Chương 142: Cốt trong cốt. Một

(*) theo mình hiểu như tình cảm yêu thương khắc cốt. Tên chương thấy mùi ngọt rồi. phần này mình sẽ đặt pass.

Hoắc Khứ Bệnh lệnh Phương Kỳ dẫn quân về trước phục mệnh, còn mình đưa Tử Thanh, cùng Lý Cảm về huyện Tiêu Dương.

Trên đường đi, Tử Thanh được chàng phủ kín trong áo choàng, dựa sát vào người. Sợ vết thương chân của cô bị dằn xóc dữ dội mà bị đau, chàng cố sức cưỡi ngựa thật chậm, chậm đến Huyền mã cực kì mất kiên nhẫn.

Dù sao cũng là ngồi trên lưng ngựa, chậm mấy cũng vẫn lên lên xuống xuống, Tử Thanh từ đầu đến cuối không rên một tiếng, chỉ là khi đau cô căng cứng người mới lộ ra là cô đang chịu đựng. Hoắc Khứ Bệnh có thể cảm nhận được rõ mỗi một lần cơ thể cô căng cứng, như liên tiếp truyền đến một bộ phận nào đó sâu trong thân thể chàng, cho dù là cơn đau yếu ớt nhất cũng làm chàng đau lòng lây.

Lý Cảm lẳng lặng đi một bên, cũng kéo cương đi từ từ. Do được áo choàng Hoắc Khứ Bệnh phủ lấy, anh ta không nhìn thấy khuôn mặt của Tử Thanh, lại nhìn rõ cô ấy đang cuộn trong lòng Tướng quân…

Một người quật cường như A Nguyên hiếm khi có thể nhìn thấy cô ỷ lại dựa vào ai đó như vậy.

Có lẽ là vì bị thương thôi? Lý Cảm lừa mình dối người nghĩ, nhưng ngay lập tức bị chính mình phủ định, từ lúc A Nguyên bị thương đến nay, ở trước mặt anh ta và Oman nào có từng biểu lộ một tí ỷ lại.

Hoắc Khứ Bệnh im lặng cả đường, tuy Tử Thanh vẫn chưa từng nhận lời theo chàng Vệ Trưởng An, nhưng mà chàng rất kiên định — bất kể thế nào, chàng cũng sẽ không để nàng ấy rời mình lần nào nữa.

Đến huyện Tiêu Dương, tạm nghỉ ngơi trong căn nhà cũ của dượng Lý Cảm, đơn giản dùng ít cơm canh, Hoắc Khứ Bệnh bèn sai người đi sắc một bát canh an thần.

“Uống canh an thần xong, em hãy ngủ ngon một giấc trên xe ngựa.” Chàng bảo Tử Thanh, nhẹ nhàng vén sợi tóc mai vương bên tóc cô, bất mãn nói, “Nhìn dáng vẻ em là biết, mấy ngày nay chưa được ngủ, còn ráng gượng chống chọi nữa.”

Bảo cô lên xe ngựa dĩ nhiên là muốn dẫn cô Vệ Trưởng An, Tử Thanh rất rõ trong lòng, cúi xuống hít một hơi sâu, rồi ngước nhìn Tướng quân nói: “Tướng quân, em thật không muốn đi Trường An.”

Hoắc Khứ Bệnh nhìn cô, hồi lâu không nói, chợt sấn đến gần, không hề có điềm báo trước hôn cô.

Giống như nhung nhớ, giống như trừng phạt, lại giống như là đòi hỏi.

Hơi thở ấm áp quấn quýt giữa môi lưỡi của nhau, quanh quẩn.

Từ sau khi biết cô là nữ, nụ hôn của chàng tựa như càng thêm khó tự kiềm chế, xâm nhập, xâm nhập sâu hơn nữa cướp đoạt tất cả thơm ngọt từ cô.

Dưới hơi thở chàng bủa vây xung quanh, thân thể Tử Thanh không thể tự chủ mềm nhũn vô lực, nhẹ thở hổn hển…

“Không cho phép rời khỏi ta.” Hoắc Khứ Bệnh rì rầm bên tai cô, “Hiểu chưa?”

“Nhưng mà…” Tử Thanh miễn cưỡng mình bình tĩnh lại, nhẹ đẩy chàng ra, vẫn lắc đầu, “Ở thành Trường An em không còn gì khác, nơi đó âu không phải là nơi em nên ở.”

Thiếu nữ trước mắt, dù là vết thương chồng chất, dù là thở dốc chưa ổn định, nhưng vẫn cứ ngoan cố vậy. Hoắc Khứ Bệnh tức giận nhìn cô chằm chằm, nhíu mày hỏi: “Chỉ vì mỗi duyên cớ này à?”

Bị Tướng quân hỏi vậy, trong đầu cô hiện ra khuôn mặt Vệ Thiếu Nhi mẹ của Tướng quân, Tử Thanh rất rõ suy nghĩ trong lòng của Vệ Thiếu Nhi. Cô không thể không thừa nhận, có lẽ thái độ của Vệ Thiếu Nhi cũng là một trong những nguyên nhân làm mình muốn tránh không đi Trường An.

Một người mẹ tha thiết mong đợi vào con trai mình, không gì đáng trách, cô nghĩ.

Hoắc Khứ Bệnh nheo mắt: “Là vì mẹ ta ư?”

“Không phải.” Tử Thanh cuống quýt lắc đầu, “Phu nhân rất khách sáo với bọn em, biết bọn em muốn đi, còn đặc biệt cho tiền, cho mượn xe ngựa để bọn em dùng.”

“Nhưng bà ấy đã giấu đi thẻ thư em để lại.” Hoắc Khứ Bệnh thản nhiên nói, “Bà ấy là mẹ ta, em không cần nói, ta vẫn có thể biết bà ấy đối đãi các em thế nào.”

Tướng quân đã nói vậy, Tử Thanh đành im lặng cúi đầu.

Chàng thở dài: “Chuyến Hà Tây tiếp nhận đầu hàng lần này, ta đi gấp quá, không cân nhắc chu toàn, để em chịu tủi rồi.”

“Không có…” Tử Thanh ngẩng lên, vội nói, “Em nào có phải chịu tủi gì, Tướng quân tuyệt đối đừng suy nghĩ nhiều. Ở phủ Tướng quân, em vừa ăn vừa ở, còn cầm tiền lưỡng, còn có xe ngựa đón đưa, sao lại chịu tủi hổ gì đâu.”

Hoắc Khứ Bệnh trầm ngâm một lát, chậm rãi nói: “Nói cũng phải, đã vậy, em ăn ở phủ của ta, ở trong phủ của ta, cầm tiền lưỡng của phủ ta, còn dùng xe ngựa của phủ ta nữa. Sao cho đến giờ không chỉ không nghĩ chuyện đền đáp, mà còn muốn ta đi xin em?!”

Tử Thanh ngớ ra, xưa nay cô vẫn vụng nói, không giỏi tranh luận với người khác, huống hồ là gặp phải Hoắc Khứ Bệnh, lập tức bị chàng chỉ trích á khẩu không trả lời được.

Gian ngoài có người gõ cửa, cung kính nói: “Hoắc Tướng quân, thuốc an thần đã sắc xong.”

Hoắc Khứ Bệnh đứng dậy ra mở cửa nhận chén thuốc, không cho người bên ngoài vào trong, trực tiếp giữ cửa đóng lại.

“Uống đi.”

Chàng thổi thổi, cầm chén thuốc đưa tới trước mặt Tử Thanh, hơi nóng lượn lờ, giọng điệu an tĩnh tùy ý mà tựa như đã biết cô sẽ không từ chối nữa.

Tử Thanh nhận chén thuốc, vì thuốc vẫn còn nóng, đành nhấp từng ngụm nhỏ một.

“Em đã thưa với mẹ ngài, sẽ không quay về.” Chưa uống xong một nửa, cô đã ngẩng đầu khó xử nhìn chàng.

Hoắc Khứ Bệnh nhìn cô chằm chằm, tiến tới thổi chén thuốc giúp cô, nửa oán trách nửa thở dài nói: “Em cũng đã nhận lời ta, sẽ chờ ta về rồi mới đi cơ mà.”

Tử Thanh tự biết đuối lý, đành cúi gằm tiếp tục uống thuốc.

Vừa uống hết cả chén canh an thần, ở gian ngoài lại có người gõ cửa, là giọng Lý Cảm: “A Nguyên, ta lấy cho muội một bộ quần áo, muội thay đi đã.”

Y phục trên người Tử Thanh qua mấy ngày liên ngựa xe vất vả, còn trải qua trận ác chiến trong đình toại, bám đầy bụi đất máu đen, bẩn không chịu nổi, đúng là nên thay ra rồi. Chẳng qua là túi đồ cô mang theo bên người vẫn còn quần áo, không hiểu vì sao Lý Cảm còn phải đưa cô một bộ áo bào.

Mãi đến khi Lý Cảm vào đến, nhìn thấy bộ quần áo trong tay anh ta, màu xanh nhạt, hàn mai điểm lấm tấm, Tử Thanh mới hiểu, anh ta đã cầm đến một bộ y phục nữ.

“Nhớ dì Cầm thường bảo muội, con gái người ta phải ra vẻ con gái.” Lý Cảm khẽ cười nói, “Nếu dì ấy thấy dáng vẻ muội bây giờ, ắt hẳn sẽ lải nhải mấy lần.”

Tử Thanh cười chua chát.

“Trước mắt em không ở trong quân, không đáng gạt ta nữa đâu…” Hoắc Khứ Bệnh rất hứng thú xem xét bộ áo, “Em có tiện không, nếu không ta giúp em thay nhé?”

Mặt Tử Thanh thoắt đỏ lựng: “Không, không cần, tự em có thể.”

Lý Cảm tức giận trừng mắt nhìn Hoắc Khứ Bệnh, dịu dàng bảo Tử Thanh: “Muội cẩn thận chút, ta ở ngay cửa đây, có gì cứ gọi.” Dứt lời, đẩy Hoắc Khứ Bệnh cùng ra ngoài, sau đó đóng cửa cẩn thận.

“Rốt cuộc thì tâm tư ngài đối với muội ấy là thế nào?”

Dừng bước ở nơi mà xác định người trong phòng không nghe thấy, Lý Cảm thấp giọng nghiêm túc hỏi Hoắc Khứ Bệnh. Từ lúc gặp chàng ở đình toại, chàng vẫn luôn dính lấy Tử Thanh một tấc không rời, vất vả lắm mới có chút cơ hội, Lý Cảm vội hỏi.

Hoắc Khứ Bệnh liếc vào phòng, rồi đưa mắt nhìn Lý Cảm, trong thần sắc có mấy phần ngạo nghễ, như khinh thường trả lời câu hỏi của Lý Cảm.

Lý Cảm hít sâu một hơi, thẳng thừng nói: “Với địa vị của Hoắc Tướng quân hôm nay, muốn tìm cô nương thế nào tất nhiên rằng ta không dám dính dáng vào. Với A Nguyên, có lẽ là thứ mới mẻ nhất thời của Tướng quân, cảm thấy nàng ấy…”

Lời còn chưa dứt, lập tức bị Hoắc Khứ Bệnh ngắt lời, chàng lơ đãng nói: “Lẽ nào nàng ấy là món đồ chơi, có thể mặc ta đùa bỡn trên tay chăng? Huynh nói vậy, làm nhục ta thì không sao, nhưng làm nhục Thanh nhi, ta không cho phép.”

“Thế sao ngài lại muốn muội ấy theo ngài Vệ Trưởng An?” Lý Cảm lại hỏi, “Trong thành Trường An muội ấy không quen mắt, không nơi nương tựa…”

“Nàng ấy có ta!” Hoắc Khứ Bệnh trầm giọng đáp, nhướng mày, “Chỉ cần nàng ở bên cạnh ta, mọi sự đều có ta bảo vệ nàng chu toàn. Nếu nàng không ở bên cạnh ta, ta thật không dám nghĩ… nàng, đến cùng nàng ấy sẽ gặp phải chuyện gì.”

Nhìn sắc mặt Hoắc Khứ Bệnh, Lý Cảm giật mình, mới nói: “Cho dù là A Nguyên tình nguyện, song ngài giữ cô ấy bên người một cách không rõ ràng thế này thì rốt cuộc vẫn là bất công với muội ấy.”

“Ta sẽ lấy nàng ấy.” Hoắc Khứ Bệnh bình tĩnh nói.

Lưng Lý Cảm cứng đờ, cười lạnh nói: “Nạp làm thị thiếp sao? Chưa hẳn A Nguyên đã đồng ý.”

Hoắc Khứ Bệnh quay nhìn vào trong căn phòng, nói: “Điều ta lo là, với tính tình nàng ấy, có là Tướng quân phu nhân, cũng chỉ e là nàng tránh không kịp.”

Dứt lời, chàng thở dài, không muốn nói tiếp với Lý Cảm, quay lại cạnh cửa phòng.

“Thanh nhi, thay xong chưa?”

Nghe trong phòng đáp một tiếng, chàng bèn đẩy cửa đi vào.

Chapter
1 Chương 1: Trưng binh. Thượng
2 Chương 2: Trưng binh. Hạ
3 Chương 3: Tòng quân. Thượng
4 Chương 4: Tòng quân. Trung
5 Chương 5: Tòng quân. Hạ
6 Chương 6: Cùng Ngũ. Thượng
7 Chương 7: Cùng Ngũ. Hạ
8 Chương 8: Tình quê. Thượng
9 Chương 9: Tình quê. Hạ
10 Chương 10: So tiễn. Thượng
11 Chương 11: So tiễn. Trung
12 Chương 12: So tiễn. Hạ
13 Chương 13: Thư nhà. Thượng
14 Chương 14: Thư nhà. Hạ
15 Chương 15: Bắc Đẩu
16 Chương 16: Thao luyện. Thượng
17 Chương 17: Thao luyện. Trung
18 Chương 18: Thao luyện. Hạ
19 Chương 19: Mộ hoang. Thượng
20 Chương 20: Mộ hoang (trung)
21 Chương 21: Mộ hoang. Ba
22 Chương 22: Mộ hoang. Bốn
23 Chương 23: Lũ lụt.thượng
24 Chương 24: Lũ lụt. Trung
25 Chương 25: Lũ lụt. Hạ
26 Chương 26: Lông đại bàng. Thượng
27 Chương 27: Lông đại bàng. Trung
28 Chương 28: Lông đại bàng. Hạ
29 Chương 29: Trùng phùng. Thượng
30 Chương 30: Trùng phùng. Trung
31 Chương 31: Trùng phùng. Hạ
32 Chương 32: Chuyện cũ. Thượng
33 Chương 33: Chuyện cũ. Trung
34 Chương 34: Chuyện cũ. Hạ
35 Chương 35: Cố nhân. Thượng
36 Chương 36: Cố nhân. Trung
37 Chương 37: Cố nhân. Hạ
38 Chương 38: Cậu. Thượng
39 Chương 39: Cậu. Trung
40 Chương 40: Cậu. Hạ
41 Chương 41: Hành trình. Một
42 Chương 42: Hành trình. Hai
43 Chương 43: Hành trình. Ba
44 Chương 44: Hành trình. Bốn
45 Chương 45: Hành trình. Năm
46 Chương 46: Hành trình. Sáu
47 Chương 47: Hành trình. Bảy
48 Chương 48: Oman. Một
49 Chương 49: Oman. Hai
50 Chương 50: Oman. Ba
51 Chương 51: Oman. Bốn
52 Chương 52: Oman. Năm
53 Chương 53: Oman. Sáu
54 Chương 54: Đường về. Một
55 Chương 55: Đường về. Hai
56 Chương 56: Đường về, ba
57 Chương 57: Đường về. Bốn
58 Chương 58: Đường về. Năm
59 Chương 59: Đường về. Sáu
60 Chương 60: Đường về. Bảy
61 Chương 61: Đường về. Tám
62 Chương 62: Đường về. Chín
63 Chương 63: Đường về. Mười
64 Chương 64: Về doanh
65 Chương 65: Đông chí. Một
66 Chương 66: Đông chí. Hai
67 Chương 67: Đông chí. Ba
68 Chương 68: Đông chí. Bốn
69 Chương 69: Lo lắng. Một
70 Chương 70: Lo lắng. Hai
71 Chương 71: Tập kích. Một
72 Chương 72: Tập kích. Hai Ba
73 Chương 73: Tập kích. Bốn
74 Chương 74: Tuyệt địa. Một
75 Chương 75: Tuyệt địa. Hai
76 Chương 76: Tuyệt địa. Ba
77 Chương 77: Tuyệt địa. Bốn
78 Chương 78: Tuyệt địa. Năm
79 Chương 79: Bi ca. Một
80 Chương 80: Bi ca. Hai
81 Chương 81: Bi ca. Ba
82 Chương 82: Tình cảm. Một
83 Chương 83: Tình cảm. Hai
84 Chương 84: Tình cảm. Ba
85 Chương 85: Quận Bắc Địa. Một
86 Chương 86: Quận Bắc Địa. Hai
87 Chương 87: Quận Bắc Địa. Ba
88 Chương 88: Quận Bắc Địa. Bốn
89 Chương 89: Quận Bắc Địa. Năm
90 Chương 90: Khiêu khích. Một
91 Chương 91: Khiêu khích. Hai
92 Chương 92: Khiêu khích. Ba
93 Chương 93: Khiêu khích. Bốn
94 Chương 94: Khiêu khích. Năm
95 Chương 95: Huyện Bình Dương. Một
96 Chương 96: Huyện Bình Dương. Hai
97 Chương 97: Huyện Bình Dương. Ba
98 Chương 98: Huyện Bình Dương. Bốn
99 Chương 99: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Một
100 Chương 100: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Hai
101 Chương 101: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Ba
102 Chương 102: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bốn
103 Chương 103: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Năm
104 Chương 104: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Sáu
105 Chương 105: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bảy
106 Chương 106: Tửu Tuyền*. Một
107 Chương 107: Tửu tuyền. Hai
108 Chương 108: Tửu tuyền. Ba
109 Chương 109: Tửu tuyền. Bốn
110 Chương 110: Tửu tuyền. Năm
111 Chương 111: Tửu tuyền. Sáu
112 Chương 112: Trường An. Một
113 Chương 113: Trường An. Hai
114 Chương 114: Trường An. Ba
115 Chương 115: Trường An. Bốn
116 Chương 116: Trường An. Năm
117 Chương 117: Trường An. Sáu
118 Chương 118: Trường An. Bảy
119 Chương 119: Trường An. Tám
120 Chương 120: Trường An. Chín
121 Chương 121: Trường An. Mười
122 Chương 122: Trường An. Mười một
123 Chương 123: Vân Phá. Một
124 Chương 124: Vân Phá. Hai
125 Chương 125: Vân Phá. Ba
126 Chương 126: Vân Phá. Bốn
127 Chương 127: Vân Phá. Năm
128 Chương 128: Vân Phá. Sáu
129 Chương 129: Vân Phá. Bảy
130 Chương 130: Vân Phá. Tám
131 Chương 131: Vân Phá. Chín
132 Chương 132: Vân Phá. Mười
133 Chương 133: Vân Phá. Mười một
134 Chương 134: Biệt ly khổ*. Một
135 Chương 135: Biệt ly khổ. Hai
136 Chương 136: Biệt ly khổ. Ba
137 Chương 137: Biệt ly khổ. Bốn
138 Chương 138: Biệt ly khổ. Năm
139 Chương 139: Biệt ly khổ. Sáu
140 Chương 140: Biệt ly khổ. Bảy
141 Chương 141: Biệt ly khổ. Tám
142 Chương 142: Cốt trong cốt. Một
143 Chương 143: Cốt trong cốt. Hai
144 Chương 144: Cốt trong cốt. Ba
145 Chương 145: Cốt trong cốt. Bốn
146 Chương 146: Cốt trong cốt. Năm
147 Chương 147: Cốt trong cốt. Sáu
148 Chương 148: Cốt trong cốt. Bảy
149 Chương 149: Cốt trong cốt. Tám
150 Chương 150: Hôn lễ. Một
151 Chương 151: Hôn lễ. Hai
152 Chương 152: Hôn lễ. Ba
153 Chương 153: Hôn lễ. Bốn
154 Chương 154: Hôn lễ. Năm
155 Chương 155: Hôn lễ. Sáu
156 Chương 156: Hôn lễ. Bảy
157 Chương 157: Hôn lễ. Tám
158 Chương 158: Hôn lễ. Chín
159 Chương 159: Suối nước nóng. Một
160 Chương 160: Suối nước nóng. Hai
161 Chương 161: Suối nước nóng. Ba
162 Chương 162: Suối nước nóng. Bốn
163 Chương 163: Mạc Bắc. Một
164 Chương 164: Mạc Bắc. Hai
165 Chương 165: Mạc Bắc. Ba
166 Chương 166: Mạc Bắc. Bốn
167 Chương 167: Hiện Nhi ra đời. Một
168 Chương 168: Thiện Nhi ra đời. Hai
169 Chương 169: Thiện Nhi ra đời. Ba
170 Chương 170: Thiện Nhi ra đời. Bốn
171 Chương 171: Ánh tà dương Lâu Lan. Một
172 Chương 172: Ánh tà dương Lâu Lan. Hai
173 Chương 173: Ánh tà dương Lâu Lan. Ba
174 Chương 174: Ánh tà dương Lâu Lan. Bốn
175 Chương 175: Tiếng đàn chưa tuyệt. Một
176 Chương 176: Tiếng đàn chưa tuyệt. Hai
177 Chương 177: Tiếng đàn chưa tuyệt. Ba
178 Chương 178: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bốn
179 Chương 179: Tiếng đàn chưa tuyệt. Năm
180 Chương 180: Tiếng đàn chưa tuyệt. Sáu
181 Chương 181: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bảy
182 Chương 182: Ngoại truyện: Oman và những câu chuyện
Chapter

Updated 182 Episodes

1
Chương 1: Trưng binh. Thượng
2
Chương 2: Trưng binh. Hạ
3
Chương 3: Tòng quân. Thượng
4
Chương 4: Tòng quân. Trung
5
Chương 5: Tòng quân. Hạ
6
Chương 6: Cùng Ngũ. Thượng
7
Chương 7: Cùng Ngũ. Hạ
8
Chương 8: Tình quê. Thượng
9
Chương 9: Tình quê. Hạ
10
Chương 10: So tiễn. Thượng
11
Chương 11: So tiễn. Trung
12
Chương 12: So tiễn. Hạ
13
Chương 13: Thư nhà. Thượng
14
Chương 14: Thư nhà. Hạ
15
Chương 15: Bắc Đẩu
16
Chương 16: Thao luyện. Thượng
17
Chương 17: Thao luyện. Trung
18
Chương 18: Thao luyện. Hạ
19
Chương 19: Mộ hoang. Thượng
20
Chương 20: Mộ hoang (trung)
21
Chương 21: Mộ hoang. Ba
22
Chương 22: Mộ hoang. Bốn
23
Chương 23: Lũ lụt.thượng
24
Chương 24: Lũ lụt. Trung
25
Chương 25: Lũ lụt. Hạ
26
Chương 26: Lông đại bàng. Thượng
27
Chương 27: Lông đại bàng. Trung
28
Chương 28: Lông đại bàng. Hạ
29
Chương 29: Trùng phùng. Thượng
30
Chương 30: Trùng phùng. Trung
31
Chương 31: Trùng phùng. Hạ
32
Chương 32: Chuyện cũ. Thượng
33
Chương 33: Chuyện cũ. Trung
34
Chương 34: Chuyện cũ. Hạ
35
Chương 35: Cố nhân. Thượng
36
Chương 36: Cố nhân. Trung
37
Chương 37: Cố nhân. Hạ
38
Chương 38: Cậu. Thượng
39
Chương 39: Cậu. Trung
40
Chương 40: Cậu. Hạ
41
Chương 41: Hành trình. Một
42
Chương 42: Hành trình. Hai
43
Chương 43: Hành trình. Ba
44
Chương 44: Hành trình. Bốn
45
Chương 45: Hành trình. Năm
46
Chương 46: Hành trình. Sáu
47
Chương 47: Hành trình. Bảy
48
Chương 48: Oman. Một
49
Chương 49: Oman. Hai
50
Chương 50: Oman. Ba
51
Chương 51: Oman. Bốn
52
Chương 52: Oman. Năm
53
Chương 53: Oman. Sáu
54
Chương 54: Đường về. Một
55
Chương 55: Đường về. Hai
56
Chương 56: Đường về, ba
57
Chương 57: Đường về. Bốn
58
Chương 58: Đường về. Năm
59
Chương 59: Đường về. Sáu
60
Chương 60: Đường về. Bảy
61
Chương 61: Đường về. Tám
62
Chương 62: Đường về. Chín
63
Chương 63: Đường về. Mười
64
Chương 64: Về doanh
65
Chương 65: Đông chí. Một
66
Chương 66: Đông chí. Hai
67
Chương 67: Đông chí. Ba
68
Chương 68: Đông chí. Bốn
69
Chương 69: Lo lắng. Một
70
Chương 70: Lo lắng. Hai
71
Chương 71: Tập kích. Một
72
Chương 72: Tập kích. Hai Ba
73
Chương 73: Tập kích. Bốn
74
Chương 74: Tuyệt địa. Một
75
Chương 75: Tuyệt địa. Hai
76
Chương 76: Tuyệt địa. Ba
77
Chương 77: Tuyệt địa. Bốn
78
Chương 78: Tuyệt địa. Năm
79
Chương 79: Bi ca. Một
80
Chương 80: Bi ca. Hai
81
Chương 81: Bi ca. Ba
82
Chương 82: Tình cảm. Một
83
Chương 83: Tình cảm. Hai
84
Chương 84: Tình cảm. Ba
85
Chương 85: Quận Bắc Địa. Một
86
Chương 86: Quận Bắc Địa. Hai
87
Chương 87: Quận Bắc Địa. Ba
88
Chương 88: Quận Bắc Địa. Bốn
89
Chương 89: Quận Bắc Địa. Năm
90
Chương 90: Khiêu khích. Một
91
Chương 91: Khiêu khích. Hai
92
Chương 92: Khiêu khích. Ba
93
Chương 93: Khiêu khích. Bốn
94
Chương 94: Khiêu khích. Năm
95
Chương 95: Huyện Bình Dương. Một
96
Chương 96: Huyện Bình Dương. Hai
97
Chương 97: Huyện Bình Dương. Ba
98
Chương 98: Huyện Bình Dương. Bốn
99
Chương 99: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Một
100
Chương 100: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Hai
101
Chương 101: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Ba
102
Chương 102: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bốn
103
Chương 103: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Năm
104
Chương 104: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Sáu
105
Chương 105: Trận chiến Hà Tây lần thứ hai. Bảy
106
Chương 106: Tửu Tuyền*. Một
107
Chương 107: Tửu tuyền. Hai
108
Chương 108: Tửu tuyền. Ba
109
Chương 109: Tửu tuyền. Bốn
110
Chương 110: Tửu tuyền. Năm
111
Chương 111: Tửu tuyền. Sáu
112
Chương 112: Trường An. Một
113
Chương 113: Trường An. Hai
114
Chương 114: Trường An. Ba
115
Chương 115: Trường An. Bốn
116
Chương 116: Trường An. Năm
117
Chương 117: Trường An. Sáu
118
Chương 118: Trường An. Bảy
119
Chương 119: Trường An. Tám
120
Chương 120: Trường An. Chín
121
Chương 121: Trường An. Mười
122
Chương 122: Trường An. Mười một
123
Chương 123: Vân Phá. Một
124
Chương 124: Vân Phá. Hai
125
Chương 125: Vân Phá. Ba
126
Chương 126: Vân Phá. Bốn
127
Chương 127: Vân Phá. Năm
128
Chương 128: Vân Phá. Sáu
129
Chương 129: Vân Phá. Bảy
130
Chương 130: Vân Phá. Tám
131
Chương 131: Vân Phá. Chín
132
Chương 132: Vân Phá. Mười
133
Chương 133: Vân Phá. Mười một
134
Chương 134: Biệt ly khổ*. Một
135
Chương 135: Biệt ly khổ. Hai
136
Chương 136: Biệt ly khổ. Ba
137
Chương 137: Biệt ly khổ. Bốn
138
Chương 138: Biệt ly khổ. Năm
139
Chương 139: Biệt ly khổ. Sáu
140
Chương 140: Biệt ly khổ. Bảy
141
Chương 141: Biệt ly khổ. Tám
142
Chương 142: Cốt trong cốt. Một
143
Chương 143: Cốt trong cốt. Hai
144
Chương 144: Cốt trong cốt. Ba
145
Chương 145: Cốt trong cốt. Bốn
146
Chương 146: Cốt trong cốt. Năm
147
Chương 147: Cốt trong cốt. Sáu
148
Chương 148: Cốt trong cốt. Bảy
149
Chương 149: Cốt trong cốt. Tám
150
Chương 150: Hôn lễ. Một
151
Chương 151: Hôn lễ. Hai
152
Chương 152: Hôn lễ. Ba
153
Chương 153: Hôn lễ. Bốn
154
Chương 154: Hôn lễ. Năm
155
Chương 155: Hôn lễ. Sáu
156
Chương 156: Hôn lễ. Bảy
157
Chương 157: Hôn lễ. Tám
158
Chương 158: Hôn lễ. Chín
159
Chương 159: Suối nước nóng. Một
160
Chương 160: Suối nước nóng. Hai
161
Chương 161: Suối nước nóng. Ba
162
Chương 162: Suối nước nóng. Bốn
163
Chương 163: Mạc Bắc. Một
164
Chương 164: Mạc Bắc. Hai
165
Chương 165: Mạc Bắc. Ba
166
Chương 166: Mạc Bắc. Bốn
167
Chương 167: Hiện Nhi ra đời. Một
168
Chương 168: Thiện Nhi ra đời. Hai
169
Chương 169: Thiện Nhi ra đời. Ba
170
Chương 170: Thiện Nhi ra đời. Bốn
171
Chương 171: Ánh tà dương Lâu Lan. Một
172
Chương 172: Ánh tà dương Lâu Lan. Hai
173
Chương 173: Ánh tà dương Lâu Lan. Ba
174
Chương 174: Ánh tà dương Lâu Lan. Bốn
175
Chương 175: Tiếng đàn chưa tuyệt. Một
176
Chương 176: Tiếng đàn chưa tuyệt. Hai
177
Chương 177: Tiếng đàn chưa tuyệt. Ba
178
Chương 178: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bốn
179
Chương 179: Tiếng đàn chưa tuyệt. Năm
180
Chương 180: Tiếng đàn chưa tuyệt. Sáu
181
Chương 181: Tiếng đàn chưa tuyệt. Bảy
182
Chương 182: Ngoại truyện: Oman và những câu chuyện