Chương 164: Bại Lộ

Lão chồng tự đi mua cái ấy cho mình sao?

Mở cửa, nhìn chồng ngố đang cầm cả tá “đồ con gái” trên tay Quân vừa ngỡ ngàng vừa phì cười. Đến cái điều nhỏ nhặt anh ấy cũng chu đáo tự tay chuẩn bị cho mình. Lại chẳng có vẻ gì ghê sợ khi nhìn thấy cái đấy. Quân không biết phải dùng từ ngữ nào để khen chồng nữa.

Sự cố vừa rồi làm Quân xấu hổ mặt đỏ như con tôm luộc, nương vào lồng ngực to lớn cô lí nhí nói khi nhớ lại chuyện ban nãy.

“Em xin lỗi.”

“Ngốc. Gì mà phải xin lỗi.”

Cắt một vài lát gừng đắp lên bụng vợ, hai bàn tay Khánh xoa xoa hai bên bụng với lực vừa phải để giúp cô giảm đau.

“Em đã đỡ đau chưa?”

Gật đầu Quân nằm hẳn lên đùi chồng. Rèm mi rũ xuống, cô mệt mỏi muốn thiếp đi một lúc. Được mát xa vào nơi đang đau nhói kia Quân đã dễ chịu hơn nhiều. Những ngọt ngào mà chồng mang lại đủ khiến cô cảm thấy tốt hơn bất kì thứ gì.

Lau sạch mồ hôi lấm tấm trên trán vợ, Khánh biết là cô đang rất đau, nhẹ nhàng trấn an.

“Nếu anh không vô dụng thì em sẽ bớt được cơn đau trong vài tháng.”

“Lần sau anh phải cố gắng hơn nữa rồi.”

Nỗi lo duy nhất chính là vợ mình đã từng sẩy thai một lần. Tuy đã qua một thời gian nhưng anh vẫn thấp thỏm rằng nếu Quân mang thai lại thì khả năng cô ấy sản sinh tâm lý lãnh đạm, sợ bị sẩy thêm lần nữa. Liệu bây giờ có phải lúc để cô ấy mang thai sinh nở.

Hẹn gặp nhau chiều nay, từ sớm Hoàng Thiên Vũ đã đậu xe trước cổng nhà họ Vũ để đợi ‘bạn gái’ của mình. Lịch sự mở cửa, tay che chắn để tránh cô đụng đầu vào cửa xe. Thiên Vũ hoan hỉ hỏi Kim muốn đi đâu.

Chẳng phải những nhà hàng sang trọng, rạp chiếu phim hay quán rượu, khu vui chơi. Kim bảo anh đưa mình đến một nơi rất thú vị.

Với vận tốc của chiếc Huracan Evo thì chẳng mấy chốc đã đến nơi cần đến. Phố cổ Hội An, yên bình cổ kính. Quá lâu rồi cô mới quay lại đây. Thèm món thịt xiên nướng của phố cổ nên hôm nay cô phải quyết tâm ăn cho đã. Con bạn thân đi lấy chồng rồi chẳng còn thời gian mà đi với mình nữa đâu. Thôi thì dẫn em trai này đi làm thợ chụp cho mình vậy.

“Kim thích nơi này à?”

“Ừ, Thiên Vũ không thích sao?”

“Thích. Nhưng..có điều chúng ta ăn mặc hơi lạc quẻ.” Anh vụng về nói.

Nhìn lại thì quả thật cô và Thiên Vũ ăn diện quá trau chuốt. Bộ tây trang của Thiên Vũ chẳng hợp với buổi đi chơi ở đây. Thế là anh liền kéo cô đi vào một cửa hàng trong phố tìm mua áo quần. Đội nón lá, mặc áo dài cả hai liền hoà vào dòng người tấp nập trên phố. Xe đạp, xích lô chạy trên đường, từng giàn hoa giấy tím đẹp đến xiêu lòng. Kim chẳng còn là một cô tiểu thư nhà giàu nữa cứ vô tư chơi trò chơi, tạo dáng trước những ngôi nhà cổ màu vàng để Thiên Vũ chụp ảnh.

Trời đã dần tối mực, từng chiếc lồng đèn đủ màu sắc giăng khắp phố được thắp lên. Mua hai que kem ống, cả hai quyết định ngồi một quán nhỏ bên bờ sông để nghỉ chân. Nhìn bên bờ sông có rất nhiều người đang thả hoa đăng Thiên Vũ liền tò mò hỏi Kim. Cô trả lời hôm nay là ngày trăng tròn cho nên từ chiều tối người dân sống ở đây đã tắt điện và chỉ thắp đèn lồng và thả hoa đăng. Cả khu phố sẽ chìm trong ánh sáng của đèn lồng và ánh trăng, và hoa đăng. Lung linh huyền ảo, điều đấy làm cô mê mẩn và cảm thấy rất yêu nơi này.

Thiên Vũ cũng muốn cùng Kim thả hoa đăng liền kéo cô xuống mua vài chiếc. Thuê một chiếc thuyền ngồi lên đấy, giữa dòng sông cả hai cùng nhau thả những chiếc đèn giấy xuống và ước nguyện. Thiên Vũ ước người con gái đang ngồi bên cạnh mình luôn luôn vui vẻ như ngày hôm nay. Ngẩn ngơ nhìn Kim đang chắp tay ước nguyện anh lại cười. Một nụ cười mãn nguyện khi biết chính bản thân lâu rồi mới có lại cảm giác xao động vì một người con gái.

Mệt lừ vì đi chơi suốt mấy tiếng đồng hồ, lúc trở về thì đã tối muộn. Kim ngủ luôn trên xe của Thiên Vũ. Cẩn thận đắp chiếc áo cho ‘bạn gái’ anh xích lại gần để ngắm thêm một lúc. Đấu tranh tư tưởng có nên hôn trộm một cái hay không. Nhưng rồi lại chẳng dám đành khởi động xe đưa Kim về nhà.

Được bổ nhiệm vào vị trí cũ và nhận lại công việc của Giám đốc trước đây. Quân đang đối diện với vấn đề khi tình hình ở thị trường Trung Quốc có phần biến động. Theo báo cáo thì số lượng cà phê tiêu thụ ở đấy giảm khi mà nhiều cửa hàng thức uống giải khát mọc lên như nấm. Tuy chi nhánh mới sắp khai trương nhưng cô vẫn chú tâm vào vấn đề này.

Cảm thấy không yên tâm Quân đã đề nghị ông chồng cho mình sang đấy một vài ngày quan sát, chuẩn bị lễ khai trương cửa hàng. Biết dù có ngăn cản đi chăng thì cô vợ mình vẫn nằng nặc đòi đi. Thôi thì đành chấp nhận tuần sau mua vé máy bay cho cô ấy.

Hoàn thành công việc, Quân về nhà sớm hơn thường ngày để chuẩn bị bữa tối cho Khánh. Nhìn bàn ăn bày biện rất nhiều món do chính tay vợ nấu anh liền sà xuống ngồi. Cơm lành canh ngọt, vợ xinh Khánh chẳng dám là cà quán xá nữa. Tận dụng thời gian mấy ngày còn lại trước khi sang Trung Quốc cô nói với Khánh rằng mình muốn về nhà chồng ở. Thế là hai người ôm áo quần sang nhà nội ngay trong đêm.

Về mà chẳng báo trước, vợ chồng ông Hưng quả thật là hơi bất ngờ. Con trai mình từ lúc lấy vợ hiếm khi chủ động về đây qua đêm. Dạo này thì thường xuyên ăn lê nằm lết chốn này. Con dâu đúng là không phụ lòng mong mỏi của mình khi dạy dỗ được cái thằng bướng đầu kia.

“Mẹ nấu canh cho em rồi đây này. Uống đi kẻo nguội.”

Nhìn bát canh bồ câu nấu kỳ tử còn nóng hổi kia là Quân hiểu mẹ đang ngóng cháu lắm rồi. Cô cũng muốn, hai người đã cố gắng nhưng bé con vẫn chưa chịu xuất hiện. Uống nó xong rồi, Quân khẽ gọi chồng:

“Anh này.”

“Hử?” Khánh đang còn bận xem mail của thư ký nên chẳng chú ý đến vẻ mặt của Quân. Tay đang gõ gõ bàn phím lập tức dừng lại trước câu nói của Quân.

“Hôm nay chúng ta sinh con đi.”

Câu nói đầy tính chủ động của vợ làm Khánh sục sôi. Cứ ngỡ là mình nghe nhầm nên hỏi lại.

“Thật không?”

“Thật.” Quân nghiêm túc trả lời.

Thấy vợ không có vẻ gì là đang đùa cả, Khánh lập tức gấp laptop lại rồi lao về giường ôm lấy người. Hơi thở quyện vào nhau, dường như cả hai đang hoà vào sự sống của người kia, hợp nhất trong một nụ hôn ngọt dài. Buông ra rồi, Khánh mới thổ lộ hết những cất giấu của mình cho Quân hiểu:

“Thâm tâm anh luôn có một điều lo lắng rằng em sẽ bị ám ảnh bởi việc làm độc ác vô nhân tính ấy. Sẽ lại sinh ra sợ hãi.”

“Nếu như không phải vì cô ta thì con của chúng ta cũng sắp chào đời. Anh rất hận bản thân mình đã không bảo vệ được con.”

“Đến bây giờ anh vẫn không thể tha thứ cho bản thân được.”

Lắng nghe mọi tâm tư của chồng, Quân siết chặt vòng tay của mình. Khẽ khàng nói:

“Con nó không có duyên với vợ chồng mình thì chúng ta không nên cố chấp làm gì. Cô ta cũng đã phải trả giá cho hành động của mình. Chúng ta phải sống thật hạnh phúc và mong chờ bé con của tương lai.”

“Dù em luôn miệng nói đây chỉ là một cuộc hôn nhân giả. Nhưng nhân duyên đã buộc vợ chồng mình lại với nhau. Vì thế hãy cùng em đi đến cuối. Anh nhé!”

Cụng trán mình lên trán vợ, Khánh chậm rãi hôn lên gương mặt nhỏ nhắn. Lúc này anh muốn được yêu Quân nhiều hơn nữa.

Đột nhiên tiếng bát vỡ loảng xoảng ngoài cửa làm cả hai giật mình. Khánh lật đật ra xem ai đang đứng ở ngoài đấy. Nhìn gương mặt khó chịu của mẹ mình là đã biết cuộc hội thoại vừa rồi bà ấy đã nghe thấy. Anh lắp bắp nói:

“Con…con…”

Thấy chồng bất động trước cửa Quân liền đi ra xem có chuyện gì thì mẹ chồng đã cất tiếng. Cô hoang moang sợ mẹ đã nghe được toàn bộ rồi.

Dù giận đến run người nhưng bà Loan vẫn cố tỏ ra bình tĩnh. Nghiêm mặt quát:

“Hai đứa xuống lầu nói rõ mọi chuyện.”

“Mẹ. Bọn con…”

“Xuống lầu!” Bà Loan to tiếng xong rồi bỏ đi.

Chuyện cũng chẳng giấu được nữa, Quân khuyên chồng xuống dưới nói rõ sự tình quỳ xuống nhận lỗi với ba mẹ. Cô không mong họ tha thứ chỉ mong họ hiểu được rằng ngày trước bọn họ cũng đã rất khổ tâm.

Gương mặt tức giận của mẹ chồng khiến Quân cúi đầu tỏ vẻ ăn năn. Chẳng dám biện minh gì, cô nép sát, ôm lấy cánh tay Khánh để cùng chịu cơn thịnh nộ sắp bạo phát của ba mẹ.

“Thằng Khánh quỳ xuống!” Bà Loan đập mạnh tay lên bàn ra lệnh.

Chẳng dám trái lời, Khánh liền quỳ gối trước mặt hai đấng sinh thành.

“Có chuyện gì thế mình?”

Ông Hưng vẫn chưa hiểu vì sao vợ mình lại phạt quỳ con trai. Có hơn bất ngờ khi xưa nay vợ mình cưng chiều con trai. Dù nó làm gì sai cũng chỉ mắng vài câu là xong. Hôm nay lại nổi giận đùng đùng nhứ thế là vì chuyện gì.

“Anh xem con trai của anh đã làm chuyện hay ho rồi kìa. Cái Quân sẩy thai là do người khác hại. Chuyện tày trời như vậy mà chúng nó dám nói dối mình là bị động thai nên mới sẩy.”

“Lại còn kết hôn giả. Hai đứa này muốn chọc tức chúng ta chết đấy.”

“Cái gì?” Mắt trợn ngược, lòng trắng nổi lên. Ông Hưng cực kỳ hung dữ, gõ mạnh cái gậy xuống nền nhà. Tiếng quát khiến những người giúp việc hoảng sợ, khúm núm lùi lại.

“Nói mau. Là đứa nào hại cháu nội tao?”

Lần này ba mẹ sẽ khó mà tha thứ cho những việc điên khùng mà cả hai đã làm. Quân liền quỳ xuống cùng chồng nhận tội.

“Con xin lỗi ba mẹ nhưng chuyện đã xảy ra rồi. Kẻ đấy cũng đã phải trả giá cho việc hãm hại con của con. Mong ba mẹ hãy…Anh Khánh…”

“Là đứa nào làm?”

“Là ai?”

Vợ chồng ông Hưng tiếp tục quát nộ tra khảo. Đứa cháu mà họ trông đợi bấy lâu lại bị hãm hại chết oan uổng. Nào ai có thể bình tĩnh được chứ.

Việc đã bại lộ, Khánh cúi đầu khai nhận tất cả. Dù Quân đã níu tay anh ra hiệu đừng nói ra sự thật nhưng anh vẫn mở miệng lên tiếng.

“Là cô ta. Tuyết Vy.”

“Trời ơi là trời.” Bà Loan tựa lưng ra ghế, tay đập đập vào lồng ngực. Lại là con hồ ly tinh ấy. Vì nó mà gia đình bà đã lao đao một thời gian. Con trai nghe lời nó mà khắc khẩu cãi lại cha mẹ. Bây giờ đến đứa cháu cũng bị nó hại nốt. Rốt cuộc con hồ ly tinh đó muốn hại cái nhà này đến bao giờ nữa?

“Còn chuyện kết hôn giả là vì lúc đấy con không thích Quân. Cho nên con mới đề nghị cô ấy giả làm vợ chồng. Sau một năm sẽ lấy lí do không hợp để chia tay.” Khánh chậm rãi nói.

“Ba, mẹ. Chuyện kết hôn giả là do con nghĩ ra. Anh Khánh không có đưa ra đề nghị ấy. Con xin ba mẹ. Đừng trách phạt anh ấy.”

Mỗi lần ba chồng mình mà nổi trận lôi đình thì Khánh sẽ bị đánh thừa sống thiếu chết. Cho nên Quân mới nhận tất cả trách nhiệm về mình. Hi vọng ông sẽ nương tay bỏ qua. Nhưng rồi Khánh đã lên tiếng phủ nhận:

“Mọi chuyện là do con ép cô ấy. Ba mẹ muốn đánh mắng thế nào con cũng không có ý kiến. Chỉ mong ba mẹ đừng đánh vợ con và đừng bắt chúng con xa nhau.”

Chẳng thể nén được cơn giận, ông Hưng đứng phắt dậy. Cái gậy trên tay ông lập tức đánh vào lưng con trai. Quát to:

“Tao phải đánh chết thằng ôn con này.”

“Tao đã nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần. Đừng có dây dưa gì với con đó nữa mà mày không chịu nghe.”

“Còn dám ngỗ ngược lọc lừa nói dối cha mẹ.”

“Ai dạy mày thế hả Khánh?”

Từng gậy đánh vào người Khánh kêu bốp bốp. Từ gáy xuống hông, cái nào cái nấy mạnh đến nỗi nhức thấu xương tuỷ. Khánh nhăn mặt đau đớn nhưng anh không có ý định trốn chạy. Là lỗi của anh, anh đáng phải nhận trừng phạt. Nếu không Quân cũng sẽ bị liên luỵ.

Nhìn cậu chủ bị đánh dã man, những giúp việc không khỏi hãi hùng trước sự tàn bạo của ông chủ. Họ rụt cổ, đứng im không dám nhúc nhích.

Xót lòng khi nhìn chồng chịu đựng đòn roi chết người như vậy. Quân lết đến cầu xin ba chồng dừng tay lại. Lúc nhỏ đã tận mắt chứng kiến cảnh ông ấy đánh Khánh đến sưng phồng cả người. Hoảng sợ, cô càng tiến lại gần xin xỏ ông giơ cao đánh khẽ.

Bỏ qua lời cầu xin ấy ông Hưng quát người làm kéo mợ chủ lùi lại rồi tiếp tục giơ gậy lên. Mỗi cú đánh ông lại gầm lên chửi rủa “Đánh cho mày chừa.”

Khánh không trụ được nữa liền cúi gập người chống tay xuống nền nhà. Da lưng nổi dày đặc vết gậy, anh cắn răng chịu đựng đau đớn.

Quân lại quỳ lết đến cầu cứu mẹ chồng.

“Mẹ... mẹ...con xin mẹ. Xin mẹ nói đỡ giúp chồng con. Anh ấy sắp không đứng dậy được nữa rồi.” Ngân ngấn nước mắt, cô vừa sụt sịt vừa nói.

Từng vệt dài màu đỏ do chiếc gậy in lên da thịt Khánh rất rõ ràng. Nếu ba không dừng lại chắc chắn anh ấy sẽ chết mất.

Cũng mủi lòng khi nhìn con trai chịu đựng không phản kháng như vậy. Bà Loan chẳng nỡ liền nói câu chồng dừng lại. Hả giận rồi, ông Hưng quất một cái rồi mới ném gậy xuống sàn nhà. Hừ một tiếng xong liền bỏ lên lầu.

Chapter
1 Chương 1: Ký Ức
2 Chương 2: Hôn Ước Trên Trời Rơi Xuống
3 Chương 3: Công Việc Mới
4 Chương 4: Lần Thứ Hai Đụng Độ
5 Chương 5: Đấu Khẩu
6 Chương 6: Quật Ngã Sếp
7 Chương 7: Bạn Gái Của Sếp
8 Chương 8: Bà Mối Kim
9 Chương 9: Đột Nhiên Nói Lời Theo Đuổi
10 Chương 10: Trừng Phạt
11 Chương 11: Thuyết Trình Kế Hoạch
12 Chương 12: Khó Chịu Trong Người
13 Chương 13: Ngất Xỉu
14 Chương 14: Trách Mắng
15 Chương 15: Tỉnh
16 Chương 16: Bị Ép Đi Xem Mắt
17 Chương 17: Sếp Nổi Trận Lôi Đình
18 Chương 18: Gặp Gỡ Vị Hôn Phu Trong Truyền Thuyết
19 Chương 19: Hôn Ước
20 Chương 20: Bị Phan Quân Khánh Kéo Đi
21 Chương 21: “Vị Hôn Phu Của Chị Rất Đẹp Trai.”
22 Chương 22: Thuyết Phục
23 Chương 23: Tin Tức Kết Hôn Bị Truyền Ra Ngoài
24 Chương 24: Cậu Bị Mất Não À?
25 Chương 25: Đồ Ăn Hại
26 Chương 26: Bỏ Trốn
27 Chương 27: Bị Bắt Trở Lại
28 Chương 28: Trực Tiếp Nói Chuyện Với Chủ Tịch
29 Chương 29: Bố Chồng Chống Lưng Cho Con Dâu Ở Công Ty
30 Chương 30: Bị Ép Đến Đường Cùng
31 Chương 31: Kết Hôn Với Tôi Đi!
32 Chương 32: Điều Kiện
33 Chương 33: Hối Hận À?
34 Chương 34: Đi Đăng Ký Kết Hôn
35 Chương 35: Chính Thức Trở Thành Vợ Chồng
36 Chương 36: Con Dâu Mẹ Thật Xinh Đẹp
37 Chương 37: Ảnh Cưới
38 Chương 38: Hôn Lễ
39 Chương 39: Đêm Tân Hôn
40 Chương 40: Ngày Đầu Tiên Làm Vợ Chồng
41 Chương 41: Về Trụ Sở
42 Chương 42: Tranh Cãi Ở Phòng Làm Việc
43 Chương 43: Chồng Ơi! Em Xin Lỗi
44 Chương 44: Đã Lâu Không Gặp
45 Chương 45: Lại Mặt
46 Chương 46: Đồ Biến Thái
47 Chương 47: Ngủ Chung Phòng
48 Chương 48: Ở Cùng Với Nhau Thật Bí Bách
49 Chương 49: Tuyết Vy Gặp Nạn
50 Chương 50: Gây Khó Dễ
51 Chương 51: Tiếp Tục Giám Sát
52 Chương 52: Lại Là Hắn Ta
53 Chương 53: Không Làm Được Thì Để Tôi Làm
54 Chương 54: Tâm Sự Cùng Bạn Thân
55 Chương 55: Con Ghẻ Nhà Họ Phan
56 Chương 56: Chung Phòng Nhưng Cấm Chung Giường
57 Chương 57: Đá Chồng Lăn Xuống Giường
58 Chương 58: Tiếp Tục Gây Khó Dễ
59 Chương 59: Người Phiên Dịch
60 Chương 60: Kiếp Trước Tôi Đã Tạo Nghiệp Gì Mà Vấp Phải Cậu
61 Chương 61: Nụ Hôn Đầu
62 Chương 62: Cô Phải Sang Trung Quốc Một Chuyến
63 Chương 63: Lời Lẽ Miệt Thị
64 Chương 64: Cây Vạn Tuế Chuẩn Bị Bung Hoa
65 Chương 65: Cưỡng Đoạt
66 Chương 66: Cảm Xúc Hỗn Loạn
67 Chương 67: Gặp Lại Bạn Cũ
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70: Trói Chồng
71 Chương 71: Trùng Khánh
72 Chương 72: Muốn Sinh Cho Anh Một Đứa Con
73 Chương 73: Bị Coi Thường
74 Chương 74: Hình Như Tôi Đã Sai
75 Chương 75: Scandal Ngoại Tình
76 Chương 76: Bùng Nổ
77 Chương 77: Về Nước
78 Chương 78: Suýt Mất Mạng
79 Chương 79: Đính Chính Trước Truyền Thông
80 Chương 80: Không Phải Là Giúp Mà Là Cứu
81 Chương 81: Bạn Thân Bị Cắm Sừng
82 Chương 82: Bắt Gian
83 Chương 83: Ông Ăn Chả Bà Ăn Nem
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86: Đánh Người
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89: Ghen
90 Chương 90: Cảnh Cáo ‘Tình Địch’
91 Chương 91
92 Chương 92: Hắn Vậy Mà Cũng Biết Xin Lỗi
93 Chương 93: Giận Quá Mất Khôn
94 Chương 94: Dấu Hiệu
95 Chương 95: Mang Thai
96 Chương 96: Bạn Thân Lâu Ngày Gặp Lại
97 Chương 97: Niềm Vui Sắp Được Lên Chức
98 Chương 98: Giải Thích
99 Chương 99: Thiên Chức Làm Cha
100 Chương 100: Anh Không Thể Làm Như Vậy Được
101 Chương 101: Dao Động Trước Đối Phương
102 Chương 102: Quyết Định Của Phan Quân Khánh
103 Chương 103: Không Muốn Ly Hôn
104 Chương 104: Nguy Hiểm Cận Kề
105 Chương 105: Tận Cùng Nỗi Đau
106 Chương 106: Nguyên Nhân
107 Chương 107: Kẻ Gây Ra Đau Thương
108 Chương 108: Khơi Dậy Nỗi Đau
109 Chương 109: Phát Hiện Động Trời
110 Chương 110: Sự Thật
111 Chương 111: Ả Hại Con Tôi Thì Tôi Phải Cho Ả Nếm Mùi
112 Chương 112: Huy Nam Trở Lại
113 Chương 113: Bỏ Nhà Đi
114 Chương 114: Chúng Ta Ly Hôn Đi
115 Chương 115: Dây Dưa Không Dứt
116 Chương 116: Mặt Dày Là Vì Ở Cùng Em
117 Chương 117: Cô Nên Tự Sám Hối Đi
118 Chương 118: Em Là Con Nhà Ai Thế?
119 Chương 119: Xoá Bỏ Hiểu Lầm
120 Chương 120: Triển Khai Kế Hoạch Đưa Vợ Về Nhà
121 Chương 121: Đập Nát Ảnh Cưới
122 Chương 122: Quỳ Xuống Cầu Xin
123 Chương 123: Rượu Vào Người Là Làm Loạn
124 Chương 124: Quýt Làm Cam Chịu
125 Chương 125: Vừa Hâm Vừa Hãm
126 Chương 126: Quá Tam Ba Bận
127 Chương 127: Bắt Cóc
128 Chương 128: Hành Hạ
129 Chương 129: Thù Phải Trả
130 Chương 130: Giải Cứu
131 Chương 131: Cái Giá Phải Trả
132 Chương 132: Nếu Đổi Lại Là Tôi. Anh Sẽ Làm Y Như Vậy?
133 Chương 133: Đừng Chặn Anh
134 Chương 134: Vì Anh Ghen Ghen Ghen Mà
135 Chương 135: Trâu Bò Đánh Nhau Ruồi Muỗi Chết
136 Chương 136: Tiên Sư Cái Thằng Dở Người
137 Chương 137: Anh Sẽ Ký Đơn
138 Chương 138: Bữa Tối Cuối Cùng
139 Chương 139: Điên Tình
140 Chương 140: Có Không Giữ Mất Đừng Tìm
141 Chương 141: Nói Lời Yêu
142 Chương 142: Tìm Vợ Lạc
143 Chương 143: Chuyến Đi Lên Vùng Cao
144 Chương 144: Vào Bản
145 Chương 145: Đe Doạ Vũ Gia
146 Chương 146: Thiên Duyên Tiền Định
147 Chương 147: Hội Ngộ
148 Chương 148: Cô Che Hết Tầm Nhìn Như Vậy Tôi Không Ngắm Vợ Mình Được
149 Chương 149: Phan Quân Khánh Gặp Nguy Hiểm
150 Chương 150: Chồng Tôi, Anh Ấy...
151 Chương 151: Muốn Ăn Em
152 Chương 152: Sự Cố Ngoài Ý Muốn
153 Chương 153: Hẹn Hò
154 Chương 154: Sóng Gió Lại Nổi Lên
155 Chương 155: Căng Thẳng
156 Chương 156: Kẻ Giật Dây
157 Chương 157: Chị Xót Chồng Chị Vậy Tôi Không Thương Chồng Tôi Sao?
158 Chương 158: Dành Cho Em (1)
159 Chương 159: Dành Cho Em (2)
160 Chương 160: Trứng Mà Đòi Khôn Hơn Vịt
161 Chương 161: Ảnh Kỷ Niệm
162 Chương 162: Mày Giống Túi Trà Lipton
163 Chương 163: Đi Mua ‘Bánh’ Cho Vợ
164 Chương 164: Bại Lộ
165 Chương 165: Tắc Kè Đổi Màu
166 Chương 166: Cầu Hôn
167 Chương 167: Em Bị Bệnh. Phải Cách Ly
168 Chương 168: Lộ Diện
169 Chương 169: Hạnh Phúc Nhân Đôi
170 Chương 170: Rình Rập
171 Chương 171: Gặp Phùng Kiên
172 Chương 172: Gặp Người Quen Cũ
173 Chương 173: Gặp Người Quen Cũ
174 Chương 174: Đưa Ra Lựa Chọn
175 Chương 175: Phản Kháng
176 Chương 176: Âm Dương Cách Biệt
177 Chương 177: Nguyện Làm Một Linh Hồn Dõi Theo Sau Lưng Em (END)
178 Chương 178: Anh Không Phải Là Người Nhỏ Tuổi Nhất Ở Nhà Họ Phan Nữa (Ngoại Truyện 1)
179 Chương 179: Mày Tưởng Bà Là Bánh Bèo? (Ngoại Truyện 2 Kim Và Thiên Vũ)
180 Chương 180: Chăm Sóc Vợ Tương Lai (Ngoại Truyện 3 Kim Và Thiên Vũ.)
Chapter

Updated 180 Episodes

1
Chương 1: Ký Ức
2
Chương 2: Hôn Ước Trên Trời Rơi Xuống
3
Chương 3: Công Việc Mới
4
Chương 4: Lần Thứ Hai Đụng Độ
5
Chương 5: Đấu Khẩu
6
Chương 6: Quật Ngã Sếp
7
Chương 7: Bạn Gái Của Sếp
8
Chương 8: Bà Mối Kim
9
Chương 9: Đột Nhiên Nói Lời Theo Đuổi
10
Chương 10: Trừng Phạt
11
Chương 11: Thuyết Trình Kế Hoạch
12
Chương 12: Khó Chịu Trong Người
13
Chương 13: Ngất Xỉu
14
Chương 14: Trách Mắng
15
Chương 15: Tỉnh
16
Chương 16: Bị Ép Đi Xem Mắt
17
Chương 17: Sếp Nổi Trận Lôi Đình
18
Chương 18: Gặp Gỡ Vị Hôn Phu Trong Truyền Thuyết
19
Chương 19: Hôn Ước
20
Chương 20: Bị Phan Quân Khánh Kéo Đi
21
Chương 21: “Vị Hôn Phu Của Chị Rất Đẹp Trai.”
22
Chương 22: Thuyết Phục
23
Chương 23: Tin Tức Kết Hôn Bị Truyền Ra Ngoài
24
Chương 24: Cậu Bị Mất Não À?
25
Chương 25: Đồ Ăn Hại
26
Chương 26: Bỏ Trốn
27
Chương 27: Bị Bắt Trở Lại
28
Chương 28: Trực Tiếp Nói Chuyện Với Chủ Tịch
29
Chương 29: Bố Chồng Chống Lưng Cho Con Dâu Ở Công Ty
30
Chương 30: Bị Ép Đến Đường Cùng
31
Chương 31: Kết Hôn Với Tôi Đi!
32
Chương 32: Điều Kiện
33
Chương 33: Hối Hận À?
34
Chương 34: Đi Đăng Ký Kết Hôn
35
Chương 35: Chính Thức Trở Thành Vợ Chồng
36
Chương 36: Con Dâu Mẹ Thật Xinh Đẹp
37
Chương 37: Ảnh Cưới
38
Chương 38: Hôn Lễ
39
Chương 39: Đêm Tân Hôn
40
Chương 40: Ngày Đầu Tiên Làm Vợ Chồng
41
Chương 41: Về Trụ Sở
42
Chương 42: Tranh Cãi Ở Phòng Làm Việc
43
Chương 43: Chồng Ơi! Em Xin Lỗi
44
Chương 44: Đã Lâu Không Gặp
45
Chương 45: Lại Mặt
46
Chương 46: Đồ Biến Thái
47
Chương 47: Ngủ Chung Phòng
48
Chương 48: Ở Cùng Với Nhau Thật Bí Bách
49
Chương 49: Tuyết Vy Gặp Nạn
50
Chương 50: Gây Khó Dễ
51
Chương 51: Tiếp Tục Giám Sát
52
Chương 52: Lại Là Hắn Ta
53
Chương 53: Không Làm Được Thì Để Tôi Làm
54
Chương 54: Tâm Sự Cùng Bạn Thân
55
Chương 55: Con Ghẻ Nhà Họ Phan
56
Chương 56: Chung Phòng Nhưng Cấm Chung Giường
57
Chương 57: Đá Chồng Lăn Xuống Giường
58
Chương 58: Tiếp Tục Gây Khó Dễ
59
Chương 59: Người Phiên Dịch
60
Chương 60: Kiếp Trước Tôi Đã Tạo Nghiệp Gì Mà Vấp Phải Cậu
61
Chương 61: Nụ Hôn Đầu
62
Chương 62: Cô Phải Sang Trung Quốc Một Chuyến
63
Chương 63: Lời Lẽ Miệt Thị
64
Chương 64: Cây Vạn Tuế Chuẩn Bị Bung Hoa
65
Chương 65: Cưỡng Đoạt
66
Chương 66: Cảm Xúc Hỗn Loạn
67
Chương 67: Gặp Lại Bạn Cũ
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70: Trói Chồng
71
Chương 71: Trùng Khánh
72
Chương 72: Muốn Sinh Cho Anh Một Đứa Con
73
Chương 73: Bị Coi Thường
74
Chương 74: Hình Như Tôi Đã Sai
75
Chương 75: Scandal Ngoại Tình
76
Chương 76: Bùng Nổ
77
Chương 77: Về Nước
78
Chương 78: Suýt Mất Mạng
79
Chương 79: Đính Chính Trước Truyền Thông
80
Chương 80: Không Phải Là Giúp Mà Là Cứu
81
Chương 81: Bạn Thân Bị Cắm Sừng
82
Chương 82: Bắt Gian
83
Chương 83: Ông Ăn Chả Bà Ăn Nem
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86: Đánh Người
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89: Ghen
90
Chương 90: Cảnh Cáo ‘Tình Địch’
91
Chương 91
92
Chương 92: Hắn Vậy Mà Cũng Biết Xin Lỗi
93
Chương 93: Giận Quá Mất Khôn
94
Chương 94: Dấu Hiệu
95
Chương 95: Mang Thai
96
Chương 96: Bạn Thân Lâu Ngày Gặp Lại
97
Chương 97: Niềm Vui Sắp Được Lên Chức
98
Chương 98: Giải Thích
99
Chương 99: Thiên Chức Làm Cha
100
Chương 100: Anh Không Thể Làm Như Vậy Được
101
Chương 101: Dao Động Trước Đối Phương
102
Chương 102: Quyết Định Của Phan Quân Khánh
103
Chương 103: Không Muốn Ly Hôn
104
Chương 104: Nguy Hiểm Cận Kề
105
Chương 105: Tận Cùng Nỗi Đau
106
Chương 106: Nguyên Nhân
107
Chương 107: Kẻ Gây Ra Đau Thương
108
Chương 108: Khơi Dậy Nỗi Đau
109
Chương 109: Phát Hiện Động Trời
110
Chương 110: Sự Thật
111
Chương 111: Ả Hại Con Tôi Thì Tôi Phải Cho Ả Nếm Mùi
112
Chương 112: Huy Nam Trở Lại
113
Chương 113: Bỏ Nhà Đi
114
Chương 114: Chúng Ta Ly Hôn Đi
115
Chương 115: Dây Dưa Không Dứt
116
Chương 116: Mặt Dày Là Vì Ở Cùng Em
117
Chương 117: Cô Nên Tự Sám Hối Đi
118
Chương 118: Em Là Con Nhà Ai Thế?
119
Chương 119: Xoá Bỏ Hiểu Lầm
120
Chương 120: Triển Khai Kế Hoạch Đưa Vợ Về Nhà
121
Chương 121: Đập Nát Ảnh Cưới
122
Chương 122: Quỳ Xuống Cầu Xin
123
Chương 123: Rượu Vào Người Là Làm Loạn
124
Chương 124: Quýt Làm Cam Chịu
125
Chương 125: Vừa Hâm Vừa Hãm
126
Chương 126: Quá Tam Ba Bận
127
Chương 127: Bắt Cóc
128
Chương 128: Hành Hạ
129
Chương 129: Thù Phải Trả
130
Chương 130: Giải Cứu
131
Chương 131: Cái Giá Phải Trả
132
Chương 132: Nếu Đổi Lại Là Tôi. Anh Sẽ Làm Y Như Vậy?
133
Chương 133: Đừng Chặn Anh
134
Chương 134: Vì Anh Ghen Ghen Ghen Mà
135
Chương 135: Trâu Bò Đánh Nhau Ruồi Muỗi Chết
136
Chương 136: Tiên Sư Cái Thằng Dở Người
137
Chương 137: Anh Sẽ Ký Đơn
138
Chương 138: Bữa Tối Cuối Cùng
139
Chương 139: Điên Tình
140
Chương 140: Có Không Giữ Mất Đừng Tìm
141
Chương 141: Nói Lời Yêu
142
Chương 142: Tìm Vợ Lạc
143
Chương 143: Chuyến Đi Lên Vùng Cao
144
Chương 144: Vào Bản
145
Chương 145: Đe Doạ Vũ Gia
146
Chương 146: Thiên Duyên Tiền Định
147
Chương 147: Hội Ngộ
148
Chương 148: Cô Che Hết Tầm Nhìn Như Vậy Tôi Không Ngắm Vợ Mình Được
149
Chương 149: Phan Quân Khánh Gặp Nguy Hiểm
150
Chương 150: Chồng Tôi, Anh Ấy...
151
Chương 151: Muốn Ăn Em
152
Chương 152: Sự Cố Ngoài Ý Muốn
153
Chương 153: Hẹn Hò
154
Chương 154: Sóng Gió Lại Nổi Lên
155
Chương 155: Căng Thẳng
156
Chương 156: Kẻ Giật Dây
157
Chương 157: Chị Xót Chồng Chị Vậy Tôi Không Thương Chồng Tôi Sao?
158
Chương 158: Dành Cho Em (1)
159
Chương 159: Dành Cho Em (2)
160
Chương 160: Trứng Mà Đòi Khôn Hơn Vịt
161
Chương 161: Ảnh Kỷ Niệm
162
Chương 162: Mày Giống Túi Trà Lipton
163
Chương 163: Đi Mua ‘Bánh’ Cho Vợ
164
Chương 164: Bại Lộ
165
Chương 165: Tắc Kè Đổi Màu
166
Chương 166: Cầu Hôn
167
Chương 167: Em Bị Bệnh. Phải Cách Ly
168
Chương 168: Lộ Diện
169
Chương 169: Hạnh Phúc Nhân Đôi
170
Chương 170: Rình Rập
171
Chương 171: Gặp Phùng Kiên
172
Chương 172: Gặp Người Quen Cũ
173
Chương 173: Gặp Người Quen Cũ
174
Chương 174: Đưa Ra Lựa Chọn
175
Chương 175: Phản Kháng
176
Chương 176: Âm Dương Cách Biệt
177
Chương 177: Nguyện Làm Một Linh Hồn Dõi Theo Sau Lưng Em (END)
178
Chương 178: Anh Không Phải Là Người Nhỏ Tuổi Nhất Ở Nhà Họ Phan Nữa (Ngoại Truyện 1)
179
Chương 179: Mày Tưởng Bà Là Bánh Bèo? (Ngoại Truyện 2 Kim Và Thiên Vũ)
180
Chương 180: Chăm Sóc Vợ Tương Lai (Ngoại Truyện 3 Kim Và Thiên Vũ.)