Chương 140: Công việc yêu thích (2)

Lúc này Hách Liên Dung mới thở phào một tiếng, tâm tình căng thẳng dần
dần buông lỏng: “Sao vậy?” Nàng vừa hỏi vừa bước xuống giường, đến bên
bàn thắp một ngọn nến, quay đầu lại thấy Vị Thiếu Quân đang ôm một cái
hộp đứng cạnh giường, cái mặt lộ rõ sự hớn hở khiến người ta khó lòng
tin tưởng được.

-Cái gì vậy?

Vị Thiếu Quân hồi hộp mỉm cười, cẩn thận đặt cái hộp lên bàn sau đó đi
đóng cửa lại rồi mới kéo Hách Liên Dung ngồi xuống, thần bí khẽ “xuỵt”
một tiếng, sau đó mới thận trọng mở cái hộp ra. Hách Liên Dung không
khỏi cũng bị hồi hộp theo từng động tác của hắn, dõi theo cái hộp đang
dần được hé mở, Hách Liên Dung vốn cho rằng sẽ được diện kiến bảo ngọc
trân châu hào quang chói lóa này kia…kết quả đều không như nàng đoán.
Bên trong cái hộp có một đống lùm lùm lụa tơ tằm như thể bọc gì đó bên
trong, to chừng bằng nắm đấm, nhìn chẳng ra cái cốc cũng chẳng ra cái
đỉnh, bề mặt thì gỉ đồng nham nhở, nhìn thế nào cũng không giống một bảo vật.

-Cái này?

Vị Thiếu Quân gật gật đầu, cái mặt như thể trúng số độc đắc vậy, cẩn
thật đặt cái vật thể nham nhở đó lại vào hộp: “Đây là chén uống rượu, có tên là cửu trình, là do pháp sư hộ quốc của đời Chu tám trăm năm trước
tự tay đúc ra, dùng để cúng tế trời đất, vốn có ba cái, lúc ta còn nhỏ
đã từng được thấy một cái, đáng tiếc đã bị phá hủy, còn cái nữa năm
ngoái được truyền tai là ở khu phố Hoài Nguyên nhưng cuối cùng không
biết đã bị ai đó mua đi mất, vậy nên cái chén trong tay ta đây chính là
chiếc cuối cùng.”

Hắn hào hứng say mê giảng giải, Hách Liên Dung ngược lại có chút mơ màng: “Cái này do chàng phát hiện ra?”

-Không phải, chiều tối nay đốc công đến tìm ta đó, trong lúc họ tháo dỡ
những chỗ mục nát đã tìm thấy một đống trong bức tường cạnh cầu thang,
may đốc công nhanh chóng đến tìm ta không mấy người khác đã cho là đồ cũ không dùng được nữa mà bán sạch hết rồi.

- Một đống? Vẫn còn nhiều thứ nữa lắm sao?

- Mấy cái còn lại đa phần đều là hàng giả.

Vị Thiếu Quân cười nói: “Trộn lẫn đồ cổ quý hiếm với đống đồ giả đó,
không biết chủ cũ của cửu trình cũng cho nó là đồ giả nốt hay đánh đồng
chỗ đồ giả đó quý ngang đồ thật. Không cần biết thế nào cũng đủ thấy
nhãn quang người đó quá kém.

Hách Liên Dung phì cười: “Nhãn quang của chàng thì giỏi rồi, có thể ngay tức khắc lọc ra được đồ thật.”

Vị Thiếu Quân xua tay: “Cái đống đồ đó không ít, cũng lọc ra được một
vài vật quý, chỉ có điều không so được với cái chén này thôi, giám định
đồ mất khá nhiều thời gian nên ta mới về muộn như này.”

-Vậy bây giờ phải làm sao đây?

Hách Liên Dung nhìn món đồ trong tay hắn hỏi: “Nó có được coi là của chàng không?”

-Đấy mới là vấn đề.

Vị Thiếu Quân lật qua lật lại cái chén đó một lúc lâu, tiếc nuối nói:
“Nếu như sáng mai mới phát hiện thì tốt quá rồi, hiện tại vẫn chưa kí
khế ước, cái cửa hàng đó vẫn coi như là của Vệ Vô Hạ, đồ đạc bên trong
đương nhiên cũng là của hắn.

Nghe hắn nói vậy Hách Liên Dung có chút ngạc nhiên: “Bởi vậy… chàng muốn đưa lại những vật này cho Vệ Vô Hạ sao?”

Vị Thiếu Quân không nói gì, xem ra là định làm như vậy rồi. Hắn tiếc
nuối ngắm nghía rồi lại một lần nữa đặt chiếc chén đó vào hộp, giọng nói ngậm ngùi: “Sao ta lại xui xẻo như vậy chứ!!!” Hắn nói xong thì cắp
chiếc hộp vào nách cũng chẳng nói chẳng rằng gì với Hách Liên Dung, đứng dậy đi ra khỏi cửa.

Hách Liên Dung vẫn còn ngạc nhiên một lúc lâu, nàng không ngờ Vị Thiếu
Quân lại là người hiểu biết lí lẽ như vậy, lại chờ thêm nửa ngày vẫn
không thấy hắn về nên cũng đành đi ngủ trước. Mới sáng sớm ngày hôm sau, vừa mở mắt đã thấy bóng người ngồi trước bàn trang điểm đang hí hoáy
loay hoay nghịch gì đó, không phải Vị Thiếu Quân thì còn ai vào

đây.

- Tối qua chàng…

Hách Liên Dung vừa ngập ngừng lên tiếng đã thấy Vị Thiếu Quân đang cầm
chiếc bàn chải nhỏ cẩn thận cọ cọ đánh đánh cái chén tang vật ngày hôm
qua, xung quanh còn một đống linh tinh những dụng cụ khác, nhìn hắn có
vẻ vô cùng chuyên nghiệp.

-Ta còn tưởng chàng đã đem trả vật này cho Vệ Vô Hạ rồi đó.

Vị Thiếu Quân cũng không ngẩng đầu lên, vẫn chuyên tâm tiếp tục công
việc của mình, đến nửa ngày mới nói: “Ta đã làm thế rồi mà, nhưng hắn
cũng vẫn còn biết điều, nói là chúng ta đã định ra khế ước rồi, tuy chưa kí nhưng cái cửa hàng đó đã coi như là của ta.”

-Hửm?

Hách Liên Dung thấy vô cùng kì quái ngồi xuống bên cạnh Vị Thiếu Quân,
cẩn thận nhìn ngắm cái đồ vật đó: “Cái vật này đáng giá bao nhiêu tiền?”

Vị Thiếu Quân nhún nhún vai: “Nghe đâu cái người ở Hoài Nguyên kia nói bán được hai vạn tám nghìn lượng.”

Hách Liên Dung mắt chữ O mồm chữ A kinh hãi: “Nhìn vậy mà đáng giá nhiều tiền thế sao?”

-Đấy còn là giá cả từ một năm trước rồi.

Vị Thiếu Quân cười sung sướng: “Có điều tên tiểu tử họ Vệ kia cũng chẳng bị thiệt gì, số nợ còn lại của hắn coi như xí xóa hết luôn.”

Mắt Hách Liên Dung co giật đến nửa ngày mới gầm lên: “Ý là ngoài tiền
cửa hàng ra chỗ còn lại chàng không cần nữa hả, chỉ để đổi cái vật này
sao?”

Vị Thiếu Quân không chút nao núng nói: “Đúng vậy!”

Hách Liên Dung đấm đấm vào vai hắn: “Ông tướng ạ, chỗ tiền nợ còn lại
của Vệ Vô Hạ là của Thiếu Dương, chàng nói xóa là coi như xong sao?”

Vị Thiếu Quân lúc này mới quay đầu lại, nhìn Hách Liên Dung đến nửa ngày mới quay đầu cẩn thận cất vật kia vào hộp, rửa qua tay mới nói: “Nếu là Thiếu Dương, đệ ấy nhất định cũng sẽ có quyết định như ta, không tin
nàng đi hỏi mà xem.”

-Đấy không phải vấn đề.

Hách Liên Dung cũng lười giải thích với hắn, có lẽ hắn từ trước như vậy
đã quen rồi, quen coi tiền của Thiếu Dương cũng là tiền của mình.

-Ta biết, chỗ tiền đó ta sẽ trả lại cho Thiếu Dương.

Vị Thiếu Quân đến cạnh Hách Liên Dung hôn nàng một lúc lâu sau đó mới
cười hì hì nói: “Ta dù gì cũng là người đã có vợ, sao có thể cứ sống dựa vào người khác mãi được.”

Cái cách tự ý quyết định của hắn khiến Hách Liên Dung không quen lắm,
chỗ tiền đó xem ra hắn cũng chẳng trả lại được hết, có điều cũng còn có ý thức mình đã là người có vợ, coi như cũng có tiến bộ.

- Đúng rồi…

Hắn đẩy đẩy Hách Liên Dung đến bên bàn ngồi, trải ra một tờ giấy Tuyên
Thành: “Ta muốn đặt tên cho tửu lâu, nàng cảm thấy thế nào?”

Trên tờ giấy trắng tinh có viết bốn chữ lớn: “Liên Quân tửu lâu”, phía dưới có thêm mấy chữ nho nhỏ đề chi nhánh Vân Trữ.

-Liên lấy trong tên nàng và Quân lấy trong tên ta, cũng được đấy chứ?

Vị Thiếu Quân cười vô cùng rực rỡ sáng chói: “Liên Dung, nàng thường nói muốn làm việc gì phải làm cho bản thân mình trước đã, nhưng ta làm mọi
việc vừa là vì mình vừa là vì nàng.”

Cái tên tiểu tử này nói những lời đường mật ngày càng thuận mồm thuận
miệng nhưng dù sao Hách Liên Dung vẫn cảm thấy vô cùng hài lòng, nhưng
nàng vẫn có chỗ không hiểu rõ chỉ vào mấy chữ nhỏ: “Sao lại là chi nhánh Vân Trữ, thế tổng bộ của chàng ở đâu vậy?”

Vị Thiếu Quân cẩn thận cuộn tờ giấy lại trả lời: “Đây là chiến lược kinh doanh mà thôi, đề biển hiệu là chi nhánh không phải người ta thấy sẽ
nghĩ là còn tổng bộ nữa hay sao, dễ tạo cho người ta cảm giác tin tưởng
tín nhiệm, đợi sau này việc kinh doanh phát triển hơn thì mở ra một cái
tổng bộ cũng chưa muộn.”

Hách Liên Dung câm lặng chẳng biết nói câu gì, lần đầu tiên được diện kiến kiểu kinh doanh này, mở chi nhánh trước tổng bộ sau.

-Ý tưởng này được đấy chứ?

Vị Thiếu Quân mong ngóng lời khen từ Hách Liên Dung: “Đến Thiếu Dương cũng không nghĩ ra được đâu!”

Hách Liên Dung dở khóc dở cười, chẳng hiểu sao hắn cứ có những tư duy
lệch lạc như vậy cũng chỉ biết “ừ” một câu cho có, ánh mắt lại chú tâm
đến cái hộp trên bàn trang điểm có chút ngẩn ngơ.

-Sao vậy?

Hách Liên Dung lắc đầu chuyển ánh mắt cười: “Ta thật không ngờ chàng bỏ
bê giám định đồ cổ nhiều năm như vậy mà vẫn vô cùng tâm đắc với món đồ
đó.”

Vị Thiếu Quân nhếch nhếch khóe môi, xem ra có vẻ không vui lắm, Hách
Liên Dung đến bên bàn trang điểm mở ra xem chiếc chén đã được đánh bóng
cùng với mấy dụng cụ chuyên dùng nho nhỏ, cuối cùng hạ quyết tâm, quay
đầu lại hỏi hắn: “Thiếu Quân, chàng đã từng nghĩ việc mở tửu lâu liệu có phải là công việc chàng muốn làm nhất hay không?”

Vị Thiếu Quân hơi mấp máy môi nhưng cũng không trả lời lại, Hách Liên
Dung đang muốn nói rõ hơn nữa thì Bích Liễu ở ngoài bẩm báo: “Nhị thiếu
gia, Vệ công tử đến rồi!”

Vị Thiếu Quân vội vơ ngay cái hộp cất vào trong tủ quần áo sau đó mới mở cửa phòng, ra đến sân viện vừa gặp mặt Vệ Vô Hạ đã cho ngay một câu phủ đầu: “Vật đó ngươi đã nói là không cần rồi, không được nuốt lời.”

Vệ Vô Hạ khẽ cười huơ huơ mấy tờ khế ước trong tay: “Có mấy khế ước
chúng ta cần phải kí, ta chỉ sợ Vị huynh không chờ được nữa nên mới sáng sớm đã vội đến đây.”

Vị Thiếu Quân giật lấy xem một lượt cẩn thận mãi cho đến khi xác nhận
không có lỗi gì mới gật gù: “Ngươi cũng có chút ưu điểm đó.”

Nhận được lời khích lệ của Vị Thiếu Quân xong Vệ Vô Hạ phải đến nửa ngày mới thích ứng được, sau khi cười cười kí xong khế ước mới nghiêm sắc
mặt lại nói: “Vị huynh, chớ trách Vô Hạ đường đột mạo phạm, thực sự chỉ
cần từ việc ngày hôm qua thôi cũng không khó có thể nhận ra huynh vô
cùng có thiên phú với đồ cổ, điều kiện gia đình lại vô cùng thuận lợi,
sao huynh không kinh doanh đồ cổ mà lại chuyển hướng sang tửu lâu?”

Vệ Vô Hạ vô cùng thản nhiên nói ra, mặt lộ rõ vẻ hiếu kì ngược lại khiến Hách Liên Dung trong phòng day dứt đến nửa ngày. Đáng ra câu này nên do nàng tự mình hỏi hắn, đã mấy ngày nay trong lòng nàng cứ luẩn quẩn
loang quanh vì vấn đề ngày, vừa rồi muốn nói với hắn cũng chính là như
vậy, nhưng cứ sợ đụng chạm đến vấn đề đánh mất cơ hội thừa kế sẽ lại
càng thêm đả kích Vị Thiếu Quân nên nàng mấy lần định nói lại thôi.

Sợ làm tổn thương hắn nên không muốn nhắc đến những việc khiến hắn đau
lòng, đó cũng chỉ là mượn cớ bao biện, chẳng lẽ hắn muốn làm cái gì nhất nàng lại không biết được hay sao? Bọn họ là vợ chồng, có cái gì mà
không thẳng thắn nói ra được với nhau? Nếu trong lòng hắn có khúc mắc,
bản thân mình đáng ra nên giúp đỡ hắn giải quyết vấn đề, sao cuối cùng
lại để một người ngoài thay mình nói ra?

Chapter
1 Chương 1: Chính văn thứ nhất: Hòa thân
2 Chương 2: Gian phu dâm phụ
3 Chương 3: Vị gia
4 Chương 4: Lần đầu gặp mặt
5 Chương 5: Tam thiếu gia Vị phủ
6 Chương 6: Tây việt liên dung
7 Chương 7: Phương pháp giải thoát
8 Chương 8: Ai hôn ai
9 Chương 9: Tương lai u ám
10 Chương 10: Nha hoàn thông phòng
11 Chương 11: Người đàn bà đanh đá trong truyền thuyết
12 Chương 12: Chương trình dạy dỗ của người đàn bà đanh đá
13 Chương 13: Bản sắc người đàn bà chanh chua
14 Chương 14: Chó cùng rứt dậu, người cũng phát điên (1)
15 Chương 15: Chó cùng dứt dậu, người cũng phát điên (2)
16 Chương 16: Chiến tranh bắt đầu
17 Chương 17: Minh hữu tháo bỏ
18 Chương 18: Đương gia tiểu thư (1)
19 Chương 19: Đương gia tiểu thư (2)
20 Chương 20: Đánh cuộc
21 Chương 21: Thắng ngươi một khắc
22 Chương 22: Quà hồi môn tặng kèm
23 Chương 23: Tổ huấn? Cần phải học?
24 Chương 24: Lấy bỉ làm đạo
25 Chương 25: Đồ cưới của ta
26 Chương 26: Ta là người đàn bà chanh chua
27 Chương 27: Đề nghị của tam thiếu
28 Chương 28: Hiệp nghị
29 Chương 29: Vô đề
30 Chương 30: Ai đền tội
31 Chương 31: Điều kiện của Vị Thiếu Dương
32 Chương 32: Lại gây chuyện
33 Chương 33: Phương án giải quyết
34 Chương 34: Ai cũng có bí mật (1)
35 Chương 35: Ai cũng đều có bí mật (2)
36 Chương 36: Bí mật của Vị Đông Tuyết
37 Chương 37: Trân nương
38 Chương 38: Cha mẹ tạm thời (1)
39 Chương 39: Cha mẹ tạm thời (2)
40 Chương 40: Đều là ngoài ý muốn
41 Chương 41: Ngân phiếu biến mất
42 Chương 42: Ta không tin
43 Chương 43: Nơi lấy tiền cờ bạc
44 Chương 44: Chuyện “đúng”
45 Chương 45: Ước hẹn bốn người (1)
46 Chương 46: Ước hẹn bốn người (2)
47 Chương 47: Tranh chấp Từ đường (1)
48 Chương 48: Tranh chấp Từ đường (2)
49 Chương 49: Tranh chấp Từ đường (3)
50 Chương 50: Tranh chấp Từ đường (4)
51 Chương 51: Cái gọi là thánh mệnh
52 Chương 52: Hai huynh đệ
53 Chương 53: Nén hận
54 Chương 54: Đại gia truyền thư
55 Chương 55: Nhà ai vui mừng
56 Chương 56: Giằng co bên đường
57 Chương 57: Vị nhị tiểu thư
58 Chương 58: Lại mất trộm
59 Chương 59: Vô hạn mịt mù
60 Chương 60: Nghe thấy kinh biến
61 Chương 61: Nhân chứng ngoài ý muốn (1)
62 Chương 62: Nhân chứng ngoài ý muốn (2)
63 Chương 63: Nhân chứng ngoài ý muốn (3)
64 Chương 64: Tan rã trong buồn bực
65 Chương 65: Khí phụ Vị gia
66 Chương 66: Một chút thay đổi (1)
67 Chương 67: Một chút thay đổi (2)
68 Chương 68: Một chút thay đổi (3)
69 Chương 69: Một chút thay đổi (4)
70 Chương 70: Một chút thay đổi (5)
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75: Im lặng nhất thời (1)
76 Chương 76: Im lặng nhất thời (2)
77 Chương 77: Hành động một mình (1)
78 Chương 78: Hành động một mình(2)
79 Chương 79: Con đường lên núi (1)
80 Chương 80: Con đường lên núi (2)
81 Chương 81: Con đường lên núi (3)
82 Chương 82: Con đường lên núi (4)
83 Chương 83: Con đường lên núi (5)
84 Chương 84: Tuyên Pháp tự (1)
85 Chương 85: Tuyên Pháp tự (2)
86 Chương 86: Cô bé bán diêm (1)
87 Chương 87: Cô bé bán diêm (2)
88 Chương 88: Cô bé bán diêm (3)
89 Chương 89: Cô bé bán diêm (4)
90 Chương 90: Cô bé bán diêm (5)
91 Chương 91: Cô bé bán diêm (6)
92 Chương 92: Cô bé bán diêm (7)
93 Chương 93: Cô bé bán diêm (8)
94 Chương 94: Lễ vật ngoài ý muốn
95 Chương 95: Quan hệ của ba người
96 Chương 96: Danh kỹ đơn thuần
97 Chương 97: Sự thay đổi của Vị phủ (1)
98 Chương 98: Sự thay đổi của Vị phủ (2)
99 Chương 99: Sự thay đổi từ Vị phủ (3)
100 Chương 100: Tai nạn thể chất
101 Chương 101: Khách không mời mà đến
102 Chương 102: Thư từ trong cung (1)
103 Chương 103: Thư từ trong cung (2)
104 Chương 104: Thư từ trong cung (3)
105 Chương 105: Có khách tới chơi
106 Chương 106: Trò chơi thần tiên
107 Chương 107: Bí tịch “gây họa”
108 Chương 108: Đại hội hoa khôi (1)
109 Chương 109: Đại hội hoa khôi (2)
110 Chương 110: Đại hội hoa khôi (3)
111 Chương 111: Cuộc thi hoa khôi(4)
112 Chương 112: Đại hội hoa khôi (5)
113 Chương 113: Đại hội hoa khôi (6)
114 Chương 114: Đại hội hoa khôi (7)
115 Chương 115: Đại hội hoa khôi(8)
116 Chương 116: Đại hội hoa khôi (9)
117 Chương 117: Đại hội hoa khôi (10)
118 Chương 118: Đại hội hoa khôi (11)
119 Chương 119: Đại hội hoa khôi (12)
120 Chương 120: Đưa ra lựa chọn (1)
121 Chương 121: Đưa ra lựa chọn (2)
122 Chương 122: Đưa ra lựa chọn (3)
123 Chương 123: Đưa ra lựa chọn (4)
124 Chương 124: Đưa ra lựa chọn (5)
125 Chương 125: Đưa ra lựa chọn (6)
126 Chương 126: Làm ra lựa chọn
127 Chương 127: Một chút biến cố (1)
128 Chương 128: Một chút biến cố(2)
129 Chương 129: Đương gia Liên Dung (1)
130 Chương 130: Đương gia Liên Dung (2)
131 Chương 131: Đương gia Liên Dung (3)
132 Chương 132: Lo được lo mất
133 Chương 133: Đương gia khó làm
134 Chương 134: Đại tiểu thư Vị phủ (1)
135 Chương 135: Đại tiểu thư Vị phủ (2)
136 Chương 136: Mộ dung phiêu phiêu
137 Chương 137: Sự trừng phạt mê hoặc
138 Chương 138: Thiếu nữ nhiệt huyết
139 Chương 139: Công việc yêu thích (1)
140 Chương 140: Công việc yêu thích (2)
141 Chương 141: Công việc yêu thích (3)
142 Chương 142: Công việc yêu thích (4)
143 Chương 143: Công việc yêu thích (5)
144 Chương 144: Công việc yêu thích (6)
145 Chương 145: Sứ giả chính nghĩa
146 Chương 146: Thân thế thật sự (1)
147 Chương 147: Thân thế thật sự (2)
148 Chương 148: Vô cớ cãi vã (1)
149 Chương 149: Vô cớ cãi vã (2)
150 Chương 150: Bài học làm đương gia (1)
151 Chương 151: Bài học làm đương gia (2)
152 Chương 152: Một chút trưởng thành
153 Chương 153: Lại gặp khó khăn
154 Chương 154: Suy nghĩ thật lòng
155 Chương 155: Tình hình đêm thất tịch (1)
156 Chương 156: Tình hình đêm thất tịch (2)
157 Chương 157: Tình hình đêm thất tịch (3)
158 Chương 158: Tình hình đêm thất tịch (4)
159 Chương 159: Hôn sự của Đông Tuyết (1)
160 Chương 160: Hôn sự của Đông Tuyết (2)
161 Chương 161: Hôn sự của Đông Tuyết (3)
162 Chương 162: Hôn sự của Đông Tuyết (4)
163 Chương 163: Hôn sự của Vị Đông Tuyết (5)
164 Chương 164: Hôn sự của Vị Đông Tuyết (6)
165 Chương 165: Hôn sự của Đông Tuyết (7)
166 Chương 166: Mộ Dung trở về (1)
167 Chương 167: Mộ Dung trở về (2)
168 Chương 168: Tâm ý của Vị Thiếu Dương (1)
169 Chương 169: Tâm ý của Vị Thiếu Dương (2)
170 Chương 170: Tâm ý của Thiếu Dương (3)
171 Chương 171: Tâm ý của Thiếu Dương (4)
172 Chương 172: Tri âm cùng thưởng thức nhau
173 Chương 173: Kinh hỉ khi khai trương
174 Chương 174: Cướp sạch sành sanh
175 Chương 175: Một mảnh hỗn loạn
176 Chương 176
177 Chương 177: Gặp lại trong núi
178 Chương 178: Đưa ra lựa chọn
179 Chương 179: Một hồi thiệt hơn
180 Chương 180: Một lời nói dối
181 Chương 181: Sự thật năm đó
182 Chương 182: Lại có âm mưu
183 Chương 183: Giao dịch mới
184 Chương 184: Nhập chủ Vị phủ
185 Chương 185: Dê vào miệng cọp
186 Chương 186: Ai là người thắng (1)
187 Chương 187: Ai là người thắng (2)
188 Chương 188: Ai là người thắng (3)
189 Chương 189: Ai là người thắng (4)
190 Chương 190: Ai là người thắng (5)
191 Chương 191: Thời buổi rối loạn
192 Chương 192: Gia bảo tổ truyền (1)
193 Chương 193: Gia bảo tổ truyền (2)
194 Chương 194: Gia bảo tổ truyền (3)
195 Chương 195: Hữu kinh vô hiểm
196 Chương 196: Hành trình mới
197 Chương 197: Ngoại truyện
Chapter

Updated 197 Episodes

1
Chương 1: Chính văn thứ nhất: Hòa thân
2
Chương 2: Gian phu dâm phụ
3
Chương 3: Vị gia
4
Chương 4: Lần đầu gặp mặt
5
Chương 5: Tam thiếu gia Vị phủ
6
Chương 6: Tây việt liên dung
7
Chương 7: Phương pháp giải thoát
8
Chương 8: Ai hôn ai
9
Chương 9: Tương lai u ám
10
Chương 10: Nha hoàn thông phòng
11
Chương 11: Người đàn bà đanh đá trong truyền thuyết
12
Chương 12: Chương trình dạy dỗ của người đàn bà đanh đá
13
Chương 13: Bản sắc người đàn bà chanh chua
14
Chương 14: Chó cùng rứt dậu, người cũng phát điên (1)
15
Chương 15: Chó cùng dứt dậu, người cũng phát điên (2)
16
Chương 16: Chiến tranh bắt đầu
17
Chương 17: Minh hữu tháo bỏ
18
Chương 18: Đương gia tiểu thư (1)
19
Chương 19: Đương gia tiểu thư (2)
20
Chương 20: Đánh cuộc
21
Chương 21: Thắng ngươi một khắc
22
Chương 22: Quà hồi môn tặng kèm
23
Chương 23: Tổ huấn? Cần phải học?
24
Chương 24: Lấy bỉ làm đạo
25
Chương 25: Đồ cưới của ta
26
Chương 26: Ta là người đàn bà chanh chua
27
Chương 27: Đề nghị của tam thiếu
28
Chương 28: Hiệp nghị
29
Chương 29: Vô đề
30
Chương 30: Ai đền tội
31
Chương 31: Điều kiện của Vị Thiếu Dương
32
Chương 32: Lại gây chuyện
33
Chương 33: Phương án giải quyết
34
Chương 34: Ai cũng có bí mật (1)
35
Chương 35: Ai cũng đều có bí mật (2)
36
Chương 36: Bí mật của Vị Đông Tuyết
37
Chương 37: Trân nương
38
Chương 38: Cha mẹ tạm thời (1)
39
Chương 39: Cha mẹ tạm thời (2)
40
Chương 40: Đều là ngoài ý muốn
41
Chương 41: Ngân phiếu biến mất
42
Chương 42: Ta không tin
43
Chương 43: Nơi lấy tiền cờ bạc
44
Chương 44: Chuyện “đúng”
45
Chương 45: Ước hẹn bốn người (1)
46
Chương 46: Ước hẹn bốn người (2)
47
Chương 47: Tranh chấp Từ đường (1)
48
Chương 48: Tranh chấp Từ đường (2)
49
Chương 49: Tranh chấp Từ đường (3)
50
Chương 50: Tranh chấp Từ đường (4)
51
Chương 51: Cái gọi là thánh mệnh
52
Chương 52: Hai huynh đệ
53
Chương 53: Nén hận
54
Chương 54: Đại gia truyền thư
55
Chương 55: Nhà ai vui mừng
56
Chương 56: Giằng co bên đường
57
Chương 57: Vị nhị tiểu thư
58
Chương 58: Lại mất trộm
59
Chương 59: Vô hạn mịt mù
60
Chương 60: Nghe thấy kinh biến
61
Chương 61: Nhân chứng ngoài ý muốn (1)
62
Chương 62: Nhân chứng ngoài ý muốn (2)
63
Chương 63: Nhân chứng ngoài ý muốn (3)
64
Chương 64: Tan rã trong buồn bực
65
Chương 65: Khí phụ Vị gia
66
Chương 66: Một chút thay đổi (1)
67
Chương 67: Một chút thay đổi (2)
68
Chương 68: Một chút thay đổi (3)
69
Chương 69: Một chút thay đổi (4)
70
Chương 70: Một chút thay đổi (5)
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75: Im lặng nhất thời (1)
76
Chương 76: Im lặng nhất thời (2)
77
Chương 77: Hành động một mình (1)
78
Chương 78: Hành động một mình(2)
79
Chương 79: Con đường lên núi (1)
80
Chương 80: Con đường lên núi (2)
81
Chương 81: Con đường lên núi (3)
82
Chương 82: Con đường lên núi (4)
83
Chương 83: Con đường lên núi (5)
84
Chương 84: Tuyên Pháp tự (1)
85
Chương 85: Tuyên Pháp tự (2)
86
Chương 86: Cô bé bán diêm (1)
87
Chương 87: Cô bé bán diêm (2)
88
Chương 88: Cô bé bán diêm (3)
89
Chương 89: Cô bé bán diêm (4)
90
Chương 90: Cô bé bán diêm (5)
91
Chương 91: Cô bé bán diêm (6)
92
Chương 92: Cô bé bán diêm (7)
93
Chương 93: Cô bé bán diêm (8)
94
Chương 94: Lễ vật ngoài ý muốn
95
Chương 95: Quan hệ của ba người
96
Chương 96: Danh kỹ đơn thuần
97
Chương 97: Sự thay đổi của Vị phủ (1)
98
Chương 98: Sự thay đổi của Vị phủ (2)
99
Chương 99: Sự thay đổi từ Vị phủ (3)
100
Chương 100: Tai nạn thể chất
101
Chương 101: Khách không mời mà đến
102
Chương 102: Thư từ trong cung (1)
103
Chương 103: Thư từ trong cung (2)
104
Chương 104: Thư từ trong cung (3)
105
Chương 105: Có khách tới chơi
106
Chương 106: Trò chơi thần tiên
107
Chương 107: Bí tịch “gây họa”
108
Chương 108: Đại hội hoa khôi (1)
109
Chương 109: Đại hội hoa khôi (2)
110
Chương 110: Đại hội hoa khôi (3)
111
Chương 111: Cuộc thi hoa khôi(4)
112
Chương 112: Đại hội hoa khôi (5)
113
Chương 113: Đại hội hoa khôi (6)
114
Chương 114: Đại hội hoa khôi (7)
115
Chương 115: Đại hội hoa khôi(8)
116
Chương 116: Đại hội hoa khôi (9)
117
Chương 117: Đại hội hoa khôi (10)
118
Chương 118: Đại hội hoa khôi (11)
119
Chương 119: Đại hội hoa khôi (12)
120
Chương 120: Đưa ra lựa chọn (1)
121
Chương 121: Đưa ra lựa chọn (2)
122
Chương 122: Đưa ra lựa chọn (3)
123
Chương 123: Đưa ra lựa chọn (4)
124
Chương 124: Đưa ra lựa chọn (5)
125
Chương 125: Đưa ra lựa chọn (6)
126
Chương 126: Làm ra lựa chọn
127
Chương 127: Một chút biến cố (1)
128
Chương 128: Một chút biến cố(2)
129
Chương 129: Đương gia Liên Dung (1)
130
Chương 130: Đương gia Liên Dung (2)
131
Chương 131: Đương gia Liên Dung (3)
132
Chương 132: Lo được lo mất
133
Chương 133: Đương gia khó làm
134
Chương 134: Đại tiểu thư Vị phủ (1)
135
Chương 135: Đại tiểu thư Vị phủ (2)
136
Chương 136: Mộ dung phiêu phiêu
137
Chương 137: Sự trừng phạt mê hoặc
138
Chương 138: Thiếu nữ nhiệt huyết
139
Chương 139: Công việc yêu thích (1)
140
Chương 140: Công việc yêu thích (2)
141
Chương 141: Công việc yêu thích (3)
142
Chương 142: Công việc yêu thích (4)
143
Chương 143: Công việc yêu thích (5)
144
Chương 144: Công việc yêu thích (6)
145
Chương 145: Sứ giả chính nghĩa
146
Chương 146: Thân thế thật sự (1)
147
Chương 147: Thân thế thật sự (2)
148
Chương 148: Vô cớ cãi vã (1)
149
Chương 149: Vô cớ cãi vã (2)
150
Chương 150: Bài học làm đương gia (1)
151
Chương 151: Bài học làm đương gia (2)
152
Chương 152: Một chút trưởng thành
153
Chương 153: Lại gặp khó khăn
154
Chương 154: Suy nghĩ thật lòng
155
Chương 155: Tình hình đêm thất tịch (1)
156
Chương 156: Tình hình đêm thất tịch (2)
157
Chương 157: Tình hình đêm thất tịch (3)
158
Chương 158: Tình hình đêm thất tịch (4)
159
Chương 159: Hôn sự của Đông Tuyết (1)
160
Chương 160: Hôn sự của Đông Tuyết (2)
161
Chương 161: Hôn sự của Đông Tuyết (3)
162
Chương 162: Hôn sự của Đông Tuyết (4)
163
Chương 163: Hôn sự của Vị Đông Tuyết (5)
164
Chương 164: Hôn sự của Vị Đông Tuyết (6)
165
Chương 165: Hôn sự của Đông Tuyết (7)
166
Chương 166: Mộ Dung trở về (1)
167
Chương 167: Mộ Dung trở về (2)
168
Chương 168: Tâm ý của Vị Thiếu Dương (1)
169
Chương 169: Tâm ý của Vị Thiếu Dương (2)
170
Chương 170: Tâm ý của Thiếu Dương (3)
171
Chương 171: Tâm ý của Thiếu Dương (4)
172
Chương 172: Tri âm cùng thưởng thức nhau
173
Chương 173: Kinh hỉ khi khai trương
174
Chương 174: Cướp sạch sành sanh
175
Chương 175: Một mảnh hỗn loạn
176
Chương 176
177
Chương 177: Gặp lại trong núi
178
Chương 178: Đưa ra lựa chọn
179
Chương 179: Một hồi thiệt hơn
180
Chương 180: Một lời nói dối
181
Chương 181: Sự thật năm đó
182
Chương 182: Lại có âm mưu
183
Chương 183: Giao dịch mới
184
Chương 184: Nhập chủ Vị phủ
185
Chương 185: Dê vào miệng cọp
186
Chương 186: Ai là người thắng (1)
187
Chương 187: Ai là người thắng (2)
188
Chương 188: Ai là người thắng (3)
189
Chương 189: Ai là người thắng (4)
190
Chương 190: Ai là người thắng (5)
191
Chương 191: Thời buổi rối loạn
192
Chương 192: Gia bảo tổ truyền (1)
193
Chương 193: Gia bảo tổ truyền (2)
194
Chương 194: Gia bảo tổ truyền (3)
195
Chương 195: Hữu kinh vô hiểm
196
Chương 196: Hành trình mới
197
Chương 197: Ngoại truyện