Chương 132: Người đại diện minh tinh

Editor: Thiên Vân

Beta: Vương Gia

——————

“…!!”

Vệ Thư Tuân và Diệp Thành Thiên cùng trợn mắt nhìn ông Đinh, dùng ánh mắt như xem gã dê xồm.

“Nghĩ bậy cái gì!” Ông Đinh răn dạy hai người: “Tôi là tính bán cho cảnh sát, bọn họ hằng ngày tra xét nhất định cần thứ này… Đương nhiên, công năng khác cậu cũng phải làm theo tôi nói.” Ông Đinh khụ khụ, nói: “Nếu cậu có thể chế tạo ra cái tôi muốn, tôi có thể đầu tư cho cậu.”

“Thật có lỗi, không có khả năng, ngài Đinh.” Diệp Thành Thiên lắc đầu: “Nghiên cứu của tôi chỉ là lợi dụng kỹ thuật chia chùm sáng và chiết xạ không gian Quang học tiến hành nâng cấp dụng cụ vốn có, cũng không thể tự nhiên chế tạo ra thứ này… Nếu có khả năng đó, tôi đã xin được kinh phí của nhà nước rồi.” Căn bản khỏi tìm đến nhà đầu tư.

Câu cuối cùng Diệp Thành Thiên cũng không nói ra, nhưng ông Đinh đã đoán được, ông lập tức tái mặt, lộ vẻ không vui: “Nếu cái gì cũng không làm được, vì sao tôi phải đầu tư cho các người? Cho là tiền của tôi nhặt được à?”

“Không phải như thế.” Diệp Thành Thiên vẫn nghiêm trang muốn giải thích, ý bảo Vệ Thư Tuân mở máy tính ra: “Ngài Đinh, ngài có thể xem phân tích của tôi trước, sau khi nghiên cứu này thành công, tương đương mở ra một trang sử thăng cấp cho thiết bị dụng cụ y tế, đến lúc đó lợi nhuận ngài có được sẽ chiếm phần trăm thị trường…”

“Khỏi nói nữa.” ông Đinh lạnh lùng cắt ngang anh, đứng dậy bỏ đi một nước.

“…” Diệp Thành Thiên nhìn bóng ông, lộ vẻ mất mác rồi quay qua Vệ Thư Tuân, gượng cười nói: “Xin lỗi, để em cùng xấu hổ với anh.”

“Không có gì.” Vệ Thư Tuân lắc đầu, lại vỗ vỗ vai anh: “Chỉ là một nhà đầu tư mà thôi, sẽ tìm được người khác. Em cảm thấy nghiên cứu của anh rất tốt mà, nhất định có thể tìm được người tinh mắt.”

“Ừ…” Nói là nói như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên Diệp Thành Thiên tự làm dự án, lần đầu tiên tìm kiếm nhà đầu tư. Mở màn liền không thuận lợi như vậy, anh vẫn thực uể oải.

Vệ Thư Tuân cũng không có cách gì, dù sao bọn họ không có khả năng ép người ta đầu tư cho mình. Chỉ có thể vỗ vỗ vai Diệp Thành Thiên, kéo anh: “Đi thôi, bên ngoài không phải đang nướng và câu cá à? Dù sao chúng ta coi như đến chơi, ăn nhiều cánh gà nướng chút cũng có lời rồi.”

Chính giữa resort có cái hồ lớn, trên hồ là một cái đình và cầu vòm phong cách cổ điển, bên hồ còn có gò đất để khách có thể câu cá. Tuy đã tối, nhưng ánh đèn sáng tỏ, tuyệt đối không ảnh hưởng hứng thú câu cá của các đại gia, lúc này không ít khách dự tiệc đều mang theo cần câu câu cá bên hồ. Vệ Thư Tuân kêu nhân viên lấy một cần câu, ấn Diệp Thành Thiên ngồi lên gò đất, lại chạy đi cầm mấy cái cánh gà bên kia tiệc nướng, chạy về đưa cho Diệp Thành Thiên, muốn anh vui lên chút.

Diệp Thành Thiên cười cười, tuy còn có chút miễn cưỡng, nhưng vẻ mặt đã tỉnh táo lại: “Yên tâm đi Thư Tuân, anh không sao… Vốn anh cũng không vội muốn đầu tư, chỉ muốn dựa vào chính mình độc lập nghiên cứu một hạng mục mà thôi, dù sao không thể tốt nghiệp rồi còn ỷ lại vào Giáo sư Triệu, từ từ đến là được.”

Vệ Thư Tuân gật gật đầu, cười rộ lên: “Anh nghĩ vậy là tốt rồi.”

Ngồi xếp bằng trên mặt cỏ bên hồ, cùng Diệp Thành Thiên câu cá nửa giờ, thuận tiện ăn mấy cái cánh gà, Vệ Thư Tuân xoa xoa cái bụng hơi no căng, đứng dậy duỗi thắt lưng một cái, thấy Diệp Thành Thiên đã hoàn toàn đắm chìm vào lạc thú câu cá, Vệ Thư Tuân nói với anh một tiếng, tính tản bộ tiêu cơm chút.

Phong cảnh của resort không tệ, các ngọn đèn đủ màu sắc soi chiếu cây hoa tỏa ánh rực rỡ, Vệ Thư Tuân đang vừa đi vừa thưởng thức phong cảnh, phía sau đột nhiên có người chạy theo, gọi Vệ Thư Tuân lại: “Cậu gì ơi, cậu gì ơi, xin đợi một chút.”

Vệ Thư Tuân xoay người, nhìn thấy một người đàn ông đội mũ dạ, mặc tây trang màu xám chạy tới, người nọ dừng lại trước mặt y, thở hổn hển, đưa ra một danh thiếp màu vàng: “Xin chào, tôi là người đại diện công ty giải trí Hoàn Thiên, Trương Khải.”

“Ồ.” Vệ Thư Tuân không hiểu cái gì mà nhận lấy danh thiếp.

Trương Khải thở hổn hển, cũng nhân cơ hội đánh giá kỹ Vệ Thư Tuân. So với cái thoáng nhìn lướt qua vừa rồi, quả nhiên nhìn chính diện càng đẹp không tỳ vết, thân hình mảnh khảnh, hai chân cao ngất, áo khoác âu phục tùy ý khoát lên cánh tay, vừa mang theo một cảm giác phóng khoáng không an phận, lại có phong độ trí thức hào hoa phong nhã. Hai loại khí chất mâu thuẫn kết hợp trên một người, làm Trương Khải nhất thời cũng không cách nào phán đoán người trước mắt tính cách ra sao, nên bắt chuyện bằng đề tài gì. Nhưng bất kể thế nào, tên minh tinh hư hỏng này, ông nhất định phải ký được.

“Tôi là người đại diện của Viên Viện.” Trương Khải đột nhiên nói.

“A?” Vệ Thư Tuân không biết Viên Viện ông nói là ai, sửng sốt một chút mới nghĩ đến cái nghề người đại diện bình thường là của minh tinh, Viên Viện chắc là minh tinh ha?

Viên Viện quả thật là minh tinh, tuy đã làm trong nghề nhiều năm, kỳ thực tên tuổi cũng không lớn, năm nay vừa nhờ một bộ phim truyền hình mà nổi tiếng, gần đây đang là minh tinh đang hot đến chạm tay có thể bỏng.

Nhưng Vệ Thư Tuân đã rất lâu không coi phim, tự nhiên không biết cô ta là ai.

Thấy đối phương ngẩng đầu ngơ ngơ nhìn y, hình như muốn chờ y mừng rỡ hoan hô vậy, cứ cảm thấy nói không biết hình như tổn thương người ta quá, Vệ Thư Tuân ráng nặn ra một nụ cười: “À, tôi từng thấy cô ta trên TV…”

Bất kể cô ta thuộc lĩnh vực bên nào, tóm lại chắc từng lên TV rồi!

“Đúng vậy, Viên Viện chính là hoa đán đang nổi tiếng mà Hoàn Thiên chúng tôi đang lăng xê.”

“Ừm…” Cho dù là thời côn đồ, Vệ Thư Tuân cũng không có hứng với minh tinh, huống chi là giờ. Khách sáo nghe ông nói một hơi dài giải trí Hoàn Thiên có đại minh tinh nào nào, Vệ Thư Tuân ậm ừ vài câu rồi muốn đi, không ngờ lại bị đối phương ngăn lại: “Tôi muốn hỏi một chút, cậu Vệ có ký hợp đồng với công ty giải trí nào chưa?”

Nghe ông hỏi vậy, Vệ Thư Tuân bật cười: “Không có, tôi không phải sinh viên học viện điện ảnh.”

Trương Khải nghe vậy càng nóng bỏng: “Như vậy, cậu muốn gia nhập Giải trí Hoàn Thiên không?”

“Cái gì?” Vệ Thư Tuân sửng sốt.

“Cậu Vệ đây rất có tiềm chất làm minh tinh.” Trương Khải dùng giọng điệu như bán hàng đa cấp, nói: “Chỉ cần trải qua huấn luyện cùng tân trang của giải trí Hoàn Thiên chúng tôi, cậu Vệ nhất định có thể trở thành tiểu sinh nổi danh như Nam Phong, Lý Lập. Kỳ thực nếu chỉ xem mặt, cậu còn bảnh hơn họ nhiều, nói không chừng có thể nổi tiếng hơn cả họ nữa.”

“…” Vệ Thư Tuân mờ mịt nhìn ông ta, hai cái tên Trương Khải nói y cũng chưa nghe qua, không biết bọn họ là ai, bộ dạng đến tột cùng thế nào. Đương nhiên, cũng không tính đi so bì gì.

Nhưng mà, hai năm nay y vội vàng đến trường, hình như đã đổi mới một đám minh tinh, y cả một người cũng không quen, cảm giác hơi bị lạc đơn vị a!

Trương Khải không được câu trả lời của Vệ Thư Tuân cũng không sốt ruột, ông tin không có người trẻ tuổi nào không muốn làm minh tinh. Cầm tay Vệ Thư Tuân, đặt danh thiếp của mình vào lòng bàn tay y: “Tôi biết rất đột ngột, cho nên cậu có thể suy nghĩ thử xem, nhưng xin hãy trả lời tôi trong vòng 3 ngày.”

“Ơ…”

Không hiểu gì mà nhận được danh tiếp của người đại diện, đối phương còn khen y rất có tiềm chất. Tuy không có hứng làm minh tinh, nhưng cảm giác này vẫn rất thích. Vệ Thư Tuân nhận danh thiếp, tiếp tục lững thững du ngoạn.

Bất tri bất giác đi tới một nhà ấm trồng hoa, nhà ấm trong suốt, chính giữa có một cái bàn dài bằng gỗ đen hoàn toàn không phù hợp phong cách, ngồi quanh bàn dài là mấy người đàn ông trung niên bụng phệ, vừa thấy biết ngay là địa vị cao. Bọn họ hình như đang đánh bài, trên bàn bày đầy token, có một nhân viên đang chia bài.

Vệ Thư Tuân xoay người muốn đi, không khéo một người đàn ông trong đó thấy được y. Người nọ chính là ông Đinh chia tay trong không vui lúc nãy, ông ta hình như đang thua bài, sắc mặt âm u, nhìn thấy Vệ Thư Tuân liền phái người gọi y lại.

Khi Vệ Thư Tuân đi vào nhà ấm, ông Đinh kia đang đập mạnh sấp bài lên bàn, sau đó dùng khoé mắt liếc Vệ Thư Tuân một cái: “Thế nào, theo tới đây luôn à, là muốn đến cầu xin tôi đầu tư?”

“… Suy nghĩ nhiều.” nói chuyện với thể loại tự kỷ này cũng chả có tác dụng gì, Vệ Thư Tuân lười lãng phí nước miếng, xoay người bước đi.

Hai bảo tiêu ngăn y lại, Vệ Thư Tuân đang chuẩn bị ra tay, ông Đinh kêu lên: “A a, gấp cái gì, chơi với tôi mấy ván thế nào? Các cậu không phải muốn đầu tư sao? Thắng thì cho cậu.”

Vệ Thư Tuân quay đầu, nhìn chằm chằm ông: “Ông nói thật?”

“Đúng đúng.” Người đối diện đang ra bài, ông Đinh chửi nhỏ một tiếng, ném lá bài trên tay lên mặt bàn, mới nghiêm túc nói chuyện với Vệ Thư Tuân: “Thế nào sinh viên tài cao, muốn đánh cuộc thử không?”

“Tốt a.” Vệ Thư Tuân gật đầu: “Đánh thế nào?”

Mấy người trung niên trên bàn cũng đã xong ván bài, thảnh thảnh thơi thơi châm điếu thuốc: “Thế nào, lão Đinh, không chơi nữa?”

“Hôm nay xui vậy, không chơi với các ông nữa, tôi phải cá mấy ván với sinh viên tài cao Đại học A đây.”

“Đánh mấy ván có gì thú vị.” Vệ Thư Tuân kéo qua một cái ghế, ngồi xuống đối diện ông Đinh: “Không phải một ván định thắng thua?”

“Ha ha ha ha ha ha ha…” Ông Đinh ngửa đầu cười ha ha: “Một ván mà muốn thắng mấy trăm vạn, cậu cho đây là Macao à!”

“Hiểu.” Vệ Thư Tuân ngó lơ cười nhạo, gật gật đầu: “Như vậy, 50 vạn một ván đi!”

Chapter
1 Chương 1: Máy học tập đến từ tương lai
2 Chương 2: Nhiệm vụ đầu tiên
3 Chương 3: Phòng bida Động Viễn
4 Chương 4: Cưỡng chế chấp hành
5 Chương 5: Một đêm giằng co
6 Chương 6: Thiếu
7 Chương 7: Tiến độ nhiệm vụ
8 Chương 8: Nhiệm vụ thứ hai
9 Chương 9: Phụ huynh gây rối
10 Chương 10: Bạn bè tranh chấp
11 Chương 11: Tai nạn tương lai
12 Chương 12: Thiếu nữ hư hỏng
13 Chương 13: Nhiệm vụ thứ ba
14 Chương 14: Ôm sách liều chết
15 Chương 15: Thứ hạng, giải thưởng cổ vũ
16 Chương 16: Người máy sinh vật nano
17 Chương 17: Hai hướng trái ngược
18 Chương 18: Chu Tuyền hiểu lầm
19 Chương 19: Phiền toái, huấn luyện
20 Chương 20: Quên
21 Chương 21: Nhiệm vụ thứ tư
22 Chương 22: Thủ đoạn của máy học tập
23 Chương 23: Phản ứng ngoại giới
24 Chương 24: Học sinh ưu tú
25 Chương 25: Webcam khởi động
26 Chương 26: Tương lai chân thật
27 Chương 27: Lột xác
28 Chương 28: Bệnh tình tái phát
29 Chương 29: Trúng tuyển viện đặc biệt
30 Chương 30: Căn bản khoa điện tử
31 Chương 31: Chia tay với quá khứ
32 Chương 32: Học quân sự
33 Chương 33: Xuất sắc
34 Chương 34: Bắn
35 Chương 35: Thanh danh mọt sách
36 Chương 36: Bất tri bất giác thay đổi
37 Chương 37: Gặp lại Vệ Thừa
38 Chương 38: Động cơ của Vệ Thừa
39 Chương 39: Chuyện thay đổi
40 Chương 40: Tiếp xúc máy móc điện tử
41 Chương 41: Sách giáo khoa kỹ thuật
42 Chương 42: Thì ra kỹ thuật có thể kiếm tiền
43 Chương 43: Lại gặp người quen
44 Chương 44: Học tập kỹ xảo chiến đấu
45 Chương 45: Pin dự phòng bằng năng lượng mặt trời
46 Chương 46: Quyết chí tự cường
47 Chương 47: Thiết bị tăng cường tín hiệu
48 Chương 48: Nhiệm vụ của Hứa Nguyên Quân
49 Chương 49: Tham gia trận đấu
50 Chương 50: Sự kiện ngoài ý muốn
51 Chương 51: Nguy hiểm ập tới
52 Chương 52: Khẳng khái chịu chết
53 Chương 53: Được cứu
54 Chương 54: Tự xét lại
55 Chương 55: Nhiệm vụ mới
56 Chương 56: Chu Tuyền hỗ trợ
57 Chương 57: Liên thủ đánh người
58 Chương 58: Đừng tìm tao nữa
59 Chương 59: Chứng minh trò ngoan
60 Chương 60: Chu Tuyền và Nghiêm Đông Nam
61 Chương 61: Người bạn dây dưa không rõ
62 Chương 62: Cùng giường chung gối
63 Chương 63: Chương trình của học kỳ hai
64 Chương 64: Âm thầm quyết đấu
65 Chương 65: Nhóm hứng thú điện tử
66 Chương 66: Sự kết thúc bi kịch của buổi học bổ túc
67 Chương 67: Máy phát sóng vuông
68 Chương 68: Bài chuyên ngành chính thức
69 Chương 69: Đại biểu tiết thực hành điện tử
70 Chương 70: Webcam bị lộ
71 Chương 71: Tính tất yếu của lịch sử
72 Chương 72: Đại biểu khóa
73 Chương 73: Giờ tự học buổi tối
74 Chương 74: Phúc vận của Chu Tuyền
75 Chương 75: Sau lưng Lâm gia
76 Chương 76: Hệ thống trí năng hóa trong chung cư
77 Chương 77: Lại một người quen
78 Chương 78: Trò khôi hài trường học
79 Chương 79: Ác nhân đều có ác nhân trị
80 Chương 80: Lại một nụ hôn
81 Chương 81: Đi chết đi, Vệ Thư Tuân
82 Chương 82: Sự kiện giết người
83 Chương 83: Lại gặp Nghiêm Đông Nam
84 Chương 84: Nhiệm vụ: Xin hãy bao dưỡng tình nhân
85 Chương 85: Cận thị
86 Chương 86: Người của Chu gia
87 Chương 87: Đến nghỉ hè
88 Chương 88: Người anh họ ác liệt
89 Chương 89: Trừ khử kẻ thù
90 Chương 90: Ứng dụng tri thức
91 Chương 91: Tiền căn hậu quả
92 Chương 92: Khai giảng và nhiệm vụ mới
93 Chương 93: Lại đến thư Viện
94 Chương 94: Trầm tĩnh cùng mạch nước ngầm
95 Chương 95: Đạn khói
96 Chương 96: Rời khỏi phòng thí nghiệm
97 Chương 97: Tin Vệ Thừa chết
98 Chương 98: Muốn thay đổi tương lai
99 Chương 99: Công trình cơ học
100 Chương 100: Cuối kỳ chấm dứt
101 Chương 101: Tự sát
102 Chương 102: Thi lại và đơn xin học hai ngành
103 Chương 103: Đơn xin trống
104 Chương 104: Để cậu ấy ở lại Đại học A
105 Chương 105: Hơn mười môn
106 Chương 106: Tên lửa bay được một nửa rồi rơi xuống
107 Chương 107: Chim bìm bịp bốn mắt
108 Chương 108: Tiến vào trung tâm khống chế
109 Chương 109: Phong ba phòng triển lãm
110 Chương 110: Lại một nhiệm vụ
111 Chương 111: Sinh viên xuất chiêu
112 Chương 112: Sinh viên ngoan không dễ làm
113 Chương 113: Bản nâng cấp sửa chữa
114 Chương 114: Không khéo
115 Chương 115: Giáo sư Triệu
116 Chương 116: Sinh tử không rõ
117 Chương 117: Lý trí chết tiệt
118 Chương 118: Âm kém dương sai
119 Chương 119: Sự kiện chụp ảnh chung
120 Chương 120: Mọt sách ngờ nghệch
121 Chương 121: Thẻ tên cùng lý lịch
122 Chương 122: Nhân tài dự bị
123 Chương 123: Sự kiện
124 Chương 124: Đối diện mà không quen
125 Chương 125: Tôi mới là Vệ Thư Tuân
126 Chương 126: Cuộc sống nhàn nhã
127 Chương 127: Nghỉ hè
128 Chương 128: Tên lửa đặc thù
129 Chương 129: Giá trị
130 Chương 130: Mục tiêu lý tưởng
131 Chương 131: Nhà đầu tư
132 Chương 132: Người đại diện minh tinh
133 Chương 133: Đánh bạc trừng phạt
134 Chương 134: Tăng tiến cảm tình
135 Chương 135: Quay phim
136 Chương 136: Trí năng trung tâm kỹ thuật
137 Chương 137: Trả thù lao
138 Chương 138: Vi phạm hợp đồng
139 Chương 139: Toàn là mắng chửi
140 Chương 140: Nằm tào(*)
141 Chương 141: Điều tra
142 Chương 142: Thực nghiệm du hành gia
143 Chương 143: Ô long
144 Chương 144: Giải quyết nan đề
145 Chương 145: Công việc trợ lý bận rộn
146 Chương 146: Trẻ tuổi quá mức
147 Chương 147: Chấm dứt công việc
148 Chương 148: Đề tài về Vệ Thư Tuân
149 Chương 149: Tấm gương tốt nhất
150 Chương 150: Quay về trường học
151 Chương 151: Mỗi người một hướng
152 Chương 152: Trần Tử Hà
153 Chương 153: Về nhà
154 Chương 154: Tử trạch
155 Chương 155: Vệ tinh gián điệp
156 Chương 156: Sự kiện
157 Chương 157: Vụ án bắt cóc
158 Chương 158: Giải cứu
159 Chương 159: Người bạn Nghiêm Đông Nam
160 Chương 160: Tổng chỉ huy quan
161 Chương 161: Thời gian cực nhanh
162 Chương 162: Bảo bối Vệ Nam
163 Chương 163: Sủng ái
164 Chương 164: Phát hiện mới
165 Chương 165: Kết thúc
166 Chương 166: Phiên ngoại Vệ Nam (thượng)
167 Chương 167: Phiên ngoại Vệ Nam (trung)
168 Chương 168: Phiên ngoại Vệ Nam (hạ)
169 Chương 169: Mỹ nam tử trên sách giáo khoa
Chapter

Updated 169 Episodes

1
Chương 1: Máy học tập đến từ tương lai
2
Chương 2: Nhiệm vụ đầu tiên
3
Chương 3: Phòng bida Động Viễn
4
Chương 4: Cưỡng chế chấp hành
5
Chương 5: Một đêm giằng co
6
Chương 6: Thiếu
7
Chương 7: Tiến độ nhiệm vụ
8
Chương 8: Nhiệm vụ thứ hai
9
Chương 9: Phụ huynh gây rối
10
Chương 10: Bạn bè tranh chấp
11
Chương 11: Tai nạn tương lai
12
Chương 12: Thiếu nữ hư hỏng
13
Chương 13: Nhiệm vụ thứ ba
14
Chương 14: Ôm sách liều chết
15
Chương 15: Thứ hạng, giải thưởng cổ vũ
16
Chương 16: Người máy sinh vật nano
17
Chương 17: Hai hướng trái ngược
18
Chương 18: Chu Tuyền hiểu lầm
19
Chương 19: Phiền toái, huấn luyện
20
Chương 20: Quên
21
Chương 21: Nhiệm vụ thứ tư
22
Chương 22: Thủ đoạn của máy học tập
23
Chương 23: Phản ứng ngoại giới
24
Chương 24: Học sinh ưu tú
25
Chương 25: Webcam khởi động
26
Chương 26: Tương lai chân thật
27
Chương 27: Lột xác
28
Chương 28: Bệnh tình tái phát
29
Chương 29: Trúng tuyển viện đặc biệt
30
Chương 30: Căn bản khoa điện tử
31
Chương 31: Chia tay với quá khứ
32
Chương 32: Học quân sự
33
Chương 33: Xuất sắc
34
Chương 34: Bắn
35
Chương 35: Thanh danh mọt sách
36
Chương 36: Bất tri bất giác thay đổi
37
Chương 37: Gặp lại Vệ Thừa
38
Chương 38: Động cơ của Vệ Thừa
39
Chương 39: Chuyện thay đổi
40
Chương 40: Tiếp xúc máy móc điện tử
41
Chương 41: Sách giáo khoa kỹ thuật
42
Chương 42: Thì ra kỹ thuật có thể kiếm tiền
43
Chương 43: Lại gặp người quen
44
Chương 44: Học tập kỹ xảo chiến đấu
45
Chương 45: Pin dự phòng bằng năng lượng mặt trời
46
Chương 46: Quyết chí tự cường
47
Chương 47: Thiết bị tăng cường tín hiệu
48
Chương 48: Nhiệm vụ của Hứa Nguyên Quân
49
Chương 49: Tham gia trận đấu
50
Chương 50: Sự kiện ngoài ý muốn
51
Chương 51: Nguy hiểm ập tới
52
Chương 52: Khẳng khái chịu chết
53
Chương 53: Được cứu
54
Chương 54: Tự xét lại
55
Chương 55: Nhiệm vụ mới
56
Chương 56: Chu Tuyền hỗ trợ
57
Chương 57: Liên thủ đánh người
58
Chương 58: Đừng tìm tao nữa
59
Chương 59: Chứng minh trò ngoan
60
Chương 60: Chu Tuyền và Nghiêm Đông Nam
61
Chương 61: Người bạn dây dưa không rõ
62
Chương 62: Cùng giường chung gối
63
Chương 63: Chương trình của học kỳ hai
64
Chương 64: Âm thầm quyết đấu
65
Chương 65: Nhóm hứng thú điện tử
66
Chương 66: Sự kết thúc bi kịch của buổi học bổ túc
67
Chương 67: Máy phát sóng vuông
68
Chương 68: Bài chuyên ngành chính thức
69
Chương 69: Đại biểu tiết thực hành điện tử
70
Chương 70: Webcam bị lộ
71
Chương 71: Tính tất yếu của lịch sử
72
Chương 72: Đại biểu khóa
73
Chương 73: Giờ tự học buổi tối
74
Chương 74: Phúc vận của Chu Tuyền
75
Chương 75: Sau lưng Lâm gia
76
Chương 76: Hệ thống trí năng hóa trong chung cư
77
Chương 77: Lại một người quen
78
Chương 78: Trò khôi hài trường học
79
Chương 79: Ác nhân đều có ác nhân trị
80
Chương 80: Lại một nụ hôn
81
Chương 81: Đi chết đi, Vệ Thư Tuân
82
Chương 82: Sự kiện giết người
83
Chương 83: Lại gặp Nghiêm Đông Nam
84
Chương 84: Nhiệm vụ: Xin hãy bao dưỡng tình nhân
85
Chương 85: Cận thị
86
Chương 86: Người của Chu gia
87
Chương 87: Đến nghỉ hè
88
Chương 88: Người anh họ ác liệt
89
Chương 89: Trừ khử kẻ thù
90
Chương 90: Ứng dụng tri thức
91
Chương 91: Tiền căn hậu quả
92
Chương 92: Khai giảng và nhiệm vụ mới
93
Chương 93: Lại đến thư Viện
94
Chương 94: Trầm tĩnh cùng mạch nước ngầm
95
Chương 95: Đạn khói
96
Chương 96: Rời khỏi phòng thí nghiệm
97
Chương 97: Tin Vệ Thừa chết
98
Chương 98: Muốn thay đổi tương lai
99
Chương 99: Công trình cơ học
100
Chương 100: Cuối kỳ chấm dứt
101
Chương 101: Tự sát
102
Chương 102: Thi lại và đơn xin học hai ngành
103
Chương 103: Đơn xin trống
104
Chương 104: Để cậu ấy ở lại Đại học A
105
Chương 105: Hơn mười môn
106
Chương 106: Tên lửa bay được một nửa rồi rơi xuống
107
Chương 107: Chim bìm bịp bốn mắt
108
Chương 108: Tiến vào trung tâm khống chế
109
Chương 109: Phong ba phòng triển lãm
110
Chương 110: Lại một nhiệm vụ
111
Chương 111: Sinh viên xuất chiêu
112
Chương 112: Sinh viên ngoan không dễ làm
113
Chương 113: Bản nâng cấp sửa chữa
114
Chương 114: Không khéo
115
Chương 115: Giáo sư Triệu
116
Chương 116: Sinh tử không rõ
117
Chương 117: Lý trí chết tiệt
118
Chương 118: Âm kém dương sai
119
Chương 119: Sự kiện chụp ảnh chung
120
Chương 120: Mọt sách ngờ nghệch
121
Chương 121: Thẻ tên cùng lý lịch
122
Chương 122: Nhân tài dự bị
123
Chương 123: Sự kiện
124
Chương 124: Đối diện mà không quen
125
Chương 125: Tôi mới là Vệ Thư Tuân
126
Chương 126: Cuộc sống nhàn nhã
127
Chương 127: Nghỉ hè
128
Chương 128: Tên lửa đặc thù
129
Chương 129: Giá trị
130
Chương 130: Mục tiêu lý tưởng
131
Chương 131: Nhà đầu tư
132
Chương 132: Người đại diện minh tinh
133
Chương 133: Đánh bạc trừng phạt
134
Chương 134: Tăng tiến cảm tình
135
Chương 135: Quay phim
136
Chương 136: Trí năng trung tâm kỹ thuật
137
Chương 137: Trả thù lao
138
Chương 138: Vi phạm hợp đồng
139
Chương 139: Toàn là mắng chửi
140
Chương 140: Nằm tào(*)
141
Chương 141: Điều tra
142
Chương 142: Thực nghiệm du hành gia
143
Chương 143: Ô long
144
Chương 144: Giải quyết nan đề
145
Chương 145: Công việc trợ lý bận rộn
146
Chương 146: Trẻ tuổi quá mức
147
Chương 147: Chấm dứt công việc
148
Chương 148: Đề tài về Vệ Thư Tuân
149
Chương 149: Tấm gương tốt nhất
150
Chương 150: Quay về trường học
151
Chương 151: Mỗi người một hướng
152
Chương 152: Trần Tử Hà
153
Chương 153: Về nhà
154
Chương 154: Tử trạch
155
Chương 155: Vệ tinh gián điệp
156
Chương 156: Sự kiện
157
Chương 157: Vụ án bắt cóc
158
Chương 158: Giải cứu
159
Chương 159: Người bạn Nghiêm Đông Nam
160
Chương 160: Tổng chỉ huy quan
161
Chương 161: Thời gian cực nhanh
162
Chương 162: Bảo bối Vệ Nam
163
Chương 163: Sủng ái
164
Chương 164: Phát hiện mới
165
Chương 165: Kết thúc
166
Chương 166: Phiên ngoại Vệ Nam (thượng)
167
Chương 167: Phiên ngoại Vệ Nam (trung)
168
Chương 168: Phiên ngoại Vệ Nam (hạ)
169
Chương 169: Mỹ nam tử trên sách giáo khoa