Chương 129: Họp lớp

Trở về phòng làm việc, Úc Tử Ân nhìn về phía Tiểu Mễ và Tiểu Toa đang bận rộn, kéo ghế dựa qua, ngồi xuống, "Buổi tối tôi muốn đi đến Kim Cung tham gia buổi họp bạn bè, Tiểu Mễ cô đi chọn giúp tôi một bộ quần áo đi, không cần quá đứng đắn, ổn là được rồi."

"Được." Tiểu Mễ mới vừa đứng dậy, Tiểu Toa đứng bên cạnh xoay người lại, "Lão đại, gần đây người của nhà họ Lâm chẳng chịu an phận chút nào, cô hãy cẩn thận đề phòng, đừng để cho mình bị người khác lợi dụng."

"Tôi biết rồi." Úc Tử Ân gật đầu một cái, ngước mắt nhìn về phía màn hình laptop, "Mấy ngày nay trên báo có tin tức gì không?"

"Tin đồn cũng không ít, Lâm Quân Dao giao dịch một khoản tiền không nhỏ, nên đã bị cảnh sát theo dõi, Lâm Tiểu Uyển thì không có động tĩnh gì. Cô ta thông minh hơn Lâm Quân Dao rất nhiều, cũng bí ẩn hơn, lần này cảnh sát đang muốn bắn trọn lưới đám người buôn bán ma túy, đến lúc đó cũng có thể không dính líu đến Lâm Quân Dao, đối với chúng ta mà nói cũng tiết kiệm được nhiều việc, có thể không cần tự mình động thủ."

"Nhưng bên kia cần phải xác thực được tài liệu và chứng cớ của Lâm Quân Dao, nếu không rất khó bắt cô ta, về việc này, boss không để cho chúng tôi nhúng tay, chỉ bảo cô hãy cẩn thận một chút."

"Ừ, tôi biết rõ!"

"Tạm thời chúng ta không nhúng tay vào chuyện của Lâm Tiểu Uyển, tôi hoài nghi phía sau có người âm thầm giúp đỡ cô ta, chính là đối thủ vẫn muốn đối phó boss. Chuyện này hãy để cho Boss tự xử lý đi!"

"Được."

Dứt lời thì Tiểu Mễ ôm theo hai bộ quần áo đi ra khỏi phòng, một chiếc áo đầm màu trắng loại vải ren xuyên thấu và một chiếc đầm màu đen lộ vai, một hấp dẫn một đoan trang, ánh mắt Tiểu Mễ vẫn không bằng Tiểu Toa.

"Lão đại, cô thích bộ nào?" Tiểu Mễ dừng bước lại trước bàn làm việc, nháy mắt nhìn cô hỏi thăm ý kiến.

Đưa ngón tay chỉ chiếc đầm màu đen, Úc Tử Ân mở miệng nói: "Cái màu đen đi, mặc đồ màu trắng đi đến Kim Cung rất dễ dàng trở thành mục tiêu."

"Lão đại, các người là họp mặt bàn bè sau mười năm gặp lại, dầu gì cũng nên ăn mặc xinh đẹp một chút nữa, để cho bọn họ biết cô vẫn còn tốt hơn bọn họ rất nhiều!" Xoay người, Tiểu Mễ đem chiếc đầm màu đen giắt ở cửa phòng thay quần áo, vừa đi vừa nói.

"Tiểu Mễ à, cô suy nghĩ cái gì thế? Thật ra tôi cũng không có quan hệ tốt với bọn họ, càng không muốn sống vì bọn họ. Hơn nữa lúc đi học bọn họ cứ hiểu là cha tôi có tiền, tôi học khá cũng là chuyện đương nhiên, nhưng đó cũng chỉ là công lao của cha tôi, vì sao không ghi nhận sự nỗ lực của tôi?."

"Nhưng tối thiểu cũng không thể khiến bọn họ cảm thấy cô quá nghèo túng! Nếu không sẽ rất mất mặt của Boss!Dầu gì Boss cũng là tổng giám đốc của QM, cô cũng là phu nhân tương lai của tập đoàn, cũng không thể ăn mặc quá bình thường chứ?!"

"Những bộ quần áo được may ra rất bình thường, nhưng bình thường mà lại không tầm thường đó mới được gọi là đặc biệt, cũng không phải toàn thân treo đầy châu báu thì tập tức là quý phái, đó là thô tục. Còn có việc buổi tối hôm nay Boss mời mọi người đến Kim Cung làm khách, tôi muốn mặt mũi thì như vậy cũng đủ rồi? Huống chi bọn họ cũng đều biết tôi là vợ chưa cưới của Dịch Khiêm Mạch, nghèo túng nữa bọn họ cũng không dám nói gì đâu?"

"Vậy cũng đúng!"

"Được rồi, tôi vào trong chuẩn bị quần áo đây, Tiểu Toa, cô phải ra ngoài mua đồ ăn rồi, khi nào ăn cơm tối tôi sẽ đến."

"Được, Pizza Hut sao?"

"Cũng có thể, hai người thích ăn gì thì mua đó đi, thuận tiện mua giúp cho tôi một phần."

"OK, không thành vấn đề."

Úc Tử Ân mới vừa vào phòng thay quần áo, Tiểu Mễ liền bu lại, mặt đầy mong đợi nhìn cô: "Chị, em muốn ăn canh móng ngựa ở Ngự Thiện Đường, lão đại cũng thích. . . . . ."

"Vậy thì quyết định Ngữ Thiện Đường đi!" Im lặng liếc cô một cái, Tiểu Toa cầm lấy điện thoại trên bàn, mở máy vi tính ra liếc nhìn tấm thực đơn trên máy tính, vừa gọi điện thoại vừa đọc tên món ăn.

Vào nửa đêm, khắp nơi trong Kim Cung đều được ánh đèn chiếu rọi, cơ hồ chiếu sáng nửa vùng trời, kéo ra một cuộc sống ồn ào về đêm.

Sau khi Tiểu Mễ và Tiểu Toa lái xe đưa Úc Tử Ân vào Kim Cung, trực tiếp lên lầu, tìm một góc khuất ngồi xuống.

Mới vừa lên đến lầu hai, Úc Tử Ân liền thấy Hồng Di đi từ ghế dài đến, lễ phép cười lên tiếng chào, "Hồng Di."

"Ân Ân." Hồng Di đi lên trước, cũng lên tiếng chào Úc Tử Ân, "Bên trong đã có rất nhiều người rồi, đi thôi, tôi sẽ đưa cô đến đó."

"Có thể dì rất bận, thật là làm phiền dì quá! Tự cháu có thể lên đi." Đi ở bên phải Hồng Di, Úc Tử Ân cười đưa mắt nhìn lên lầu, hôm nay khách rất đông, đoán chừng Hồng Di rất bận rộn

"Không có việc gì, tôi cũng có thể nhân cơ hội này lén lười biếng." Bấm thang máy xong Hồng Di quay đầu nhìn Úc Tử Ân một cái, "Cô và Dịch Khiêm Mạch như thế nào rồi, định tổ chức với lễ vào lúc nào? Có nói với ba chưa?"

"Cháu theo anh ấy, trước khi kết hôn đã dọn về sống chung, để có thể tăng thêm hiểu biết lẫn nhau. Về phần hôn lễ, ba mẹ anh ấy đã quyết định sẽ tổ chức vào ngày Quốc Khánh, nhiều người sẽ vui vẻ hơn, dù sao còn chút thời gian, không vội." Bước vào thang máy, Úc Tử Ân quay đầu nhìn về phía Hồng Di, khẽ mỉm cười, "Hồng Di, vậy cô cùng cha cháu thế nào? Tính toán lúc nào sẽ làm rõ chuyện của hai người? Không thể cứ im lặng bên cạnh ông ấy như thế này? Việc này rất uất ức cho cô!"

". . . . . ." Nghe được lời nói của cô, Hồng Di sửng sốt một chút, hình như có chút không thể tin, "Ân Ân, cháu. . . . . . không phải cháu không để ý sao?"

Có thể rộng rãi giựt dây để cha mình đến mẹ kế, thứ nhất cô sợ rằng Úc Tử Ân vẫn còn sợ, thứ hai sợ lòng cô yếu đuối dễ sinh ra mặc cảm.

"Để ý cái gì? Tuổi của cha cháu cũng đã cao rồi, cưới được người như dì là phúc phần của ông ấy!" Khẽ cười một tiếng, cô cúi đầu quay sang nhìn túi xách, nhàn nhạt mở miệng: "Mẹ cháu cũng đã ra đi nhiều năm như vậy, những năm này ông đã vô cùng cực khổ mới nuôi được cháu không lớn. Cháu là con cái, đương nhiên không hy vọng nửa đời còn lại của ba mình tiếp tục chịu nhiều cơ cực rồi, có một người hầu hạ bên cạnh ông là điều tốt, về sau cháu sẽ lập gia đình, không thể ngày ngày ở bên cạnh ba phải không ạ? Nếu lỡ ông có ốm đau gì, bưng trà dâng nước cũng có dì ở bên cạnh ba, không phải sao?"

"Ân Ân. . . . . ." Hồng Di cảm kích nhìn cô, chưa từng nghĩ tới cô lại hiểu chuyện hơn người khác như thế, cũng rộng lượng hơn người khác rất nhiều.

"Hồng Di, con người lúc còn sống cũng chỉ vài năm thôi, một cái chớp mắt sẽ không còn, thay vì đi để ý nhiều điều như vậy, còn không bằng coi nhẹ một chút, cõi đời này không phải người mẹ kế nào cũng không tốt, ít nhất cháu cảm thấy dì rất tốt, dì theo cha cháu giúp đỡ lẫn nhau sống qua tuổi già, vậy cgays cũng không cần phải lo lắng nhiều rồi."

Mẹ phải đi trước, có lẽ không ai có thể thay thế được địa vị của mẹ ở trong cảm nhận của cô, nhưng tháng ngày mẹ không ở đây, trong sinh hoạt cha vẫn cần một người phụ nữ để chăm sóc ông, quan tâm ông, có một số việc cô là con gái thì không thể nào giúp đỡ được, mà Hồng Di lại có thể, cô cũng không phải là loại người cực đoan, loại chuyện này cô không chấp.

"Ân Ân....Đúng là cháu đã lớn rồi." Có thể nghe được cô nói những lời này, trong lòng Hồng Di vô cùng vui vẻ.

"Đúng vậy, đều sắp lập gia đình cả rồi, sao có thể không trưởng thành đây." Cô cười ra khỏi thang máy, đưa tay kéo cánh tay Hồng Di, "Hôm nào dì thương lượng xong với cha con, chọn ngày để làm rõ mọi chuyện, lễ phục cưới của dì cháu sẽ là người thiết kế hai ngày nữa dì qua phòng làm việc của cháu thử một chút nhé, không hợp thì cứ nói cháu sẽ thay đổi."

"Được.....Trở về dì sẽ thương lượng với cha cháu." Sau khi dẫn cô đến cửa thì Hồng Di nhỏ giọng dặn dò: "Đừng uống quá nhiều rượu nhé, tránh cho chút nữa lại nhức đầu."

"Dạ, cháu hiểu." Sau khi bước vào phòng, thật sự trong phòng có không ít người, thấy cô đến, những người trong phòng liền ngừng các động tác trên tay lại, Lâm Tiểu Uyển từ trong đám người đứng lên, cười đi tới bên cạnh cô.

"Hồng Di, dì cũng đến rồi!" Thấy người quản lý Kim Cung đang đứng bên cạnh Úc Tử Ân Lâm Tiểu Uyển lễ phép cười cười

Hồng Di khách sáo gật đầu một cái, cất giọng nói: "Các vị, hôm nay Dịch thiếu sẽ mời khách và thanh toán tất cả, chúc các vị chơi vui vẻ!"

"Hồng Di, cái người tên Dịch thiếu kia là người như thế nào?" Có mấy mới từ nước ngoài trở về còn không biết nội tình, không nhịn được mở miệng hỏi.

"Dịch tiên sinh chính là chồng chưa cưới của Ân Ân, hôm nay là Dịch thiếu mời khách, các vị có yêu cầu gì cứ nói ra, không cần khách khí." Cố gắng giải thích một cách đơn giản nhất, dì Hồng cười nhẹ, lơ đãng liếc thấy vẻ mặt và nụ cười cứng ngắc của Lâm Tiểu Uyển, mặt không đổi sắc mở miệng nói: "Vậy bây giờ tôi không quấy rầy các vị nữa, mọi người vui vẻ."

Không nói nhiều chuyện, Hồng Di xoay người nhìn Úc Tử Ân một cái, rời khỏi phòng.

Chân trước của Hồng Di mới vừa đi trong phòng nhất thời ồn ào thành một mảng. "Ân Ân, người đó là chồng chưa cưới của cậu có phải không? Tớ nghe nói là anh ta là một ông chủ tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố C!"

"Đúng vậy, Ân Ân, chúng ta hâm mộ chết rồi, chồng chưa cưới của cậu ưu tú như vậy, chồng nhà người ta không được một nửa của anh ấy nữa."

"Vậy là sao, Ân Ân, cậu thật tốt số đó, màn cầu hôn của Dịch Thiếu với cậu oanh động khắp nơi...!"

"........"

Úc Tử Ân cười cười quay đầu liếc nhìn ánh mắt bén nhọn của Lâm Tiêu Uyển, nhàn nhạt quay đầu ra, nói vài câu giúp không khí vui vẻ hơn: "Các bạn đừng giễu cợt tớ, các người đều là những người sang trọng, trong khi tớ chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, sao có thể so sánh với mọi người. Cũng đừng nói với tớ tất cả các bạn đều chưa kết hôn nhé, hãy kể tên ra hết đi, đừng che giấu!"

Đèn trong phòng sáng rực, những người bạn học đã mười năm không gặp, có những người trung niên đang làm giàu, vài bạn làm nghề nội trợ, vài người trở thành tinh anh của xã hội, vài bạn là thành phần trí thức so sánh với những người cùng học trong sân trường xanh miết năm đó, cô chỉ có thể cảm thán năm tháng không tha con người.

Mà cô còn nhận ra người đã theo đuổi cô năm đó là Trương Cần, là một tinh anh của biển, so với việc mang gọng kính dầy năm đó thì nay có vẻ thành thục hơn nhiều, cũng thêm mấy phần mị lực, chỉ là đối với cô - người được thưởng thức qua hai người đàn ông cực phẩm là Lam Mộ Duy và Dịch Khiêm Mạch rồi, thì với ngoại hình kia rõ ràng vẫn có sự khác biệt.

Cầm ly rượu Trương Cần lễ phép đưa ly champagne đến, "Ân Ân, đã lâu không gặp."

"Đúng vậy, đã lâu không gặp! Mấy năm qua cậu sống ở nước ngoài như thế nào? Bây giờ trở về tìm công tác sao? Vẫn có ý định gây dựng sự nghiệp trên quê hương của mình hả?"

"Tớ cũng ổn, vừa trở về không lâu, vẫn còn đang tìm việc, chỉ là tớ vẫn muốn mình có được sự nghiệp ổn định. Còn cậu, tớ nghe mọi người nói cậu đã trở thành nhà thiết kế thời trang rồi hả, cậu vẫn không từ bỏ giấc mơ ngày cũ, mộng đẹp đã thành sự thật."

"Tớ cũng chỉ cố chấp hơn người thường một chút thôi, làm một nhà thiết kế thời trang để có thể nuôi sống mình, không có yêu cầu gì nhiều." Kiên trì nhận định phương hướng, vẫn luôn là mục tiêu sinh tồn của cô.

Chapter
1 Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2 Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3 Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4 Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5 Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6 Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7 Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8 Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9 Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10 Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11 Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12 Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13 Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14 Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15 Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16 Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17 Chương 17: Cậu út?
18 Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19 Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20 Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21 Chương 21: Gần quan được ban lộc
22 Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23 Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24 Chương 24: Ông lão quê mùa
25 Chương 25: Không hẹn mà gặp
26 Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27 Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28 Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29 Chương 29: Được lời to
30 Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31 Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32 Chương 32: Ăn ý
33 Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34 Chương 34: Em hận anh sao?!
35 Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36 Chương 36: Không có thành ý
37 Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38 Chương 38: Ghen tỵ
39 Chương 39: Đủ loại mập mờ
40 Chương 40: Tự cho là đúng
41 Chương 41: Náo nhiệt
42 Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43 Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44 Chương 44: Mối tình đầu
45 Chương 45: Tôi là thương nhân
46 Chương 46: Cô có người yêu sao?
47 Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48 Chương 48: Mạo muội
49 Chương 49: Thiếu nhân tình
50 Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51 Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52 Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53 Chương 53: Ghen?
54 Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55 Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56 Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57 Chương 57: Gây khó khăn
58 Chương 58: Kéo dài thời gian
59 Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60 Chương 60: Hình
61 Chương 61: Lợi thế ly hôn
62 Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63 Chương 63: Mập mờ
64 Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65 Chương 65: Boss lớn!
66 Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67 Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68 Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69 Chương 69: Ly hôn - tự do!
70 Chương 70: Sinh nhật
71 Chương 71: Tôi cõng em!
72 Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73 Chương 73: Hấp dẫn!
74 Chương 74: Áp chế!
75 Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76 Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77 Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78 Chương 78: Chuyện riêng!
79 Chương 79: Bất trị!
80 Chương 80: Thay anh mời rượu
81 Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82 Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83 Chương 83: Đám mây màu hồng
84 Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85 Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86 Chương 86: Dắt tay!
87 Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88 Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89 Chương 89: Bảo vệ
90 Chương 90: Công tư rõ ràng
91 Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92 Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93 Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94 Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95 Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96 Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97 Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98 Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99 Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100 Chương 100: Ba lựa chọn
101 Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102 Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103 Chương 103: Giỏi về mưu tính
104 Chương 104: Đối thủ mạnh
105 Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106 Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107 Chương 107: Bảo vệ!
108 Chương 108: Chuyện cũ
109 Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110 Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111 Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112 Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113 Chương 113: Vợ của anh
114 Chương 114: Cầu hôn
115 Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116 Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117 Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118 Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119 Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120 Chương 120: Thu hồi tự ái
121 Chương 121: Công việc mới!
122 Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123 Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124 Chương 124: Anh là lính
125 Chương 125: Cẩn thận
126 Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127 Chương 127: Giữ gìn
128 Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129 Chương 129: Họp lớp
130 Chương 130: Thuốc mê
131 Chương 131: Đại kết cuộc
132 Chương 132: Đại kết cuộc 2
133 Chương 133: Đại kết cuộc 3
134 Chương 134: Đại kết cuộc 4
Chapter

Updated 134 Episodes

1
Chương 1: Vợ yêu “Săn sóc”
2
Chương 2: Cô không phải muốn trợ hứng sao?
3
Chương 3: Nhân vật lớn thần bí
4
Chương 4: Phụ nữ là để được cưng chiều!
5
Chương 5: Khích bác tình cảm vợ chồng?
6
Chương 6: Người phụ nữ ngốc giảo hoạt
7
Chương 7: Phía dưới em phải cho anh ăn!
8
Chương 8: Không muốn gặp cô gái của mình!
9
Chương 9: Hoa lài cắm bãi phân trâu
10
Chương 10: Hoa nhà không thơm bằng hoa dại
11
Chương 11: Ngẫu nhiên gặp ở vùng núi
12
Chương 12: Vết cắn trên xương quai xanh
13
Chương 13: Ừng đụng tôi, bẩn
14
Chương 14: Người đàn ông tuyệt vời
15
Chương 15: Đúng là người khiêm tốn!
16
Chương 16: Gặp mặt người tình cũ
17
Chương 17: Cậu út?
18
Chương 18: Giấu đi vẻ nhếch nhác
19
Chương 19: Ông chủ Thập Tam Lâu!
20
Chương 20: Cháu đang chấp vấn cậu sao?
21
Chương 21: Gần quan được ban lộc
22
Chương 22: Kinh thành - nhà họ dịch
23
Chương 23: Cha của nhà giàu mới nổi
24
Chương 24: Ông lão quê mùa
25
Chương 25: Không hẹn mà gặp
26
Chương 26: Dịch thiếu, trùng hợp vậy sao?
27
Chương 27: Chẳng lẽ có JQ?
28
Chương 28: Tôi tin tưởng vào ánh mắt của cô
29
Chương 29: Được lời to
30
Chương 30: Ý nghĩa của cỏ bốn lá
31
Chương 31: Vô tình gặp gỡ ở tuần lễ thời trang
32
Chương 32: Ăn ý
33
Chương 33: Sử tử nhỏ được trang bị đầy đủ
34
Chương 34: Em hận anh sao?!
35
Chương 35: Cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp
36
Chương 36: Không có thành ý
37
Chương 37: Người vợ qua cầu rút ván!
38
Chương 38: Ghen tỵ
39
Chương 39: Đủ loại mập mờ
40
Chương 40: Tự cho là đúng
41
Chương 41: Náo nhiệt
42
Chương 42: Nhà tư bản là Vampire
43
Chương 43: Gọi Tiểu Ngũ đến ăn điểm tâm cùng nhau nhé?
44
Chương 44: Mối tình đầu
45
Chương 45: Tôi là thương nhân
46
Chương 46: Cô có người yêu sao?
47
Chương 47: Không để ai vào trong mắt
48
Chương 48: Mạo muội
49
Chương 49: Thiếu nhân tình
50
Chương 50: Người yêu đầu tiên của hắn
51
Chương 51: Bình thường cùng không bình thường
52
Chương 52: Xì căng đan bay đầy trời
53
Chương 53: Ghen?
54
Chương 54: Trái tim bị thương tổn
55
Chương 55: Về nhà ăn cơm!
56
Chương 56: Chung thủy trong tình cảm
57
Chương 57: Gây khó khăn
58
Chương 58: Kéo dài thời gian
59
Chương 59: Ngại chết tôi rồi!
60
Chương 60: Hình
61
Chương 61: Lợi thế ly hôn
62
Chương 62: Ánh mắt mỹ nữ trong kính
63
Chương 63: Mập mờ
64
Chương 64: Ranh giới cuối cùng
65
Chương 65: Boss lớn!
66
Chương 66: Cùng ngày sinh nhật
67
Chương 67: Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận
68
Chương 68: Đưa tiền, giang hồ cần giúp đỡ!
69
Chương 69: Ly hôn - tự do!
70
Chương 70: Sinh nhật
71
Chương 71: Tôi cõng em!
72
Chương 72: Cái này có thể xâm phạm
73
Chương 73: Hấp dẫn!
74
Chương 74: Áp chế!
75
Chương 75: Bắt đầu lại một lần nữa?
76
Chương 76: Nguyện vọng rất tục!
77
Chương 77: Tôi sẽ phụ trách với anh!
78
Chương 78: Chuyện riêng!
79
Chương 79: Bất trị!
80
Chương 80: Thay anh mời rượu
81
Chương 81: Lấy thân báo đáp hay lấy thịt đền bù?
82
Chương 82: Thử lui tới xem một chút
83
Chương 83: Đám mây màu hồng
84
Chương 84: Khởi đầu tốt đẹp!
85
Chương 85: Tiểu yêu tinh!
86
Chương 86: Dắt tay!
87
Chương 87: Bản tình ca mùa đông viên mãn
88
Chương 88: Ẩn núp nguy cơ!
89
Chương 89: Bảo vệ
90
Chương 90: Công tư rõ ràng
91
Chương 91: Khoảng cách không thể vượt qua!
92
Chương 92: Yêu trước hay sau khi kết hôn!
93
Chương 93: Lệ thuộc không chút kiêng kỵ
94
Chương 94: Nếu không phải là yêu…
95
Chương 95: Thăm hỏi ngọt ngào
96
Chương 96: Nàng dấu xấu luôn phải thấy cha mẹ chồng!
97
Chương 97: Nắm tay sẽ không buông!
98
Chương 98: Trực giác của đàn ông!
99
Chương 99: Vẽ tranh cầu hôn!
100
Chương 100: Ba lựa chọn
101
Chương 101: Đổi cách gọi lại!
102
Chương 102: Chỉ một lần thôi, lần sau không chiếu theo lệ này
103
Chương 103: Giỏi về mưu tính
104
Chương 104: Đối thủ mạnh
105
Chương 105: Oan gia ngõ hẹp!
106
Chương 106: Đủ loại trùng hợp
107
Chương 107: Bảo vệ!
108
Chương 108: Chuyện cũ
109
Chương 109: Mặt trời mọc ở phía tây sao
110
Chương 110: Dũng cảm đối mặt
111
Chương 111: Người phụ nữ nhỏ
112
Chương 112: Em muốn, anh đều có thể thỏa mãn
113
Chương 113: Vợ của anh
114
Chương 114: Cầu hôn
115
Chương 115: Cuộc thi thiết kế!
116
Chương 116: Giành giải thưởng cùng với tin vịt
117
Chương 117: Chúng ta ở cùng chỗ nhé?
118
Chương 118: Boss lớn phía sau màn
119
Chương 119: Còn có giá trị lựa chọn
120
Chương 120: Thu hồi tự ái
121
Chương 121: Công việc mới!
122
Chương 122: Hài lòng về con dâu!
123
Chương 123: Boss lớn phía sau màn!
124
Chương 124: Anh là lính
125
Chương 125: Cẩn thận
126
Chương 126: Không muốn cô tủi thân
127
Chương 127: Giữ gìn
128
Chương 128: Sẽ không niệm tình cũ
129
Chương 129: Họp lớp
130
Chương 130: Thuốc mê
131
Chương 131: Đại kết cuộc
132
Chương 132: Đại kết cuộc 2
133
Chương 133: Đại kết cuộc 3
134
Chương 134: Đại kết cuộc 4