Chương 15: Tràn Ra 1

Hàng xóm giống như không nghe thấy.
Đã như vậy, cũng không trách Lâm Tầm tiến hành tự vệ.
Hắn nhấn  F11.
Chương trình vận hành!
Sâu máy tính(*), là một loại virut chính.

Nó lan truyền thông qua internet, ẩn nấp trong các trang mạng, tài liệu, quảng cáo vân vân.

Một khi lây, nó sẽ thực hiện những hành vi ác ý, phá hỏng máy tính hoặc ăn cắp thông tin.
(*) Sâu máy tính là một chương trình máy tính có khả năng tự nhân bản giống như virus máy tính.
Lâm Tầm không biết rốt cuộc chỗ bị virut tấn công sẽ tạo thành hậu quả gì, vì vậy cũng không dùng virut quá mạnh.
— Nhưng mà đã đủ rồi.
Hàng xóm vẫn còn trợn tròn hai mắt, gân xanh lộ ra, liên tục chém lên trên bức tường không khí, nhưng một phút sau, động tác của gã bỗng nhiên mềm nhũn, cánh tay phải cường tráng run rẩy, tay cầm dao khẽ run.
Lại hơn nửa phút nữa, đôi mắt gã không còn sự tàn bạo, mà trở nên cực kì mờ mịt, dao trong tay rơi xuống đất keng một tiếng!
Nhưng động tác quơ dao vẫn còn theo quán tính, cả người gã đổ về phía trước, sau đó miễn cưỡng ổn định cơ thể, lảo đảo đi mấy bước, giống như kẻ say rượu đêm khuya.
Lâm Tầm liền lẳng lặng nhìn gã loạng choạng, biểu diễn sự vận động không có quy tắc trên bãi đất trống trước tòa nhà, trong đầu nghĩ giống y như một cái máy quẹt thẻ.
Mặt trời dần dần dâng lên, người đi lại trong tiểu khu cũng nhiều hơn, Lâm Tầm nghĩ để người ở đây quả thực rất nguy hiểm, thần trí đã hoàn toàn biến mất, nhỡ may có trẻ con chạy đến, bị gã đánh — vậy thì càng bết bát hơn.

Hắn suy nghĩ một chút, vì trị an của tiểu khu, vẫn đi lên phía trước.
Hàng xóm ngơ ngác nhìn hắn.
Lâm Tầm nhặt bàn phím, đập lên đầu gã.
— Sau đó cầm điện thoại lên: “Sư phụ, con lại bị đánh rồi.”
“Tôi là Hoắc trung y trên tầng của cậu, vừa rồi cậu đột nhiên lên cơn điên, nhờ có Tiểu Lâm đối diện phát hiện ra, gọi tôi xuống bắt mạch.” Lão Hoắc trung y tiên khí tung bay, đứng ở trong ánh nắng 8 giờ sáng, lại hiền hòa hơn hôm qua một chút.
Hàng xóm không rõ tình hình, sờ cái đầu sưng vù, bởi vì vừa tỉnh, trên vẻ mặt mê man có một chút ngây thơ không hợp với dáng người: “…Sau đó tôi bị cụng đầu?”
Lão Hoắc trung y vuốt râu: “Đúng thế, nhưng bây giờ cậu đã không còn đáng ngại nữa rồi, cứ uống “Viên động kinh Vô Cực” mà tôi cho cậu, nghỉ ngơi cho khỏe là được.”
Chỉ như vậy, Lão Hoắc trung y lại thu hoạch được một câu “Cảm ơn bác sĩ”.
Sau khi hàng xóm đi, lão Hoắc chuyển sang hắn: “Rõ ràng con không cảm nhận được linh khí, lại có thể thu phục được người mang ma chủng hai lần liền, ngược lại là vi sư đã coi thường con.”
“Sư phụ quá khen.” Lâm Tầm ôm bàn phím Cherry của hắn: “Là do bàn phím của đồ nhi khá có ích.”
“Vật này chỉ được cái mã!” Lão Hoắc nói: “Con vừa dùng pháp khí này so chiêu với người ta, vậy sao không dứt khoát cầm cục gạch đi?”
Lâm Tầm suy nghĩ một chút: “Cục gạch chưa chắc có thể thông qua được kiểm tra an ninh.”
Lão Hoắc không nói gì một hồi.
Ngay lúc Lâm Tầm cho rằng mình nói sai, chợt thấy lão Hoắc giống như chắt lọc được cái tinh túy, vỗ tay cười to: “Hay! Tuyệt diệu! Đồ nhi giỏi! Có được phong thái năm đó của vi sư!”
Được rồi, sư phụ nói cái gì thì chính là cái đó.
Lão Hoắc khen hắn xong, lại nói: “Nhưng mà rốt cuộc trên người con có chỗ nào đặc biệt? Mà lại có liên tiếp hai ma chủng nhằm vào con.”
Lâm Tầm lắc đầu một cái.
Chẳng có liên quan đến hệ thống trên người hắn?
Cũng không đúng… Lão Hoắc là người tu tiên thành công, cũng không nhìn ra chỗ đặc biệt trên người hắn, tu vi của đám ma chủng kia rõ ràng thấp hơn ông, thì càng không thể nào biết được.
Trên người hắn, còn có chỗ đặc biệt gì nữa sao?
Thảo luận không có kết quả, bọn họ dựa theo kế hoạch vốn có, ngồi máy bay đến Thành Đô.

Sau khi hạ cánh thì lên xe, chạng vạng tối mới đến dưới chân núi Thanh Thành.
Cảnh khu đóng kín, quầy bán vé đóng cửa, dưới núi không có một bóng người, chỉ có tiếng chim hót truyền đến từ xa.
Sắc trời đã tối, những dãy núi liên miên được bao phủ bởi một tầng sương mù mong mỏng, lay động giống như làn khói.

Cho dù gu thẩm mỹ của Lâm Tầm vô cùng cằn cỗi, nhưng cũng cảm thấy cảnh sắc này thanh tịnh đẹp đẽ, quả thật giống như chỗ ở của tiên nhân.
Lão Hoắc dẫn hắn đi dọc theo đường núi tĩnh lặng, vừa đi vừa nói: “Mấy năm nay núi Thanh Thành có thế lớn, là thủ lĩnh của tiên môn.

Còn có cảnh khu, thu lệ phí du lịch gì đó, bọn họ cầm tiền hoa hồng, rất giàu! Lão đầu Tiêu Dao Tử càng ngày càng ưỡn thẳng lưng.”
“Sư phụ,” Lâm Tầm hỏi: “Trên đời luôn có người tu tiên sao?”
Lão Hoắc nói: “Những môn phái này của chúng ta đều là truyền thừa ngàn năm, dĩ nhiên tu tiên từ xưa đã có.”
Lâm Tầm im lặng, bỗng chốc không nói tiếp được, bọn họ tiếp tục lên núi, cũng không biết đi bao lâu, lúc bóng đêm buông xuống, chợt nghe phía trước có giọng nói sang sảng của một thiếu niên: “Hoắc tiền bối?”
Theo âm thanh, một bóng người nhảy ra từ trong đám cây — là một thiếu niên 16-17 tuổi mặc đạo bào màu xanh da trời, trên lưng cõng một cái sọt liễu.
“Ồ,” Lão Hoắc nói: “Tiểu Nguyên Tiêu Nhi, hôm nay được nghỉ à?”

Tiểu thiếu niên kia nói: “Con xin nghỉ, sư phụ nói luận đạo quan trọng hơn.”
Hóa ra đây chính là Nguyên Tiêu sao — bạn học Nguyên Tiêu dáng vẻ ngoan ngoãn, dùng meme làm avatar Wechat!
Lâm Tầm còn đang suy nghĩ, liền bị sư phụ kéo qua: “Tới đây, đây chính là Lâm Toán sư huynh trong nhóm chat của con!”
“Lâm đ*o hữu!” Nguyên Tiêu đứng ở trước mặt hắn.
Dáng vẻ thiếu niên thanh tú, khuôn mặt con nít có chút bụ bẫm, khiến người ta rất thích.
Lâm Tầm chào hỏi cậu ta: “Nguyên Tiêu sư đệ.”
Nguyên Tiêu cười hì hì, nói: “Con vừa đi hái thuốc, vừa vặn cũng phải đi về.”
Bọn họ liền kết bạn đi, còn đi chưa được mấy bước, lão Hoắc liền hỏi: “Nguyên Tiêu, lần này thi thố như thế nào?”
Nụ cười của Nguyên Tiêu dần dần biến mất, vẻ mặt cứng ngắc, giọng nói yếu ớt: “Nếu không vì quên tờ tô đáp án, vậy, vậy… còn tạm được…”
Lão Hoắc nói: “Phải gia tăng dùng công!”
Nguyên Tiêu: “…Vâng.”
Lâm Tầm thấy cậu em Nguyên Tiêu nhìn mình: “Lâm sư huynh, hiện anh đang học đại học sao? Lúc đó anh thi được bao nhiêu điểm? Bây giờ em rất khẩn trương, phải làm thế nào đây?”
Lâm Tầm: “Anh không thi, mà —”
Lời còn chưa nói hết, đã bị lão Hoắc cắt đứt: “Lâm sư huynh của con không đi học đàng hoàng, con không thể học hắn! Tương lai sửa máy tính!”
Lâm Tầm: “…tuyển thẳng.”
Lão Hoắc: “…Khụ.”
Bầu không khí đột nhiên yên lặng.
Trong không khí tràn ngập sự lúng túng, cùng với sự yên tĩnh.
Nguyên Tiêu đánh vỡ lúng túng đó: “Oa!”
Lâm Tầm rất có lòng tốt với đóa hoa của Tổ quốc: “Em có chỗ nào không hiểu có thể tìm anh, toán lý hóa sinh đều được, tiếng Anh cũng được.”
“Nhưng mà…” Nguyên Tiêu ngửa đầu nhìn hắn: “Sư huynh, em là học sinh khoa Văn, chọn chính trị lịch sử địa lý.”
Lòng tốt của Lâm Tầm trong nháy mắt biến thành khâm phục chân thành: “Thất kính.”
Lão Hoắc: “Vi sư đột nhiên nhớ ra phải đến động Thiên Sư thăm bạn cũ, đi trước.”
Dứt lời, cũng không chờ hai người nói gì, lòng bàn chân như bôi dầu, bóng người chợt lóe lên trong rừng, đã biến mất.
Sư phụ lúng túng?
Lâm Tầm nhìn sư phụ rời đi, cảm thấy ông cũng có chút đáng yêu.
Chỉ còn lại hắn và Nguyên Tiêu, lần này rốt cuộc đã có tiếng nói chung, hai người vừa trò chuyện vừa đi, lại qua tầm 40 phút, ở giữa núi rừng xanh ngát, đạo quan sơn môn bồng bềnh.
Nguyên Tiêu: “Đến rồi!”
Nhưng mà ở sơn môn lại mơ hồ truyền tới tiếng tranh chấp huyên náo.
Nguyên Tiêu kéo tay áo Lâm Tầm, nói: “Lại là đám người kia!”
Lâm Tầm: “Hả?”
Trong bóng đêm, hắn mơ hồ nhìn thấy có một nhóm người mặc đạo bào tụ tập dưới sơn môn, đang tranh chấp với hai đạo nhân canh cửa.
Người cầm đầu nói: “Mấy ngày rồi mà còn không nhận ước chiến? Chẳng lẽ là sợ bọn tôi? Hôm nay bọn tôi phải đánh lên núi Thanh Thành, trở về Thượng Thanh Cung, tìm lại công đạo!”
Lâm Tầm: “Bọn họ là ai?”

Nguyên Tiêu nói: “Một đám kiếm tu thúi, đi tà môn ngoại đạo, suốt ngày chỉ biết đánh nhau, nội đấu, mấy năm trước bị sư phụ em trục xuất khỏi sơn môn, tự ra ngoài lập môn phái.”
Nói tới chỗ này, Nguyên Tiêu nhăn mũi: “Nhưng núi Thanh Thành của bọn em đứng đầu tiên đạo, có một kỳ bảo tiên đạo trấn phái.

Bọn họ thèm thuồng bảo bối, tự xưng mình mới là Thanh Thành chính thống, thường xuyên đến cửa khiêu khích, tuyên bố muốn tiêu diệt tà phái, trở lại Thượng Thanh Cung.

Sư huynh, lúc trước anh không có ở trong nhóm chat — bọn họ ở trong nhóm thường xuyên nói xấu Thanh Thành, một tháng trước đã bị sư phụ em đá ra hết.”  
“Nhưng mà…” Nguyên Tiêu gãi đầu một cái, giọng nói thấp xuống: “Bọn họ lại rất biết đánh nhau, Thanh Thành bọn em không đánh lại…”
“Ai!” Người cầm đầu kia chợt quay đầu, nhìn về phía bọn họ.
“Oa,” Gã nhướng mày: “Nguyên Tiêu tiểu sư đệ?”
Vóc dáng người này không tệ, nhưng buổi tối lại không nhìn thấy chi tiết gì, chỉ có thể nghe thấy giọng điệu khiêu khích tùy tiện: “Tiểu sư đệ, đánh với sư huynh mấy chiêu?”
Nguyên Tiêu run lên, trốn ra sau lưng Lâm Tầm.
“Đây lại là tên nào thế?” Người nọ đi tới, đánh giá Lâm Tầm: “Đồ đệ mới của Tiêu Dao à? Hay là Đan Dương? Lão già kia chỉ biết nhận mấy cái gối thêu hoa!”
Nguyên Tiêu: “Anh…!”
“Tôi?” Người nọ thờ ơ lau kiếm: “Dẫn Kỳ sư huynh lên núi đi.”
Nguyên Tiêu: “Anh mơ đẹp.”
Ánh mắt người nọ đông lại, kiếm quang lóe lên, mũi kiếm chỉ thẳng Nguyên Tiêu: “Lời của sư huynh cũng dám không nghe?”
Cái tay Nguyên Tiêu túm lấy tay áo Lâm Tầm siết chặt, chắc cậu nhóc đang sợ, giọng nói có chút run rẩy: “Anh… cũng không phải là sư huynh tôi.”
Người họ Kỳ kia cười một tiếng giễu cợt.
Nguyên Tiêu lại run lên, nhỏ giọng nói với Lâm Tầm: “Lâm… Lâm sư huynh, em không đánh lại gã.”
Lâm Tầm vỗ mu bàn tay cậu tỏ vẻ trấn an: “Em lùi về phía sau chút.”
Nguyên Tiêu nói: “Kỳ Vân trước kia là đại đệ tử của Thanh Thành, rất lợi hại, chúng ta phải nghĩ cách chạy trốn.”
Lâm Tầm không lên tiếng, kéo Nguyên Tiêu run lẩy bẩy ra khỏi người mình, đối mặt với người tên là Kỳ Vân đang bao vây.
Kỳ Vân nhìn hắn, nhưng vẫn nói chuyện với Nguyên Tiêu: “Uầy, sư đệ tìm được núi dựa rồi? Hôm nay quyết tâm không dẫn sư huynh lên núi?”
Vừa nói, kiếm trong tay lại nâng lên chút, chỉ vào mặt Lâm Tầm, dáng vẻ như muốn tấn công.
Lâm Tầm nhìn Kỳ Vân, cùng với kiếm trong tay gã.
Hắn kéo ba lô đeo lưng, lấy Cherry ra, đưa ba lô cho Nguyên Tiêu cầm.
Kỳ Vân cười to, vung kiếm một cái, sau đó nói: “Người anh em, pháp khí này của cậu có phải có chút làm trò cười cho thiên hạ hay không?”
“Sư huynh, ” Lâm Tầm đứng đối diện gã, không động, nhàn nhạt nói: “Quản lý tốt dụng cụ sắc nhọn phạm pháp đi.”.

Chapter
1 Chương 1: Vòng Lặp Vô Hạn 1
2 Chương 2: Vòng Lặp Vô Hạn 2
3 Chương 3: Debug 3
4 Chương 4: Vòng Lặp Vô Hạn 4
5 Chương 5: Vòng Lặp Vô Hạn 5
6 Chương 6: Vòng Lặp Vô Hạn 6
7 Chương 7: Trình Thu Thập 1
8 Chương 8: Trình Thu Thập 2
9 Chương 9: Trình Thu Thập 3
10 Chương 10: Trình Thu Thập 4
11 Chương 11: Tường Lửa 1
12 Chương 12: Tường Lửa 2
13 Chương 13: Tường Lửa 3
14 Chương 14: Tường Lửa 4
15 Chương 15: Tràn Ra 1
16 Chương 16: Tràn Ra 2
17 Chương 17: Tràn Ra 3
18 Chương 18: Tràn Ra 4
19 Chương 19: Ddos 1
20 Chương 20: Ddos 2
21 Chương 21: Ddos 3
22 Chương 22: Ddos 4
23 Chương 23: Ngắt Mạng 1
24 Chương 24: Ngắt Mạng 2
25 Chương 25: Lập Trình Hướng Đối Tượng 1
26 Chương 26: Lập Trình Hướng Đối Tượng 2
27 Chương 27: Lập Trình Hướng Đối Tượng 3
28 Chương 28: Lập Trình Hướng Đối Tượng 4
29 Chương 29: Debug 1
30 Chương 30: Debug 2
31 Chương 31: Debug 3
32 Chương 32: Debug 4
33 Chương 33: Debug 5
34 Chương 34: Con Trỏ Chuột 1
35 Chương 35: Con Trỏ Chuột 2
36 Chương 36: Con Trỏ Chuột 3
37 Chương 37: Con Trỏ Chuột 4
38 Chương 38: Con Trỏ Chuột 5
39 Chương 39: Con Trỏ Chuột 6
40 Chương 40: Con Trỏ Chuột 7
41 Chương 41: Khe Hở 1
42 Chương 42: Khe Hở 2
43 Chương 43: Khe Hở 3
44 Chương 44: Khe Hở 4
45 Chương 45: Khe Hở 5
46 Chương 46: Khe Hở 6
47 Chương 47: Khe Hở 7
48 Chương 48: Khe Hở 8
49 Chương 49: Khe Hở 9
50 Chương 50: Copy 1
51 Chương 51: Copy 2
52 Chương 52: Copy 3
53 Chương 53: Copy 4
54 Chương 54: Copy 5
55 Chương 55: Copy 6
56 Chương 56: Copy 7
57 Chương 57: Copy 8
58 Chương 58: Copy 9
59 Chương 59: Copy 10
60 Chương 60: Duyệt Cây 1
61 Chương 61: Duyệt Cây 2
62 Chương 62: Duyệt Cây 3
63 Chương 63: Duyệt Cây 4
64 Chương 64: Duyệt Cây 5
65 Chương 65: Thiểu Năng Nhân Tạo 1
66 Chương 66: Thiểu Năng Nhân Tạo 2
67 Chương 67: Thiểu Năng Nhân Tạo 3
68 Chương 68: Thiểu Năng Nhân Tạo 4
69 Chương 69: Thiểu Năng Nhân Tạo 5
70 Chương 70: Thiểu Năng Nhân Tạo 6
71 Chương 71: Thiểu Năng Nhân Tạo 7
72 Chương 72: Thiểu Năng Nhân Tạo 8
73 Chương 73: Thiểu Năng Nhân Tạo 9
74 Chương 74: Nén Dữ Liệu 1
75 Chương 75: Nén Dữ Liệu 2
76 Chương 76: Nén Dữ Liệu 3
77 Chương 77: Nén Dữ Liệu 4
78 Chương 78: Nén Dữ Liệu 5
79 Chương 79: Nén Dữ Liệu 6
80 Chương 80: Nén Dữ Liệu 7
81 Chương 81: Nén Dữ Liệu 8
82 Chương 82: Nén Dữ Liệu 9
83 Chương 83: Luận Văn 1
84 Chương 84: Luận Văn 2
85 Chương 85: Luận Văn 3
86 Chương 86: Đường Ngắn Nhất 1
87 Chương 87: Đường Ngắn Nhất 2
88 Chương 88: Đường Ngắn Nhất 3
89 Chương 89: Đường Ngắn Nhất 4
90 Chương 90: Đường Ngắn Nhất 5
91 Chương 91: Đường Ngắn Nhất 6
92 Chương 92: Đường Ngắn Nhất 7
93 Chương 93: Đường Ngắn Nhất 8
94 Chương 94: Đường Ngắn Nhất 9
95 Chương 95: D-l 1
96 Chương 96: D-l 2
97 Chương 97: D-l 3
98 Chương 98: D-l 4
99 Chương 99: D-l 5
100 Chương 100: Os 1
101 Chương 101: Os 2
102 Chương 102: Os 3
103 Chương 103: Os 4
104 Chương 104: Os 5
105 Chương 105: Os 6
106 Chương 106: Os 7
107 Chương 107: Os 8
108 Chương 108: Os 9
109 Chương 109: Os 10
110 Chương 110: Mây 1
111 Chương 111: Mây 2
112 Chương 112: Mây 3
113 Chương 113: Mây 4
114 Chương 114: Mây 5
115 Chương 115: Mây 6
116 Chương 116: Mây 7
117 Chương 117: Mây 8
118 Chương 118: Mật Mã 1
119 Chương 119: Mật Mã 2
120 Chương 120: Mật Mã 3
121 Chương 121: Mật Mã 4
122 Chương 122: Mật Mã 5
123 Chương 123: Mật Mã 6
124 Chương 124: Mật Mã 7
125 Chương 125: Mật Mã 8
126 Chương 126: Mật Mã 9
127 Chương 127: Mật Mã 10
128 Chương 128: Root 1
129 Chương 129: Root 2
130 Chương 130: Root 3
131 Chương 131: Root 4
132 Chương 132: Root 5
133 Chương 133: Root 6
134 Chương 134: Root 7
135 Chương 135: Root 8
136 Chương 136: Hũ Mật 1
137 Chương 137: Hũ Mật 2
138 Chương 138: Hũ Mật 3
139 Chương 139: Hũ Mật 4
140 Chương 140: Hỗn Độn 1
141 Chương 141: Hỗn Độn 2
142 Chương 142: Hỗn Độn – Cuối Cùng
143 Chương 143: Phiên Ngoại 1 Vở Kịch Luân Lý
144 Chương 144: Phiên Ngoại 2 Hello World
145 Chương 145: Phiên Ngoại 3 Thành Thật Trả Lời
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Vòng Lặp Vô Hạn 1
2
Chương 2: Vòng Lặp Vô Hạn 2
3
Chương 3: Debug 3
4
Chương 4: Vòng Lặp Vô Hạn 4
5
Chương 5: Vòng Lặp Vô Hạn 5
6
Chương 6: Vòng Lặp Vô Hạn 6
7
Chương 7: Trình Thu Thập 1
8
Chương 8: Trình Thu Thập 2
9
Chương 9: Trình Thu Thập 3
10
Chương 10: Trình Thu Thập 4
11
Chương 11: Tường Lửa 1
12
Chương 12: Tường Lửa 2
13
Chương 13: Tường Lửa 3
14
Chương 14: Tường Lửa 4
15
Chương 15: Tràn Ra 1
16
Chương 16: Tràn Ra 2
17
Chương 17: Tràn Ra 3
18
Chương 18: Tràn Ra 4
19
Chương 19: Ddos 1
20
Chương 20: Ddos 2
21
Chương 21: Ddos 3
22
Chương 22: Ddos 4
23
Chương 23: Ngắt Mạng 1
24
Chương 24: Ngắt Mạng 2
25
Chương 25: Lập Trình Hướng Đối Tượng 1
26
Chương 26: Lập Trình Hướng Đối Tượng 2
27
Chương 27: Lập Trình Hướng Đối Tượng 3
28
Chương 28: Lập Trình Hướng Đối Tượng 4
29
Chương 29: Debug 1
30
Chương 30: Debug 2
31
Chương 31: Debug 3
32
Chương 32: Debug 4
33
Chương 33: Debug 5
34
Chương 34: Con Trỏ Chuột 1
35
Chương 35: Con Trỏ Chuột 2
36
Chương 36: Con Trỏ Chuột 3
37
Chương 37: Con Trỏ Chuột 4
38
Chương 38: Con Trỏ Chuột 5
39
Chương 39: Con Trỏ Chuột 6
40
Chương 40: Con Trỏ Chuột 7
41
Chương 41: Khe Hở 1
42
Chương 42: Khe Hở 2
43
Chương 43: Khe Hở 3
44
Chương 44: Khe Hở 4
45
Chương 45: Khe Hở 5
46
Chương 46: Khe Hở 6
47
Chương 47: Khe Hở 7
48
Chương 48: Khe Hở 8
49
Chương 49: Khe Hở 9
50
Chương 50: Copy 1
51
Chương 51: Copy 2
52
Chương 52: Copy 3
53
Chương 53: Copy 4
54
Chương 54: Copy 5
55
Chương 55: Copy 6
56
Chương 56: Copy 7
57
Chương 57: Copy 8
58
Chương 58: Copy 9
59
Chương 59: Copy 10
60
Chương 60: Duyệt Cây 1
61
Chương 61: Duyệt Cây 2
62
Chương 62: Duyệt Cây 3
63
Chương 63: Duyệt Cây 4
64
Chương 64: Duyệt Cây 5
65
Chương 65: Thiểu Năng Nhân Tạo 1
66
Chương 66: Thiểu Năng Nhân Tạo 2
67
Chương 67: Thiểu Năng Nhân Tạo 3
68
Chương 68: Thiểu Năng Nhân Tạo 4
69
Chương 69: Thiểu Năng Nhân Tạo 5
70
Chương 70: Thiểu Năng Nhân Tạo 6
71
Chương 71: Thiểu Năng Nhân Tạo 7
72
Chương 72: Thiểu Năng Nhân Tạo 8
73
Chương 73: Thiểu Năng Nhân Tạo 9
74
Chương 74: Nén Dữ Liệu 1
75
Chương 75: Nén Dữ Liệu 2
76
Chương 76: Nén Dữ Liệu 3
77
Chương 77: Nén Dữ Liệu 4
78
Chương 78: Nén Dữ Liệu 5
79
Chương 79: Nén Dữ Liệu 6
80
Chương 80: Nén Dữ Liệu 7
81
Chương 81: Nén Dữ Liệu 8
82
Chương 82: Nén Dữ Liệu 9
83
Chương 83: Luận Văn 1
84
Chương 84: Luận Văn 2
85
Chương 85: Luận Văn 3
86
Chương 86: Đường Ngắn Nhất 1
87
Chương 87: Đường Ngắn Nhất 2
88
Chương 88: Đường Ngắn Nhất 3
89
Chương 89: Đường Ngắn Nhất 4
90
Chương 90: Đường Ngắn Nhất 5
91
Chương 91: Đường Ngắn Nhất 6
92
Chương 92: Đường Ngắn Nhất 7
93
Chương 93: Đường Ngắn Nhất 8
94
Chương 94: Đường Ngắn Nhất 9
95
Chương 95: D-l 1
96
Chương 96: D-l 2
97
Chương 97: D-l 3
98
Chương 98: D-l 4
99
Chương 99: D-l 5
100
Chương 100: Os 1
101
Chương 101: Os 2
102
Chương 102: Os 3
103
Chương 103: Os 4
104
Chương 104: Os 5
105
Chương 105: Os 6
106
Chương 106: Os 7
107
Chương 107: Os 8
108
Chương 108: Os 9
109
Chương 109: Os 10
110
Chương 110: Mây 1
111
Chương 111: Mây 2
112
Chương 112: Mây 3
113
Chương 113: Mây 4
114
Chương 114: Mây 5
115
Chương 115: Mây 6
116
Chương 116: Mây 7
117
Chương 117: Mây 8
118
Chương 118: Mật Mã 1
119
Chương 119: Mật Mã 2
120
Chương 120: Mật Mã 3
121
Chương 121: Mật Mã 4
122
Chương 122: Mật Mã 5
123
Chương 123: Mật Mã 6
124
Chương 124: Mật Mã 7
125
Chương 125: Mật Mã 8
126
Chương 126: Mật Mã 9
127
Chương 127: Mật Mã 10
128
Chương 128: Root 1
129
Chương 129: Root 2
130
Chương 130: Root 3
131
Chương 131: Root 4
132
Chương 132: Root 5
133
Chương 133: Root 6
134
Chương 134: Root 7
135
Chương 135: Root 8
136
Chương 136: Hũ Mật 1
137
Chương 137: Hũ Mật 2
138
Chương 138: Hũ Mật 3
139
Chương 139: Hũ Mật 4
140
Chương 140: Hỗn Độn 1
141
Chương 141: Hỗn Độn 2
142
Chương 142: Hỗn Độn – Cuối Cùng
143
Chương 143: Phiên Ngoại 1 Vở Kịch Luân Lý
144
Chương 144: Phiên Ngoại 2 Hello World
145
Chương 145: Phiên Ngoại 3 Thành Thật Trả Lời