Chương 16: Ngân vũ rời đi

Sáng hôm sau.

Kinh Thành náo động lên một mảnh, người dân cũng xôn xao nghị luận sôi trào.

Thừa Tướng Phủ chỉ trong một đêm liền biến mất, chỉ còn lại một đống lớn tro tàn bị gió cuốn đi, không chỉ có Thừa Tướng Phủ, ngay cả các tửu lâu cửa tiệm danh tiếng dưới tay Liễu Nghị cũng bị thiêu đốt sạch sẽ, tài sản ngàn vạn nháy mắt đã không còn.

Lời nghị luận như gió cuốn đi, rất nhanh mọi người ai cũng biết, nhất là những người cùng thuyền với Liễu Nghị, ai nấy cũng nơm nớp lo sợ bản thân sẽ là người tiếp theo.

Hôm nay Thượng Triều Liễu Nghị cáo bệnh nên không đi được.

Long Lân Điện

"Ha ha ha muội muội của trẫm thật tài giỏi, lần này đúng là cắt một miếng thịt lớn trên người lão hồ ly kia rồi, hắn không tức chết mới là lạ!!" Hoàng Đế vỗ vỗ đùi cười lớn trên long ỷ, vừa rồi biết được chuyện này, hắn trên Chiêu Thần Điện đã muốn cười rồi, nhưng phải nhịn làm ra vẻ mặt thương tiếc, bây giờ trở về hắn mới có cơ hội đắc ý.

"Lạc Vương thật biết cách làm người khác đau khổ." Mộ Công Công khi nghe còn muốn đau thay cho Liễu Nghị, Thừa Tướng Phủ căn cơ cả trăm năm và những nơi kinh thương danh tiếng khác chỉ trong một đêm đều bị hủy hết, đúng là một đả kích cực lớn, hắn ta không lâm bệnh nặng cũng uổng.

"Ha ha ha, ngươi đem tin này báo cho Liễu Quý phi, từ ngân khố lấy ra trăm vạn bạc đưa cho nàng." Hoàng Đế thấy cười đã đủ, hắn nhìn Mộ Công Công phất tay.

Mộ Công Công đáp một tiếng, sau đó lui ra ngoài.

Hoàng Đế trong lòng nảy sinh hiếu kỳ, không biết muội muội dùng cách nào để hủy hoại Liễu Nghị mà không thua thiệt?

Muội muội từ khi nào đã trở nên thật lợi hại rồi?

Hắn nhất định phải thỉnh giáo mới được!

Hoàng Cung Lương Đình

Vũ Dạ Ca ngồi ở Lương Đình, trên bàn là bánh ngọt cùng trà, trong tay nàng là một túi thức ăn, thấy cá bơi đến thì lấy ra rải một ít, không khí nơi đây thoải mái thoáng mát, không gian lại yên tĩnh.

"Tỷ tỷ thật có nhã hứng đến đây cho cá ăn nha..."

Vũ Dạ Ca nghe giọng điệu bỡn cợt truyền tới thì cũng biết là ai, nàng không có ngẩng đầu, chỉ nhàn nhạt nói: "Liễu Quý phi thật rảnh rỗi."

Liễu Linh Nhã y phục đỏ rực từ xa đi đến, dung mạo tinh xảo phản xạ dưới ánh nắng, càng làm cho nàng tôn lên vài phần diễm lệ chói mắt, ngay cả tỳ nữ thái giám xung quanh cũng bị nàng hào quang làm ảm đạm đi mấy phần.

"Ở trong cung thật buồn chán, muốn đi dạo môt chút, cư nhiên không nghĩ đến gặp được tỷ tỷ ở đây." Liễu Linh Nhã đi đến ngồi xuống đối diện Vũ Dạ Ca, cười nói.

Vũ Dạ Ca lúc này đưa túi thức ăn cho Linh Ly, đến giờ mới nhìn đến Liễu Linh Nhã.

"Bản Cung cũng thật ngoài ý muốn."

Linh Ly, Linh Nhạc nhìn nhau, trong lòng khinh bỉ nàng không biết bao nhiêu câu, diễm lệ chói mắt như vậy làm gì? Trong cung có ai cho ngươi câu dẫn sao?

Liễu Linh Nhã nghe nàng nói cũng chỉ cười một tiếng, tự nhiên dùng trà bánh trước mắt, Vũ Dạ Ca cũng không để ý đến nàng mà quay đầu nhìn đàn cá đang bơi tới lui trong hồ nước.

Không khí đang yên tĩnh thì một âm thanh phá tan.

"Minh nhi tham kiến mẫu hậu, Liễu Quý phi..." Lạc Bắc Minh từ xa đi đến nhìn hai người hành lễ.

"Minh nhi lại đây." Vũ Dạ Ca quay đầu, gọi hắn lại.

"Lâu rồi không thấy Minh nhi, càng ngày càng tuấn tú nha..." Liễu Linh Nhã nhìn hắn mỉm cười nói.

"Đa tạ Liễu Quý phi khen ngợi..." Lạc Bắc Minh đi đến ngồi xuống, nghe người kế bên nói thì ngượng ngùng đỏ mặt cảm ơn, Liễu Quý phi dù ngồi cách hắn một khoảng, nhưng hắn vẫn rất e ngại.

"Mấy ngày nay con rất bận sao? Mẫu hậu thấy con ốm đi một ít..." Vũ Dạ Ca nhìn Liễu Linh Nhã cho nàng ánh mắt không hài lòng, rồi quay sang Lạc Bắc Minh quan tâm hỏi.

"Thật sự rất bận, cả Hoàng Thúc sinh bệnh Thần nhi còn không có thời gian đi thăm." Lạc Bắc Minh than thở nói.

"Lạc Vương sinh bệnh?"

"Cái gì? Lạc Vương sinh bệnh?"

Hai nữ nhân liền đồng thanh hỏi, nhưng Vũ Dạ Ca lại không có kích động như Liễu Linh Nhã.

"Thần nhi là nghe Phụ Hoàng nói!" Lạc Bắc Minh bị hai người làm cho giật mình, sau đó gật đầu đáp.

"Bây giờ Lạc Vương như thế nào?" Liễu Linh Nhã lập tức hỏi, trong lòng là nôn nóng sốt ruột.

"Hôm nay Minh nhi không có Thượng Triều nên không có gặp được phụ hoàng hỏi người, nên cũng không rõ, nhưng hai người yên tâm Hoàng Thúc chỉ bị nhiễm phong hàn thôi!" Hắn lắc đầu, từ lúc hắn biết cũng cách mấy ngày rồi, chắc người đã khỏi.

Vũ Dạ Ca nhìn Liễu Linh Nhã thần sắc lo lắng, trong lòng cảm thấy kỳ quái vô cùng, nhưng cũng trộn lẫn một chút khó chịu khiến nàng mơ hồ.

Trong lúc này, một thái giám gấp gáp chạy đến hành lễ xong liền ở bên lỗ tai Liễu Linh Nhã nói.

Liễu Linh Nhã nghe xong sắc mặt trầm trọng, lập tức đứng dậy vội vã hành lễ rồi rời đi.

Vũ Dạ Ca nhìn bóng lưng nàng, ánh mắt thâm thúy có điều suy nghĩ.

"Chuẩn bị kiệu!" Liễu Linh Nhã căn dặn nô tài kế bên, nàng muốn xuất cung.

"Vâng chủ tử."

Lạc Vương Phủ

Ngân Vũ trên tay cầm lấy bao hành lý, nàng cảm thấy cũng nên rời khỏi đây rồi, nàng muốn về Ái Lạp điều tra mọi việc, muốn lôi ra chủ mưu đằng sau, muốn trả thù cho huynh trưởng, trả thù cho mình!

Ngân Vũ bước ra cửa liền gặp Lệnh Quân.

"Ngân cô nương muốn không từ mà biệt?" Lệnh Quân chặn lại Ngân Vũ, giương mắt hỏi nàng.

"Dù sao chủ tử đối với cô nương cũng là một tấm chân tình, cô nương nên..." Hắn lại nói.

"Không cần, trong người ta mang kịch độc, nên không thể đi cùng với nàng, trước khi chết ta chỉ muốn hoàn thành sứ mệnh, trả thù cho huynh trưởng trả thù cho quân Ái Lạp!" Ngân Vũ cắt ngang lời Lệnh Quân, khóe môi câu lên nụ cười chua xót lắc đầu nói.

"Tán Tử chắc chắn có cách giải, cô nương không cần như vậy." Lệnh Quân cúi đầu nói, Tán Tử là một loại kịch độc, mỗi đêm trăng rằm người trúng độc sẽ bị giày xé thân thể không khác gì lăng trì, thuốc giải chỉ có một là cùng một người chung huyết thống quan hệ hoặc cùng người mình yêu quan hệ, lúc đó độc sẽ chuyển qua người kia, và người kia sẽ ngay lập tức chết!

"Ta thà bị kịch độc giày vò chết đi chứ không muốn giao trinh tiết cho một người mình không yêu, hại người vô tội, càng cũng sẽ không để cho người ta yêu vì cứu ta mà chết!" Ngân Vũ hai mắt đỏ lên, kiên định thốt ra từng chữ một.

"Ngân Vũ cô nương..." Lệnh Quân không biết nói gì tiếp, hắn chỉ có thể thở dài một tiếng.

"Chuyển lời với nàng, Ngân Vũ ta không thể!" Ngân Vũ đem một phong thư để vào tay Lệnh Quân, sau đó dứt khoát lướt qua hắn chạy nhanh ra ngoài.

Lạc Bắc Thần đang ở thư phòng ngồi luyện chữ, đã một canh giờ trôi qua nàng vẫn chưa ngừng bút.

"Chủ tử." Lệnh Quân buồn bã từ bên ngoài bước vào khom người.

"Có chuyện gì sao?" Lạc Bắc Thần tư thế vẫn như cũ, môi mấp máy nhẹ giọng hỏi.

"Ngân cô nương đã đi, nhờ thuộc hạ đem cái này giao cho người, cũng chuyển đến người một câu, nàng nói: Ngân Vũ ta không thể!" Lệnh Quân trong tay đem bức thư đưa cho nàng.

"Đã đi bao lâu?" Lạc Bắc Thần bật ngồi dậy nhìn hắn kích động hỏi.

"Đã được nửa giờ."

"Không được, nàng đang trúng độc, trên đường có bao nhiêu nguy hiểm chứ!" Lạc Bắc Thần quát lên, chạy ra ngoài.

Lệnh Quân lập tức kéo nàng lại, nói lớn: "Chủ tử bình tĩnh, nàng bây giờ trong mắt chỉ có hận thù, nhưng độc kéo dài chỉ còn năm năm, dù chủ tử có nhốt nàng lại nàng vẫn sẽ trốn đi, không bằng cho nàng làm những gì nàng muốn, chủ tử cho người bảo hộ trong bóng tối không tốt sao?"

Lạc Bắc Thần rơi nước mắt, ngã khụy xuống dưới, Lệnh Quân nói tiếp: "Đôi khi yêu một người, không nhất thiết phải giữ người đó ở bên cạnh, mà là để cho nàng làm những gì nàng muốn, còn mình ở phía sau ủng hộ nàng."

Lạc Bắc Thần sắc mặt tái nhợt nhìn Lệnh Quân: "Ta và nàng đều có sứ mệnh riêng của bản thân, hai người vốn không nên có bất cứ quan hệ gì, nhưng tạo hóa trêu người để chúng ta ngay lúc này gặp nhau, yêu nhau!"

"Nếu như ta là một người bình thường thì tốt biết mấy..."

Lệnh Quân thấy Lạc Bắc Thần như vậy, cũng chỉ có thể thở dài yên lặng lui ra.

Lạc Bắc Thần dựa vào bàn rơi nước mắt, nàng không biết bản thân nên làm gì bây giờ, nàng chỉ có thể trách bản thân vô dụng, trách bản thân thậm tệ...

Lạc Bắc Thần đem phong thư mở ra, miếng ngọc bội khắc hình phượng hoàng đỏ rực cùng với một tờ giấy với tám chữ: "Hữu duyên vô phận, kiếp sau tương phùng."

Nhìn dòng chữ này, Lạc Bắc Thần ngộ ra: "Nếu ngay cả nữ nhân của mình ngươi cũng không cứu được, thì có tư cách gì cứu chúng sinh thiên hạ!"

Lạc Bắc Thần bừng tỉnh: "Sao có thể bỏ cuộc sớm như vậy, nàng không phải là Lạc Bắc Thần sao? Nhất định sẽ có cách giải, nàng cũng nhất quyết tìm cho ra bằng được!"

"Lạc Bắc Thần ta muốn người sống, dù canh năm hay canh ba Diêm Vương cũng không có quyền mang người đi!!"

"Vũ nhi, chờ ta đến cứu nàng..."

Lạc Bắc Thần cất ngọc bội vào trong một chiếc hộp, mảnh giấy bị nàng nội lực đốt thành tro.

Sau đó, nàng lấy ra bức tranh mình họa mấy ngày trước, nhìn nữ tử bạch y diễm lệ trong tờ giấy, Lạc Bắc Thần câu môi, nâng niu ôm vào lòng.

Ngồi ngốc mấy canh giờ, nàng cũng đã điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, là một sát thủ điều tất yếu là phải như vậy, chủ động trong mọi việc, không để cho bất cứ cảm xúc nào chi phối!

Chapter
1 Chương 1: Xuyên không
2 Chương 2: Tiến cung
3 Chương 3: bị phục kích
4 Chương 4: Vũ tướng quân gặp nguy
5 Chương 5: Lạc bắc thần bị đánh
6 Chương 6: Âm mưu bất thành
7 Chương 7: Liễu linh nhã
8 Chương 8: Đến phượng vân cung
9 Chương 9: Đại lão bản bách vũ lâu
10 Chương 10: lạc bắc thần ăn đau
11 Chương 11: suýt nữa mất mạng
12 Chương 12: Ái lạp tư - ngân vũ
13 Chương 13: Hữu kinh vô hiểm (thượng)
14 Chương 14: hữu kinh vô hiểm (hạ)
15 Chương 15: Trả thù
16 Chương 16: Ngân vũ rời đi
17 Chương 17: [h lạc nhã] ngoài ý muốn
18 Chương 18: Ngủ cùng phi tử của ca ca liễu linh nhã
19 Chương 19: Vũ dạ ca tức giận
20 Chương 20: nàng là bản công tử muốn!
21 Chương 21: Thủy quỳ y
22 Chương 22: Liêm sỉ không ăn được, dạ ca thì ăn được
23 Chương 23: tích vân
24 Chương 24: Ngoại quốc nhân
25 Chương 25: [h lạc phong] bị câu dẫn
26 Chương 26: Phong vô tâm
27 Chương 27: Nàng là nữ nhân của lạc vương
28 Chương 28
29 Chương 29: Đau lòng (hạ)
30 Chương 30: Thiên ý
31 Chương 31: Một đêm thời gian
32 Chương 32: Hết tâm vì người
33 Chương 33: Đại thọ (thượng)
34 Chương 34: Đại thọ (hạ) - nạp phi
35 Chương 35: Lại muốn giành nữ nhân với ta?
36 Chương 36: trận chiến tại chiêu yến điện
37 Chương 37: [h lạc phong]
38 Chương 38: Tiểu phong ghen
39 Chương 39: Dạ ca! ta phải đi...
40 Chương 40: Người ở lại...
41 Chương 41: Trên đường (thượng)
42 Chương 42: Trên đường (trung)
43 Chương 43: Trên đường (hạ)
44 Chương 44: Mai phục dưới hồ tùy sinh hà
45 Chương 45: Huyết nhuộm tùy sinh hà
46 Chương 46: Bạc cô bất bại
47 Chương 47: Tam vũ huyền thiên
48 Chương 48: Một tháng thăng trầm
49 Chương 49: Nữ nhân của ta cũng đánh chủ ý? sát!
50 Chương 50: Muốn làm đồ đệ của bản vương?
51 Chương 51: Bị ám sát - thiên địch của phong vô tâm
52 Chương 52: Nhận đồ đệ
53 Chương 53: Độc tôn
54 Chương 54: Cố sự
55 Chương 55: Đánh nhau ở lâm vực
56 Chương 56: Đến chu thục (thượng)
57 Chương 57: Đến chu thục (trung)
58 Chương 58: Đến chu thục (hạ)
59 Chương 59: lâm luân thị
60 Chương 60: Thực cốt hư - vạn sinh vực
61 Chương 61: quái lạ tại vạn sinh vực (thượng)
62 Chương 62: Quái lạ tại vạn sinh vực (hạ)
63 Chương 63: Biến quỷ!
64 Chương 64: Rắc rối (thượng)
65 Chương 65: rắc rối (hạ)
66 Chương 66: Nửa năm sau - tiết sơn trang
67 Chương 67: Tuyết vô song
68 Chương 68: Đại hội võ lâm (thượng)
69 Chương 69: Đại hội võ lâm (trung)
70 Chương 70: Đại hội võ lâm (hạ) - huyết nhuộm tiết sơn trang
71 Chương 71: Nhiếp toàn chạy - tân minh chủ
72 Chương 72: [h lạc song] trầm mê
73 Chương 73: phế chu tử bác
74 Chương 74: đến tích dương cung
75 Chương 75: ngân nguyệt thảm
76 Chương 76: huyền vụ sâm lâm
77 Chương 77: Diệt quỷ âm môn (thượng)
78 Chương 78: Diệt quỷ âm môn (hạ) - biến cố!
79 Chương 79: cái gì gọi là tử biệt? cái gì gọi là thống sở?
80 Chương 80: Hai năm sau
81 Chương 81: Phượng tộc
82 Chương 82: Chu liễm
83 Chương 83: Kế hoạch
84 Chương 84: khai màn
85 Chương 85: Đến nhạc tề
86 Chương 86: [h lạc uyển] sinh cho ta một hài tử được không?
87 Chương 87: mưu hữu mưu
88 Chương 88: Xảy ra chuyện
89 Chương 89: Bạc huyền đao xuất thế!
90 Chương 90: Vô ngã ngộ thương - huyết bất sát - bà cháu sơ ngộ
91 Chương 91: Tình thế ở lạc thịnh
92 Chương 92: Duyên đoạn nghĩa tuyệt (thượng)
93 Chương 93: duyên đoạn nghĩa tuyệt (hạ)
94 Chương 94: Sâu bọ cản đường - trở về lạc thịnh
95 Chương 95: lạc thịnh biến cố (thượng)
96 Chương 96: lạc thịnh biến cố (hạ)
97 Chương 97: Tạo hóa trêu người
98 Chương 98: Nhất tiễn tam điêu - tân đế
99 Chương 99: Chuẩn bị đại hôn
100 Chương 100: Làm rõ
101 Chương 101: Đại hôn (thượng)
102 Chương 102: Đại hôn (hạ) - tuyệt tình
103 Chương 103: [h] động phòng - lại có chuyện
104 Chương 104: Bừng tỉnh
105 Chương 105: tung tích túy sát doanh
106 Chương 106: Tâm tình
107 Chương 107: trở lại tây vực
108 Chương 108: Chủ thượng túy sát doanh
109 Chương 109: lục quốc tồn vong (thượng) - bất nhiễm hiện thế!
110 Chương 110: Lục quốc tồn vong (trung) - phồn âm ấn xuất thế!
111 Chương 111: Lục quốc tồn vong (hạ) - phụ tử gặp lại
112 Chương 112: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (nhất)
113 Chương 113: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (nhị)
114 Chương 114: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (tam)
115 Chương 115: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (tứ)
116 Chương 116: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (ngũ)
117 Chương 117: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (lục)
118 Chương 118: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (thất) - hồi kết cố sự
119 Chương 119: tuyết nguyệt khôi phục ký ức - bất nhiễm thống khổ
120 Chương 120: Nhân sinh tuyệt tình (thượng)
121 Chương 121: Nhân sinh tuyệt tình (trung)
122 Chương 122: Nhân sinh tuyệt tình (hạ)
123 Chương 123: tình kiếp (thượng)
124 Chương 124: Tình kiếp (hạ)
125 Chương 125: Khổ sở
126 Chương 126: Niệm thần tình phong chi kế
127 Chương 127: Kế thành - lạc phong hòa
128 Chương 128: Không phải thánh quỷ mà là thánh hại!
129 Chương 129: ái tình
130 Chương 130: Đại hôn - thiên quan tứ phúc (thượng)
131 Chương 131: [h lạc hân] đại hôn - thiên quan tứ phúc (hạ)
132 Chương 132: Nỗi đau đến bao giờ mới dứt?
133 Chương 133: Nhã nhi, ta nhớ nàng...
134 Chương 134: Hai năm sau - món quà đầy máu
135 Chương 135: Đại kiếp nạn (nhất)
136 Chương 136: Đại kiếp nạn (nhị)
137 Chương 137: Đại kiếp nạn (tam)
138 Chương 138: Đại kiếp nạn (tứ)
139 Chương 139: Đại kiếp nạn (ngũ)
140 Chương 140: Đại kiếp nạn (lục)
141 Chương 141: Đại kiếp nạn (thất)
142 Chương 142: Đại kiếp nạn (bát)
143 Chương 143: đại kiếp nạn (cửu)
144 Chương 144: Đau đớn tột cùng...
145 Chương 145: Năm năm thăng trầm
146 Chương 146: Ngoại vực - quân y
147 Chương 147: Quân y chính là quỷ thánh
148 Chương 148: Tìm được lạc bắc thần
149 Chương 149: tình phong lộ bản chất
150 Chương 150: Gặp lại sau ly biệt
151 Chương 151: Khoái lạc
152 Chương 152: [h lạc ca] điên cuồng
153 Chương 153: Bất ngờ
154 Chương 154: bắc nguyệt tức giận
155 Chương 155: trọn vẹn
156 Chương 156: Những tổ tông nghịch ngợm
157 Chương 157: Khiếm khuyết viên mãn
158 Chương 158: Đại kết cục - hoàn
Chapter

Updated 158 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không
2
Chương 2: Tiến cung
3
Chương 3: bị phục kích
4
Chương 4: Vũ tướng quân gặp nguy
5
Chương 5: Lạc bắc thần bị đánh
6
Chương 6: Âm mưu bất thành
7
Chương 7: Liễu linh nhã
8
Chương 8: Đến phượng vân cung
9
Chương 9: Đại lão bản bách vũ lâu
10
Chương 10: lạc bắc thần ăn đau
11
Chương 11: suýt nữa mất mạng
12
Chương 12: Ái lạp tư - ngân vũ
13
Chương 13: Hữu kinh vô hiểm (thượng)
14
Chương 14: hữu kinh vô hiểm (hạ)
15
Chương 15: Trả thù
16
Chương 16: Ngân vũ rời đi
17
Chương 17: [h lạc nhã] ngoài ý muốn
18
Chương 18: Ngủ cùng phi tử của ca ca liễu linh nhã
19
Chương 19: Vũ dạ ca tức giận
20
Chương 20: nàng là bản công tử muốn!
21
Chương 21: Thủy quỳ y
22
Chương 22: Liêm sỉ không ăn được, dạ ca thì ăn được
23
Chương 23: tích vân
24
Chương 24: Ngoại quốc nhân
25
Chương 25: [h lạc phong] bị câu dẫn
26
Chương 26: Phong vô tâm
27
Chương 27: Nàng là nữ nhân của lạc vương
28
Chương 28
29
Chương 29: Đau lòng (hạ)
30
Chương 30: Thiên ý
31
Chương 31: Một đêm thời gian
32
Chương 32: Hết tâm vì người
33
Chương 33: Đại thọ (thượng)
34
Chương 34: Đại thọ (hạ) - nạp phi
35
Chương 35: Lại muốn giành nữ nhân với ta?
36
Chương 36: trận chiến tại chiêu yến điện
37
Chương 37: [h lạc phong]
38
Chương 38: Tiểu phong ghen
39
Chương 39: Dạ ca! ta phải đi...
40
Chương 40: Người ở lại...
41
Chương 41: Trên đường (thượng)
42
Chương 42: Trên đường (trung)
43
Chương 43: Trên đường (hạ)
44
Chương 44: Mai phục dưới hồ tùy sinh hà
45
Chương 45: Huyết nhuộm tùy sinh hà
46
Chương 46: Bạc cô bất bại
47
Chương 47: Tam vũ huyền thiên
48
Chương 48: Một tháng thăng trầm
49
Chương 49: Nữ nhân của ta cũng đánh chủ ý? sát!
50
Chương 50: Muốn làm đồ đệ của bản vương?
51
Chương 51: Bị ám sát - thiên địch của phong vô tâm
52
Chương 52: Nhận đồ đệ
53
Chương 53: Độc tôn
54
Chương 54: Cố sự
55
Chương 55: Đánh nhau ở lâm vực
56
Chương 56: Đến chu thục (thượng)
57
Chương 57: Đến chu thục (trung)
58
Chương 58: Đến chu thục (hạ)
59
Chương 59: lâm luân thị
60
Chương 60: Thực cốt hư - vạn sinh vực
61
Chương 61: quái lạ tại vạn sinh vực (thượng)
62
Chương 62: Quái lạ tại vạn sinh vực (hạ)
63
Chương 63: Biến quỷ!
64
Chương 64: Rắc rối (thượng)
65
Chương 65: rắc rối (hạ)
66
Chương 66: Nửa năm sau - tiết sơn trang
67
Chương 67: Tuyết vô song
68
Chương 68: Đại hội võ lâm (thượng)
69
Chương 69: Đại hội võ lâm (trung)
70
Chương 70: Đại hội võ lâm (hạ) - huyết nhuộm tiết sơn trang
71
Chương 71: Nhiếp toàn chạy - tân minh chủ
72
Chương 72: [h lạc song] trầm mê
73
Chương 73: phế chu tử bác
74
Chương 74: đến tích dương cung
75
Chương 75: ngân nguyệt thảm
76
Chương 76: huyền vụ sâm lâm
77
Chương 77: Diệt quỷ âm môn (thượng)
78
Chương 78: Diệt quỷ âm môn (hạ) - biến cố!
79
Chương 79: cái gì gọi là tử biệt? cái gì gọi là thống sở?
80
Chương 80: Hai năm sau
81
Chương 81: Phượng tộc
82
Chương 82: Chu liễm
83
Chương 83: Kế hoạch
84
Chương 84: khai màn
85
Chương 85: Đến nhạc tề
86
Chương 86: [h lạc uyển] sinh cho ta một hài tử được không?
87
Chương 87: mưu hữu mưu
88
Chương 88: Xảy ra chuyện
89
Chương 89: Bạc huyền đao xuất thế!
90
Chương 90: Vô ngã ngộ thương - huyết bất sát - bà cháu sơ ngộ
91
Chương 91: Tình thế ở lạc thịnh
92
Chương 92: Duyên đoạn nghĩa tuyệt (thượng)
93
Chương 93: duyên đoạn nghĩa tuyệt (hạ)
94
Chương 94: Sâu bọ cản đường - trở về lạc thịnh
95
Chương 95: lạc thịnh biến cố (thượng)
96
Chương 96: lạc thịnh biến cố (hạ)
97
Chương 97: Tạo hóa trêu người
98
Chương 98: Nhất tiễn tam điêu - tân đế
99
Chương 99: Chuẩn bị đại hôn
100
Chương 100: Làm rõ
101
Chương 101: Đại hôn (thượng)
102
Chương 102: Đại hôn (hạ) - tuyệt tình
103
Chương 103: [h] động phòng - lại có chuyện
104
Chương 104: Bừng tỉnh
105
Chương 105: tung tích túy sát doanh
106
Chương 106: Tâm tình
107
Chương 107: trở lại tây vực
108
Chương 108: Chủ thượng túy sát doanh
109
Chương 109: lục quốc tồn vong (thượng) - bất nhiễm hiện thế!
110
Chương 110: Lục quốc tồn vong (trung) - phồn âm ấn xuất thế!
111
Chương 111: Lục quốc tồn vong (hạ) - phụ tử gặp lại
112
Chương 112: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (nhất)
113
Chương 113: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (nhị)
114
Chương 114: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (tam)
115
Chương 115: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (tứ)
116
Chương 116: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (ngũ)
117
Chương 117: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (lục)
118
Chương 118: Ngoại truyện: bất tuyệt vô song cố thoại (thất) - hồi kết cố sự
119
Chương 119: tuyết nguyệt khôi phục ký ức - bất nhiễm thống khổ
120
Chương 120: Nhân sinh tuyệt tình (thượng)
121
Chương 121: Nhân sinh tuyệt tình (trung)
122
Chương 122: Nhân sinh tuyệt tình (hạ)
123
Chương 123: tình kiếp (thượng)
124
Chương 124: Tình kiếp (hạ)
125
Chương 125: Khổ sở
126
Chương 126: Niệm thần tình phong chi kế
127
Chương 127: Kế thành - lạc phong hòa
128
Chương 128: Không phải thánh quỷ mà là thánh hại!
129
Chương 129: ái tình
130
Chương 130: Đại hôn - thiên quan tứ phúc (thượng)
131
Chương 131: [h lạc hân] đại hôn - thiên quan tứ phúc (hạ)
132
Chương 132: Nỗi đau đến bao giờ mới dứt?
133
Chương 133: Nhã nhi, ta nhớ nàng...
134
Chương 134: Hai năm sau - món quà đầy máu
135
Chương 135: Đại kiếp nạn (nhất)
136
Chương 136: Đại kiếp nạn (nhị)
137
Chương 137: Đại kiếp nạn (tam)
138
Chương 138: Đại kiếp nạn (tứ)
139
Chương 139: Đại kiếp nạn (ngũ)
140
Chương 140: Đại kiếp nạn (lục)
141
Chương 141: Đại kiếp nạn (thất)
142
Chương 142: Đại kiếp nạn (bát)
143
Chương 143: đại kiếp nạn (cửu)
144
Chương 144: Đau đớn tột cùng...
145
Chương 145: Năm năm thăng trầm
146
Chương 146: Ngoại vực - quân y
147
Chương 147: Quân y chính là quỷ thánh
148
Chương 148: Tìm được lạc bắc thần
149
Chương 149: tình phong lộ bản chất
150
Chương 150: Gặp lại sau ly biệt
151
Chương 151: Khoái lạc
152
Chương 152: [h lạc ca] điên cuồng
153
Chương 153: Bất ngờ
154
Chương 154: bắc nguyệt tức giận
155
Chương 155: trọn vẹn
156
Chương 156: Những tổ tông nghịch ngợm
157
Chương 157: Khiếm khuyết viên mãn
158
Chương 158: Đại kết cục - hoàn