Chương 16: Hợp đồng bị đánh tráo!

Bầu không khí trong biệt thự nhà họ Hàn căng thẳng tột độ. Bà cụ Hàn ngôi trêи vị trí chủ nhà, ngoài gia đình Hàn Tuyết ra thì người nhà họ Hàn đều có mặt đầy đủ.

"Bà nội, những doanh nghiệp cung cấp hàng cho trung tâm thương mại do cháu quản lý đang đòi tiền hàng, chúng ta không thể lấy ra nhiều tiền như thế trong một thời gian ngắn được, phải làm sao bây giờ?

“Mẹ, các xí nghiệp hợp tác với chúng ta đang đua nhau tạm ngừng đơn đặt hàng, hơn một nửa số xe chở hàng phải ngừng vận chuyển rồi. Cứ tiếp tục như thế này thì công ty vận chuyển của nhà họ Hàn chúng ta tiêu đời mất”.

Chỉ chưa tới ba ngày, tất cả sản nghiệp của nhà họ Hàn đều bị tấn công ở các mức độ khác nhau, người nhà họ Hàn lo lắng không thôi.

"Bách Hào, bên xưởng gia công thể nào rồi?", bà cụ Hàn nghiêm nghị hỏi.

Xưởng gia công là sản nghiệp quan trọng nhất của nhà họ Hàn, chiếm năm mươi phần trăm thu nhập của cả nhà họ Hàn, chỉ cần xưởng gia công không sao thì nhà họ Hàn vẫn cầm cự được. Hàn Bách Hào hít sâu một hơi rồi dè dặt nói: "Bà nội, xưởng gia công đã đình công rồi”.

“Khốn kiếp. Khụ khụ khụ”.

"Bà đừng kϊƈɦ động, không tốt cho sức khỏe đâu ạ".

"Chưa chết được..."

Bà cụ Hàn quá nỗi giận nên suýt thì hộc máu.

Sắc mặt của bà ta âm trầm tột độ. Đợt tấn công này ập tới quả đột ngột, làm nhà họ Hàn trở tay không kịp, có thể nói là "tai họa ngập đầu” với nhà họ Hàn.

Chuyện này cũng làm người trong giới kinh doanh thấy được thực lực và sự độc tài của tập đoàn Hoàng Minh, chỉ ba ngày là có thể xử lý một gia tộc hạng hai, dồn nó vào bờ vực phá sản.

"Nói mau, vì sao tập đoàn Hoàng Minh lại chèn ép chủng ta? Có phải kẻ nào đã đắc tội với ai ở đó không, bà cụ Hàn sầm mặt hỏi”.

"Bà nội, làm gì có ai, nếu có thì cũng chỉ có Hàn Tuyết và tên vô dụng Diệp Phàm đặc tội với Trương Kiến Nghiệp mà thôi. Chẳng lẽ là do Trương Kiến Nghiệp mà ra?", Hàn Bách Hào nói.

Vớ vẩn, tôi ngốc hay anh ngốc vậy hả? Óc lợn hay sao mà không biết nghĩ? Một tên phó giám đốc nhỏ nhoi mà có thể bất chấp tất cả để chèn ép nhà họ Hàn được sao?”, bà cụ măng mỏ giận dữ.

"Bà nội, trừ bọn họ ra thì châu không nghĩ ra ai khác đắc tội với người trong tập đoàn Hoàng Minh cả", Hàn Bách Hào nhíu mày nói.

"Nghĩ không ra thì cứ nghĩ tiếp đi. Tôi bảo anh đi tìm gặp người có địa vị ở nhà họ Diệp, anh đã gặp được chưa?"

"Chưa a, hôm nay Trương Kiến Nghiệp đi công tác về, cháu đã sắp xếp trưa nay đi gặp anh ta rồi!”

“Tốt, chỉ cần quý nhân nhà họ Diệp chịu ra tay thì mối nguy lần này sẽ được hóa giải. Tôi cũng muốn xem nhân vật tai to mặt lớn nào đứng sau chuyện này!”, bà cụ gõ cây gây trong tay, phát ra tiếng vang rầm rầm.

Trong tập đoàn Hoàng Minh, số người có quyền ra lệnh tấn công nhà họ Hàn không quả ba người, nhưng tuyệt đối không bao gồm Trương Kiến Nghiệp. Lúc gần đến trưa, Hàn Bách Hào nhận được điện thoại của Trương Kiên Nghiệp nên đã vội vã ra ngoài.

"Anh Trương, lần này anh nhất định phải giúp em, chỉ cần thành công thì một triệu này sẽ là của anh”.

Trêи một chiếc Mercedes, Hàn Bách Hào ngồi cạnh Trương Kiên Nghiệp trong tay gã ta cầm một tâm séc viết một triệu tệ.

Nhìn tấm séc này, sắc mặt của Trương Kiến Nghiệp hơi thay đổi, hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn.

Mặc dù hắn ta là phó giám đốc, nhưng chỉ mới lên chức, hơn nữa hơn nữa còn không có thực quyền, một triệu này quả thực không phải một con số nhỏ.

Trương Kiến Nghiệp nói ngay không chút do dự "Tôi sẽ giúp cậu gặp ông Diệp, nhưng cậu có thuyết phục được ông Diệp giúp cậu hay không thì là chuyện của cậu!"

Trong tập đoàn Hoàng Minh, Trương Kiến Nghiệp dẫn Hàn Bách Hào tới trước một căn phòng làm việc, trêи tấm biển ngoài cửa ghi ba chữ phòng chủ tịch": "Câu chờ ở đây, để tôi vào thông báo trước một tiếng”.

Trương Kiến Nghiệp để Hàn Bách Hào đứng đó rồi mở cửa vào trong. Trong phòng có hai người đàn ông trung niên đang thưởng thức trà và thảo luận chuyện gì đó. Trương Kiến Nghiệp rảo bước tới đó, vẻ mặt vô cùng kính cẩn.

"Chủ tịch, ông Diệp, người nhà họ Hàn tới đây và xin được gặp mặt!", Trương Kiến Nghiệp không nói là chính hắn ta đã dẫn tới, cũng không dám để lộ mối quan hệ với Hàn Bách Hào.

"Người nào nhà họ Hàn?", Diệp Trung ngẩng đầu hỏi.

“Cậu ta nói cậu ta là người phụ trách cuộc hợp tác lần này với tập đoàn Hoàng Minh, đang chờ ngoài cửa”.

“Ồ? Cho vào đi”, Diệp Trung chẳng hề bất ngờ khi người nhà họ Hàn tới. Hàn Tuyết tới thì ông ta nhất định phải tiếp đón thật chu đáo.

Trương Kiến Nghiệp gật đầu vâng dạ, lúc xoay người đi hắn ta mới nhíu mày lại. Thế này thì quá thuận lợi rồi, theo những gì Hàn Bách Hào nói thì lúc trước gã ta còn không gặp được chủ tịch Vương Trường Hà sao bây giờ lại thuận lợi như thế?

Ngoài phòng làm việc, Hàn Bách Hào sốt ruột chờ đợi. Trương Kiến Nghiệp mở cửa ra nói với gã ta. "Tổng giám đốc Hàn, ông Diệp và chủ tịch đang chờ cậu ở bên trong."

"Cám ơn, cảm ơn anh.", Hàn Bách Hào lắng lặng nhét tấm séc vào tay Trương Kiến Nghiệp, sửa sang lại quần áo rồi đi theo Trương Kiến Nghiệp vào trong.

"Ông Diệp, chủ tịch, đây là Hàn...”

“Cậu ta là ai?", Diệp Trung ngắt lời Trương Kiến Nghiệp. Ông ta tưởng người phụ trách là Hàn Tuyết, ai ngờ lại là Hàn Bách Hào.

Trương Kiến Nghiệp nghệt mặt ra, Hàn Bách Hào vội vàng lên tiếng: “Ông Diệp, tôi là Hàn Bách Hào, người phu trách chuyện hợp tác giữa tập đoàn Thiên Bảo nhà họ Hàn và tập đoàn bên ông!”

Diệp Trung lắc đầu, thản nhiên nói: “Tập đoàn Thiên Bảo? Chúng tôi hợp tác tác với tập đoàn Thiên Bảo bao giờ? Chưa từng có chuyện này.”

Chưa hợp tác bao giờ?

Hàn Bách Hào sững sờ, hợp đồng giấy trắng mực đen, còn có cả con dấu, hơn nữa gã ta đã kiểm tra lại hợp đồng rồi, không phải là đồ giả, sao lại nói là chưa hợp tác bao giờ được?

Sau một hồi sửng sốt, Hàn Bách Hào hoàn hồn lại, vội vàng nói ngay "Ông Diệp trăm công ngăn việc, có phải đã quên mất rồi không? Tôi đã mang cả hợp đồng tới đây rồi".

Hàn Bách Hào lấy hợp đồng ra, Trương Kiến Nghiệp thì thở phào nhẹ nhõm, hắn ta thật sự rất sợ Hàn Bách Hào làm giả hợp đồng.

“Ông Diệp, mời ông xem!", Hàn Bách Hào đưa hợp đồng ra.

Diệp Trung không nhận lấy rồi hờ hững nói "Không cần xem, chúng tôi hợp tác với thương mại Thiên Bảo chứ không phải tập đoàn Thiên Bảo, tôi biết rất rõ”.

Thình thịch! Trái tim Hàn Bách Hào đập hẫng một nhịp, gã ta vội vàng mở hợp đồng ra đọc.

Hàng chữ "công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Thiên Bảo" xuất hiện trêи hợp đồng.

Hàn Tuyết! Hàn Tuyết!

Trong lòng Hàn Bách Hào dâng lên cơn thịnh nộ. Rõ ràng là hợp đồng đã bị đánh tráo, gã ta bị chơi xỏ, bà cụ Hàn bị chơi xỏ, tất cả mọi người trong nhà họ Hàn bị chơi xỏ.

Lúc ấy không ai đọc kỹ hợp đồng, nào ngờ lại là thương mại Thiên Bảo chứ không phải tập đoàn Thiên Bảo!

Mặc dù thương mại Thiên Bảo cũng là sản nghiệp của nhà họ Hàn, nhưng lại có sự khác biệt rõ ràng, bởi vì người đại diện pháp lý của thương mại Thiên Bảo là Hàn Tuyết, đồng thời Hàn Tuyết cũng là người chiếm nhiều cổ phần nhất.

Bởi vì năm đó thương mại Thiên Bảo nợ nần khá nhiều, đứng bên bờ vực phá sản, là một trong số những sản nghiệp tệ nhất của nhà họ Hàn, thế nên bọn họ đã định bán đi bao nhiêu lần

Sau khi Hàn Thiên Bảo qua đời, để phòng ngừa sau này Hàn Tuyết sẽ tranh đoạt gia sản nhà họ Hàn với mình, Hàn Bách Hào đã phân chia thương mại Thiên Bảo cho Hàn Tuyết, nợ nần đều do Hàn Tuyết gánh vác.

Nhưng ai mà ngờ rằng sau khi Hàn Tuyết tiếp nhận thương mại Thiên Bảo, tình hình nợ nần dần khá lên, không chỉ trả hết nợ mà còn kiếm được lợi nhuận, hàng tháng nộp không ít tiền cho nhà họ Hàn.

Nhà họ Hàn có một quy định đặc biệt, chỉ cần là sản nghiệp của nhà họ Hàn, bất luận chiếm bao nhiêu cổ phần thì hàng tháng cũng phải báo cáo với bà cụ Hàn, để bà ta quyết định sẽ chia bao nhiêu phần trăm hoa hồng.

Chapter
1 Chương 1: Tôi không cần sự bù đắp của bà!
2 Chương 2: Lời đồn nhảm!
3 Chương 3: Không phân biệt trắng đen.
4 Chương 4: Giấy đảm bảo.
5 Chương 5: Anh sẽ để mọi người phải ngước nhìn em!
6 Chương 6: Lời nói đanh thép đến kinh ngạc.
7 Chương 7: Không ngừng tưởng tượng.
8 Chương 8: Đề nghị hiểm độc.
9 Chương 9: Hùng hồn tuyên bố.
10 Chương 10: Kí hợp đồng
11 Chương 11: Nhiệm vụ mới toanh.
12 Chương 12: Không sai, anh đúng là đồ vô tích sự.
13 Chương 13: Nụ hôn tình ý.
14 Chương 14: Chơi dao có ngày đứt tay!
15 Chương 15: Tấn công nhà họ Hàn!
16 Chương 16: Hợp đồng bị đánh tráo!
17 Chương 17: Từ chối cuộc gọi.
18 Chương 18: Qùy xuống!
19 Chương 19: Tới nhà thăm hỏi.
20 Chương 20: Cái giá cắt cổ.
21 Chương 21: Thơm một cái.
22 Chương 22: Dập lửa công trường.
23 Chương 23: Xông vào biển lửa.
24 Chương 24: Đã sai còn cãi chày cãi cối.
25 Chương 25: Nhổ cỏ tận gốc!
26 Chương 26: Người tốt không được hưởng thọ, kẻ xấu lại sống trăm năm!
27 Chương 27: Chém gió thành bão.
28 Chương 28: Ngạc nhiên, mừng rỡ, rồi thở dài!
29 Chương 29: Em có nghe tiếng chó sủa không.
30 Chương 30: Em nhìn anh như vậy, anh sẽ gây tai nạn mất.
31 Chương 31: Trói buộc bằng tình thân.
32 Chương 32: Người ti tiện thì vô địch!
33 Chương 33: Ngọc Cương đừng khóc!
34 Chương 34: Đi thăm em vợ.
35 Chương 35: Tôi không muốn làm to chuyện.
36 Chương 36: Người lớn nói chuyện, trẻ con đừng xen mồm vào!
37 Chương 37: Đã gọi thì gọi đông một chút.
38 Chương 38: Đánh người bay lên như treo tranh!
39 Chương 39: Diệp Phàm mượn xe.
40 Chương 40: Du học sinh thì ghê gớm lắm sao?
41 Chương 41: Người gánh vác.
42 Chương 42: Tôi nhận trọng trách này.
43 Chương 43: Tìm kẻ gánh tội.
44 Chương 44: Điều tra ở quán bar.
45 Chương 45: Vì nghĩa lớn hy sinh tình riêng!
46 Chương 46: Vừa tức cười vừa đáng tiếc!
47 Chương 47: Càn quấy!
48 Chương 48: Cây ngay không sợ chết đứng!
49 Chương 49: Đối chất ngay tại trận!
50 Chương 50: Đôi bên đều vừa lòng.
51 Chương 51: Anh cũng khéo tưởng tượng ghê!
52 Chương 52: Không cần nhúng tay vào!
53 Chương 53: Mạnh mẽ trở lại!
54 Chương 54: Lại đánh thêm hai phát nữa!
55 Chương 55: Thái độ.
56 Chương 56: Tôi là một thằng ở rể.
57 Chương 57: Chỉ lấy tiền, không lấy mạng.
58 Chương 58: Để tôi làm con tin!
59 Chương 59: Một núi vàng phát sáng!
60 Chương 60: Có chết cũng không ly hôn!
61 Chương 61: Một cái tát!
62 Chương 62: Trở mặt.
63 Chương 63: Em vẫn còn ở nhà, anh có chết cũng phải quay về!
64 Chương 64: Người đàn bà thực dụng.
65 Chương 65: Đơn thuốc!
66 Chương 66: Nhân vật tầm cỡ xuất hiện!
67 Chương 67: Hàn Tuyết, em có nghe thấy tiếng chó sủa không?
68 Chương 68: Bày tỏ lòng kính trọng!
69 Chương 69: Rượu tôi uống, lỗi tôi xin!
70 Chương 70: Âm thanh quen thuộc.
71 Chương 71: Nguời phụ nữ số khổ!
72 Chương 72: Chữa bệnh!
73 Chương 73: Người bán Linh Bích!
74 Chương 74: hân thủ như thần !
75 Chương 75: Thượng Quan Diên Vũ.
76 Chương 76: Đánh mày thì đã làm sao?
77 Chương 77: Thấy chết không cứu.
78 Chương 78: Anh xứng làm bạn của tôi sao?
79 Chương 79: Diệu thủ hồi xuân!
80 Chương 80: Hàn Tuyết, em thật sự suy đồi cùng cực rồi!
81 Chương 81: Lưu Tú Cầm áo gấm về làng!
82 Chương 82: Nhanh mồm nhanh miệng!
83 Chương 83: Ở rể thì làm sao?
84 Chương 84: Hàn Từ Di bùng nổ!
85 Chương 85: Cướp đoạt tài sản!
86 Chương 86: Quẩy bar cùng em vợ!
87 Chương 87: Đáng yêu!
88 Chương 88: Tai họa trời giáng!
89 Chương 89: Xin lỗi!
90 Chương 90: Phần thưởng bất ngờ!
91 Chương 91: Kế hoạch sai lầm!
92 Chương 92: Vô cùng tức cười!
93 Chương 93: Buổi đấu giá bắt đầu!
94 Chương 94: Giá cả cao ngất ngưởng!
95 Chương 95: Dao găm Bách Tích-Long Lân!
96 Chương 96: Đồ dê xồm!
97 Chương 97: Không biết hối cải
98 Chương 98: Đồ đểu!
99 Chương 99: Một vừa hai phải.
100 Chương 100: Diễn sâu!
101 Chương 101: Bà có 5 triệu à?
102 Chương 102: Thằng người Tịch!
103 Chương 103: Những cái bạt tai vang vọng.
104 Chương 104: Ý đồ công khai!
105 Chương 105: Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
106 Chương 106: Mặt nóng dán mông lạnh!
107 Chương 107: Vật gia truyền!
108 Chương 108: Vong ân phụ nghĩa!
109 Chương 109: Bị ném hành lý ra ngoài! (1)
110 Chương 110: Rời khỏi nhà họ Hàn!
111 Chương 111: Khinh người quá mức.
112 Chương 112: Điện thoại gọi người đến!
113 Chương 113: Quan hệ thông gia.
114 Chương 114: Diệp Phàm nổi giận rồi!
115 Chương 115: Giải cứu!
116 Chương 116: Tái hiện lại quá trình tùng xẻo!
117 Chương 117: Nữ ma đầu!
118 Chương 118: Đón bà xã đi làm!
119 Chương 119: Nói hươu nói vượn!
120 Chương 120: Điều tra chân tướng!
121 Chương 121: Ngu hết chỗ nói!
122 Chương 122: Gây họa?
123 Chương 123: Oan gia ngõ hẹp!
124 Chương 124: Không làm kẻ hèn nhát!
125 Chương 125: Kinh hãi!
126 Chương 126: Ra sức bịa đặt!
127 Chương 127: Cứ nằm mơ đi!
128 Chương 128: Hành động tốc chiến!
129 Chương 129: Đàn ông là phải độc ác.
130 Chương 130: Chết không nhắm mắt.
131 Chương 131: Vu oan giá họa.
132 Chương 132: Sơ hở trong suy nghĩ.
133 Chương 133: Không biết xấu hổ!
134 Chương 134: Cân bằng thế lực!
135 Chương 135: Lẻn vào!
136 Chương 136: Gen i.
137 Chương 137: Coi như mày thông minh!
138 Chương 138: Mũi chó?
139 Chương 139: Tặng mẹ một hộp Não Bạch Kim!
140 Chương 140: Sự nhân nhượng của Lưu Tú Cầm.
141 Chương 141: Hoang tưởng!
142 Chương 142: Đến biệt thự số một.
143 Chương 143: Cô nàng Chuột Bạch - Lý Yến!
144 Chương 144: Nguyền rủa!
145 Chương 145: Cây gây biến mất rồi!
146 Chương 146: Càn quấy!
147 Chương 147: Ngôn từ chắc nịch, mọi người sửng sốt!
148 Chương 148: Rắn mặt mới biết sợ!
Chapter

Updated 148 Episodes

1
Chương 1: Tôi không cần sự bù đắp của bà!
2
Chương 2: Lời đồn nhảm!
3
Chương 3: Không phân biệt trắng đen.
4
Chương 4: Giấy đảm bảo.
5
Chương 5: Anh sẽ để mọi người phải ngước nhìn em!
6
Chương 6: Lời nói đanh thép đến kinh ngạc.
7
Chương 7: Không ngừng tưởng tượng.
8
Chương 8: Đề nghị hiểm độc.
9
Chương 9: Hùng hồn tuyên bố.
10
Chương 10: Kí hợp đồng
11
Chương 11: Nhiệm vụ mới toanh.
12
Chương 12: Không sai, anh đúng là đồ vô tích sự.
13
Chương 13: Nụ hôn tình ý.
14
Chương 14: Chơi dao có ngày đứt tay!
15
Chương 15: Tấn công nhà họ Hàn!
16
Chương 16: Hợp đồng bị đánh tráo!
17
Chương 17: Từ chối cuộc gọi.
18
Chương 18: Qùy xuống!
19
Chương 19: Tới nhà thăm hỏi.
20
Chương 20: Cái giá cắt cổ.
21
Chương 21: Thơm một cái.
22
Chương 22: Dập lửa công trường.
23
Chương 23: Xông vào biển lửa.
24
Chương 24: Đã sai còn cãi chày cãi cối.
25
Chương 25: Nhổ cỏ tận gốc!
26
Chương 26: Người tốt không được hưởng thọ, kẻ xấu lại sống trăm năm!
27
Chương 27: Chém gió thành bão.
28
Chương 28: Ngạc nhiên, mừng rỡ, rồi thở dài!
29
Chương 29: Em có nghe tiếng chó sủa không.
30
Chương 30: Em nhìn anh như vậy, anh sẽ gây tai nạn mất.
31
Chương 31: Trói buộc bằng tình thân.
32
Chương 32: Người ti tiện thì vô địch!
33
Chương 33: Ngọc Cương đừng khóc!
34
Chương 34: Đi thăm em vợ.
35
Chương 35: Tôi không muốn làm to chuyện.
36
Chương 36: Người lớn nói chuyện, trẻ con đừng xen mồm vào!
37
Chương 37: Đã gọi thì gọi đông một chút.
38
Chương 38: Đánh người bay lên như treo tranh!
39
Chương 39: Diệp Phàm mượn xe.
40
Chương 40: Du học sinh thì ghê gớm lắm sao?
41
Chương 41: Người gánh vác.
42
Chương 42: Tôi nhận trọng trách này.
43
Chương 43: Tìm kẻ gánh tội.
44
Chương 44: Điều tra ở quán bar.
45
Chương 45: Vì nghĩa lớn hy sinh tình riêng!
46
Chương 46: Vừa tức cười vừa đáng tiếc!
47
Chương 47: Càn quấy!
48
Chương 48: Cây ngay không sợ chết đứng!
49
Chương 49: Đối chất ngay tại trận!
50
Chương 50: Đôi bên đều vừa lòng.
51
Chương 51: Anh cũng khéo tưởng tượng ghê!
52
Chương 52: Không cần nhúng tay vào!
53
Chương 53: Mạnh mẽ trở lại!
54
Chương 54: Lại đánh thêm hai phát nữa!
55
Chương 55: Thái độ.
56
Chương 56: Tôi là một thằng ở rể.
57
Chương 57: Chỉ lấy tiền, không lấy mạng.
58
Chương 58: Để tôi làm con tin!
59
Chương 59: Một núi vàng phát sáng!
60
Chương 60: Có chết cũng không ly hôn!
61
Chương 61: Một cái tát!
62
Chương 62: Trở mặt.
63
Chương 63: Em vẫn còn ở nhà, anh có chết cũng phải quay về!
64
Chương 64: Người đàn bà thực dụng.
65
Chương 65: Đơn thuốc!
66
Chương 66: Nhân vật tầm cỡ xuất hiện!
67
Chương 67: Hàn Tuyết, em có nghe thấy tiếng chó sủa không?
68
Chương 68: Bày tỏ lòng kính trọng!
69
Chương 69: Rượu tôi uống, lỗi tôi xin!
70
Chương 70: Âm thanh quen thuộc.
71
Chương 71: Nguời phụ nữ số khổ!
72
Chương 72: Chữa bệnh!
73
Chương 73: Người bán Linh Bích!
74
Chương 74: hân thủ như thần !
75
Chương 75: Thượng Quan Diên Vũ.
76
Chương 76: Đánh mày thì đã làm sao?
77
Chương 77: Thấy chết không cứu.
78
Chương 78: Anh xứng làm bạn của tôi sao?
79
Chương 79: Diệu thủ hồi xuân!
80
Chương 80: Hàn Tuyết, em thật sự suy đồi cùng cực rồi!
81
Chương 81: Lưu Tú Cầm áo gấm về làng!
82
Chương 82: Nhanh mồm nhanh miệng!
83
Chương 83: Ở rể thì làm sao?
84
Chương 84: Hàn Từ Di bùng nổ!
85
Chương 85: Cướp đoạt tài sản!
86
Chương 86: Quẩy bar cùng em vợ!
87
Chương 87: Đáng yêu!
88
Chương 88: Tai họa trời giáng!
89
Chương 89: Xin lỗi!
90
Chương 90: Phần thưởng bất ngờ!
91
Chương 91: Kế hoạch sai lầm!
92
Chương 92: Vô cùng tức cười!
93
Chương 93: Buổi đấu giá bắt đầu!
94
Chương 94: Giá cả cao ngất ngưởng!
95
Chương 95: Dao găm Bách Tích-Long Lân!
96
Chương 96: Đồ dê xồm!
97
Chương 97: Không biết hối cải
98
Chương 98: Đồ đểu!
99
Chương 99: Một vừa hai phải.
100
Chương 100: Diễn sâu!
101
Chương 101: Bà có 5 triệu à?
102
Chương 102: Thằng người Tịch!
103
Chương 103: Những cái bạt tai vang vọng.
104
Chương 104: Ý đồ công khai!
105
Chương 105: Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
106
Chương 106: Mặt nóng dán mông lạnh!
107
Chương 107: Vật gia truyền!
108
Chương 108: Vong ân phụ nghĩa!
109
Chương 109: Bị ném hành lý ra ngoài! (1)
110
Chương 110: Rời khỏi nhà họ Hàn!
111
Chương 111: Khinh người quá mức.
112
Chương 112: Điện thoại gọi người đến!
113
Chương 113: Quan hệ thông gia.
114
Chương 114: Diệp Phàm nổi giận rồi!
115
Chương 115: Giải cứu!
116
Chương 116: Tái hiện lại quá trình tùng xẻo!
117
Chương 117: Nữ ma đầu!
118
Chương 118: Đón bà xã đi làm!
119
Chương 119: Nói hươu nói vượn!
120
Chương 120: Điều tra chân tướng!
121
Chương 121: Ngu hết chỗ nói!
122
Chương 122: Gây họa?
123
Chương 123: Oan gia ngõ hẹp!
124
Chương 124: Không làm kẻ hèn nhát!
125
Chương 125: Kinh hãi!
126
Chương 126: Ra sức bịa đặt!
127
Chương 127: Cứ nằm mơ đi!
128
Chương 128: Hành động tốc chiến!
129
Chương 129: Đàn ông là phải độc ác.
130
Chương 130: Chết không nhắm mắt.
131
Chương 131: Vu oan giá họa.
132
Chương 132: Sơ hở trong suy nghĩ.
133
Chương 133: Không biết xấu hổ!
134
Chương 134: Cân bằng thế lực!
135
Chương 135: Lẻn vào!
136
Chương 136: Gen i.
137
Chương 137: Coi như mày thông minh!
138
Chương 138: Mũi chó?
139
Chương 139: Tặng mẹ một hộp Não Bạch Kim!
140
Chương 140: Sự nhân nhượng của Lưu Tú Cầm.
141
Chương 141: Hoang tưởng!
142
Chương 142: Đến biệt thự số một.
143
Chương 143: Cô nàng Chuột Bạch - Lý Yến!
144
Chương 144: Nguyền rủa!
145
Chương 145: Cây gây biến mất rồi!
146
Chương 146: Càn quấy!
147
Chương 147: Ngôn từ chắc nịch, mọi người sửng sốt!
148
Chương 148: Rắn mặt mới biết sợ!