Chương 130: Thẻ Tĩnh Tịch (thượng)

Chương 130: Thẻ Tĩnh Tịch (thượng)

------------------

Lúc Văn Dịch Kế rời đi còn đặc biệt dặn dò Cố Thần ở lại trong nhà, không được tùy ý chạy loạn, đảm bảo an toàn của bản thân.

Đối với việc cho rằng Cố Thần là Chúa cứu thế vân vân, Văn Dịch Kế không có cố chấp như Quý lão, nhưng anh cũng ôm tâm thái thà rằng tin còn hơn không.

Quý lão và Văn Dịch Kế chân trước vừa đi tìm Thiên Linh, chân sau Mộ Dung Trác Thất liền kéo Cố Thần tới một nơi yên tĩnh trong đại trạch Văn gia, thần sắc nghiêm túc nhìn đối phương.

Cố Thần không thể cảm nhận được tâm tình của Mộ Dung Trác Thất lúc này phức tạp nhường nào, nhìn thần sắc nghiêm túc của đối phương, bổ não hình ảnh Mộ Dung Trác Thất một giây sau mở miệng 'Xà tinh, trả lại ông nội cho ta', ngốc cười ra tiếng.

(Ada: ặc cái vụ xà tinh trả lại ông này tui không biết là cái gì hết ý, ai biết chỉ cho tui với...)

Mộ Dung Trác Thất khẽ thở dài, chính mình đang phiền não sinh sôi, chỉ sợ người trước mắt phải trải qua đau khổ gì đó, kết quả người này hoàn toàn không có một chút tự giác nào. Chẳng qua như vậy thì sao chứ, ai bảo mình treo chết trên cành cây cong vẹo không đứng đắn này chứ.

"Cậu gần đây phải cẩn thận một chút, tự mình chú ý nhiều, biết không?" Mộ Dung Trác Thất ôm chầm lấy Cố Thần, xoa xoa sợi tóc hơi cuộn lên của đối phương.

Cố Thần bị sờ có chút đỏ mặt, da đầu mẫn cảm gì đó đích thực là tổn thương không nổi.

Đương nhiên đây chỉ là ảo giác của tiểu trạch nam, sau này cậu sẽ phát hiện kỳ thật toàn thân cậu đều là điểm mẫn cảm.

Cố Thần đại khái đoán được Mộ Dung Trác Thất đang lo lắng cái gì. Vì vậy cậu ấp úng thăm dò: "Cậu tin tưởng chuyện tá thi hoàn hồn không?"

Cố Thần tính toán nếu như đối phương không có nhiều mâu thuẫn đối với chuyện như vậy, cậu liền nói thật một phần cho đối phương biết. Nếu như đối phương phản cảm, vậy cậu không nói. Dù sao cũng là một trạch nam không có lá gan gì.

Kết quả Mộ Dung Trác Thất càng trực tiếp đáp: "Cho nên cậu là tá thi hoàn hồn?"

Hắn đã sớm chờ tiểu trạch nam này thẳng thắn mở rộng tâm mình với hắn, không ngờ tới tiểu trạch nam còn giấu trụ tâm tư với hắn, rõ ràng sơ hở trăm chỗ lại vẫn như cũ là theo ý mình không bị vạch trần, chỉ có thể nói, người ngốc có phúc của kẻ ngốc.

Cố Thần lại là một mặt ép mộng, tại sao có thể không ấn theo kịch bản mà ra bài?

Cứ như vậy gọn gàng dứt khoát hỏi thẳng?

Không phải là hắn nói tôi tin nè, sau đó chính mình dùng ngôi thứ ba nói chuyện xưa của mình, nếu như đối phương phản ứng bình tĩnh, cậu liền thử thăm dò kỳ thực đó chuyện xưa của mình, nếu như đối phương vẫn như cũ phản ứng bình tĩnh, vậy thì ngầm thừa nhận rằng đối phương có thể tiếp thu, nếu như đối phương nói cậu đang nói đùa à, mình cũng liền giả bộ ngớ ngẩn 'Đúng đúng đúng, chỉ là đang đùa với cậu điều tiết không khí thôi.'

Mộ Dung Trác Thất nhìn Cố Thần chết lặng trong thần sắc ngớ ngẩn, cảm thấy cậu thật sự cho rằng mình không hề có kẽ hở nào?

Mộ Dung Trác Thất không định che giấu với Cố Thần, hắn là ôm tâm thái nhận định người này, muốn cùng đối phương sống cùng nhau cả đời, cho nên hắn cũng trực tiếp nói thẳng.

"Tôi từng điều tra hồ sơ cá nhân của cậu, cha mẹ đều mất, sinh ra có Tinh thần lực đều là 0. Bị người hãm hại đi vào rừng rậm dị thú, trọng thương lại may mắn sống sót, cũng nhân họa đắc phúc thức tỉnh Tinh thần lực."

Nhìn biểu tình Cố Thần càng thêm sững sờ, Mộ Dung Trác Thất lắc đầu. Kỳ thực chỉ là thức tỉnh Tinh thần lực, có lẽ hiếm thấy nhưng cũng không phải không có ví dụ, tiếp đó là vấn đề về các loại thẻ bài kỳ quái Cố Thần chế tác, điều này làm cho hắn suy đoán đối phương từ bên trong đã thay đổi thành người một người khác.
Vào thời điểm lần đầu tiên có suy đoán này, hắn có ý niệm đầu tiên không phải là cảm thấy quá mức thần tiên ma quái, cũng không phải cảm thấy việc này trái với luân lý đạo thường, mà là lo lắng, nếu có một ngày, Cố Thần này rời khỏi thân thể này, vậy phải làm thế nào?

Cố Thần giờ khắc này biểu tình có chút cứng ngắc, cậu đột nhiên cường điệu: "Tôi không có tổn thương linh hồn nguyên bản, khi tôi tới cậu ta đã ly khai."

Cố Thần rất lưu ý đối với chuyện này, hoặc là nói, từ lần nghỉ phép của ôn tuyền kia, sau khi cậu và Tăng Giang thẳng thắn, cậu liền có một cái nút thắt tâm tư thầm kín vẫn luôn lớn lên trong tim. Nguyên chủ bất kể là người như thế nào, đối với Tăng Giang đều là một tồn tại như người nhà, mình dùng thân thể của đối phương, dù Tăng Giang nói cảm tạ cậu, nhưng kỳ thực cậu mơ hồ có thể lĩnh hội được loại tình cảm phúc tạp kia.
Mộ Dung Trác Thất nhìn vẻ mặt hoang mang và con mắt rưng rưng của tiểu trạch nam, bất đắc dĩ tiếp tục ôm chặt đối phương. "Tôi biết, cậu là người lương thiện."

Hắn hiểu Cố Thần rất rõ, tuy rằng tham tài, lại không nguyện ý nhận tiền tài không phải do mình kiếm được. Tuy rằng không tiến bộ, nhưng lại không thể từ chối sự nỗ lực của người khác, lúc bị ép phấn đấu cũng có thể dốc hết toàn lực. Tuy rằng không thông minh, nhưng đối với thế sự, đối với mọi người, lại có thiện ý lớn nhất.

"Cậu không sợ sao?" Cố Thần bất an hỏi.

Cậu biết, dựa theo kịch bản tiểu thuyết xuyên việt, nam chủ cũng được nữ chủ cũng thế, biết được nửa kia là xuyên tới, cũng hầu như đều có thể thản nhiên tiếp thu.

Nhưng cậu từ góc độ của bản thân, cậu không cha không mẹ, là một cô nhi. Nếu như mình có cha mẹ, cho dù cha mẹ quá cố, có một người xa lạ dùng thân thể của họ sửa lại nội tâm, mặc dù đối với hắn có tốt hơn nữa, mình cũng có thể sẽ xa cách.
Mộ Dung Trác Thất đẩy ra tóc mái ngổn ngang của Cố Thần, hôn lên một cái hôn an ủi.

"Không sợ, cái mà tôi để ý, là sợ một ngày cậu sẽ rời đi, cậu có thể nói rằng tôi ích kỷ, nhưng nếu như có một ngày cậu phải rời khỏi thân thể này, tôi cũng sẽ khóc đến nháo đi bắt cậu một lần nữa nhét trở lại vào."

Tiểu trạch nam một giây trước còn đang vì cái hôn đột nhiên xuất hiện này mà thấy mặt nóng lên, một giây sau liền bổ não hình ảnh Mộ Dung Trác Thất khóc đến nháo đi, nghĩ đến bộ dáng khuôn mặt từ trước đến giờ không có nhiều tâm tình, tao nhã lại khóc đến nháo đi, không khỏi nín khóc mỉm cười.

Phát hiện tiểu trạch nam không tim không phổi không còn rơi trong tuần hoàn phiền não của bản thân, nỗi lo trong lòng Mộ Dung Trác Thất cũng đồng thời buông ra.

"Cho nên cậu là đến từ một thế giới khác sao?" Điều này có thể giải thích được giá trị quan và các loại tri thức kỳ quái khác của Cố Thần.
Cố Thần gật đầu.

"Vậy cậu cũng sẽ không trở lại, đúng không?"

Cố Thần sửng sốt một chút, trước tiên có chút mờ mịt, cuối cùng liền kiên định gật đầu.

Nếu như lại cho cậu một cơ hội trở về địa cầu, cậu sẽ chọn từ bỏ. Trên địa cầu, chính mình cũng không có người thân, cũng không có bạn bè, mà ở đây, cậu lại có bạn bè trân ái nhất, thầy giáo, còn có người trước mắt này, có lẽ sẽ cầm tay nhau một đời.

Có được cam kết của Cố Thần, Mộ Dung Trác Thất cảm thấy các loại ngột ngạt mù mịt trong lòng khoảng thời gian này đều tan thành mây khói. Cho dù phải đối mặt với tương lai nhấp nhô, chỉ cần người này nguyện ý bên cạnh hắn, hắn sẽ giúp cậu ngăn cản hết thảy mưa gió.

Tâm tình suиɠ sướиɠ, Mộ Dung Trác Thất nghĩ đến một mấu chốt: "Cậu làm sao lại bỗng nhiên muốn thẳng thắn với tôi?"
Tâm tình bị kéo đi bò ba cái sườn núi quẹo chín cái rẽ, Cố Thần mới nhớ tới mục đích ban đầu của mình.

"Cái tiên đoán kia của Liên Bang là mười lăm năm trước, tiên đoán của con trai Duy Ma là mươi một năm trước, khi đó tôi còn chưa tới thế giới này, cho nên tôi cho là tôi có lẽ không phải Chế thẻ sư kia."

Mộ Dung Trác Thất không tán thành, cũng không phủ nhận, trong lòng hắn tự nhiên không hi vọng Cố Thần là người đó, nhưng hắn cũng rõ ràng, khả năng này rất lớn.

Trong tiên đoán chỉ nói là sẽ có một người như thế, còn người này là xuất hiện ở thời điểm tương lai hay là hiện tại, thì không quan trọng.

Chẳng qua nếu như vậy có thể làm giảm bớt một phần gánh nặng trách nhiệm trong lòng, hắn cũng tình nguyện.

"Có phải hay không, không quan trọng." Mộ Dung Trác Thất tiếp tục vuốt ve tóc và vành tai của tiểu trạch nam.
Cố Thần bị trêu chọc hơi lui về phía sau, tự nhận là không vết tích nói: "Đúng rồi, vừa nãy Bắc Điều Kỳ nói tất cá cái đó có thể là do thẻ Quỷ Tự chế tạo ảo cảnh, tôi nghĩ đến một phương pháp có lẽ có thể đối phó."

"Phương pháp gì?"

"Chúng ta lúc ở trong bí cảnh Chiêu Linh không phải đã phát hiện ba quyển sách sao, «Cửu Từ Phổ Thiện Chú» xem như là nghiên cứu ra thành quả, còn có một bản «Tĩnh Tịch Trầm Bích Quyết»."

Nếu không phải Cố Thần nhắc tới, Mộ Dung Trác Thất đều sắp không nhớ ra có quyển bí tịch này. Bây giờ Cố Thần nhắc tới, hắn phát hiện phương án giải quyết của Cố Thần xác thực rất có tính khả thi.

Giống với «Cửu Từ Phổ Thiện Chú», «Tĩnh Tịch Trầm Bích Quyết» cũng là thẻ bài được chế tác cho Chế thẻ sư sử dụng, đồng dạng có tác dụng với Ma thẻ sư.
Thẻ Cửu Từ là bổ sung Tinh thần lực Ma thẻ sư, mà Thẻ Tĩnh Tịch lại là trừ khử trạng thái tiêu cực của Ma thẻ sư, đồng thời sản sinh trạng thái bổ trợ.

Nếu như suy đoán và tin tức của Bắc Điều Kỳ không có sai sót, quân đội gặp phải thẻ Quỷ Tự mà sinh ra ảo giác chính là một loại trạng thái tiêu cực, như vậy chỉ cần có Chế thẻ sư phát động Thẻ Tĩnh Tịch, là có thể tiêu trừ trạng thái này.

Mộ Dung Trác Thất bình tĩnh phân tích: "Cái này xác thực có tính khả thi, nhưng vẫn tồn tại mấy vấn đề."

Mộ Dung Trác Thất trình bày với Cố Thần một chút.

Thứ nhất là độ khó trong việc chế tác thẻ bài.

Mộ Dung Trác Thất không muốn lấy tâm tư xấu nhất ra để suy đoán anh trai của hắn, nhưng lấy hiểu biết về anh trai của hắn, mấy bản bí tịch này nhất định là từng được sao chép, cũng nhất định sẽ để Chế thẻ sư cấp cao trong thương hội nghiên cứu. Đến bây giờ còn vô thanh vô tức không có động tĩnh, nói rõ chế tác thẻ bài có độ khó rất lớn.
Thứ hai là phát động thẻ bài là Chế thẻ sư.

Chế thẻ sư Liên Bang ít khi có mặt ở trên tiền tuyến, mặc dù ở trên chiến trường, đại đa số cũng chỉ là ở trong doanh trận phụ trách hậu cần cùng bổ sung thẻ bài, năng lực sinh tồn rất đáng lo ngại. Hiện tại bất kể là phát động Thẻ Cửu Từ hay là Thẻ Tĩnh Tịch, đều cần Chế thẻ sư ở trên chiến trường có thể mắt thấy sáu đường tai nghe tám hướng, phán đoán mỗi một điểm mấu chốt trên chiến trường, đồng thời quan trọng nhất là còn phải tự vệ.

Thứ ba là phạm vi năng lực của thẻ Quỷ Tự. Từ trải nghiệm của Mục Lê cùng Bắc Điều Kỳ, đều chỉ có thể nói không có Tinh thần lực mới không bị thẻ Quỷ Tự ảnh hưởng, nhưng không cách nào khảo chứng có Tinh thần lực Chế thẻ sư có phải hay không cũng sẽ bị ảo cảnh làm mê hoặc, nếu đúng là vậy, thì căn bản không chờ Chế thẻ sư phát động Thẻ Tĩnh Tịch, chính bọn hắn cũng đã rơi vào trong ảo cảnh.
Cố Thần bị phân tích nghiêm cẩn của Mộ Dung Trác Thất làm cho ủ rũ, cảm thấy mình vẫn suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.

Mộ Dung Trác Thất thấy đối phương vừa mới phấn chấn chưa đến hai giây đồng hồ liền xụ mặt xuống, trực tiếp ôm người vào trong ngực. "Nhưng lối suy nghĩ của cậu là đúng, có lẽ chưa chu toàn, nhưng để cho mấy người Quý đại sư, mọi người tập hợp trí tuệ, có lẽ sẽ có chỗ đột phá."

Mộ Dung Trác Thất mới đầu còn không muốn bại lộ sự tồn tại của bí tịch, nhưng bây giờ tình thế nguy cấp, căn cứ vào lý giải của Bắc Điều Kỳ, doanh trận của địch đang tăng nhanh hành động, chưa biết chừng ngày nào đó lại có một hồi thủy triều dị thú.

Hai người trở lại trong nhà.

Mộ Dung Trác Thất trực tiếp mượn nhà bếp của Văn gia, nấu nướng mỹ thực cho Cố Thần.
Nhà bếp của Văn gia cũng coi như rộng rãi, Cố Thần dời một cái ghế gỗ ngồi trong phòng bếp, một bên ngửi mùi thơm một bên lật xem «Tĩnh Tịch Trầm Bích Quyết».

Nếu bị mấy người coi bí tịch như mạng biết Cố Thần không những không xông hương sau khi tắm mới thành kính xem, thậm chí còn vừa nhìn vừa tiếp nhận phần ăn Mộ Dung Trác Thất đưa cho, nhất định sẽ tức đến nổ phổi hô to đồi phong bại tục.

Đáng tiếc hai người trong cuộc đều phi thường hưởng thụ loại hỗ động này.

Mộ Dung Trác Thất biểu thị, dù sao cũng không có gì hơn được ở bên cạnh giai nhân, khiến cho giai nhân nở nụ cười càng là sự tình khiến hắn vui sướng hơn.

Mà Cố Thần thì lại thầm nghĩ, ở điểm này Mộ Dung so với Tăng Giang khoan dung hơn nhiều, mỗi lần Tăng Giang làm cơm cậu muốn đi cọ một cái, nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi bếp.
Đợi đến khi cha con Quý gia cùng Văn Dịch Kế đi bái phỏng Thiên Linh trở về, đã là lúc hoàng hôn thâm trầm.

Văn Dịch Kế thần sắc uể oải, nhìn thấy Mộ Dung Trác Thất một mặt nho nhã lại một thân quần áo dính dầu mỡ, cùng với Cố Thần có cái bụng rõ ràng lớn hơn một vòng, nhất thời có một loại cảm giác bị mạnh mẽ đút một chậu thức ăn cho chó.

Hán tử no không biết hán tử đói đang đói, Cố Thần vẫn không có ánh mắt nói: "Văn đạo sư, Mộ Dung làm rất nhiều điểm tâm bánh ngọt, có muốn lót dạ trước hay không?"

"Không muốn, bị tức no rồi." Văn Dịch Kế biểu thị ăn không nổi lương thực còn lại của người tú ân ái.

Cố Thần thì lại một cách tự nhiên cho rằng, Văn đạo sư nhất là ở chỗ của Thiên Linh bị khinh bỉ, dù sao mỗi lần mình đều ăn quả đắng ở chỗ Thiên Linh.
May mà Mộ Dung Trác Thất không có EQ thấp như Cố Thần, liếc mắt một cái liền nhận ra thầy mình đang phiền muộn cái gì, không vết tích kéo Cố Thần sang một bên.

Đến khi Văn đạo sư cùng cha con Quý gia ăn xong cơm tối, Mộ Dung Trác Thất tường thuật lại một lần việc phát hiện bí tịch trong bí cảnh, cùng với công hiệu của Thẻ Cửu Từ cùng Thẻ Tĩnh Tịch cho ba người một lần.

Quý lão lật ra «Tĩnh Tịch Trầm Bích Quyết» Cố Thần đưa tới, thần sắc đột biến: "Bí cảnh của Mộ Dung gia vậy mà có loại vật này?"

Mộ Dung Trác Thất liền giải thích sự tình bí cảnh biến dị một lần.

"Chuyện như vậy mà cũng để cho các người gặp được, xác thực cũng rất hiếm thấy. Ta nghe Nỗ Mân trước đó nói Thương hội Dịch Ly bán đấu giá Thẻ Cửu Từ, hiện tại lại có bí tịch, đấy... không phải là, thẻ kia không phải là phát hiện ở trong bí cảnh, mà thật ra là do Cố Thần chế tác?" Quý lão bỗng nhiên nhớ tới trước đó con trai từng khen với hắn, nói Cố Thần thiên phú tuyệt đỉnh, chỉ nhìn bút ký của hắn một cái liền dễ dàng chế ra Thẻ Cửu Từ.
Mộ Dung Trác Thất gật đầu.

Tiêu phí 80 triệu mua Thẻ Cửu Từ, hàng đêm nghiên cứu mới thấu hiểu được, đại sư Quý Nỗ Mân một mặt mộng bức, cho nên hắn còn ý đồ thu người chế tác ra Thẻ Cửu Từ làm đồ đệ?

Tiêu phí 80 triệu còn không mua được Thẻ Cửu Từ, ngày ngày than thở muốn chờ bạn thân nhanh chóng nghiên cứu ra thẻ bài, Văn Dịch Kế một mặt phiền muộn, cho nên cái này không phải tên quỷ đáng ghét không cho anh gặp nửa kia của mình không chỉ là thiên tài, thậm chí còn có trình độ thiên tài vượt qua Quý đại sư?

Cố Thần người trong cuộc hận không thể đào một cái hầm đem mình chôn luôn.

Cái cảm giác này thật giống như năm đó người châu Âu bán pha lê chế phẩm dễ dàng sang cho châu Phi, lừa gạt lượng lớn kim cương, cuối cùng bị vạch trần vậy.

(Ada: ặc có vụ này hả, có ai biết không...)
Người đến nay vẫn cảm thấy thẻ bài không đáng tiền là Cố Thần cũng rất chột dạ, may mà Mộ Dung Trác Thất biết được tâm sự của cậu, nắm tay cậu động viên.

Quý đại sư cùng Văn đạo sư khiếp sợ cũng không phải vì giá bán của thẻ bài quý giá, mà là kinh ngạc với việc Cố Thần chỉ là một Chế thẻ sư mới lên cấp năm, vậy mà có thể tự mình suy nghĩ sáng tác ra một thẻ bài không giống với hệ thống thẻ bài phổ thông.

Bọn họ đại khái không biết, có ở trong hệ thống thẻ bài hay không đối với Cố Thần mà nói đều không khác biệt, bởi vì cậu căn bản cũng không phải người tiếp thu văn hóa của nơi này mà trưởng thành.

"Xem ra thiên phú của tiểu Thần cũng rất đặc thù." Quý lão vẫn luôn mang nhiều kỳ vọng với Cố Thần, cảm giác đúng là không nhìn nhầm người, thuận tiện cũng an ủi con trai bị đả kích một chút: "Giống như con trai Duy Ma có thể chế tác thẻ Quỷ Tự, tiểu Thần chắc cũng là người có thiên phú đặc thù, không thể dùng bộ lý luận phổ thông về Chế thẻ sư của phán xét em ấy."
Cố Thần nhìn thần sắc của Quý lão, liền biết đối phương phỏng chừng sắp muốn phát biểu lý luận người bảo vệ Liên Bang. Tiểu trạch nam luôn nhát gan tràn ngập e ngại đối với chuyện mình là Chúa cứu thế, vội vã lắc đầu: "Chỉ là may mắn mà thôi."

Cố Thần rất lo rằng Quý lão liền muốn nâng cao độ nói ngoa, một người bảo vệ Liên Bang, cậu một không mặc qυầи ɭóŧ đỏ bên ngoài, hai không kết hợp với động vật biến dị gì cả, thật sự không làm được.

Quý đại sư hòa hoãn lại từ đả kích, nhìn Cố Thần: "Có lẽ tiên đoán nói dùng sức một người cứu Liên Bang, chính là chỉ Cố Thần có thể chế ra Thẻ Cửu Từ, còn có Thẻ Tĩnh Tịch mà Mộ Dung vừa mới nói?"

Thuyết pháp này Cố Thần vẫn có thể tiếp thu, dù sao chỉ là nghiên cứu thẻ bài mà thôi, không phải muốn mình diễn quá lên đến mức ra chiến trường tay xé quỷ, đao thật súng thật như vậy.
Văn Dịch Kế liếc nhìn Cố Thần, anh hiện tại tán đồng với cái nhìn của Quý lão về việc Cố Thần là người trong tiên đoán kia, nhưng anh vẫn còn có chút bực mình. Chẳng qua anh cũng không thể ép Cố Thần quá, dù sao thầy và bạn thân đều che chở cho đối phương, chỉ có thể khai đao với đồ đệ mình: "Cố Thần lợi hại như vậy, Mộ Dung em lại không tiến bộ như thế, hai người có lẽ không lâu dài được đâu."

Ma thẻ sư xuất sắc nhất trong thế hệ này nghẹn một họng máu, trợn mắt nhìn lại bất lực phản bác.

Trong lòng Quý Nỗ Mân có chút ảm đạm, hắn vốn muốn thu Cố Thần làm đồ đệ kế thừa y bát cùng phát dương quang đại, kết quả phát hiện đối phương không chỉ tâm tâm niệm niệm một đạo sư Thiên Linh khác, tài nghệ thật sự đã đủ để lập thành một phái, chính mình có lẽ còn không cách nào so sánh với đối phương.
Chẳng qua Quý Nỗ Mân cũng không phải người lòng dạ nhỏ hẹp, sau khi thương tâm giấc mộng thu đồ đệ triệt để vỡ vụn nửa phút, hắn rất nhanh tìm được một chuyện khác: "Nếu như vậy, chúng ta nhanh chóng nghiên cứu Thẻ Tĩnh Tịch đi, dù sao hiện tại lửa sém lông mày, sớm ngày nghiên cứu ra, Liên Bang cũng có nhiều thêm một phần bảo đảm."

Quý lão gật đầu.

"Con và Cố Thần trước tiên nghiên cứu đi, Ma thẻ sư chúng ta không giúp được gì, hay là trước chuẩn bị một chút chuyện lật đổ Chương Dục Kỵ. À đúng rồi, Cố Thần, có thể phiền em báo cho Ngụy Ninh, thời điểm đó vẫn cần hắn ra tòa làm chứng." Quý lão phân phó.

Những người khác rời đi, còn lại Cố Thần cùng Quý đại sư.

Quanh thân Quý đại sư bao phủ một luồng không khí ai oán, dù sao giấc mộng thu đồ đệ bị phá vụn cũng rất là đả kích.
Cố Thần dù không có ánh mắt, cũng có thể nhận ra Quý đại sư tâm trạng không tốt, chỉ có thể vùi đầu vào xem «Tĩnh Tịch Trầm Bích Quyết».

=

Ada: đại sư đừng buồn, Thần Thần có thể chế thẻ bài đặc biệt nhưng còn nhiều thẻ bài chưa biết làm đâu, anh dạy cái đấy cũng được mà... dù Linh Linh cũng có thể dạy cho Thần Thần... tội anh quá...

=

=

=

Chapter
1 Chương 0102
2 Chương 03-04
3 Chương 05-06
4 Chương 07-08
5 Chương 09-10
6 Chương 11-12
7 Chương 13-14
8 Chương 15-16
9 Chương 17-18
10 Chương 19-20
11 Chương 21: Tulip Thánh Ly (hạ)
12 Chương 22: Thiên Linh bái phỏng
13 Chương 23: Khởi đầu mới
14 Chương 24: Bị lừa gạt
15 Chương 25: Bái phỏng
16 Chương 26: Ứng tuyển
17 Chương 27: Ngày đầu tiên đi làm
18 Chương 28: Báo danh
19 Chương 29: Bản ghi chép giấu trong góc
20 Chương 30: Chuyện cũ tiền đồ
21 Chương 31: Tạm biệt
22 Chương 32: Sơ ngộ
23 Chương 33: Tiểu Hắc Long nóng nảy
24 Chương 34: Thẻ bài thực vật
25 Chương 35: Cá người thủ vệ
26 Chương 36: Đổng Ngọc Dương
27 Chương 37: Chung kết thám hiểm bí cảnh
28 Chương 38: Lớp huấn luyện
29 Chương 39: Bái phỏng
30 Chương 40: Chiêu mộ đặc biệt
31 Chương 41: Kỳ thi đầu vào
32 Chương 42: Nhân tài xuất hiện lớp lớp
33 Chương 43: Nghiệt duyên thầy trò
34 Chương 44: Mục Lê
35 Chương 45: Tam Giáo Tranh Bá (1)
36 Chương 46: Tam Giáo Tranh Bá (2)
37 Chương 47: Tam Giáo Tranh Bá (3)
38 Chương 48: Tam Giáo Tranh Bá (4)
39 Chương 49: Tam Giáo Tranh Bá (Cuối)
40 Chương 50: Một quả trứng cự hố
41 Chương 51: Phòng cho thuê
42 Chương 52: Chia lớp
43 Chương 53: Câu cá
44 Chương 54: Tiểu Kim Long
45 Chương 55: Sân thi đấu cấp trường
46 Chương 56: Một trận chiến thành danh (thượng)
47 Chương 57: Một trận thành danh (hạ)
48 Chương 58: Truyền thuyết thổ hào cúng tế mỹ thực
49 Chương 59: Phong ba Giáo Tế (canh hai)
50 Chương 60: Dẹp loạn phong ba
51 Chương 61: Hoa Tình Thiên
52 Chương 62: Truy xét
53 Chương 63: Kỳ nghỉ
54 Chương 64: Bí cảnh Chiêu Linh
55 Chương 65: Mộng cảnh (Mộ Mục)
56 Chương 66: Bí cảnh năm xưa
57 Chương 67: Kỳ thư (quyển sách kỳ lạ)
58 Chương 68: Ma Chướng (Linh)
59 Chương 69: Phá trận (Mộ Mục)
60 Chương 70: thẻ bài Gia Cát Lượng
61 Chương 71: Thủy triều dị thú
62 Chương 72: Nhà cây Sinh Mệnh (Linh)
63 Chương 73: Tôi chính là Mạc Ly (Mộ Mục)
64 Chương 74: Cố Thần động não quá lớn
65 Chương 75: Thẻ Thời Thiên cùng thẻ Lỗ Ban
66 Chương 76: Thuần Bạch (Linh Giang)
67 Chương 77: Lần thứ hai hội hợp (thượng)
68 Chương 78: Lần thứ hai hội hợp (trung)
69 Chương 79: Lần thứ hai hội hợp (hạ)
70 Chương 80: Người Bảo Vệ Bí Cảnh
71 Chương 81: Chương chung kết bí cảnh
72 Chương 82: Giải thi đấu thẻ bài (thượng)
73 Chương 83: Giải thi đấu thẻ bài (hạ)
74 Chương 84: Thi đấu hợp tác
75 Chương 85: Thông báo - Chia đều thành quả
76 Chương 86: Suối nước nóng - Đối chiến
77 Chương 87: Thẻ Hoa Đà
78 Chương 88: Chung kết
79 Chương 89: Chợ Quỷ
80 Chương 90: Bạch Tử Hạc
81 Chương 91: Chướng ngại Tinh thần lực
82 Chương 92: Chợ Quỷ bán thẻ
83 Chương 93: Rừng dị thú nóng nảy
84 Chương 94: Biến thân
85 Chương 95: Manh mối mới lộ
86 Chương 96: Đêm bay cao
87 Chương 97: Hôn mê
88 Chương 98: Thẻ Cửu Từ
89 Chương 99: Phụ thân tiểu Ngộ - Sự kiện Đan Tứ Hương
90 Chương 100: Một phụ thân khác của tiểu Ngộ
91 Chương 101: Khôi phục chân thân
92 Chương 102: Say
93 Chương 103: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (thượng)
94 Chương 104: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (trung)
95 Chương 105: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (hạ)
96 Chương 106: Hi vọng
97 Chương 107: Thu đồ đệ
98 Chương 108: Cuộc tọa đàm của đại sư
99 Chương 109: Kỹ Kinh Tứ Tọa* (thượng)
100 Chương 110: Kỹ Kinh Tứ Tọa (trung)
101 Chương 111: Kỹ Kinh Tứ Tọa (hạ)
102 Chương 112: Tôi có đạo sư rồi
103 Chương 113: Cơn giông trước lúc mưa
104 Chương 114: Người trong tiên đoán?
105 Chương 115: Quà sinh nhật
106 Chương 116: Sinh nhật cùng ngày giỗ
107 Chương 117: Biến thiên
108 Chương 118: Trận năm sao
109 Chương 119: Một đoàn ma loạn
110 Chương 120: Thẻ bài Bao Công
111 Chương 121: Kinh hồn lúc nửa đêm
112 Chương 122: Sóng ngầm cuồn cuộn
113 Chương 123: Kéo tơ bóc kén
114 Chương 124: Tâm sự nặng nề
115 Chương 125: Ngả bài
116 Chương 126: Sổ ghi chép trong chiến hỏa
117 Chương 127: Chuyện cũ năm xưa
118 Chương 128: Bắc Điều Kỳ
119 Chương 129: Thẻ Quỷ Tự
120 Chương 130: Thẻ Tĩnh Tịch (thượng)
121 Chương 131: Thẻ Tĩnh Tịch (hạ)
122 Chương 132: Tử Kim
123 Chương 133: Ngã ngựa
124 Chương 134: Đi tới chiến tuyến
125 Chương 135: Yên bình cuối cùng (thượng)
126 Chương 136: Yên bình cuối cùng (hạ)
127 Chương 137: Trần Thiệu
128 Chương 138: Suốt đêm lên đảo
129 Chương 139: Cửu Vĩ Huyền Hồ cùng Nicolaus Copernicus
130 Chương 140: Giải cứu
131 Chương 141: Thẻ Thánh Diệp (Thượng)
132 Chương 142: Thẻ Thánh Diệp (hạ)
133 Chương 143: Chân tướng
134 Chương 144: Trận chiến cuối cùng (thượng)
135 Chương 145: Trận chiến cuối cùng (hạ)
136 Chương 146: Toàn Văn Chung
137 Chương 147: Phiên ngoại một
138 Chương 148: Phiên ngoại hai
139 Chương 149: Phiên ngoại ba
140 Chương 150: Phiên ngoại bốn
141 Chương 0506
142 Chương 1314
143 Chương 1516
144 Chương 1920
Chapter

Updated 144 Episodes

1
Chương 0102
2
Chương 03-04
3
Chương 05-06
4
Chương 07-08
5
Chương 09-10
6
Chương 11-12
7
Chương 13-14
8
Chương 15-16
9
Chương 17-18
10
Chương 19-20
11
Chương 21: Tulip Thánh Ly (hạ)
12
Chương 22: Thiên Linh bái phỏng
13
Chương 23: Khởi đầu mới
14
Chương 24: Bị lừa gạt
15
Chương 25: Bái phỏng
16
Chương 26: Ứng tuyển
17
Chương 27: Ngày đầu tiên đi làm
18
Chương 28: Báo danh
19
Chương 29: Bản ghi chép giấu trong góc
20
Chương 30: Chuyện cũ tiền đồ
21
Chương 31: Tạm biệt
22
Chương 32: Sơ ngộ
23
Chương 33: Tiểu Hắc Long nóng nảy
24
Chương 34: Thẻ bài thực vật
25
Chương 35: Cá người thủ vệ
26
Chương 36: Đổng Ngọc Dương
27
Chương 37: Chung kết thám hiểm bí cảnh
28
Chương 38: Lớp huấn luyện
29
Chương 39: Bái phỏng
30
Chương 40: Chiêu mộ đặc biệt
31
Chương 41: Kỳ thi đầu vào
32
Chương 42: Nhân tài xuất hiện lớp lớp
33
Chương 43: Nghiệt duyên thầy trò
34
Chương 44: Mục Lê
35
Chương 45: Tam Giáo Tranh Bá (1)
36
Chương 46: Tam Giáo Tranh Bá (2)
37
Chương 47: Tam Giáo Tranh Bá (3)
38
Chương 48: Tam Giáo Tranh Bá (4)
39
Chương 49: Tam Giáo Tranh Bá (Cuối)
40
Chương 50: Một quả trứng cự hố
41
Chương 51: Phòng cho thuê
42
Chương 52: Chia lớp
43
Chương 53: Câu cá
44
Chương 54: Tiểu Kim Long
45
Chương 55: Sân thi đấu cấp trường
46
Chương 56: Một trận chiến thành danh (thượng)
47
Chương 57: Một trận thành danh (hạ)
48
Chương 58: Truyền thuyết thổ hào cúng tế mỹ thực
49
Chương 59: Phong ba Giáo Tế (canh hai)
50
Chương 60: Dẹp loạn phong ba
51
Chương 61: Hoa Tình Thiên
52
Chương 62: Truy xét
53
Chương 63: Kỳ nghỉ
54
Chương 64: Bí cảnh Chiêu Linh
55
Chương 65: Mộng cảnh (Mộ Mục)
56
Chương 66: Bí cảnh năm xưa
57
Chương 67: Kỳ thư (quyển sách kỳ lạ)
58
Chương 68: Ma Chướng (Linh)
59
Chương 69: Phá trận (Mộ Mục)
60
Chương 70: thẻ bài Gia Cát Lượng
61
Chương 71: Thủy triều dị thú
62
Chương 72: Nhà cây Sinh Mệnh (Linh)
63
Chương 73: Tôi chính là Mạc Ly (Mộ Mục)
64
Chương 74: Cố Thần động não quá lớn
65
Chương 75: Thẻ Thời Thiên cùng thẻ Lỗ Ban
66
Chương 76: Thuần Bạch (Linh Giang)
67
Chương 77: Lần thứ hai hội hợp (thượng)
68
Chương 78: Lần thứ hai hội hợp (trung)
69
Chương 79: Lần thứ hai hội hợp (hạ)
70
Chương 80: Người Bảo Vệ Bí Cảnh
71
Chương 81: Chương chung kết bí cảnh
72
Chương 82: Giải thi đấu thẻ bài (thượng)
73
Chương 83: Giải thi đấu thẻ bài (hạ)
74
Chương 84: Thi đấu hợp tác
75
Chương 85: Thông báo - Chia đều thành quả
76
Chương 86: Suối nước nóng - Đối chiến
77
Chương 87: Thẻ Hoa Đà
78
Chương 88: Chung kết
79
Chương 89: Chợ Quỷ
80
Chương 90: Bạch Tử Hạc
81
Chương 91: Chướng ngại Tinh thần lực
82
Chương 92: Chợ Quỷ bán thẻ
83
Chương 93: Rừng dị thú nóng nảy
84
Chương 94: Biến thân
85
Chương 95: Manh mối mới lộ
86
Chương 96: Đêm bay cao
87
Chương 97: Hôn mê
88
Chương 98: Thẻ Cửu Từ
89
Chương 99: Phụ thân tiểu Ngộ - Sự kiện Đan Tứ Hương
90
Chương 100: Một phụ thân khác của tiểu Ngộ
91
Chương 101: Khôi phục chân thân
92
Chương 102: Say
93
Chương 103: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (thượng)
94
Chương 104: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (trung)
95
Chương 105: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (hạ)
96
Chương 106: Hi vọng
97
Chương 107: Thu đồ đệ
98
Chương 108: Cuộc tọa đàm của đại sư
99
Chương 109: Kỹ Kinh Tứ Tọa* (thượng)
100
Chương 110: Kỹ Kinh Tứ Tọa (trung)
101
Chương 111: Kỹ Kinh Tứ Tọa (hạ)
102
Chương 112: Tôi có đạo sư rồi
103
Chương 113: Cơn giông trước lúc mưa
104
Chương 114: Người trong tiên đoán?
105
Chương 115: Quà sinh nhật
106
Chương 116: Sinh nhật cùng ngày giỗ
107
Chương 117: Biến thiên
108
Chương 118: Trận năm sao
109
Chương 119: Một đoàn ma loạn
110
Chương 120: Thẻ bài Bao Công
111
Chương 121: Kinh hồn lúc nửa đêm
112
Chương 122: Sóng ngầm cuồn cuộn
113
Chương 123: Kéo tơ bóc kén
114
Chương 124: Tâm sự nặng nề
115
Chương 125: Ngả bài
116
Chương 126: Sổ ghi chép trong chiến hỏa
117
Chương 127: Chuyện cũ năm xưa
118
Chương 128: Bắc Điều Kỳ
119
Chương 129: Thẻ Quỷ Tự
120
Chương 130: Thẻ Tĩnh Tịch (thượng)
121
Chương 131: Thẻ Tĩnh Tịch (hạ)
122
Chương 132: Tử Kim
123
Chương 133: Ngã ngựa
124
Chương 134: Đi tới chiến tuyến
125
Chương 135: Yên bình cuối cùng (thượng)
126
Chương 136: Yên bình cuối cùng (hạ)
127
Chương 137: Trần Thiệu
128
Chương 138: Suốt đêm lên đảo
129
Chương 139: Cửu Vĩ Huyền Hồ cùng Nicolaus Copernicus
130
Chương 140: Giải cứu
131
Chương 141: Thẻ Thánh Diệp (Thượng)
132
Chương 142: Thẻ Thánh Diệp (hạ)
133
Chương 143: Chân tướng
134
Chương 144: Trận chiến cuối cùng (thượng)
135
Chương 145: Trận chiến cuối cùng (hạ)
136
Chương 146: Toàn Văn Chung
137
Chương 147: Phiên ngoại một
138
Chương 148: Phiên ngoại hai
139
Chương 149: Phiên ngoại ba
140
Chương 150: Phiên ngoại bốn
141
Chương 0506
142
Chương 1314
143
Chương 1516
144
Chương 1920