Chương 15: Ít nhất còn có anh

Gần đây hai nhà họ Liên và nhà họ Trịnh đều vội vàng chuẩn bị cho hôn lễ của con cháu, cố gắng thực hiện xong trong vòng một tháng. Trước hết là quan tâm đến bụng Liên Hân Duy, thứ hai là sợ đêm dài lắm mộng.

Sau khi kết thúc hoàn toàn với Cố An Mạt, Trịnh Nhạc cũng không chống cự hôn lễ như lúc trước, thậm chí còn cùng Liên Hân Duy đi khám thai. Dù sao mọi chuyện do chính một tay anh tạo thành, đến nước này anh cũng chỉ có thể chịu trách nhiệm, không thể lại phụ lòng thêm một người con gái khác.

Cố An Mạt đặt toàn bộ tâm trí vào công việc, những nỗ lực của cô được cấp trên ghi nhận, rốt cục đã cho cô một cơ hội điều chế nước hoa.

Cô làm việc ngày đêm, thử nghiệm vô số mùi hương, sau cùng cô chọn một mùi hương mà cô cảm thấy phù hợp nhất với yêu cầu của khách hàng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cuối cùng cũng nở một nụ cười tự tin, mất đi một vài thứ, nhưng may mắn là cô không mất đi chính mình.

"Ting ting..." Di động trong túi áo reo lên, Cố An Mạt dùng một tay lấy điện thoại ra, mở hòm thư, đập vào mắt là sắc hỉ đỏ thẫm, còn có hôn khúc ấm áp vang lên.

Cô chỉ cảm thấy nhịp tim và hô hấp của mình như ngừng lại, đây là một thiệp cưới điện tử, chú rể... Là Trịnh Nhạc, còn cô dâu... Cô không muốn nhìn! Không dám nhìn! Cô hoảng hốt muốn tắt thư ngay lập tức, nhưng không nghĩ rằng tay run rẩy cầm điện thoại không chắc, rơi xuống bàn thí nghiệm.

Cô nhặt di động lên, tay lại một lần nữa không cầm chặt, điện thoại rơi xuống mặt bàn để vô số ống nghiệm... Sau đó, cô chỉ có thể ngây ngốc nhìn những ống nghiệm chứa nước hoa mình đã nghiên cứu mấy ngày đêm toàn bộ rơi xuống đất, vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Thời điểm Cố An Mạt rời khỏi công ty, thành phố bắt đầu hứng cơn mưa thu đầu tiên. Trận mưa thu này khiến nhiệt độ hạ thấp, cô không khỏi rùng mình một cái, rồi bước vào màn mưa.

Cô đứng dưới mưa, những giọt mưa lạnh tí tách rơi xuống cũng không thể giảm bớt nỗi đau trong lòng cô. Mất đi mối tình đầu cô từng nghĩ sẽ vĩnh hằng, lại sắp mất đi công việc cô yêu thích nhất...

Cô còn có gì? Còn có gì đây?

Sau đó, cô bị người từ sau ôm chặt lấy, cô nghe thấy âm thanh quen thuộc, có điều lần này lại hàm chứa giận dữ: "Cố An Mạt, cậu điên rồi phải không?"

Liên Hách Duy cởi áo vest khoác lên người cô, ôm lấy cô nhanh chóng đi về phía xe anh.

"Nếu tôi không đến có phải cậu định đứng như vậy tới khi mưa tạnh? Cố An Mạt, cậu đã bao nhiêu tuổi rồi? Ngay cả tự chăm sóc bản thân cũng không làm được?" Anh mở máy sưởi trong xe lên mức cao nhất, lấy tất cả khăn giấy trên xe và chiếc khăn tay duy nhất của mình cho Cố An Mạt.

Cô giữ im lặng, trong ấn tượng của cô đây là lần đầu tiên anh tức giận như vậy. Còn cô, cũng rất tủi thân mà.

Liên Hách Duy lái xe rất nhanh, đến dưới nhà cô, anh lại ôm cô xuống xe.

"Mở cửa!" Để cô xuống trước cửa nhà, anh bực mình ra lệnh.

Cố An Mạt yên lặng lấy chìa khóa mở cửa, cửa vừa mở, anh lập tức lôi cô vào trong, "Đi, đi tắm nước nóng."

Lúc này cô mới ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mắt, mái tóc gọn gàng vì mưa to nên hơi rối, áo sơmi trắng hoàn toàn ướt đẫm, thậm chí trở thành trong suốt, trên mặt anh cũng đầy nước mưa... Và lo lắng.

Cô vươn tay, muốn lau đi nước mưa trên mặt anh.

Liên Hách Duy bắt lấy cổ tay cô: "Cố An Mạt!" Anh gầm nhẹ, đối với anh mà nói, việc khẩn cấp trước mắt là mau chóng sưởi ấm cho cô.

"Sao cậu lại tốt với tôi như vậy?" Cô vừa cười, vừa khóc nức nở, "Cậu có biết tôi kém cỏi thế nào không?" Không đợi anh trả lời, cô lại tự nói tiếp: "Mối tình đầu ba năm không cần tôi nữa, anh ấy có người phụ nữ khác, còn sắp được làm cha... Hơn hai tháng, tôi tưởng rằng mình đã dần quên anh ấy, nhưng anh ấy... Lại gửi thiệp cưới cho tôi... Đó là mùi hương tôi đã thử nghiệm biết bao lần mới thành công... Không còn... Không còn gì cả... Liên Hách Duy, tôi không còn gì hết..." Nước mắt nhẫn nhục cuối cùng cũng trào ra, so với lần trước cô khóc còn thương tâm hơn ngàn vạn lần.

Liên Hách Duy cảm thấy trái tim mình như bị ngũ mã phanh thây, đau đến mức anh không thể hô hấp, chẳng phải anh đã lập lời thề ư? Tuyệt đối sẽ không để cô khóc như vậy...

Kéo mạnh cô vào trong lòng, anh dùng hết sức siết lấy cô, "Còn có anh, An Mạt, còn có anh..."

Cố An Mạt lắc đầu trong ngực anh, "Trái tim của tôi... Không... Vị trí kia... Không..." Người vốn ở nơi này đã đi rồi, cô phải làm sao mới có thể lấp lại khoảng trống trong tim mình?

Liên Hách Duy đè lại đầu cô đang ra sức lắc, bìnhtĩnh mà thâm tình nói với cô: "An Mạt, đó là vị trí của anh, hãy để anhlấp đầy vị trí này."

Chapter
1 Chương 1: Yêu thương nhung nhớ
2 Chương 2: Chúng ta đều ngốc
3 Chương 3: Cái gọi là người một nhà
4 Chương 4: Tiêu chuẩn hạnh phúc
5 Chương 5: Thiên Chúa cứu tinh
6 Chương 6: Có trả được không?
7 Chương 7: Nợ ân tình
8 Chương 8: Thiêu thân lao đầu vào lửa
9 Chương 9: Hôn ước
10 Chương 10: Biến cố
11 Chương 11: Tình yêu mong manh
12 Chương 12: Có kết thúc mới có khởi đầu
13 Chương 13: Từ thất vọng đến tuyệt vọng
14 Chương 14: Để anh đến bảo vệ cô
15 Chương 15: Ít nhất còn có anh
16 Chương 16: Để anh chủ động
17 Chương 17: Hứa hẹn tương lai
18 Chương 18: "Đây là lần đầu tiên của anh"
19 Chương 19: Trong lòng mình có người ấy không?
20 Chương 20: Quen với nụ hôn của anh
21 Chương 21: Tương lai của chúng ta
22 Chương 22: Châu báu quý hiếm
23 Chương 23: "Lần đầu tiên" chính thức (1)
24 Chương 24: "Lần đầu tiên" chính thức (2)
25 Chương 25: Hạnh phúc nhân đôi
26 Chương 26: Thổ lộ
27 Chương 27: Ích kỷ đổi lấy hạnh phúc?
28 Chương 28: Không thể quay về điểm ban đầu
29 Chương 29: Không ai khác ngoài anh
30 Chương 30: Khổ nhục kế ngây thơ
31 Chương 31: Chấp tử chi thủ, phu phục hà cầu(*)
32 Chương 32: Hơi thở triền miên (1)
33 Chương 33: Hơi thở triền miên (2)
34 Chương 34: Hôn lễ không hạnh phúc
35 Chương 35: Tất cả của cô
36 Chương 36: Tin tưởng lẫn nhau
37 Chương 37: Tuyệt đối cưng chiều (1)
38 Chương 38: Tuyệt đối cưng chiều (2)
39 Chương 39: Cãi vã không ngừng
40 Chương 40: Say rượu gây chuyện
41 Chương 41: Toàn tâm toàn ý tin tưởng
42 Chương 42: Bi kịch
43 Chương 43: Muốn chia tay ư?
44 Chương 44: Dỗ em vào giấc ngủ
45 Chương 45: Khó hòa hợp
46 Chương 46: Nắm giữ cuộc đời mình
47 Chương 47: Cố gắng công tác
48 Chương 48: Mối liên kết vĩnh cửu
49 Chương 49: Tình cờ gặp
50 Chương 50: Tân hôn vui vẻ
51 Chương 51: Hạnh phúc tuyệt vời
52 Chương 52: Quan hệ bất chính
53 Chương 53: Đánh mất
54 Chương 54: Bảo vệ hạnh phúc gia đình
55 Chương 55: Chấp nhận
56 Chương 56: May mắn
57 Chương 57: Mọi chuyện đã định
58 Chương 58: Yêu một đời
59 Chương 59: Ngoại truyện. Mùa xuân ấm áp
Chapter

Updated 59 Episodes

1
Chương 1: Yêu thương nhung nhớ
2
Chương 2: Chúng ta đều ngốc
3
Chương 3: Cái gọi là người một nhà
4
Chương 4: Tiêu chuẩn hạnh phúc
5
Chương 5: Thiên Chúa cứu tinh
6
Chương 6: Có trả được không?
7
Chương 7: Nợ ân tình
8
Chương 8: Thiêu thân lao đầu vào lửa
9
Chương 9: Hôn ước
10
Chương 10: Biến cố
11
Chương 11: Tình yêu mong manh
12
Chương 12: Có kết thúc mới có khởi đầu
13
Chương 13: Từ thất vọng đến tuyệt vọng
14
Chương 14: Để anh đến bảo vệ cô
15
Chương 15: Ít nhất còn có anh
16
Chương 16: Để anh chủ động
17
Chương 17: Hứa hẹn tương lai
18
Chương 18: "Đây là lần đầu tiên của anh"
19
Chương 19: Trong lòng mình có người ấy không?
20
Chương 20: Quen với nụ hôn của anh
21
Chương 21: Tương lai của chúng ta
22
Chương 22: Châu báu quý hiếm
23
Chương 23: "Lần đầu tiên" chính thức (1)
24
Chương 24: "Lần đầu tiên" chính thức (2)
25
Chương 25: Hạnh phúc nhân đôi
26
Chương 26: Thổ lộ
27
Chương 27: Ích kỷ đổi lấy hạnh phúc?
28
Chương 28: Không thể quay về điểm ban đầu
29
Chương 29: Không ai khác ngoài anh
30
Chương 30: Khổ nhục kế ngây thơ
31
Chương 31: Chấp tử chi thủ, phu phục hà cầu(*)
32
Chương 32: Hơi thở triền miên (1)
33
Chương 33: Hơi thở triền miên (2)
34
Chương 34: Hôn lễ không hạnh phúc
35
Chương 35: Tất cả của cô
36
Chương 36: Tin tưởng lẫn nhau
37
Chương 37: Tuyệt đối cưng chiều (1)
38
Chương 38: Tuyệt đối cưng chiều (2)
39
Chương 39: Cãi vã không ngừng
40
Chương 40: Say rượu gây chuyện
41
Chương 41: Toàn tâm toàn ý tin tưởng
42
Chương 42: Bi kịch
43
Chương 43: Muốn chia tay ư?
44
Chương 44: Dỗ em vào giấc ngủ
45
Chương 45: Khó hòa hợp
46
Chương 46: Nắm giữ cuộc đời mình
47
Chương 47: Cố gắng công tác
48
Chương 48: Mối liên kết vĩnh cửu
49
Chương 49: Tình cờ gặp
50
Chương 50: Tân hôn vui vẻ
51
Chương 51: Hạnh phúc tuyệt vời
52
Chương 52: Quan hệ bất chính
53
Chương 53: Đánh mất
54
Chương 54: Bảo vệ hạnh phúc gia đình
55
Chương 55: Chấp nhận
56
Chương 56: May mắn
57
Chương 57: Mọi chuyện đã định
58
Chương 58: Yêu một đời
59
Chương 59: Ngoại truyện. Mùa xuân ấm áp