Chương 128: 128: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 16

Khi ánh mặt trời ló rạng thì ốc đảo đã khôi phục sự yên bình.

Trong ánh nắng ban mai, mơ hồ thấy bóng mọi người đi lại trên đường, xử lý xác người chết trận và nhà gỗ bị sập.
Một đêm không ngủ không ảnh hưởng gì đến các dị năng giả, có điều dị năng đã cạn kiệt nên họ có phần mỏi mệt.

Chẳng qua khi trông thấy người phụ nữ cao gầy ngồi giữa phòng, chẳng còn ai thấy mệt, tràn ngập ý chí và sự nhiệt tình.
Căn nhà Hiền giả ở đã bị thiêu hủy, bây giờ nơi An Kỳ Nhã ở là một căn nhà của dân bản địa tại ốc đảo.

Đối mặt với hiền giả tiền nhiệm đã qua đời nay đột nhiên xuất hiện, người dân ở ốc đảo kích động và tôn trọng từ tận đáy lòng, không nói hai lời dọn ra khỏi nhà gỗ của mình ngay, bản thân cam tâm tình nguyện chen lấn với người khác, bởi vậy có thể thấy hình tượng của An Kỳ Nhã trong cảm nhận của người dân.
An Kỳ Nhã nghe thuộc hạ báo cáo, thống kê con số tử vong trong cuộc nội loạn lần này ở ốc đảo, sắc mặt luôn thản nhiên, đến khi nghe thấy tên hai dị năng giả dẫn dắt một đám dị năng giả đối kháng với người nhà họ Tần thì đột nhiên hỏi: "Bọn họ tên Trần Đông và Phương Minh Lỗi?"
Ban Y gật đầu nói: "Đúng vậy, trước kia bọn họ là dị năng giả Tần gia kết nạp, ít nhiều do họ ra tay chèn ép dị năng giả nhà họ Tần phản loạn trước nên mới giảm tổn thất xuống mức thấp nhất."
An Kỳ Nhã nghe xong, cúi đầu cười, nói: "Đúng là tôi coi thường anh ta!"
Đám Khố Nhĩ không hiểu điều cô nói, có điều Ban Y lại biết.

Nếu lần này không có Lâu Điện bày mưu, chỉ sợ bọn họ không thể đoạt lại ốc đảo trong tay người nhà họ Tần nhanh như vậy.

Trần Đông và Phương Minh Lỗi phản bội Tần gia, chắc hẳn do Lâu Điện sắp xếp.

Nghĩ đến thế, trong lòng cô ít nhiều cảm kích hai anh em nhà họ Lâu, nếu không phải do hai người, bọn họ vẫn cho rằng năm đó hiền giả thật sự vì cứu ốc đảo mà chết, cho nên mới chuyển giao ốc đảo cho Tần Du, để cô ả trở thành hiền giả kế nhiệm.
Bởi vì Khố Nhĩ, A Lý Mộc cầm đầu người dân bản xứ ở ốc đảo thật lòng ủng hộ An Kỳ Nhã nên cô xứng đáng với tôn xưng "Hiền giả".

Bởi vậy với hành vi người nhà họ Tần nhốt hiền giả, tu hú chiếm tổ chim khách, họ cảm thấy phẫn nộ và ghê tởm, hận không thể giết chết bọn chúng ngay tại chỗ.
Xử lý xong xuôi, An Kỳ Nhã lần lượt giao việc cho từng người đi xử lý hậu quả, trấn an người sống sót, suy nghĩ một lúc, cô cũng đứng dậy, ra ngoài nhà gỗ, đi cùng mọi người xem xét tình hình ốc đảo.
*****
Hừng đông.
Lâu Linh mơ mơ màng màng thức dậy, vừa động đã cảm giác có mấy chỗ trên người đau rát.

Mặc dù là dị năng giả, sau khi bị thương, cô cần mấy ngày để vết thương khép lại, hơn nữa cũng sẽ cảm nhận được cơn đau đớn.

Cộng thêm đang giữa mùa hè, mặt trời vừa mọc là không khí sẽ oi bức, miệng vết thương càng thêm khó chịu.
"Nào, uống ít nước đi."
Một bàn tay cầm ly thủy tinh trong suốt đưa tới trước mặt cô, một tay Lâu Linh đỡ lấy ly uống ừng ực một hơi lớn mới thấy dễ chịu.

Cô mở to mắt, nhìn anh chàng ngồi trước giường, ngáp một cái, nói chào buổi sáng, chậm rì rì đứng lên, ngồi dựa vào tường.

Bởi vì tài nguyên có hạn, cái gọi là giường chỉ là chiếu trải trên mặt đất thôi, ngồi dậy là có thể dựa vào tường.

Lưng dán vào bức tường man mát, cảm giác thoải mái hơn một ít, chờ nóng lên thì cô chuyển vị trí, đổi chỗ khác.
Lâu Linh híp mắt buồn ngủ, gần như quên béng người với gương mặt đen sì trước mắt.

Bởi vì cô bị thương, cho dù anh muốn làm gì cũng không được.

Cô biết tình hình hiện tại của mình đặc thù, lá gan nở to, không sợ tâm tình biến thái chuyển biến xấu, hoàn toàn không để ý đến anh.
Một người híp mắt một người trừng mắt, cứ như vậy ngồi một lúc đến khi vì nóng hai bên thái dương Lâu Linh đổ mồ hôi, mồ hôi chảy xuống miệng vết thương vừa nóng vừa đau, Lâu Điện mới có hành động.

Anh lấy băng từ không gian đặt trong phòng hạ nhiệt.

Chỗ băng này là do mùa đông khi đi qua ngọn núi tuyết thì anh chọn chỗ băng sạch đặt vào không gian, đến ngày hè, vừa khéo thành thứ hạ nhiệt.
Không khí trở nên mát mẻ, tinh thần cô tốt hơn, vươn tay quàng quanh cổ anh, cười híp mắt nói: "Anh giận à?"
"Làm sao anh nỡ giận em chứ?" Anh ngoài cười nhưng trong không cười nói, trái lương tâm, nói ngược, "Vì mình có một cô em gái dũng cảm vì nhân dân phục vụ mà anh vui mừng, rất vui mừng! Em gái giỏi như thế, tối hôm qua lần đầu tiên anh chứng kiến đấy, em gái sẽ vì toàn nhân loại mà chiến đấu, vì mọi người mà bỏ mặc tiểu gia, anh hiểu."
"...", Cái miệng độc địa tuôn một tràng, còn nói không tức giận.
Lâu Linh âm thầm bĩu môi, nhưng hai tay ghì chặt cổ anh không tha, đến khi anh vươn tay ra, ôm cô vào lòng, cô không nín nhịn được nữa bật cười.
Lâu Điện không dám ôm cô quá chặt, vết bỏng và vết xước trên người cô rất nhiều, nhìn cực kỳ khủng bố, mặc dù biết toàn vết thương ngoài da vẫn khiến anh hết hồn, rất khó tiếp nhận.

Nếu mấy vết thương này ở trên người mình, anh sẽ cảm thấy chẳng qua là mấy vết xước nhỏ thôi, đau tí tẹo, nhưng khi đổi thành cô thì đó lại là vấn đề khác, thậm chí anh không thể chấp nhận nổi.
Đợi sự xúc động muốn giam cầm cô qua đi, việc cô bị thương khiến anh khó chịu hơn tất cả mọi thứ.

Anh biết cô không hề muốn mình núp dưới cánh chim của anh, cũng biết cô muốn trưởng thành, nhưng biết thì biết, khiến anh buông tay là chuyện bất khả thi.
"Tận thế mà, có ai không bị thương chứ? Hơn nữa đó cũng là một kiểu huy chương!" Lâu Linh tự biên tự diễn, thật sự vui vẻ nhiều hơn đau đớn.

Cô làm chuyện mình muốn làm, không bị ngăn cản, không cần anh từng giây từng phút bảo hộ, chứng minh bản thân không phải là kẻ yếu, làm cho cô cực kỳ vui sướng.
Lâu Điện hơi cúi mắt nhìn cô một lúc, gương mặt vốn dĩ còn hơi ngây ngô, trẻ con dần dần chồng lên khuôn mặt có phần kiên nghị vì tôi luyện được ở kiếp trước.

Hình như cho dù anh nhốt cô bên người giống như cá trong chậu chim trong lồng, thì không cách nào bẻ gẫy đôi cánh của cô, cho dù chậm một chút, cô cũng sẽ biến thành con người giống kiếp trước.
Lâu Linh —— của anh!
Anh cúi đầu, nhẹ nhàng in một nụ hôn lên khóe môi hơi nhếch kia.

Không sao, mặc kệ thế giới sẽ biến thành dáng vẻ thế nào, đời này anh sẽ không buông tay! Mặc kệ em đi rất xa, anh cũng đuổi kịp, không để em đi một mình nữa.
Bị sự dịu dàng bất thình lình của anh biến thành không hiểu mô tê, Lâu Linh ngẩn ngơ nhìn anh một lúc, cẩn thận dời tầm mắt.

Vốn cho rằng lấy cớ mình bị thương anh lại nhân cơ hội bùng nổ, ai ngờ anh chỉ cười ôn hòa với cô, trong đôi mắt đen như mực, không còn sự tối tăm đen kịt, mà phản chiếu ngược gương mặt cô ửng đỏ.
Chẳng qua không khí hiếm khi ấm áp rất nhanh bị tiếng đập cửa xua tan, Lâu Điện nhíu mày, liếc mắt với Lâu Linh một cái, bất đắc dĩ đi mở cửa.
Khi An Kỳ Nhã và mọi người đứng ngoài chờ cửa trông thấy anh chàng ra mở cửa, rõ ràng anh treo nụ cười ôn hòa lại khiến người ta cảm thấy một dòng nước lạnh men theo xương sống chảy lên trên.

Họ còn tưởng xung quanh có nguy hiểm gì, cẩn thận quan sát quanh mình một lần, không phát hiện điểm nào khác thường.
"Tôi đến thăm hai người!" An Kỳ Nhã đưa tay kéo ống tay áo rộng thùng thình, thong dong mỉm cười nói: "Tiểu thư Lâu có khỏe không."
"Vẫn tốt." Lâu Điện thanh thanh đạm đạm đáp.
An Kỳ Nhã bảo đám người Khố Nhĩ đi theo chờ cô ở ngoài, kéo trường bào đi vào nhà gỗ.
Lâu Linh thấy có khách đến, vốn định đứng dậy, nhưng bị An Kỳ Nhã ngăn lại.

Biểu cảm của Lâu Điện kiểu đương nhiên cô tiếp tục ngồi, thế là cô vẫn dựa vào vách tường không đứng dậy.
Trong phòng ngoài giường chiếu thì không có vật nào khác.

An Kỳ Nhã dứt khoát vén trường bào ngồi trên chiếu, mỗi cử động của cô diễn tả sự nữ tính đến cực hạn, thậm chí bởi vậy làm cho người ta xem nhẹ khuôn mặt cô gầy trơ xương đến mức khó coi.
Một lần nữa Lâu Linh nhìn say mê, đến khi Lâu Điện tằng hắng một cái mới dời tầm mắt, chuyển qua hướng mặt anh, cười nịnh nọt.
An Kỳ Nhã cảm giác phòng mát mẻ, chứng kiến mấy chậu băng trong góc, cô không cho là dị năng giả vốn đang bận rộn trùng kiến lại ốc đảo sẽ thời gian rảnh rỗi đưa khối băng tới cho bọn họ hạ nhiệt.

Nghĩ thế, ánh sáng lạ trong mắt An Kỳ Nhã chợt lóe lên, tươi cười, híp mắt nói: "Vết thương của tiểu thư Lâu sao rồi? Lần này thật sự cám ơn hai người, còn hại cô bị thương..."
"Biết là tốt rồi!" Lâu Điện bình thản trả lời.
Lâu Linh: "...!Ha ha, không có gì."
An Kỳ Nhã không để ý tới người đàn ông kỳ quái, ôn hòa bắt chuyện với Lâu Linh.

Giọng cô hơi khàn, không khàn đến mức khó nghe, thậm chí là một giọng nói gợi cảm, không nhanh không chậm, nghe rất sướng tai, cộng thêm đôi mắt màu hổ phách sáng ngời, làm cho người ta không nhịn được đắm chìm trong đó.

Lâu Linh chỉ thất thần một lúc, thì tập trung lên tinh thần, kháng cự sự mê hoặc vô hình này.
An Kỳ Nhã thấy cô bé khôi phục nhanh như vậy, trong lòng có chút kinh ngạc, chẳng qua mục đích của cô không phải là mê hoặc cô bé này, khiêu chiến sự nhẫn nại của Lâu Điện, cô lập tức thu hồi năng lực, thái độ trở nên rất thành tâm.
"Trước tận thế, tôi và Tần Du là bạn tốt.

Khi tận thế ập đến thì cô ả đến sa mạc du lịch, khắp nơi xảy ra tai nạn, tôi bèn mời cô ả đến ốc đảo tị nạn, cô ả lo lắng vì tai nản xảy ra bất thình lình mà Tần gia lung lay, tôi lấy ốc đảo làm át chủ bài của cô ả, cho phép cô ả thành lập thế lực riêng ở ốc đảo.

Mọi điều cô ả muốn, tôi đều cố gắng thỏa mãn, nhưng ai ngờ..." An Kỳ Nhã thoáng hiện lên sự buồn bã, đôi mắt màu hổ phách sáng ngời trở nên ảm đạm.
Ai ngờ lòng tham của Tần Du không đủ, thậm chí muốn chiếm lấy toàn bộ ốc đảo, biến nó thành một căn cứ của nhà họ Tần.

Cho nên Tần Du không nể tình bạn giữa hai người, thiết kế An Kỳ Nhã, cuối cùng nhốt cô ấy dưới hầm.

May mắn dị năng của An Kỳ Nhã là tinh lọc và mê hoặc, Tần Du cần dị năng của cô nên không giết cô ngay từ đầu.
Dị năng của An Kỳ Nhã là tinh lọc, tinh lọc độc nhất vô nhị, không những biến nguồn nước ô nhiễm vì virus thành nước sạch con người có thể uống, mà còn tinh lọc cả chất độc hại đến cơ thể người thường bên trong thịt thú biến dị, khiến người thường có thêm một loại đồ ăn, không đến mức vì thiếu thực phẩm mà chết đói.
Dị năng của An Kỳ Nhã quá quý giá, hơn nữa cũng là một át chủ bài ở tận thế, chỉ cần có thể khống chế cô là có nguồn nước sạch và thức ăn, đủ để khiến dị năng giả toàn thế giới điên cuồng.

Bí mật này An Kỳ Nhã chỉ nói cho bạn tốt Tần Du của cô, ai ngờ chính vì thế Tần Du sẽ ra tay với cô, cũng vì vậy mà giữ được một mạng.

Không phải cô không đau khổ, vốn dĩ tưởng rằng có thể giao sau lưng mình cho bạn tốt lại bị đâm một dao, có cái gì khiến người ta tuyệt vọng hơn không?

Lâu Linh im lặng ngồi nghe, tuy rằng An Kỳ Nhã nói rất đáng thương, biểu cảm cũng ưu thương, nhưng tại sao cô cảm giác tình cảnh của An Kỳ Nhã giống như bị tình nhân phản bội nhỉ? Dường như bỗng chốc mất đi ý nghĩa của cuộc sống...
"Thế...!Tần Du đâu?" Lâu Linh lại hỏi.
An Kỳ Nhã từ ưu thương khôi phục lạnh nhạt, lạnh nhạt nói: "Tự nhiên giết cô ả! Diệt cỏ tận gốc, tránh cho cô ả có cơ hội chạy thoát, chuyển bại thành thắng!"
"..." Được rồi, cô tưởng tượng thái quá.
An Kỳ Nhã tựa như một trưởng bối sống quá lâu dặn dò hậu bối, lại cẩn thận căn dặn Lâu Linh nghỉ ngơi thật tốt.

Lát nữa cô sẽ bảo người đưa ít thuốc bổ cho cô, cứ coi nơi này trở thành nhà của mình...!Nói đi nói lại, cô dịu dàng săn sóc chu đáo khiến Lâu Linh mất tự nhiên.
Thật vất vả An Kỳ Nhã rời đi, Lâu Linh rốt cục thở phào, nói với người đàn ông bên cạnh: "Anh, anh có cảm thấy cô ấy là lạ không?"
Lâu Điện sờ đầu cô, nói: "Có gì đâu, cô ta lớn tuổi, coi em như con gái!" Sau đó thở dài, "Ai bảo em gái của anh làm người ta thương yêu như thế, cô ta làm vậy là đúng!"
Lông tơ dựng đứng, Lâu Linh có chút hoảng sợ nhìn anh, rất muốn nói đừng nói móc như vậy, cô nghe lời là được chứ gì?
An Kỳ Nhã nói được thì làm được, sau một tiếng, quả nhiên có người đưa một đống đồ, có nồi nia xoong chảo và thuốc bổ đặc thù ở sa mạc.

Đến khi từ miệng Lâu Điện Lâu Linh biết, năm nay An Kỳ Nhã đã hơn bốn mươi, bởi vì dị năng đặc thù, có chút phản lão hoàn đồng thì cô bình thường trở lại.

Hóa ra tình cảm giữa An Kỳ Nhã và Tần Du siêu việt giới tính và tuổi tác —— được rồi, cô lại tưởng tượng thái quá!
Lâu Điện chướng mắt đồ An Kỳ Nhã đưa tới, chẳng qua hành động của bà ta coi như là một hình thức tỏ vẻ, biến họ trở thành ân nhân của ốc đảo, phần ân tình này rất đáng quý.

Vứt đống đồ kia vào xó, Lâu Điện lấy ra nồi và bếp gas từ trong không gian, vào bếp hầm cháo tổ yến cho Lâu Linh, thuận tiện làm ít thức ăn.
Sinh hoạt của một người bị thương thật sự rất hưởng thụ.

Ngày hè oi ả, Lâu Linh hứng khí lạnh —— từ băng tỏa ra, ăn cháo tổ yến bổ máu tăng khí huyết, trong lòng sung sướng.
"Bao lâu nữa chúng ta rời khỏi ốc đảo?" Vừa ăn vừa hỏi, trước khi vết thương lành, cô không cần lo lắng anh sẽ biến thái ép buộc bản thân, đột nhiên cảm giác bị thương thật tốt.

Nếu là bình thường, không thiếu được bị làm tới khóc mới thôi.
Lâu Điện hơi nhíu mày, híp mắt nhìn cô, lại cười nói: "Nếu em muốn đi ngay hôm nay, anh không có ý kiến."
"...!Không, ở thêm vài ngày đi."
Lâu Điện từ chối cho ý kiến, đợi cô ăn xong, thu dọn bát đũa, sau đó mở cửa sổ nhà gỗ, ban ngày ban mặt, trực tiếp ôm cô ngủ.
"Em không mệt." Lâu Linh đẩy anh ra một chút, cẩn thận nhấc tay anh ra chỗ khác —— bàn tay rất xinh đẹp đảo quanh eo cô, chuẩn bị làm chuyện xấu xa gì đây! Chẳng lẽ anh đã biến thái đến độ ngay cả cô bị thương cũng không buông tha?
Lâu Điện luồn vào áo ngủ của cô mò lên trên, sờ băng vải trên lưng cô, lướt qua xương cột sống của cô, đến khi cả người cô như nhũn ra, anh mới buông tha, oán hận cắn xuống cổ cô, nói: "Anh buồn ngủ, nằm với anh."
"À."

Chapter
1 Chương 1: Tận thế báo thù
2 Chương 2: Chuẩn bị cho tận thế (1)
3 Chương 3: Chuẩn bị cho tận thế (2)
4 Chương 4: Chuẩn bị cho tận thế (3)
5 Chương 5: Tận thế ập đến (1)
6 Chương 6: Tận thế ập đến (2)
7 Chương 7: Tận thế ập đến (3)
8 Chương 8: Tận thế ập đến (4)
9 Chương 9: Tận thế ập đến (5)
10 Chương 10: Lòng người thời tận thế (1)
11 Chương 11: Lòng người thời tận thế (2)
12 Chương 12: Lòng người thời tận thế (3)
13 Chương 13: Lòng người thời tận thế (4)
14 Chương 14: Lòng người thời tận thế (5)
15 Chương 15: Lòng người thời tận thế (6)
16 Chương 16: Lòng người thời tận thế (7)
17 Chương 17: Lòng người thời tận thế (8)
18 Chương 18: Lòng người thời tận thế (9)
19 Chương 19: Lòng người thời tận thế (10)
20 Chương 20: Lòng người thời tận thế (11)
21 Chương 21: Lòng người thời tận thế (12)
22 Chương 22: Lòng người thời tận thế (13)
23 Chương 23: Lòng người thời tận thế (14)
24 Chương 24: Lòng người thời tận thế (15)
25 Chương 25: Lòng người thời tận thế (16)
26 Chương 26: Lòng người thời tận thế (17)
27 Chương 27: Lòng người thời tận thế (18)
28 Chương 28: Lòng người thời tận thế (19)
29 Chương 29: Lòng người thời mạt thế (20)
30 Chương 30: Hành trình tận thế (1)
31 Chương 31: Hành trình tận thế (2)
32 Chương 32: Hành trình tận thế (3)
33 Chương 33: Hành trình tận thế (4)
34 Chương 34: Hành trình tận thế (5)
35 Chương 35: Hành trình tận thế (6)
36 Chương 36: Hành trình tận thế (7)
37 Chương 37: Hành trình tận thế (8)
38 Chương 38: Hành trình tận thế (9)
39 Chương 39: Hành trình tận thế (10)
40 Chương 40: 40: Tình Yêu Thời Tận Thế 1
41 Chương 41: 41: Tình Yêu Thời Tận Thế 2
42 Chương 42: 42: Tình Cảm Thời Tận Thế 3
43 Chương 43: 43: Tình Cảm Thời Tận Thế 4
44 Chương 44: 44: Tình Cảm Thời Tận Thế 5
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: 46: Tình Cảm Thời Tận Thế 7
47 Chương 47: 47: Tình Cảm Thời Tận Thế 8
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: 50: Tình Cảm Thời Tận Thế 11
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Ở Thời Tận Thế 3
55 Chương 55: 55: Nhiệm Vụ Ở Thời Tận Thế 4
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61: Chương 61
62 Chương 62: Chương 62
63 Chương 63: Chương 63
64 Chương 64: 64: Trí Tuệ Thời Tận Thế 2
65 Chương 65: 65: Trí Tuệ Thời Tận Thế 3
66 Chương 66: Chương 66
67 Chương 67: Chương 67
68 Chương 68: Chương 68
69 Chương 69: Chương 69
70 Chương 70: Chương 70
71 Chương 71: Chương 71
72 Chương 72: Chương 72
73 Chương 73: Chương 73
74 Chương 74: Chương 74
75 Chương 75: Chương 75
76 Chương 76: Chương 76
77 Chương 77: Chương 77
78 Chương 78: 78: Trải Nghiệm Ở Tận Thế 6
79 Chương 79: 79: 791 Trải Nghiệm Ở Tận Thế 7
80 Chương 80: 80: 792 Trải Nghiệm Ở Tận Thế 7
81 Chương 81: 81: Chương 801
82 Chương 82: 82: Chương 802
83 Chương 83: 83: Chương 811
84 Chương 84: 84: Chương 812
85 Chương 85: 85: Chương 821
86 Chương 86: 86: Chương 822
87 Chương 87: 87: Chương 831
88 Chương 88: 88: Chương 832
89 Chương 89: 89: Chương 841
90 Chương 90: 90: Chương 842
91 Chương 91: 91: Chương 851
92 Chương 92: 92: Chương 852
93 Chương 93: 93: Chương 861
94 Chương 94: 94: Chương 862
95 Chương 95: 95: Chương 871
96 Chương 96: 96: Chương 872
97 Chương 97: 97: Chương 881
98 Chương 98: 98: Chương 882
99 Chương 99: 99: Cứu Viện Ở Tận Thế 3
100 Chương 100: 100: Cứu Viện Ở Tận Thế 4
101 Chương 101: 101: Chương 911
102 Chương 102: 102: Chương 912
103 Chương 103: 103: Chương 921
104 Chương 104: 104: Chương 922
105 Chương 105: 105: Cứu Viện Ở Tận Thế 7
106 Chương 106: 106: Cứu Viện Ở Tận Thế 8
107 Chương 107: 107: Chương 951
108 Chương 108: 108: Chương 952
109 Chương 109: 109: Chương 961
110 Chương 110: 110: Chương 962
111 Chương 111: 111: Chương 971
112 Chương 112: 112: Chương 972
113 Chương 113: 113: Chương 98
114 Chương 114: 114: Chương 99
115 Chương 115: 115: Chương 100
116 Chương 116: 116: Chương 101
117 Chương 117: 117: Chương 102
118 Chương 118: 118: Chương 103
119 Chương 119: 119: Chương 104
120 Chương 120: 120: Chương 105
121 Chương 121: 121: Chương 106
122 Chương 122: 122: Chương 107
123 Chương 123: 123: Chương 108
124 Chương 124: 124: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 12
125 Chương 125: 125: Chương 110
126 Chương 126: 126: Chương 111
127 Chương 127: 127: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 15
128 Chương 128: 128: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 16
129 Chương 129: 129: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 17
130 Chương 130: 130: Bình Minh Ở Tận Thế 1
131 Chương 131: 131: Bình Minh Ở Tận Thế 2
132 Chương 132: 132: Bình Minh Ở Tận Thế 3
133 Chương 133: 133: Bình Minh Ở Tận Thế 4
134 Chương 134: 134: Bình Minh Ở Tận Thế 5
135 Chương 135: 135: Bình Minh Ở Tận Thế 6
136 Chương 136: 136: Bình Minh Ở Tận Thế 7
137 Chương 137: 137: Bình Minh Ở Tận Thế 8
138 Chương 138: 138: Bình Minh Ở Tận Thế 9
139 Chương 139: 139: Bình Minh Ở Tận Thế 10
140 Chương 140: 140: Bình Minh Ở Tận Thế 11
141 Chương 141: 141: Bình Minh Ở Tận Thế 12
142 Chương 142: 142: Bình Minh Ở Tận Thế 13
143 Chương 143: 143: Bình Minh Ở Tận Thế 14
144 Chương 144: 144: Bình Minh Ở Tận Thế 15
145 Chương 145: 145: Kết Thúc Tận Thế 1
146 Chương 146: 146: Kết Thúc Tận Thế 2
147 Chương 147: 147: Kết Thúc Tận Thế 3
148 Chương 148: 148: Kết Thúc Tận Thế 4
149 Chương 149: 149: Kết Thúc Tận Thế 5
150 Chương 150: 150: Kết Thúc Tận Thế 6
151 Chương 151: 151: Lời Cuối Sách Mạt Thế
152 Chương 152: 152: Phiên Ngoại Mạt Thế
153 Chương 153: 153: Kiếp Trước
154 Chương 154: 154: Nếu Như
Chapter

Updated 154 Episodes

1
Chương 1: Tận thế báo thù
2
Chương 2: Chuẩn bị cho tận thế (1)
3
Chương 3: Chuẩn bị cho tận thế (2)
4
Chương 4: Chuẩn bị cho tận thế (3)
5
Chương 5: Tận thế ập đến (1)
6
Chương 6: Tận thế ập đến (2)
7
Chương 7: Tận thế ập đến (3)
8
Chương 8: Tận thế ập đến (4)
9
Chương 9: Tận thế ập đến (5)
10
Chương 10: Lòng người thời tận thế (1)
11
Chương 11: Lòng người thời tận thế (2)
12
Chương 12: Lòng người thời tận thế (3)
13
Chương 13: Lòng người thời tận thế (4)
14
Chương 14: Lòng người thời tận thế (5)
15
Chương 15: Lòng người thời tận thế (6)
16
Chương 16: Lòng người thời tận thế (7)
17
Chương 17: Lòng người thời tận thế (8)
18
Chương 18: Lòng người thời tận thế (9)
19
Chương 19: Lòng người thời tận thế (10)
20
Chương 20: Lòng người thời tận thế (11)
21
Chương 21: Lòng người thời tận thế (12)
22
Chương 22: Lòng người thời tận thế (13)
23
Chương 23: Lòng người thời tận thế (14)
24
Chương 24: Lòng người thời tận thế (15)
25
Chương 25: Lòng người thời tận thế (16)
26
Chương 26: Lòng người thời tận thế (17)
27
Chương 27: Lòng người thời tận thế (18)
28
Chương 28: Lòng người thời tận thế (19)
29
Chương 29: Lòng người thời mạt thế (20)
30
Chương 30: Hành trình tận thế (1)
31
Chương 31: Hành trình tận thế (2)
32
Chương 32: Hành trình tận thế (3)
33
Chương 33: Hành trình tận thế (4)
34
Chương 34: Hành trình tận thế (5)
35
Chương 35: Hành trình tận thế (6)
36
Chương 36: Hành trình tận thế (7)
37
Chương 37: Hành trình tận thế (8)
38
Chương 38: Hành trình tận thế (9)
39
Chương 39: Hành trình tận thế (10)
40
Chương 40: 40: Tình Yêu Thời Tận Thế 1
41
Chương 41: 41: Tình Yêu Thời Tận Thế 2
42
Chương 42: 42: Tình Cảm Thời Tận Thế 3
43
Chương 43: 43: Tình Cảm Thời Tận Thế 4
44
Chương 44: 44: Tình Cảm Thời Tận Thế 5
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: 46: Tình Cảm Thời Tận Thế 7
47
Chương 47: 47: Tình Cảm Thời Tận Thế 8
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: 50: Tình Cảm Thời Tận Thế 11
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: 54: Nhiệm Vụ Ở Thời Tận Thế 3
55
Chương 55: 55: Nhiệm Vụ Ở Thời Tận Thế 4
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61: Chương 61
62
Chương 62: Chương 62
63
Chương 63: Chương 63
64
Chương 64: 64: Trí Tuệ Thời Tận Thế 2
65
Chương 65: 65: Trí Tuệ Thời Tận Thế 3
66
Chương 66: Chương 66
67
Chương 67: Chương 67
68
Chương 68: Chương 68
69
Chương 69: Chương 69
70
Chương 70: Chương 70
71
Chương 71: Chương 71
72
Chương 72: Chương 72
73
Chương 73: Chương 73
74
Chương 74: Chương 74
75
Chương 75: Chương 75
76
Chương 76: Chương 76
77
Chương 77: Chương 77
78
Chương 78: 78: Trải Nghiệm Ở Tận Thế 6
79
Chương 79: 79: 791 Trải Nghiệm Ở Tận Thế 7
80
Chương 80: 80: 792 Trải Nghiệm Ở Tận Thế 7
81
Chương 81: 81: Chương 801
82
Chương 82: 82: Chương 802
83
Chương 83: 83: Chương 811
84
Chương 84: 84: Chương 812
85
Chương 85: 85: Chương 821
86
Chương 86: 86: Chương 822
87
Chương 87: 87: Chương 831
88
Chương 88: 88: Chương 832
89
Chương 89: 89: Chương 841
90
Chương 90: 90: Chương 842
91
Chương 91: 91: Chương 851
92
Chương 92: 92: Chương 852
93
Chương 93: 93: Chương 861
94
Chương 94: 94: Chương 862
95
Chương 95: 95: Chương 871
96
Chương 96: 96: Chương 872
97
Chương 97: 97: Chương 881
98
Chương 98: 98: Chương 882
99
Chương 99: 99: Cứu Viện Ở Tận Thế 3
100
Chương 100: 100: Cứu Viện Ở Tận Thế 4
101
Chương 101: 101: Chương 911
102
Chương 102: 102: Chương 912
103
Chương 103: 103: Chương 921
104
Chương 104: 104: Chương 922
105
Chương 105: 105: Cứu Viện Ở Tận Thế 7
106
Chương 106: 106: Cứu Viện Ở Tận Thế 8
107
Chương 107: 107: Chương 951
108
Chương 108: 108: Chương 952
109
Chương 109: 109: Chương 961
110
Chương 110: 110: Chương 962
111
Chương 111: 111: Chương 971
112
Chương 112: 112: Chương 972
113
Chương 113: 113: Chương 98
114
Chương 114: 114: Chương 99
115
Chương 115: 115: Chương 100
116
Chương 116: 116: Chương 101
117
Chương 117: 117: Chương 102
118
Chương 118: 118: Chương 103
119
Chương 119: 119: Chương 104
120
Chương 120: 120: Chương 105
121
Chương 121: 121: Chương 106
122
Chương 122: 122: Chương 107
123
Chương 123: 123: Chương 108
124
Chương 124: 124: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 12
125
Chương 125: 125: Chương 110
126
Chương 126: 126: Chương 111
127
Chương 127: 127: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 15
128
Chương 128: 128: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 16
129
Chương 129: 129: Thảnh Thơi Ở Tận Thế 17
130
Chương 130: 130: Bình Minh Ở Tận Thế 1
131
Chương 131: 131: Bình Minh Ở Tận Thế 2
132
Chương 132: 132: Bình Minh Ở Tận Thế 3
133
Chương 133: 133: Bình Minh Ở Tận Thế 4
134
Chương 134: 134: Bình Minh Ở Tận Thế 5
135
Chương 135: 135: Bình Minh Ở Tận Thế 6
136
Chương 136: 136: Bình Minh Ở Tận Thế 7
137
Chương 137: 137: Bình Minh Ở Tận Thế 8
138
Chương 138: 138: Bình Minh Ở Tận Thế 9
139
Chương 139: 139: Bình Minh Ở Tận Thế 10
140
Chương 140: 140: Bình Minh Ở Tận Thế 11
141
Chương 141: 141: Bình Minh Ở Tận Thế 12
142
Chương 142: 142: Bình Minh Ở Tận Thế 13
143
Chương 143: 143: Bình Minh Ở Tận Thế 14
144
Chương 144: 144: Bình Minh Ở Tận Thế 15
145
Chương 145: 145: Kết Thúc Tận Thế 1
146
Chương 146: 146: Kết Thúc Tận Thế 2
147
Chương 147: 147: Kết Thúc Tận Thế 3
148
Chương 148: 148: Kết Thúc Tận Thế 4
149
Chương 149: 149: Kết Thúc Tận Thế 5
150
Chương 150: 150: Kết Thúc Tận Thế 6
151
Chương 151: 151: Lời Cuối Sách Mạt Thế
152
Chương 152: 152: Phiên Ngoại Mạt Thế
153
Chương 153: 153: Kiếp Trước
154
Chương 154: 154: Nếu Như