Chương 174: Cô có thai rồi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nữ bác sĩ gật đầu, rời đi trước. Tuyết Vũ nhìn đơn thuốc, lại nhìn cánh tay Việt Duật được băng bỏ một lớp dày cộp, áy náy lại dâng trào.

Cô mím môi: "Việt Duật, lần này lại làm anh bị liên lụy rồi. Tôi xin lỗi."

Trước sự chân thành của cô, Việt Duật đâm ra lúng túng.

"Cô chủ không có lỗi. Đây là trách nhiệm và vinh hạnh của tôi. Nếu không bảo vệ được cô, tôi sẽ càng thấy hổ thẹn hơn. Tôi nói thật đấy, cô đừng tự trách mình nữa."

Tuyết Vũ thở ra, cảm động: "Tôi thật may mắn khi có một trợ thủ, một người anh tốt như anh. Những năm qua, anh vì tôi mà chịu không ít khổ. Giờ tôi đã trả thù xong rồi, không còn gì phải vướng bận nữa. Đến lúc anh nên tìm bầu trời tự do của mình đi, không cần phải bán cả cuộc đời mình theo tôi đâu.

Sắc mặt Việt Duật tái đi: "Cô chủ. Cô... muốn đuổi tôi sao?"

Tuyết Vũ lắc đầu: "Không phải. Sao tôi lại nỡ đuổi anh chứ. Nhưng anh còn trẻ, không thể để thanh xuân của mình chết mòn theo tôi được. Nói đi, anh muốn làm gì, nói tôi nghe, tôi sẽ giúp anh thực hiện nó."

Việt Duật lẳng lặng nhìn cô, khẽ lắc đầu:

"Tôi chỉ muốn đi theo cô. Đấy là ước nguyện duy nhất của đời tôi. Xin cô hãy để tôi theo cô.

Anh chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình rời xa cô. Từ ngày ông chủ mang anh về và nói "Nhiệm vụ của con là bảo vệ cô chủ" thì vào thời khắc ấy, trong tiềm thức anh đã có một ý niệm duy nhất. Đó là, cả đời này đều theo bảo vệ cô. Chưa từng có suy nghĩ khác. Cô chính là mục đích để anh tồn tại đúng nghĩa. Nếu giờ bảo anh rời xa cô, anh không biết mình nên làm gì nữa. "Anh chắc chứ?" Tuyết Vũ hỏi lại. "Chắc!" Việt Duật khẳng định. Không cảm động chính là cô đăng nói dối. Cô không miễn cưỡng anh nữa, thỏa hiệp:

"Được rồi, vậy theo ý anh. Nhưng nếu một ngày anh đổi ý, thì hãy nói cho tôi biết."

"Sẽ không đâu. Tôi sẽ không đổi ý" Chủ tớ hai người họ mải nói chuyện mà quên mất ở đây vẫn còn một Khắc Dương.

Bị cả hai cho ra rìa, Khắc Dương mặt đen xì. Cảm giác như mình chính là khối không khí khổng lồ chẳng ai đếm xỉa tới.

Anh khó chịu, ho khan một cái để tạo sự chú ý. Và nó đã thành công.

Tuyết Vũ quay sang nhìn anh, hỏi một câu hết sức ngây thơ khiến người nào đó không đỡ nổi:

"Anh Hai sao thế? Bị cảm sao?" Ai đó mặt đã đen càng đen hơn. Chỉ là cú xoay người của Tuyết Vũ hơi nhanh, đầu óc bỗng choáng váng, trước mắt tối lại. Khắc Dương chưa kịp lên cơn, đã phát hiện ra cô bất thường.

"Tuyết Vũ, em sao vậy?" "Em... đau đầu quá..."

Nói xong, cả người cô đã ngã vào vòng tay Khắc Dương, ngất lịm. "Tuyết Vũ/ Cô chủ..." Hai người đàn ông thảng thốt cùng kêu lên.

Đáp lại là sự im lặng đến đáng sợ của Tuyết Vũ.

"Tuyết Vũ, em làm sao vậy? Bác sĩ... bác sĩ đầu... cứu người..." Khắc Dương bế cô lên, hoảng loạn đi tìm bác sĩ. Lần đầu tiên Việt Duật nhìn thấy Khắc Dương sợ hãi, thất thổ như vậy...

Chỉ là, anh cũng hoảng không kém. Sao tự dưng cô lại ngất ra như vậy?

Tuyết Vũ được đưa vào phòng cấp cứu ngay sau khi Khắc Dương gào gọi bác sĩ sắp rách cả họng.

Lần thứ hai trong ngày, Khắc Dương phải ngồi ngoài phòng cấp cứu chờ đợi. Nhưng cảm xúc lúc này không giống lần trước. Lần trước, chỉ đơn giản là đợi. Còn lần này, anh chẳng khác nào ngồi trên đống lửa, lo lắng, bất an vô cùng. Cô chưa bao giờ xảy ra tình trạng này. Đây là lần đầu tiên. Hy vọng, cô không có chuyện gì.

Ngay khi cửa phòng cấp cứu được mở ra, cả hai người đàn ông mơ hồ đều cùng ào tới. Khắc Dương vẫn là người nhanh nhất, có điều câu hỏi lủng củng không được trơn tru:

"Bác sĩ, em ấy bị sao vậy? Em ấy không có chuyện gì phải không?" Bác sĩ nhìn Khắc Dương, nghe một đẳng, hỏi một nẻo: "Cậu là gì của cô ấy?"

"Anh trai. Nhưng có chuyện gì không bác sĩ?" Khắc Dương gấp đến độ muốn lao thẳng luôn vào trong phòng xem cô thế nào.

Nữ bác sĩ lắc đầu: "Không sao, chỉ là dấu hiệu của phụ nữ mang thai thôi. Nghỉ..."

"Sao? Bà vừa nói gì?" Bác sĩ chưa kịp nói hết Khắc Dương đã cắt lời. Tự dưng bị nhảy vào họng, bác sĩ hơi khó chịu lẫn ngạc nhiên, nhưng vẫn làm theo chuyên môn của mình, xác nhận lại giúp anh:

"Tôi nói bệnh nhân đã mang thai." Việt Duật sửng sốt.

Khắc Dương điếng người.

Bác sĩ vẫn nói việc của bác sĩ: "Gia đình vẫn chưa biết sao. Đây là kết quả siêu âm thai nhi được bảt tuần, tim thai khỏe. Nhưng thai phụ vẫn cần phải nghỉ ngơi nhiều, tránh làm việc nặng là ổn. Mà ba đứa bé đâu, vợ nằm viện mà không tới là sao?"

Khắc Dương làm gì còn nghe thấy những gì bác sĩ nói nữa. Anh đã chết lặng đi ngay từ câu đầu tiên rồi.

Có thai? Bảy tuần?

Tuyết Vũ có thai rồi ư? Là con của Lục Thần Hạo sao?

May mà mà Việt Duật vẫn còn chút tỉnh táo, that Khắc Dương nhận lấy phiếu siêu âm, gượng gạo trả lời:

"...Chồng của cô chủ đi công tác tạm thời không có nhà."

"Ra vậy." Bác sĩ gật gù, tỏ vẻ đã hiểu. Bà nhìn lại phản ứng của Khắc Dương cảm thấy hơi kỳ lạ và buồn cười. Em gái có tin vui, mừng tới nỗi đơ luôn chắc chỉ có mình cậu ta thôi.

Bà dặn Việt Duật thêm vài điều, bà ôm bệnh án rời đi.

Khắc Dương vẫn đứng như trời trồng ở đấy. Thật sự, đầu óc trống rỗng tưởng như thế giới này đã sập xuống một nửa. Tận tới khi Việt Duật lay anh: "Cậu Dương. Cậu ổn chứ?" Khắc Dương mới sực tỉnh lại, thất thần lắc đầu: "Tôi không sao. Đưa nó cho tôi."

Việt Duật ngẩn ra không hiểu, tới khi thấy ánh mắt Khắc Dương rơi trên tờ giấy trong tay mình, mới sáng tỏ mà đưa nó cho Khắc Dương.

Dòng kết luận trong tờ phiếu chẳng khác nào lưỡi dao đâm mà thẳng vào ngực Khắc Dương, đau đến máu chảy đầm đìa.

Anh mang theo sự không đành lòng, xoay người khi đi vào phòng bệnh Tuyết Vũ nằm luôn.

Cô vừa mới tỉnh lại, nhìn thấy Khắc Dương và Việt Duật, chống tay ngồi dậy. Do quá nhanh, khiến đầu óc choáng váng một trận, hoa cả mắt.

Khắc Dương thấy vậy, vội tới đỡ: "Từ từ thôi"

"Em không sao." Tuyết Vũ lên tiếng. "Anh Hai, em bị làm sao vậy?" Khắc Dương kéo ghế lại ngồi, nhìn cô nhưng không thể nào mở miệng nổi.

Câu trả lời này đối với anh quả thật vô cùng khó khăn, còn khó hơn phải làm đề toán nâng cao của khối mười hai ngày xưa nữa.

Sự im lặng của anh khiến Tuyết Vũ bất an, giục: "Sao anh không nói gì. Anh nói gì đi chứ!"

Khắc Dương vẫn không cách nào trả lời được. Anh càng im lặng, Tuyết Vũ càng sốt ruột. Cô mất kiên nhẫn, quay sang hỏi Việt Duật luôn:

"Việt Duật. Anh nói đi, tôi bị làm sao?" Chẳng nhẽ là bị bệnh nan y không thể chữa được nữa?

Bị hỏi, Việt Duật không thể nào trốn

Chapter
1 Chương 1: ngày cưới
2 Chương 2: cô không bằng người yêu bé bỏng của hắn
3 Chương 3: trở lại mái ấm xưa
4 Chương 4: thoả thuận hôn nhân
5 Chương 5: chuyện nửa đêm
6 Chương 6: gọi kẻ thù là ba
7 Chương 7: Phía sau cánh cổng
8 Chương 8: Mẫu đơn có gai
9 Chương 9: Tin nóng
10 Chương 10: Diễn kịch
11 Chương 11: Không khí
12 Chương 12: Dấu hiệu
13 Chương 13: Có đi thì cùng đi
14 Chương 14: Ai uy hiếp ai
15 Chương 15: Trúng đạn
16 Chương 16: Bệnh viện
17 Chương 17: Tôi không thích anh
18 Chương 18: Tôi tắm giúp cô
19 Chương 19: Thất thần
20 Chương 20: Sự cố
21 Chương 21: Không tin tưởng
22 Chương 22: Vợ, em giỏi lắm
23 Chương 23: Party
24 Chương 24: Bà cố của diễn xuất
25 Chương 25: Gan quái vật
26 Chương 26: Mình cô là đủ rồi.
27 Chương 27: Ghen
28 Chương 28: Liễu tư linh
29 Chương 29: Ảo tưởng
30 Chương 30: Chuyện lễ phục (1)
31 Chương 31: Chuyện lễ phục (2)
32 Chương 32: Đi dự tiệc
33 Chương 33: Lam bích trâm
34 Chương 34: Khiêu vũ
35 Chương 35: Tim người
36 Chương 36: Chỉ là một vết thương nhỏ
37 Chương 37: Không đáng tin tưởng?
38 Chương 38: Thẩm tra (1)
39 Chương 39: Thẩm tra (2)
40 Chương 40: Hình phạt cho kẻ lừa gạt
41 Chương 41: Bà lục nhập viện
42 Chương 42: Hình phạt cho kẻ lừa gạt
43 Chương 43: Cách trả thù đáng sợ
44 Chương 44: Đánh bạc
45 Chương 45: Cậu út lục gia
46 Chương 46: Cách giải quyết tận gốc
47 Chương 47: Tin vui của cậu dụ
48 Chương 48: Vì tôi là chị dâu
49 Chương 49: Bà lục muốn đền ơn
50 Chương 50: Trở về nhà
51 Chương 51: Bất ngờ va chạm
52 Chương 52: "chú nhỏ" thức giấc
53 Chương 53: Về nhà mẹ
54 Chương 54: Sự cố nhỏ trong bếp
55 Chương 55: Lục thần hạo nấu ăn
56 Chương 56: Tình cảm là chuyện khó nói
57 Chương 57: Khắc tinh của lam thế lân
58 Chương 58: Chuyện thư phòng
59 Chương 59: Chuyên gia tình yêu
60 Chương 60: Mặt đỏ, tim đập nhanh là gì?
61 Chương 61: Thích một người có cảm giác gì?
62 Chương 62: Cô không thích đàn ông?
63 Chương 63: Chiếc gối bị bỏ rơi
64 Chương 64: Theo đuổi
65 Chương 65: Đến đưa em đi ăn
66 Chương 66: Tặng hoa lại bị từ chối
67 Chương 67: Thứ gọi là nằm trong lòng bàn tay
68 Chương 68: Bị hớt tay trên
69 Chương 69: Cô nhận hoa rồi
70 Chương 70: Thà tra nhầm còn hơn bỏ sót
71 Chương 71: Anh sẽ không lấy vợ
72 Chương 72: Khi tuyết vũ dỗi
73 Chương 73: Lễ đính hôn (1)
74 Chương 74: Lễ đính hôn (2)
75 Chương 75: Lễ đính hôn (3)
76 Chương 76: Lễ đính hôn (4)
77 Chương 77: Sự khổ tâm của khắc dương
78 Chương 78: Nổi giận
79 Chương 79: Dối trá
80 Chương 80: Quà giáng sinh
81 Chương 81: Vườn hoa trong nhà kính
82 Chương 82: Điều kiện cuối cùng
83 Chương 83: Bà xã, anh nhớ em
84 Chương 84: Mặt dày vô đối
85 Chương 85: Nỗi khổ khi tắm nước lạnh nửa đêm
86 Chương 86: Kế hoạch hẹn hò phá sản
87 Chương 87: Trường đua ngựa
88 Chương 88: Thi đấu
89 Chương 89: Tai nạn
90 Chương 90: Lách luật
91 Chương 91: Lách luật
92 Chương 92: Sẵn sàng chờ em đến chà đạp
93 Chương 93: Đàm phán thất bại
94 Chương 94: Đỉnh cao của sự tức giận
95 Chương 95: Cùng tăng ca
96 Chương 96: Độc chiêu
97 Chương 97: Vẫn chậm một bước
98 Chương 98: Mười một giờ trưa
99 Chương 99: Bí mật của hai lão cổ đông
100 Chương 100: Ngõ cụt
101 Chương 101: Ngồi trên thớt
102 Chương 102: Ngủ quên
103 Chương 103: Cúng giỗ
104 Chương 104: Khi leen xuất hiện
105 Chương 105: Mèo nào cắn mỉu nào
106 Chương 106: Kí ức tang thương (1)
107 Chương 107: Kí ức tang thương (2)
108 Chương 108: Bí mật bị nghe lén (1)
109 Chương 109: Bí mật bị nghe lén (2)
110 Chương 110: Ngôi nhà cũ
111 Chương 111: Sốc
112 Chương 112: Tỏ tình rồi, nhưng thất bại rồi
113 Chương 113: Đau vẫn cười
114 Chương 114: Bữa cơm tối của nhà họ lục
115 Chương 115: Chẳng có gì là bí mật
116 Chương 116: Bị cắn
117 Chương 117: Mưu kế chống lại mưu kế
118 Chương 118: Coi như bị cún hôn
119 Chương 119: Biến cố cuối ngày (1)
120 Chương 120: Biến cố cuối ngày (2)
121 Chương 121: Biến cố cuối ngày (3)
122 Chương 122: Biến cố cuối ngày (4)
123 Chương 123: Biến cố cuối ngày (5)
124 Chương 124: Biến cố cuối ngày (6)
125 Chương 125: Biến cố cuối ngày (7)
126 Chương 126: Biến cố cuối ngày (8)
127 Chương 127: Hậu biến cố (1)
128 Chương 128: Hậu biến cố (2)
129 Chương 129: Hậu biến cố (3)
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133: Vợ đầu chông ở no
134 Chương 134: Tinh dây 0 nơi xà la
135 Chương 135: Ngon hoài
136 Chương 136
137 Chương 137: Du xuân (1)
138 Chương 138: Du xuân (2)
139 Chương 139
140 Chương 140: Khi tuyết và uông rudu
141 Chương 141: Hoang mang
142 Chương 142
143 Chương 143: Tâm tình vụng trộm của bà lục
144 Chương 144: Tình vụng trộm nở hoa
145 Chương 145: Ngọc tâm tư
146 Chương 146: Lục khang dụ đòi nợ
147 Chương 147: Lục khang dụ đòi nợ
148 Chương 148: Lục khang dụ đòi nợ
149 Chương 149: Đã đến lúc thu lưới
150 Chương 150: Thu lưới
151 Chương 151: Thu lưới
152 Chương 152: Thu lưới (3)
153 Chương 153: Thu lưới (4)
154 Chương 154: Thu lưới (5)
155 Chương 155: Thu lưới (6)
156 Chương 156: Thu lưới (7)
157 Chương 157: Thu lưới (8)
158 Chương 158: Quả báo (1)
159 Chương 159: Quả báo (2)
160 Chương 160: Quả báo (3)
161 Chương 161: Quả báo (4)
162 Chương 162: Quả báo (5)
163 Chương 163: Nhà giam
164 Chương 164: Người nắm cán cân thật sự
165 Chương 165: Lật bài ngửa
166 Chương 166: Bí mật được phơi bày
167 Chương 167: Nguyên nhân cuối cùng
168 Chương 168: Thế giới sụp đổ
169 Chương 169: Lấy lại tất cả 1
170 Chương 170: Lấy lại tất cả 2
171 Chương 171: Lấy lại tất cả 3
172 Chương 172: Lấy lại tất cả 4
173 Chương 173: Bất tỉnh
174 Chương 174: Cô có thai rồi
175 Chương 175: Tuyệt vọng
176 Chương 176: Cô tuyệt tình vậy sao
177 Chương 177: Kẻ vô gia cư
178 Chương 178: Đối chất
179 Chương 179: Tôi trả nợ cho em
180 Chương 180: Vì anh là ba của con cô
181 Chương 181: Lỡ yêu rồi
182 Chương 182: Ngang Trái
183 Chương 183: Lí Lẽ Của Trái Tim
184 Chương 184: Đi Xa
185 Chương 185: Buông Tay
186 Chương 186: Có Một Người Yêu Cô Hơn Thế
187 Chương 187: Mùa Thu Ở Paris Có Gì Đẹp
188 Chương 188: Mùa Thu Ở Paris Có Gì Đẹp
189 Chương 189: Hồi Kết Viên Mãn
Chapter

Updated 189 Episodes

1
Chương 1: ngày cưới
2
Chương 2: cô không bằng người yêu bé bỏng của hắn
3
Chương 3: trở lại mái ấm xưa
4
Chương 4: thoả thuận hôn nhân
5
Chương 5: chuyện nửa đêm
6
Chương 6: gọi kẻ thù là ba
7
Chương 7: Phía sau cánh cổng
8
Chương 8: Mẫu đơn có gai
9
Chương 9: Tin nóng
10
Chương 10: Diễn kịch
11
Chương 11: Không khí
12
Chương 12: Dấu hiệu
13
Chương 13: Có đi thì cùng đi
14
Chương 14: Ai uy hiếp ai
15
Chương 15: Trúng đạn
16
Chương 16: Bệnh viện
17
Chương 17: Tôi không thích anh
18
Chương 18: Tôi tắm giúp cô
19
Chương 19: Thất thần
20
Chương 20: Sự cố
21
Chương 21: Không tin tưởng
22
Chương 22: Vợ, em giỏi lắm
23
Chương 23: Party
24
Chương 24: Bà cố của diễn xuất
25
Chương 25: Gan quái vật
26
Chương 26: Mình cô là đủ rồi.
27
Chương 27: Ghen
28
Chương 28: Liễu tư linh
29
Chương 29: Ảo tưởng
30
Chương 30: Chuyện lễ phục (1)
31
Chương 31: Chuyện lễ phục (2)
32
Chương 32: Đi dự tiệc
33
Chương 33: Lam bích trâm
34
Chương 34: Khiêu vũ
35
Chương 35: Tim người
36
Chương 36: Chỉ là một vết thương nhỏ
37
Chương 37: Không đáng tin tưởng?
38
Chương 38: Thẩm tra (1)
39
Chương 39: Thẩm tra (2)
40
Chương 40: Hình phạt cho kẻ lừa gạt
41
Chương 41: Bà lục nhập viện
42
Chương 42: Hình phạt cho kẻ lừa gạt
43
Chương 43: Cách trả thù đáng sợ
44
Chương 44: Đánh bạc
45
Chương 45: Cậu út lục gia
46
Chương 46: Cách giải quyết tận gốc
47
Chương 47: Tin vui của cậu dụ
48
Chương 48: Vì tôi là chị dâu
49
Chương 49: Bà lục muốn đền ơn
50
Chương 50: Trở về nhà
51
Chương 51: Bất ngờ va chạm
52
Chương 52: "chú nhỏ" thức giấc
53
Chương 53: Về nhà mẹ
54
Chương 54: Sự cố nhỏ trong bếp
55
Chương 55: Lục thần hạo nấu ăn
56
Chương 56: Tình cảm là chuyện khó nói
57
Chương 57: Khắc tinh của lam thế lân
58
Chương 58: Chuyện thư phòng
59
Chương 59: Chuyên gia tình yêu
60
Chương 60: Mặt đỏ, tim đập nhanh là gì?
61
Chương 61: Thích một người có cảm giác gì?
62
Chương 62: Cô không thích đàn ông?
63
Chương 63: Chiếc gối bị bỏ rơi
64
Chương 64: Theo đuổi
65
Chương 65: Đến đưa em đi ăn
66
Chương 66: Tặng hoa lại bị từ chối
67
Chương 67: Thứ gọi là nằm trong lòng bàn tay
68
Chương 68: Bị hớt tay trên
69
Chương 69: Cô nhận hoa rồi
70
Chương 70: Thà tra nhầm còn hơn bỏ sót
71
Chương 71: Anh sẽ không lấy vợ
72
Chương 72: Khi tuyết vũ dỗi
73
Chương 73: Lễ đính hôn (1)
74
Chương 74: Lễ đính hôn (2)
75
Chương 75: Lễ đính hôn (3)
76
Chương 76: Lễ đính hôn (4)
77
Chương 77: Sự khổ tâm của khắc dương
78
Chương 78: Nổi giận
79
Chương 79: Dối trá
80
Chương 80: Quà giáng sinh
81
Chương 81: Vườn hoa trong nhà kính
82
Chương 82: Điều kiện cuối cùng
83
Chương 83: Bà xã, anh nhớ em
84
Chương 84: Mặt dày vô đối
85
Chương 85: Nỗi khổ khi tắm nước lạnh nửa đêm
86
Chương 86: Kế hoạch hẹn hò phá sản
87
Chương 87: Trường đua ngựa
88
Chương 88: Thi đấu
89
Chương 89: Tai nạn
90
Chương 90: Lách luật
91
Chương 91: Lách luật
92
Chương 92: Sẵn sàng chờ em đến chà đạp
93
Chương 93: Đàm phán thất bại
94
Chương 94: Đỉnh cao của sự tức giận
95
Chương 95: Cùng tăng ca
96
Chương 96: Độc chiêu
97
Chương 97: Vẫn chậm một bước
98
Chương 98: Mười một giờ trưa
99
Chương 99: Bí mật của hai lão cổ đông
100
Chương 100: Ngõ cụt
101
Chương 101: Ngồi trên thớt
102
Chương 102: Ngủ quên
103
Chương 103: Cúng giỗ
104
Chương 104: Khi leen xuất hiện
105
Chương 105: Mèo nào cắn mỉu nào
106
Chương 106: Kí ức tang thương (1)
107
Chương 107: Kí ức tang thương (2)
108
Chương 108: Bí mật bị nghe lén (1)
109
Chương 109: Bí mật bị nghe lén (2)
110
Chương 110: Ngôi nhà cũ
111
Chương 111: Sốc
112
Chương 112: Tỏ tình rồi, nhưng thất bại rồi
113
Chương 113: Đau vẫn cười
114
Chương 114: Bữa cơm tối của nhà họ lục
115
Chương 115: Chẳng có gì là bí mật
116
Chương 116: Bị cắn
117
Chương 117: Mưu kế chống lại mưu kế
118
Chương 118: Coi như bị cún hôn
119
Chương 119: Biến cố cuối ngày (1)
120
Chương 120: Biến cố cuối ngày (2)
121
Chương 121: Biến cố cuối ngày (3)
122
Chương 122: Biến cố cuối ngày (4)
123
Chương 123: Biến cố cuối ngày (5)
124
Chương 124: Biến cố cuối ngày (6)
125
Chương 125: Biến cố cuối ngày (7)
126
Chương 126: Biến cố cuối ngày (8)
127
Chương 127: Hậu biến cố (1)
128
Chương 128: Hậu biến cố (2)
129
Chương 129: Hậu biến cố (3)
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133: Vợ đầu chông ở no
134
Chương 134: Tinh dây 0 nơi xà la
135
Chương 135: Ngon hoài
136
Chương 136
137
Chương 137: Du xuân (1)
138
Chương 138: Du xuân (2)
139
Chương 139
140
Chương 140: Khi tuyết và uông rudu
141
Chương 141: Hoang mang
142
Chương 142
143
Chương 143: Tâm tình vụng trộm của bà lục
144
Chương 144: Tình vụng trộm nở hoa
145
Chương 145: Ngọc tâm tư
146
Chương 146: Lục khang dụ đòi nợ
147
Chương 147: Lục khang dụ đòi nợ
148
Chương 148: Lục khang dụ đòi nợ
149
Chương 149: Đã đến lúc thu lưới
150
Chương 150: Thu lưới
151
Chương 151: Thu lưới
152
Chương 152: Thu lưới (3)
153
Chương 153: Thu lưới (4)
154
Chương 154: Thu lưới (5)
155
Chương 155: Thu lưới (6)
156
Chương 156: Thu lưới (7)
157
Chương 157: Thu lưới (8)
158
Chương 158: Quả báo (1)
159
Chương 159: Quả báo (2)
160
Chương 160: Quả báo (3)
161
Chương 161: Quả báo (4)
162
Chương 162: Quả báo (5)
163
Chương 163: Nhà giam
164
Chương 164: Người nắm cán cân thật sự
165
Chương 165: Lật bài ngửa
166
Chương 166: Bí mật được phơi bày
167
Chương 167: Nguyên nhân cuối cùng
168
Chương 168: Thế giới sụp đổ
169
Chương 169: Lấy lại tất cả 1
170
Chương 170: Lấy lại tất cả 2
171
Chương 171: Lấy lại tất cả 3
172
Chương 172: Lấy lại tất cả 4
173
Chương 173: Bất tỉnh
174
Chương 174: Cô có thai rồi
175
Chương 175: Tuyệt vọng
176
Chương 176: Cô tuyệt tình vậy sao
177
Chương 177: Kẻ vô gia cư
178
Chương 178: Đối chất
179
Chương 179: Tôi trả nợ cho em
180
Chương 180: Vì anh là ba của con cô
181
Chương 181: Lỡ yêu rồi
182
Chương 182: Ngang Trái
183
Chương 183: Lí Lẽ Của Trái Tim
184
Chương 184: Đi Xa
185
Chương 185: Buông Tay
186
Chương 186: Có Một Người Yêu Cô Hơn Thế
187
Chương 187: Mùa Thu Ở Paris Có Gì Đẹp
188
Chương 188: Mùa Thu Ở Paris Có Gì Đẹp
189
Chương 189: Hồi Kết Viên Mãn