Chương 172: La Giới Chí Tôn

Minh Đạo tông đúng như suy nghĩ của Tưỡng Tấu Lục chắc chắn là một tông môn vô cùng cổ xưa, truyền thừa đi xuống tất nhiên vượt ngoài sức tưởng tượng của đám người bọn họ, tạo hóa mà họ nhận được hoàng toàn là xứng đáng cho đến thời khắc này, tất nhiên rồi sẽ có một đội ngủ cường đại mà nhiều năm về sau làm cho tất cả các thế lực lớn nhỏ ở Thâm Uyên đại lục phải rúng động thậm chí ngay cả Thiên Nguyên giới cũng là một hồi dậy sóng, thế nhưng đó là chuyện về sau, bây giờ còn phải xem cố gắn của mỏi người khi đứng trước tạo hóa to lớn như vậy.
Riêng về phần Đại Ca trong miệng của những người này thì hoàn toàn không biết bọn họ trải qua chuyện gì, đối với hắn những người anh em này tạm thời an toàn là trên hết, hắn sở dĩ muốn ở lại đây tranh đoạt cùng đám hung thú là cũng vì muốn cái kia tinh hoa của Tử Lưu Yêu Kỳ Mẩu, với thứ này nếu đội ngủ bọn họ mỏi người có một hạt thì thật tốt, ích nhất mỏi người lại có thêm một cái mạng.
Mà bây giờ một cảnh tượng vô cùng khó hiểu củng xảy ra ở trung tâm của khu rừng nguyên sinh.
Võ Thừa ngồi trên một tản đá lớn đứng bên cạnh không gì khác đó chính là tráng hán có huyết mạch của Bạo Long chuẩn kia, chỉ có đều lúc này hắn vô cùng khép nép đứng một bên bày ra cái bộ mặt tươi cười trong khó coi hơn là hắn đang tức giận, cất giọng ngượn ngiệu nịnh bợ.
- Lão đại a lão đại cái kia ngươi ăn vào cảm giác thế nào a? hè hè có phải rất ngon đúng không?
Võ Thừa hơi nhíu mài một cái trên tay hắn đang cầm một loại quả không biết là loại gì.

nhình giống một quả táo nhưng màu lại là màu tím đen.

gậm một miếng liền có hương vị ngọt liệm truyền đến cùng cảm giác khoang khái đi từ cổ họng xuống bụng rồi sao đó là lang tỏa ra khắp toàn thân.

Võ Thừa kinh ngạt chép miệng.
- Tiểu Bạo ngươi tìm ở đâu ra loại quả này vậy?
Tráng hán bị Võ Thừa kiêu bằng cái tên tiểu bạo hoàn toàn không chút tỏ vẻ gì là khó chịu mà ngược lại là càng thêm kích động đi đến quơ tay múa chân chỉ ra chổ loại quả này mọc ra.

- Lão Đại cái này a.

là do đám tiểu thú tìm được trên ngọn núi kia, không chỉ có loại quả này đâu bọn chúng bảo trên đó còn rất nhiều loại tỏa hương ngào ngạt có loại chỉ cần hít vào một hơi đã có thể cho bọn chúng không đói bụng suốt một tuần a..
Tiểu Long thao thao bất tuyệt thành thật nói cho Võ Thừa nghe, còn vì sao mà tên này lại ngoan ngoãn như vậy với Võ Thừa thì phải kể lại một ngày trước, Vố là hắn cùng Bạo Long sau một trận kịch chiến tên này bị Võ Thừa đánh bầm dập bất tỉnh, sau khi suy nghĩ một hồi Võ Thừa hắn quyết định đánh vài đạo ấn kí của khống thú quyết lên người con thú này, nhưng mà cũng giống như lúc ban đầu, ấn kí vừa đánh ra vài khắc đã tự động tan rã khiến cho Võ Thừa hắn cười khổ.

cho đến hôm sau khi con vật này tỉnh đậy không biết có phải là Võ Thừa ra tay hơi quá hay không vừa nhìn thấy Võ Thừa nó đã nhanh chóng quỳ gối dập đầu xin làm tiểu đệ của hắn,
- Lão đại...!cho em làm đàng em của anh có được không hả.

Nha lão đại ngươi đại nhân đại lượng cũng là vì chấp nhận mộtchú khủng long nhỏ bé đáng yêu như ta thôi mà, như vậy đi ta đây cắt huyến xin thề với trời đất sẽ luôn nghe lời ngươi đời đời không hối cải.

sao? như vậy Lão Đại ngươi thấy thế nào?
Võ Thừa mở to tròn mắt, đứng hình hết cả ngày còn chưa hoàn hồn lại được.
- Tình..

tình huốn gì đây?
Thấy vẻ mặt Võ Thừa như vậy Bạo Long mới ho khan từ từ đi đến giải thích với hắn.
- hè hè..

Lão Đại à ngươi không biết, Ta ở đây chờ ngươi rất là lâu rồi a.
- Ngươi....!ở đây...!chờ ta??
- Hè hè..

đúng vậy a Lão Đại chuyện là thế này.

Cách đây bao nhiêu năm rồi ta cũng không nhớ rỏ nửa, khi đó ta vừa mới chuôi ra khỏi cái trứng ấm áp đó lại lặp tức bị một đám Tà cổ Kì Tước vây giết, ta sợ đến mức vở mật, huyết mạch Bạo Long Chân của ta từng người bị đám gà lửa kia xé xác cả rồi, lúc đó ta hận không thể lặp tức quay trở lại cái trứng mình vừa nở ra một lần nửa chui vào đó, trong khói lửa bập bùng ta thấy từng cái mỏ nhọn như giáo, từng móng vuốt sắc hơn đao chuẩn bị chỉa vào ta, trong thời khắc mấu chốt có một Ông bụp hiện lên, à không Ông cụ, cơ bản là ông này nhìn già lắm Ổng bồng ta lên và rời khỏi móng vuốc của bọn gà lửa kia.

ta không nhớ đi theo ông ấy bao lâu nhưng cảm giác đi du sơn ngoạn thủy đó ta không thể nào quên được, cho đến bây giờ ước muốn của ta cũng không phải là báo thù cho huyết mạch mà muốn được đi du ngoạn khắp nơi a.
Võ Thừa lại thêm một trận đứng hình với con bạo long này, dòng tộc bị giết hại không nghỉ đến việc báo đại ân cừu mà còn nghỉ đến việc du sơn ngoạn thủy, nhất phẩm chắc chắc là nhất phẩm a.
- Sau đó ổng ném ta vào một dòng sông khá lớn và nói.
- Thằng lằng nhỏ ngươi khi lên được mặt đất thì ở đó tu luyện cho tốt, đến khi có một người nhổ mất một chiếc răng nanh của ngươi người đó sẽ giúp ngươi thực hiện được ước mơ.

Bạo Long vừa nói vừa đưa đôi mắt đầy vẻ chờ mong nhưng có phần nghi hoặc nhìn Võ Thừa một chút.
- Lão đại a ngươi đến từ đâu vậy? sao này có thể cho ta cùng ngươi đi lăng lộn được không?
Bạo Long chà xát hay tay, bộ dạng hung dữ khi trước cuộc chiến của hai người đã hoàn toàn biến mất thay vào đó là một bộ dạng vô cùng hèn mọn không giống với loài Bạo Long này tí nào.
Cho đến hôm nay khi đang ăn trái cây ngon lành do con Bạo Long này cho hắn vẩn còn mơ hồ chưa hiểu chuyện gì xảy đến.
- Lão già kia là ai? dòng sông? dòng sông gì?
Võ Thừa chợt nhớ đến một chi tiếc mấu chốt liền mở miệng hỏi bạo long.
- Ngươi nói lão già kia thả ngươi xuống một dòng song vậy dòng song đó ở đâu?
Võ Thừa trong lòng một mãng không thể hiểu nỏi, theo lời kể của Bạo Long đó là lúc hắn đúng thời ấu kỳ vậy mà vẩn còn nhớ rỏ mồn một như vậy trí nhớ của nó thật sự tốt vậy sao hoặc là.
Nghĩ đến đây Trái Tim bên trái của hắn bắt đầu đập nhanh lên bởi vì hắn nhớ rõ ràng mọi người bên ngoài Vạn Linh Đảo đều nói nơi này chính là đảo ký ức nơi có thể tìm lại ký ức dù đã bị phủ bụi bao nhiêu năm.
Bạo Long nghe Võ Thừa hỏi thì hơi ngượn ngùng nói.
- Cái này lão đại a, cái kia dòng song ta nói sợ ngươi không tin chứ, nếu nói xa thì không xa mà gần lại không gần.
Võ Thừa ngẩn ra, là ý gì?
- Cái này Lão đại a, dòng song đó chỉ thỉnh thoảng mới xuất hiện thôi, nó ở ngay trên đầu chúng ta chỉ cần giơ tay lên là có thể sờ tới, nhưng mà nó xuất hiện khi nào thì ta cũng không biết bởi vì đại diểm củng không trùng lặp nhau.
Bạo Long càng nói càng khẩn trương bởi vì hắn suy cho cùng cũng là một loại yêu thú, tuy có huyết mạch thời cổ đại mạnh mẻ nhưng khá đơn thuần, có lẽ cách nói chuyện cùng hóa hình đều là do đi theo Ong già trong miệng hắn mà học được,
- Vậy ngươi đã bao nhiêu lần được thấy dòng sông kia.
Bạo Long gụt rè giơ bàn tay của nó xòe hết cở ra trước mặt Võ Thừa
- Hóa ra đã ba lần rồi, không trách bao nhiêu năm tháng như vậy nó vẩn có thể nhớ như in từ lúc vừa chào đời đến nay, dòng sông kia quả nhiên kì dịu.
- Không lão đại a, là năm lần rồi a.
- năm lần? võ thừa tráng đầy mồ hôi, rõ ràng bàn tay của tên này chỉ có ba ngón mà hắn nói....
con mẹ nó, là lừa người sao? ngươi cái tên khủng long này lại rất có năng khiếu a.
Võ Thừa trầm tư, nói như vậy dòng sông kia chắc chắn có thể làm cho người ta tìm lại tất cả những kí ức đã trả qua trong đời, cho nên lời đồn về đảo ký ức là thật.
- Lão Đại ta ở đây đợi ngươi rất lâu a.
ánh mắt Bạo Long vô cùng long lanh, bày ra cái bộ dạng vô cùng đáng thương nhỏ giọng nói, Võ Thừa mắt trợn trắng lặp tức cho một đạp vào giửa mặt của tên này khiến cho hắn lăn lộn vài vòng ra ngoài.
Chết tiệt..

với cái bộ mặt của ngươi lại làm ra cái bộ dạng ghê tởm như vậy?.
- Theo ta được biết trước khi ta tới nơi này hẳn củng đã có người đi đến đây, ngươi không thấy ai sao.
Bạo Long sau khi lòm còm bò dạy nghe võ thừa hỏi chuyện lại chạy đến bên cạnh hắn ngồi bẹp xuống đất thành thật nói.
- Đúng dậy trước đó cứ cách vài trăm năm lại có vài người đi vào đây a.
Võ Thừa lại nhìn nó đầy thâm ý.

- Lúc đó hẳn là ngươi rất mong đợi để có người nhổ một cây răng của ngươi rồi đưa ngươi đi chứ, đâu thể chờ đến tận hôm nay mà lại trùng hợp đến là ta.
Bạo Long nghe nói thì ngượng ngùng một hồi mới lên tiếng.
- Lão đại a không phải ta không nghỉ đến là đưa răng cho người ta nhổ, có lần khi ta gặp được người ta lặp tức hứng khởi trở về bản thể mở miệng ra rồi chỉ vào cái răng nanh này bảo hắn nhổ đi, ai ngờ vừa mở miệng người này lặp tức sợ đến vở mật vẩn lạc tại đương trường, aizzz
- Ả?
võ thừa lại một phen tráng xuất hiện đầy hắc tuyến.

lại nghe Bạo Long nói tiếp.
- Vài trăm năm sau đó lại có người đến ta rút kinh nghiệm không trực tiếp mở miệng ra mà lúc này ta đã có thể hóa hình người.

vậy mà người này khi gặp được ta lặp tức lại gọi lạ yêu quái, ngươi không biết đâu mặt dù ta là yêu thú nhưng huyết mạch thượng cổ là Bạo Long Chân vậy mà tên này cứ luôn miệng gọi ta là yêu quái, lúc ấy ta có hơi nóng tính nên đã nhở tay cho hắn một tác khiến cho người này bạo thể mà chết.
Võ Thừa đang nhai một quả táo khác lặp tức ho sặc sụa phung đầy mặt một con yêu thú khác đang ngồi đó nghe tích xưa.
- Lão Đại ngươi không sao chứ?
- không..

không sao ngươi nói tiếp đi..
- haizzz cứ như vậy qua vài lần cứ có người đến không có lí do này cũng là lí do khác bọn họ dường như cự tuyệt con đường đi ngao du tứ hải của ta rồi đến vài lần gần đây nhất có vài người xuất hiện, tu vi khá cao, nhưng những người này chẳn những không giúp ta đi ra ngoài mà còn lừa ta hết một số lượng lớn những trái cây cùng linh thảo mà ta tích góp được, sau khi họ có được tất cả thì ba người chia đường ra chạy.

ta nhận ra bản thân bị bọn họ lừa nên phát điên đuổi thôi một tên trong số đó, kết quả ta đánh chết hắn và quẳng xác hắn cho cây hoa ở giửa hồ kia.
Nói đến đây Bạo Long len lén nhìn sắc mặt Võ Thừa xem hắn có biểu hiện thế nào, hắn cũng hơi lo lắng là người này sẽ không thích loại ác thú ra tay giết người tàn nhẩn, người ta đối với yêu thú thường hay đề phòng mà có biết được bản thân nó nổi điên lúc nào đâu chứ? một cái táp ở phía sau lưng thì rất khó đề phòng a.
Thế nhưng gương mặt người kia vẩn điềm tỉnh không chút giao động, mới làm cho bạ long ta nhẹ thở một hơi, hắn không biết đối với việc lừa gạt một con yêu thú như hắn của ba người kia trong mắt Võ Thừa chết còn chưa hết tội, phải nói là đa số yêu thú đều có suy nghỉ vô cùng đơn thuần, ngươi đối tốt với nó nó liền báo ân, có khi còn đền đáp lại gắp rất nhiều lần mà ngươi từng bỏ ra để cho nó, và xét về độ trung thành thì thật sự mà nói yêu thú đáng tin hơn con người rất nhiều, chắc chắn là như vậy.
- Rồi từ đó ngươi đâm ra hận nhân loại vừa lừa gạt ngươi, gặp người nào đều hận không thể ăn tươi nuốt sống người ta để cho thỏa mối hận trong lòng có phải vậy không?
- Cái này Lão Đại a....
Bạo Long vò đầu bức tay không biết trả lời thế nào cho phải với người đối diện..

Chapter
1 Chương 1: Vạn kiếp bất phục
2 Chương 2: Thành toàn cho hắn
3 Chương 3: Là quỷ sao..?
4 Chương 4: Tu La Thần Quyển
5 Chương 5: Uyên linh đại lục
6 Chương 6: Ta muốn đánh người
7 Chương 7: Là chấp niệm
8 Chương 8: Hành tinh yên bình
9 Chương 9: Một đám bò sát
10 Chương 10: Di tích
11 Chương 11: Xin đa tạ..!
12 Chương 12: Tiếng vào !
13 Chương 13: Không gian pháp bảo
14 Chương 14: Tứ tháp lộc xà điện
15 Chương 15: Vạn thú tông
16 Chương 16: Quái vật a..!
17 Chương 17: Thu hoạch phong phú
18 Chương 18: Đấp nặng thần thú bản mệnh
19 Chương 19: Cửu điện cùng thập điện
20 Chương 20: Sinh vật bóng tối
21 Chương 21: Tiến vào phong ấn nguyên thức
22 Chương 22: Cơ duyên to lớn
23 Chương 23: Hắc mãng thôn thiên
24 Chương 24: Phong ấn đổ bể
25 Chương 25: Tông chủ Lữ Vô Nhai
26 Chương 26: Không thể đột phá linh đan..?
27 Chương 27: Gian bá thép
28 Chương 28: Huynh đệ không sao chứ..?
29 Chương 29: Vực giới tán.!
30 Chương 30: Linh hồn quán đỉnh
31 Chương 31: Các ngươi muốn chết..?
32 Chương 32: Thiếu nữ Lưu Gia
33 Chương 33: Tàng bảo các
34 Chương 34: Cổ Nguyên Tinh Linh Thụ
35 Chương 35: Độc tà Tông
36 Chương 36: Làm Càng
37 Chương 37: Tuổi trẻ ngu ngốc.!
38 Chương 38: Như vậy đủ chưa.?
39 Chương 39: Bí mật Hạ Gia
40 Chương 40: Linh bảo xuất thế
41 Chương 41: Tu La Quyển. Thể Quyết
42 Chương 42: Thức Tĩnh
43 Chương 43: Vậy là được đánh nhau à.?
44 Chương 44: Tiến vào truyền tống trận
45 Chương 45: Hiệp Hội Gia Tộc
46 Chương 46: Đại Chiến Bắt Đầu
47 Chương 47: Ngươi muốn chết
48 Chương 48: Tiểu Hồ Ly
49 Chương 49: Tất cả cùng lên đi!
50 Chương 50: Nộ Linh Đan
51 Chương 51: Ta tu luyện không phải để giết chóc
52 Chương 52: Ồ. như vậy sao!
53 Chương 53: Gập Lại Lưu Mị Nhi
54 Chương 54: Tiểu nử này! tâm tư không tệ
55 Chương 55: Tinh Thể Tâm Linh Quả
56 Chương 56: Đoạn Thanh
57 Chương 57: Hỗn chiến yêu hầu
58 Chương 58: Khí Linh Hoàng Cấp
59 Chương 59: Ta Đâu Có Khẩng Trương?
60 Chương 60: Đổ Khải
61 Chương 61: Tiền bối cứ làm
62 Chương 62: Hạ gia gặp nạng
63 Chương 63: Nhậm Đạt Cầu
64 Chương 64: Là hắn sao
65 Chương 65: Võ thừa đại ca
66 Chương 66: Linh Hồn Phán
67 Chương 67: Có bị làm phiền không?
68 Chương 68: Quách Phàm
69 Chương 69: Một đám tôm tép
70 Chương 70: Đã vậy thì đánh
71 Chương 71: Hắn sẽ thắng
72 Chương 72: Phong Vũ Kiếm Quyết
73 Chương 73: Ba vị trưởng lão
74 Chương 74: Cứ gọi ta là tinh gia
75 Chương 75: Đều bị bắt giữ
76 Chương 76: Gặp Lại Triệu
77 Chương 77: Muốn bỉ củng không được
78 Chương 78: Ngươi!! Vô Sỹ
79 Chương 79: Triệu Cảnh
80 Chương 80: Quân Mạc Hạn
81 Chương 81: Đi gây thù chuốt oán
82 Chương 82: Luồn khí tức này
83 Chương 83: Đánh Bại Ta Đả
84 Chương 84: Các ngươi bàn việc tới đâu rồi.?
85 Chương 85: Tự Sinh Tự Diệt
86 Chương 86: Triệu Gia,Triệu La Hồ
87 Chương 87: Thấy Không! Ta Bảo mà
88 Chương 88: Ngươi điên rồi!
89 Chương 89: Cảm giác này là sao?
90 Chương 90: Lần này sai quá rồi
91 Chương 91: Võ đài chiến mở
92 Chương 92: Hàn Linh
93 Chương 93: Xem Ra Ta Chưa Đến Lúc
94 Chương 94: Loạn Chiến
95 Chương 95: Tử Liễu
96 Chương 96: Vĩ Lực
97 Chương 97: Người này ta muốn
98 Chương 98: Trường Ngạo Đột Phá
99 Chương 99: Ta cũng muốn khiêu chiến
100 Chương 100: Tử Tàng Nguyệt
101 Chương 101: Phù Đổng Thiên Vương
102 Chương 102: Lũy Tre Vách
103 Chương 103: Nguyên Thức Ký Chủng
104 Chương 104: Thành chủ thành ngan bạc
105 Chương 105: Ly biệt
106 Chương 106: Ích mẫu thiên hương
107 Chương 107: Độc Lôi Phong
108 Chương 108: Xú nam tử ngươi chết chắc rồi
109 Chương 109: Mỹ nhân
110 Chương 110: Ngươi đến từ đâu.?
111 Chương 111: Tên khốn này!!
112 Chương 112: Kịch chiến trong hang động
113 Chương 113: Bắt nàng làm con tin
114 Chương 114: Hai cường giả
115 Chương 115: Lại Bị Ông Đốt
116 Chương 116: Viễn Cổ Trận Đồ
117 Chương 117: Tu La Giới Chí Tôn
118 Chương 118: Đan Vân, Đan Vũ
119 Chương 119
120 Chương 120: Nhập Ma
121 Chương 121: Đây Là Chuyện Gì?
122 Chương 122: Người Trong Gian Hồ, Thân Bất Do Kỷ
123 Chương 123: Giang An Vương
124 Chương 124: Cửu Huyền Lôi Kiếp
125 Chương 125: Tu La Giới Chí Tôn
126 Chương 126: Nử Nhân Là Phải Đẹp
127 Chương 127: Mỹ Xuân Tửu Điếm
128 Chương 128: Đấu Giá
129 Chương 129: Thực Lực Áp Đảo
130 Chương 130: Hỗn Độn Địa Đàn
131 Chương 131: Trận đồ Viễn cổ
132 Chương 132: Địa Trạch Chiến
133 Chương 133: Bạch Diện
134 Chương 134: Đi tìm Nơi Yên Bình Sinh Sống
135 Chương 135: Cáp Tử
136 Chương 136: Thêm Cả Ta Thì Sao?
137 Chương 137: Linh Hải Thiêu Đốt
138 Chương 138: Tổ Kiếm Trảm Thiên
139 Chương 139: Tư Mã Cố Bằng
140 Chương 140: Thể Quyển Tầng Thứ 5
141 Chương 141: Ta Cũng Không Rõ
142 Chương 142-143
143 Chương 144: Chấn Động Toàn Đại Lục
144 Chương 145: Liên Minh Nam Vực
145 Chương 146
146 Chương 147: Thức Tỉnh
147 Chương 148: Hải Sa
148 Chương 149: Thanh Hải Tinh Vực
149 Chương 150
150 Chương 151: Rời Đảo
151 Chương 152: Thiên Quỳ Học Viện
152 Chương 153: Nam Viện
153 Chương 154: Quả Nhiên Linh Hoàng
154 Chương 155: La Giới Chí Tôn
155 Chương 156: Hắc Minh Khổng Chương
156 Chương 157: Ta Thực Sự Làm Được
157 Chương 158: Dạ Xoa Mada
158 Chương 159: Thứ Hắn Nói Là Đây
159 Chương 160: Đặng Vũ Lập
160 Chương 161: Thi Quỷ Cảnh Giới Thiên Thượng
161 Chương 143: Thanh Long Sứ Giả
162 Chương 162: Trong Hư Có Thực
163 Chương 163: Chạy Nhanh Đừng Quay Đầu
164 Chương 164: La Giới Chí Tôn
165 Chương 165: Mục Chiến
166 Chương 166: Ta Có Nói Gì Đâu
167 Chương 167: Thủy Khởi Hoang Chùy
168 Chương 168: Năm Năm
169 Chương 169: Tử Lưu Yêu Kỳ Mẩu
170 Chương 170: Hảo Răng Nanh
171 Chương 171: Vô Tận Thương Khung
172 Chương 172: La Giới Chí Tôn
173 Chương 173: Thủy Đàm Linh Nguyên
174 Chương 174: Tu La Giới Chí Tôn
175 Chương 175: Thật Tốt!lại Có Một Nơi Như Vậy
176 Chương 176: Hủmnhân Loại!
177 Chương 177: Linh Thần
178 Chương 178: U La Giới Chí Tôn
179 Chương 179
180 Chương 180: Chính Là Ngươi
181 Chương 181: Tu La Giới Chí Tôn
182 Chương 182: Hai Vị Lão Ca
183 Chương 183: Thân Thể Này
184 Chương 184: Cuộc Đời Truyền Kỳ
185 Chương 185: Rèn Đại Đạo
186 Chương 186: Thánh Quang Đại Lục Sôi Trào
187 Chương 187: Hãy Làm Như Vậy Nhé
188 Chương 188: Dốc Toàn Lực Giết Ngoại Vực
189 Chương 189: Ngoại Lực Cộng Minh
190 Chương 190: Khí Tức Bỉ Yêu Vương
191 Chương 191: Đạo Thuật
192 Chương 192: Đây Là Kết Cuộc Của Ta Sao
193 Chương 193: Chánh Thiên Điệnbĩ Ngạn Tông
194 Chương 194: Phải Làm Như Vậy Thôi
195 Chương 195: Ký Ức Trọn Vẹn
196 Chương 196: Ngươi Sẽ Không Thể Đụng Tới Hắn
197 Chương 197: Tôn Giả
Chapter

Updated 197 Episodes

1
Chương 1: Vạn kiếp bất phục
2
Chương 2: Thành toàn cho hắn
3
Chương 3: Là quỷ sao..?
4
Chương 4: Tu La Thần Quyển
5
Chương 5: Uyên linh đại lục
6
Chương 6: Ta muốn đánh người
7
Chương 7: Là chấp niệm
8
Chương 8: Hành tinh yên bình
9
Chương 9: Một đám bò sát
10
Chương 10: Di tích
11
Chương 11: Xin đa tạ..!
12
Chương 12: Tiếng vào !
13
Chương 13: Không gian pháp bảo
14
Chương 14: Tứ tháp lộc xà điện
15
Chương 15: Vạn thú tông
16
Chương 16: Quái vật a..!
17
Chương 17: Thu hoạch phong phú
18
Chương 18: Đấp nặng thần thú bản mệnh
19
Chương 19: Cửu điện cùng thập điện
20
Chương 20: Sinh vật bóng tối
21
Chương 21: Tiến vào phong ấn nguyên thức
22
Chương 22: Cơ duyên to lớn
23
Chương 23: Hắc mãng thôn thiên
24
Chương 24: Phong ấn đổ bể
25
Chương 25: Tông chủ Lữ Vô Nhai
26
Chương 26: Không thể đột phá linh đan..?
27
Chương 27: Gian bá thép
28
Chương 28: Huynh đệ không sao chứ..?
29
Chương 29: Vực giới tán.!
30
Chương 30: Linh hồn quán đỉnh
31
Chương 31: Các ngươi muốn chết..?
32
Chương 32: Thiếu nữ Lưu Gia
33
Chương 33: Tàng bảo các
34
Chương 34: Cổ Nguyên Tinh Linh Thụ
35
Chương 35: Độc tà Tông
36
Chương 36: Làm Càng
37
Chương 37: Tuổi trẻ ngu ngốc.!
38
Chương 38: Như vậy đủ chưa.?
39
Chương 39: Bí mật Hạ Gia
40
Chương 40: Linh bảo xuất thế
41
Chương 41: Tu La Quyển. Thể Quyết
42
Chương 42: Thức Tĩnh
43
Chương 43: Vậy là được đánh nhau à.?
44
Chương 44: Tiến vào truyền tống trận
45
Chương 45: Hiệp Hội Gia Tộc
46
Chương 46: Đại Chiến Bắt Đầu
47
Chương 47: Ngươi muốn chết
48
Chương 48: Tiểu Hồ Ly
49
Chương 49: Tất cả cùng lên đi!
50
Chương 50: Nộ Linh Đan
51
Chương 51: Ta tu luyện không phải để giết chóc
52
Chương 52: Ồ. như vậy sao!
53
Chương 53: Gập Lại Lưu Mị Nhi
54
Chương 54: Tiểu nử này! tâm tư không tệ
55
Chương 55: Tinh Thể Tâm Linh Quả
56
Chương 56: Đoạn Thanh
57
Chương 57: Hỗn chiến yêu hầu
58
Chương 58: Khí Linh Hoàng Cấp
59
Chương 59: Ta Đâu Có Khẩng Trương?
60
Chương 60: Đổ Khải
61
Chương 61: Tiền bối cứ làm
62
Chương 62: Hạ gia gặp nạng
63
Chương 63: Nhậm Đạt Cầu
64
Chương 64: Là hắn sao
65
Chương 65: Võ thừa đại ca
66
Chương 66: Linh Hồn Phán
67
Chương 67: Có bị làm phiền không?
68
Chương 68: Quách Phàm
69
Chương 69: Một đám tôm tép
70
Chương 70: Đã vậy thì đánh
71
Chương 71: Hắn sẽ thắng
72
Chương 72: Phong Vũ Kiếm Quyết
73
Chương 73: Ba vị trưởng lão
74
Chương 74: Cứ gọi ta là tinh gia
75
Chương 75: Đều bị bắt giữ
76
Chương 76: Gặp Lại Triệu
77
Chương 77: Muốn bỉ củng không được
78
Chương 78: Ngươi!! Vô Sỹ
79
Chương 79: Triệu Cảnh
80
Chương 80: Quân Mạc Hạn
81
Chương 81: Đi gây thù chuốt oán
82
Chương 82: Luồn khí tức này
83
Chương 83: Đánh Bại Ta Đả
84
Chương 84: Các ngươi bàn việc tới đâu rồi.?
85
Chương 85: Tự Sinh Tự Diệt
86
Chương 86: Triệu Gia,Triệu La Hồ
87
Chương 87: Thấy Không! Ta Bảo mà
88
Chương 88: Ngươi điên rồi!
89
Chương 89: Cảm giác này là sao?
90
Chương 90: Lần này sai quá rồi
91
Chương 91: Võ đài chiến mở
92
Chương 92: Hàn Linh
93
Chương 93: Xem Ra Ta Chưa Đến Lúc
94
Chương 94: Loạn Chiến
95
Chương 95: Tử Liễu
96
Chương 96: Vĩ Lực
97
Chương 97: Người này ta muốn
98
Chương 98: Trường Ngạo Đột Phá
99
Chương 99: Ta cũng muốn khiêu chiến
100
Chương 100: Tử Tàng Nguyệt
101
Chương 101: Phù Đổng Thiên Vương
102
Chương 102: Lũy Tre Vách
103
Chương 103: Nguyên Thức Ký Chủng
104
Chương 104: Thành chủ thành ngan bạc
105
Chương 105: Ly biệt
106
Chương 106: Ích mẫu thiên hương
107
Chương 107: Độc Lôi Phong
108
Chương 108: Xú nam tử ngươi chết chắc rồi
109
Chương 109: Mỹ nhân
110
Chương 110: Ngươi đến từ đâu.?
111
Chương 111: Tên khốn này!!
112
Chương 112: Kịch chiến trong hang động
113
Chương 113: Bắt nàng làm con tin
114
Chương 114: Hai cường giả
115
Chương 115: Lại Bị Ông Đốt
116
Chương 116: Viễn Cổ Trận Đồ
117
Chương 117: Tu La Giới Chí Tôn
118
Chương 118: Đan Vân, Đan Vũ
119
Chương 119
120
Chương 120: Nhập Ma
121
Chương 121: Đây Là Chuyện Gì?
122
Chương 122: Người Trong Gian Hồ, Thân Bất Do Kỷ
123
Chương 123: Giang An Vương
124
Chương 124: Cửu Huyền Lôi Kiếp
125
Chương 125: Tu La Giới Chí Tôn
126
Chương 126: Nử Nhân Là Phải Đẹp
127
Chương 127: Mỹ Xuân Tửu Điếm
128
Chương 128: Đấu Giá
129
Chương 129: Thực Lực Áp Đảo
130
Chương 130: Hỗn Độn Địa Đàn
131
Chương 131: Trận đồ Viễn cổ
132
Chương 132: Địa Trạch Chiến
133
Chương 133: Bạch Diện
134
Chương 134: Đi tìm Nơi Yên Bình Sinh Sống
135
Chương 135: Cáp Tử
136
Chương 136: Thêm Cả Ta Thì Sao?
137
Chương 137: Linh Hải Thiêu Đốt
138
Chương 138: Tổ Kiếm Trảm Thiên
139
Chương 139: Tư Mã Cố Bằng
140
Chương 140: Thể Quyển Tầng Thứ 5
141
Chương 141: Ta Cũng Không Rõ
142
Chương 142-143
143
Chương 144: Chấn Động Toàn Đại Lục
144
Chương 145: Liên Minh Nam Vực
145
Chương 146
146
Chương 147: Thức Tỉnh
147
Chương 148: Hải Sa
148
Chương 149: Thanh Hải Tinh Vực
149
Chương 150
150
Chương 151: Rời Đảo
151
Chương 152: Thiên Quỳ Học Viện
152
Chương 153: Nam Viện
153
Chương 154: Quả Nhiên Linh Hoàng
154
Chương 155: La Giới Chí Tôn
155
Chương 156: Hắc Minh Khổng Chương
156
Chương 157: Ta Thực Sự Làm Được
157
Chương 158: Dạ Xoa Mada
158
Chương 159: Thứ Hắn Nói Là Đây
159
Chương 160: Đặng Vũ Lập
160
Chương 161: Thi Quỷ Cảnh Giới Thiên Thượng
161
Chương 143: Thanh Long Sứ Giả
162
Chương 162: Trong Hư Có Thực
163
Chương 163: Chạy Nhanh Đừng Quay Đầu
164
Chương 164: La Giới Chí Tôn
165
Chương 165: Mục Chiến
166
Chương 166: Ta Có Nói Gì Đâu
167
Chương 167: Thủy Khởi Hoang Chùy
168
Chương 168: Năm Năm
169
Chương 169: Tử Lưu Yêu Kỳ Mẩu
170
Chương 170: Hảo Răng Nanh
171
Chương 171: Vô Tận Thương Khung
172
Chương 172: La Giới Chí Tôn
173
Chương 173: Thủy Đàm Linh Nguyên
174
Chương 174: Tu La Giới Chí Tôn
175
Chương 175: Thật Tốt!lại Có Một Nơi Như Vậy
176
Chương 176: Hủmnhân Loại!
177
Chương 177: Linh Thần
178
Chương 178: U La Giới Chí Tôn
179
Chương 179
180
Chương 180: Chính Là Ngươi
181
Chương 181: Tu La Giới Chí Tôn
182
Chương 182: Hai Vị Lão Ca
183
Chương 183: Thân Thể Này
184
Chương 184: Cuộc Đời Truyền Kỳ
185
Chương 185: Rèn Đại Đạo
186
Chương 186: Thánh Quang Đại Lục Sôi Trào
187
Chương 187: Hãy Làm Như Vậy Nhé
188
Chương 188: Dốc Toàn Lực Giết Ngoại Vực
189
Chương 189: Ngoại Lực Cộng Minh
190
Chương 190: Khí Tức Bỉ Yêu Vương
191
Chương 191: Đạo Thuật
192
Chương 192: Đây Là Kết Cuộc Của Ta Sao
193
Chương 193: Chánh Thiên Điệnbĩ Ngạn Tông
194
Chương 194: Phải Làm Như Vậy Thôi
195
Chương 195: Ký Ức Trọn Vẹn
196
Chương 196: Ngươi Sẽ Không Thể Đụng Tới Hắn
197
Chương 197: Tôn Giả