Chương 137: Biệt ly khổ. Bốn

Rời huyện Tiêu Dương, cứ đi mãi theo hướng Tây Bắc, nhìn thấy người ở đã thưa dần. Đi đến nửa đêm, người kiệt sức, ngựa hết hơi, bọn họ bèn tìm chỗ tránh gió trên đất hoang, nghỉ tạm.

Vẻ mệt mỏi của Oman đã không thể che hết, tháo khăn che mặt xuống, càng lộ sắc mặt mệt mỏi, chỉ nhấp tạm chút nước, ăn vài miếng bánh mì, bèn dựa vào một gốc cây nghiêng nghiêng nhắm mắt nghỉ ngơi. Tử Thanh im lặng nín thở bắt mạch cho hắn, nhíu mày, lấy quần áo ra nhẹ nhàng đắp cho hắn.

“Cậu ta không khỏe trong người à?” Lý Cảm thì thầm, hỏi.

Tử Thanh gật đầu, rầu rĩ nói: “Mấy hôm trước bị người ta hạ độc, độc tố còn chưa giải hết.”

“Có người đang đuổi giết các muội à!”

Vì sao Tử Thanh nghỉ đêm ở đất hoang mà đến cả lửa cũng không dám nhóm, Lý Cảm giờ mới hiểu, cảm thấy siết chặt, nhìn Tử Thanh đăm đăm hỏi: “Là ai? Sao lại muốn truy sát hai người?”

Tử Thanh chần chừ một lát, hình như không quá tình nguyện nói ra sự thật.

Nhưng chỉ một thoáng, Lý Cảm đã ra quyết định, nói: “Không nói được cũng không sao, ta sẽ đi cùng các muội, dù sao thì cũng phải đưa các muội bình an qua khỏi đại mạc.”

“Không được!” Tử Thanh quả quyết từ chối.

Trong lòng cô rất rõ, tuy cô và Lý Cảm từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nhưng nền giáo dục hai người học lại không giống nhau hoàn toàn. Sở học của Lý Cảm là bức tranh trung thành báo quốc vì quân, còn sở học của cô là Phi công Kiêm ái của Mặc gia. Với Mặc nhân mà nói, giúp đỡ kẻ nhỏ yếu, cứu khốn phò nguy, giúp nước yếu chống lại cường quốc vốn là làm việc theo chuẩn tắc; nhưng với Lý Cảm mà nói, hiện Hán đình còn giữ con tin của Lâu Lan trong tay, nếu anh ta giúp đỡ Oman về Lâu Lan, không khỏi có hai chữ bất trung với quân, thật không thể nói.

Biết cô đang trong nguy hiểm, Lý Cảm nào sẽ để cô rời đi, trầm giọng nói: “Đừng nói nữa, ý ta đã quyết. Hai người vượt đại mạc vốn đã là nguy hiểm trùng điệp, chưa nói đến còn có kẻ đang đuổi giết hai người.”

Tử Thanh nhíu mày, “Huynh còn có việc trong người, huống hồ ngay cả chúng ta đi làm việc gì huynh cũng không biết, huynh không lo sẽ bị cha huynh quở trách ư?”

Lý Cảm cười cười nói: “Để ông ấy mắng một trận cũng đâu phải chuyện gì lớn.”

“Huynh…” Tử Thanh suy nghĩ một lát, ngầm hít một hơi nói, “Vậy tôi không dối huynh nữa, lần này là chúng tôi định đi Lâu Lan, là vì Oman phải quay về kế thừa ngôi Vương.”

Đột nhiên nghe vậy, Lý Cảm sửng sốt hồi lâu, nghi ngờ thăm dò Oman từ trên xuống dưới, lo nghĩ nói: “Là muội nói, cậu ta là con tin Lâu Lan ở Hán đình?”

“Không, cậu ấy là con tin Lâu Lan ở Hung Nô.”

Tử Thanh nói rõ.

“Con tin ở Hung Nô!” Lý Cảm run lên, theo phản xạ hỏi dồn cô, “Sao muội lại giúp hắn quay về kế vị ngôi Vương chứ?”

Tử Thanh lẳng lặng nhìn anh ta, không nói một lời. Phản ứng của Lý Cảm nằm trong dự liệu của cô, anh ta sẽ lựa chọn đứng trên lập trường của Hán đình xem việc này, mà sẽ không đứng trên lập trường của Lâu Lan, suy nghĩ cho ngàn vạn người Lâu Lan người.

Mãi lâu sau, cô mới thở dài nói: “Cho nên, tôi mới không muốn kéo huynh chộn rộn vào chuyện này. Huynh cần phải hiểu.”

“Ta…” Lý Cảm đã được Lý Quảng dạy bảo nghiêm khắc từ nhỏ, thật sự chưa từng nghĩ tới việc sẽ làm chuyện bất lợi cho Hán đình, huống hồ chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, nếu nghĩ đến một tầng lý lẽ khác, nói là thông phiên bán nước cũng không xem là quá kỳ lạ, Chẳng qua anh ta chợt nghĩ đến một việc —

“Hắn đã là con tin Lâu Lan ở Hung Nô thì tại sao người Hung Nô lại muốn đuổi giết hắn?” Anh ta không hiểu.

“Vì Oman không chịu được cảnh người Hung Nô ức hiếp cậu ấy, đã trốn thoát từ lâu. Lần này Lâu Lan Vương gặp bệnh tình nguy kịch, người Hung Nô thấy Oman không chịu quản thúc, mới thay một kẻ thế thân, muốn kẻ thế thân kế vị. Cho nên, bọn chúng không thể không giết Oman.” Tử Thanh từ tốn nói.

“Rốt cuộc chuyện này đều là chuyện dị tộc bọn họ, chúng ta…” Lý Cảm nghĩ, mới nói đến một nửa thì không biết nên nói tiếp thế nào.

Tử Thanh cúi đầu cười, không muốn áp đặt hành vi chuẩn tắc của Mặc gia lên Lý Cảm, chỉ thản nhiên nói: “Quen biết giữa tôi và cậu ấy không ít, hiện cậu ấy có việc, sao tôi có thể không đếm xỉa đến.”

“Nguyên à…”

“Lý gia ca ca, huynh thật sự đừng dính líu vào chuyện này, nếu có ngày rơi vào miệng lưỡi của kẻ khác, sẽ bất lợi cho nhà họ Lý các huynh.” Tử Thanh khuyên anh ta.

Mày Lý Cảm nhíu sâu, không nói không rằng, đưa mắt mượn ánh trăng nhìn thấy nổi ủ rũ không che giấu giữa đôi mày Tử Thanh bèn nhẹ nhàng nói: “Thôi muội ngủ đi, ta sẽ gác đêm.”

Từ lúc rời Hoắc phủ đến giờ, vì Oman có thương tích trong người, lại phải đề phòng người Hung Nô, Tử Thanh chưa từng ngủ yên, chỉ dựa vào xe ngựa chợp mắt dưỡng thần mấy lúc vào ban ngày. Nghe Lý Cảm nói vậy, cũng không từ chối, nói: “Vậy tôi sẽ gác từ nửa đêm về sáng, huynh nhớ gọi tôi… chuyện đi Lâu Lan huynh nên vì cha mình ngẫm lại mới phải.”

Nghe nàng ấy nhắc tới cha cũng không có ý hận thù, Lý Cảm ngơ ngác một lúc.

Lấy tay che miệng mệt mỏi ngáp, Tử Thanh dùng yên lạc đà làm gối, giữ nguyên quần áo nằm nghỉ.

Ở đây cách đại mạc không xa, còn có cát mịn lẫn vào trong gió. Gió từ trời cao lướt qua, người có thị lực tốt còn có thể nhìn thấy ánh sáng xám trắng của cát bụi lấp lóe dưới trăng.

Cát bụi từng lớp từng lớp yên lặng đáp xuống, tỉ mỉ dày đặc đắp lên cơ thể mảnh mai của cô.

Lý Cảm ngắm cô, ánh mắt hơi hoang mang… A Nguyên lúc ngủ hơi khác với bình thường, đại khái là vì thả lỏng, đâu đấy như quay về lúc nhỏ, vẫn luôn một cô bé khiến người thương tiếc, khiến người muốn cản đi tất cả mưa gió cho nàng. Nào có thể nghĩ đến, một người nhìn yếu đuối như cô, trong cơ thể lại có một niềm tin vô cùng mãnh liệt, gần như đủ chống chọi giúp nàng ấy đi làm tất cả những việc nàng ấy cho là nên làm.

Câu nói sau cùng kia của A Nguyên, bảo anh ta nên suy nghĩ lại vì cha, anh ta không thể không thừa nhận, nó đã đâm trúng chính chỗ yếu của anh.

Cha chinh chiến nửa đời, từ đầu đến cuối không được phong Hầu, buồn bực thất bại, chỉ có trung nghĩa gia truyền, mà gia giáo lại rất nghiêm khắc, cha tuyệt đối không cho phép con cháu nhà họ Lý có bất kỳ điều bôi bẩn gì đến Lý gia. Anh ta có thể không quan tâm mình nhưng không thể không quan tâm đến cha.

Nguyên à Nguyên, nàng thông minh đến thế, sao phải suy nghĩ vì người khác không vậy.

Lý Cảm buồn vô hạn thở dài, ngửa mặt nhìn trời, nhìn cát mịn xám trắng im lặng rơi vãi trên không trung.

Một đêm không có chuyện gì.

Bình minh hôm sau, rạng đông vừa ló, lạc đà thức dậy, phun phì phì từ trong mũi.

Tử Thanh mơ màng tỉnh lại, phát hiện đã là tờ mờ sáng, ảo não mình bị ngủ quên, xoa cặp mắt hỏi Lý Cảm: “Một mình huynh gác cả đêm, sao không gọi tôi?”

“Ta không mệt, hai người sắp sửa phải vào đại mạc, hẳn nên nghỉ ngơi một chút.” Lý Cảm nói.

Nghe Lý Cảm nói vậy, Tử Thanh đã hiểu anh ta sẽ không đi Lâu Lan cùng mình, yên tâm hơn nhiều, xoa đôi tay mấy lần, dùng sức chà xát lên mặt, vực tinh thần tung người dậy.

Oman cũng từ từ mở mắt tỉnh lại, không biết phải chăng là vì tinh thần không tốt, hắn gần như không nói gì, chỉ tạm uống hết mấy ngụm nước, ra hiệu với Tử Thanh mình không sao, rồi xoay người lên lưng lạc đà.

Ba người đi tiếp đến biên tái.

Trên đường đi, mặt trời ngày càng lên cao, gió đập vào mặt mang sức nóng. Chợt đâu đấy có tiếng vó ngựa từ sau lưng truyền đến, rất gấp, nghe chừng có mấy chục con ngựa.

Tử Thanh không dám quay đầu, trao đổi ánh mắt với Oman Lý Cảm, giật cương tránh qua đi một bên đường, cố gắng không làm cho người chú ý đến.

Thoắt chốc, mấy chục người cưỡi ngựa chạy ngang qua bên cạnh bọn hắn, nhìn quần áo ăn mặc là phục sức Trung Nguyên.

Một người cầm đầu v*t roi ngựa trên không trung bốp một tiếng trong trẻo không cộng hưởng. Tiếng vang làm lưng Oman cứng đờ, ý lạnh từ sau lưng chui thẳng lên.

Tử Thanh nhìn bóng lưng đám người qua đường này, tuy cát vàng cuồn cuộn nhưng vẫn nhìn ra được phần lớn vai rộng người dày, hình thể vạm vỡ, lòng không khỏi thầm đoán.

Lý Cảm ở kế bên cô, thì thầm: “Muội có nhìn thấy giày của bọn chúng chứ? Là người Hung Nô!”

“Nhiều như vậy…”

Tử Thanh thầm hy vọng trong lòng rằng đám người này chỉ bá tánh Hung Nô bình thường, nhưng một giọng nói khác trong đầu bảo với cô, bất kể là nhìn thể trạng người hay ngựa, cũng không thể là dân Hung Nô bình thường được.

May mà, bọn chúng không để ý tới họ, đi thẳng ngang qua.

Đột nhiên, Oman ghìm chặt cương đột ngột, thấp giọng bảo họ: “Không thể đi đường này nữa, chúng ta quay lại.”

Tử Thanh còn chưa kịp hỏi vì sao đã nghe tiếng vó ngựa gấp gáp phía trước, cuốn bụi mù bao quanh, đúng là người vừa qua đường kia đang vòng trở lại.

“Cậu nhận ra bọn hắn à?” Miệng hỏi Oman, một tay cô đã thăm dò đặt vào túi yên, một mực nắm chặt Tiểu Hoàng nỏ.

“Nhận ra! Các người không phải là đối thủ của gã, đi mau! Nhanh!”

Oman nghiêm túc nhìn thẳng về phía trước, sắc mặt rất khó coi.

Chapter
1 Chương 1: Trưng binh. Thượng
2 Chương 2: Trưng binh. Hạ
3 Chương 3: Tòng quân. Thượng
4 Chương 4: Tòng quân. Trung
5 Chương 5: Tòng quân. Hạ
6 Chương 6: Cùng Ngũ. Thượng
7 Chương 7: Cùng Ngũ. Hạ
8 Chương 8: Tình quê. Thượng
9 Chương 9: Tình quê. Hạ
10 Chương 10: So tiễn. Thượng
11 Chương 11: So tiễn. Trung
12 Chương 12: So tiễn. Hạ
13 Chương 13: Thư nhà. Thượng
14 Chương 14: Thư nhà. Hạ
15 Chương 15: Bắc Đẩu
16 Chương 16: Thao luyện. Thượng
17 Chương 17: Thao luyện. Trung
18 Chương 18: Thao luyện. Hạ
19 Chương 19: Mộ hoang. Thượng
20 Chương 20: Mộ hoang (trung)
21 Chương 21: Mộ hoang. Ba
22 Chương 22: Mộ hoang. Bốn
23 Chương 23: Lũ lụt.thượng
24 Chương 24: Lũ lụt. Trung
25 Chương 25: Lũ lụt. Hạ
26 Chương 26: Lông đại bàng. Thượng
27 Chương 27: Lông đại bàng. Trung
28 Chương 28: Lông đại bàng. Hạ
29 Chương 29: Trùng phùng. Thượng
30 Chương 30: Trùng phùng. Trung
31 Chương 31: Trùng phùng. Hạ
32 Chương 32: Chuyện cũ. Thượng
33 Chương 33: Chuyện cũ. Trung
34 Chương 34: Chuyện cũ. Hạ
35 Chương 35: Cố nhân. Thượng
36 Chương 36: Cố nhân. Trung
37 Chương 37: Cố nhân. Hạ
38 Chương 38: Cậu. Thượng
39 Chương 39: Cậu. Trung
40 Chương 40: Cậu. Hạ
41 Chương 41: Hành trình. Một
42 Chương 42: Hành trình. Hai
43 Chương 43: Hành trình. Ba
44 Chương 44: Hành trình. Bốn
45 Chương 45: Hành trình. Năm
46 Chương 46: Hành trình. Sáu
47 Chương 47: Hành trình. Bảy
48 Chương 48: Oman. Một
49 Chương 49: Oman. Hai
50 Chương 50: Oman. Ba
51 Chương 51: Oman. Bốn
52 Chương 52: Oman. Năm
53 Chương 53: Oman. Sáu
54 Chương 54: Đường về. Một
55 Chương 55: Đường về. Hai
56 Chương 56: Đường về, ba
57 Chương 57: Đường về. Bốn
58 Chương 58: Đường về. Năm
59 Chương 59: Đường về. Sáu
60 Chương 60: Đường về. Bảy
61 Chương 61: Đường về. Tám
62 Chương 62: Đường về. Chín
63 Chương 63: Đường về. Mười
64 Chương 64: Về doanh
65 Chương 65: Đông chí. Một
66 Chương 66: Đông chí. Hai
67 Chương 67: Đông chí. Ba
68 Chương 68: Đông chí. Bốn
69 Chương 69: Lo lắng. Một
70 Chương 70: Lo lắng. Hai
71 Chương 71: Tập kích. Một
72 Chương 72: Tập kích. Hai Ba
73 Chương 73: Tập kích. Bốn
74 Chương 74: Tuyệt địa. Một
75 Chương 75: Tuyệt địa. Hai
76 Chương 76: Tuyệt địa. Ba
77 Chương 77: Tuyệt địa. Bốn
78 Chương 78: Tuyệt địa. Năm
79 Chương 79: Bi ca. Một
80 Chương 80: Bi ca. Hai
81 Chương 81: Bi ca. Ba
82 Chương 82: Tình cảm. Một
83 Chương 83: Tình cảm. Hai
84 Chương 84: Tình cảm. Ba
85 Chương 85: Quận Bắc Địa. Một
86 Chương 86: Quận Bắc Địa. Hai
87 Chương 87: Quận Bắc Địa. Ba
88 Chương 88: Quận Bắc Địa. Bốn
89 Chương 89: Quận Bắc Địa. Năm
90 Chương 90: Khiêu khích. Một
91 Chương 91: Khiêu khích. Hai
92 Chương 92: Khiêu khích. Ba
93 Chương 93: Khiêu khích. Bốn
94 Chương 94: Khiêu khích. Năm
95 Chương 95: Huyện Bình Dương. Một
96 Chương 96: Huyện Bình Dương. Hai
97 Chương 97: Huyện Bình Dương. Ba
98 Chương 98: Huyện Bình Dương. Bốn
99 Chương 99: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Một
100 Chương 100: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Hai
101 Chương 101: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Ba
102 Chương 102: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bốn
103 Chương 103: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Năm
104 Chương 104: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Sáu
105 Chương 105: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bảy
106 Chương 106: Tửu Tuyền*. Một
107 Chương 107: Tửu tuyền. Hai
108 Chương 108: Tửu tuyền. Ba
109 Chương 109: Tửu tuyền. Bốn
110 Chương 110: Tửu tuyền. Năm
111 Chương 111: Tửu tuyền. Sáu
112 Chương 112: Trường An. Một
113 Chương 113: Trường An. Hai
114 Chương 114: Trường An. Ba
115 Chương 115: Trường An. Bốn
116 Chương 116: Trường An. Năm
117 Chương 117: Trường An. Sáu
118 Chương 118: Trường An. Bảy
119 Chương 119: Trường An. Tám
120 Chương 120: Trường An. Chín
121 Chương 121: Trường An. Mười
122 Chương 122: Trường An. Mười một
123 Chương 123: Vân Phá. Một
124 Chương 124: Vân Phá. Hai
125 Chương 125: Vân Phá. Ba
126 Chương 126: Vân Phá. Bốn
127 Chương 127: Vân Phá. Năm
128 Chương 128: Vân Phá. Sáu
129 Chương 129: Vân Phá. Bảy
130 Chương 130: Vân Phá. Tám
131 Chương 131: Vân Phá. Chín
132 Chương 132: Vân Phá. Mười
133 Chương 133: Vân Phá. Mười một
134 Chương 134: Biệt ly khổ*. Một
135 Chương 135: Biệt ly khổ. Hai
136 Chương 136: Biệt ly khổ. Ba
137 Chương 137: Biệt ly khổ. Bốn
138 Chương 138: Biệt ly khổ. Năm
139 Chương 139: Biệt ly khổ. Sáu
140 Chương 140: Biệt ly khổ. Bảy
141 Chương 141: Biệt ly khổ. Tám
142 Chương 142: Cốt trong cốt. Một
143 Chương 143: Cốt trong cốt. Hai
144 Chương 144: Cốt trong cốt. Ba
145 Chương 145: Cốt trong cốt. Bốn
146 Chương 146: Cốt trong cốt. Năm
147 Chương 147: Cốt trong cốt. Sáu
148 Chương 148: Cốt trong cốt. Bảy
149 Chương 149: Cốt trong cốt. Tám
150 Chương 150: Hôn lễ. Một
151 Chương 151: Hôn lễ. Hai
152 Chương 152: Hôn lễ. Ba
153 Chương 153: Hôn lễ. Bốn
154 Chương 154: Hôn lễ. Năm
155 Chương 155: Hôn lễ. Sáu
156 Chương 156: Hôn lễ. Bảy
157 Chương 157: Hôn lễ. Tám
158 Chương 158: Hôn lễ. Chín
159 Chương 159: Suối nước nóng. Một
160 Chương 160: Suối nước nóng. Hai
161 Chương 161: Suối nước nóng. Ba
162 Chương 162: Suối nước nóng. Bốn
163 Chương 163: Mạc Bắc. Một
164 Chương 164: Mạc Bắc. Hai
165 Chương 165: Mạc Bắc. Ba
166 Chương 166: Mạc Bắc. Bốn
167 Chương 167: Hiện Nhi ra đời. Một
168 Chương 168: Thiện Nhi ra đời. Hai
169 Chương 169: Thiện Nhi ra đời. Ba
170 Chương 170: Thiện Nhi ra đời. Bốn
171 Chương 171: Ánh tà dương Lâu Lan. Một
172 Chương 172: Ánh tà dương Lâu Lan. Hai
173 Chương 173: Ánh tà dương Lâu Lan. Ba
174 Chương 174: Ánh tà dương Lâu Lan. Bốn
175 Chương 175: Tiếng đàn chưa tuyệt. Một
176 Chương 176: Tiếng đàn chưa tuyệt. Hai
177 Chương 177: Tiếng đàn chưa tuyệt. Ba
178 Chương 178: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bốn
179 Chương 179: Tiếng đàn chưa tuyệt. Năm
180 Chương 180: Tiếng đàn chưa tuyệt. Sáu
181 Chương 181: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bảy
182 Chương 182: Ngoại truyện: Oman và những câu chuyện
Chapter

Updated 182 Episodes

1
Chương 1: Trưng binh. Thượng
2
Chương 2: Trưng binh. Hạ
3
Chương 3: Tòng quân. Thượng
4
Chương 4: Tòng quân. Trung
5
Chương 5: Tòng quân. Hạ
6
Chương 6: Cùng Ngũ. Thượng
7
Chương 7: Cùng Ngũ. Hạ
8
Chương 8: Tình quê. Thượng
9
Chương 9: Tình quê. Hạ
10
Chương 10: So tiễn. Thượng
11
Chương 11: So tiễn. Trung
12
Chương 12: So tiễn. Hạ
13
Chương 13: Thư nhà. Thượng
14
Chương 14: Thư nhà. Hạ
15
Chương 15: Bắc Đẩu
16
Chương 16: Thao luyện. Thượng
17
Chương 17: Thao luyện. Trung
18
Chương 18: Thao luyện. Hạ
19
Chương 19: Mộ hoang. Thượng
20
Chương 20: Mộ hoang (trung)
21
Chương 21: Mộ hoang. Ba
22
Chương 22: Mộ hoang. Bốn
23
Chương 23: Lũ lụt.thượng
24
Chương 24: Lũ lụt. Trung
25
Chương 25: Lũ lụt. Hạ
26
Chương 26: Lông đại bàng. Thượng
27
Chương 27: Lông đại bàng. Trung
28
Chương 28: Lông đại bàng. Hạ
29
Chương 29: Trùng phùng. Thượng
30
Chương 30: Trùng phùng. Trung
31
Chương 31: Trùng phùng. Hạ
32
Chương 32: Chuyện cũ. Thượng
33
Chương 33: Chuyện cũ. Trung
34
Chương 34: Chuyện cũ. Hạ
35
Chương 35: Cố nhân. Thượng
36
Chương 36: Cố nhân. Trung
37
Chương 37: Cố nhân. Hạ
38
Chương 38: Cậu. Thượng
39
Chương 39: Cậu. Trung
40
Chương 40: Cậu. Hạ
41
Chương 41: Hành trình. Một
42
Chương 42: Hành trình. Hai
43
Chương 43: Hành trình. Ba
44
Chương 44: Hành trình. Bốn
45
Chương 45: Hành trình. Năm
46
Chương 46: Hành trình. Sáu
47
Chương 47: Hành trình. Bảy
48
Chương 48: Oman. Một
49
Chương 49: Oman. Hai
50
Chương 50: Oman. Ba
51
Chương 51: Oman. Bốn
52
Chương 52: Oman. Năm
53
Chương 53: Oman. Sáu
54
Chương 54: Đường về. Một
55
Chương 55: Đường về. Hai
56
Chương 56: Đường về, ba
57
Chương 57: Đường về. Bốn
58
Chương 58: Đường về. Năm
59
Chương 59: Đường về. Sáu
60
Chương 60: Đường về. Bảy
61
Chương 61: Đường về. Tám
62
Chương 62: Đường về. Chín
63
Chương 63: Đường về. Mười
64
Chương 64: Về doanh
65
Chương 65: Đông chí. Một
66
Chương 66: Đông chí. Hai
67
Chương 67: Đông chí. Ba
68
Chương 68: Đông chí. Bốn
69
Chương 69: Lo lắng. Một
70
Chương 70: Lo lắng. Hai
71
Chương 71: Tập kích. Một
72
Chương 72: Tập kích. Hai Ba
73
Chương 73: Tập kích. Bốn
74
Chương 74: Tuyệt địa. Một
75
Chương 75: Tuyệt địa. Hai
76
Chương 76: Tuyệt địa. Ba
77
Chương 77: Tuyệt địa. Bốn
78
Chương 78: Tuyệt địa. Năm
79
Chương 79: Bi ca. Một
80
Chương 80: Bi ca. Hai
81
Chương 81: Bi ca. Ba
82
Chương 82: Tình cảm. Một
83
Chương 83: Tình cảm. Hai
84
Chương 84: Tình cảm. Ba
85
Chương 85: Quận Bắc Địa. Một
86
Chương 86: Quận Bắc Địa. Hai
87
Chương 87: Quận Bắc Địa. Ba
88
Chương 88: Quận Bắc Địa. Bốn
89
Chương 89: Quận Bắc Địa. Năm
90
Chương 90: Khiêu khích. Một
91
Chương 91: Khiêu khích. Hai
92
Chương 92: Khiêu khích. Ba
93
Chương 93: Khiêu khích. Bốn
94
Chương 94: Khiêu khích. Năm
95
Chương 95: Huyện Bình Dương. Một
96
Chương 96: Huyện Bình Dương. Hai
97
Chương 97: Huyện Bình Dương. Ba
98
Chương 98: Huyện Bình Dương. Bốn
99
Chương 99: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Một
100
Chương 100: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Hai
101
Chương 101: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Ba
102
Chương 102: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bốn
103
Chương 103: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Năm
104
Chương 104: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Sáu
105
Chương 105: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bảy
106
Chương 106: Tửu Tuyền*. Một
107
Chương 107: Tửu tuyền. Hai
108
Chương 108: Tửu tuyền. Ba
109
Chương 109: Tửu tuyền. Bốn
110
Chương 110: Tửu tuyền. Năm
111
Chương 111: Tửu tuyền. Sáu
112
Chương 112: Trường An. Một
113
Chương 113: Trường An. Hai
114
Chương 114: Trường An. Ba
115
Chương 115: Trường An. Bốn
116
Chương 116: Trường An. Năm
117
Chương 117: Trường An. Sáu
118
Chương 118: Trường An. Bảy
119
Chương 119: Trường An. Tám
120
Chương 120: Trường An. Chín
121
Chương 121: Trường An. Mười
122
Chương 122: Trường An. Mười một
123
Chương 123: Vân Phá. Một
124
Chương 124: Vân Phá. Hai
125
Chương 125: Vân Phá. Ba
126
Chương 126: Vân Phá. Bốn
127
Chương 127: Vân Phá. Năm
128
Chương 128: Vân Phá. Sáu
129
Chương 129: Vân Phá. Bảy
130
Chương 130: Vân Phá. Tám
131
Chương 131: Vân Phá. Chín
132
Chương 132: Vân Phá. Mười
133
Chương 133: Vân Phá. Mười một
134
Chương 134: Biệt ly khổ*. Một
135
Chương 135: Biệt ly khổ. Hai
136
Chương 136: Biệt ly khổ. Ba
137
Chương 137: Biệt ly khổ. Bốn
138
Chương 138: Biệt ly khổ. Năm
139
Chương 139: Biệt ly khổ. Sáu
140
Chương 140: Biệt ly khổ. Bảy
141
Chương 141: Biệt ly khổ. Tám
142
Chương 142: Cốt trong cốt. Một
143
Chương 143: Cốt trong cốt. Hai
144
Chương 144: Cốt trong cốt. Ba
145
Chương 145: Cốt trong cốt. Bốn
146
Chương 146: Cốt trong cốt. Năm
147
Chương 147: Cốt trong cốt. Sáu
148
Chương 148: Cốt trong cốt. Bảy
149
Chương 149: Cốt trong cốt. Tám
150
Chương 150: Hôn lễ. Một
151
Chương 151: Hôn lễ. Hai
152
Chương 152: Hôn lễ. Ba
153
Chương 153: Hôn lễ. Bốn
154
Chương 154: Hôn lễ. Năm
155
Chương 155: Hôn lễ. Sáu
156
Chương 156: Hôn lễ. Bảy
157
Chương 157: Hôn lễ. Tám
158
Chương 158: Hôn lễ. Chín
159
Chương 159: Suối nước nóng. Một
160
Chương 160: Suối nước nóng. Hai
161
Chương 161: Suối nước nóng. Ba
162
Chương 162: Suối nước nóng. Bốn
163
Chương 163: Mạc Bắc. Một
164
Chương 164: Mạc Bắc. Hai
165
Chương 165: Mạc Bắc. Ba
166
Chương 166: Mạc Bắc. Bốn
167
Chương 167: Hiện Nhi ra đời. Một
168
Chương 168: Thiện Nhi ra đời. Hai
169
Chương 169: Thiện Nhi ra đời. Ba
170
Chương 170: Thiện Nhi ra đời. Bốn
171
Chương 171: Ánh tà dương Lâu Lan. Một
172
Chương 172: Ánh tà dương Lâu Lan. Hai
173
Chương 173: Ánh tà dương Lâu Lan. Ba
174
Chương 174: Ánh tà dương Lâu Lan. Bốn
175
Chương 175: Tiếng đàn chưa tuyệt. Một
176
Chương 176: Tiếng đàn chưa tuyệt. Hai
177
Chương 177: Tiếng đàn chưa tuyệt. Ba
178
Chương 178: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bốn
179
Chương 179: Tiếng đàn chưa tuyệt. Năm
180
Chương 180: Tiếng đàn chưa tuyệt. Sáu
181
Chương 181: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bảy
182
Chương 182: Ngoại truyện: Oman và những câu chuyện