Chương 124: C124: Vết đánh dấu của anh đâu

Sau khi Tuế Tuế bị Vân Dật từ chối không chung đội, không khí xung quanh liền trở nên xấu hổ.

Nhưng đến khi Kỳ Kỳ đi về phía Tả Hựu Trạch, người xem lại được một phen cười muốn tắc thở.

【 Trạch Trạch, anh tự cầu phúc đi! 】

【 Đây là nghiệt duyên gì chứ? Tại sao? 】

【 Con bé đến! Con bé đến! Con bé cầm theo cả rau củ đến! 】

【 Các cậu có nhìn thấy biểu cảm của Tả Hựu Trạch không? Nếu không phải phát sóng trực tiếp, tôi nghĩ nhất định anh ấy sẽ bỏ chạy luôn. 】

【 Lần trước Trạch Trạch bị hố thảm! 】

【-60 điểm! Ha ha ha ha! Xin lỗi tôi buồn cười quá 】

【 Tiểu nha đầu này chính là bẫy đen của trò chơi. 】

【 Kì này tôi đã có thể đoán trước kết cục của Trạch Trạch luôn rồi.】

......

Kỳ Kỳ đi đến kéo tay Tả Hựu Trạch: "Anh ơi chúng mình chung đội nhé."

Vẻ mặt của Tả Hựu Trạch như đưa đám: "Vì sao nhóc lại chọn anh?"

Kỳ Kỳ nghiêng đầu nhìn hắn, rất nghiêm túc nói: "Anh ơi anh yên tâm đi, lần này nhất định chúng ta có thể thắng."

Tả Hựu Trạch thầm nghĩ: Tự tin của nhóc từ nơi nào mà ra thế.

Cuối cùng, Hàm Hàm chọn Dung Thành. Pudding chọn Vân Dật.

Sau khi phân đội xong, đoàn người đi ra nhà khỏi nhà trẻ đến một công viên ở ngoại ô.

Công viên đã chuẩn bị mọi thứ từ sớm, bốn nhóm lớn nhỏ đi vào trong lâu đài.

Đạo diễn tuyên bố nhiệm vụ: "Nhiệm vụ của kì này là: Tìm kiếm ngôi sao thiên vương."

Tám người chưa nói gì, chờ đợi đạo diễn tiếp tục giảng giải nhiệm vụ.

Một phút sau......

Tả Hựu Trạch trừng mắt: "Xong rồi?"

Đạo diễn: "Xong rồi!"

Tả Hựu Trạch: "Chỉ có từng này?"

Đạo diễn: "Đúng rồi!"

Tả Hựu Trạch chán nản: "Manh mối đâu? Gợi ý đâu? Cái gì cũng không có sao chúng tôi có thể tìm đây? Ngôi sao thiên vương đó là người? Là đá quý? Hay là cái thứ đồ đặc biệt gì? Đạo diễn, ngài nói rõ hơn đi."

Đạo diễn: "Manh mối nhắc nhở đều có trong lâu đài, cậu phải tự đi tìm."

Tả Hựu Trạch: "......"

Dung Thành: "Trong lúc làm nhiệm vụ có thể bị loại sao?"

Đạo diễn: "Trong lâu đài có một thần chết, bắt được người đó có thể mở ra hình thức tàn sát."

Dung Thành: "Ở đây có trẻ con, không phải hơi khắc nghiệt hay sao."

Đạo diễn cười tươi rói, lộ ra hàm răng trắng: "Quy tắc ở trong lâu đài, mọi người hãy tự tìm đi."

Tả Hựu Trạch: "Hình như tôi đã hiểu rồi! Hỏi ba câu đều nói không biết cả ba. Cái gì cũng nói tự tìm. Đây là muốn ăn tự lăn vào bếp đúng không?."

Đạo diễn: "Rất chính xác!"

Sau khi nhiệm vụ chính thức bắt đầu, Vân Dật, Tả Hựu Trạch, Dung Thành ba người tự động đi cùng nhau, hoàn toàn cô lập Dạ Lăng Hàn ở một chỗ.

Tuế Tuế nhìn chằm chằm Pudding, ánh mắt toát lên sự hâm mộ.

Trực tiếp khiến các dì xem chương trình nước mắt lưng tròng, liên tiếp gọi lớn mong Vân Dật quay đầu lại nhìn Tuế Tuế.

Nhìn thấy Vân Dật bế Pudding lên, Tuế Tuế tức đến sắp khóc: "Đáng lẽ chú phải bế con chứ không phải Pudding."

Dạ Lăng Hàn xoa xoa đầu nhỏ của bé: "Chúng ta sẽ cướp chú về."

Tuế Tuế siết chặt tay nhỏ: "Nhất định phải cướp về."

Dạ Lăng Hàn với Tuế Tuế không đi theo ba người Vân Dật mà chọn độc hành.

Khi chiếu đến hai người Dạ Lăng Hàn, toàn bộ quá trình đều nghiêm túc tìm kiếm đồ vật.

【 Dạ tổng chơi rất nghiêm túc a.】

【 Dạ tổng là Alpha đỉnh nhất! Quá đẹp trai! aaaaaaa! 】

【 chỉ có hai bố con Dạ nghiêm túc, Trạch Trạch bên kia đang mở tiệc trà rồi. 】

【 Vừa nãy tôi nghe thấy Trạch Trạch nói bánh dày bánh gạo ở thủ đô ăn rất ngon! Còn nói ngày mai muốn ăn! ( cười khóc) bản chất tham ăn lộ hết ra ngoài rồi.】

【 Dung Thành đẹp trai quá! Tôi cảm thấy anh ấy với anh trai nhỏ Vân Dật rất xứng nha! Tôi muốn chèo thuyền. 】

【 Thành Vân CP! Thành Vân CP! Thành Vân CP! 】

【 Tôi thấy được lúc Dung Thành nhìn anh trai nhỏ trong mắt có ấm áp. 】

【 Dạ tổng nhìn anh trai nhỏ là kiểu muốn ăn luôn. 】

【 Dạ tổng nhìn anh trai nhỏ là ánh mắt xem trọng một Alpha. Dung Thành quá ôn nhu, sẽ không áp được anh trai nhỏ. 】

【 Anh trai nhỏ, anh nhận Dung Thành đi! 】

【 Anh trai nhỏ, chúng em khuyên anh nên mở hậu cung đi! 】

【 Mở hậu cung! Mở hậu cung! 】

【 Mấy người nhìn đi! A a a! Mau xem! 】

【 Dạ tổng...... tìm được thần chết rồi. 】

Trong một phòng ở tầng hai, Dạ Lăng Hàn cầm Satan lên nói với Tuế Tuế: "Bảo bối, may mắn đứng về phía chúng ta rồi."

Tuế Tuế cũng móc ra thêm một Satan, quơ quơ trước mặt Dạ Lăng Hàn: "Bố ơi, chúng ta đi thôi!"

Dạ Lăng Hàn dắt Tuế Tuế, kéo cửa đi ra khỏi phòng.

Trên màn hình, bóng hình của hai người bóng dáng như mọc ra cánh đen của chúa tể địa ngục vậy.

【 Hai bố con này muốn làm gì đây? 】

【 Đương nhiên là giết giết giết! 】

【 Dạ tổng: Không ai có thể đoạt vợ của ta! Tuế Tuế: Không ai có thể đoạt mẹ của Tuế Tuế! 】

【 Thảm án lâu đài cổ, bắt đầu rồi......】

【 Đoán xem đi, ai là người dính đầu tiên? 】

【 Tôi cảm thấy khẳng định không phải là anh trai nhỏ. Hai thần chết ấy, một cái cho Dung Thành, một cái cho Tả Hựu Trạch. 】

【 Đây là muốn để người mình yêu nhất giết cuối cùng sao? 】

【 Biến thái quá nha! 】

【 Dạ tổng chính là vai ác phúc hắc ngạo kiều! 】

【 Ta chính là vai ác! 】

【 Tôi muốn thấy Dạ tổng với anh trai nhỏ tương ái tương sát! 】

Mười lăm phút sau bỗng nhiên nghe thấy tiếng của đạo diễn: "Tả Hựu Trạch, loại!"

"Tả Hựu Trạch, Out!"

Hành lang tầng 3, Vân Dật với Pudding đang tìm kiếm thông tin hữu ích thì đột nhiên nghe thấy tin này, lúc ấy liền ngây ngẩn cả người.

Pudding mở lớn mắt: "Anh Hựu Trạch bị loại rồi."

Vân Dật cau mày, cảm thấy rất kỳ quái.

Nhiệm vụ mới bắt đầu được 40 phút, sao thần chết lại xuất hiện nhanh như vậy?

Tả Hựu Trạch đang cùng Dung Thành nói chuyện phiếm, nghe thấy thông báo lập tức ngớ người.

Cậu nhéo nhéo mặt: "Có phải tôi đang nằm mơ hay không?"

Dung Thành nói: "Hình như cậu thật sự bị loại rồi."

Có người mặc áo đen đi tới giữ chặt lấy cánh tay của Tả Hựu Trạch túm cậu ta về phía ngục giam.

Tả Hựu Trạch kêu lớn: "Rốt cuộc là sao thế này? Sao tôi lại bị loại?"

Hắn đi ngang qua Vân Dật: " Anh Vân Dật, nhất định là tên chó Dạ Lăng Hàn, khẳng định là hắn ta."

Vân Dật biết việc Tả Hựu Trạch bị loại có liên quan đến Dạ Lăng Hàn.

Cậu với Tả Hựu Trạch, Dung Thành vẫn luôn ở bên cạnh nhau, chỉ có Dạ Lăng Hàn không thấy bóng dáng.

Không phải hắn còn có thể là ai?

"Anh Vân Dật, anh phải trả thù cho em!"

Sau khi Tả Hựu Trạch dặn xong liền bị quẳng vào ngục giam.

Dung Thành đi đến bên cạnh Vân Dật nhíu mày nói: "Tôi với Hựu Trạch vẫn luôn ở bên cạnh nhau, thời điểm đi tìm vẫn rất luôn cẩn thận, không có động tới bất cứ thứ đồ kì lạ nào, rốt cuộc Hựu Trạch bị loại như nào? Chẳng lẽ Dạ Lăng Hàn còn có thể giết người từ xa?"

"Rất có khả năng." Vân Dật nói: "Manh mối trong tay chúng ta rất ít. Hiện tại thần chết trông như nào cũng không biết, thật sự rất bị động."

Dung Thành nói: "Chúng ta chia nhau ra hành động. Hai mươi phút sau, dù không tìm thấy manh mối vẫn phải quay lại tầng 1 tập hợp, như vậy tiện trao đổi tin tức hơn."

Vân Dật gật đầu, đưa theo Pudding đi đến các phòng tiếp theo.

Cậu vừa mới vào phòng thì phía sau truyền đến tiếng bước chân, Tuế Tuế thò đầu vào cẩn thận nói: "Chú ơi, con có thể đi vào không?"

Có vết xe đổ của Tả Hựu Trạch, theo lý thuyết phải cảnh giác Tuế Tuế.

Nhưng đến khi nhìn thấy đôi mắt tròn xoe của Tuế Tuế, Vân Dật không có cách nào để từ chối.

"Tuế Tuế." Vân Dật vẫy tay với bé.

Tuế Tuế lập tức chạy tới ôm lấy chân Vân Dật: "Chú ơi, vì sao chú không cùng một đội với con? Có phải chú ghét Tuế Tuế không?"

Tuế Tuế nói xong vành mắt đỏ bừng.

Vân Dật đau lòng vuốt khuôn mặt nhỏ của bé nói: "Chú không có ghét con! Có bố con ở đây, con nên ở cùng một đội với bố con."

Tuế Tuế thở dài: "Coi như vậy đi! Con tha thứ cho chú."

Vân Dật nhéo mặt bé: "Tuế Tuế, con với bố con tìm được cái gì rồi?"

Tuế Tuế móc từ trong túi ra một tấm card, trực tiếp đưa cho Vân Dật: "Vừa nãy con tìm được cái này, cho chú."

Vân Dật cầm lấy, là một đống kí tự phức tạp.

"Con đưa cho chú vậy con với bố con làm sao bây giờ?"

Tuế Tuế cười tủm tỉm: "Con muốn cho chú những thứ tốt nhất trên đời này."

Trong lòng Vân Dật cảm thấy rất ấm áp, cậu cực kỳ cảm động.

Tuế Tuế vẫy tay với cậu: "Chú ơi con phải đi rồi! Bố không biết con chạy đến đây, con phải nhanh nhanh quay về."

"Bố con ở đâu?" Ánh mắt của Vân Dật tối tăm.

Ngồi chờ chết, không bằng chủ động xuất kích.

Ngón tay nhỏ của Tuế Tuế chỉ về một hướng: "Bố con đang tìm đồ ở kia ạ."

Vân Dật xoa đầu Tuế Tuế: "Tuế Tuế, con với Pudding ở chỗ này chờ chú một lát nhé. Chú đi tìm bố con có việc."

Tuế Tuế gật đầu: "Được ạ! Bọn con sẽ ở yên đây, nơi nào cũng không đi."

Vân Dật đi về phía Dạ Lăng Hàn đang đứng, mới vừa bước lên hành lang bước chân đột nhiên cứng đờ!

Dung Thành đang tìm đồ ở tầng 1, đột nhiên ngửi được một mùi hương nhàn nhạt.

Tuy rằng mùi rất nhạt, nhưng vẫn là khiến hắn trợn trừng mắt.

Là mùi của tin tức tố!

Đối với Dung Thành thì đây vẫn là mùi hương trong kí ức của hắn, là mùi tin tức tố Omega của Kỷ Nhiên.

Cả đời này hắn sẽ không quên.

Dung Thành ném đồ vật trong tay xuống, xoay người chạy lên tầng.

Vân Dật đang phát tình sao?

Tại sao lại phát tình lúc này?

Hắn nhất định phải tìm thấy cậu trước Dạ Lăng Hàn, cho cậu một đánh dấu tạm thời.

Dung Thành chạy về phía mùi hương toả ra, vừa chạy lên tầng hai thì thấy Dạ Lăng Hàn đang kéo cánh tay của Vân Dật kéo vào trong phòng.

Trong lòng Dung Thành đột nhiên run lên, ánh mắt hiện ra tàn khốc.

Hắn chạy nhanh đi lên trước nhưng vẫn chậm một bước, cửa phòng đã đóng rầm lại.

Dạ Lăng Hàn đè Vân Dật lên cửa, nhìn cậu từ trên xuống dưới: "Em phát tình?"

Đang ở trong chương trình nên Vân Dật hẳn đã dùng thuốc ức chế từ trước.

Có lẽ mấy năm nay đã uống quá nhiều thuốc ức chế nên cơ thể đã xuất hiện kháng thể.

Lúc này cậu không thể thoát được.

Một mặt chật vật bị Dạ Lăng Hàn nhìn thấy, Vân Dật cảm thấy cực kì xấu hổ, cậu liếc hắn nghiến răng nói: "Anh mau buông tôi ra!"

Dạ Lăng Hàn kéo cổ tay của cậu ra rồi vạch cổ tay áo lên, phát hiện không có bất cứ dấu vết đánh dấu nào.

"Vết đánh dấu anh để lại cho em đâu?"

Vân Dật giằng tay lại thở phì phò nói: "Anh nói bậy gì đó?"

Dạ Lăng Hàn ghì chặt bờ vai của cậu đè lên cửa, ngữ khí lạnh dần xuống: "Em xoá vết cắn của tôi đi? Kỷ Nhiên, rốt cuộc em muốn thế nào? Em có biết rằng bốn năm qua, tôi đã trải qua những ngày tháng như nào hay không? Em hận tôi, oán tôi, tôi đều có thể hiểu. Nhưng Tuế Tuế vô tội! Sao em có thể bỏ nó mà đi làm thiếu gia của Vân gia chứ?"

Chapter
1 Chương 1: 1: Em Không Phải Yêu Anh Sao
2 Chương 2: 2: Vì Cái Gì Không Có Mùi Hương Tin Tức Tố
3 Chương 3: 3: Chơi Nhiều Năm Như Vậy Phải Hay Không Cũng Nên Thu Hồi Tâm Tư
4 Chương 4: 4: Là Mùi Hương Của Tin Tức Tố
5 Chương 5: 5: Không Thể Bị Đánh Dấu
6 Chương 6: 6: Tôi Còn Có Thể Biến Trở Về Thành Alpha Sao
7 Chương 7: 7: Tôi Đây Rốt Cuộc Vẫn Là Alpha Hay Omega
8 Chương 8: 8: Công Khí Cường Đại
9 Chương 9: 9: Bởi Vì Yêu Cậu Liền Phải Trở Nên Hèn Mọn Như Vậy
10 Chương 10: 10: Giám Sát Chặt Chẽ Em Ấy
11 Chương 11: 11: Con Đối Với Omega Không Có Hứng Thú
12 Chương 12: 12: Giao Dịch
13 Chương 13: 13: Nhìn Thấy Em Anh Liền Ghê Tởm
14 Chương 14: C14: Đóng kịch đến nghiện rồi
15 Chương 15: C15: Yêu và không yêu
16 Chương 16: C16: Chương 16
17 Chương 17: C17: Đừng động vào tôi tôi ngại bẩn
18 Chương 18: C18: Xoá ảnh ngay
19 Chương 19: C19: Tuyến thể xuất hiện
20 Chương 20: C20: Nhất định phải tìm được kỷ nhiên đánh dấu em ấy
21 Chương 21: C21: Dạ lăng hàn đang muốn thử cậu sao
22 Chương 22: C22: Hoá ra là một thằng khốn
23 Chương 23: C23: Lại náo loạn nữa xem
24 Chương 24: C24: Anh đủ rồi đấy
25 Chương 25: C25: Anh muốn theo dõi tôi sao
26 Chương 26: C26: Rốt cuộc cậu có phải con ruột không
27 Chương 27: C27: Tâm của hắn đã không còn là của cậu
28 Chương 28: C28: Cái tính xấu gì đây
29 Chương 29: C29: Đây là lần đầu tiên
30 Chương 30: C30: Dạ lăng hàn tôi hận anh
31 Chương 31: C31: Rất có thể sẽ mất mạng
32 Chương 32: C32: Em thử nháo nữa xem
33 Chương 33: C33: Không biết thì học em giả vờ thanh cao làm cái gì chứ
34 Chương 34: C34: Người của tao mà mày cũng dám động vào à
35 Chương 35: C35: Em yêu tiền đến vậy sao
36 Chương 36: C36: Chúng ta chia tay đi
37 Chương 37: C37: Chia tay có chết cũng đừng mơ
38 Chương 38: C38: Có chết cũng phải chết bên cạnh tôi
39 Chương 39: C39: Ở bên hắn làm cậu thống khổ đến vậy sao
40 Chương 40: C40: Cầm ái hành hung
41 Chương 41: C41: Chỉ có hắn không cần kỷ nhiên không có quyền rời đi
42 Chương 42: C42: Rời đi
43 Chương 43: C43: Học trưởng em thích anh
44 Chương 44: C44: Thiên sứ và thằng hề
45 Chương 45: C45: Như vậy không tốt sao
46 Chương 46: C46: Sân khấu xao động
47 Chương 47: C47: Muốn đánh dấu
48 Chương 48: C48: Kỷ nhiên anh muốn đánh dấu em
49 Chương 49: C49: Mày không cưới nó đòi đánh dấu nó làm gì
50 Chương 50: C50: Kỷ nhiên siêu a
51 Chương 51: C51: Nhiên nhiên đã lâu không gặp
52 Chương 52: C52: Dạ lăng hàn tôi cầu xin anh
53 Chương 53: C53: Chương 53
54 Chương 54: C54: Omega của riêng hắn
55 Chương 55: C55: Cầu xin anh đánh dấu tôi
56 Chương 56: C56: Chỉ có thể thuận không thể nghịch
57 Chương 57: C57: Chỉ cần em mở miệng cầu xin tôi sẽ đánh dấu em
58 Chương 58: C58: Em muốn kết hôn với tôi
59 Chương 59: C59: Bảo bối anh muốn đánh dấu em
60 Chương 60: C60: Chương 60
61 Chương 61: C61: Dạ lăng hàn chúng ta ly hôn đi
62 Chương 62: C62: Dấu hôn trên cổ là do dạ lăng hàn tạo
63 Chương 63: C63: Cửa nhà bà tôi chưa bao giờ muốn vào
64 Chương 64: C64: Con nói em ấy xứng thì chính là xứng
65 Chương 65: C65: Em ăn cái gì
66 Chương 66: C66: Chương 66
67 Chương 67: C67: Đứa bé có sao không
68 Chương 68: C68: Người của hắn ai cũng không thể động vào
69 Chương 69: C69: Chương 69
70 Chương 70: C70: Ly hôn
71 Chương 71: C71: Kỷ nhiên nôn mửa rất nhiều
72 Chương 72: C72: Chương 72
73 Chương 73: C73: Anh vẫn còn là con người à
74 Chương 74: C74: Chết hoặc trốn
75 Chương 75: C75: Chương 75
76 Chương 76: C76: Chương 76
77 Chương 77: C77: Ai dám động vào người của tôi
78 Chương 78: C78: Nhiên nhiên nhiên nhiên của anh
79 Chương 79: C79: Chiêu lạt mềm buộc chặt này dùng có vui không
80 Chương 80: C80: Kỷ nhiên chảy máu
81 Chương 81: C81: Dạ lăng hàn trút giận cho kỷ nhiên
82 Chương 82: C82: Dạ lăng hàn anh vẫn còn là con người hay sao
83 Chương 83: C83: Kỷ nhiên mất tích
84 Chương 84: C84: Tôi nói rồi nếu còn dám chạy nữa tôi đánh gãy chân em
85 Chương 85: C85: Mẹ nó em ỷ vào việc tôi thích em
86 Chương 86: C86: Mau nói mau nói em yêu anh
87 Chương 87: C87: Dạ lăng hàn chịu thua
88 Chương 88: C88: Chương 88
89 Chương 89: C89: Khuất nhục trước kia cậu muốn trả lại từng tí một
90 Chương 90: C90: Kỷ nhiên bắt đầu trả thù
91 Chương 91: C91: Trò hay
92 Chương 92: C92: Đứa bé này sao lại nhận bố lung tung vậy
93 Chương 93: C93: Trong mắt dạ lăng hàn chỉ có kỷ nhiên
94 Chương 94: C94: Giống như nỗi đau mà tôi đã phải trải qua vậy
95 Chương 95: C95: Mất đi kỷ nhiên giống như mất đi người thân nhất trên đời
96 Chương 96: C96: Lần sau cứ gõ cửa rồi vào lên đùi anh ngồi nghe
97 Chương 97: C97: Bảo bối hôm nay em chủ động vậy
98 Chương 98: C98: Giữ lớn hay giữ nhỏ
99 Chương 99: C99: Vì sao không phải em lại không được
100 Chương 100: C100: Để tôi ôm một cái được không
101 Chương 101: C101: Nhiên nhiên chúng ta phục hôn đi
102 Chương 102: C102: Anh có từng nghĩ đến công bằng
103 Chương 103: C103: Anh không thể mất em không muốn mất em
104 Chương 104: C104: Chương 104
105 Chương 105: C105: Từ này về sau sẽ không còn người tên kỷ nhiên này nữa
106 Chương 106: C106: Yêu sẽ lại đau
107 Chương 107: C107: Khắc tên kỷ nhiên lên ngực
108 Chương 108: C108: Chú ơi con thích mùi của chú giống mùi của mẹ con
109 Chương 109: C109: Chú ơi con muốn mẹ của con
110 Chương 110: C110: Em là nhiên nhiên--
111 Chương 111: C111: Chú bị bố hôn
112 Chương 112: C112: Hôn
113 Chương 113: C113: Nhiên nhiên em đã về rồi
114 Chương 114: C114: Vân dật rất giống kỷ nhiên
115 Chương 115: C115: Dạ lăng hàn tháo khẩu trang của vân dật xuống
116 Chương 116: C116: Đây là kỷ nhiên của hắn
117 Chương 117: C117: Dạ thiếu mong anh giữ tự trọng một chút
118 Chương 118: C118: Tuế tuế đó là mẹ con đấy
119 Chương 119: C119: Đưa đến tận cửa
120 Chương 120: C120: Miệng nói không cần nhưng cơ thể rất thành thật
121 Chương 121: C121: Dạ tổng của chúng ta là sói xám
122 Chương 122: C122: Người của tôi thì đừng có mà ao ước
123 Chương 123: C123: Không cho phép quên
124 Chương 124: C124: Vết đánh dấu của anh đâu
125 Chương 125: C125: Bình tĩnh
126 Chương 126: C126: Không thấy tuế tuế
127 Chương 127: C127: Chương 127
128 Chương 128: C128: Em thử xem
129 Chương 129: C129: Vân dật chính là kỷ nhiên
130 Chương 130: C130: Anh coi tôi là thế thân sao
131 Chương 131: C131: Nếu anh muốn
132 Chương 132: C132: Chương 132
133 Chương 133: C133: Bốn bỏ năm lên hôn vân dật
134 Chương 134: C134: Chương 134
135 Chương 135: C135: Ăn luôn tiểu khả ái
136 Chương 136: C136: Kiểm tra dna
137 Chương 137: C137: Dạ lăng hàn tuế tuế là con của tôi
138 Chương 138: C138: Mau trả tuế tuế lại cho tôi
139 Chương 139: C139: Vân dật phục hồi trí nhớ
140 Chương 140: C140: Dạ lăng hàn anh tính bù đắp sự việc trước kia như thế nào
141 Chương 141: C141: Dạ lăng hàn khóc
142 Chương 142: C142: Dạ lăng hàn triệt để đau khổ
143 Chương 143: C143: Chú ơi chú sờ sờ bố con
144 Chương 144: C144: Vợ của hắn thật là tốt
145 Chương 145: C145: Mau đưa em ấy đi
146 Chương 146: C146: Dạ lăng hàn đau lòng muốn chết
147 Chương 147: C147: Anh có thể ôm em một cái được không
148 Chương 148: C148: Kết ấn của em đâu
149 Chương 149: C149: Trong lòng em vẫn còn có anh đúng không
150 Chương 150: C150: Anh đảm bảo sẽ không chạm vào em
151 Chương 151: C151: Theo đuổi vợ yêu
152 Chương 152: C152: Vị hôn phu của vân dật
153 Chương 153: C153: Đoạt lại vợ yêu
154 Chương 154: C154: Anh cũng là alpha sao anh không biến anh thành omega đi
155 Chương 155: C155: Gương mặt này
156 Chương 156: C156: Yêu baba lắm moah moah
157 Chương 157: C157: Dạ lăng hàn anh tính kế tôi
158 Chương 158: C158: Dạ lăng hàn tôi giết anh
159 Chương 159: C159: Anh sống là để có thể yêu em
160 Chương 160: C160: Nhiên nhiên hả giận không
161 Chương 161: C161: Có phải sẽ có một em gái nhỏ không
162 Chương 162: C162: Vân dật chảy máu
163 Chương 163: C163: Đứa bé không còn
164 Chương 164: C164: Quỳ đến khi nào tôi nguôi giận mới thôi
165 Chương 165: C165: Bây giờ hắn và kỷ nhiên sẽ hoàn toàn kết thúc sao
166 Chương 166: C166: Chỉ cần em ấy vui là được
167 Chương 167: C167: Bây giờ anh đã rất mãn nguyện rồi
168 Chương 168: C168: Mọi thứ đều trả lại cho em mong em đừng hận anh
169 Chương 169: C169: Tính mạng bị đe doạ
170 Chương 170: C170: Bây giờ tôi đâu còn xứng
171 Chương 171: C171: Tình hình thực tế
172 Chương 172: C172: Cậu mau nói rõ ràng xem nào
173 Chương 173: C173: Vợ của hắn thật ôn nhu
174 Chương 174: C174: Đây là vân dật muốn tha thứ cho tôi sao
175 Chương 175: C175: Dạ lăng hàn anh có thể bình thường chút được không
176 Chương 176: C176: Em không cho anh chạm anh sẽ không chạm
177 Chương 177: C177: Nhiên nhiên có thể chứ
178 Chương 178: C178: Bá đạo tổng tài cùng tiểu kiều thê siêu a của hắn
179 Chương 179: C179: Một lần liền dính
180 Chương 180: C180: Nhiên nhiên chúng ta kết hôn đi
181 Chương 181: C181: Hôm nay dạ tổng có cần mặt không không cần
182 Chương 182: C182: Hôm nay dạ tổng cầu hôn thành công chưa vẫn chưa
183 Chương 183: C183: Dạ tổng chúc mừng ngài
184 Chương 184: C184: Chúng ta mau đi lĩnh giấy kết hôn
185 Chương 185: C185: Cầm giấy kết hôn
186 Chương 186: C186: Hôn lễ
Chapter

Updated 186 Episodes

1
Chương 1: 1: Em Không Phải Yêu Anh Sao
2
Chương 2: 2: Vì Cái Gì Không Có Mùi Hương Tin Tức Tố
3
Chương 3: 3: Chơi Nhiều Năm Như Vậy Phải Hay Không Cũng Nên Thu Hồi Tâm Tư
4
Chương 4: 4: Là Mùi Hương Của Tin Tức Tố
5
Chương 5: 5: Không Thể Bị Đánh Dấu
6
Chương 6: 6: Tôi Còn Có Thể Biến Trở Về Thành Alpha Sao
7
Chương 7: 7: Tôi Đây Rốt Cuộc Vẫn Là Alpha Hay Omega
8
Chương 8: 8: Công Khí Cường Đại
9
Chương 9: 9: Bởi Vì Yêu Cậu Liền Phải Trở Nên Hèn Mọn Như Vậy
10
Chương 10: 10: Giám Sát Chặt Chẽ Em Ấy
11
Chương 11: 11: Con Đối Với Omega Không Có Hứng Thú
12
Chương 12: 12: Giao Dịch
13
Chương 13: 13: Nhìn Thấy Em Anh Liền Ghê Tởm
14
Chương 14: C14: Đóng kịch đến nghiện rồi
15
Chương 15: C15: Yêu và không yêu
16
Chương 16: C16: Chương 16
17
Chương 17: C17: Đừng động vào tôi tôi ngại bẩn
18
Chương 18: C18: Xoá ảnh ngay
19
Chương 19: C19: Tuyến thể xuất hiện
20
Chương 20: C20: Nhất định phải tìm được kỷ nhiên đánh dấu em ấy
21
Chương 21: C21: Dạ lăng hàn đang muốn thử cậu sao
22
Chương 22: C22: Hoá ra là một thằng khốn
23
Chương 23: C23: Lại náo loạn nữa xem
24
Chương 24: C24: Anh đủ rồi đấy
25
Chương 25: C25: Anh muốn theo dõi tôi sao
26
Chương 26: C26: Rốt cuộc cậu có phải con ruột không
27
Chương 27: C27: Tâm của hắn đã không còn là của cậu
28
Chương 28: C28: Cái tính xấu gì đây
29
Chương 29: C29: Đây là lần đầu tiên
30
Chương 30: C30: Dạ lăng hàn tôi hận anh
31
Chương 31: C31: Rất có thể sẽ mất mạng
32
Chương 32: C32: Em thử nháo nữa xem
33
Chương 33: C33: Không biết thì học em giả vờ thanh cao làm cái gì chứ
34
Chương 34: C34: Người của tao mà mày cũng dám động vào à
35
Chương 35: C35: Em yêu tiền đến vậy sao
36
Chương 36: C36: Chúng ta chia tay đi
37
Chương 37: C37: Chia tay có chết cũng đừng mơ
38
Chương 38: C38: Có chết cũng phải chết bên cạnh tôi
39
Chương 39: C39: Ở bên hắn làm cậu thống khổ đến vậy sao
40
Chương 40: C40: Cầm ái hành hung
41
Chương 41: C41: Chỉ có hắn không cần kỷ nhiên không có quyền rời đi
42
Chương 42: C42: Rời đi
43
Chương 43: C43: Học trưởng em thích anh
44
Chương 44: C44: Thiên sứ và thằng hề
45
Chương 45: C45: Như vậy không tốt sao
46
Chương 46: C46: Sân khấu xao động
47
Chương 47: C47: Muốn đánh dấu
48
Chương 48: C48: Kỷ nhiên anh muốn đánh dấu em
49
Chương 49: C49: Mày không cưới nó đòi đánh dấu nó làm gì
50
Chương 50: C50: Kỷ nhiên siêu a
51
Chương 51: C51: Nhiên nhiên đã lâu không gặp
52
Chương 52: C52: Dạ lăng hàn tôi cầu xin anh
53
Chương 53: C53: Chương 53
54
Chương 54: C54: Omega của riêng hắn
55
Chương 55: C55: Cầu xin anh đánh dấu tôi
56
Chương 56: C56: Chỉ có thể thuận không thể nghịch
57
Chương 57: C57: Chỉ cần em mở miệng cầu xin tôi sẽ đánh dấu em
58
Chương 58: C58: Em muốn kết hôn với tôi
59
Chương 59: C59: Bảo bối anh muốn đánh dấu em
60
Chương 60: C60: Chương 60
61
Chương 61: C61: Dạ lăng hàn chúng ta ly hôn đi
62
Chương 62: C62: Dấu hôn trên cổ là do dạ lăng hàn tạo
63
Chương 63: C63: Cửa nhà bà tôi chưa bao giờ muốn vào
64
Chương 64: C64: Con nói em ấy xứng thì chính là xứng
65
Chương 65: C65: Em ăn cái gì
66
Chương 66: C66: Chương 66
67
Chương 67: C67: Đứa bé có sao không
68
Chương 68: C68: Người của hắn ai cũng không thể động vào
69
Chương 69: C69: Chương 69
70
Chương 70: C70: Ly hôn
71
Chương 71: C71: Kỷ nhiên nôn mửa rất nhiều
72
Chương 72: C72: Chương 72
73
Chương 73: C73: Anh vẫn còn là con người à
74
Chương 74: C74: Chết hoặc trốn
75
Chương 75: C75: Chương 75
76
Chương 76: C76: Chương 76
77
Chương 77: C77: Ai dám động vào người của tôi
78
Chương 78: C78: Nhiên nhiên nhiên nhiên của anh
79
Chương 79: C79: Chiêu lạt mềm buộc chặt này dùng có vui không
80
Chương 80: C80: Kỷ nhiên chảy máu
81
Chương 81: C81: Dạ lăng hàn trút giận cho kỷ nhiên
82
Chương 82: C82: Dạ lăng hàn anh vẫn còn là con người hay sao
83
Chương 83: C83: Kỷ nhiên mất tích
84
Chương 84: C84: Tôi nói rồi nếu còn dám chạy nữa tôi đánh gãy chân em
85
Chương 85: C85: Mẹ nó em ỷ vào việc tôi thích em
86
Chương 86: C86: Mau nói mau nói em yêu anh
87
Chương 87: C87: Dạ lăng hàn chịu thua
88
Chương 88: C88: Chương 88
89
Chương 89: C89: Khuất nhục trước kia cậu muốn trả lại từng tí một
90
Chương 90: C90: Kỷ nhiên bắt đầu trả thù
91
Chương 91: C91: Trò hay
92
Chương 92: C92: Đứa bé này sao lại nhận bố lung tung vậy
93
Chương 93: C93: Trong mắt dạ lăng hàn chỉ có kỷ nhiên
94
Chương 94: C94: Giống như nỗi đau mà tôi đã phải trải qua vậy
95
Chương 95: C95: Mất đi kỷ nhiên giống như mất đi người thân nhất trên đời
96
Chương 96: C96: Lần sau cứ gõ cửa rồi vào lên đùi anh ngồi nghe
97
Chương 97: C97: Bảo bối hôm nay em chủ động vậy
98
Chương 98: C98: Giữ lớn hay giữ nhỏ
99
Chương 99: C99: Vì sao không phải em lại không được
100
Chương 100: C100: Để tôi ôm một cái được không
101
Chương 101: C101: Nhiên nhiên chúng ta phục hôn đi
102
Chương 102: C102: Anh có từng nghĩ đến công bằng
103
Chương 103: C103: Anh không thể mất em không muốn mất em
104
Chương 104: C104: Chương 104
105
Chương 105: C105: Từ này về sau sẽ không còn người tên kỷ nhiên này nữa
106
Chương 106: C106: Yêu sẽ lại đau
107
Chương 107: C107: Khắc tên kỷ nhiên lên ngực
108
Chương 108: C108: Chú ơi con thích mùi của chú giống mùi của mẹ con
109
Chương 109: C109: Chú ơi con muốn mẹ của con
110
Chương 110: C110: Em là nhiên nhiên--
111
Chương 111: C111: Chú bị bố hôn
112
Chương 112: C112: Hôn
113
Chương 113: C113: Nhiên nhiên em đã về rồi
114
Chương 114: C114: Vân dật rất giống kỷ nhiên
115
Chương 115: C115: Dạ lăng hàn tháo khẩu trang của vân dật xuống
116
Chương 116: C116: Đây là kỷ nhiên của hắn
117
Chương 117: C117: Dạ thiếu mong anh giữ tự trọng một chút
118
Chương 118: C118: Tuế tuế đó là mẹ con đấy
119
Chương 119: C119: Đưa đến tận cửa
120
Chương 120: C120: Miệng nói không cần nhưng cơ thể rất thành thật
121
Chương 121: C121: Dạ tổng của chúng ta là sói xám
122
Chương 122: C122: Người của tôi thì đừng có mà ao ước
123
Chương 123: C123: Không cho phép quên
124
Chương 124: C124: Vết đánh dấu của anh đâu
125
Chương 125: C125: Bình tĩnh
126
Chương 126: C126: Không thấy tuế tuế
127
Chương 127: C127: Chương 127
128
Chương 128: C128: Em thử xem
129
Chương 129: C129: Vân dật chính là kỷ nhiên
130
Chương 130: C130: Anh coi tôi là thế thân sao
131
Chương 131: C131: Nếu anh muốn
132
Chương 132: C132: Chương 132
133
Chương 133: C133: Bốn bỏ năm lên hôn vân dật
134
Chương 134: C134: Chương 134
135
Chương 135: C135: Ăn luôn tiểu khả ái
136
Chương 136: C136: Kiểm tra dna
137
Chương 137: C137: Dạ lăng hàn tuế tuế là con của tôi
138
Chương 138: C138: Mau trả tuế tuế lại cho tôi
139
Chương 139: C139: Vân dật phục hồi trí nhớ
140
Chương 140: C140: Dạ lăng hàn anh tính bù đắp sự việc trước kia như thế nào
141
Chương 141: C141: Dạ lăng hàn khóc
142
Chương 142: C142: Dạ lăng hàn triệt để đau khổ
143
Chương 143: C143: Chú ơi chú sờ sờ bố con
144
Chương 144: C144: Vợ của hắn thật là tốt
145
Chương 145: C145: Mau đưa em ấy đi
146
Chương 146: C146: Dạ lăng hàn đau lòng muốn chết
147
Chương 147: C147: Anh có thể ôm em một cái được không
148
Chương 148: C148: Kết ấn của em đâu
149
Chương 149: C149: Trong lòng em vẫn còn có anh đúng không
150
Chương 150: C150: Anh đảm bảo sẽ không chạm vào em
151
Chương 151: C151: Theo đuổi vợ yêu
152
Chương 152: C152: Vị hôn phu của vân dật
153
Chương 153: C153: Đoạt lại vợ yêu
154
Chương 154: C154: Anh cũng là alpha sao anh không biến anh thành omega đi
155
Chương 155: C155: Gương mặt này
156
Chương 156: C156: Yêu baba lắm moah moah
157
Chương 157: C157: Dạ lăng hàn anh tính kế tôi
158
Chương 158: C158: Dạ lăng hàn tôi giết anh
159
Chương 159: C159: Anh sống là để có thể yêu em
160
Chương 160: C160: Nhiên nhiên hả giận không
161
Chương 161: C161: Có phải sẽ có một em gái nhỏ không
162
Chương 162: C162: Vân dật chảy máu
163
Chương 163: C163: Đứa bé không còn
164
Chương 164: C164: Quỳ đến khi nào tôi nguôi giận mới thôi
165
Chương 165: C165: Bây giờ hắn và kỷ nhiên sẽ hoàn toàn kết thúc sao
166
Chương 166: C166: Chỉ cần em ấy vui là được
167
Chương 167: C167: Bây giờ anh đã rất mãn nguyện rồi
168
Chương 168: C168: Mọi thứ đều trả lại cho em mong em đừng hận anh
169
Chương 169: C169: Tính mạng bị đe doạ
170
Chương 170: C170: Bây giờ tôi đâu còn xứng
171
Chương 171: C171: Tình hình thực tế
172
Chương 172: C172: Cậu mau nói rõ ràng xem nào
173
Chương 173: C173: Vợ của hắn thật ôn nhu
174
Chương 174: C174: Đây là vân dật muốn tha thứ cho tôi sao
175
Chương 175: C175: Dạ lăng hàn anh có thể bình thường chút được không
176
Chương 176: C176: Em không cho anh chạm anh sẽ không chạm
177
Chương 177: C177: Nhiên nhiên có thể chứ
178
Chương 178: C178: Bá đạo tổng tài cùng tiểu kiều thê siêu a của hắn
179
Chương 179: C179: Một lần liền dính
180
Chương 180: C180: Nhiên nhiên chúng ta kết hôn đi
181
Chương 181: C181: Hôm nay dạ tổng có cần mặt không không cần
182
Chương 182: C182: Hôm nay dạ tổng cầu hôn thành công chưa vẫn chưa
183
Chương 183: C183: Dạ tổng chúc mừng ngài
184
Chương 184: C184: Chúng ta mau đi lĩnh giấy kết hôn
185
Chương 185: C185: Cầm giấy kết hôn
186
Chương 186: C186: Hôn lễ