìm được bến bờ hạnh phúc, bé con có người cha tốt, em trai sống bình yên.

Rồi hắn sẽ rời khỏi nơi đây, sống ẩn dật nữa đời còn lại trong mù loà, đã không còn vợ con, thì lấy lại ánh sáng chỉ mang thêm đau khổ.
Mặc Đình Ngôn đã lo liệu mọi thứ và chấp nhận bị Bạch Yên Chi ghét bỏ cả đời, lời nói vô tình ngày hôm qua khi Bạch Yên Chi đến tìm hắn, là cố tình khiến cố triết để hận hắn, rồi sẽ quên đi một người chồng tồi trong quá khứ, những thứ đã quá sẽ cho vào dĩ vãng nhạt nhoà…
Hắn mù đôi mắt nhưng không mù trái tim là được, biết rõ mình yêu ai là hạnh phúc lắm rồi.
- “Tránh ra!!! Tôi không có thời gian chơi với anh!” Mặc Đình Ngôn một lần nữa khó chịu đẩy người chặn lối nghịch đường sang bên.
“Mặc… Đình… Ngôn… Tôi đáng ghét với anh vậy sao?” Phong Du đau lòng hỏi, Mặc Đình Ngôn cao giọng trả lời.
“Ừ… biết còn hỏi, có giỏi thì làm tôi hết ghét đi, ở đó bốc phét.”
“Ầm.”

Phong Du tấn Mặc Đình Ngôn mỏ hỗn vào cửa, khi chưa kịp chửi thì hắn đơ cứng với ánh mắt nhu tình kỳ cục đang nhìn vào mắt mình.

Tình hình hai tay hắn bị giữ ở hai bên hông.
Hắn nheo mắt suy nghĩ không lẽ Phong Du bị lệch lạc giới tính thật, giọng đầy cau có:
“Làm trò mèo gì đây? Tôi không có tâm trạng chơi đồng giới với anh!”
“Nói đi!” Phong Du nhướng mày.
“Nói tôi yêu anh hay gì?” Mặc Đình Ngôn đạp vào bàn chân trấn, thuận thế đạp luôn vào bụng đối phương.
“Đình Ngôn… Bao giờ mới hết hỗn hả?”_Phong Du ôm bụng đau như vỡ ruột, bàn chân thì buốt đau.
“Khi nào anh trả vợ cho tôi!”_ Mặc Đình Ngôn vẫn cay chuyện 3 năm trước Phong Du cấu kết che dấu tội lỗi Lạc Vy ép vợ mình phá thai, còn gián tội cho hắn.

Bỗng chốc mất vợ trong 3 năm rồng rã tìm một xác chết.

Kết quả bây giờ không thể quay lại với vợ hiền con thơ.
“Trẻ con, giận dai.” Phong Du nhếch mép khó chịu.
“Tôi thế đó, anh đừng có mơ tôi tin tưởng anh thêm một lần nào nữa!”
Kết thúc câu nói, hắn xoay người phất tay tỏ ý bất cần, giây phút bước chân hắn rời khỏi, thì khoé mi Phong Du cũng rơi lệ.
Thật ra lúc đè Mặc Đình Ngôn vào cửa, Phong Du nhận ra đôi mắt Mặc Đình Ngôn giác mạc đỏ khác thường, anh muốn Đình Ngôn trả lời sự thật có phải biết bản thân sẽ mù rồi không mới gằn giọng hai chữ “nói đi.”

Tuy không nhận được câu trả lời thích đáng từ thiếu gia kiêu ngạo, nhưng anh đã rõ qua những sự việc đêm qua xảy ra…
Tối qua Mặc Đình Ngôn ói tung toé bẩn áo cả hai, nên Phong Du c ởi trần dùng khăn ướt lướt cơ thể cả hai, rồi bỗng tay Mặc Đình Ngôn câu cổ kéo anh đè người mình, còn muốn h0an ái nữa chứ, thế nên anh mới cắn bàn tay bậy bạ đang thả ngón tay trỏ vô miệng anh và sau đó Mặc Đình Ngôn dịu hưng phấn lại ôm anh thủ thỉ ngữ điệu truyền cảm: “Yên Chi… anh yêu em” rồi ngủ ngon lành.

Phòng Du đành chung chăn gối một đêm với nam nhân như Mặc Đình Ngôn.
Phong Du thấy Mặc Đình Ngôn quá gồng dấu cảm xúc thật, nhờ đêm say xỉn ngủ chung anh mới hiểu rõ những gì Mặc Đình Ngôn dấu che bắng cái mỏ hỗn, buông lời xiêng ngang đâm xéo người khác.
[…]
- “Cạch.”
“Lục Thừa Cẩn đâu?” Phương Hạo Đình mang theo khuôn mặt hậm hực xông thẳng vào nhà khi cửa vừa mở.
“Lục Thiếu ra ngoài rồi! Có chuyện gì sao thiếu gia?”_ Dì giúp việc đang dọn phòng cho Lục Thừa Cẩn khẽ hỏi cậu chủ.
Mấy hôm nay Lục Thừa Cẩn sang ở nhờ bên nhà Phương Hạo Dình, một biệt thự nhỏ ở ngoại ô thành phố, để điệu trị bệnh tránh Bạch Yên Chi biết bệnh của Lục Thừa Cẩn.
“Dì ra ngoài đi!” Phương Hạo Đình híp đôi mắt nghi ngờ nhìn về học tủ đầu giường như đang nghi ngờ điều gì đó, liền phất tay bảo Dì giúp việc ngoài.
Dì giúp việc bắt được ánh mắt cử chỉ lạ lùng của cậu chủ, cũng ngoái nhìn theo hướng đó, rồi hiểu chuyện xoay người bỏ ra ngoài, khép nhẹ cửa lại, giây phút đó Phương Hạo Đình tiến thẳng lại học tủ, rũ mi nghi ngờ, bàn tay thon dài quờ quạnh trong học tủ, vô tình đụng trúng thứ gì đó nham nhám… anh nghĩ có lẽ là dây chuyền.
“Anh làm gì trong phòng em thế?”
Phương Hạo Đình chưa kịp giở thứ kia lên xem thị vọng lại phía sau lưng anh là giọng của Lục Thừa Cẩn, tiến bước chân cũng đang đến gần.

Anh ngẩn lên thấy nét mặt đầy bất kham của nam nhân anh tú..

Chapter
1 Chương 1: 1: Tại Nạn Máy Bay
2 Chương 2: 2: Thất Kinh
3 Chương 3: 3: Sợi Dây Chuyền Người Xưa
4 Chương 4: 4: Mặc Đình Ngôn Ngoài Đời
5 Chương 5: 5: Lâm Hạ Miên Thanh Mai Trúc Mãi Của Mặc Đình Ngôn
6 Chương 6: 6: Căn Phòng Tối
7 Chương 7: 7: Có Lỗi Với Lạc Vy
8 Chương 8: 8: Cô Dâu Thế Thân
9 Chương 9: 9: Đêm Tân Hôn
10 Chương 10: 10: Lục Thừa Cẩn Chạm Mặt Mặc Đình Ngôn
11 Chương 11: 11: Tôi Là Vợ Anh
12 Chương 12: 12: Làm Chồng
13 Chương 13: 13: Cưới Không Phải Vì Yêu
14 Chương 14: 14: Mang Danh Vợ Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Mặc Đình
15 Chương 15: 15: Lên Lầu Mà Ngủ
16 Chương 16: 16: Chính Thất Trị Tiểu Tam
17 Chương 17: 17: Mắt Thấy Tai Nghe Chưa Chắc Là Sự Thật
18 Chương 18: 18: Mặc Đình Ngôn Đúng Là Thâm Hiểm Hai Người Yêu Nhau Mà Không Thể Chạm Nhau
19 Chương 19: 19: Cô Hét Cái Gì Muốn Doạ Chết Chồng Cô À!
20 Chương 20: 20: Mần Cái Gì Mà Thích Ngủ Ngoài Ban Công Thế Không Biết!
21 Chương 21: 21: Mượn Rượu Làm Càng
22 Chương 22: 22: Quay Xe
23 Chương 23: 23: Ừ Ngon Hơn Cô Là Được
24 Chương 24: 24: Kỉ Vật Vỡ Nát
25 Chương 25: 25: Phục Hồi
26 Chương 26: 26: Thế Thân Mãi Là Thế Thân Yêu Thầm
27 Chương 27: 27: Vì Cô Là Vợ Tôi
28 Chương 28: 28: Anh Bị Mù Trái Tim Chứ Mắt Đui Luôn Hả
29 Chương 29: 29: Cha Thật Sự Cô Ta Yêu Con Rồi Sao
30 Chương 30: 30: Vợ Tôi Tôi Giữ!
31 Chương 31: 31: Chồng Đến Đón Vợ
32 Chương 32: 32: Thú Vị
33 Chương 33: 33: Cô Dám Đánh Tôi Cô Chán Sống Rồi! H
34 Chương 34: 34: Thái Độ Kỳ Lạ
35 Chương 35: 35: Trong Mưa
36 Chương 36: 36: Làm Nhiệm Vụ Đi!
37 Chương 37: 37: Trân Trọng Người Hiện Tại
38 Chương 38: 38: Tương Tư Người Mới Vấn Vương Người Cũ
39 Chương 39: 39: Anh Tránh Xa Vợ Tôi Ra
40 Chương 40: 40: Cô Gài Bẫy Để Tôi Đổ Vỏ Cho Tên Đàn Ông Khác Đúng Không
41 Chương 41: 41: Thân Thế
42 Chương 42: 42: Gặp Lại Tình Đầu
43 Chương 43: 43: Mộng Xuân
44 Chương 44: 44: Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu Sa
45 Chương 45: 45: Cô Muốn Doạ Chết Chồng Cô Hả
46 Chương 46: 46: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
47 Chương 47: 47: Ngủ Chung Với Người Yêu Cũ
48 Chương 48: 48: Chắc Chắn Không Phải Ghen Đâu Nhỉ!
49 Chương 49: 49: Công Việc Quan Trọng Hơn Vợ Bí Ẩn
50 Chương 50: 50: Cô Có Muốn Ly Hôn Không
51 Chương 51: 51: Tại Sao Cô Không Ngủ Với Tôi Bạo Lực
52 Chương 52: 52: Sủng Vật
53 Chương 53: 53: Rốt Cuộc Mình Sai Chỗ Nào Chứ
54 Chương 54: 54: Điều Tra Lục Hàn Quyết
55 Chương 55: 55: Tuổi Thơ Của Mặc Đình Ngôn
56 Chương 56: 56: Lạc Vy Không Phải Tiểu Tam!
57 Chương 57: 57: Cô Ấy Yêu Tôi Thì Phải Chịu Hầu Hạ Tôi!
58 Chương 58: 58: Tôi Chính Là Lý Lẽ!
59 Chương 59: 59: Cô Đừng Giả Vờ Mèo Khóc Chuột!
60 Chương 60: 60: Con Gái Học Nhiều Làm Gì
61 Chương 61: 61: Làm Chồng
62 Chương 62: 62: Ly Hôn Đi!
63 Chương 63: 63: Tôi Không Ngu Đổ Vỏ Cho Thằng Khác!
64 Chương 64: 64: Sinh Linh Nhỏ Bé
65 Chương 65: 65: Tôi Thích!__ Tôi Sẽ Không Bao Giờ Hối Hận
66 Chương 66: 66: Không Phải Con Tôi!
67 Chương 67: 67: Lộ Diện Sự Thật
68 Chương 68: 68: Cảm Xúc Mạnh Liệt
69 Chương 69: 69: Phá Thai!
70 Chương 70: 70: Phá Thai 2 Tự Làm Tự Chịu
71 Chương 71: 71: Ngược Hướng
72 Chương 72: 72: Phần 2 Truy Thê_ Nốt Chu Sa
73 Chương 73: 73: Trò Trả Thù Thế Thân Ai Là Người Thực Hiện
74 Chương 74: 74: Thanh Xuân Bên Anh_ Con Của Chúng Ta
75 Chương 75: 75: Hắn Nghĩ Nếu Con Bé Là Của Hắn Và Bạch Yên Chi Thì Hay Biết Mấy
76 Chương 76: 76: Hai Người Vợ
77 Chương 77: 77: Gặp Lại
78 Chương 78: 78: Con Chúng Ta Đâu Bí Ẩn
79 Chương 79: 79: Phút Cuối Tôi Không Có Mẹ Còn Cô Ấy Mồ Côi
80 Chương 80: 80: Ngàn Thu Hoán Đổi
81 Chương 81: 81: Tỉnh Lại
82 Chương 82: 82: Điều Tra
83 Chương 83: 83: Cho Qua!
84 Chương 84: 84: Không Cùng Huyết Thống
85 Chương 85: 85: Tấm Màng Trinh Tiết
86 Chương 86: 86: Lựa Chọn
87 Chương 87: 87: Tình Yêu Cao Thượng So Sánh
88 Chương 88: 88: Tình Yêu Cao Thượng 2
89 Chương 89: 89: Tổn Thương
90 Chương 90: 90: Chúng Ta Đã Li Dị
91 Chương 91: 91: Cha Nó Đã Chối Bỏ Nó Khi Còn Là Hòn Máu Rồi!
92 Chương 92: 92: Giờ Đây Hắn Hiểu Ra Cụm Từ Mù Trái Tim Rồi
93 Chương 93: 93: Bức Hình
94 Chương 94: 94: Cô Nghĩ Tôi Nuôi Phụ Nữ Ở Đây Sao
95 Chương 95: 95: Là Nỗi Đau
96 Chương 96: 96: Clip Quan Trọng
97 Chương 97: 97: Câu Nói Gợi Nhớ
98 Chương 98: 98: Hai Người Không Thể Quay Lại
99 Chương 99: 99: 11 Năm Và Lời Hẹn Trong Thư Nhầm Crush
100 Chương 100: 100: Chưa Từng Gọi Vợ
101 Chương 101: 101: Từng Chối Bỏ Bé Con
102 Chương 102: 102: Trả Đũa
103 Chương 103: 103: Lựa Chọn Lục Thừa Cẩn Gặp Nguy Hiểm
104 Chương 104: 104: Cưỡng Gian
105 Chương 105: 105: Cứu Lục Thừa Cẩn_ Biệt Thự Số 13
106 Chương 106: 106: Cường Bạo Chiếm Hữu
107 Chương 107: 107: Cứu Em Trai_ Xử Tội Thằng Bạn
108 Chương 108: 108: Trả Đũa
109 Chương 109: 109: Sửa
110 Chương 110: 110: Nuôi Gái Là Nuôi 1 Bầy
111 Chương 111: 111: Mắt Yếu
112 Chương 112: 112: Gió Mùa Thu Mặc Đình Ngôn Bây Giờ Chỉ Là Quá Khứ
113 Chương 113: 113: Mái Nhà Và Áo Mưa
114 Chương 114: 114: Coi Trọng Trinh Tiết
115 Chương 115: 115: Anh Xin Lỗi! Anh Lại Là Em Đau Phải Không
116 Chương 116: 116: Không Níu Kéo
117 Chương 117: 117: Mất Phương Hướng
118 Chương 118: 118: Tuyệt Vọng
119 Chương 119: 119: Tôi Nghĩ Thiếu Anh Là Tốt Nhất!
120 Chương 120: 120: Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Anh!
121 Chương 121: 121: Thật Như Đùa
122 Chương 122: 122: Âm Mưu
123 Chương 123: 123: Sự Thật Phơi Bày
124 Chương 124: 124: Di Thư Và Kẻ Thủ Ác
125 Chương 125: 125: Lộ Diện Người Bị Giam Cầm
126 Chương 126: 126: Hối Hận Muộn Màng
127 Chương 127: 127: Mặc Đình Ngôn Chết Giao Phó Yêu Thương
128 Chương 128: 128: Đánh Nhau H
129 Chương 129: 129: Giấc Mơ Không Thể Đánh Thức
130 Chương 130: 130: Anh Không Yêu Bạch Yên Chi Trả Cho Em Đó!
131 Chương 131: 131: Bệnh Nặng Yêu Trong Muộn Màng
132 Chương 132: 132: Khi Số Phận Đã An Bày
133 Chương 133: 133: 3 Năm Chỉ Một Chữ Đợi H
134 Chương 134: 134: Duyên Phận Ngang Trái
135 Chương 135: 135: Nói Mau Thằng Chồng Tồi Của Tôi Đâu
136 Chương 136: 136: Phát Hiện Sự Thật Về Người Đàn Ông Đàn Cưỡng Hiếp Vợ
137 Chương 137: 137: Gặp Lại Người Chồng Đã Chết
138 Chương 138: 138: Kết Thúc Bi Thương
139 Chương 139: 139: Gỡ Khúc Mắc Trinh Tiết Từ Thiên Uy Chết Não
140 Chương 140: 140: Khúc Mắc
141 Chương 141: 141: Thay Tim Đổi Mắt Vẫn Chỉ Yêu Một Người Hai Trong Một Thân Thể
142 Chương 142: 142: Anh Yêu Em!
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: 1: Tại Nạn Máy Bay
2
Chương 2: 2: Thất Kinh
3
Chương 3: 3: Sợi Dây Chuyền Người Xưa
4
Chương 4: 4: Mặc Đình Ngôn Ngoài Đời
5
Chương 5: 5: Lâm Hạ Miên Thanh Mai Trúc Mãi Của Mặc Đình Ngôn
6
Chương 6: 6: Căn Phòng Tối
7
Chương 7: 7: Có Lỗi Với Lạc Vy
8
Chương 8: 8: Cô Dâu Thế Thân
9
Chương 9: 9: Đêm Tân Hôn
10
Chương 10: 10: Lục Thừa Cẩn Chạm Mặt Mặc Đình Ngôn
11
Chương 11: 11: Tôi Là Vợ Anh
12
Chương 12: 12: Làm Chồng
13
Chương 13: 13: Cưới Không Phải Vì Yêu
14
Chương 14: 14: Mang Danh Vợ Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Mặc Đình
15
Chương 15: 15: Lên Lầu Mà Ngủ
16
Chương 16: 16: Chính Thất Trị Tiểu Tam
17
Chương 17: 17: Mắt Thấy Tai Nghe Chưa Chắc Là Sự Thật
18
Chương 18: 18: Mặc Đình Ngôn Đúng Là Thâm Hiểm Hai Người Yêu Nhau Mà Không Thể Chạm Nhau
19
Chương 19: 19: Cô Hét Cái Gì Muốn Doạ Chết Chồng Cô À!
20
Chương 20: 20: Mần Cái Gì Mà Thích Ngủ Ngoài Ban Công Thế Không Biết!
21
Chương 21: 21: Mượn Rượu Làm Càng
22
Chương 22: 22: Quay Xe
23
Chương 23: 23: Ừ Ngon Hơn Cô Là Được
24
Chương 24: 24: Kỉ Vật Vỡ Nát
25
Chương 25: 25: Phục Hồi
26
Chương 26: 26: Thế Thân Mãi Là Thế Thân Yêu Thầm
27
Chương 27: 27: Vì Cô Là Vợ Tôi
28
Chương 28: 28: Anh Bị Mù Trái Tim Chứ Mắt Đui Luôn Hả
29
Chương 29: 29: Cha Thật Sự Cô Ta Yêu Con Rồi Sao
30
Chương 30: 30: Vợ Tôi Tôi Giữ!
31
Chương 31: 31: Chồng Đến Đón Vợ
32
Chương 32: 32: Thú Vị
33
Chương 33: 33: Cô Dám Đánh Tôi Cô Chán Sống Rồi! H
34
Chương 34: 34: Thái Độ Kỳ Lạ
35
Chương 35: 35: Trong Mưa
36
Chương 36: 36: Làm Nhiệm Vụ Đi!
37
Chương 37: 37: Trân Trọng Người Hiện Tại
38
Chương 38: 38: Tương Tư Người Mới Vấn Vương Người Cũ
39
Chương 39: 39: Anh Tránh Xa Vợ Tôi Ra
40
Chương 40: 40: Cô Gài Bẫy Để Tôi Đổ Vỏ Cho Tên Đàn Ông Khác Đúng Không
41
Chương 41: 41: Thân Thế
42
Chương 42: 42: Gặp Lại Tình Đầu
43
Chương 43: 43: Mộng Xuân
44
Chương 44: 44: Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu Sa
45
Chương 45: 45: Cô Muốn Doạ Chết Chồng Cô Hả
46
Chương 46: 46: Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến
47
Chương 47: 47: Ngủ Chung Với Người Yêu Cũ
48
Chương 48: 48: Chắc Chắn Không Phải Ghen Đâu Nhỉ!
49
Chương 49: 49: Công Việc Quan Trọng Hơn Vợ Bí Ẩn
50
Chương 50: 50: Cô Có Muốn Ly Hôn Không
51
Chương 51: 51: Tại Sao Cô Không Ngủ Với Tôi Bạo Lực
52
Chương 52: 52: Sủng Vật
53
Chương 53: 53: Rốt Cuộc Mình Sai Chỗ Nào Chứ
54
Chương 54: 54: Điều Tra Lục Hàn Quyết
55
Chương 55: 55: Tuổi Thơ Của Mặc Đình Ngôn
56
Chương 56: 56: Lạc Vy Không Phải Tiểu Tam!
57
Chương 57: 57: Cô Ấy Yêu Tôi Thì Phải Chịu Hầu Hạ Tôi!
58
Chương 58: 58: Tôi Chính Là Lý Lẽ!
59
Chương 59: 59: Cô Đừng Giả Vờ Mèo Khóc Chuột!
60
Chương 60: 60: Con Gái Học Nhiều Làm Gì
61
Chương 61: 61: Làm Chồng
62
Chương 62: 62: Ly Hôn Đi!
63
Chương 63: 63: Tôi Không Ngu Đổ Vỏ Cho Thằng Khác!
64
Chương 64: 64: Sinh Linh Nhỏ Bé
65
Chương 65: 65: Tôi Thích!__ Tôi Sẽ Không Bao Giờ Hối Hận
66
Chương 66: 66: Không Phải Con Tôi!
67
Chương 67: 67: Lộ Diện Sự Thật
68
Chương 68: 68: Cảm Xúc Mạnh Liệt
69
Chương 69: 69: Phá Thai!
70
Chương 70: 70: Phá Thai 2 Tự Làm Tự Chịu
71
Chương 71: 71: Ngược Hướng
72
Chương 72: 72: Phần 2 Truy Thê_ Nốt Chu Sa
73
Chương 73: 73: Trò Trả Thù Thế Thân Ai Là Người Thực Hiện
74
Chương 74: 74: Thanh Xuân Bên Anh_ Con Của Chúng Ta
75
Chương 75: 75: Hắn Nghĩ Nếu Con Bé Là Của Hắn Và Bạch Yên Chi Thì Hay Biết Mấy
76
Chương 76: 76: Hai Người Vợ
77
Chương 77: 77: Gặp Lại
78
Chương 78: 78: Con Chúng Ta Đâu Bí Ẩn
79
Chương 79: 79: Phút Cuối Tôi Không Có Mẹ Còn Cô Ấy Mồ Côi
80
Chương 80: 80: Ngàn Thu Hoán Đổi
81
Chương 81: 81: Tỉnh Lại
82
Chương 82: 82: Điều Tra
83
Chương 83: 83: Cho Qua!
84
Chương 84: 84: Không Cùng Huyết Thống
85
Chương 85: 85: Tấm Màng Trinh Tiết
86
Chương 86: 86: Lựa Chọn
87
Chương 87: 87: Tình Yêu Cao Thượng So Sánh
88
Chương 88: 88: Tình Yêu Cao Thượng 2
89
Chương 89: 89: Tổn Thương
90
Chương 90: 90: Chúng Ta Đã Li Dị
91
Chương 91: 91: Cha Nó Đã Chối Bỏ Nó Khi Còn Là Hòn Máu Rồi!
92
Chương 92: 92: Giờ Đây Hắn Hiểu Ra Cụm Từ Mù Trái Tim Rồi
93
Chương 93: 93: Bức Hình
94
Chương 94: 94: Cô Nghĩ Tôi Nuôi Phụ Nữ Ở Đây Sao
95
Chương 95: 95: Là Nỗi Đau
96
Chương 96: 96: Clip Quan Trọng
97
Chương 97: 97: Câu Nói Gợi Nhớ
98
Chương 98: 98: Hai Người Không Thể Quay Lại
99
Chương 99: 99: 11 Năm Và Lời Hẹn Trong Thư Nhầm Crush
100
Chương 100: 100: Chưa Từng Gọi Vợ
101
Chương 101: 101: Từng Chối Bỏ Bé Con
102
Chương 102: 102: Trả Đũa
103
Chương 103: 103: Lựa Chọn Lục Thừa Cẩn Gặp Nguy Hiểm
104
Chương 104: 104: Cưỡng Gian
105
Chương 105: 105: Cứu Lục Thừa Cẩn_ Biệt Thự Số 13
106
Chương 106: 106: Cường Bạo Chiếm Hữu
107
Chương 107: 107: Cứu Em Trai_ Xử Tội Thằng Bạn
108
Chương 108: 108: Trả Đũa
109
Chương 109: 109: Sửa
110
Chương 110: 110: Nuôi Gái Là Nuôi 1 Bầy
111
Chương 111: 111: Mắt Yếu
112
Chương 112: 112: Gió Mùa Thu Mặc Đình Ngôn Bây Giờ Chỉ Là Quá Khứ
113
Chương 113: 113: Mái Nhà Và Áo Mưa
114
Chương 114: 114: Coi Trọng Trinh Tiết
115
Chương 115: 115: Anh Xin Lỗi! Anh Lại Là Em Đau Phải Không
116
Chương 116: 116: Không Níu Kéo
117
Chương 117: 117: Mất Phương Hướng
118
Chương 118: 118: Tuyệt Vọng
119
Chương 119: 119: Tôi Nghĩ Thiếu Anh Là Tốt Nhất!
120
Chương 120: 120: Tôi Sẽ Là Đôi Mắt Của Anh!
121
Chương 121: 121: Thật Như Đùa
122
Chương 122: 122: Âm Mưu
123
Chương 123: 123: Sự Thật Phơi Bày
124
Chương 124: 124: Di Thư Và Kẻ Thủ Ác
125
Chương 125: 125: Lộ Diện Người Bị Giam Cầm
126
Chương 126: 126: Hối Hận Muộn Màng
127
Chương 127: 127: Mặc Đình Ngôn Chết Giao Phó Yêu Thương
128
Chương 128: 128: Đánh Nhau H
129
Chương 129: 129: Giấc Mơ Không Thể Đánh Thức
130
Chương 130: 130: Anh Không Yêu Bạch Yên Chi Trả Cho Em Đó!
131
Chương 131: 131: Bệnh Nặng Yêu Trong Muộn Màng
132
Chương 132: 132: Khi Số Phận Đã An Bày
133
Chương 133: 133: 3 Năm Chỉ Một Chữ Đợi H
134
Chương 134: 134: Duyên Phận Ngang Trái
135
Chương 135: 135: Nói Mau Thằng Chồng Tồi Của Tôi Đâu
136
Chương 136: 136: Phát Hiện Sự Thật Về Người Đàn Ông Đàn Cưỡng Hiếp Vợ
137
Chương 137: 137: Gặp Lại Người Chồng Đã Chết
138
Chương 138: 138: Kết Thúc Bi Thương
139
Chương 139: 139: Gỡ Khúc Mắc Trinh Tiết Từ Thiên Uy Chết Não
140
Chương 140: 140: Khúc Mắc
141
Chương 141: 141: Thay Tim Đổi Mắt Vẫn Chỉ Yêu Một Người Hai Trong Một Thân Thể
142
Chương 142: 142: Anh Yêu Em!