Chương 148: Hải Sa

- Ngươi định làm gì? Hải sa mau đi ra khỏi nhà..
hắn xoay đầu nhìn về phía cô gái hét lớn, hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh trong lòng hắn thầm kêu khổ.

vốn dĩ cứu người này cũng là hắn có tâm tư, bằng vào sự khôi phục thần kì trên cơ thể người này hắn biết chắc hẳn không phải là người thường, nếu đổi lại là một người bình thường nào đó có lẽ thân thể đã sớm mục rửa mấy tháng qua, hắn gặp người này với bộ dạng có thể coi như là đã chết, phần trái tim từ lúc nào đã bị thủng một lỗ lớn khiến trái tim hắn không còn đập, nhưng sinh cơ người này vẩn không tiêu tán thế nên hắn đã làm liều dùng toàn bộ kiến thức ích ỏi về lang y của hắn học được từ vợ mà lấy trái tim của một con Thủy Thiên Hồ như trong lời hắn nói gắn thêm vào lồng ngực của người này, Tính ra cũng thật lạ, vừa phẩu thuật xong hắn lại có thể nghe thấy tiếng trái tim của người này bắt đầu đập nhẹ, từ đó cho đến nay đã hơn ba tháng hắn dốc lòng cứu chữa cho người này với một mục đích muốn mà bản thân hắn cả đời luôn khao khát.
Thế nhưng thế giới này có đôi lúc lắm chớ trêu, người ta thường nói, Cứu vật, vật trả ơn.

Cứu nhơn, nhơn báo oán..

hắn cũng nghe được từ trong miệng nương tử của hắn nói, trong giới Võ Giả vô cùng khóc liệt và đẫm máu, nên là một phàm nhân sống trăm năm cả đời còn an nhàn quý báu hơn gắp trăm nghìn lần kia.

cứu người này là một vụ đánh cược lớn nhất trong đời hắn, vì nếu người này là một ác ma thì hắn chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

bằng ngược lại hắn muốn nhờ một lần ân tình này để làm chuyện mà cả đời hắn sẽ không thể nào làm được.Tìm nương tử.
Lúc này hắn lắc đầu cười khổ nói.
- Ta biết ngài là một Võ tu ta chỉ là phàm nhân trong mắt ngài chỉ là cái sâu con kiến, ta không muốn kể công cứu ngài nhưng xin ngài niệm tình mà tha mạng cho con gái của ta,ta xin ngài..

van xin ngài..
Cô gái tên Hải Sa lúc này mới có chút hoàn hồn trở lại thấy bộ dáng cầu xin của cha nàng còn chưa hiểu chuyện gì, nhưng dẩu sau nàng cũng là người thông minh lặp tức liền hiểu ra người này không phải là phàm nhân như bọn họ nàng vô lực quỳ bẹp xuống đất khóc lớn lên tiếng.
- Đại nhân xin đừng làm hại Tía ta, nếu muốn uốn máu hãy lấy máu của ta xin người đừng làm hại tới ông ấy.

tiếng khóc nghe xé lòng cùng tiếng cầu xin thương tâm của cô gái kéo tâm tư Võ Thừa từ trong mê mụôi bừng tĩnh trở lại.

hắn nhẹ nhàn buôn cánh tay người trung niên ra sau đó lảo đảo lùi lại vài bước lúc này hai cha con trung niên ôm trầm lấy nhau người trung niên vừa khóc lớn vừa ôm con gái vào lòng vừa nói.
- Tiểu Sa tía xin lỗi vì tía ích kĩ muốn đánh đổi lần này để tìm một con đường mang má con về nhưng tía đã sai rồi..

tía sai rồi a.

Tiểu sa con mau chạy đi chạy lên rừng đừng quay lại.
- Không Tía..

con không đi đâu hết á..

hu hu..

chân con mềm nhũn rồi không nhúc nhích được nửa huhu.
vừa khóc vừa nói lại càng thêm khóc lớn..
Võ Thừa day dai dai tráng cố nhớ lại những việc xảy ra sau một khoảng vài phút hắn mới lên tiếng.
- Hai vị..

có thể hay không cho ta ăn một miếng
- hu hu hu Tía hắn muốn ăn thịt người kìa, hu hu đừng ăn thịt ta thịch tía ta chắc và nhiều nạt hơn a..

hu hu hu..
Cố gái khi nghe Võ Thừa nói đến từ ăn lại càng khóc lớn, bộ dạng thiếu nử ngây thơ vô cùng sợ hãi, Võ Thừa cười khổ trong lòng, hắn xoay xoay người kiểm tra lại thân thể, nhìn cũng chẳng có gì không thích hợp cũng đâu giống với dạng Dạ Xoa gì sao cô gái lại nghĩ hắn có thể ăn thịt người như vậy chứ.

hắn thở dài.
Thế nhưng khi thấy hành động của Võ Thừa thiếu nử tên Nguyên Sa này hét thảm một tiếng
- ta ngất
nàng xĩu tại đương trường vì nàng quá sợ hãi.
- Hủm??? cái này...? Lão thúc ngươi đừng hiểu lằm.

chỉ là ta có chút đói bụng muốn ăn một ích cơm mà thôi ta không phải cái dạng ăn thịt người như trong suy nghĩ của hai người các ngươi.
Võ Thừa thật bất đắc dĩ hắn không dám bước chân lên lại sợ làm cho người trung niên trước mặt lại ngất nửa thế nhưng khi nghe hắn nói như vậy cô gái vừa ngất kia lại bật dậy vô cùng khỏe mạnh nhẹ lau đi nước mắt đầm đìa trong sự ngở ngàng của cả cha nàng cùng Võ Thừa.
- Ngươi cũng là người như chúng ta?
Võ Thừa nghe nàng hỏi hắn vội gật đầu.
Cô gái này biểu môi, xong nàng chạy quanh Võ thừa một vòng quan sát từ trên xuống dưới sau đó nàng xoa xoa đôi bàn tay nói.

ngươi là Võ tu phải không?
Võ Thừa ngẩn ra nhẹ gật đầu.

được sự xác nhận của Võ Thừa cô gái này hiện lên nụ cười vui vẻ chạy lại nắm lấy tay cha nàng nói.
- Tía...!Tía còn đợi gì nửa nhờ hắn đi mang mẹ về đi.
Trung Niên nhân giật mình ngẩn ra một cái.

còn Võ Thừa lại một hồi đau đầu, hắn không biết bản thân đã bất tĩnh bao lâu nhưng chắc sẽ không ngắn, vừa tĩnh dậy mọi chuyện nãy giờ diễn ra hắn cứ thấy quay cuồn đầu óc.

sau vài giây sửng sốt trung niên dò hỏi?
- Con gái sao con biết ta dốc lòng cứu người này là vì chuyện tìm má con?
- Con không hiểu tía thì còn ai nửa hừ,..

nhưng mà nhìn cái người trước mắt này con thấy có chút đần dần Tía có chắc hắn sẽ tìm được Má con không đó?.
tiếp đó Võ Thừa thì đứng đó còn hai người nhà này tay chóng càm tay chóng hong bình phẩm về hắn và bàn tính các loại chuyện, đường đi nước bước, Võ Thừa cái hiểu cái không nhưng cốt lỗi câu chuyện có lẽ là hai người này muốn hắn tìm ai đó tên là Má,
Lại qua 1 nén nhan hai cha con này vẩn tiếp tục suy diễn ra đủ loại kịch bản còn Võ Thừa thì có súc động muốn nằm xuống thêm 1 đoạn thời gian nửa đúng là hành hạ người ta mà, cho đến khi cái bụng Võ Thừa phát ra tiếng ột ột..

thì 2 cha con này mới nhìn nhau một cái rồi nhìn Võ Thừa.
Trung niên nhân miễm cười gượng còn cô gái dụi dụi cái mũi nhỏ nhắn của nàng.
- Aizzz đồ ăn nguội hết rồi.

Hải Sa con vào bếp làm vài món cho vị này dùng cơm nhanh lên con.
- Dạ..

cô gái lặp tức vào bếp.
Trên bàng ăn đơn sơ hai cha con chỉ ngồi đó còn Võ Thừa tuy ăn uốn không ào ào như hổ nhưng cứ như vậy hắn ăn liền hơn 10 bát cơm rồi mới dừng lại nở nụ cười khổ với hai cha con này nói.
- Thật xin lỗi ta thật sự quá đói, phần ân tình này Võ Thừa ta khắc cốt ghi tâm.
Võ Thừa buôn đũa xuống chấp tay nói, trung niên nhân miễm cười tươi như hoa trong lòng hắn càng có xúc động một hét lớn bởi vì trong lời nói của người trước mặt này hiển nhiên hắn không phải là một người vong ân phụ nghĩa.
- Đến ra ngoài này hóng gió biển nào.
ngoài hai cây dừa trước nhà của hai cha con có một cái bàn gỗ đơn sơ trung niên châm một trung trà đưa qua Võ Thừa.
- Các hạ mời dùng trà, ha ha ở đây không có loại gì quý giá cả những thứ này là con gái ta đi lên núi hái xuống mà thôi, uốn cho đở buồn miệng a.
Đối với người như Võ Thừa cái loại thưởng thức ẩm thực thế này hắn làm gì có chút kiến thức, đối với hắn cũng là một loại nước giải khác mà thôi.
- Đại thức đây là địa phương nào?
Võ Thừa lên tiếng.
- Ấy ngài đừng gọi ta là đại thúc ta biết mắt dù nhìn ngài con trẻ như vậy nhưng có khi đã sống mấy trăm năm cũng nên, ta mới chỉ có vài chục tuổi thôi a.
Võ Thừa ngẩn ra một cái.

mình cũng mới trung niên thôi mà aizz.

lại nghe trung niên nói tiếp.
- Đây là một hòn đảo nhỏ nằm trong địa phận của Thiên Quỳ Đảo.

còn Thiên Quỳ Đảo lại là một trong các hòn đảo lớn của Vạn Linh Đảo trong vùng hải phận này.

còn về việc vùng hải phận này rộng lớn đến mức nào thì phàm nhân như ta không thể nào biết được, haha.
trung niên vừa cười vừa nói.

Võ Thừa gật gù, hắn cố nhớ lại lúc trước khi hắn đang kịch chiến với thanh long, trại thái hắn đã có phần mơ hồ, nhưng vụ bạo tạc kia hắn có thể cảm nhận được, chỉ là đột nhiên lúc đó ở vị trí trái tim hắn lại có một luồn năng lượng kì dị phát ra bao trùm lấy hắn, loại năng lượng đó hắn cảm giác vừa xa lại lại vô cùng quen thuộc.
- tương tự như nguồn năng lượng từ tinh linh bản nguyên mà tinh gia từng cho ta khi giao chiến với nguyên chủng bóng tối ở vạn thú tháp, nó lại cố tình kích phát Thất Ngọc Ấn cuối cùng là lúc ta suy yếu nhất lâm vào hôn mê..
- Đại nhân...!Đại nhân....
Võ thừa đang trầm ngâm thì bên tai truyền đến âm thanh của cô gái có đôi mắt màu lam kia.

hắn nở nụ cười khổ nói.
- Ta tên Võ Thừa ngươi có thể gọi ta là đại ca là được, còn đại thúc cứ gọi tên ta là được a.
hắn rãy rãy đầu phải chi có tinh gia ở đây thì hay biết mấy, nghĩ đến tinh Gia hắn lại cười khổ.

chắc chắn Tinh Gia biết ta đã kích phát Thất Thần Ấn mới yên tâm quay về huyền linh như thế, nhưng có lẽ một đoạn thời gian nửa mới có thể gặp lại.
- Đại ca huynh vì sao lại bị thương nặng như vậy? địch nhân của huynh lợi hại lắm sao?
cô gái chớp chớp đôi mắt ngây thơ tò mò nhìn hắn.
- Hải Sa con không được hỏi những chuyện này.
trung niên rằng giọng, Võ Thừa giơ tay lên ngăn trung niên hắn nói.
- Không sao, Địch nhân của ta đích xác ta còn không biết là người nào a.

chỉ là một phân thân của hắn đã đánh ta ra nông nổi như vậy.
Trung niên cùng cô gái ngẩn ra một cái, người trung niên hít sâu vài hơi sau đó nói.
- Võ Thừa cho ta mạng phép hỏi ngươi đều này.
- Đại thúc cứ việc đừng khách sáo.
- Vậy trong giới Võ Giả ngươi đã đạt đến cảnh giới gì rồi? trúc cơ hay thái ất.

việc này đối với ta rất quang trọng a.
Võ Thừa ngẩn ra, không phải vì cảnh giới của hắn mà là vì người này vì sao lại biết cảnh giới trong giới Võ Giả.
- Ta có lẽ đã đặt chân vào cảnh giới....
nói đến đây Võ Thừa dừng lại hắn hít sâu một hơi cảm nhận linh lực trong cơ thể mình hắn lại ngẩn ra thêm vài giây nửa bởi vì linh lực bên trong cơ thể hắn hoàng toàn biến mất..

Chapter
1 Chương 1: Vạn kiếp bất phục
2 Chương 2: Thành toàn cho hắn
3 Chương 3: Là quỷ sao..?
4 Chương 4: Tu La Thần Quyển
5 Chương 5: Uyên linh đại lục
6 Chương 6: Ta muốn đánh người
7 Chương 7: Là chấp niệm
8 Chương 8: Hành tinh yên bình
9 Chương 9: Một đám bò sát
10 Chương 10: Di tích
11 Chương 11: Xin đa tạ..!
12 Chương 12: Tiếng vào !
13 Chương 13: Không gian pháp bảo
14 Chương 14: Tứ tháp lộc xà điện
15 Chương 15: Vạn thú tông
16 Chương 16: Quái vật a..!
17 Chương 17: Thu hoạch phong phú
18 Chương 18: Đấp nặng thần thú bản mệnh
19 Chương 19: Cửu điện cùng thập điện
20 Chương 20: Sinh vật bóng tối
21 Chương 21: Tiến vào phong ấn nguyên thức
22 Chương 22: Cơ duyên to lớn
23 Chương 23: Hắc mãng thôn thiên
24 Chương 24: Phong ấn đổ bể
25 Chương 25: Tông chủ Lữ Vô Nhai
26 Chương 26: Không thể đột phá linh đan..?
27 Chương 27: Gian bá thép
28 Chương 28: Huynh đệ không sao chứ..?
29 Chương 29: Vực giới tán.!
30 Chương 30: Linh hồn quán đỉnh
31 Chương 31: Các ngươi muốn chết..?
32 Chương 32: Thiếu nữ Lưu Gia
33 Chương 33: Tàng bảo các
34 Chương 34: Cổ Nguyên Tinh Linh Thụ
35 Chương 35: Độc tà Tông
36 Chương 36: Làm Càng
37 Chương 37: Tuổi trẻ ngu ngốc.!
38 Chương 38: Như vậy đủ chưa.?
39 Chương 39: Bí mật Hạ Gia
40 Chương 40: Linh bảo xuất thế
41 Chương 41: Tu La Quyển. Thể Quyết
42 Chương 42: Thức Tĩnh
43 Chương 43: Vậy là được đánh nhau à.?
44 Chương 44: Tiến vào truyền tống trận
45 Chương 45: Hiệp Hội Gia Tộc
46 Chương 46: Đại Chiến Bắt Đầu
47 Chương 47: Ngươi muốn chết
48 Chương 48: Tiểu Hồ Ly
49 Chương 49: Tất cả cùng lên đi!
50 Chương 50: Nộ Linh Đan
51 Chương 51: Ta tu luyện không phải để giết chóc
52 Chương 52: Ồ. như vậy sao!
53 Chương 53: Gập Lại Lưu Mị Nhi
54 Chương 54: Tiểu nử này! tâm tư không tệ
55 Chương 55: Tinh Thể Tâm Linh Quả
56 Chương 56: Đoạn Thanh
57 Chương 57: Hỗn chiến yêu hầu
58 Chương 58: Khí Linh Hoàng Cấp
59 Chương 59: Ta Đâu Có Khẩng Trương?
60 Chương 60: Đổ Khải
61 Chương 61: Tiền bối cứ làm
62 Chương 62: Hạ gia gặp nạng
63 Chương 63: Nhậm Đạt Cầu
64 Chương 64: Là hắn sao
65 Chương 65: Võ thừa đại ca
66 Chương 66: Linh Hồn Phán
67 Chương 67: Có bị làm phiền không?
68 Chương 68: Quách Phàm
69 Chương 69: Một đám tôm tép
70 Chương 70: Đã vậy thì đánh
71 Chương 71: Hắn sẽ thắng
72 Chương 72: Phong Vũ Kiếm Quyết
73 Chương 73: Ba vị trưởng lão
74 Chương 74: Cứ gọi ta là tinh gia
75 Chương 75: Đều bị bắt giữ
76 Chương 76: Gặp Lại Triệu
77 Chương 77: Muốn bỉ củng không được
78 Chương 78: Ngươi!! Vô Sỹ
79 Chương 79: Triệu Cảnh
80 Chương 80: Quân Mạc Hạn
81 Chương 81: Đi gây thù chuốt oán
82 Chương 82: Luồn khí tức này
83 Chương 83: Đánh Bại Ta Đả
84 Chương 84: Các ngươi bàn việc tới đâu rồi.?
85 Chương 85: Tự Sinh Tự Diệt
86 Chương 86: Triệu Gia,Triệu La Hồ
87 Chương 87: Thấy Không! Ta Bảo mà
88 Chương 88: Ngươi điên rồi!
89 Chương 89: Cảm giác này là sao?
90 Chương 90: Lần này sai quá rồi
91 Chương 91: Võ đài chiến mở
92 Chương 92: Hàn Linh
93 Chương 93: Xem Ra Ta Chưa Đến Lúc
94 Chương 94: Loạn Chiến
95 Chương 95: Tử Liễu
96 Chương 96: Vĩ Lực
97 Chương 97: Người này ta muốn
98 Chương 98: Trường Ngạo Đột Phá
99 Chương 99: Ta cũng muốn khiêu chiến
100 Chương 100: Tử Tàng Nguyệt
101 Chương 101: Phù Đổng Thiên Vương
102 Chương 102: Lũy Tre Vách
103 Chương 103: Nguyên Thức Ký Chủng
104 Chương 104: Thành chủ thành ngan bạc
105 Chương 105: Ly biệt
106 Chương 106: Ích mẫu thiên hương
107 Chương 107: Độc Lôi Phong
108 Chương 108: Xú nam tử ngươi chết chắc rồi
109 Chương 109: Mỹ nhân
110 Chương 110: Ngươi đến từ đâu.?
111 Chương 111: Tên khốn này!!
112 Chương 112: Kịch chiến trong hang động
113 Chương 113: Bắt nàng làm con tin
114 Chương 114: Hai cường giả
115 Chương 115: Lại Bị Ông Đốt
116 Chương 116: Viễn Cổ Trận Đồ
117 Chương 117: Tu La Giới Chí Tôn
118 Chương 118: Đan Vân, Đan Vũ
119 Chương 119
120 Chương 120: Nhập Ma
121 Chương 121: Đây Là Chuyện Gì?
122 Chương 122: Người Trong Gian Hồ, Thân Bất Do Kỷ
123 Chương 123: Giang An Vương
124 Chương 124: Cửu Huyền Lôi Kiếp
125 Chương 125: Tu La Giới Chí Tôn
126 Chương 126: Nử Nhân Là Phải Đẹp
127 Chương 127: Mỹ Xuân Tửu Điếm
128 Chương 128: Đấu Giá
129 Chương 129: Thực Lực Áp Đảo
130 Chương 130: Hỗn Độn Địa Đàn
131 Chương 131: Trận đồ Viễn cổ
132 Chương 132: Địa Trạch Chiến
133 Chương 133: Bạch Diện
134 Chương 134: Đi tìm Nơi Yên Bình Sinh Sống
135 Chương 135: Cáp Tử
136 Chương 136: Thêm Cả Ta Thì Sao?
137 Chương 137: Linh Hải Thiêu Đốt
138 Chương 138: Tổ Kiếm Trảm Thiên
139 Chương 139: Tư Mã Cố Bằng
140 Chương 140: Thể Quyển Tầng Thứ 5
141 Chương 141: Ta Cũng Không Rõ
142 Chương 142-143
143 Chương 144: Chấn Động Toàn Đại Lục
144 Chương 145: Liên Minh Nam Vực
145 Chương 146
146 Chương 147: Thức Tỉnh
147 Chương 148: Hải Sa
148 Chương 149: Thanh Hải Tinh Vực
149 Chương 150
150 Chương 151: Rời Đảo
151 Chương 152: Thiên Quỳ Học Viện
152 Chương 153: Nam Viện
153 Chương 154: Quả Nhiên Linh Hoàng
154 Chương 155: La Giới Chí Tôn
155 Chương 156: Hắc Minh Khổng Chương
156 Chương 157: Ta Thực Sự Làm Được
157 Chương 158: Dạ Xoa Mada
158 Chương 159: Thứ Hắn Nói Là Đây
159 Chương 160: Đặng Vũ Lập
160 Chương 161: Thi Quỷ Cảnh Giới Thiên Thượng
161 Chương 143: Thanh Long Sứ Giả
162 Chương 162: Trong Hư Có Thực
163 Chương 163: Chạy Nhanh Đừng Quay Đầu
164 Chương 164: La Giới Chí Tôn
165 Chương 165: Mục Chiến
166 Chương 166: Ta Có Nói Gì Đâu
167 Chương 167: Thủy Khởi Hoang Chùy
168 Chương 168: Năm Năm
169 Chương 169: Tử Lưu Yêu Kỳ Mẩu
170 Chương 170: Hảo Răng Nanh
171 Chương 171: Vô Tận Thương Khung
172 Chương 172: La Giới Chí Tôn
173 Chương 173: Thủy Đàm Linh Nguyên
174 Chương 174: Tu La Giới Chí Tôn
175 Chương 175: Thật Tốt!lại Có Một Nơi Như Vậy
176 Chương 176: Hủmnhân Loại!
177 Chương 177: Linh Thần
178 Chương 178: U La Giới Chí Tôn
179 Chương 179
180 Chương 180: Chính Là Ngươi
181 Chương 181: Tu La Giới Chí Tôn
182 Chương 182: Hai Vị Lão Ca
183 Chương 183: Thân Thể Này
184 Chương 184: Cuộc Đời Truyền Kỳ
185 Chương 185: Rèn Đại Đạo
186 Chương 186: Thánh Quang Đại Lục Sôi Trào
187 Chương 187: Hãy Làm Như Vậy Nhé
188 Chương 188: Dốc Toàn Lực Giết Ngoại Vực
189 Chương 189: Ngoại Lực Cộng Minh
190 Chương 190: Khí Tức Bỉ Yêu Vương
191 Chương 191: Đạo Thuật
192 Chương 192: Đây Là Kết Cuộc Của Ta Sao
193 Chương 193: Chánh Thiên Điệnbĩ Ngạn Tông
194 Chương 194: Phải Làm Như Vậy Thôi
195 Chương 195: Ký Ức Trọn Vẹn
196 Chương 196: Ngươi Sẽ Không Thể Đụng Tới Hắn
197 Chương 197: Tôn Giả
Chapter

Updated 197 Episodes

1
Chương 1: Vạn kiếp bất phục
2
Chương 2: Thành toàn cho hắn
3
Chương 3: Là quỷ sao..?
4
Chương 4: Tu La Thần Quyển
5
Chương 5: Uyên linh đại lục
6
Chương 6: Ta muốn đánh người
7
Chương 7: Là chấp niệm
8
Chương 8: Hành tinh yên bình
9
Chương 9: Một đám bò sát
10
Chương 10: Di tích
11
Chương 11: Xin đa tạ..!
12
Chương 12: Tiếng vào !
13
Chương 13: Không gian pháp bảo
14
Chương 14: Tứ tháp lộc xà điện
15
Chương 15: Vạn thú tông
16
Chương 16: Quái vật a..!
17
Chương 17: Thu hoạch phong phú
18
Chương 18: Đấp nặng thần thú bản mệnh
19
Chương 19: Cửu điện cùng thập điện
20
Chương 20: Sinh vật bóng tối
21
Chương 21: Tiến vào phong ấn nguyên thức
22
Chương 22: Cơ duyên to lớn
23
Chương 23: Hắc mãng thôn thiên
24
Chương 24: Phong ấn đổ bể
25
Chương 25: Tông chủ Lữ Vô Nhai
26
Chương 26: Không thể đột phá linh đan..?
27
Chương 27: Gian bá thép
28
Chương 28: Huynh đệ không sao chứ..?
29
Chương 29: Vực giới tán.!
30
Chương 30: Linh hồn quán đỉnh
31
Chương 31: Các ngươi muốn chết..?
32
Chương 32: Thiếu nữ Lưu Gia
33
Chương 33: Tàng bảo các
34
Chương 34: Cổ Nguyên Tinh Linh Thụ
35
Chương 35: Độc tà Tông
36
Chương 36: Làm Càng
37
Chương 37: Tuổi trẻ ngu ngốc.!
38
Chương 38: Như vậy đủ chưa.?
39
Chương 39: Bí mật Hạ Gia
40
Chương 40: Linh bảo xuất thế
41
Chương 41: Tu La Quyển. Thể Quyết
42
Chương 42: Thức Tĩnh
43
Chương 43: Vậy là được đánh nhau à.?
44
Chương 44: Tiến vào truyền tống trận
45
Chương 45: Hiệp Hội Gia Tộc
46
Chương 46: Đại Chiến Bắt Đầu
47
Chương 47: Ngươi muốn chết
48
Chương 48: Tiểu Hồ Ly
49
Chương 49: Tất cả cùng lên đi!
50
Chương 50: Nộ Linh Đan
51
Chương 51: Ta tu luyện không phải để giết chóc
52
Chương 52: Ồ. như vậy sao!
53
Chương 53: Gập Lại Lưu Mị Nhi
54
Chương 54: Tiểu nử này! tâm tư không tệ
55
Chương 55: Tinh Thể Tâm Linh Quả
56
Chương 56: Đoạn Thanh
57
Chương 57: Hỗn chiến yêu hầu
58
Chương 58: Khí Linh Hoàng Cấp
59
Chương 59: Ta Đâu Có Khẩng Trương?
60
Chương 60: Đổ Khải
61
Chương 61: Tiền bối cứ làm
62
Chương 62: Hạ gia gặp nạng
63
Chương 63: Nhậm Đạt Cầu
64
Chương 64: Là hắn sao
65
Chương 65: Võ thừa đại ca
66
Chương 66: Linh Hồn Phán
67
Chương 67: Có bị làm phiền không?
68
Chương 68: Quách Phàm
69
Chương 69: Một đám tôm tép
70
Chương 70: Đã vậy thì đánh
71
Chương 71: Hắn sẽ thắng
72
Chương 72: Phong Vũ Kiếm Quyết
73
Chương 73: Ba vị trưởng lão
74
Chương 74: Cứ gọi ta là tinh gia
75
Chương 75: Đều bị bắt giữ
76
Chương 76: Gặp Lại Triệu
77
Chương 77: Muốn bỉ củng không được
78
Chương 78: Ngươi!! Vô Sỹ
79
Chương 79: Triệu Cảnh
80
Chương 80: Quân Mạc Hạn
81
Chương 81: Đi gây thù chuốt oán
82
Chương 82: Luồn khí tức này
83
Chương 83: Đánh Bại Ta Đả
84
Chương 84: Các ngươi bàn việc tới đâu rồi.?
85
Chương 85: Tự Sinh Tự Diệt
86
Chương 86: Triệu Gia,Triệu La Hồ
87
Chương 87: Thấy Không! Ta Bảo mà
88
Chương 88: Ngươi điên rồi!
89
Chương 89: Cảm giác này là sao?
90
Chương 90: Lần này sai quá rồi
91
Chương 91: Võ đài chiến mở
92
Chương 92: Hàn Linh
93
Chương 93: Xem Ra Ta Chưa Đến Lúc
94
Chương 94: Loạn Chiến
95
Chương 95: Tử Liễu
96
Chương 96: Vĩ Lực
97
Chương 97: Người này ta muốn
98
Chương 98: Trường Ngạo Đột Phá
99
Chương 99: Ta cũng muốn khiêu chiến
100
Chương 100: Tử Tàng Nguyệt
101
Chương 101: Phù Đổng Thiên Vương
102
Chương 102: Lũy Tre Vách
103
Chương 103: Nguyên Thức Ký Chủng
104
Chương 104: Thành chủ thành ngan bạc
105
Chương 105: Ly biệt
106
Chương 106: Ích mẫu thiên hương
107
Chương 107: Độc Lôi Phong
108
Chương 108: Xú nam tử ngươi chết chắc rồi
109
Chương 109: Mỹ nhân
110
Chương 110: Ngươi đến từ đâu.?
111
Chương 111: Tên khốn này!!
112
Chương 112: Kịch chiến trong hang động
113
Chương 113: Bắt nàng làm con tin
114
Chương 114: Hai cường giả
115
Chương 115: Lại Bị Ông Đốt
116
Chương 116: Viễn Cổ Trận Đồ
117
Chương 117: Tu La Giới Chí Tôn
118
Chương 118: Đan Vân, Đan Vũ
119
Chương 119
120
Chương 120: Nhập Ma
121
Chương 121: Đây Là Chuyện Gì?
122
Chương 122: Người Trong Gian Hồ, Thân Bất Do Kỷ
123
Chương 123: Giang An Vương
124
Chương 124: Cửu Huyền Lôi Kiếp
125
Chương 125: Tu La Giới Chí Tôn
126
Chương 126: Nử Nhân Là Phải Đẹp
127
Chương 127: Mỹ Xuân Tửu Điếm
128
Chương 128: Đấu Giá
129
Chương 129: Thực Lực Áp Đảo
130
Chương 130: Hỗn Độn Địa Đàn
131
Chương 131: Trận đồ Viễn cổ
132
Chương 132: Địa Trạch Chiến
133
Chương 133: Bạch Diện
134
Chương 134: Đi tìm Nơi Yên Bình Sinh Sống
135
Chương 135: Cáp Tử
136
Chương 136: Thêm Cả Ta Thì Sao?
137
Chương 137: Linh Hải Thiêu Đốt
138
Chương 138: Tổ Kiếm Trảm Thiên
139
Chương 139: Tư Mã Cố Bằng
140
Chương 140: Thể Quyển Tầng Thứ 5
141
Chương 141: Ta Cũng Không Rõ
142
Chương 142-143
143
Chương 144: Chấn Động Toàn Đại Lục
144
Chương 145: Liên Minh Nam Vực
145
Chương 146
146
Chương 147: Thức Tỉnh
147
Chương 148: Hải Sa
148
Chương 149: Thanh Hải Tinh Vực
149
Chương 150
150
Chương 151: Rời Đảo
151
Chương 152: Thiên Quỳ Học Viện
152
Chương 153: Nam Viện
153
Chương 154: Quả Nhiên Linh Hoàng
154
Chương 155: La Giới Chí Tôn
155
Chương 156: Hắc Minh Khổng Chương
156
Chương 157: Ta Thực Sự Làm Được
157
Chương 158: Dạ Xoa Mada
158
Chương 159: Thứ Hắn Nói Là Đây
159
Chương 160: Đặng Vũ Lập
160
Chương 161: Thi Quỷ Cảnh Giới Thiên Thượng
161
Chương 143: Thanh Long Sứ Giả
162
Chương 162: Trong Hư Có Thực
163
Chương 163: Chạy Nhanh Đừng Quay Đầu
164
Chương 164: La Giới Chí Tôn
165
Chương 165: Mục Chiến
166
Chương 166: Ta Có Nói Gì Đâu
167
Chương 167: Thủy Khởi Hoang Chùy
168
Chương 168: Năm Năm
169
Chương 169: Tử Lưu Yêu Kỳ Mẩu
170
Chương 170: Hảo Răng Nanh
171
Chương 171: Vô Tận Thương Khung
172
Chương 172: La Giới Chí Tôn
173
Chương 173: Thủy Đàm Linh Nguyên
174
Chương 174: Tu La Giới Chí Tôn
175
Chương 175: Thật Tốt!lại Có Một Nơi Như Vậy
176
Chương 176: Hủmnhân Loại!
177
Chương 177: Linh Thần
178
Chương 178: U La Giới Chí Tôn
179
Chương 179
180
Chương 180: Chính Là Ngươi
181
Chương 181: Tu La Giới Chí Tôn
182
Chương 182: Hai Vị Lão Ca
183
Chương 183: Thân Thể Này
184
Chương 184: Cuộc Đời Truyền Kỳ
185
Chương 185: Rèn Đại Đạo
186
Chương 186: Thánh Quang Đại Lục Sôi Trào
187
Chương 187: Hãy Làm Như Vậy Nhé
188
Chương 188: Dốc Toàn Lực Giết Ngoại Vực
189
Chương 189: Ngoại Lực Cộng Minh
190
Chương 190: Khí Tức Bỉ Yêu Vương
191
Chương 191: Đạo Thuật
192
Chương 192: Đây Là Kết Cuộc Của Ta Sao
193
Chương 193: Chánh Thiên Điệnbĩ Ngạn Tông
194
Chương 194: Phải Làm Như Vậy Thôi
195
Chương 195: Ký Ức Trọn Vẹn
196
Chương 196: Ngươi Sẽ Không Thể Đụng Tới Hắn
197
Chương 197: Tôn Giả