Chương 147: Một quyền trấn vạn thế

“Đây chẳng qua là vì ngươi tự giam mình trong thế giới của mình mà thôi, ngươi chỉ cần nghĩ trên đời này vẫn còn có người cần ngươi, như vậy ngươi sẽ ít đi cảm giác đó.” Thấy nàng không nói Lạc Thiên cũng không nói nữa, chỉ là chung quy vẫn không nhìn được nên Lạc Thiên nhìn nàng thật sâu rồi chậm rãi nói.

“Trên đời này vẫn còn có người cần ta sao.” Nghe hắn nói nàng không khỏi ngẩn ra rồi cười khẽ: “Vậy ngươi cần ta sao?” Nàng nói vẫn là như vậy tự tại, là như vậy tùy ý.

“Ta và ngươi chỉ là người dưng trên một con đường, đường kết thúc lúc cả hai mỗi người sẽ đi một ngã không gặp lại nhau nữa.” Đối với cái này Lạc Thiên cười khẽ rồi lạnh nhạt nói.

“Chuyện đời ai biết được.” Đối với Lạc Thiên lời nói nàng cũng không có cái gì ngoài ý muốn mà cười nói.

“Vậy sao.” Lạc Thiên cũng không phủ nhận rồi trầm mặc xếp bằng không nói nữa, hôm nay hắn cảm thấy mình quá nhiều lời với một người xa lạ như nàng rồi.

Nhìn thấy hắn phản ứng Hoàng Ngữ Linh cũng không để ý rồi ở một bên nhìn phía dưới.

…..

Trên quản trưởng bây giờ người đã tới đông đủ, người cần tới cũng cũng đã tới, chỉ cần chờ một câu nói của Cung Chủ nữa vậy thì sẽ lập tức lên sàn.

“Yên lặng.” Liền đang mọi người chờ mong lúc Cung Chủ Tà Vân Cung Trần Chân Chân Quân đã đứng dậy lạnh nhạt nói, giọng nói của hắn trong mang theo vô tận uy nghiêm không cho bất kỳ ai phản kháng, chỉ một câu nói thôi đã khiến các đệ tử lập tức yên lặng lại.

Nhìn đám để tử phản ứng Trần Chân Chân Quân hài lòng gật đầu rồi nói: “Lần này thi đấu để vào Thần Ma Không Gian chỉ có ba trăm danh nghạch, thi đấu sẽ theo kiểu khiêu chiến, chỉ cần ai có thể chiến thắng tới cuối cùng vậy sẽ đạt được danh nghạch, hơn nữa người xếp đệ nhất sẽ được lựa chọn làm Thánh Tử, tài nguyên theo đó cũng sẽ được phân phối hơn nữa chỉ cần các ngươi có thể đi vào top mười vậy thì sẽ có một phần thưởng rất nặng.”

Hắn lời nói trong tuy rằng không nói là cái gì phần thưởng nhưng nếu chính Cung Chủ như hắn đã nói vậy thì tất nhiên sẽ là trọng bảo, ít ra đối với đám đệ tử là như vậy.

Nghe hắn nói đám để tử khuôn mặt hưng phấn cùng chiến ý dang trào, dù sao bất kỳ ai cũng muốn mình trở thành người nổi bật, nếu thật sự có thể đi vào đệ nhất danh vậy thân phận cùng địa vị sẽ lập tức kéo lên một cái không thể tưởng tượng được.

“Ngươi định tham gia thế nào đây.” Hoàng Ngữ Linh nhìn đám đông có chừng hơn mười vạn đệ tử kia rồi quay sang Lạc Thiên hỏi, hiển nhiên theo nàng thấy thi đấu thế này tuy rằng công bằng nhưng mà quá mất thời gian, dù sao nơi này nhưng hơn mười vạn đệ tử, nếu thật thi đấu vậy thì không biết năm nào mới xong, mà từ ngoài nhìn vào Lạc Thiên tựa hồ không có hứng thú chờ đợi với đám người này.

Đối với nàng câu hỏi Lạc Thiên không trả lời mà đứng dậy lạnh nhạt nhìn qua tất cả mọi người, theo đó lập tức biến mất tại chỗ, một lần nữa xuất hiện đã là tại giữa quảng trưởng.

Mà đang ồn ào mọi người thấy Lạc Thiên vậy mà là người lên đài đầu tiên nhưng lập tức im bặt, bởi vì Lạc Thiên đối với họ nhưng là một tồn tại cực kỳ đặc biệt, tuy rằng không ai biết hắn xuất thân làm sao nhưng dám trực diện trước mặt một vị có tám cái Thần Ngân Chân Quân diệt sát đệ tử hắn vậy thì hẳn không phải là cái gì người bình thường được.

“Ta có thể khiêu chiến tất cả cùng một lúc sao.” Lạc Thiên lướt qua mấy vạn đệ tử rồi lạnh nhạt nhìn Trần Chân Chân Quân hỏi một câu khiến cho tất cả mọi người sững sờ, thậm chí bọn họ nghĩ rằng mình nghe lầm.

Một người khiêu chiến mấy vạn đệ tử, hơn nữa trong này phần đông đều là Thánh Tôn, đây quả thật là lời nói bá đạo mà lớn lối nhất bọn họ từng nghe, quả thật là không đem thiên tài vào mắt mà, trong lúc nhất thời mọi người không biết phản ứng thế nào, kể cả mấy vị Chân Quân cũng vậy.

Phải biết bọn họ có thể vào được Tà Vân Cung như hôm nay đều là dựa vào nắm đấm đánh ra tới mà không phải cái gì hạng tầm thường Thánh Tôn có thể so sánh, dù là một vị Chí Tôn Thánh Tôn cùng lắm cũng chỉ có thể đấu được một hai nghàn người là giỏi lắm, còn nếu thật cùng một lúc đánh hơn mười vạn đệ tử vậy thì cũng chỉ có nước bị trấn sát phần, vậy mà hôm nay Lạc Thiên lại gan to bằng trời nói muốn khiêu chiến tất cả.

“Cái gì, tên này hắn nghĩ hắn là ai, lại dám nói lời ngông cuồng như vậy.”

“Đúng vậy, thật là to gan tiểu tử, một cái Địa Tôn tiểu tử lại dám khiêu chiến hơn mười vạn đệ tử, đây quả thật là tìm chết mà.”

“….” Ngoại trừ phần đông nữ đệ tử ra thì tất cả nam nhân trong Tà Vân Cung hầu như đều không thể nhịn được.

Trong lúc nhất thời mọi người khuôn mặt phẫn nộ nhìn Lạc Thiên nói, lời nói của hắn quả thật là trực diện đánh mặt bọn họ mà, phải biết người ở đây cũng không phải là cái gì a miêu a cẩu có thể so sánh, vậy mà hôm nay lại bị người không nhìn, quả thật là thúc thúc có thể nhịn, thẩm thẩm không thể nhịn mà.

“Được.” Trầm mặc một lát rồi Trần Chân Chân Quân khẽ cười khổ nói một tiếng, hắn là biết thân phận của Lạc Thiên đấy, chính vì thế hắn còn không dám nói cái gì.

“Đã vậy các ngươi cùng lên đi.” Lạc Thiên nhìn hơn mười vạn đệ tử kia vẫn lạnh nhạt nói, lời nói quả thật là không đem bất kỳ ai vào mắt mà, quản chi số đông cũng là như vậy.

Nghe hắn nói cùng Cung Chủ trả lời mấy người không khỏi trầm mặc rồi nhìn nhau, hiển nhiên bọn họ cũng có sự kiêu ngạo của mình, nêu lấy số đông để thắng một cái Địa Tôn tiểu tử vậy thì thắng cũng không vẻ vang gì.

“Nghe nói đạo hữu thủ đoạn tuyệt thế vô song, nếu không ngại để ta lĩnh giáo vài chiêu.” Liền mấy người đang trầm mặc lúc một thanh âm vang vọng mà ra, theo đó một nam tử đạp không mà tới, hắn mỗi nơi đi qua ma khí làm nấc, vạn pháp vì hắn tùy hành.

“Minh Ly Thánh Tử.” Nhìn thấy nam tử kia lúc lập tức mọi người hô to trợ uy cho hắn, hiển nhiên Minh Ly Thánh Tử ở trong Tà Vân Cung địa vị cùng uy danh vẫn là rất cao đấy.

“Thánh Tử, hãy giáo huấn tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này.” Lập tức có người ngo ngoe nói, hiển nhiên là phẫn nộ đối với lời nói khinh cuồng của Lạc Thiên.

“Đúng vậy, giáo huấn hắn, đừng để hắn kiêu căng.” Trong lúc nhất thời các đệ tử bắt đầu trợ uy nói.

“Đã các vị nói như vậy thì ta cũng đành ra sức mọn vậy.” Minh Ly Thánh Tử nghe vậy cũng mỉm cười nói, hắn sau này đi lên đỉnh cao lúc vẫn phải cần đám đệ tử này trợ lực, chính vì vậy khi Lạc Thiên thành công khiến các đệ tử trong Tà Vân Cung nổi giận liền không chần chờ đi ra.

“Ta nói tất cả các ngươi cùng lên đi.” Lạc Thiên lạnh nhạt nhìn qua Minh Ly Thánh Tử rồi nhìn qua đám đông, hắn nói tiếp: “Trong số các ngươi, nếu có thể chạm tới góc áo của bẳn thiếu vậy thì bản thiếu không ngại tặng hắn mười món Chân Quân Chân Khí.” Nói xong hắn không khỏi đem mười món binh khí ném qua một bên tựa như ném rác vậy, Chân Quân Chân Khí đối với hắn mà nói bất quá là một thứ vô dụng mà thôi.

“Mười món Chân Quân Chân Khí.” Nghe lời hắn nói mấy người không khỏi nhìn nhau, trong lúc nhất thời nhiều người nước bọt chảy ròng ròng.

Mười món Chân Quân Chân Khí nhưng là bảo vật vô giá, ít ra đối với bọn họ những đệ tử có địa vị không cao là như vậy.

Lập tức tất cả đệ tử ánh mắt liền nhìn về phía hắn, ánh mắt kia như có thể ăn tươi nuốt sống hắn vậy.

Một bên Minh Ly nghe hắn nói câu này không khỏi ngẩn ra rồi ánh mắt cũng thèm thuồng nhìn mười món binh khí kia, hiển nhiên cũng là động tâm.

Nhìn mọi người phản ứng lúc, phía trên đài Trần Chân Chân Quân mấy người không khỏi cười khổ nhưng cuối cùng vẫn trầm mặc.

“Giết.” Cũng không biết ai cuồng quát một tiếng, theo đó các đệ tử cũng lập tức cuồng quát theo, bọn họ đều là xuất thân bình thường, có một món Tôn Chủ Chân Khí đã là hiến có lắm rồi, bây giờ nếu thật có được mười món đồ này vậy thì sau này sẽ có rất nhiều thứ trợ lực cho họ.

“Oanh” Từng đợt từng đợt thanh âm vang lên, đủ loại công kích theo đó đánh tới Lạc Thiên, không gian xung quanh theo đó rách nát, vạn vực đều bị đánh chìm, Thập Thiên cũng vì đó trầm luân với hơn mười vạn công kích này, cả quảng trường theo đó cũng bắt đầu run rẩy.

Quanh huy rực rỡ theo mỗi một đòn công kích của mỗi một vị đệ tử, không gian theo đó rạn nứt không chịu nổi, vô cùng vô tận không dứt sức mạnh như nộ hải triều dâng, phá vỡ Thập Thiên Vạn Vực.

Theo đó ma khí lan trần cả không gian, nó mỗi nơi đi qua vạn vật mất đi sinh cơ, tựa hồ tại những ma khí này không gì có thể ngăn cản vì đó mà mất đi căn nguyên.

Hơn mười vạn công kích bao phủ lấy cái này mảnh thời không, mỗi một tọa độ đều là như vậy bị đánh xuyên qua để Lạc Thiên không có bất kỳ chỗ trốn, tại hơn mười vạn công kích này phia dưới quản chi là thượng vị Tôn Chủ cũng bị trảm sát phần.

Nhin lít nha lít nhít công kích kia Lạc Thiên khóe môi khẽ cong, lập tức không chần chờ đánh ra một quyền phá không mà tới.

“Ầm” một tiếng, một quyền đánh ra lúc có thể quét ngang vạn vực, trấn áp Thập Thiên, tại một quyền này phía dưới tất cả đều vì đó ảm đạm phai mờ, một quyền này tựa hồ có thể đánh vỡ bản nguyên của mọi thứ.

Khi nó xuất hiện lúc không gian theo đó bị cầm cỗ, nó mỗi nơi đi qua tất cả bị trấn áp, hơn mười vạn công kích kia lập tức không có phản kháng bị yên diệt, tại một quyền này phía dưới quản ngươi là cái gì người cũng chỉ vị trấn áp không thể phản kháng phần.

Vô địch chi uy vung vãi tàn phá hư không, quang huy tại một quyền này phía dưới quá lóe mắt, vạn vật tại một quyền này đều mất đi với thiên địa liện hệ.

Đây là một quyền hắn dựa theo Bá Hộ Kim Tháp năng lực để sáng tạo ra, một quyền này mang theo uy thế của nó có thể trấn áp vạn thế!

“Phốc” Pột tiếng, một quyền kia quá mạnh mẽ, nó trực tiếp trấn áp tất cả công kích xong lập tức đánh thổ huyết hơn mười vạn đệ tử, trong lúc nhất thời từng tiếng kêu than vang vọng cả quảng trường, tất cả đệ tử tuy rằng không bị trấn sát nhưng cũng bị thương không có sức tái chiến.

“Ực.” Nhìn khung cảnh kêu rên kia, mấy người đứng xem con ngươi không khỏi co rút, một người đọc chiến hơn mười vạn người cùng thế hệ cứ như vậy sinh ra, trong lúc nhất thời không ai biết nên hình dung khung cảnh phía trước.

Nhìn đám người kia không chịu nổi một đòn Lạc Thiên cũng không để ý nữa rồi quay lưng trở về nơi ở, chỉ là lúc sắp đi lúc hắn không khỏi quay đầu lại nhìn hơn mười vạn đệ tử đã bị mình đánh ngã kia khẽ nói: “Quá yếu.” Lời nói trong nói không hết thất vọng cùng tịch mịch, mà thanh âm vừa dứt lúc hắn cũng theo đó biến mất tại chỗ, chỉ là hắn đi rồi nhưng người đời mãi không thể quen được cái bóng lưng vô địch kia!

Chapter
1 Chương 1: Lạc Thiên
2 Chương 2: Vô cực vũ trụ
3 Chương 3: Thiên phú
4 Chương 4: Thí luyện gia tộc
5 Chương 5: Chiến lực
6 Chương 6: Nam cung thanh thanh , nam cung oánh
7 Chương 7: Đè đánh
8 Chương 8: Ta càn rỡ thì làm sao
9 Chương 9: Trở về
10 Chương 10: Giằng co
11 Chương 11: Đánh cược
12 Chương 12: Huynh muội tỷ đấu
13 Chương 13: Thiên tinh tháp
14 Chương 14: Vấn thiên sơn mạch
15 Chương 15: Tân bí mật(1)
16 Chương 16: Tân bí mật (2)
17 Chương 17: Ban sơ phàm thể
18 Chương 18: Ngọc nhan
19 Chương 19: Gặp lại
20 Chương 20: Thông thiên tháp
21 Chương 21: Chí hướng
22 Chương 22: Biểu tỉ
23 Chương 23: Mưu đồ cùng thu hoạch
24 Chương 24: Trúc cơ
25 Chương 25: Hoặc thiên
26 Chương 26: Hư vô ngọc âm huyết
27 Chương 27: Phượng duyên hấp dẫn
28 Chương 28: Chuôi Kiếm Đá cùng La Bàn
29 Chương 29: Kim quy sơn
30 Chương 30: Nội tâm
31 Chương 31: Kim Long và Băng Phượng Hoàng
32 Chương 32: Đè đánh kim long
33 Chương 33: Thu phục băng phượng hoàng
34 Chương 34: Thủy lĩnh
35 Chương 35: Địa tâm ngọc linh thủy
36 Chương 36: Hầu kê huyết nhãn
37 Chương 37: Tình huống vô cực vũ trụ
38 Chương 38: Lòng tin tại tâm
39 Chương 39: Thế giới tiến hóa
40 Chương 40: Kỷ nguyên ràng buộc
41 Chương 41: Phượng duyên đột phá
42 Chương 42: Bá hộ kim tháp
43 Chương 43: Vũ trụ chi binh
44 Chương 44: Từ biệt & tẩy lễ
45 Chương 45: Lê thận & thuận thiên kiếm
46 Chương 46: Con kiến hơi lớn
47 Chương 47: Muốn chết thế nào
48 Chương 48: Gậy ông đập lưng ông
49 Chương 49: Phượng tuấn
50 Chương 50: Thế giới thạch
51 Chương 51: Các phương phản ứng
52 Chương 52: Trường minh vực
53 Chương 53: Gốc cây kỳ lạ (1)
54 Chương 54: Gốc cây kỳ lạ (2)
55 Chương 55: Đạt được chiến giáp
56 Chương 56: Cơ như & cơ lang
57 Chương 57: Thần ma vũ trụ
58 Chương 58: Thể chất quy thân!!
59 Chương 59: Đại đạo hình thức
60 Chương 60: Rèn luyện & tích lũy
61 Chương 61: Thạch mộc diệp
62 Chương 62: Cướp lấy & Trận Pháp
63 Chương 63: Hư vô long thể & hư vô chi hỏa
64 Chương 64: Cao huyền & biệt ly
65 Chương 65: Vô tâm
66 Chương 66: Nam thiên học viện
67 Chương 67: Thành giao
68 Chương 68: Cảm khái
69 Chương 69: Thiên tài các lộ (1)
70 Chương 70: Thiên tài các lộ (2)
71 Chương 71: Gia đình?
72 Chương 72: Âm La Điện % Đạo tâm siêu thoát
73 Chương 73: Từ Thiến (1)
74 Chương 74: Từ Thiến (2)
75 Chương 75: Ngăn cản & mang đi
76 Chương 76: Yến Phương Thanh
77 Chương 77: Một cái nắm tay
78 Chương 78: Các vũ trụ thiên kiêu
79 Chương 79: Vương nhân & hạ sương
80 Chương 80: Thiên tài lại tụ tập
81 Chương 81: Vô Tâm và Đông Thắng
82 Chương 82: Thông Thiên Sơn
83 Chương 83: Bước thứ mười
84 Chương 84: Hoặc Thiên ra tay
85 Chương 85: Đạo Tâm Huyết
86 Chương 86: Tôn chủ cực hạn cạch gọi
87 Chương 87: Kim Tự Sơn
88 Chương 88: Lời thề
89 Chương 89: Quyết đấu Thương Nguyệt
90 Chương 90: Bóng tối chỗ sâu & ma nguyên
91 Chương 91: Âm mưu
92 Chương 92: Chấp niệm & không lưu Ly Y
93 Chương 93: Xuất hiện
94 Chương 94: Duy Chấn Chân Quân
95 Chương 95: Lệnh bài & Âm La Điện vấn đề
96 Chương 96: Yến lãng & nói chuyện
97 Chương 97: Giao dịch
98 Chương 98: Tấn công Âm La Điện
99 Chương 99: Âm La Điện hai phái
100 Chương 100: Quần ẩu
101 Chương 101: Bảo khố
102 Chương 102: Phá trận
103 Chương 103: Kỷ Nguyên Chi Quang
104 Chương 104: Trấn Thiên Đế Thần
105 Chương 105: Gặp mặt
106 Chương 106: Mười một cái Chân Ngã Thần Hỏa
107 Chương 107: Hỗn Độn Châu
108 Chương 108: Đạo tâm và Hư Vô Kiếm Ý
109 Chương 109: Đọ sức
110 Chương 110: Thiếu đốt sinh mệnh
111 Chương 111: Lưỡng bại câu thương
112 Chương 112: Đạo tâm đối đầu
113 Chương 113: Lạc Quan Lang
114 Chương 114: Ngư Tinh
115 Chương 115: Kết thúc trong không vui
116 Chương 116: Thiên chiến quân năm đội trưởng
117 Chương 117: Đấu giá
118 Chương 118: Đạo tâm & lĩnh vực
119 Chương 119: Biệt ly
120 Chương 120: Thần ma vũ trụ
121 Chương 121: Lịch lãm
122 Chương 122: Bất tử thôn thiên cẩu
123 Chương 123: Cơ Lang & Tà Nguyệt
124 Chương 124: Thần ma không gian
125 Chương 125: Lục Quân
126 Chương 126: Kim Tí Hầu
127 Chương 127: Trấn áp, người quen, nhớ lại
128 Chương 128: Đô Ngân Thành
129 Chương 129: Tần Dạ Vân
130 Chương 130: Miếng vải thần bí
131 Chương 131: Xung đột
132 Chương 132: Chính và ác
133 Chương 133: Ma Thần Điện
134 Chương 134: Ma Tước
135 Chương 135: Yêu thú khốc liệt
136 Chương 136: Quân Tùng Chân Quân
137 Chương 137: Thần Ma Điện mạnh mẽ
138 Chương 138: Định Trận Thần Châm
139 Chương 139: Tà Ngọc, Cửu Đầu Ma Long
140 Chương 140: Giao dịch
141 Chương 141: Dương Ngô Cung
142 Chương 142: Tiểu bạch truyền thừa
143 Chương 143: Minh Ly & Lục Ngạo
144 Chương 144: Trấn Áp
145 Chương 145: Hoàng Ngữ Linh
146 Chương 146: Lựa chọn
147 Chương 147: Một quyền trấn vạn thế
148 Chương 148: Hợp tác
149 Chương 149: Thần ma không gian mở
150 Chương 150: Quỷ vật
151 Chương 151: Dung Nham Dị Linh
152 Chương 152: Thao Thiết Thần Thú
153 Chương 153: Một ân tình
154 Chương 154: Thương Thiên Thanh Ma
155 Chương 155: Chân ngã chi tâm
156 Chương 156: Siêu thoát Chân Ngã Thần Hỏa
157 Chương 157: Ma Tôn Vô Niệm
158 Chương 158: Đi ra
159 Chương 159: Thập Đại Thiên Thú
160 Chương 160: Giao dịch
161 Chương 161: Kết thúc trong nhạt nhòa
162 Chương 162: Thiên Thú Kim Nha
163 Chương 163: Cướp đoạt Thiên Phạt Chi Binh (1)
164 Chương 164: Hoang Vu Kiếm, chạy trốn
165 Chương 165: Thiên Ngoại
166 Chương 166: Bạch y
Chapter

Updated 166 Episodes

1
Chương 1: Lạc Thiên
2
Chương 2: Vô cực vũ trụ
3
Chương 3: Thiên phú
4
Chương 4: Thí luyện gia tộc
5
Chương 5: Chiến lực
6
Chương 6: Nam cung thanh thanh , nam cung oánh
7
Chương 7: Đè đánh
8
Chương 8: Ta càn rỡ thì làm sao
9
Chương 9: Trở về
10
Chương 10: Giằng co
11
Chương 11: Đánh cược
12
Chương 12: Huynh muội tỷ đấu
13
Chương 13: Thiên tinh tháp
14
Chương 14: Vấn thiên sơn mạch
15
Chương 15: Tân bí mật(1)
16
Chương 16: Tân bí mật (2)
17
Chương 17: Ban sơ phàm thể
18
Chương 18: Ngọc nhan
19
Chương 19: Gặp lại
20
Chương 20: Thông thiên tháp
21
Chương 21: Chí hướng
22
Chương 22: Biểu tỉ
23
Chương 23: Mưu đồ cùng thu hoạch
24
Chương 24: Trúc cơ
25
Chương 25: Hoặc thiên
26
Chương 26: Hư vô ngọc âm huyết
27
Chương 27: Phượng duyên hấp dẫn
28
Chương 28: Chuôi Kiếm Đá cùng La Bàn
29
Chương 29: Kim quy sơn
30
Chương 30: Nội tâm
31
Chương 31: Kim Long và Băng Phượng Hoàng
32
Chương 32: Đè đánh kim long
33
Chương 33: Thu phục băng phượng hoàng
34
Chương 34: Thủy lĩnh
35
Chương 35: Địa tâm ngọc linh thủy
36
Chương 36: Hầu kê huyết nhãn
37
Chương 37: Tình huống vô cực vũ trụ
38
Chương 38: Lòng tin tại tâm
39
Chương 39: Thế giới tiến hóa
40
Chương 40: Kỷ nguyên ràng buộc
41
Chương 41: Phượng duyên đột phá
42
Chương 42: Bá hộ kim tháp
43
Chương 43: Vũ trụ chi binh
44
Chương 44: Từ biệt & tẩy lễ
45
Chương 45: Lê thận & thuận thiên kiếm
46
Chương 46: Con kiến hơi lớn
47
Chương 47: Muốn chết thế nào
48
Chương 48: Gậy ông đập lưng ông
49
Chương 49: Phượng tuấn
50
Chương 50: Thế giới thạch
51
Chương 51: Các phương phản ứng
52
Chương 52: Trường minh vực
53
Chương 53: Gốc cây kỳ lạ (1)
54
Chương 54: Gốc cây kỳ lạ (2)
55
Chương 55: Đạt được chiến giáp
56
Chương 56: Cơ như & cơ lang
57
Chương 57: Thần ma vũ trụ
58
Chương 58: Thể chất quy thân!!
59
Chương 59: Đại đạo hình thức
60
Chương 60: Rèn luyện & tích lũy
61
Chương 61: Thạch mộc diệp
62
Chương 62: Cướp lấy & Trận Pháp
63
Chương 63: Hư vô long thể & hư vô chi hỏa
64
Chương 64: Cao huyền & biệt ly
65
Chương 65: Vô tâm
66
Chương 66: Nam thiên học viện
67
Chương 67: Thành giao
68
Chương 68: Cảm khái
69
Chương 69: Thiên tài các lộ (1)
70
Chương 70: Thiên tài các lộ (2)
71
Chương 71: Gia đình?
72
Chương 72: Âm La Điện % Đạo tâm siêu thoát
73
Chương 73: Từ Thiến (1)
74
Chương 74: Từ Thiến (2)
75
Chương 75: Ngăn cản & mang đi
76
Chương 76: Yến Phương Thanh
77
Chương 77: Một cái nắm tay
78
Chương 78: Các vũ trụ thiên kiêu
79
Chương 79: Vương nhân & hạ sương
80
Chương 80: Thiên tài lại tụ tập
81
Chương 81: Vô Tâm và Đông Thắng
82
Chương 82: Thông Thiên Sơn
83
Chương 83: Bước thứ mười
84
Chương 84: Hoặc Thiên ra tay
85
Chương 85: Đạo Tâm Huyết
86
Chương 86: Tôn chủ cực hạn cạch gọi
87
Chương 87: Kim Tự Sơn
88
Chương 88: Lời thề
89
Chương 89: Quyết đấu Thương Nguyệt
90
Chương 90: Bóng tối chỗ sâu & ma nguyên
91
Chương 91: Âm mưu
92
Chương 92: Chấp niệm & không lưu Ly Y
93
Chương 93: Xuất hiện
94
Chương 94: Duy Chấn Chân Quân
95
Chương 95: Lệnh bài & Âm La Điện vấn đề
96
Chương 96: Yến lãng & nói chuyện
97
Chương 97: Giao dịch
98
Chương 98: Tấn công Âm La Điện
99
Chương 99: Âm La Điện hai phái
100
Chương 100: Quần ẩu
101
Chương 101: Bảo khố
102
Chương 102: Phá trận
103
Chương 103: Kỷ Nguyên Chi Quang
104
Chương 104: Trấn Thiên Đế Thần
105
Chương 105: Gặp mặt
106
Chương 106: Mười một cái Chân Ngã Thần Hỏa
107
Chương 107: Hỗn Độn Châu
108
Chương 108: Đạo tâm và Hư Vô Kiếm Ý
109
Chương 109: Đọ sức
110
Chương 110: Thiếu đốt sinh mệnh
111
Chương 111: Lưỡng bại câu thương
112
Chương 112: Đạo tâm đối đầu
113
Chương 113: Lạc Quan Lang
114
Chương 114: Ngư Tinh
115
Chương 115: Kết thúc trong không vui
116
Chương 116: Thiên chiến quân năm đội trưởng
117
Chương 117: Đấu giá
118
Chương 118: Đạo tâm & lĩnh vực
119
Chương 119: Biệt ly
120
Chương 120: Thần ma vũ trụ
121
Chương 121: Lịch lãm
122
Chương 122: Bất tử thôn thiên cẩu
123
Chương 123: Cơ Lang & Tà Nguyệt
124
Chương 124: Thần ma không gian
125
Chương 125: Lục Quân
126
Chương 126: Kim Tí Hầu
127
Chương 127: Trấn áp, người quen, nhớ lại
128
Chương 128: Đô Ngân Thành
129
Chương 129: Tần Dạ Vân
130
Chương 130: Miếng vải thần bí
131
Chương 131: Xung đột
132
Chương 132: Chính và ác
133
Chương 133: Ma Thần Điện
134
Chương 134: Ma Tước
135
Chương 135: Yêu thú khốc liệt
136
Chương 136: Quân Tùng Chân Quân
137
Chương 137: Thần Ma Điện mạnh mẽ
138
Chương 138: Định Trận Thần Châm
139
Chương 139: Tà Ngọc, Cửu Đầu Ma Long
140
Chương 140: Giao dịch
141
Chương 141: Dương Ngô Cung
142
Chương 142: Tiểu bạch truyền thừa
143
Chương 143: Minh Ly & Lục Ngạo
144
Chương 144: Trấn Áp
145
Chương 145: Hoàng Ngữ Linh
146
Chương 146: Lựa chọn
147
Chương 147: Một quyền trấn vạn thế
148
Chương 148: Hợp tác
149
Chương 149: Thần ma không gian mở
150
Chương 150: Quỷ vật
151
Chương 151: Dung Nham Dị Linh
152
Chương 152: Thao Thiết Thần Thú
153
Chương 153: Một ân tình
154
Chương 154: Thương Thiên Thanh Ma
155
Chương 155: Chân ngã chi tâm
156
Chương 156: Siêu thoát Chân Ngã Thần Hỏa
157
Chương 157: Ma Tôn Vô Niệm
158
Chương 158: Đi ra
159
Chương 159: Thập Đại Thiên Thú
160
Chương 160: Giao dịch
161
Chương 161: Kết thúc trong nhạt nhòa
162
Chương 162: Thiên Thú Kim Nha
163
Chương 163: Cướp đoạt Thiên Phạt Chi Binh (1)
164
Chương 164: Hoang Vu Kiếm, chạy trốn
165
Chương 165: Thiên Ngoại
166
Chương 166: Bạch y