Chương 16: Tiền trảm hậu tấu

“Tò mò thôi, hứng
thú thì không có!” Tiểu Tiểu vội vàng trả lời, nhưng nàng không biết là, lúc Lân vương nói đến ôn tuyền, hai mắt nàng phát lóe sáng, cứ như nhìn thấy mỹ vị vậy,….Lúc đó bản thân Tiểu Tiểu cũng không phát hiện ra,
nhưng Lân vương một bên thì phát hiện được, cho nên mới hỏi như vậy.

Nghe thấy nàng nghĩ một đằng trả lời một nẻo, trong lòng Lân vương cười
thầm, nữ nhân này thật thú vị, đã nhìn quen nhiều loại nữ nhân, nhưng bộ dạng ngây thơ ngay thẳng như vậy vẫn là làn đầu tiên thấy. Có lẽ là bởi vì sự khác biệt của nàng, cứ muốn nói chuyện với nàng nhiều thêm vài
câu, thậm chí an bài nàng đến Túy Nguyệt đình trước nay vẫn chưa có nữ
nhân nào đến này để dùng thiện. Chẳng lẽ bản thân đã động lòng với nàng
rồi sao? Làm sao có thể, bản thân mới chỉ gặp nàng có hai lần thôi mà.

Một bên Tiểu Tiểu nhìn thấy Lân vương đang trầm tư, lại nhìn bên kia Thủy
Thủy đang đứng ngây ngốc. Mặc dù không quen thân lắm với Thủy Thủy,
nhưng tính tình của Thủy Thủy lại rất hợp với mình, nàng ta thích Lân
vương, chính mình cũng từng nói qua là sẽ giúp đỡ. Nhìn biểu hiện của
Lân vương đối với nàng ta, có vẻ như đối với mình còn thấy hứng thú hơn, nếu dựa vào những thủ đoạn bình thường để có được Lân vương, là tuyệt
đối không có khả năng. Vậy hôm nay có phải nên làm chuyện mà mình đã hứa với Thủy Thủy hay không?

Tiền trảm hậu tấu, quả thật là một biện pháp không tồi, trước mắt cũng là cách duy nhất Thủy Thủy có được Lân
vương. Võ công của Lân vương không phải là thấp, nhưng nếu xảy ra
chuyện, đem Thủy Thủy chạy cũng không có gì là khó.

Hơn nữa gần
chỗ này không có người, đều đã bị Lân vương sai đi hết, chỉ có ba người
bọn họ, chính mình canh chừng, để Lân vương “xơi” Thủy Thủy. Nếu như
Thủy Thủy có thể may mắn mang thai, vậy thì có thể danh chính ngôn thuận trở thành Vương phi. Cho dù không được, phá hủy sự trong sạch của cô
nương nhà người ta, cũng có thể dung áp lực của Thừa tướng để thủy Thủy
gả qua đây.

Suy tính xong, Tiểu Tiểu đã lén bỏ một ít thuốc vào
trong rượu của Lân vương, không nhiều lắm, vô sắc vô vị, nhưng hòa vào
trong rượu, trộn lẫn với rượu một lúc, tác dụng tuyệt đối không nhỏ, cho dù là ‘trinh khiết liệt nam’ cũng khó có thể cưỡng lại được sự lợi hại
của “thuốc” đặc chế của Tiểu Tiểu, bản thân chỉ cần nhìn thấy lúc ánh
mắt của Lân vương không ổn, tìm một nơi trốn đi quan sát một chút, đảm
bảo có thể đạt được mục đích.

Thần không biết quỷ không hay làm
xong hết thảy mọi việc, trong lòng Tiểu Tiểu tự khen mình một chút, rồi
tiếp tục nói chuyện phiếm với Lân vương, nhìn thấy y đã uống rượu….

Có thể tự do tự tại cùng nàng nói chuyện phiếm như vậy, trong lòng Lân
vương đặc biệt cảm thấy khoan khoái dễ chịu, Thủy Thủy ở bên mặc dù ngẫu nhiên nói chen vào một hai câu, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến tâm tình tốt của mình. Tính cách của hai nữ nhân rất giống nhau, nhưng
so sánh với Thủy Thủy, thì Tiểu Tiểu tự nhiên hơn, nói chuyện thẳng thắn hơn, đặc biệt là hai con ngươi linh động kia, cứ hữu ý vô tình làm xao
động tiếng lòng chưa bao giờ động tâm kia của mình, mà mùi hương nữ tính tự nhiên trên người nàng, lơ đãng bay đến mũi mình, trêu chọc thần kinh mẫn cảm của mình…

Có phải là suy nghĩ quá nhiều rồi không? Chỉ
cần nhìn nàng, liền khiến cho trái tim đập loạn xạ. Giống như hồ điệp mê luyến trong bụi hoa vậy, y đã say mê nàng rồi, bât tri bất giác, chỉ
muốn nhìn thấy nàng, cùng nàng nói chuyện, tán gẫu. Giống như bây giờ
vậy, dẫn nàng vào trong phủ, còn ở Túy Nguyệt đình trước nay chưa từng
chiêu đãi người khác này chiêu đãi nàng.

“Vương gia, ta muốn đi
giải quyết một chút (chắc là đi WC), hai người cứ nói chuyện trước đi!”
Tiểu Tiểu nhìn thấy sự khẩn khiết trong ánh mắt của Lân vương, cố làm ra vẻ trấn định nói: “Ta đến phía trước, hỏi bọn họ một chút là được! Sẽ
quay lại nhanh thôi.”

Trước lúc Tiểu Tiểu sắp đi, len lén kéo tay Thủy Thủy, viết bốn chữ “nắm bắt cơ hội” xong, không đợi Lân vưong nói
lời nào liền rời khỏi…

Thủy Thủy cảm kích nhìn Tiểu Tiểu một cái, lần đầu tiên một mình ở chung với Lân vương, nàng ta cúi đầu thẹn
thùng, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc đã đỏ ửng…

Lân vương đưa
mắt nhìn Tiểu Tiểu biến mất ở ngã rẽ, mà ánh mắt vẫn cứ theo đuổi hình
bóng của nàng, ánh mắt chăm chú, vẫn cứ theo đuổi cho đến khi không nhìn thấy hình bóng của nàng nữa. Nghĩ đến bên cạnh vẫn còn một người, mặt
của y không tự nhiên liền đỏ ửng. Mà lúc này Thủy Thủy bởi vì Lân vương
không nói lời nào, len lén ngẩng đầu lên, trùng hợp nhìn thấy khuôn mặt
đỏ ửng của Lân vương, quan tâm hỏi:

“Vương gia, người không sao chứ?”

“Không có gì!” Lân vương lại rót một ly rượu, cả khuôn mặt lại càng đỏ thêm.

“Vương gia, mặt người đỏ hết cả lên rồi kìa, thật sự không sao chứ?” Thủy Thủy không yên tâm đứng dậy, bàn tay quan tâm sờ lên trán Lân vương, nhiệt
độ cao của cái trán làm cho nàng ta hoảng sợ nói: “Vương gia, trán người nóng quá! Ta đi gọi người tới!”

Lân vương vừa nghe thấy nàng ta muốn đi gọi người, liền vội vàng kéo Thủy Thủy lại, miệng nói: “Không cần!”

Nhìn bộ dạng hiện nay của mình, lúc này gọi người tới, nếu như để người
ngoài nhìn thấy, còn ra thể thống gì nữa? Cả đời anh minh của mình sẽ
không phải bị phá hủy như vậy đấy chứ? Bởi vì cái kéo tay của y, Thủy
Thủy không đứng vững, liền té ngã vào trong lòng Lân vương, hại Thủy
Thủy sợ đến nỗi không dám động đậy. Mà Lân vương vốn đã trúng xuân dược
của Tiểu Tiểu, ôn hương nhuyễn ngọc chính là giải dược duy nhất của y,
bởi vì sự yêu thương nhung nhớ của Thủy Thủy, y hài lòng ‘ưm” một
tiếng….

Chapter
1 Chương 1: Thiên hạ đệ nhất thần trộm
2 Chương 2: Hổ khẩu thoát hiểm
3 Chương 3: Bị trục xuống núi
4 Chương 4: Việc tốt khó làm
5 Chương 5: Đùa giỡn với ta? ngươi còn kém lắm
6 Chương 6: Đùa giỡn ta? cho ngươi chịu đủ!
7 Chương 7: Giáo huấn Ngưu Phong
8 Chương 8: Mông đít của khỉ mẹ
9 Chương 9: Chỉnh không chết ngươi?
10 Chương 10: Bóng đen lúc nửa đêm
11 Chương 11: Quân tử dưới giường
12 Chương 12: Muốn săn Lân vương
13 Chương 13: Nhất khẩu túy (*)
14 Chương 14: Xảo ngộ Lân vương
15 Chương 15: Có vẻ như động tâm
16 Chương 16: Tiền trảm hậu tấu
17 Chương 17: Là người sao?
18 Chương 18: Ai?
19 Chương 19: Vậy cũng được sao?
20 Chương 20: Chuyên trị chứng “bực tức thức giấc”
21 Chương 21: Bước thứ hai dụ chồng
22 Chương 22: “Bệnh thầm kín” của Lân Vương
23 Chương 23: Ám đấu giữa nam nhân
24 Chương 24: Giải độc hay là giết heo?
25 Chương 25: Muỗi cắn
26 Chương 26: Rình coi
27 Chương 27: Đắc ý nam nhân
28 Chương 28: Như thế nào đối phó hắn?
29 Chương 29: Dò xét Sóc Vương phủ
30 Chương 30: Triền miên trước khi chia tay
31 Chương 31: Sắc dụ Sóc Vương
32 Chương 32: Muốn ăn ăn không được
33 Chương 33: Tuyệt sắc bá đạo nam
34 Chương 34: Bỏ trốn
35 Chương 35: Cao hứng thế thân
36 Chương 36: Ai sợ ai hả?
37 Chương 37: Tức đến sắp nghẹn
38 Chương 38: Tính ngươi xui xẻo
39 Chương 39: Có ma a!!!!
40 Chương 40: Trời ơi! Đất ơi…
41 Chương 41: Gọi cô nãi nãi
42 Chương 42: Mẫu thân, con đến giúp người
43 Chương 43: Nội khố gì?
44 Chương 44: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (1)
45 Chương 45: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (2) ~ Hoàng thượng lăn lộn
46 Chương 46: Hoàng thượng đáng tội chết
47 Chương 47: “Bệnh” đến kiệt sức
48 Chương 48: Chỉ cần động khẩu, là cơm no áo ấm như thường
49 Chương 49: Nước tiểu đồng tử
50 Chương 50: Là Hoàng thượng hả?
51 Chương 51: Ba ngày là khỏi
52 Chương 52: Ta muốn xuất cung!!!!!
53 Chương 53: Mang thai?
54 Chương 54: Nương tử, nàng lại nghịch ngợm nữa rồi
55 Chương 55: Sắc lang ++ tao dược(*)
56 Chương 56: Một trận nôn “ọe”
57 Chương 57: Mẹ cháu đã nói, không thể…
58 Chương 58: Điểm Điểm vs Hoàng thượng~~ Hoàng thượng chưa cai sữa
59 Chương 59: Một lũ ăn hại!!
60 Chương 60: Không phải nam tử hán, ta đây là tiểu bảo bảo
61 Chương 61: Ai thiếu đạo đức?
62 Chương 62: Giấu tiền
63 Chương 63: Vị đại phu này hơi cuồng
64 Chương 64: Hoàng thượng bị trêu đùa
65 Chương 65: Dụng tâm không thuần khiết
66 Chương 66: Điểm Điểm mất tích
67 Chương 67: Hắc Tử cứu chủ
68 Chương 68: Người cha thứ tám
69 Chương 69: Ai hạ độc?
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72: Lân vương, nguy hiểm!
73 Chương 73
74 Chương 74: “Bởi vì Hoàng thượng là một thằng đần!”
75 Chương 75: ‘Thụy Tiên’, qua đây băng bó giúp trẫm!”
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78: Tiểu Tiểu, nàng trở về rồi?
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88: Nội gián
89 Chương 89
90 Chương 90: Đe dọa Điểm Điểm
91 Chương 91: Nam giả nữ trang
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94: Hoài nghi
95 Chương 95: Bị đánh
96 Chương 96: Tội sống khó thoát
97 Chương 97: Bị bắt
98 Chương 98: Thị tẩm
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103: Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123: Thích khách
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Chương 148
149 Chương 149
150 Chương 150
151 Chương 151
152 Chương 152
Chapter

Updated 152 Episodes

1
Chương 1: Thiên hạ đệ nhất thần trộm
2
Chương 2: Hổ khẩu thoát hiểm
3
Chương 3: Bị trục xuống núi
4
Chương 4: Việc tốt khó làm
5
Chương 5: Đùa giỡn với ta? ngươi còn kém lắm
6
Chương 6: Đùa giỡn ta? cho ngươi chịu đủ!
7
Chương 7: Giáo huấn Ngưu Phong
8
Chương 8: Mông đít của khỉ mẹ
9
Chương 9: Chỉnh không chết ngươi?
10
Chương 10: Bóng đen lúc nửa đêm
11
Chương 11: Quân tử dưới giường
12
Chương 12: Muốn săn Lân vương
13
Chương 13: Nhất khẩu túy (*)
14
Chương 14: Xảo ngộ Lân vương
15
Chương 15: Có vẻ như động tâm
16
Chương 16: Tiền trảm hậu tấu
17
Chương 17: Là người sao?
18
Chương 18: Ai?
19
Chương 19: Vậy cũng được sao?
20
Chương 20: Chuyên trị chứng “bực tức thức giấc”
21
Chương 21: Bước thứ hai dụ chồng
22
Chương 22: “Bệnh thầm kín” của Lân Vương
23
Chương 23: Ám đấu giữa nam nhân
24
Chương 24: Giải độc hay là giết heo?
25
Chương 25: Muỗi cắn
26
Chương 26: Rình coi
27
Chương 27: Đắc ý nam nhân
28
Chương 28: Như thế nào đối phó hắn?
29
Chương 29: Dò xét Sóc Vương phủ
30
Chương 30: Triền miên trước khi chia tay
31
Chương 31: Sắc dụ Sóc Vương
32
Chương 32: Muốn ăn ăn không được
33
Chương 33: Tuyệt sắc bá đạo nam
34
Chương 34: Bỏ trốn
35
Chương 35: Cao hứng thế thân
36
Chương 36: Ai sợ ai hả?
37
Chương 37: Tức đến sắp nghẹn
38
Chương 38: Tính ngươi xui xẻo
39
Chương 39: Có ma a!!!!
40
Chương 40: Trời ơi! Đất ơi…
41
Chương 41: Gọi cô nãi nãi
42
Chương 42: Mẫu thân, con đến giúp người
43
Chương 43: Nội khố gì?
44
Chương 44: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (1)
45
Chương 45: Tiểu Tiểu vs Hoàng thượng thối (2) ~ Hoàng thượng lăn lộn
46
Chương 46: Hoàng thượng đáng tội chết
47
Chương 47: “Bệnh” đến kiệt sức
48
Chương 48: Chỉ cần động khẩu, là cơm no áo ấm như thường
49
Chương 49: Nước tiểu đồng tử
50
Chương 50: Là Hoàng thượng hả?
51
Chương 51: Ba ngày là khỏi
52
Chương 52: Ta muốn xuất cung!!!!!
53
Chương 53: Mang thai?
54
Chương 54: Nương tử, nàng lại nghịch ngợm nữa rồi
55
Chương 55: Sắc lang ++ tao dược(*)
56
Chương 56: Một trận nôn “ọe”
57
Chương 57: Mẹ cháu đã nói, không thể…
58
Chương 58: Điểm Điểm vs Hoàng thượng~~ Hoàng thượng chưa cai sữa
59
Chương 59: Một lũ ăn hại!!
60
Chương 60: Không phải nam tử hán, ta đây là tiểu bảo bảo
61
Chương 61: Ai thiếu đạo đức?
62
Chương 62: Giấu tiền
63
Chương 63: Vị đại phu này hơi cuồng
64
Chương 64: Hoàng thượng bị trêu đùa
65
Chương 65: Dụng tâm không thuần khiết
66
Chương 66: Điểm Điểm mất tích
67
Chương 67: Hắc Tử cứu chủ
68
Chương 68: Người cha thứ tám
69
Chương 69: Ai hạ độc?
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72: Lân vương, nguy hiểm!
73
Chương 73
74
Chương 74: “Bởi vì Hoàng thượng là một thằng đần!”
75
Chương 75: ‘Thụy Tiên’, qua đây băng bó giúp trẫm!”
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78: Tiểu Tiểu, nàng trở về rồi?
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88: Nội gián
89
Chương 89
90
Chương 90: Đe dọa Điểm Điểm
91
Chương 91: Nam giả nữ trang
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94: Hoài nghi
95
Chương 95: Bị đánh
96
Chương 96: Tội sống khó thoát
97
Chương 97: Bị bắt
98
Chương 98: Thị tẩm
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103: Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123: Thích khách
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Chương 148
149
Chương 149
150
Chương 150
151
Chương 151
152
Chương 152